Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 990

Hứa Nhã Thanh uống một ngụm nước ép, giọng nói trầm thấp cất lên: “Trước tiên khoan hãy nói đến là anh chưa muốn kết hôn, cho dù anh thật sự muốn tìm vợ, thì cũng phải chọn lựa kỹ càng, khảo nghiệm trùng trùng, xác nhận cô ta có thể xem Tiểu Quân như đứa con ruột thật sự mới được. Giới nhà giàu luôn có nhiều mưu đồ lợi ích, người con gái tốt cỡ nào cũng sẽ có tâm tư riêng, muốn con cái của họ kế thừa gia sản, em nói có đúng không?”

Những lời này nói trúng điểm mấu chốt, cũng nói đúng vào tận đáy lòng Hy Nguyệt.

Cô không hề muốn con trai cô kế thừa gia nghiệp gì cả, chỉ hy vọng cậu bé có thể khôn lớn trong sự khỏe mạnh bình yên, đừng để người khác xem là cái gai trong mắt hay vật cản đường, muốn diệt trừ để phòng hậu hoạn.

“Nhã Thanh, anh sẽ bảo vệ tốt cho Tiểu Quân mà đúng không?”

“Đương nhiên, vì thế vợ của anh không thể tùy tiện mà tìm được.” Hứa Nhã Thanh đặt tay lên vai cô, nói cực kỳ trịnh trọng.

Cô ngước mắt nhìn anh ta, thấp giọng nói: “Vậy sau này em không nhắc chuyện này nữa, nhất định anh phải tìm một người vợ hiền lành, tuyệt đối đừng để cô gái có tâm cơ lừa đi mất đấy!”

Bờ môi mỏng của Hứa Nhã Thanh nhoẻn nụ cười mê người, cô gái trước mặt anh ta vẫn mãi mãi hiền lành như thế, thẳng thắn, đơn thuần, đây cũng chính là điểm mà anh mê đắm cô.

“Đường dài biết sức ngựa, sống lâu biết lòng người, thời gian chính là ‘đá thử vàng’ khảo nghiệm tính cách con người. Nếu có một ngày, anh bị ép buộc lấy vợ thì chúng ta cùng nhau khảo nghiệm cô ta, tốn hẳn năm sáu năm trời, cho dù là ‘bạch cốt tinh’ thì cũng sẽ lộ nguyên hình mà thôi.”

Hy Nguyệt không phủ nhận, xem như là đồng ý, việc liên quan đến tương lai của con trai, sao cô có thể loa qua được!

Cho dù Hứa Nhã Thanh không nói, cô cũng sẽ âm thầm thăm dò cô gái đó, khiến những cô gái có tâm cơ đều tránh xa đi dùm.

Hứa Nhã Thanh nhìn ra được, cô vẫn rất tin tưởng anh ta. Đây là cơ hội, cũng là sự an ủi lớn nhất của anh ta, khiến anh ta có thể chuyển bại thành thắng, lật ngược tình thế.

Lúc Hy Nguyệt về nhà, đã gần mười giờ rồi.

Khi cô vào phòng, nhìn thấy sắc mặt của Lục Lãnh Phong tối sầm.

Chắc là trách cô về trễ rồi.

“Cô gái ngốc, em bắt đầu có thói quen không tuân thủ giờ giấc rồi đó.”

Anh đặt ra thời gian nghỉ ngơi cho cô, mỗi ngày đúng chín giờ tối lên giường, một tiếng đồng hồ dành cho thai giáo, mười giờ đi ngủ.

Đương nhiên người cần học thai giáo là anh.

Hiện tại đã là mười giờ kém năm rồi, thời gian thai giáo đã qua.

Anh nào có thể không giận được cơ chứ?

Hy Nguyệt làm mặt xấu: “Ăn tối ở ngoài, về đến nhà đã gần tám giờ, ru Tiểu Quân ngủ cũng phải chín giờ rồi, về đây ắt sẽ có chút trễ, anh thông cảm chút đi mà.”

“Không được có lần sau nữa.”

Anh nhẹ nhàng búng tay lên trán cô một cái, bổ sung thêm một câu: “Nếu không sẽ phạt em phải ‘thị tẩm’.”

Cô cười gian xảo, cố ý ưỡn bụng ra: “Em thế này có thể ‘thị tẩm’ được sao?”

“Nghe nói khi phụ nữ mang thai là lúc đàn ông dễ phạm lỗi nhất, không lẽ anh cũng như thế chứ?”

Khóe miệng anh nhoẻn cười, lộ vẻ gian tà: “Xem ra em càng ngày càng quan tâm đến anh rồi.”

Cô bĩu môi: “Anh là chồng em, là ba của con em, sao em có thể không quan tâm đến anh được cơ chứ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK