Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1133

“Con đã nhớ rồi, cô à.” Lâm Đại Dao gật đầu nhìn Tư Mã Minh Thịnh: “Bố, bố có biết có rất nhiều cô gái theo đuổi anh Hoa Phi không? Hiện tại con cũng đang làm thực tập sinh, lương không cao. Con không có tiền mua quần áo hay mỹ phẩm. Dù sao con cũng không phải là con nhà giàu. Mỗi lần mua quần áo, con đều nhờ anh Hoa Phi mua. Bố nói nhà chồng tương lai liệu có để ý hay không?”

Lời nói không thể rõ ràng hơn, chính là đang đòi tiền. Tư Mã Minh Thịnh không thể coi như không nghe thấy. Ong ta nhanh chóng lấy ra một chiếc thẻ: “Con gái thì cần ăn mặc đẹp, chăm chút cho bản thân. Con có thể sử dụng thẻ tín dụng này để chi tiêu, không thể không bằng những đứa con gái theo đuổi nó.”

“Cảm ơn bố.” Lâm Đại Dao thản nhiên cầm lấy và bỏ vào túi xách của mình.

Tư Mã Minh Thịnh cười lớn, con gái ông ta tôn thờ tiền bạc là điều tốt đối với ông ta, nếu mối quan hệ gia đình này có thể mua lại bằng tiền thì không thể dễ dàng hơn được.

Sau khi ăn xong, Hy Nguyệt đưa Lâm Đại Dao về nhà.

“Chị Hy Nguyệt, bố của em đã cho em một tấm thẻ. Ông ta chắc là coi em như một đứa con gái hám tiền.”

Hy Nguyệt nở nụ cười: “Ông ấy vắng bóng nhiều năm như vậy, cũng nên bỏ ra một chút gì đó. Ngày mai chị dẫn em đi mua sắm, dù sao chúng ta cũng mua đủ, thứ chúng ta không thiếu chính là tiền.”

“Chà, em đã quyết định mua quà gì cho anh Hoa Phi rồi.” Lâm Đại Dao cười.

Đưa cô về nhà xong, Hy Nguyệt trở về biệt thự ven hồ.

Lục Lãnh Phong đang lên kế hoạch cho các hoạt động cuối tuần: “Vợ à, cuối tuần đưa bố vợ và mẹ vợ đi suối nước nóng thì sao?”

“Được rồi, mùa đông tốt nhất nên tắm suối nước nóng.” Hy Nguyệt gật đầu: “Nhưng anh không thể ngâm mình, tay anh còn chưa tốt.”

“Vợ đại nhân vui vẻ là được.” Lục Lãnh Phong nhún vai, đỡ cô nằm xuống giường, bôi dầu ô liu lên người cô để chống rạn da.

Cô khẽ thở dài: “Phụ nữ khi mang thai cũng nên chú ý giữ gìn vóc dáng, không thể quá buông thả, nếu không sau khi sinh sẽ không thể khôi phục lại được.”

Lục Lãnh Phong hôn lên cái bụng cao ngất của cô: “Đừng lo lắng, bất kể em trở thành cái gì, anh sẽ không chán ghét.”

Cô cong môi: “Bây giờ em vẫn còn trẻ, đương nhiên anh không chê bai. Khi em về già, tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, điều đó sẽ không chắc chắn.”

Đôi môi mỏng của anh mở ra một vòng cung cười quyến rũ: “Người phụ nữ ngốc, em chưa bao giờ hấp dẫn anh bởi ngoại hình. Còn nữa tuổi anh lớn hơn em, anh cũng chưa già đi, em đã già rồi sao?”

Đôi mi dài dày của Hy Nguyệt khẽ động, hiện ra một tia sáng lấp lánh quỷ dị: “Lục Lãnh Phong.”

Cô quấn lấy cổ anh: “Em là nhà thiết kế, trời sinh đã có một đôi mắt đẹp, anh thu hút em, một nửa là ngoại hình.”

“Em đợi đó, anh nhất định phải thu thêm phí mới được.” Anh cúi đầu hôn lên môi cô, hơi thở hừng hực bao quanh cô một cách nặng nề.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, anh có chút khó chịu, thuận tay ném điện thoại xuống đất.

Anh ghét nhất bị gián đoạn vào những thời điểm quan trọng như thế này.

Nhạc chuông của điện thoại vẫn chưa dừng lại, nó vẫn đang reo.

Lục Lãnh Phong cáu kỉnh, cầm lên xem thử, là Kiều An gọi.

Hy Nguyệt liếc nhìn tên người gọi, sắc mặt hơi u ám: “Anh trả lời đi, tôi đi ngủ.”

Lục Lãnh Phong không trả lời, anh chỉ cúp máy, sau đó gọi cho Finn: “Từ nay về sau, anh sẽ xử lý mọi việc của Kiều An. Đừng để cô ta làm phiền tôi nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK