Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 963

“Hy Nguyệt, cô có sao không? Tôi nghe Nhã Phượng nói cô bị thương và mất trí nhớ. Hiện giờ cô đã nhớ lại chưa?”

“Ừ.” Cô gật đầu: “Nhã Phượng giúp tôi làm vài liệu pháp thôi miên, trí nhớ đang từ từ khôi phục.”

“Tốt rồi, tôi sợ cô sẽ quên tôi đi.” Khuôn mặt tuấn tú của Hứa Nhã Thanh lộ ra nụ cười buồn bã, trong lòng chất chứa tức giận.

Lục Lãnh Phong lợi dụng việc cô ấy bị mất trí nhớ làm cho cô ấy có con, thật quá đê tiện.

Hy Nguyệt khẽ thở dài. Trên thực tế anh ta là người đàn ông đầu tiên của cô và là cha của con trai cô. Dù chỉ là mất trí nhớ tạm thời nhưng rốt cuộc cô cũng sẽ nhớ lại.

“Tôi vào chào hỏi dì đây.” Cô nhẹ nhàng đổi chủ đề.

Bước vào biệt thự, túi sữa nhỏ rụt rè gọi: “Bà”. Lần trước, bà Từ đã ép cậu bé tách ra khỏi Hy Nguyệt. Đến bây giờ cậu bé vẫn còn sợ hãi, không dám thân mật với bà ta nữa.

Bà Hứa cũng nhìn ra, hiền từ nói: “Lần trước là bà nội không tốt, làm con sợ hãi. Bà nội sẽ không thế này nữa.”

“Vậy thì bà vẫn là bà nội tốt của con.” Túi sữa nhỏ hé miệng cười.

Bà Hứa cầm bánh ngọt cho trẻ con ăn, sau đó nhìn Hy Nguyệt cười: “Nghe nói cô đã trở thành bà chủ của nhà họ Lục. Đây là một chuyện tốt.”

Hy Nguyệt cười khẽ: “Quản lý một gia đình lớn phức tạp hơn tôi tưởng.”

“Đừng gấp gáp, từ từ rồi mọi chuyện sẽ tốt.” Vẻ mặt bà Hứa hiền lành.

Hy Nguyệt phát hiện ra tính khẩu phật tâm xà của Hứa Nhã Thanh là được di truyền từ bà Hứa. Bên ngoài thì hiền từ, dịu dàng như một người mẹ. Nhưng một khi trở mặt, thì không biết có bao nhiêu tàn nhẫn vô tình.

Hứa Nhã Phượng vừa đùa giỡn với túi sữa nhỏ vừa hỏi: “Bên ngoài nói rằng bố chồng và mẹ chồng cậu sắp ly hôn có đúng không?”

Hy Nguyệt nhún vai: “Từ khi dọn ra khỏi nhà họ Lục, mẹ chồng đối xử với tôi tốt hơn trước, quan hệ của hai chúng tôi cũng trở nên hòa thuận hơn. Cho nên tôi vẫn mong hai người có thể hòa giải.”

Bà Hứa mỉm cười: “Quan hệ giữa cô và Tư Mã Ngọc Như thì thế nào?”

“Mẹ nhỏ rất tốt bụng, chúng tôi cũng khá hợp nhau.” Hy Nguyệt thẳng thắn nói.

“Tư Mã Ngọc Như không có con trai, hai bên không làm hại đến lợi ích đối phương nên đương nhiên có thể hòa thuận. Theo tớ, cậu chính là con tốt thí trên bàn cờ giữa mẹ chồng và mẹ nhỏ.” Hứa Nhã Phượng nói thẳng.

Bà Hứa liếc cô ấy: “Đây là chuyện gia đình của Hy Nguyệt, không phải chuyện con nên nói.”

Hứa Nhã Phượng bĩu môi: “Dù sao thì Hy Nguyệt cũng là chị dâu cũ của con. Con quan tâm đến cô ấy là chuyện đương nhiên.”

Hy Nguyệt cười nắm tay cô: “Nhã Phượng, tôi có chuyện này muốn hỏi cô. Chúng ta đi dạo trong vườn đi rồi từ từ nói chuyện nhé?”

“Được thôi.” Hứa Nhã Phượng gật đầu cùng cô bước ra ngoài.

Hứa Nhã Thanh nhìn theo bóng lưng của cô, thất vọng thở dài: “Sau khi trở về nhà họ Lục, cô ấy có hơi né tránh con.”

“Con bé muốn tránh bị nghi ngờ.” Bà Từ trầm giọng nói: “Con cũng nên quên nó đi. Ngoài kia còn nhiều cô gái tốt hơn, con có thể tìm người khác thay thế con bé.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK