Rời khỏi núi Côn Luân, bọn họ bắt đầu bay về phía đông. Ánh mắt Thanh Tâm vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước, một đường trầm mặc. Cái loại trầm mặc này thật giống như một bóng ma thật lớn, có thể bao phủ mọi thứ ở bên trong đó. Chỉ cần tới gần phạm vi cách nàng một trượng, Na Tra sẽ có thể cảm giác được một bầu không khí ngột ngạt, cực kỳ không thoải mái. Nếu như chỉ đơn thuần là hỗ trợ, có lẽ Na Tra đã tìm cái cớ gì đó để trốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.