Hình như không mấy để ý bạn gái của mình đang đi về phía này, xem ra là một kẻ nát rượu.
Tên vệ sĩ cao lớn thấy Kỷ Hi Nguyệt cười híp mắt với mình, anh ta khẽ gật đầu.
Sau đó bước tới chỗ Dillon, ghé vào bên tai Dillon đang nằm sải lai nói vài câu, còn dùng tay chỉ chỉ về hướng Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng ưỡn ngực hóp eo, bày ra dáng vẻ sexy, còn tặng cho hắn ta một nụ hôn gió.
Triệu Húc Hàn liếc thấy cảnh này, khóe miệng không khỏi run rẩy, lá gan của người phụ nữ này hình như còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của anh.
Dillon quan sát Kỷ Hi Nguyệt qua làn khói xì gà, sau đó vẫy tay gọi cô.
Kỷ Hi Nguyệt được bật đèn xanh, lập tức loạng choạng bước tới, nhưng cô không đi tới quầy bar của Dillon, mà bước đến thành lan can, xoay lưng về phía Dillon. Phần mông đầy đặn vểnh cao khiến ánh mắt của đám đàn ông bất chợt sáng lên.
Dillon có vẻ rất hứng thú, dưới sự giúp đỡ của hai người phụ nữ, hắn ta loạng choạng đứng lên, sau đó cũng lắc lư đi về phía Kỷ Hi Nguyệt.
Triệu Húc Hàn trở nên căng thẳng, Dillon sẽ không sờ soạn phần mông của Kỷ Hi Nguyệt đấy chứ? Người phụ nữ này rõ ràng là đang mời gọi.
May là Dillon chưa qua đến nơi, Kỷ Hi Nguyệt đã xoay người lại, lưng dựa vào lan can, ánh mắt mê man nhìn theo bước chân của Dillon, trên mặt cô còn nở một nụ cười rất duyên dáng.
Dillon gần như đã bị cô mê hoặc, dang cánh tay đòi ôm, nhưng Kỷ Hi Nguyệt đã kịp thời né người sang một bên. Thấy Dillon vồ hụt, Kỷ Hi Nguyệt bật cười thành tiếng. Cô che miệng cười ngặt nghẽo, còn đưa ngón tay móc móc Dillon vừa mới chụp hụt.
Dillon vốn dĩ sắp nổi giận, người phụ nữ này hắn ta không hề quen biết, nhưng body và khuôn mặt của cô lại khiến hắn ta rất có hứng thú. Nếu đã tự mình dâng tới cửa, chắc chắn là loại phụ nữ muốn tìm người chống lưng.
Giống như những người phụ nữ đang ngồi phía sau vậy, nếu biết người chống lưng là thủ lĩnh của băng nhóm Hắc Hỏa, sau này sẽ chẳng có người khách nào dám bắt nạt bọn họ nữa.
Cho nên chắc chắn người phụ nữ này cũng như vậy. Chỉ có điều, sao không thấy tình nhân cũ của hắn qua thông báo một tiếng nhỉ? Hay là muốn tạo cho hắn điều bất ngờ?
Nhưng nhìn chung thì người phụ nữ này rất chịu chơi, hắn thích.
Nghĩ đến đây, Dillon khẽ thì thào vài tiếng trong miệng, sau đó mỉm cười rồi lại lao đến chỗ Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt lại né tránh, lần này cô ngồi sụp xuống, cười khanh khách, như thể đang chê Dillon già rồi không bắt được cô.
Dillon chửi thề một tiếng, sau đó lại xoay người bắt Kỷ Hi Nguyệt. Kỷ Hi Nguyệt bật cười thành tiếng, hai người chơi trò trốn tìm quanh quầy bar.
Dillon còn bị ngã nhào một cú, một nhân viên bảo vệ liền bước tới dìu hắn ta đứng dậy, còn nói với hắn ta gì đó.
Dillon lập tức xua tay, sau đó quay sang nở một nụ cười mê mẩn với Kỷ Hi Nguyệt, còn vẫy tay gọi cô lại.
Kỷ Hi Nguyệt chậm rãi bước tới, che miệng cười, sau đó đưa một bàn tay ra trước mặt Dillon.
Mắt Dillon nhất thời sáng lên, vừa định nắm lấy bàn tay của Kỷ Hi Nguyệt, nhưng Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên rút tay về, sau đó lại nở một nụ cười chế giễu.
Lần này Dillon đã thay đổi sắc mặt.
Kỷ Hi Nguyệt lại vươn một cánh tay ra, một tay còn lại đỡ bộ ngực giả đang sóng sánh cuộn trào của mình.
Dillon sửng sốt, đôi mắt dán chặt vào phần ngực của Kỷ Hi Nguyệt, sau đó lại nhìn xuống chiếc eo thon thả của cô. Đây quả nhiên là một báu vật trời ban, khiến cho hắn ta hoàn toàn bị ‘t*ng trùng xông lên não’.
Kỷ Hi Nguyệt từ từ di chuyển qua quầy bar của hắn ta, mấy người phụ nữ ở đó đều nhìn Kỷ Hi Nguyệt với ánh mắt thù địch, trong miệng còn thốt ra lời chửi rủa.