Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1020

“Ba Ma Vương, vì sao ba lại trở về sớm vậy, ba đang bị thương mà?” Tiểu Quân bĩu môi nhỏ, nhẹ nhàng thổi vết thương trên đùi cho anh.

Hy Nguyệt bưng canh gà đi vào, mỉm cười: “Đừng lo lắng, ba Ma Vương của con chỉ bị một chút thương tích nhỏ mà thôi, ba rơi xuống nhân gian, biến thành người bình thường, ít nhiều sẽ bị thương nhẹ.”

Lục Lãnh Phong nhận lấy canh, sau đó anh đặt lên tủ đầu giường: “Sao không để cho người giúp việc bê, mà em lại tự mình bê, bỏng tay thì làm sao bây giờ?”

“Em nào có yếu đuối như vậy, ngay cả bát canh cũng bê không xong.” Hy Nguyệt nũng nịu liếc một cái.

Tiểu Quân chớp chớp mắt, liếc mắt nhìn bụng Hy Nguyệt: “Ba Ma Vương, sau này em gái và em trai sinh ra, ba vẫn thích Tiểu Quân sao?”

Lục Lãnh Phong hơi ngẩn ra, vuốt ve đầu : “Bảo bối, vì sao lại hỏi vấn đề này?”

Tiểu Quân rũ mắt xuống: “Bởi vì con không phải là con ruột của ba.”

Lục Lãnh Phong ôm lấy bả vai nhỏ bé của anh: “Tiểu Quân, con và em trai em gái giống nhau, đều là con của ba, ba sẽ đều yêu thương mấy đứa như nhau.”

Túi sữa nhỏ giương mắt nhìn, đôi mắt hiện lên tia sáng: “Vậy con yên tâm rồi, con biết, ba Ma Vương sẽ không vì có em trai em gái mà không cần đến con nữa.”

Lục Lãnh Phong hôn khuôn mặt nhỏ mũm mĩm hồng hồng của con, tuy rằng bảo bối không phải là con ruột của mình, là con trai của tình địch, nhưng anh vẫn từ đáy lòng yêu thương con, coi như con ruột mình đẻ ra.

Trong khi anh đang ăn súp, Hy Nguyệt mang Tiểu Quân ra ngoài.

“Bảo bối, ai bảo với con là sau khi có em trai em gái thì ba Ma Vương sẽ không thương con nữa?”

Túi sữa nhỏ chớp chớp mắt, bi bô nói: “Là bà nội nói ạ, bà nội nói với con là người của nhà họ Hứa, không phải người của nhà họ Lục, sau này lớn lên con sẽ phải trở về nhà họ Hứa, không thể ở lại nhà họ Lục, hơn nữa ba Ma Vương có con riêng, sẽ yêu thương con ruột của mình, sẽ không yêu thương con như trước đây nữa.”

Hy Nguyệt ôm đứa bé vào trong ngực, trong lòng run rẩy lượn lờ: “Bảo bối, bà nội nói không đúng, ba Ma Vương và nhà họ Lục đều rất thích Tiểu Quân, Tiểu Quân chính là một phần tử của nhà họ Lục, không phải người ngoài, con hiểu không?”

“Con biết rồi, con rất thích ở lại chỗ này, sau này lớn lên cũng không muốn rời xa mẹ và ba ma Vương. Nếu ba con, dì và bà con nhớ con, con sẽ đến thăm họ vào cuối tuần.” Tiểu Quân nói một cách nghiêm túc.

Hy Nguyệt cười, cô rất vui vì đứa bé nói như vậy.

Tuy rằng cô đã đáp ứng nhà họ Hứa rằng sau khi Tiểu Quân lớn lên, sẽ đưa thằng bé trở về nhà họ Hứa, nhưng cô vẫn hy vọng Tiểu Quân có thể ở lại cùng mình.

Bởi vì cô không xác định Hứa Nhã Thanh sau này sẽ tìm một người phụ nữ như thế nào, mà Lục Lãnh Phong và nhà họ Lục đều đối xử với Tiểu Quân rất tốt, bảo bối có thể khỏe mạnh vui vẻ ở chỗ này, sinh hoạt, trưởng thành.

Lục Sênh Hạ tan học trở về nhà, mang Tiểu quân đi trong hoa viên chơi.

Hy Nguyệt trở về phòng.

Lục Lãnh Phong vừa uống xong một chén canh: “Vợ à, vợ có muốn uống một chút không?”

Hy Nguyệt khoát tay: “Bà nội đặc biệt dặn dò, trong này có dược liệu giúp tan máu và lưu thông máu, em không thể uống.”

Lục Lãnh Phong nghe xong, vội vàng gọi người giúp việc vào, thu canh đi.

“Tiểu Quân đâu?

“Cùng Sênh Hạ đi hoa viên chơi rồi.” Hy Nguyệt nằm bên cạnh anh, vuốt ve cái bụng to tròn của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK