Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1012

Lần này, anh ấy dứt khoát không muốn quay trở về nữa, muốn sinh ly tử biệt với cô, là cố ý muốn hành hạ cô, để cho cô đau đến không muốn sống nữa hay sao?

Đến buổi trưa, người giúp việc tới nấu cơm.

Cô không ăn nổi, một chút thèm ăn cũng không có.

Nhưng cô liều mạng cưỡng ép bản thân phải ăn vào.

Cô muốn bảo vệ đứa bé, đây là ruột thịt duy nhất của Lục Lãnh Phong, cô nhất định phải bình an sinh bọn nhỏ ra đời.

Lục Vinh Hàn đã phong tỏa các phương tiện truyền thông nên tin tức máy bay mất tích không bị lan truyền ra ngoài.

Lục Lãnh Phong là người thừa kế tương lai của nhà họ Lục, một khi tin tức về vụ tai nạn của anh bị tiết lộ ra ngoài, thứ chịu ảnh hưởng sẽ không chỉ đơn thuần là những người trong gia đình mà còn là cả tập đoàn Lục thị.

Những ngày này Hy Nguyệt chỉ muốn ở trong biệt thự co đầu rút cổ chờ tin tức của Lục Lãnh Phong, nhưng chuyện này là không thể, bởi vì chuyện nhà họ Lục, chuyện công ty đều cần cô đến giải quyết.

Quan trọng hơn là, nếu như Lục Lãnh Phong thực sự xảy ra chuyện, đứa trẻ trong bụng cô sẽ trở thành đích ngắm của rất nhiều người, những kẻ có tâm tư kín đáo đó sẽ không mong bọn chúng được sinh ra một cách bình an.

Hy Nguyệt đứng trước gương, hít thở sâu hết lần này đến lần khác, ép bản thân phải bình tĩnh lại.

Vì lợi ích của Lục Lãnh Phong và đứa con trong bụng, cô ấy phải mạnh mẽ ngay cả khi phải chịu đựng khủng khiếp.

Khi cô trở về nhà họ Lục, Tư Mã Ngọc Như liền đi đến: “Hy Nguyệt, Lãnh Phong đi Mỹ đến bao giờ mới về?”

Cô nhún vai, dùng giọng điệu thản nhiên nói: “Vốn dĩ định về vào cuối tuần này, nhưng chỗ ông ngoại cứ một mực muốn giữ anh ấy lại nên lịch trình đã bị thay đổi.”

Cuối tuần này em định về, nhưng ông nội muốn anh ở lại thêm vài ngày nên đã thay đổi lịch trình.”

“Bố chồng cô cũng đã đi Mỹ, xem ra bọn họ định chuẩn bị đón Giáng Sinh ở bên đó. Đáng lẽ cô cũng nên đi cùng mới đúng.” Giọng điệu của Tư Mã Ngọc Như có chút ngập ngừng.

Lục Vinh Hàn đang ở trên máy bay cùng với bà Lục, cho nên cô ta đương nhiên sẽ nghi ngờ.

Hy Nguyệt vuốt ve phần bụng dưới hơi gồ lên của mình: “Thân thể tôi lúc này không tiện đi máy bay, chờ năm sau sinh con xong sẽ qua đó đón Giáng sinh cùng ông bà ngoại.”

Lúc này, Lục Sênh Hạ từ bên ngoài đi vào: “Chị dâu, hai ngày qua chị có gọi điện cho anh cả không?”

Trái tim Hy Nguyệt run lên, cố gắng giữ bình tĩnh: “Có chứ, sao vậy? Ngày nào bọn chị chẳng nói chuyện điện thoại với nhau.”

“Thật sao? Em gọi cho anh cả mà sao anh ấy cứ liên tục tắt máy? Thật kỳ quái, trước giờ điện thoại của anh ấy không bao giờ tắt máy cả.” Lục Sênh Hạ nghiêng đầu, hoang mang nói.

Lục phủ ngũ tạng của Hy Nguyệt lúc này như xoắn lại với nhau…bắt đầu trào dâng nỗi đau không thể kiềm chế bên dưới lớp vẻ ngoài bình tĩnh.

Cô không thể bộc phát ra ngoài, cô phải cố gắng chịu đựng và cư xử như thể không có chuyện gì xảy ra.

“Ừm…bọn chị lời qua tiếng lại vài câu trong điện thoại, anh ấy tức quá, liền đập vỡ máy di động luôn.” Lời che giấu này nghe rất suôn sẻ, không chút dấu vết chuyển dời sự chú ý của Lục Sênh Hạ thành công.

Lục Sênh Hạ ngược lại hít một hơi lạnh: “Tại sao hai người lại cãi nhau?”

“Chị…Tại chị nghe thấy trong điện thoại có giọng phụ nữ, cho nên có chút bồn chồn…” Hy Nguyệt làm một cái mặt quỷ, sau đó kể lại vắn tắt mọi chuyện.

Lục Sênh Hạ ôm lấy vai cô: “Chị dâu, chị làm thế đúng lắm. Phải cẩn thận một chút, em nghe nói lúc phụ nữ mang thai là thời điểm đàn ông dễ mắc sai lầm nhất.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK