Đại quân yêu tộc nhanh chóng im hơi lặng tiếng băng qua hẻm núi vốn là địa điểm thiên quân chọn làm nơi mai phục.
Vào lúc hai vạn đại quân lặng lẽ bước chậm trong hẻm núi sâu quanh năm không thấy ánh mặt trời, một tiểu yêu căng thẳng chạy tới trước mặt Khỉ Đá.
- Hầu ca, bên kia phát hiện ba thi thể của thiên binh.
- Dẫn ta đi xem.
Dọc đường, chuyện thế này không phải là lần đầu tiên.
Khỉ Đá đi theo tiểu yêu nọ nhanh chóng băng qua đám yêu tới một góc trong hẻm núi.
Ba thi thể thiên binh bị che giấu sau những tảng đá bên góc, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện, lúc này máu tươi vẫn còn đang chảy.
- Nhìn tình hình chắc là do đám Đoản Chủy làm.
Khỉ Đá chỉ thờ ơ liếc mắt nhìn lướt qua mấy thiên binh này, nhưng chỉ là liếc mắt đã khiến tim của hắn không khỏi đập lệch nhịp.
Trên cánh tay của ba thi thể thiên binh này, hắn không nhìn thấy ký hiệu của Huyền Quy bộ. Nói một cách chính xác, không nhìn thấy bất cứ ký hiệu thuộc về bất cứ quân đội nào trên thi thể của những thiên binh này.
"Đây là có chuyện gì vậy?"
Dựa theo lẽ thường, trên người thiên binh nhất định sẽ có ký hiệu phiên hiệu. Nếu lấy xuống thì trước đó tại sao dọc đường tới đây trên người thám báo của quân địch vẫn còn giữ ký hiệu?
Điều này khiến hắn bắt đầu hoài nghi.
"Chẳng lẽ... còn có nhánh thiên quân thứ hai ở đây?"
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cả kinh.
- Làm sao vậy?
Sư tử tinh ở đằng sau tiến lên.
- Không có gì, phát hiện mấy thi thể thám báo thiên binh. Đám Đoản Chủy làm không tệ.
Khỉ Đá lập tức quay người kéo sư tử tinh trở về.
Lữ Lục Quải vẫn theo sát ở phía sau nhìn hiểu được biến hóa sắc mặt của Khỉ Đá, lập tức ra hiệu cho các tiểu yêu xử lý ba thi thể.
Nếu còn có thiên quân khác ở gần đây thì sẽ là ai? Tại sao không có ký hiệu?
Từng điều hoài nghi hiện ra trong đầu Khỉ Đá, hắn bắt đầu suy nghĩ cẩn thận.
Không mang ký hiệu khẳng định không phải vì đề phòng thành Ác Long.
Hiện giờ ở trong mắt thiên quân, thành Ác Long chính là đồng bạn hợp tác. Hơn nữa đám yêu quái phần lớn cũng không hiểu được khác biệt phiên hiệu của Thiên Đình, dù có nhìn thấy phiên hiệu cũng như không thấy. Đối với bọn chúng, thiên binh của bất cứ phiên hiệu nào đều giống nhau cả.
Chẳng lẽ là đề phòng Huyền Quy bộ của Nam Thiên Môn?
Lữ Lục Quải bước nhanh tiến lên đi ở bên cạnh Khỉ Đá hạ giọng lặng lẽ hỏi:
- Đại vương, những người vừa nãy... hình như không phải cùng một đội ngũ mà chúng ta nhìn thấy trước đó.
Khỉ Đá lạnh nhạt liếc mắt nhìn gã, trả lời:
- Chuyện này không thể để người khác biết, hiểu rồi chứ?
Lữ Lục Quải thức thời gật đầu:
- Thuộc hạ tuân mệnh.
Quay đầu nhìn mười mấy thủ lĩnh yêu quái đi ở phía sau, Khỉ Đá lặng lẽ chạy qua bên cạnh lấy ngọc giản ra liên lạc với Đoản Chủy:
- Đoản Chủy.
- Có.
Giọng nói của Đoản Chủy ở bên kia ngọc giản nhanh chóng truyền tới.
- Ta nhìn thấy ba thi thể trong hẻm núi, là do các ngươi làm à?
- Đúng thế... Nhưng ta phát hiện một chuyện kỳ lạ.
- Ngươi phát hiện gì?
- Vừa nãy ta nhìn thấy tiểu đội thiên binh hai người gặp được tiểu đội thiên binh ba người... sau đó tiểu đội thiên binh ba người bèn giết hai người đó!
- Gì cơ?
Khỉ Đá chậm rãi trừng to hai mắt:
- Có phải trên cánh tay của một phe có ký hiệu của Huyền Quy bộ, một phe thì chẳng có gì cả đúng không?
- Đúng, đám hạ sát thủ chẳng có ký hiệu gì cả, hơn nữa ta thấy Huyền Quy bộ gặp được phe bên kia cũng rất kinh ngạc, nhưng không có lòng giết người. Ngoài ra...
Đoản Chủy hơi dừng chốc lát, nói tiếp:
- Có hai phân đội của chúng ta mất tích rồi, hơn nữa ta có thể xác định không phải do thám báo của quân cánh Đông bên này làm... Mỗi một phân đội của bọn chúng bên chúng ta đều có nhiều nhóm người theo dõi.
Vẻ mặt của Khỉ Đá lập tức cứng đờ.
Rất rõ ràng tình huống xấu nhất đã xảy ra. Nơi này còn có một nhánh thiên quân khác đang ẩn núp... Hơn nữa còn là một nhánh thiên quân còn nguy hiểm hơn kẻ địch đã biết, ít nhất đối phương đã phát hiện hành động của phe mình bên này!
Chỉ là hiện nay vẫn không biết đội quân này rốt cuộc tới để làm gì.
- Chuyện này có còn người nào biết không?
- Có, sáu bảy người bên này của ta đều nhìn thấy.
- Không cho phép chuyện này truyền ra ngoài! Sau khi chiến đấu bắt đầu các người đừng trở về tham chiến, tiếp tục giữ vững điều tra trinh sát.
- Việc này...
Đoản Chủy hơi do dự chốc lát trả lời:
- Rõ, ta hiểu rồi.
Thả ngọc giản xuống, sắc mặt Khỉ Đá trở nên nghiêm trọng.
Hết thảy dường như đang bắt đầu phát triển theo phương hướng mà hắn không dự liệu trước, một kẻ địch ẩn núp ở trong bóng tối... Sẽ là ai đây?
Hiện giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước, mặc kệ thế nào đều phải đánh bại đội quân trước mắt đã lại nói.
Phải biết một khi bỏ lỡ thời cơ, bên này của mình hoàn toàn chẳng có cơ sở để phân cao thấp với Huyền Quy bộ có một vạn thiên binh và mười mấy chiếc chiến hạm cỡ lớn. Đến lúc đó chỉ thật sự có thể làm cá trên thớt mặc người chém giết.
Rất nhanh đại quân yêu tộc đông nghìn nghịt vượt qua hẻm núi đến được cửa vào phía Đông.
Dựa theo kế hoạch, cánh quân này sẽ ở đây phát động khiêu chiến với quân cánh Đông của Huyền Quy bộ.
- Dựa theo tốc độ của bọn chúng, phải cần ít nhất một canh giờ mới đến được nơi này. Tất cả mọi người dựa vào phân công tối hôm qua tự vào vị trí của mình, cố hết sức đừng phát ra tiếng động, không thể bạo lộ nơi mình ở. Đến khoảng cách gần, nhân số thám báo của đối phương sẽ tăng mạnh, nếu bị phát hiện thì mai phục của chúng ta sẽ bị hủy toàn bộ.
Tất cả yêu chúng lập tức im hơi lặng tiếng tản ra bốn phía.
Khỉ Đá và Lữ Lục Quải dẫn theo yêu quái yếu kém và quân đội phi hành cầm trường cung lên vách núi ở phía Bắc, Lão Ngưu và sư tử tinh dẫn một đám yêu tinh cường lực chém cành lá ẩn núp vào các góc xung quanh chỗ cửa vào hẻm núi, đám to con Đại Giác thì vòng vào trong rừng cây rậm rạp ở phía Đông Bắc chuẩn bị tốt cho tùy thời bọc đánh.
Còn về đầm lầy ẩm thấp ở phía Nam thì từ yêu quái thuộc loài xà tinh cá sấu do thủ lĩnh tự mình phụ trách.
Rất nhanh, chuẩn bị trước trận chiến đã được làm xong.
- Bọn chúng tới rồi.
Đoản Chủy truyền tin tức đến.
Tất cả yêu chúng đều nín thở, lặng lẽ chờ đợi.
Mấy thiên quân thám báo của Huyền Quy bộ biếng nhác bay qua, ở trên không trung chiến trường chỉ liếc sơ mấy cái đã bay trở về.
Chẳng bao lâu trong rừng cây lưa thưa xuất hiện mấy lá cờ lớn màu trắng có ký hiệu phân biệt là chữ "Thiên" và chữ "Quy" giơ trên cao.
Một đám thiên binh nhàn nhã thong thả đi về phía bên này, dọc đường còn cười đùa, hệt như đang đi dạo chơi ngoại thành.
Tiết thiên tướng ngồi trên kiệu lắc lư ngủ gật.
- Tướng quân, Tiết tướng quân?
- Hả? Gì vậy?
Gã mơ màng mở mắt.
- Phía trước chính là hẻm núi, tiếp theo...
- Tiếp theo các ngươi tự xử lý là được, không phải ta đã bảo các ngươi nên làm gì rồi sao.
Gã dụi mắt, vẻ mặt không vui.
- Mạt tướng tuân mệnh.
Quay người đi hai bước, tiểu tướng hình như lại nhớ đến gì đó, vội quay lại nói:
- Tướng quân, bên chúng ta có mấy thám báo không trở về đúng hạn.
Tiết thiên tướng nọ vừa nghe vậy, lập tức cười lạnh ra tiếng:
- Chờ bọn chúng trở lại, phạt nặng vào cho ta. Khẳng định sợ trở về đi bộ, nên chạy đi đâu chơi rồi, đám ranh con này.
- Vâng.
Tiểu tướng chắp tay quay người chạy chậm tới trước đội ngũ.
- Dừng ~!
Thiên binh ở phía trước nhanh chóng dừng bước, phía sau cũng chậm rãi tụ tập tới.
Chúng yêu núp trong bụi cỏ, trên cây lớn, bên vách đá, trong đầm lầy không khỏi dùng đôi mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm thiên quân trước mặt, từng đôi tay nắm chặt vũ khí tới mức vang lên tiếng răng rắc.
Tương phản với tiếng chuyện trò vui vẻ nhởn nhơ tự đắc rõ ràng của thiên quân, bên phía chúng yêu thần kinh của tất cả mọi người đều sớm căng đến cực hạn, bầu không khí bị đè ép đến cực điểm.
Khỉ Đá thậm chí bắt đầu trở nên lo lắng, nếu lúc này có một thiên binh làm ra một hành đông khác thường thì đám yêu quái này có thể nào sẽ bạo phát trước khi có lệnh của mình hay không.
. . .
- Tướng quân, quân cánh Đông đã hoàn toàn rơi vào vòng vây của yêu tộc.
Thiên Hành nói.
Trong tầng mây mù, Thiên Bồng vẫn chống kiếm đứng trên boong thuyền chiến hạm. Y hơi trầm mặc chốc lát, hỏi:
- Bắt đầu đánh chưa?
- Vẫn chưa, bọn chúng thậm chí còn chưa phát hiện mình đã rơi vào vòng vây nữa cơ.
- Hừ. Binh tốt do Tăng Trưởng Thiên Vương dẫn dắt đó. Mặc kệ, tiếp tục xem kịch hay.