Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 779:





Kiều Trị không lôi thôi nữa, Hàn Anh Thư và La Lo Li mới thuận lợi đi đến căng tin.





Hai người gọi cơm, sau đó tìm được chỗ ngồi xuống chưa bao lâu, La Lo Li vẫn là không nhịn được căn cắn đôi đũa, hỏi vài chuyện lảm nhảm.





“Chuyện này. Minh Thư à, tôi có thể hỏi vài chuyện phiếm được không?”





Động tác trong tay Hàn Anh Thư khựng lại, cô ngước mắt nhìn đối phương một cái.





La Lo Li lập tức xua tay nói: “Ờ, nếu như cô không muốn nói thì đừng nói, cô cứ coi như tôi chưa hỏi gì cả. những Hàn Anh Thư bất đắc dĩ nói: “Giống như gì cô vừa nghe thấy, những chuyện khác … tôi không có gì để nói cả “Hả?”





La Lo Li trợn tròn hai mắt, sáp đầu lại gần từng chút từng chút một, âm lượng bị đè ép vô cùng khẽ: “Chẳng lẽ, cô và tổng giám đốc của chúng ta thật sự đang hẹn hò sao?”





“Không phải?”





Hàn Anh Thư lắc đầu phủ nhận.





Cô và Dạ Âu Thần làm gì có hẹn hò, bọn họ đã từng bước vào lề đường rồi, chỉ có điều ngày hôm đó anh không xuất hiện, xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà thôi.





Quả thật là tạo hóa trêu người Không phải? La Lo Li tò mò muốn chết, nhưng mà lại có cảm giác như mình đã biết được chuyện gì đó rất khó tin, cô ấy vội vàng giơ tay che kín miệng mình lại, một lúc sau mới buông ra.





“Cô yên tâm đi Minh Thư, tôi cũng là người Việt Nam giống như cô, tôi nhất định sẽ giúp cô giữ kín bí mật. Bộ dạng này thật sự làm cho Hàn Anh Thư khóc không ra nước måt.





“Gì chứ, cô cứ coi như mình không biết gì cả là được rồi.





“Ừm ừm, hôm nay tôi không nhìn thấy gì cả, cũng không nghe thấy gì cả, cô yên tâm. Còn Kiều Trị chịu uất ức chỗ Hàn Anh Thư, nên đã trực tiếp chạy đến gặp Da Mạc Thâm.





Sau khi Kiều Trị tìm thấy Dạ Âu Thần, liên kể chuyện tối hôm qua anh ta đã hành hạ tên ngoại quốc kia sống dở chết dở thể nào, sau đó hắn ta thật sự không chịu nổi mà hôn mê, anh ta lại gọi 115 đưa hắn đến bệnh viện, sau khi xác định tên kia vẫn còn thở anh ta mới rời đi.





Dạ Mạc Thầm nghe xong chuyện này, sắc mặt vẫn lạnh đạm, không hề có chút cảm xúc nào.





Kiều Trị: “…”





Mẹ ơi, mặt đơ Trong lòng Kiều Trị thầm măng một câu, nhưng mà sau khi nghĩ đi nghĩ lại, tối hôm qua lúc anh đến cứu người không phải cũng bày ra bộ dạng y như thế này sao?





Tối hôm qua lúc tung cước đã tên đàn ông ngoại quốc kia một nhát, quả thật là rất dùng lực, đợi đến khi đi rồi Kiều Trị mới âm thầm nhìn kỹ lại, phát hiện trong tủ rượu có một vệt nứt.





Xương cốt của tên đàn ông ngoại quốc kia không bị gãy, quả thật là quá may mắn.





Kiều Trị vuốt vuốt cảm, đột nhiên hỏi: “Tối hôm qua, cậu đưa người ta về, sau đó không có làm gì người ta đấy chứ?”





Nghe vậy, động tác trong tay của Dạ Âu Thần khựng lại một chút, ánh mắt lạnh lẽo rơi lên trên mặt anh ta.





“Cậu cho rằng tôi giống cậu à?”





Kiều Trị: “Ha ha, ngay cả lên xe còn không dám? Cậu có phải là đàn ông không? Cơ hội tốt như vậy, anh hùng cứu mỹ nhân, cô nam quả nữ cậu còn không nằm lấy, cậu bị bất lực hay là Đang nói, Kiều Trị đột nhiên nghĩ đến một chuyện kinh khủng, lập tức bật người khỏi ghế sô pha đứng lên đi tới bên cạnh Dạ Âu Thần, nheo mắt nhìn anh.





“Đừng nói là cậu không dám chứ?”





Dạ Âu Thần vận mặt không cảm xúc ngôi đó, như thể không quan tâm anh ta đang nói cái gì Nếu không phải đêm qua tận mắt phải chứng kiến cảnh anh đưa người đi, còn trả thù tên đàn ông ngoại quốc kia, Kiều Trị thực sự có thể nghĩ rằng Uất Trì là một người cực kỳ lạnh lùng, thậm chí là tuyệt tình.





Nhưng mà bây giờ thì khác, anh đã cứu người rồi, cuối cùng còn giúp người ta trả thù, sau đó đưa người ta về nhà nhưng chẳng làm gì cả.





Mọi chuyện diễn tiến thành ra thế này, chỉ có hai loại khả năng.





Thứ nhất, anh không có hứng thú với phụ nữ, không muốn tiền tới.





Nhưng mà điểm này không đúng lắm, nếu anh không có hứng thú với phụ nữ, vậy làm sao mà vừa mới cúp điện thoại, trong một thời gian ngắn như vậy anh có thể lao tới giải cứu được người ta.





Kết quả cuối cùng chính là, anh có hứng thú với người phụ nữ đó.





Vậy thì, tại sao anh lại không tới? Thế thì phải nói đến điểm thứ hai.





Anh muốn tới, nhưng không dám tới, hoặc là nói không nỡ tới.





Càng nghĩ, Kiều Trị càng thấy kinh hãi, hơn nữa có dự cảm rất đáng sợ Anh ta không biết mình đoán đúng hay không, nhưng anh ta cảm thấy mình cần phải nhắc nhở cậu bạn thân một chút.





“Uất Trì, không phải cậu thật sự nghiêm túc đấy chứ?”





Kiều Trị hỏi.





Anh ta nghĩ, chỉ có thể là lý do này, một người đàn ông như Uất Trì, muốn có phụ nữ như thế nào mà chẳng được? Cô trợ lý nhỏ kia vừa nghe anh ở trong quán bar, cũng sẵn sàng đi theo, cho nên nếu Uất Trì muốn, xác suất cô ấy từ chối rất thấp.





Khả năng duy nhất chính là bản thân Uất Trì không muốn.





“Tôi phải nói với cậu điều này, Uất Trì Thầm, cậu không thể nghiêm túc với người phụ nữ đó được.





Kiều Trị giống hệt như một bà tám nhiều chuyện bao vây lấy Dạ Âu Thần: “Cậu biết gia đình của chúng ta rồi đấy, vừa nhìn là biết bối cảnh gia đình của cô trợ lý nhỏ kia như thế nào, nếu như cậu nghiêm túc với cô ấy, tương lai chỉ sẽ làm hại cô ấy mà thôi.





Dạ Âu Thần vẫn tiếp tục phớt lờ anh ta, nhưng mà Kiều Trị thì lo lắng chết lên được, lại tiếp tục nói: “Tôi nói thẳng ra với cậu luôn nhé, hôn nhân của chúng ta chỉ có thể do người lớn quyết định, hơn nữa còn phải hy sinh vì gia tộc, nếu như cậu thật sự nảy sinh tình cảm với cô vậy tôi khuyên cậu nên mau chóng thu lại đi.”





“Cậu có nghe thấy lời ông đây nói không? Ông đây nói suốt nửa ngày trời cậu cũng không có phản ứng gì à?”





Cuối cùng thì Dạ Âu Thần cũng lười biếng nâng mi mắt lên, ánh mắt có hơi mờ mịt nhìn về phía Kiều Trị.





“Nói xong rồi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK