Dưới lầu.
Dạ Âu Thần từ tốn gắp thức ăn vào trong bát của mình, động tác của anh rất tao nhã quyến rũ, vừa nhìn đã cảm nhận được khí chất quý ông được giáo dục tốt trên người anh, lúc ăn, môi anh luôn nở nụ cười nhạt, vừa nghĩ tới thật ra lọ thuốc mà cô đang uống là vitamin, trong lòng anh liền cảm thấy rất thỏa mãn.
Như vậy cô sẽ buông lỏng cảnh giác, không còn nhớ chuyện uống thuốc tránh thai nữa, chỉ cần cô uống lọ vitamin này, thì cô sẽ nhanh chóng mang thai đứa con của anh.
Hừ, cô có con với chồng trước thì sao? Anh sẽ đặt toàn bộ đứa con tiếp theo của Hàn Minh Thư thành họ Dạ, tất cả đều là con của anh.
Vừa nghĩ tới tương lai sẽ có một cô con gái mềm mại đáng yêu chạy vòng quanh mình gọi ba, nụ cười trên khóe môi anh lại càng sâu thêm.
Anh muốn cuộc đời còn lại của Hàn Minh Thư chỉ có mình anh.
Buổi chiều, Dạ Âu Thần chủ động đề nghị dẫn cô đi siêu thị một chuyến, mới đầu Hàn Minh Thư định từ chối, nhưng vừa nghĩ tới hai ngày nay cô luôn nằm liệt trên giường, nên cũng muốn ra ngoài dọa một vòng, bằng không cứ tiếp tục thế này cô thật sự không thể ngồi dậy được.
Tổ hợp trai xinh gái đẹp thật sự rất bắt mắt, huống hồ là cặp đôi Hàn Minh Thư và Dạ Âu Thần. Hai người cùng nhau ra khỏi khu chung cư, trên đường đi đã thu hút không ít ánh mắt từ người khác, lúc đến siêu thị còn gặp ông chú béo đã gặp trong thang máy lúc trước.
Lần này bên cạnh ông chú mập còn có thêm một người nữa, là một người phụ nữ với dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt xinh xắn.
Nhưng người phụ nữ trông giống như một người phụ nữ trung niên, mặc dù đã có tuổi nhưng vóc dáng vẫn thướt tha, không ngờ đứng cạnh chú béo lại rất xứng đôi.
“Em gái đi siêu thị cùng chồng à?”
Chú béo thấy Hàn Minh Thư thì cực kỳ nhiệt tình, chào hỏi cô xong, thì lại nhìn Dạ Âu Thần, rồi mỉm cười với anh, nhưng anh phớt lờ ông.
Thế là người phụ nữ đứng cạnh chú béo duỗi tay ra, nhéo nhẹ vào người ông: “Anh làm gì đấy? Anh đang chào hỏi ai vậy?”
“Bà xã à, đây là cặp tình nhân mà anh đã nói với em là gặp trong thang máy lúc trước đấy.”
Người phụ nữ nghi hoặc nhìn hai người Hàn Minh Thư.
“Anh đang nói đây là cặp tình nhân mà anh từng kể với em? Bọn họ ở cùng khu chung cư, đi cùng thang máy với chúng ta?”
“Đúng vậy đúng vậy, là em gái đi cùng thang máy, ở cùng khu chung cư với chúng ta, còn vị này là là là vợ.. vợ.. vợ tôi.”
Lúc nói đến hai chữ ‘vợ tôi’, chú béo nhất thời đỏ mặt, hơi xấu hổ, liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh. Bà ta lườm ông mắng: “Ngay cả nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp, anh ăn cơm chỉ uổng vậy?”
Mặt chú béo đỏ bừng, xấu hổ chà tay mình, không dám đáp lại.
Hàn Minh Thư thấy cảnh tượng này có hơi lúng túng, nên vô thức liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, có lẽ phương thức chung sống của chú béo và vợ, sẽ không bao giờ xuất hiện trên người cô và Dạ Âu Thần.
“Em gái, em đừng để ý đến ông ta, con người ông ta là vậy đó, lúc chị mới ở bên ông ta, cái miệng ngốc của ông ta hoàn toàn không biết lấy lòng chị, nếu không phải chị thấy ông ta thành thật, thì còn lâu chị mới ở bên một người như vậy.”
Vợ ông ta là người dễ gần, đi tới kéo tay Hàn Minh Thư nói: “Em đi siêu thị à, em mua gì thế? Chúng ta đi cùng nhau đi, tụi chị cũng mới tới thôi.”
Hai ngày nay Hàn Minh Thư luôn ở trong phòng, không nói chuyện với người khác, nên nghe bà ta mời mọc như thế thì hơi động lòng, nhưng không khỏi liếc nhìn Dạ Âu Thần đang đứng bên cạnh, liệu anh có đồng ý không? Dù gì từ chuyện theo dõi lần trước, đã hù dọa hai người một trận, ai biết được họ sẽ đối mặt với điều gì ở trong siêu thị?
Nhắc đến chuyện này, Hàn Minh Thư mới nhớ ra, cô quên hỏi anh rốt cuộc hôm đó là ai đã theo dõi cô?
Đã lâu như vậy rồi mà anh vẫn chưa điều tra ra ư? Hay anh đã điều tra ra rồi, nhưng không muốn nói cho cô biết, xem ra cô phải tìm lúc nào đó hỏi anh thử.
Có lẽ nghe thấy lời khẩn cầu trong lòng cô, nên Dạ Âu Thần phát lòng từ bi nói: “Vậy thì cùng đi đi.”
Chú béo hơi bất ngờ, dù gì ông cũng tưởng người mặt lạnh như Dạ Âu Thần sẽ từ chối thẳng thừng, ai ngờ anh lại đồng ý, chẳng lẽ anh lại uống lộn thuốc gì rồi?
Hàn Minh Thư vui mừng xong thì hơi nghi ngờ, nhìn chằm chằm Dạ Âu Thần: “Anh thật sự đồng ý?”
Đôi môi mỏng của Dạ Âu Thần mấp máy định nói gì đó, nhưng vợ chú béo lại nắm tay Hàn Minh Thư, vừa kéo cô tới bên mình, vừa lên tiếng dạy bảo: “Em gái à, em như vậy là không được, sao em có thể chuyện gì cũng phải hỏi ý kiến cậu ta, em muốn làm gì thì làm, nếu cậu ta không thích em làm như vậy, thì hai người chia tay đi.”
Vừa dứt lời, một ánh mắt lạnh lẽo mang theo sát ý liếc qua đây, vợ chú béo cảm nhận được có một ánh mắt sắc bén đang nhìn mình, thì chẳng hề sợ hãi, ngược lại còn nhếch miệng cười nói: “Ôi cha, em xem người này rất có tính chiếm hữu, chị chỉ thuận miệng nói một tý, mà cậu ta đã tức giận rồi, nếu em thật sự chia tay với cậu ta, chẳng phải cậu ta sẽ lật tung trời à?”. Google ngay trang ++ T RUMtruyen. c om ++
Lật tung trời có là gì, vợ chú béo không biết, nhưng Hàn Minh Thư thì biết rõ, nếu cô chia tay Dạ Âu Thần, có lẽ anh sẽ luôn dây dưa với cô, thậm chí còn dùng biện pháp cực đoan để giữ cô ở bên cạnh.
“Em gái à, chị lấy thân phận người từng trải nói cho em biết, đừng chiều theo đàn ông quá mức, bằng không sau này em sẽ bị bắt nạt, em nhìn chị bây giờ xem, chị nói một chắc chắn ông ta không dám nói hai, chị bảo ông ta đi đằng đông, em thấy ông ta dám đi đằng tây không?”
“Em phải ngang ngược lên, để lấn át bọn họ, haizz, phụ nữ chúng ta đi lên trước đi, để chị chỉ dạy cho mấy chiêu quản chồng.”
Mặt Hàn Minh Thư lấm tấm mồ hôi, nhưng chị gái thật sự quá nhiệt tình, cứ kéo tay cô đi về phía trước, buộc anh phải đuổi theo sau.
Ở phía sau chú béo cười hì hì đi tới cạnh Dạ Âu Thần nói: “Chúng ta cũng mau đuổi theo đi.”
Dạ Âu Thần lạnh lùng liếc nhìn ông ta: “Bình thường ông đều sống như vậy?”
Chú béo sửng sốt một lát mới phản ứng lại, Dạ Âu Thần đang ám chỉ điều gì? Ông đưa tay lên gãi đầu, hình như vẻ mặt hơi xoắn xuýt, nhưng tan biến ngay, mà thay vào đó là một nụ cười thật thà.
“Chuyện này có là gì đâu, đã là vợ chồng với nhau rồi, chẳng phải tiến hay nhường một bước cũng như nhau à? Ngược lại dù bà ấy thắng trước mặt tôi cũng chẳng được bao nhiêu, có sao đâu? Tôi là chồng bà ấy, tất nhiên phải nhún nhường bà ấy rồi.”
Dạ Âu Thần tán thành vế sau, anh cảm thấy anh có thể nhún nhường Hàn Minh Thư, nhưng không thể chấp nhận việc cô không muốn sinh con cho anh, cũng không thể chịu đựng việc cô có quan hệ với người đàn ông khác.
“Tôi biết, chắc chắn cậu sẽ cảm thấy tôi hèn nhát, nhưng bản thân tôi lại cảm thấy rất hạnh phúc, vậy là đủ rồi.
Chú béo đang định nói tiếp, thì Dạ Âu Thần thu hồi tầm mắt, lạnh lùng nói một câu: “Ông nói nhiều quá!”
Chú béo đuổi theo, nhìn chằm chằm anh nói: “Nhìn phương thức chung sống của hai người, có phải cậu đang gặp khó khăn đúng không?”
Dạ Âu Thần nhíu mày không vui: “Liên quan gì đến ông!”
“Sao lại không liên quan đến tôi? Chẳng phải chúng ta là hàng xóm với nhau à? Còn đi cùng thang máy nữa? Chúng ta gặp nhau mấy lần rồi nên đây là duyên phận, vợ chồng cậu xuất hiện một vấn đề, có cần tôi tiết lộ mấy bí quyết cho cậu không?”
Bí quyết? Dạ Âu Thần cười khẩy: “Đó là thứ gì?”
Anh cần ư?