Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1837

Ngày hôm sau trời vừa rạng sáng, Hy Nguyệt nhận được điện thoại của mẹ.

Hy Mộng Lan xảy ra chuyện rồi.

Tối hôm qua, ở ngoại ô thành phố Long Minh xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng.

Một chiếc BMW và một xe tải chở hàng xảy ra va chạm ở giao lộ, dẫn đến nổi lửa phát nổ, tài xế xe chở hàng và một cô gái ở trong xe BMW tử vong tại chỗ, một cô gái khác bị thương nghiêm trọng, hiện tại đang cấp cứu trong bệnh viện.

Qua kết quả giám định DNA của lực lượng cảnh sát, chứng thực hai cô gái trong xe BMW là Hy Mộng Lan và Tôn Yến Tư.

Hy Nguyệt cực kỳ khiếp sợ, vội vã chạy đến phòng sách tìm Lục Lãnh Phong.

“Hy Mộng Lan xảy ra tai nạn xe cộ đã tử vong rồi!”

Lục Lãnh Phong hơi ngẩn ra, môi mỏng cong lên thành một hình cung rét lạnh nham hiểm.

“Nhanh như vậy đã bị trừng trị rồi à.”

“Cùng với cô ta còn có bạn của em là Tôn Yến Tư, cô ta bị thương rất nặng, đang cấp cứu ở ICU.” Trên mặt Hy Nguyệt có mấy phần xót xa, hai ngày trước cô vẫn còn cãi nhau với Hy Mộng Lan, không nghĩ tới, mới có mấy ngày ngắn ngủi, hai người đã bị ông trời ngăn cách.

Đáy mắt sâu thẳm của Lục Lãnh Phong loé qua một tia sắc bén.

“Tại sao Tôn Yến Tư và Hy Mộng Lan lại đi cùng nhau?”

Hy Nguyệt không kịp nghĩ quá nhiều. Hoa Tuấn Anh và Lưu Lộ Mai còn đang ở bên này chưa trở về. Vợ chồng bác cả đặt trước vé máy bay, buổi chiều đã đến rồi, cô phải mau chóng gặp mặt bọn họ, xử lý hậu sự cho Hy Mộng Lan.

“Anh đi cùng em.” Lục Lãnh Phong ôm vai cô, đi đến biệt thự, sau khi đón Hoa Tuấn Anh và Lưu Lộ Mai, bọn họ cùng nhau đến cục cảnh sát.

Lực lượng cảnh sát dẫn Hoa Tuấn Anh đi nhận thi thể, sau đó lấy ra những món đồ đã tìm được từ trong xe.

Đây là hai chiếc túi Hermes còn chưa bị cháy hoàn toàn.

Một cái là phiên bản giới hạn của Tôn Yến Tư, bên trong có chứng minh nhân dân của Tôn Yến Tư.

Lưu Lộ Mai hết sức giật mình: “Túi này tôi biết, là mẫu mới của tháng này, không phải là Hy Mộng Lan mới mua đâu nhỉ, cô ta làm gì có tiền mua chiếc túi đắt như vậy cơ chứ?”

Cô ấy vội vã cầm túi tới, lục đồ vật bên trong, một hộp phấn văng ra ngoài, rơi xuống đất, phấn cũng bị rớt ra ngoài, bên trong có một tờ giấy bị đốt một nửa.

Hy Nguyệt nhặt tờ giấy lên, cẩn nhận nhìn một chút, vậy mà lại phát hiện đây là một tờ chi phiếu.

Bởi vì bị giấu trong hộp phấn, vậy nên chi phiếu không bị cháy hết.

Số tiền trên chi phiếu vẫn còn, là sáu mươi tỷ đồng.

“Có người cho bọn họ một tấm chi phiếu sáu mươi tỷ đồng!”

“Cái gì cơ?” Hoa Tuấn Anh và Lưu Lộ Mai liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh kêu lên sợ hãi.

Lục Lãnh Phong cầm chi phiếu tới: “Anh sẽ lập tức phái người đi thăm dò!”

Lưu Lộ Mai trừng mắt nhìn: “Tấm chi phiếu này còn đi đổi được không?”

“Cũng đã cháy một nửa, đương nhiên không thể rồi.” Hy Nguyệt nhún vai một cái. Trực giác nói cho cô biết, trong chuyện này có điều kỳ lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK