Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 929

Lục Kiều Sam ở bên cạnh không ngừng gật đầu, “Bác ba, cháu kể cho cậu nghe, con ả kia vô cùng xấu xa, trong đầu toàn mưu kế, âm hiểm độc ác, gian xảo thâm trầm. Cháu cam đoan là ả cho Lãnh Phong và nhà họ Lục ăn bùa mê thuốc lú nên mới khiến bọn họ hồ đồ, mất hết lý trí cái gì cũng nghe cô ta như vậy.”

Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói. Mỗi ngày cô ta đều ở trong lòng nguyền rủa Hy Nguyệt một trăm lần, hy vọng có một ngày nguyền rủa có thể trở thành sự thật, khiến Hy Nguyệt chết không có chỗ chôn.

Y Hạ Minh đỡ trán.

Nếu như bởi vì Tư Mã Ngọc Nhi, ông ta còn có lý do thoái thác, rốt cuộc Tư Mã Ngọc Như danh không chính ngôn không thuận, Lục Vinh Hàn không thể chiếm lý được.

Mà bây giờ mấu chốt lại nằm ở mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, ông cũng không tiện nhúng tay vào.

“Xem ra Lãnh Phong lấy được cô vợ rất lợi hại, để buổi chiều anh đến nhà họ Lục gặp cô ta một lần xem sao.”

Y Hạ Minh vừa tới thành phố Long Minh, nhà họ Lục đã nhận được tin tức.

Lục Vinh Hàn sớm đã đoán được Y Hạ Linh Lan sẽ gọi cứu viện, ông ta cũng biết rõ cuộc hôn nhân này của ông ta và Y Hạ Linh La không dễ dàng chấm dứt như vậy.

Trước kia, việc làm ăn nhà họ Lục không dính dáng quá nhiều đến nhà họ Y, bây giờ không ít dự án ở nước ngoài của nhà họ Lục đều có hợp tác với nhà họ Y, đứng từ lợi ích của gia tộc tới ssuy xét, việc ly hôn của hai người họ có ảnh hưởng rất lớn.

Nhưng vì sự bình yên của gia tộc, sau khi ông và bà cụ cẩn thận bàn bạc với nhau xong, vẫn quyết định làm ra chuyện này.

Y Hạ Minh vừa vào cửa liền thấy người phụ nữ xinh đẹp ngồi trên sô pha.

Lòng ông có chút nao nao, trước kia ông ta chưa từng gặp qua người phụ nào đẹp như tiên như yêu, đẹp đến như không có thật giống thế này.

Thấy Y Hạ Minh, Hy Nguyệt lễ phép chào hỏi rồi đi lên lầu.

Đôi môi mỏng Lục Lãnh Phong gợi lên nụ cười trào phúng, “Bác ba, bác là cứu viện mẹ cháu gọi tới phải không?”

Y Hạ Minh nhếch miệng, cười như không cười, “Nghe nói cậu đoạn tuyệt quna hệ với mẹ mình? Đây chẳng phải là có vợ quên mẹ hay sao?”

Lục Lãnh Phong nhún vai, không nói gì, Lục Vinh Hàn tiếp lời nói, “Ông chỉ nghe Y Hạ Linh Lan và Lục Kiều Sam nói liền đã đưa ra phán đoán như vậy không phải quá võ đoán hay sao? Dù sao cũng nên nghe hết tất cả mọi chuyện rồi lại kết luận cũng không muộn.”

Ông ta rót trà cho Y Hạ Minh, thuật lại một lần tội trạng của mẹ con Y Hạ Linh Lan, “Nhà họ Lục chúng tôi sẽ không đổ oan cho bất kỳ ai, cũng sẽ không để mặc đứa con gái độc ác đó gây chuyện mà không nhòm ngó tới. Ông là luật sư, Lục Kiều Sam phạm vào tội gì, ông hẳn là rất rõ ràng, tôi không có vì nghĩa diệt thân cũng đã đủ để nó cảm động rơi nước mắt rồi. Còn Y Hạ Linh Lan, bà ta là xúi giục dung túng con gái mình phạm tội, bà ta không dạy dỗ Lục Kiều Sam đúng đắn ngược lại biến nó thành công cụ trả thù của chính mình, bà ta còn xứng làm mẹ làm vợ sao?”

Y Hạ Minh uống ngụm trà, như có chút suy nghĩ. Y Hạ Linh Lan khóc lóc suốt cả một buổi sáng với ông nhưng chỉ yêu cầu rất đơn giản là kiên quyết không thể ly hôn. Bà muốn giữ vị trí vợ hợp pháo của Lục Vinh Hàn cho đến chết, tuyệt đối không để Tư Mã Ngọc Như có được vị trí đó.

“Các người ai cũng cho rằng mình có lý, tôi bây giờ cũng không biết nên tin tưởng ai. Nhưng mà chuyện cũng không phải ngày một ngày hai ra như vậy, bao nhiêu năm qua ông chưa bao giờ dành chút tình cảm nào cho Linh Lan, trong lòng con bé nhất định cũng rất uất ức. Kiều Sam làm sai, ông trừng phạt nó là đúng, nhưng ông không thể đẩy mọi sai lầm lên người Linh Lan được. Nó đã lớn, đã có chính suy nghĩ của mình, không phải Linh Lan muốn nó làm gì là nó sẽ nghe theo.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK