Vững vàng rơi xuống mặt đất cháy đen, Đa Mục Quái tay cầm phất trần, bước nhanh về phía trước. Chúng yêu vây kín mít nhanh chóng nhường ra một lối đi. Khi đi tới chính giữa vòng vây, Đa Mục Quái cũng lắp bắp kinh hãi, hít một hơi khí lạnh. Trên gò đất nhỏ ở giữa có một thân thể không trọn vẹn nằm rạp. Da bị cháy đen, mặt đã hoàn toàn biến dạng, tay chân đều đã đứt đoạn, chỗ bụng và ngực đều có riêng một vết thương đủ để trí mạng. Trên khuôn mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.