Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 980

“Không làm việc trái với lương tâm, không sợ ma quỷ gõ cửa, em đường đường chính chính, chưa từng làm chuyện gì xấu, không cần lo lắng.” Cô bĩu môi, giọng điệu như muốn ám chỉ điều gì, nhưng Lục Lãnh Phong không có nghe ra, anh hơi nghiêng người, hai tay chống lên thành giường, tạo thành một tư thế vây quanh cô:

“Người phụ nữ ngốc, anh nói không cho phép xem thì không được xem, nếu em dám truyền năng lượng tiêu cực cho con anh, chờ sau khi bọn nó ra đời, em cũng đừng mong có ngày tháng tốt đẹp.”

Giọng điệu của anh hết sức bá đạo, tràn đầy uy hiếp.

Anh biết rõ, người phụ nữ này sinh ra đã nổi loạn, vô cùng cứng đầu, nếu như mình không mạnh lên, cô nhất định sẽ không thỏa hiệp.

Hy Nguyệt nhìn anh chăm chú..

Vụ tai nạn xe cộ trên cầu Giang Thành bảy năm trước, anh biết vẫn rõ, còn luôn giúp đỡ cô chữa trị cho Hoa Phi, nếu như người gây ra tai nạn là anh thật, thì thật sự rất đáng sợ.

Một người có thể điềm nhiên như không có việc gì ngụy trang nhiều năm như vậy, lòng dạ âm hiểu đến cỡ nào, tâm tư nặng đến đâu?

Một tia xảo trá lạnh lùng hiện lên trong đáy mắt cô, cô “ôi” một tiếng rên rỉ ôm bụng, thần kinh Lục Lãnh Phong lập tức căng thẳng: “Em sao vậy, bụng đau hả?”

Cô nhăn mũi: “Anh uy hiếp mẹ của cục cưng, cục cưng cũng bị anh dọa sợ rồi.”

Lục Lãnh Phong nghẹn lại, mạnh mẽ nuốt nước miếng, đồng thời nuốt xuống vẻ bất đắc dĩ trên mặt.

Anh vươn tay ra, vuốt ve cái bụng phồng lên của cô, sau đó cúi đầu, nói với bụng của cô: “Cục cưng, có phải con bị mẹ hù rồi, đúng không? Yên tâm, bố nhất định sẽ xử lý sạch sẽ tất cả năng lượng tiêu cực xung quanh mẹ, đảm bảo cho các con phát triển khỏe mạnh.”

Nghe nói như thế, trong lòng Hy Nguyệt trở nên lộn xộn, đây rõ ràng là đang đổ tội cho cô mà.

Cô không muốn nói thêm nữa, đẩy đầu của anh ra, trở mình, đưa lưng về phía anh, nhắm mắt lại.

Lục Lãnh Phong hình như cũng không có ý định buông tha cho cô, ôm lấy cô từ phía sau: “Người phụ nữ ngốc, anh cũng vì muốn tốt cho em thôi, đồng ý với anh, đừng có xem mấy quyển sách vớ vẩn kia nữa, trên thế giới này không có hồn ma. Người đã chết là xong hết mọi chuyện, không còn cái gì nữa, quý trọng người sống mới là quan trọng nhất.”

Anh biết rõ, vì sao cô lại buồn rầu như vậy, anh không hy vọng cô cứ tiếp tục như thế, xoắn xuýt, rắc rối lên.

Trên mặt của cô hiện lên một ý cười: “Lục Lãnh Phong, anh có tin kẻ làm điều ác nhất định sẽ bị trừng phạt không?”

Màu mắt đen tuyền lạnh giá của anh lập lòe dưới ánh đèn, sắc bén và sâu thẳm: “Nếu như em thấy phán quyết bất công, anh sẽ báo thù cho em, dạy dỗ tên khốn kia một trận.”

Cô nhướng mày, xoay người lại, hít một hơi thật sâu, mới đem câu nói kế tiếp nói ra: “Ý anh nói là cái người gọi là đại gia Vương kia à? Em đã tìm thấy anh ta rồi, nhưng anh ta không phải là người gây ra tai nạn, mà là người nhận tội thay.”

Cô một bên vừa nói vừa nhìn chằm chằm anh, không buông tha bất kỳ sự thay đổi biểu cảm nhỏ nhoi nào trên mặt anh.

Nhưng anh như đậy một cái mặt nạ, khuôn mặt băng giá trước sau như một, lạnh lùng, nhàn nhạt, chẳng qua là hơi kinh ngạc: “Thay ai nhận tội?”

“Một tên nhà giàu.” Cô thấp nói ra bốn chữ.

“Đã tìm ra chính xác người này là ai chưa?” Anh hỏi, vẻ mặt hết sức bình tĩnh, như mình là người ngoài cuộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK