Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1074

Vẻ mặt Hy Nguyệt trở nên nghiêm túc: “Về sau anh ta hỏi em, thì em hãy nói chị không có ở đây.”

Hoa Phi vỗ vỗ vai của cô, nhìn chị gái mà mình hiểu rõ nhất.

Ở trước mặt người nhà, cô không bao giờ che giấu cảm xúc của mình, sướng vui giận buồn đều viết lên mặt.

“Chị gái à, mặc kệ anh rể lại làm gì chuyện gì sai chọc chị tức giận, chị phải nhớ kỹ mình là phụ nữ mang thai, thường xuyên tức giận, sẽ không tốt cho em bé đâu. Lấy điện thoại di động ra, ghi lại mấy chuyện không vừa ý này vào để nhớ, chờ sau khi sinh xong, chúng ta cùng nhau dạy dỗ lại anh ấy, đòi lại cả gốc lẫn lãi.”

Trong lòng Hy Nguyệt tức giận như có cơn bão dội lên, về chuyện này cô sẽ không thỏa hiệp, đây là vấn đề về nguyên tắc.

“Phi, có một việc chị cảm thấy hẳn là để em biết, bởi vì em là một trong những người bị hại.”

“Chuyện gì vậy chị?” Hoa Phi tò mò.

“Vương Đào chết, chết do tai nạn xe cộ.” Cô nói thật nhỏ.

“Vương Đào, có phải đó là tên say rượu gây chuyện bỏ chạy không?” Trong mắt Hoa Phi lóe lên một tia lửa hận thù, quá tốt rồi, báo ứng rốt cuộc đã đến, ông trời đúng là có mắt. Nếu anh Thạch ở trên trời có linh biết chuyện này, khẳng định sẽ rất vui vẻ.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hy Nguyệt dần dần nổi lên một tia cười lạnh thê lương: “Không phải ông trời có mắt, hắn ta cũng không phải thật sự là người gây ra họa, hắn ta đổ vỏ thay người khác thôi.”

“Cái gì?” Hoa Phi kinh hãi nhảy dựng lên: “Ai là thủ phạm thật sự?”

“Chị còn chưa có điều tra ra.” Hy Nguyệt lắc đầu: “Điều duy nhất chị biết được là Lục Lãnh Phong biết chuyện này. Lục Lãnh Phong cũng là gần đây mới biết được chuyện này, nhưng anh ta muốn bao che cho người gây ra họa, không chịu giao kẻ đó ra.”

Hoa Phi siết chặt nắm đấm, đầu ngón tay trong không khí phát ra tiếng kẽo kẹt: “Người kia thật sự có quan hệ gì với anh rể, tại sao anh rể phải làm như vậy?”

Con ngươi Hy Nguyệt nhìn vào khoảng không, lông mi dài rũ xuống: “Chị cũng không biết, căn bản chị cũng không hiểu rõ Lục Lãnh Phong, có lẽ hôn nhân của chị và anh ta ngay từ đầu tới cuối đều là một sai lầm.”

Hoa Phi ôm vai của cô: “Chị, đúng thật là từ lúc vừa mới bắt đầu, chị không có ý định trở lại bên cạnh anh rể, đúng không? Chị ở bên anh Hứa còn vui vẻ hơn một chút.”

Hy Nguyệt không có trả lời, ở trong lòng thầm chấp nhận.

Cô vốn cho là sau khi trải qua sinh ly tử biệt, Lục Lãnh Phong sẽ đối xử với cô so với bốn năm trước tốt hơn một chút, nhưng mà cũng không có, anh chiều chuộng, anh dịu dàng đều là mặt ngoài.

Trên thực chất, anh không tin cậy cô chút nào, chưa từng xem cô như người bạn tri kỷ, ngay cả Kiều An cũng quan trọng hơn cả cô.

Họ thiếu yếu tố cảm xúc quan trọng nhất của chồng và vợ, đó là sự chân thành và trung thực.

“Chị đã không còn đường lui rồi, vò đã mẻ còn sợ gì nát.”

“Chị, chị cũng không phải vò mẻ, coi như chị kết hôn, sinh con, thì cũng có rất nhiều đàn ông theo đuổi. Anh Hứa không phải một mực chờ đợi lấy chị sao? Giữa hai người có chút tình cảm, không chừng còn có thể nối lại duyên phận trước đó.” Hoa Phi an ủi.

Bên ngoài viện truyền đến âm thanh động cơ ô tô, nhìn thấy Lục Lãnh Phong từ trong xe bước ra, Hy Nguyệt lập tức quay người đi vào nhà, rõ ràng là đang tận lực né tránh anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK