Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 982

Trông anh vô cùng thản nhiên, thành khẩn, giọng điệu cũng vô cùng chân thành, không giống như đang hứa qua loa với cô.

Cô cảm thấy có chút vui mừng.

Anh là người giỏi nhất ở thành phố Long Minh, luôn dám làm dám chịu, mạnh mẽ vang dội, loại chuyện độc ác đáng xấu hổ này, rất khó để liên tưởng lên người của anh.

Cho nên, cô có nên tin tưởng anh một chút, không nên quá bi quan, trước tiên nên làm rõ mọi chuyện cái đã rồi nói tiếp?

“Vậy em sẽ tin tưởng anh một lần, nếu như anh dám lừa em, em sẽ không bao giờ tin tưởng anh nữa.”

“Em cũng phải đồng ý với anh, không cho phép có những suy nghĩ tiêu cực như vậy nữa, ảnh hưởng đến con của chúng ta.” Giọng điệu của anh có chút bá đạo.

Cô gật đầu, lần nữa nhắm mắt lại.

Lúc này, trên vùng biển quốc tế cách mấy nghìn hải lý, cuộc chạy trốn đầu tiên của người đàn ông đã thất bại.

Anh ta lén lút vào trong rừng cây tạo chiếc bè bằng gỗ, rời bến không được bao lâu đã bị sóng biển lật tung.

Anh ta chỉ có thể tự mình bơi trở lại, bơi đến nơi cũng đã kiệt sức, nằm ở trên bờ cát không muốn nhúc nhích.

Nhưng anh ta sẽ không bỏ cuộc, nếu như cái này không được, anh ta sẽ tạo một chiếc chắc chắn hơn.

Anh ta phải chạy trốn khỏi nơi này, nhất định phải trốn!

Mấy hôm nay, Hy Nguyệt không hề nằm mơ, dường như hồn ma của Thời Thạch đã rời đi, hoặc đã không còn tới báo mộng cho cô nữa.

Không lẽ là do cô đang tiến hành điều tra mọi việc, cũng đã cách sự thật không còn xa nữa, cho nên linh hồn của anh mới bình yên xuống dưới?

Ăn sáng xong, cô chọn một cái váy hơi rộng rãi một chút để mặc, cái váy này có thể giúp cô che đi cái bụng đang lớn dần của mình.

“Em định ra ngoài hả?” Lục Lãnh Phong tùy tiện hỏi.

“Hôm qua Tiểu Quân gọi điện thoại tới, nói muốn cùng với hai anh em Hứa Nhã Thanh đi tới vườn bách thú chơi, mong em có thể đi cùng bọn chúng, nên em cũng đã đồng ý rồi.” Cô cúi đầu nói, cũng không có ý định hỏi xem ý kiến của anh, cô chỉ là muốn thông báo cho anh như vậy thôi.

Tiểu Quân là con của cô và Hứa Nhã Thanh, thế nên hai người họ dẫn con ra ngoài chơi là một chuyện hết sức bình thường.

Lục Lãnh Phong bình tĩnh, cũng không có ý định ngăn cản, chỉ là nhún vai nói: “Đừng khiến cho bản thân mệt mỏi quá, chú ý sức khỏe.”

Cô là vợ của anh, là mẹ của con anh, thế nên anh nguyện ý tin tưởng cô.

Hy Nguyệt cũng rất cảm ơn sự khoan dung và rộng lượng của chồng mình, khóe môi khẽ giơ lên, mỉm cười: “Còn có cả Khải Liên đi cùng bọn em nữa, anh không cần lo lắng.”

Đi tới vườn bách thứ, hai anh em Hứa Nhã Thanh đã cùng với đứa bé đứng chờ cô từ sớm.

“Mẹ…” Túi Sữa Nhỏ chạy tới, ôm lấy cô.

“Bảo bối.” Cô cúi người xuống, hôn lên gương mặt phấn hây hây của con trai, trong lòng tràn ngập yêu thương.

Túi Sữa Nhỏ sờ tay lên bụng của cô: “Mẹ, khi con không ở nhà, em trai và em gái ở trong bụng mẹ có ngoan ngoãn không vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK