Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 345

Lục Lãnh Phong giữ cô ta lại bên người chỉ là bởi vì cô ta sẽ lắc đuôi cầu xin, đợi đến khi bộ dạng này bị anh ấy chán ghét, thì cô ta chỉ có thể thu dọn đồ đạc mà cuốn xéo.

Vào trong xe, Hy Nguyệt liền nhạy bén phát hiện sắc mặt Lục Lãnh Phong có chút u ám.

Có rất nhiều tình huống xung đột đã xảy ra trong nhà hàng, nhưng cô không thể đoán được anh ta tức giận vì cái nào.

Lục Lãnh Phong không nói một lời, làm cho cô bất an. Cô lo lắng xoa xoa hai tay, mím môi, chỉ sợ một khi trở về sẽ gặp xui xẻo.

Về đến nhà họ Lục, Lục Lãnh Phong liền gọi người giúp việc: “Đến phòng thay đồ của mợ chủ, vứt bỏ tất cả quần áo mà cô ấy đang dùng.”

Hy Nguyệt chấn động kịch liệt: “Ném tất cả quần áo, thế tôi lấy gì để mặc?”

“Nếu cô còn dám đi nhặt quần áo rách của người khác một lần nữa thì đừng trách tôi sẽ ném cả cô và đống quần áo đó vào thùng rác. Dù sao thì cũng chỉ là rác” Anh lạnh lùng nói ra lời uy hiếp.

Cô kích động rùng mình một cái: “Tôi tự mình đi thay đồ.”

Cô đem quần áo Hy Mộng Lan lấy ra, giao cho người giúp việc: “Sau này tôi biết mặc cái gì?”

Cô cúi đầu xuống, than thở, giống như đi ra ngoài mua đồ là một sự ép buộc.

Lục Lãnh Phong nghe giọng điệu này, liền biết cô không định đi mua quần áo.

Anh thực sự cảm thấy im lặng, và làm thế nào xử lý nó.

Anh thực sự tức giận đến không nói nên lời. Xoay người liền gọi nhà thiết kế đến nhà thiết kế đồ riêng cho cô.

Quần áo mặc trên người cô ấy nhưng việc trông cô ấy như thế nào cũng một phần ảnh hướng đến mặt mũi của anh. Cho nên tạm thời hôm nay để cho cô chiếm một phần lợi.

Sau đó, cô đội một tấm chống thấm nước lên trên đầu của mình, sau đó đi vào phòng tắm.

Ngâm mình trong bể sục, bỏ đi sự mệt mỏi của cơ thể và tâm trí.

Ngay khi cô nhắm mắt lại sắp ngủ, một bàn tay lớn thò vào trong nước, che ngang qua ngực cô

Cô giật mình, đột nhiên mở mắt ra, liền chạm vào ánh mắt lạnh như băng của Lục Lãnh Phong.

Trong một khoảnh khắc, cô cảm thấy bồn nước ấm dường như thật lạnh.

“Lại ngủ thiếp đi rồi à?” Đôi môi mỏng của anh nở ra một nụ cười lạnh.

Cô Hyng mang gật đầu rồi lại lắc đầu.

“Cô muốn chết đuối một lần nữa sao?” Ngón tay thon dài của anh nhấc lên trên mặt nước, nhẹ nhàng di di chuyển, dường như đang muốn trêu chọc cô.

Cô hung hăng nuốt nước miếng: “Làm sao mà một người có thể chết hai lần ở cùng một nơi?”

Cô vẫn còn nhớ lần đầu tiên họ gặp nhau, trong phòng tắm này, trong bồn tắm này.

Cô ngâm mình trong bồn tắm cho đến khi ngủ thiếp đi, suýt chết đuối trước khi bị anh nâng lên.

Ở một mức độ nào đó, anh ta coi như là ân nhân cứu mạng của cô ấy.

Sau đó, anh ta ghét bỏ phòng tắm này nói nó bẩn và không sử dụng nữa.

Bây giờ nó trở thành phòng tắm riêng của cô ấy.

Chuyện xảy ra đã lâu, cho nên cũng rất lâu rồi anh ta mới bước vào đây.

Không biết nếu sự sạch sẽ của anh ta đã được giảm bớt, hay là khả năng chịu đựng với những thứ bẩn thỉu của anh ta đã được tăng cường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK