Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1188

Lục Lãnh Phong hơi toát mồ hôi, xoa đầu cô, chỉ là tùy tiện nói, cô còn xem thành thật rồi.

Nhưng, nếu như không thỏa mãn lòng tò mò của cô, nhất định sẽ tìm đủ mọi cách để tiếp tục đào sâu, đành tùy cô vậy.

Anh cũng muốn xem xem, Tần Nhân Thiên rốt cuộc có bí mật gì, có phải thật sự là mắc chứng đa nhân cách rồi hay không.

Tần Nhân Thiên ở trong nước chơi tận hai tiếng mới lên bờ.

Tiểu Quân chạy qua đón: “Bác, sau này cậu dạy cháu lướt sóng được không ạ?”

“Cháu cũng muốn học.” Tư Mã Ngọc Thanh ở bên cạnh nói.

“Được, đợi các cháu trưởng thành rồi, bác dạy các cháu.” Tần Nhân Thiên cười.

Về đến biệt thự, anh ta đi tắm rửa, từ trong nhà tắm đi ra, ngồi lên trên sô pha.

Tiểu Quân ngồi bên cạnh anh: “Bác, hổ phách lần trước cậu tặng cháu đẹp lắm.”

“Đấy là bác đào được ở khu quặng ở biển Apollo.” Tần Nhân Thiên cười nói.

Tiểu Quân hơi ngây người: “Ý, không phải bác nói là đào được ở khe hở lớn ở Đông Phi sao?”

“Thế à?” Ánh mắt màu nâu trà của Tần Nhân Thiên hơi động một chút: “Đấy là bác nói nhầm, bác trước là đi biển ở Apollo, sau đó mới đi châu Phi.”

Đôi mắt to sáng của Tiểu Quân chớp hai cái: “Chả trách cháu đưa hổ phách cho cô giáo xem, cô ấy nói hổ phách chủ yếu có ở vùng biển Apollo, châu Phi không có hổ phách.”

Lúc bọn họ nói chuyện, Hy Nguyệt vừa đúng lúc đi vào phòng, nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ một cách rõ ràng.

Một tia sắc bén lặng lẽ vụt qua trong mắt cô.

Hổ phách như thế này là bảo thạch quý giá và hiếm có, Tần Nhân Thiên không thể nào nhớ nhầm, càng không thể nói nhầm, chẳng lẽ là…

Tiểu Quân đi ra ngoài tìm Lục Sênh Hạ chơi, Hy Nguyệt đi vào: “Anh, anh thích mạo hiểm như vậy, chạy hết chỗ này đến chỗ khác, bác trai bác gái không lo lắng sao? Anh là con độc đinh của nhà họ Tần đấy.”

Anh ta cười: “Em yên tâm, ông trời không dám thu nhận anh, nếu dám thu nhận anh, vị trí của ông ta sẽ không giữ được mất.”

Hy Nguyệt “phụt” cười ra tiếng, nói cũng đúng, Lục Lãnh Phong là ma vương tu la, còn anh ta là hỗn thế ma vương, chỉ có chuyện người khác không nghĩ đến, không có chuyện mà anh ta không dám làm.

“Cho dù nói thế nào, vẫn nên chú ý an toàn, suy cho cùng anh đã từng bị thương một lần, còn mất trí nhớ nữa, cho đến tận bây giờ mới thực sự bình phục.”

Trên mặt của Tần Nhân Thiên hiện qua một tia giận dữ âm trần: “Em có biết vì sao anh lại xảy ra sự cố ngoài ý muốn không?”

Hy Nguyệt hơi ngây người, mang theo nghi vấn nói: “Không phải là do dây thừng đột nhiên bị đứt sao? Nhưng may mà anh được một cái cây lớn đỡ lấy, không thì hậu quả thật không dám nghĩ.”

Tần Nhân Thiên đi đến trước quầy rượu, rót một ly rượu vang, lắc vài cái, rượu đỏ ở trong ly như máu tươi vừa chảy ra sau trận chém giết, đỏ tươi nhưng nhức mắt.

“Dây thừng đã bị người ta cắt, cho nên mới bị đứt.” Giọng nói của anh ta giống như một trận gió lạnh thổi qua trước mặt cô, khiến cô kịch liệt chấn động một lát: “Không phải chứ, là ai làm?”

Tần Nhân Thiên nhấp một ngụm rượu, chậm rãi nói ra ba chữ: “Lục Kiều Sam.”

Hy Nguyệt kinh ngạc: “Sao lại có thể? Cô ta ngày nào cũng ở trước giường bệnh chăm sóc anh.”

Tần Nhân Thiên cười phì một tiếng: “Cô ta đương nhiên không muốn hại anh, cô ta muốn hại bạn đồng hành nữ giới đi cùng anh. Dây thừng của anh và cô gái đó giống nhau, cho nên đồ ngu đó cắt nhầm rồi, thành ra người bị hại là anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK