"Trốn không thoát, không bỏ xuống được….Trốn không thoát, không bỏ xuống được. Trốn không thoát, không bỏ xuống được..." Dưới bóng tối của ánh đèn cô độc, Huyền Trang nắm khối Tàng Tâm thạch kia thì thào tự nói. Ánh mắt y dần dần ảm đạm, trong thần sắc lại tràn ngập bất đắc dĩ cộng thêm một vẻ hoảng loạn. Cảnh tượng kia lại có một loại bi thương nói không nên lời. Trong nháy mắt, Khỉ Đá bỗng nhiên nhớ tới lão Bạch Viên chết ở Ác Long đàm... Lão Bạch Viên rõ ràng không đáng kể,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.