Mục lục
Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Hi Nguyệt mới vừa đi đến dưới lầu tập đoàn Triệu thị đế vương, điện thoại reo lên, Kỷ Hi Nguyệt vừa nhìn, vậy mà là Hạ Tâm Lan, hơi ngoài ý muốn.



Nhận cuộc gọi, Kỷ Hi Nguyệt còn chưa nói lời nào, bên kia Hạ Tâm Lan đã hô to gọi nhỏ.



“Tiểu Nguyệt, có chuyện lớn rồi!”



Kỷ Hi Nguyệt biến sắc, nói: “Tâm Lan, có chuyện lớn gì, cậu đừng làm tớ sợ.”



“Không phải dọa cậu. Cậu biết chuyên Tôn thị ẩn môn tung ra lệnh giết màu đen, muốn giết Triệu Húc Hàn chưa?” Hạ Tâm Lan cực kì nóng vội.



Kỷ Hi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thì ra là chuyện này.



“Ừm, tớ sớm biết rồi, cậu đừng lo lắng, chúng tớ sẽ cẩn thận.” Kỷ Hi Nguyệt thấy ấm áp trong lòng, người bạn này cô đã kết giao đúng.



“Tiểu Nguyệt, sao tớ không lo được. Tớ nghe cha nói Tôn thị ẩn môn rất lợi hại, hơn nữa bọn họ phát ra lệnh phải giết, thuyết minh những người cấp cao bên phía Triệu gia tựa hồ đã đồng ý. Đây không phải muốn Triệu Húc Hàn chết hả? Tiểu Nguyệt, Triệu Húc Hàn đắc tội bên trên?”



Hạ Tâm Lan rất lo lắng nói liên tục.



“Đúng vậy, bởi vì tớ, nguyên lão Triệu gia muốn anh Hàn bỏ tớ.” Kỷ Hi Nguyệt cười.



Hạ Tâm Lan sửng sốt, nói: “Không phải điều này còn chưa quyết định hả? Cậu cũng có thể đạt tới yêu cầu của chủ mẫu Triệu gia mà. Có phải bọn họ quá nóng vội rồi không? Cách lúc Triệu Húc Hàn 30 tuổi còn ba năm nữa mà?”



“Đúng vậy, quá nóng vội, nhưng cũng có lẽ do anh Hàn quá cường thế, uy hiếp đến quyền lợi của các nguyên lão, cho nên họ muốn buộc anh ấy phải ngoan ngoãn chút. Mà cậu cũng biết việc anh Hàn đã quyết định thì không có khả năng sửa đổi, cho nên chỉ có thể cứng đối cứng.” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, nói.



“Vậy quá nguy hiểm, lệnh giết màu đen, người luyện khí công đều có thể xuất động. Chỉ sợ Cảng Thành tụ tập rất nhiều sát thủ loại này.” Hạ Tâm Lan vẫn rất sốt ruột, không dám tưởng tượng có nhiều người luyện khí công muốn giết Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn còn có thể trốn đi đâu được nữa.



Tu Kỷ Hi Nguyệt cũng người luyện khí công, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có hai người. Những ám vệ của Triệu Húc Hàn chỉ sợ cũng người của nguyên lão.



“Cậu yên tâm, thực lực của tớ và anh Hàn đều không yếu, hơn nữa chúng tớ còn có những người khác hỗ trợ. Lúc này đây chuẩn bị tới một người giết một người, tới hai người giết một đôi. Nếu tiến vào thế giới này, tớ cũng sẽ bắt đầu nổi danh, chỉ có làm cho bọn họ sợ thì chúng tớ mới có thể an toàn.” Ánh sáng sắc bén và cơ trí lấp lóe trong mắt Kỷ Hi Nguyệt.



Hạ Tâm Lan bên kia cười khổ một tiếng, nói: “Vậy khi nào cậu tới Kinh Thành, tớ đã nói với cha rồi. Cha cũng nói không thành vấn đề, để cậu gia nhập tổ chức quốc tế trước, như vậy còn có thể được tổ chức quốc gia bảo vệ.”



“Tạm thời có thể đi không được, tớ không thể tách khỏi anh Hàn. Tâm Lan, không bằng cậu nói bọn họ để chỉ đạo viên đến đây kiểm tra tớ đi?” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ vậy như thế là tốt nhất.



Hạ Tâm Lan bên kia ngẩn người, nói: “Được, tớ sẽ nói với cha. Chẳng qua Tiểu Nguyệt, cậu đừng hy vọng quá nhiều. Lệnh giết màu đen đã ra, có đến chỗ cậu không thật đúng là khó nói.”



“Tớ hiểu, cậu đừng nhọc lòng, sinh tử có mệnh, phú quý do trời, tớ và anh Hàn không có câu oán hận, chỉ biết sống theo điều mình tin tưởng.” Ngực Kỷ Hi Nguyệt dâng lên một luồng nhiệt huyết.



Hạ Tâm Lan bên kia đã nức nở, nói: “Cậu đừng nói bậy, nhất định sẽ không sao. Tớ không nói nữa, tớ sẽ đi nói với cha tớ, cậu chờ tớ.”



“Được, Tâm Lan, cảm ơn cậu, đừng quá miễn cưỡng. Tớ không muốn thiếu cậu quá nhiều nhân tình.” Kỷ Hi Nguyệt bên này cười nói.



“Cậu là đồ ngốc, tớ thiếu cậu còn nhiều hơn. Cứ thế đi, tạm biệt.” Hạ Tâm Lan bên kia nói xong câu này đã trực tiếp cúp máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK