Một câu hời hợt, thoáng cái đã khiến địch ý trong phòng khách kéo lên tới cực hạn.
Toàn thân Cửu Đầu Trùng cứng lại. Gã đã rõ ràng ý tứ trong những lời này của Khỉ Đá. Dù cho quan hệ giữa gã và lục đại yêu vương thế nào thì lúc này, có vẻ như Khỉ Đá đã nhận định gã có giao tình thâm sâu với sáu yêu vương kia rồi.
Có thể liều mình cứu giúp, nói rằng giao tình không thâm sâu thì thật sự có ai tin được?
Trong thoáng chốc, Cửu Đầu Trùng đã rõ bản thân phạm phải sai lầm lớn, xuất hiện ở nơi không thích hợp nhất, trong thời điểm không thích hợp nhất.
Lòng dạ con khỉ này dường như còn thâm sâu hơn so với gã nghĩ nhiều lắm.
Có lẽ trước đó Khỉ Đá cũng không biết bọn gã ở ngay bên cạnh, nhưng xuất hiện ngay khi trận chiến vừa đánh xong thì chắc chắn hắn đã rõ bọn gã một mực nhìn xem cuộc chiến này từ đầu đến cuối.
Cứ đứng đó xem cuộc chiến mà không hiện thân thì mục đích sẽ là gì?
Liên tưởng lại từng ấy chuyện, cũng đúng là mục đích không có thiện ý nha.
Ánh mặt trời nghiêng nghiêng xuyên qua cửa ban công mở rộng, trải xuống sàn nhà trơn bóng.
Dĩ Tố ngồi trên bồ đoàn, quay lưng về phía phương trời nơi có mười tám vạn thiên quân Nam Thiên Môn, thản nhiên như không có việc gì ngồi đun nước. Phòng tiếp khách chìm trong khoảng im lặng.
. . .
Trong phòng, sắc mặt Dương Thiền đã vô cùng khó coi.
Lữ Lục Quải len lén hết nhìn Dương Tiễn ngồi bên kia lại nhìn Hao Thiên Khuyển đang rảo bước cạnh mình, thấp giọng hỏi:
- Rốt cuộc Cửu Đầu Trùng kia là người thế nào?
- Một yêu vương cường đại, quan trọng nhất là, gã có liên quan tới sáu yêu vương kia, nhìn qua giao tình còn không cạn.
Lữ Lục Quải lập tức lắp bắp kinh hãi.
Trong sáu yêu vương kia có cả Giao Ma Vương, chính là Ác Giao ở đầm Ác Long ngày xưa. Giao Ma Vương cùng với Hoa Quả Sơn có một đoạn chuyện cũ không chết không thôi, một mối thù sâu như biển, là chuyện mà tất cả yêu quái hạch tâm Hoa Quả Sơn đều biết rõ.
Không đợi Lữ Lục Quải tỉnh hồn lại, Dương Thiền nhanh chóng bước ra ngoài cửa.
Thấy vậy, Lữ Lục Quải cũng lặng lẽ nhìn thoáng qua Dương Tiễn đang ngồi ngay ngắn, điềm nhiên như không có việc gì bên kia rồi vội vàng đi theo ra ngoài.
- Hiện tại ta đi qua quân doanh. Ngươi lập tức đi tìm Đoản Chủy tới đây. Còn nữa, giấu kỹ Lý Tịnh.
Dương Thiền lạnh giọng nói rõ.
Lữ Lục Quải vội vàng gật đầu, nhanh chóng phóng thẳng ra khỏi phòng luyện đan.
Trên tầng cao nhất của phòng luyện đan, Ngao Thính Tâm đang lén lút nhìn chăm chú phòng tiếp khách qua khe hở rèm che.
Lúc này, toàn bộ rèm che trên tầng tháp cao nhất của phòng luyện đan đã được buông xuống, Dương Thiền cũng tận lực áp chế chấn động linh lực của mình đến mức thấp nhất.
Vạn Thánh công chúa cũng là long nữ. Giữa long nữ vẫn thường có chút ít quan hệ với nhau. Tuy nhiên nàng không biết cụ thể quan hệ giữa Cửu Đầu Trùng với Long cung đầm Bích Ba là gì, mà tên Cửu Đầu Trùng này nàng cũng chỉ gặp qua có một lần mà thôi. Trùng hợp là hiện tại, từ trên ban công của tòa tháp mà nàng cư trú có thể trực tiếp nhìn thấy tình hình bên trong phòng tiếp khách kia.
Hiện tại, toàn thành còn đang trong tình cảnh ăn mừng vui vẻ, hoàn toàn phát hiện ra có một đối thủ còn khó đối phó hơn Nam Thiên Môn đang ở ngay bên cạnh.
Chốc lát sau, Dương Thiền đã tới quân doanh đầy náo nhiệt. Thấy nàng đến, từng quân sĩ lần lượt gật đầu thăm hỏi, cũng có người làm quân lễ.
Ở Hoa Quả Sơn, Khỉ Đá hiển nhiên là chủ soái. Phó tướng thì là Đoản Chủy, là do tự tay Khỉ Đá bổ nhiệm. Còn về Dương Thiền, nàng không có quân chức chính thức.
Có điều, thực tế thì uy tín Dương Thiền cao hơn Đoản Chủy rất nhiều. Nếu mệnh lệnh của Đoản Chủy và Dương Thiền có xung đột nhau, trong tình huống Khỉ Đá không nhúng tay vào, đại bộ phận tướng sĩ sẽ lựa chọn phục tùng mệnh lệnh của Dương Thiền.
Dương Thiền khẽ gật đầu với đám quân sĩ, rồi đi thẳng đến cạnh yêu quái chuyên trách truyền lệnh, thấp giọng dặn dò:
- Đi, tập kết tất cả binh sĩ.
- Tất cả?
Tên quan chuyên trách truyền lệnh kia khẽ kinh hãi.
- Đúng, lập tức chấp hành.
Dứt lời, Dương Thiền đã quay người đi vào trong doanh trướng.
- Rõ!
Tên quan chuyên trách truyền lệnh vội vàng khom người chắp tay.
Cả đám quân sĩ ở đây đều giật mình, không rõ tình huống ra sao.
Không lâu sau, Đoản Chủy vội vàng chạy tới.
- Tình huống thế nào?
- Tướng quân, Dương Thiền tỷ ra lệnh tập kết tất cả binh sĩ.
Đoản Chủy chợt sững người, nói:
- Làm theo.
- Quan truyền lệnh đã làm theo rồi.
Lúc này, đám binh sĩ đã tứ tán khắp nơi sau trận chiến bắt đầu quay về doanh, chiến hạm trên bầu trời cũng bắt đầu chậm rãi chuyển hướng.
Đến khi Dương Thiền xốc tấm rèm doanh trướng lên, xuất hiện lần nữa trước mặt bọn họ thì đã mặc trên người một thân quân trang.
. . .
Xa xa, sáu yêu vương ở ngoài thành chợt lắp bắp kinh hãi.
Bọn chúng nhìn thấy toàn bộ binh sĩ trong yêu thành đều được điều động, chiến hạm trên bầu trời chậm rãi chuyển hướng. Cửa thành khắp bốn phương tám hướng đều đồng loạt mở rộng, vô số quân đội nối đuôi nhau mà ra. Trong đó còn có vô số yêu binh vỗ đập cặp cánh màu đen sau lưng.
- Cánh bằng thịt? Hắn đã tiến tới trình độ này sao?
Đến Ngưu Ma Vương lúc này cũng phải lắp bắp kinh hãi.
Đám yêu vương còn lại tên nào tên nấy đều trợn tròn mắt.
Gắn vào đôi cánh như của thiên binh, có nghĩa là đã gia tăng tác dụng của yêu quái ở dưới cảnh giới Luyện Thần trong chiến đấu lên rất lớn. Khoảng cách về thực lực giữa yêu quái và thiên binh đã không còn là một cái rãnh sâu không cách nào vượt qua nữa.
Lại nói tiếp, đấy không phải là chuyện quá khó để làm, thế nhưng mấu chốt nhất là chỉ có yêu quái dưới cảnh giới Luyện Thần mới cần có, lại nhất định phải thông dụng như trong đội ngũ thiên quân mới được, nếu không sẽ không có tác dụng. Đám yêu vương trước kia hầu như chưa từng cân nhắc đến sách lược này, bởi căn bản muốn tìm ra yêu quái Ngộ giả đạo đủ trình độlà chuyện gần như không thể nào có.
Thế nhưng hiện tại Hoa Quả Sơn đã bắt đầu áp dụng, hơn nữa nhìn qua đã thấy có hiệu quả rõ ràng. Hoa Quả Sơn đang từng bước một đuổi theo bước chân của thiên quân.
Còn có Trì Quốc Thiên Vương trên chiến hạm xa xa cũng nhìn thấy cảnh tượng như thế.
Trì Quốc chậm rãi buông chiếc kính thiên lý trong tay xuống, hai mắt nheo lại thành một đường nhỏ:
- Đây là muốn làm gì? Chủ động tiến công chúng ta? Không thể nào đâu.
- Thiên Vương, chúng ta có nên tổ chức ứng đối tương ứng hay không?
- Không, chúng ta cứ án binh bất động đi. Ngươi bảo Đa Văn Thiên Vương tới đây một chút.
- Rõ.
Lúc này, Đoản Chủy đã đứng ở trên tường thành, xuyên qua rào chắn nhìn về phía xa.
Dưới chân y, yêu quân từ cửa thành tuôn ra đã tứ tán như thể đang lục soát thứ gì đó. Điểm được chú trọng nhiều nhất chính là phương hướng Cửu Đầu Trùng vừa mới xuất hiện.
Khi đám yêu quân kia dần dần đến gần, Bằng Ma Vương có chút nghi ngờ nói:
- Ta cảm thấy là, giống như bọn chúng đang tìm chúng ta.
- Tìm chúng ta? Cần phải tìm chúng ta sao? Cứ bảo Cửu Đầu Trùng kêu một tiếng là được mà.
- Biết là thế, chỉ là ta cảm giác bọn chúng đang tìm chúng ta.
Giao Ma Vương đứng tách đoàn cách đó không xa, sắc mặt đã cực kỳ khó coi.
Không lâu sau, hai tên yêu binh vỗ cánh đáp xuống chỗ sáu yêu vương vừa đứng, mà sáu kẻ kia cũng đã lặng lẽ bỏ trốn ra xa.
Hắc Tử nhanh chóng bị gọi đến. Hắc Tử đã bước vào cảnh giới Luyện Thần nên không cần dùng tới cánh, tốc độ cũng rất nhanh.
Vừa đáp xuống đất, Hắc Tử cúi người xuống thò tay chà chà cát đá, rồi lại nhìn nhìn mớ lá rụng trên mặt đất, cao giọng:
- Bọn chúng vừa rời đi. Tiếp tục lục soát!
- Là đang tìm chúng ta thật!
Ngưu Ma Vương càng nhìn càng không hiểu.
Giao Ma Vương đang nấp bên cạnh chợt rùng mình một cái, do dự xem có nên rời đi trước hay không.
. . .
Bên trong thành, đại quân chạy dọc theo đường phố như thể dòng nước lũ màu đen đang tràn ra.
Những cư dân yêu quái không mang quân chức nhìn thấy quân đội bắt đầu được điều động đã ý thức có dị thường. Đến lúc đám yêu binh đánh tay ra hiệu, bọn họ đã bắt đầu tự động men theo hai bên đường phố, sơ tán xuống thành thị dưới mặt đất.
Dương Thiền đáp xuống nóc nhà cách tòa lầu các của Khỉ Đá không xa, đứng sau nàng là đám người Đại Giác và đại bộ phận tướng lĩnh mạnh nhất Hoa Quả Sơn.
- Kế tiếp phải làm sao?
- Đợi.
Dương Thiền nhìn chằm chằm vào vị trí lầu các của Khỉ Đá, thản nhiên nói.
. . .
Trong phòng tiếp khách, Cửu Đầu Trùng lén lút gia tăng cảm giác của mình đến cực hạn. Gã nhanh chóng nghe được tiếng âm thanh giáp sắt vang lên.
Có rất nhiều quân binh vây bọc gian lầu các này, thậm chí gã còn nghe thấy tiếng vỗ cánh và tiếng cung tên kéo căng phía trên bầu trời. Quả là thiên la địa võng... Cả tòa yêu thành đều chuyển động quanh gian phòng này, hết thảy đều được điều động, thậm chí còn có cả chiến hạm ở trên bầu trời kia nữa.
Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trên trán Cửu Đầu Trùng chảy xuống.
Gã đột nhiên cảm giác được con khỉ trước mắt này rất không đơn giản. Hắn không chỉ có tu vi cao thâm, lực lượng cường đại mà còn giỏi về tâm kế, hoàn toàn không giống như yêu quái bình thường.
Khỉ Đá thản nhiên vươn tay bưng chén trà nhỏ mà từ đầu đến giờ hắn vẫn chưa từng đụng tới. Tay hắn vuốt vuốt nắp chén trà, thổi thổi, rồi nhẹ nhàng nhấp một ngụm, cười nói:
- Ngươi vừa nói như vậy, quả thật ta cũng thấy trà này khá thơm, khó trách khiến ngươi thèm thuồng. Xem ra ta đang ở trong phúc mà không biết phúc rồi.
Vào lúc này, sắc mặt Cửu Đầu Trùng đã khó coi tới cực điểm.
- Ngươi có ý gì? Nếu như theo ngươi nói là thật, ngoài thành có tới sáu yêu vương, lại thêm ta nữa, ngươi cho rằng một mình ngươi cùng với đám tiểu binh này có thể đấu được với ta sao?
Khỉ Đá bật cười một tiếng:
- Thường thì trước khi vào cuộc chiến, ta thích đánh trận trong tưởng tượng trước, có như vậy lúc đánh nhau mới cảm thấy nắm chắc hơn. Có điều đại đa số thời điểm ta không làm thế, bởi mọi chuyện cứ đột ngột phát sinh nên khó kịp làm gì. Nếu có thể, ta hi vọng căn cứ vào tin tức lấy được trước cuộc chiến, phân tích kỹ càng một phen hơn.
- Ngươi muốn nói cái gì?
- Dù sao cũng rảnh rỗi, không bằng chúng ta chơi trò đánh trận tưởng tượng đi.
- Hử?
- Giả thiết, ta đang nói là giả thiết ngoài thành thật sự có sáu yêu vương, cùng với Cửu Đầu huynh cùng nhau hợp sức mưu đồ vào thành làm loạn. Nếu như ta nhớ không lầm, tu vi hiện tại của Cửu Đầu huynh hẳn đã tiếp cận cảnh giới Hóa Thần Thái Ất Kim Tiên đỉnh phong rồi? Ha ha ha ha, tư chất quả nhiên không tầm thường! Chúng ta cứ coi như Cửu Đầu huynh đã ở vào Thái Ất Kim Tiên đỉnh phong đi. Vừa hay ta cũng vậy, hơn nữa ưu thế của ta còn là tốc độ, theo lý chắc chắn một mình ta có thể kiềm chế Cửu Đầu huynh đấy.
Cửu Đầu Trùng trầm mặc không nói gì, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào Khỉ Đá, hoàn toàn không còn thái độ bất cần đời như vừa rồi nữa.
Đã bao nhiêu năm rồi, chỉ có tên Khỉ Đá này mới bức được gã tới mức này!
- Trong sáu yêu vương kia, ngoại trừ Giao Ma Vương, đám còn lại trong lệnh truy nã của Thiên Đình đều là Thái Ất Kim Tiên, nhưng không có Thái Ất Kim Tiên đỉnh phong. Những tài liệu này là do thủy quân Thiên Hà cung cấp, chắc sẽ có ít sai số. Nếu một mình Hoa Quả Sơn ta ứng phó, chỉ sợ... có dốc toàn bộ lực lượng cũng khó lòng đánh bại được, đúng không?
Nói đến đây, Khỉ Đá nở nụ cười:
- Chỉ có điều...
Khỉ Đá chậm rãi nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Xuyên qua tường thành cao ngất được chế tạo bằng gỗ có thể nhìn thấy rõ ràng hạm đội Nam Thiên Môn lơ lửng nơi chân trời.
Hắn khẽ thở dài, rồi nói tiếp:
- Tin rằng Cửu Đầu huynh cũng biết trong tay ta còn có một thẻ cược rất tốt, chính là Lý Tịnh. Nếu điều kiện phóng thích Lý Tịnh là yêu cầu hạm đội Nam Thiên Môn ngoài thành hiệp trợ tiến lên tiêu diệt sáu yêu vương. Ta nghĩ Nam Thiên Môn sẽ hết sức vui vẻ. Hơn nữa tiêu diệt yêu vương chính là bổn phận của bọn chúng, vậy coi như chẳng có giao dịch gì với yêu quái cả. Đến lúc đó, tuy thực lực sáu yêu vương có cường hãn cũng e là song quyền khó địch tứ thủ. Không cần nhiều, chỉ cần bảo bọn chúng cầm hai cái đầu của yêu vương đổi lấy là được, ta nghĩ bọn chúng thừa sức làm được. Ít nhất còn có thể đuổi toàn bộ đám yêu vương còn lại ra xa khỏi khu vực Hoa Quả Sơn. Còn về phần Cửu Đầu huynh...
Nói đến đây, Cửu Đầu Trùng đã kinh hãi không thôi.
Từ đầu tới cuối, Khỉ Đá chỉ ngồi cùng với gã, chỉ ở nơi này uống trà, thế nhưng toàn bộ Hoa Quả Sơn đã hoàn thành xong biện pháp đối phó với sáu yêu vương, thậm chí còn bố trí cả chuyện của gã nữa.
Bỗng nhiên Cửu Đầu Trùng cảm thấy hoảng sợ nổi da gà.
Tòa thành thị này quả nhiên chỉ đơn thuần vì chiến mà hình thành, còn đầu lĩnh ở đây càng là một tên yêu quái đơn thuần vì chiến mà sinh ra. So sánh qua thì những thế lực yêu quái mà gã từng chứng kiến chẳng khác nào tiểu hài tử gặp gia gia.
- Cửu Đầu huynh có nói đến chuyện quen biết. Kỳ thật tất cả mọi người đều là yêu quái, đều cùng sống dưới bầu trời này, đều phải đối đầu với Thiên Đình, cho nên quen biết nhau quả thật là một chuyện tốt. Chẳng qua ta là một con khỉ có tính cách quái gở, đơn giản là không muốn kết giao bằng hữu. Nếu thật sự có kết giao thì chắc chắn phải làm tiểu nhân trước, sau mới làm quân tử. Còn nếu như ngoài thành không có sáu yêu vương, thì mong rằng Cửu Đầu huynh có thể tha thứ cho tại hạ.
Nói xong, Khỉ Đá quay đầu nhìn ra ban công bên ngoài.
Nương theo ánh mắt của Khỉ Đá, Cửu Đầu Trùng nhìn thấy có một tên yêu quái từ xa xa bay tới, làm điệu bộ diễn tả số "sáu", rồi khẽ gật đầu, quay người vỗ cánh bay đi.
Có nghĩa là đã phát hiện ra sáu yêu vương rồi sao?
Cửu Đầu Trùng nghĩ nghĩ, cả người không khỏi rùng mình, hai mắt mở to cẩn thận nhìn về phía Khỉ Đá.
Chỉ thấy sắc mặt Khỉ Đá vẫn lạnh nhạt như trước. Ngay lúc Cửu Đầu Trùng nhìn chăm chú qua, hắn đã yên lặng uống cạn chén trà nóng trong tay, rồi nhẹ nhàng đặt chén trà nhỏ xuống mặt bàn. Có điều hắn không vội kêu Dĩ Tố châm thêm trà, mà chỉ dùng tay vuốt vuốt chiếc nắp chén trà.
Hắn đưa mắt miễn cưỡng nhìn Cửu Đầu Trùng hỏi:
- Cửu Đầu huynh có nghe qua "Hồng Môn yến, ném chén làm hiệu" chưa?