Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1124

Cậu bé toét miệng cười, lộ ra một hàm răng trắng tinh: “Là thầy Locke dạy con, con còn nuôi một con thỏ tên nữa đấy.”

Hứa Nhã Thanh đưa thỏ vào trong lồng, vuốt ve đầu của con trai: “Tháng trước, con nói muốn học ảo thuật, anh mời cho con một thầy giáo, con rất thông minh, đã học hết mấy trò ảo thuật.”

Hy Nguyệt cười một tiếng: “Khó trách dù đường xa thế nào cũng đòi đến đây, thì ra đang lén học ảo thuật.”

Nhỏ nãi túi giảo hoạt cười một: “Con muốn cho mẹ ngạc nhiên, nên bảo ba nói dối mẹ. Sau này khi mẹ không vui, con diễn ảo thuật cho mẹ có được hay không?”

“Được.” Hy Nguyệt đem con trai kéo vào trong ngực.

Mặc dù cậu bé rất nhỏ, nhưng là rất hiểu chuyện, cậu bé chính là món quà thượng đến tặng cho cô.

Hứa Nhã Thanh nở nụ cười quyến rũ: “Anh cũng đi theo học mấy chiêu.”

Anh giơ tay ra, lấy một bông hoa hồng giữa những đầu ngón tay: “Hoa đẹp và mỹ nhân.”

Cô nhận lấy hoa, mỉm cười giống như một giọt nước rơi xuống, dần loang rộng ra.

Con trai lớn sở dĩ lạc quan, vui vẻ, bởi vì cậu có một người bố tốt, làm cho cả nhà hài hòa, cười vui hạnh phúc.

Mà hai đứa bé trong bụng, không có may mắn như vậy, ngay cả lần đầu gặp nhau cũng chạy mất, người đó chỉ mang đến bi ai thất vọng.

Lục Lãnh Phong đi bệnh viện lấy bản sao CD siêu âm, suốt một ngày, anh cũng ngồi trước máy vi tính nhìn ảnh siêu âm đứa trẻ.

Hy Nguyệt mãi cho đến buổi tối mới rời biệt thự của Hứa Nhã Thanh.

Đi vào trong xe, cô mới phát hiện người lái xe đã được thay đổi, không phải Khải Liên, mà là Lục Lãnh Phong.

Vốn dĩ trên mặt cô nở nụ cười dịu dàng, khi thấy anh, giống như có trận lũ cuốn đi mọi niềm vui.

“Anh tới làm gì?”

“Đón vợ về nhà.” Lục Lãnh Phong để ý hết biểu cảm của Hy Nguyệt, cả người đều giống đang ngâm trong nước biển, lên lên xuống xuống.

Anh không về nhà bố mẹ vợ mà đi đến biệt thự quanh hồ.

Hai người mâu thuẫn, hai người tự giải quyết tương đối dễ hơn.

Hy Nguyệt bây giờ chỉ nghĩ một chuyện, đó là không muốn cãi nhau.

“Lục Lãnh Phong, chúng ta lại không thể ở riêng một đoạn thời gian sao, để tôi an tâm dưỡng thai, tôi không muốn gặp lại anh. Ngày hôm qua anh rời đi, không cần trở lại nữa, tốt nhất vĩnh viễn biến mất trong thế giới của tôi cũng được.”

Khóe miệng Lục Lãnh Phong khẽ co rút: “Em có thể không có anh, nhưng con chúng ta thì không được.”

“Chúng có tôi là đủ rồi.” Hy Nguyệt nói xong, đi thẳng lên lầu.

Túi sữa nhỏ thở dài, giơ tay lên, kéo kéo vạt áo Lục Lãnh Phong: “Bố Ma vương, có chuyện con muốn nói, để bố chuẩn bị sẵn.”

“Chuyện gì?” Lục Lãnh Phong phiền não, ngồi lên phía trên

“Mẹ muốn ly dị với bố, mẹ nói chờ em trai em gái ra đời xong, tìm luật sư tốt nhất cùng bố ly dị. Mẹ còn nói sau khi ly dị, liền rời khỏi thành phố Long Minh, rời đi quốc gia này, không trở lại đây nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK