Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 900

Bà Lục vuốt ve khuôn mặt của con gái, “Con yên tâm đi, cho dù có phải liều mạng, mẹ cũng sẽ đòi lại công bằng cho con từ nhà họ Lục.”

Nghe thấy vậy, Lục Kiều Sam nở một nụ cười quỷ quyệt khó nhận ra, cô ta lại nhìn về phía Lưu Tinh Bảo, “Lưu Tinh Bảo, anh có phải là đàn ông không?”

Lưu Tinh Bảo khẽ giật mình, “Anh đương nhiên là đàn ông.”

“Vậy anh nhất định phải phối hợp với mẹ tôi, tìm cơ hội báo thù cho con của chúng ta.” Lục Kiều Sam hét lên một cách cuồng loạn.

Lưu Tinh Bảo gãi đầu, miệng không nói gì, cho dù vô cùng buồn bã nhưng anh ta vẫn rất tỉnh táo.

Trước khi sự việc sáng tỏ cho dù có làm ẫm ĩ nên cũng chẳng có tác dụng gì cả.

“Bố vợ là bố ruột của em nhưng ông cũng là trưởng tộc họ Lục. Anh tin ông sẽ xử lý chuyện này một cách công bằng.”

Anh ta còn chưa kịp nói hết lời, Lục Kiều Sam đã túm lấy cái gối ném về phía anh ta, “Công bằng? Từ khi con ả thấp kém kia bước vào nhà họ Lục, đã chẳng còn sự công bằng nào nữa rồi. Bà nội và bố đều yêu quý cô ta, coi cô ta như của quý. Còn Lục Lãnh Phong mê cô ta như điếu đổ, chỉ còn mẹ con tôi là tỉnh táo. Chỉ cần còn một ngày ả đàn bà đó không rời khỏi nhà họ Lục thì tôi không sống yên được, là ả ta hại chết con của tôi. ”

Đôi môi Lục Tinh Bảo khẽ mấp máy, định nói gì đó, nhưng lại nghẹn lại. Với cái tính tình kia của Lục Kiều Sam cho dù anh ta có nói gì đi chăng nữa cô cũng chẳng nghe vào tai.

Trước khi việc này được làm rõ ràng, anh ta sẽ không lật mặt với Lục Lãnh Phong. Rốt cuộc tương lai anh ta cũng sẽ là người nắm giữ nhà họ Lục, mà nhà họ Lưu anh ta còn phải dựa vào nhà họ Lục.

Sau khi Lục Lãnh Phong biết được chuyện này liền vội vàng từ công ty trở về nhà, rồi cùng bố mình chạy tới bệnh viện.

Vừa thấy bọn họ đi vào, Lục Kiều Sam liền nháy mắt với mẹ mình, mẹ con hai người lập tức ôm lấy nhau khóc.

“Kiều Sam, con gái ngoan của mẹ, con đừng có nghĩ quẩn, con cái sau này lại có.”

“Mẹ, mẹ không cần khuyên con. Là con không bảo vệ tốt cho đứa bé, nó mới nhỏ như vậy đã bị những kẻ xấu xa kia hại chết, con sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Con chết đi thì hơn!”

Lục Kiều Sam đấm ngực, khóc lóc đau đớn, mắt mũi đẫm nước mắt.

Lục Lãnh Phong vốn còn muốn an ủi cô ta nhưng khi nghe thấy những lời đầy ảm chỉ này của cô ta thì không nhịn được nhíu mày lại.

Trước khi tới anh đã nói chuyện điện thoại với Hy Nguyệt, cũng đã biết đại khái mọi chuyện.

Bất kể là chuyện gì chỉ cần dính dáng đến Hy Nguyệt và Tiểu Quân, Lục Kiều Sam nhất định sẽ chuyện bé xé ra to, tuyệt đối không bỏ qua cho Hy Nguyệt.

Cho dù chỉ là chuyện ngoài ý muốn, cô ta cũng sẽ đổi trắng thay đen, đổ oan cho Hy Nguyệt ủ mưu từ lâu, muốn hại chết con của cô ta.

Lục Vinh Hàn bước đến bên giường và nói: “Bố đã hỏi thăm qua bác sĩ tình hình sức khỏe của con, thân thể con không có chuyện gì hết, sẽ không ảnh hưởng tới khả năng mang thai, chỉ cần con nghỉ ngơi một thời gian là có thể lại mang thai. Bố đã xem qua video theo dõi, việc lần này chỉ là ngoài ý muốn, không liên quan đến những người khác, con đừng suy nghĩ lung tung. ”

“Ngoài ý muốn?” Bà Lục hừ khẽ một cái: “Tôi biết ngay là ông sẽ nói như vậy mà! Rõ ràng chính là Hy Nguyệt muốn hại Kiều Sam, thế nào mà bây giờ lại thành chuyện ngoài ý muốn chứ?”

Ánh mắt Lục Vinh Hàn lập tức trở nên sắc nhọn như dao, “Bà không gây chuyện thì không chịu được à? Hy Nguyệt đến một ngón tay cũng không chạm vào con bé thì hại nó thế nào được chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK