Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1150

Mỗi lần em trai nói với Lục Vinh Hàn về chuyện ly hôn, ông ta đều im lặng không nói gì, điều này cho thấy rõ trong lòng ông ta không muốn ly hôn.

Đàn ông một khi đã quen với hưởng thụ hạnh phúc, thì không có khả năng sẽ chung thủy yêu một người.

“Cô với Lục Lãnh Phong có thể gương vỡ lại lành chính là một món quà trời ban, hai người phải trân trọng nó thật tốt.”

“Con sẽ trân trọng.” Hy Nguyệt mỉm cười.

Cô và hai người mẹ chồng không giống nhau, trong hôn nhân của cô sẽ không có hai từ “tạm bợ”, sẽ không bởi vì yêu mà nhượng bộ.

Hơn nữa, cô cũng đã quyết định, ai dám cướp người yêu của cô thì má trái cô sẽ khắc con rùa, má phải khắc con cóc, trên trán khắc hai chữ “dâm phụ”, khiến cô ta không tin tưởng vào cuộc sống này nữa.

Sau khi ngồi một lúc, đoán rằng bọn trẻ cũng đã sắp đói, bọn họ liền quay trở vào nhà.

Trong nhà họ Lục có một vị khách đến, đó là Lưu Tinh Bảo, anh ta tới đây để tìm Lục Lãnh Phong.

“Lãnh Phong, trong khoảng thời gian gần đây, tôi đã bí mật quan sát Kiều Sam, cô ta có vấn đề, rất có vấn đề.”

“Có vấn đề gì?” Lục Lãnh Phong hỏi.

“Mấy tháng này, một đồng tiền tôi cũng không đưa cho cô ta, cô ta cũng không đến đòi tôi, nhưng mà mỗi ngày đều rập khuôn như cũ mua đi mua lại, anh nói xem cô ta lấy tiền ở đâu ra? Lẽ nào mẹ vợ vẫn bí mật trợ cấp cho cô ta?”

“Tôi không đưa tiền cho cô ta.” Bà Lục đi tới.

“Kể từ lần cuối cùng hai người cãi nhau, tôi đã không đưa tiền cho cô ta rồi.”

Lưu Tinh Bảo lộ ra một chút kinh hoàng: “Cô ta sẽ không lừa tôi, đi tìm người đàn ông khác chứ?”

Lục Lãnh Phong và bà Lục hai mắt nhìn nhau.

Loại chuyện như vậy, Lục Kiều Sam cũng có thể làm ra.

Cô ta đã làm rất nhiều chuyện quá đáng.

Nhưng ở trước mặt Lưu Tinh Bảo, chỉ có thể cố gắng hết sức tạo sự thoải mái.

“Tinh Bảo, anh đừng có nghĩ linh tinh, Kiều Sam không phải người như vậy, tôi đoán là cô ta đã vay của bạn bè. Trước đây, tôi và bố cô ta không cho cô ta tiền, cô ta liền đi vay của bạn bè. Cũng có khả năng, tiền của cô ta trước đây cho vay, giờ được trả lại, nên cô ta có tiền tiêu xài.” Bà Lục nói.

Nghe lời nói đó, Lưu Tinh Bảo thở một hơi nhẹ nhõm, anh ta không muốn bị cắm sừng.

Tình yêu là ánh sáng xanh, xanh đến mức là trái tim anh loạn nhịp.

“Mẹ vợ, con nói thật lòng, Lục Kiều Sam không giống con gái nhà họ Lục. Người ta đều nói con gái nhà họ Lục không hay, suốt ngày không làm được việc gì nghiêm túc, chỉ biết trang điểm, tiệc tùng.

Mẹ có biết điều gì làm con tức giận nhất không?

“Cô ta còn không cho con động vào cô ta. Con là một người đàn ông, có nhu cầu bình thường.”

“Nếu cô ta đã như vậy, cũng đừng trách con ra ngoài tìm người phụ nữ khác.”

Bà Lục thở dài, chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Kiều San này tính tình không đổi, thật sự khiến tôi lo lắng.”

Lục Lãnh Phong vỗ vai Lưu Tinh Bảo: “Anh rể, em vẫn nên nói cho anh câu này, phụ nữ cần được dạy dỗ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK