Trong nhà giam u ám, Đa Mục Quái lẳng lặng ngồi xếp bằng. Bốn phía đều im lặng giống như trong hư không vô tận. "Ồ, đây không phải là Đa Mục đại nhân ư? Sao ngài cũng phải vào đây?” "Hắc, đại khái là chọc cho vị 'Đại Thánh gia' kia của ngươi mất hứng chứ gì? Ngươi mà cũng có một ngày này, hahahahaha.” Trong bóng tối, từng đợt tiếng cười nhạo truyền đến. Đa Mục Quái hơi mở mắt ra, lại chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú vào mặt đất trống rỗng trước người. Cánh cửa nhà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.