Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 935

Lời này nói được vô cùng khéo léo khiến Hy Nguyệt không thể cãi lại được.

Gừng càng già càng cay.

Không thể chúng minh được người ta có trách nhiệm, vậy cũng phải trách người ta giám hộ thất trách.

“Mẹ muốn trách con giám hộ thất trách, con nhận, nhưng con không hề có ý định hại Lục Kiều Sam.” Cô nói một cách vô cùng rõ ràng.

Bà Lục vẫy vẫy tay, “Thôi, rốt cuộc cô vẫn thắng, tôi có truy cứu nữa cũng chẳng có tác dụng gì. Trong khoảng thời gian này, tôi đã suy nghĩ thật lâu, tôi đối với cô xác thật có thất bất công. Kiều Sam bởi vì chuyện của Tần Nhân Thiên mà suốt ngày khóc lóc trước mặt tôi, nhìn dáng vẻ đáng thương của nó, tôi vô cùng đau lòng. Nó trách cô nhiều, tôi ban đầu con không tin, nhưng chính miệng Tần Nhân Thiên thừa nhận cậu ta thích cô, tôi muốn không tin cũng không được. Mỗi lần nó kể tội, tôi lại càng thêm có thành kiến với cô, cho nên không bao giờ giữ được cái nhìn khách quan. Bây giờ nghĩ lại, tôi quả thực quá tin tưởng Kiều Sam, con bé đúng là có bản lĩnh gây chuyện.”

Ngừng một lúc, bà lại nói, “Cô cũng là người làm mẹ, hẳn cô cũng hiểu, cho dù con mình bướng bỉnh tới đau cô vẫn sẽ thương nó, che chở cho nó, đúng không? Nhất là khi tất cả mọi người đều lên án nó, là người mẹ nếu không đứng ra bảo vệ nó, vậy không phải nó sẽ trở nên vô cùng đáng thương hay sao?””

Bà ta đổ hết tội lỗi cho Lục Kiều Sam.

Lông không có da còn lành lặn sao?

Nếu bà xảy ra chuyện gì, Lục Kiều Sam cũng chẳng xong, giữ được chính mình, cũng chính là bảo vệ con bé.

Đôi mắt đen của Lục Lãnh Phong khẽ chớp, “Nếu bà sớm nghĩ như vậy thì tốt rồi.”

Bà Lục khuo tay với anh, “Con đi ra ngoài trước đi, mẹ có lời muốn nói riêng với vợ con.”

Lục Lãnh Phong không di chuyển, cảnh giác nhìn bà, “Có gì mà bà không muốn để tôi nghe chứ?”

Bà Lục tức giận lườm anh một cái, “Chẳng lẽ mẹ còn ăn thịt vợ con chắc, dù sao trong bụng nó cũng là cháu của mẹ, lúc trước mẹ chưa thấy kết quả ADN, không biết đứa bé có phải của con hay không, cho nên không chú ý tới nó. Hiện tại trăm phần trăm xác định là cháu của mẹ, mẹ có thể không đau lòng được à?”

Nghe được lời này, Lục Lãnh Phong mới thoáng cảm thấy yên tâm một chút.

Dù sao bà cũng là mẹ ruột của anh, anh tình nguyện tin tưởng bà ta đã thiệt tình ăn năn. Chỉ cần bà ta có thể hòa thuận ở chung vơi Hy Nguyệt, anh sẵn lòng tha thứ cho bà, tiếp nhận bà một lần nữa, hiếu thuận bà một lần nữa.

Bà Lục cũng là lợi dụng điểm này.

Huyết thống và thân tình là ưu thế lớn nhất của bà ta.

Lục Lãnh Phong ngoài miệng nói muốn đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với bà, nhưng huyết thống sao có thể nói cắt là cắt đâu.

Chỉ cần trên người anh còn chảy dòng máu của bà ta thì không thể nào cắt đứt được.

Nhìn thấy anh rời đi, khóe miệng bà ta lập tức gợi lên một nụ cười quỷ quyệt khó lòng phát hiện.

“Hy Nguyệt, tới, ngồi xuống bên cạnh người tôi.” Bà ta vỗ xuống giường, nói một cách dịu dàng.

Cùng Hy Nguyệt ở chung lâu như vậy, tính tình của cô như thế nào bà ta cũng biết chút ít.

Cô ta thích ăn mềm chứ không ăn cứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK