Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1155

Khi tới quán cà phê Blue Bird, bà Lục ngay khi tiến vào đã hỏi: “Lục Kiều Sam, dạo gần đây con đang làm gì? Tiền của con ở đâu mà có?”

Cô ta nhún vai: “Con đi vay, con có nhiều bạn như vậy cơ mà, vay mấy triệu đồng không khó.”

“Tuổi của con cũng đã lớn rồi, đừng làm loạn nữa, mau chóng sinh con cùng Lưu Tinh Bảo, yên tâm ổn định làm một người vợ, một người mẹ tốt.” Bà Lục an ủi.

“Con biết rồi.” Lục Kiều Sam đem hộp quà lớn đặt ở bên cạnh đưa tới.

“Mẹ à, tuy rằng con không thích Hy Nguyệt, nhưng dù sao thì cũng là em trai ruột của con, con của em ấy cũng là cháu ruột của con. Con có mua cho bọn chúng mấy bộ quần áo, cũng đã bảo người làm trong nhà giặt sạch để tẩy rửa chất độc, bụi bẩn, mang về là có thể mặc được rồi.”

Trên mặt của bà Lục nở một nụ cười nhẹ nhõm.

“Cuối cùng con cũng đã hiểu chuyện rồi.”

Lục Kiều Sam cầm ly cafe lên, khẽ mỉm cười, khóe miệng lướt qua một màu sắc của kẻ săn mồi khó có thể nhận biết.

Sau khi bà Lục trở về, bà gọi Hy Nguyệt tới nói: “Mấy đứa trẻ đã ngủ chưa?”

“Vâng, người trông trẻ đang ở bên trong trông coi.” Hy Nguyệt gật đầu.

“Tôi vừa mới gặp qua Lục Kiều Sam, nó có mua cho bọn trẻ mấy bộ quần áo. Tôi thấy rằng nó cũng đang từ từ thay đổi. Dù gì nó cũng là chị gái của Lục Lãnh Phong, cô cho nó một cơ hội, nó sẽ trở nên tốt hơn.” Bà Lục vừa nói vừa lấy quần áo đưa tới.

Khứu giác của Hy Nguyệt liền nhạy cảm ngửi thấy thoang thoảng mùi vị giống như mùi hạnh nhân đắng.

“Con sẽ để người làm mang quần áo đi giặt trước.” Cô không thích mùi này.

“Lục Kiều Sâm nói đã bảo người làm giặt qua rồi, chất độc bụi bẩn cũng đã được tẩy sạch, vì vậy có thể trực tiếp mặc.”

“Sao con cảm thấy có mùi kỳ lạ, nhà chị cả không có trẻ con, chỉ dùng thuốc khử trùng quần áo của người lớn có nồng độ tương đối cao, sẽ có hại cho làn da của trẻ em, vẫn nên giặt lại thì tốt hơn.” Hy Nguyệt đang nói thì thím Trương đã được gọi tới.

Đồ mà Lục Kiều Sam tặng cô ấy không dám tùy tiện cho con của mình sử dụng, bởi vì hai ngày trước hai người bọn họ vẫn còn cãi nhau to. Cô ta không thể nào đột nhiên thay đổi như vậy.

Trừ khi là đang có ý nghĩ xấu xa nào đó.

Tục ngữ nói rất đúng, không có việc gì mà tự dưng đối xử tốt, chắc chắn có ý xấu.

Đối với Lục Kiều Sam, cô ta thà rằng trước mặt là người hèn hạ, phía sau là người quân tử.

Nhưng mà cô ấy không trực tiếp nói ra, mà dùng một cách nói uyển chuyển, khéo léo.

Bà Lục đến gần, cũng ngửi được mùi thoang thoảng đó, gật đầu lia lịa: “Tốt hơn hết vẫn là nên giặt lại.”

Người làm cầm quần áo rời đi.

Lúc này, Hoa Phi và Lâm Đại Dao đi qua, hai người đã mua rất nhiều đồ cho bọn trẻ.

Túi sữa nhỏ vừa tan học liền từ trên tầng chạy xuống: “Cậu, mợ tương lai, hai người đến xem em trai, em gái của cháu phải không?”

“Phải rồi, cũng tới xem cháu trai lớn yêu quý của chúng ta.” Hoa Phi đưa đồ chơi lego cho cậu.

“Cảm ơn cậu.” Túi sữa nhỏ cười toe toét, để lộ hàng răng trắng sáng.

“Cháu đi chăm sóc em trai em gái, không quấy rầy người lớn mấy người nói chuyện nữa.”

“Tôi cũng đi xem mấy đứa nhỏ.” Lâm Đại Dao đứng dậy, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu, đang định đi lên tầng thì nghe thấy ở bên ngoài có âm thanh của xe cấp cứu .

“Có chuyện gì vậy?” Hy Nguyệt lập tức gọi quản gia tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK