Lúc trời dần sáng lên, Thanh Tâm mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy bầu trời có chút mờ nhạt kia. Trong lòng nàng lập tức cả kinh, ngồi phắt dậy. Khi nhìn thấy Na Tra vẫn sừng sững bất động ở xa xa, nàng mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Một lần buông lỏng này, vết thương trên vai nhanh chóng truyền đến cảm giác đau đớn. Bên dưới đau nhức kịch liệt, sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt, mồ hôi to bằng hạt đậu toát ra trên trán. "Không sao chứ?" Na Tra thản nhiên nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.