Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1149

“Trong thời gian này phải tắm nắng nhiều hơn, giúp làm mờ bệnh vàng da.”

“Vậy ạ, vậy thì mỗi ngày con đều dẫn bọn trẻ ra tắm nắng.” Hy Nguyệt cười nói.

“Hai đứa trẻ này thật sự là toàn bộ đặc điểm đều giống, con trai giống Lãnh Phong, con gái thì giống con.” Tư Mã Ngọc Như mỉm cười, trong mắt hiện lên một chút u ám.

“Đứa trẻ này cũng rất kì lạ, có đứa có đặc điểm giống vô cùng, thừa hưởng tất cả gen tốt ở trong nhà, có đứa lại vô cùng không giống, lại di truyền toàn bộ gen xấu trong gia đình.”

Hy Nguyệt cười nói:

“Mẹ nhỏ, Sênh Hạ nhà chúng ta có rất nhiều đặc điểm tốt, thừa hưởng tất cả nhưng gen tốt của bố mẹ, vừa thông minh, vừa xinh đẹp.”

“Mẹ không nói đến Sênh Hạ.” Tư Mã Ngọc Như xua tay.

Hy Nguyệt đoán rằng bà ta đang nói đến Tư Mã Ngọc Thanh, hôm qua cô đã nghe Lục Sênh Hạ nói, Tư Mã Ngọc Thanh ngày nào cũng ở trong nhà vừa khóc vừa náo loạn, không chịu đi học.

“Vốn dĩ gen di truyền là ngẫu nhiên, chỉ có thể mặc cho số phận, không thể ép buộc. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, chỉ cần day học sinh phù hợp với năng khiếu của họ thì chắc chắn có thể là người làm được việc lớn khi lớn lên.

Khi con còn nhỏ, con rất không thích đi học, điểm của con cũng chỉ ở mức trung bình, nhưng mà con lại rất thích vẽ. Bố mẹ đăng ký cho con vào một lớp đào tạo nghệ thuật, giúp con phát triển trong lĩnh vực nghệ thuật, vì vậy con mới có được ngày hôm nay.

Nếu như lúc đó bọn họ bắt con học toán, lý, hóa, con sẽ không chỉ mất đi tự tin, mệt mỏi khi học tập, đừng nói sau này thi đại học, thậm chí là trung học nhiều năm cũng học không qua.”

Nội tâm của Tư Mã Ngọc Như rung lên mạnh mẽ, dường như trong vô thức, cô ta nghĩ đến Tư Mã Ngọc Thanh.

Vốn dĩ việc cho cậu ta vào trường Thường Thanh Xuân là để tốt cho cậu ta.

“Đứa trẻ này sẽ không bao giờ có thể đi theo con đường mà người lớn tưởng tượng.”

“Mặc dù con cái là sự tiếp nối cuộc sống của bố mẹ, nhưng họ cũng là những cá thể độc lập, có cuộc sống riêng của mình, bố mẹ không thể nào kiểm soát bọn chúng được.”

Hy Nguyệt nói một cách nghiêm túc, cô ấy hi vọng lời nói của mình có thể gợi ý cho Tư Mã Ngọc Như.

Mặc dù Tư Mã Ngọc Thanh không có quan hệ gì với cô, nhưng cậu ta đã gọi cô ấy một tiếng chị gái xinh đẹp thì cô cũng nên làm điều gì đó cho cậu ta. Không thể để cho cậu ta từ khi còn nhỏ tuổi đã bị hủy hoại bởi sự ích kỷ của người lớn.

Tư Mã Ngọc Như im lặng, một lúc lâu cũng không nói gì.

Một lúc sau, cô ta chuyển chủ đề nói:

“Hiện tại quan hệ của cô và chị cả càng ngày càng hòa hợp, sau này cô cũng không cần phải lo lắng việc chị cả sẽ không thích cô nữa.”

Hy Nguyệt nắm lấy bàn tay bà ta: “Đối với con và Lãnh Phong mà nói, mẹ nhỏ và mẹ chồng đều giống nhau, đều là mẹ của bọn con, không có cái gì khác biệt cả, đều thân thiết như nhau.”

Giữa con người với con người với nhau, quan trọng nhất vẫn là tình cảm gia đình, vợ chồng hòa hợp lâu ngày, mọi tình cảm sẽ trở thành tình cảm gia đình.

Cả mẹ và mẹ chồng đều đã ở bên cạnh bố chồng hơn hai mươi năm, đều đã trở thành một phần không thể thiếu của bố, bố đều luyến tiếc cả hai người.

Nếu như bố muốn thật sự ly hôn với mẹ chồng, thì đã sớm làm rồi, chứ không cần kéo dài lâu như vậy.Mẹ nói xem như vậy có đúng không?”

Những lời nói này đâm đúng vào chỗ yếu đuối nhất của Tư Mã Ngọc Như.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK