Mục lục
Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu cười mỉa, nói: “Không phải ông nói một cô gái thì không quá an toàn hả? Mặc dù tôi không sợ, nhưng tốt hơn vẫn nên ít gây chuyện thị phi, cho nên không bằng nói ra thêm chút đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười gượng: ” Đúng rồi, nếu Đông Quách tiên sinh là khách quen nơi này, không bằng ông tiễn tôi ra ngoài được không? Tôi cho ông một trăm triệu?”



Đông Quách Dị chắc lưỡi, có phải cô gái này quá hào phóng rồi không, ngang nhiên cho ông một trăm triệu, chỉ là để đưa cô ra ngoài.



“Tiểu thư Tôn Nguyệt, không đáng sợ vậy đâu, chẳng qua gia tộc cô hoặc chồng cô làm nghề gì vậy? Hình như của cải rất nhiều, nếu không Tôn tiểu thư cũng không ra tay rộng rãi như vậy.” Đông Quách Dị nghe Kỷ Hi Nguyệt nói xong cũng hơi hồ đồ.



Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Chồng tôi không phải quá giàu có gì đâu, chẳng qua nhà mẹ ruột tôi khá lợi hại mà thôi, ha ha.”



“Tôn gia?” Đông Quách Dị hận không thể trực tiếp hỏi, có phải gia tộc Tôn thị ẩn môn hay không.



“Ừm.” Kỷ Hi Nguyệt gật đầu: “Có thể làm phiền Đông Quách tiên sinh đưa tôi ra ngoài hay không? Lên xe là được.”



“Việc này không thành vấn đề, cô đừng lo lắng.” Đột nhiên Đông Quách tiên sinh đứng lên, nói: “Quản lý bên kia gọi tôi, tôi đi một lát, cô đừng rời đi.”



Kỷ Hi Nguyệt nhìn qua đó, quả nhiên thấy bên tài vụ có người ngoắc tay với Đông Quách Dị.



Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm chuyển tiền cũng quá chậm rồi, xem ra quả thật cũng không muốn cho nữa.



Không biết Đông Quách Dị ở chỗ này có sức ảnh hưởng bao nhiêu, thật ra cũng bởi vì cô thấy Đông Quách Dị quen thuộc với nơi này, mới có thể đưa ra một phen lớn như vậy, xem thử có cơ hội kiếm một khoản không.



Suy cho cùng cô cần hai mươi tỷ Đô-la mới có thể ngồi lên vị trí đương gia chủ mẫu của Triệu gia, có tiền không kiếm mới là đồ khốn.



Thật ra nếu để cho cô đi đánh bạc thắng hai mươi tỷ Đô-la trở về, hình như cũng không phải là chuyện rất khó, nhưng chỉ sợ Triệu gia không thừa nhận số tiền này.



Kỷ Hi Nguyệt lập tức không để ý điều kiện này nữa, nếu thật sự đến đó mà chưa đạt yêu cầu, cô sẽ chó cùng rứt giậu, dù sao nhất định cũng sẽ không để cho anh Hàn bị ép buộc rời vị trí gia chủ.



Anh cũng tuyệt đối sẽ quang minh chính đại cưới cô, mà cô cũng sẽ không để cho anh mất mặt, nhất định đạt đủ ba điều kiện.



Mặc dù điều kiện thứ ba rất quá đáng với phụ nữ, nhưng cô cũng sẽ sinh con. Chỉ cần sinh em bé, anh Hàn đối xử tốt với cô thì còn sợ gì những quy định cứng nhắc khác?



Bên này, Đông Quách Dị đi tới bên cạnh quản lý, sau đó bị quản lý kéo sang một bên.



“Đông Quách tiên sinh cũng biết cô ấy sao? Biết rõ lai lịch không?” Quản lý dùng tiếng Pháp dò hỏi.



Đông Quách Dị nói: “Không biết, nhưng có lẽ gia tộc của cô ấy rất lợi hại.”



“Ồ? Ý Đông Quách tiên sinh là không thể thiếu cô ấy một tỉ này?” Lời này của quản lý cũng khiến Đông Quách thầm giật mình. Xem ra Tôn Nguyệt nói không sai, sòng bạc này cũng không thoải mái đối với việc một người xa lạ thắng một khoản tiền lớn mang ra ngoài như vậy.



Cho tới nay, chính Đông Quách Dị cũng chưa từng một lần thắng được nhiều tiền như vậy. Lần đó nhiều nhất cũng chỉ hơn một trăm triệu, nhưng bình thường thắng thua cũng rất nhiều, bất tri bất giác thắng tiền, sòng bạc cũng không quá chú ý.



“Đông Quách tiên sinh không phải sợ, ông cũng biết một vài quy củ của sòng bạc chúng ta. Chắc cô gái này ăn gian rồi, nếu không sao có thể thắng dễ dàng, nhanh chóng vậy được! Bây giờ ông chủ chúng tôi muốn biết lai lịch của cô ta, nhưng cô gái này chưa từng xuất hiện trong hệ thống sòng bạc, bao gồm Las Vegas, Macao, cô gái này cũng chưa từng xuất hiện.”



Cuộc trò chuyện với quản lý khiến Đông Quách Dị biết trong khoảng thời gian ngắn như vậy, sòng bạc cũng đã điều tra lai lịch Tôn Nguyệt, chẳng qua chỉ là điều tra vô ích mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK