Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 837

Cô biết tại sao Lục Lãnh Phong lại nói rằng chiếc vòng cổ được gửi đến Công ty đá quý Leas ở Giang Thành. Bởi vì anh muốn bộ phận rèn thủ công tự mình chịu trách nhiệm.

Nếu sợi dây chuyền mà do con dâu làm mất thì tội lớn, nếu là cháu của bà ta làm mất thì đó chỉ là chuyện vặt vãnh.

Lục Kiều Sam sẽ không bao giờ chịu lùi bước, đêm dài lắm mộng, cô ta phải nhân cơ hội này khiến cho Hy Nguyệt chịu một đòn chí mạng.

“Mặc kệ cô nói gì, ngày mai tôi sẽ đi xem sợi dây chuyền.”

Lục Lãnh Phong buông hai tay “Ngày mai sợi dây chuyền sẽ không về kịp, nhưng tôi có thể nhờ bộ phận thủ công quay video cho chị xem, để chị có thể tận mắt thấy được sợi dây chuyền đó.”

Lục Kiều Sam ngây người ra: “Được rồi, bây giờ em có thể tìm người gửi video đến, chị cho em mười phút.”

” Kho bạc của Công ty đá quý Leas không mở cửa cho bất kỳ ai. Ít nhất là mất hai giờ để nhân viên bảo vệ lấy chiếc vòng cổ từ bên trong ra. Phải mất hai giờ nữa mới đến được bộ phận chế tác. Nếu muốn đợi thì cứ đợi ở đây cho đến tối.” Lục Lãnh Phong nhún vai, giọng điệu của anh đều đều, giống như một làn gió từ cửa sổ thổi vào.

Lục Kiều Sam run lên, như bị gió thổi qua: “Vậy thì buổi tối em hãy mang nó về nhà.” Cô ta muốn xem Lục Lãnh Phong sẽ giở trò gì.

Bà Lục liếc nhìn Hy Nguyệt, ánh mắt vô cùng u ám, khi nhìn về phía Lục Lãnh Phong lại trở nên dịu dàng hơn một chút: “Nếu thật sự xảy ra chuyện, đừng vì bảo vệ người phụ nữ này mà quấy rầy chị gái con. Tại hôn lễ, cô ta sẽ là người có tội của nhà họ Lục. Mẹ sẽ thi hành luật gia đình và sẽ không bao giờ nhẹ tay tha thứ. ”

Đôi môi mỏng của Lục Lãnh Phong mở ra một vòng cung, lạnh lùng chế giễu: “Đây gọi là lo lắng vô căn cứ.”

Bà Lục bị những lời này châm chọc, sắc mặt có chút méo mó.

“Mẹ chỉ không muốn trong nhà có sao chổi.”

“Sao chổi vào cửa, mà cũng không thể xua đuổi được.” Lục Kiều Sam càu nhàu, nắm lấy cánh tay bà ta, cùng nhau bước ra ngoài.

Hy Nguyệt bí mật thở dài, đóng cửa phòng làm việc, khẽ hỏi: “Sợi dây chuyền mất rồi, anh muốn làm video thế nào?”

Lục Lãnh Phong vươn tay xoa đầu cô: “Đồ ngốc, làm phim chẳng lẽ đều dùng đồ vật thật sao?”

Cô sửng sốt, anh muốn dùng máy tính làm đồ giả đánh lừa Lục Kiều Sam sao?

“Có thể làm được trên máy tính không?”

“Vậy phải xem người nào làm đây.” Lục Lãnh Phong nhướng mày hài lòng. Bản thân anh là một chuyên gia máy tính, chắc chắn sẽ có thể sử dụng hàng giả qua mắt những người kia.

Buổi tối, họ đưa con đến nhà họ Lục.

Lục Lãnh Phong mở máy để Lục Kiều Sam xem video.

Nhìn thấy sợi dây chuyền trong tay người thợ, Lục Kiều Sam vô cùng kinh ngạc, trợn to hai mắt, cố gắng nhìn ra khuyết điểm.

Nhưng sợi dây chuyền rất giống thật, ngay cả màu sắc và ánh sáng đều rất tự nhiên, không thể phân biệt được thật giả.

Bà Lục cong môi cười: “Thấy được sợi dây chuyền, mẹ rất yên tâm.” Lục Kiều Sam thầm than trong lòng: “Chị vẫn chưa thể yên tâm, video này có thể là giả. Trừ khi chị tận mắt nhìn thấy đồ thật, lúc đó chị mới có thể yên tâm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK