Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1152

Ma vương lớn đúng là ma vương lớn, đọc lời thề nguyện còn có thể đọc đến ngang ngược như vậy, muốn độc chiếm hoàn toàn cuộc đời của cô.

“Em đã từng đánh mất rồi, vì thế không còn cảm giác an toàn, không dám đặt quá nhiều hi vọng đối với hạnh phúc, em sợ hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn.

Nhưng mà hiện tại, em đã có em anh rồi, có con, có gia đình, em muốn giữ chắc lấy tất cả mọi người, em muốn cho các con một gia đình ngọt ngào.

Em sẽ đem hi vọng,tương lai, tình yêu, trái tim của em, còn cả hạnh phúc của em và các con, tất cả đều giao cho anh, anh đừng làm em thất vọng, cả một đời cũng không được.”

Cô nhấc ngón tay lên, gõ nhẹ vào ngực anh:

“Sau này em già nua xấu xí rồi, anh không được ghét bỏ em, cũng không được lấy lại những thứ đã được giao ra.”

“Không bao giờ.” Một nụ cười quyến rũ nở trên khuôn mặt anh, ánh mắt anh dịu dàng như nước, giọng điệu kiên định. Vị linh mục tuyên bố cặp đôi mới trao nhẫn cưới cho nhau.

Anh ấy nhận chiếc nhẫn cưới từ trong tay của phù rể, đeo vào tay cô.

Cái này là do anh ấy tự mình đặc biệt thiết kế cho cô, lần trước bị người khác bắt chước, lần này là có một không hai, bởi vì đây là viên kim cương hình trái tim màu đỏ duy nhất trên thế giới.

Trong các loại kim cương, màu đỏ là hiếm có nhất, quý giá nhất, đỏ tươi và tinh khiết như thế, hàng nghìn năm mới đào được một viên như vậy.

“Cô gái ngốc, anh sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới, không có ai bằng.” Anh cúi đầu xuống hôn cô thật sâu. Lúc này, tất cả trời đất đều đang chứng kiến hạnh phúc của họ.

Ở một góc khác trên thế giới, có người đang âm thầm chữa bệnh.

Hứa Nhã Thanh đang bị nhốt ở trong phòng, xem video hôm lễ của anh và Hy Nguyệt.

Đáng ra cô phải là cô dâu của anh, bọn họ có thể đã rất tốt đẹp, đều tại người phụ nữ chết tiệt đó, đã phá hỏng toàn bộ mọi thứ.

Còn có mẹ của anh ta, bà ấy như cọng rơm cuối cùng bóp chết con lạc đà, đã phá hủy anh ta hoàn toàn.

Nếu bà ta có thể giúp đỡ anh ta vô điều kiện, anh ta đã có thể cùng Hy Nguyệt và đứa trẻ trở về An Kỳ một lần nữa.

Dường như tất cả mọi người đều muốn chống lại anh ta, bọn họ phải đưa Hy Nguyệt rời xa khỏi anh ta mới yên tâm.

Nhưng làm sao mà anh ta có thể cam lòng?

Tần Nhân Thiên trở lại thành phố Dương Hà, người đàn ông ở bên cạnh rót một ly rượu whisky cho anh ta:

“Trước tiên cứ để Lục Lãnh Phong đắc ý vui vẻ một thời gian, không lâu sau anh ta sẽ bị đặt vào tình huống khó xử, tiến thoái lưỡng nan.”

Tần Nhân Thiên cười khổ: “Anh cho rằng cô ấy còn có thể trở về bên cạnh tôi nữa sao?”

“Cô ấy vốn dĩ là của anh.” Người đàn ông an ủi nói.

Anh ta nâng ly rượu lên uống cạn, như thể đó là nước chứ không phải rượu: “Tôi quyết định sẽ là chính mình, trả lại thân phận này cho anh.”

……..

Bởi vì các con còn nhỏ, Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong quyết định hoãn kế hoạch hưởng tuần trăng mật lại, đợi các con của bọn họ lớn hơn một chút, họ sẽ đưa chúng đi vòng quanh thế giới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK