Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1199

Uống xong một ly trà, cô đi lên lầu.

Lâm Đại Dao và Tiểu Quân đang chơi cờ tướng.

Lục Lãnh Phong đang cho đứa con bú sữa ở trong một phòng khác.

“Ma Vương Tu La, nói cho anh nghe một chuyện, đứa con trong bụng Hy Mộng Lan thật sự không phải là của anh.”

“Bốn năm trước anh đã biết.” Giọng điệu của Lục Lãnh Phong tỏ vẻ không quan tâm: “Người phụ nữ trong khách sạn đêm hôm đó căn bản không phải là cô ta.”

“Cho nên thân phận của người phụ nữ đó đã trở thành một bí ẩn bị cất giấu mãi mãi rồi sao?” Cô làm một cái mặt quỷ, nói với giọng điệu có chút trêu chọc.

“Việc cô ấy là ai, quan trọng sao?” Lục Lãnh Phong búng nhẹ cái trái của cô, nếu cô không nhắc tới thì anh sớm đã quên hết rồi.

Cô nuốt nước miếng, thay bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Ma Vương Tu La, anh có nghĩ tới khả năng người phụ nữ đó thật sự mang thai không, hơn nữa còn sinh ra đứa con của anh ở một nơi nào đó trên thế giới, bây giờ đã lớn bằng Tiểu Quân.”

Lục Lãnh Phong sặc một cái: “Cô ngốc, em đã xem quá nhiều phim rồi, ngoài trừ em thì không có ai may mắn như vậy đâu.”

Cô cau mày: “Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ. Nếu chuyện này thật sự xảy ra, một ngày nào đó trong tương lại đột nhiên có một người phụ nữ dẫn theo một đứa con đến đây nhận người thân, lúc đó anh tính giải quyết như thế nào?”

Lục Lãnh Phong gõ nhẹ lên cái mũi của cô: “Em là vợ của anh, đương nhiên sẽ giúp anh xử lý sạch sẽ chuyện này.”

Cô bế con trai lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Điểm mấu chốt là xem anh có muốn nhận hay không.”

Lục Lãnh Phong trở nên hỗn độn trong gió, người phụ nữ ngu ngốc này ngày càng não tàn.

“Em hy vọng anh nhận hay không nhận?” Anh hỏi lại một câu.

“Vậy thì phải xem là loại phụ nữ gì? Nếu là một gái gọi mưu mô, có ý định ăn vạ anh thì nhất định không nhận, dù sao không giám định ADN thì cô ta cũng không chứng minh được đó là con của anh. Nếu là người không màng tiền tài danh lợi, cũng không nghĩ tới việc tranh đoạt vị trí thì sẽ nhận, cho bọn họ một ít chi phí nuôi dưỡng, về sau sẽ không liên quan đến nhau nữa.”

Cô còn chưa dứt lời thì đã bị anh vỗ đầu: “Suy nghĩ nhiều quá rồi, anh làm sao có thể có con rơi?” Nói xong, liền ôm con gái đi đến ban công.

Hy Nguyệt lè lưỡi, cô cũng hy vọng không xảy hiện chuyện phiền toái như vậy, nhưng chuyện này vẫn có khả năng xảy ra.

Cô sẽ không so đo với những món nợ phong lưu trước hôn nhân của anh.

Chính cô cũng không phải là hoàn hảo.

Nếu thật sự xảy ra, cô sẽ giải quyết nó một cách hợp lý nhất có thể.

Sau khi chơi với con gái một lát, anh lại quay trở lại.

Hy Nguyệt giao con trai cho anh: “Đổi một chút, em bồng con gái, anh bồng con trai.”

Anh ôm lấy con trai, hôn lên bàn tay nhỏ của cậu bé: “Em muốn xen vào chuyện của Hy Mộng Lan sao?”

Những lời nói của bọn họ, anh ở trên lầu loáng thoáng nghe được một ít.

Cô buông tay: “Tất cả những gì em có thể làm chính là mời cho chị ấy một luật sư giỏi, còn những chuyện khác thì không thể giúp được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK