Mục lục
Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Vân Sâm sửng sốt, ngay sau đó đôi mắt tỏa sáng, nhìn Triệu Húc Hàn phía trên đang đi xuống thay đổi quần áo, tức khắc gật đầu, nói: “Tiểu Nguyệt, ý kiến hay.”



“Không phải do em không muốn để anh bị Vô Cốt lừa à, tốt xấu gì anh cũng gọi em là thím ba!” Kỷ Hi Nguyệt cười rất yêu mị.



Triệu Vân Sâm sửng sốt, ngay sau đó cầm bàn tay, nói: “Không thể được, anh mới sẽ không gọi em là thím ba, trước kia em chính là bạn gái anh.” Giọng cậu ta rất nhẹ, xem ra sợ Triệu Húc Hàn nghe được.



Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt âm trầm xuống, hai mắt như kiếm, nhìn cậu ta, nói: “Triệu Vân Sâm, anh đừng có nằm mơ. Có một số việc qua rồi chính là đã qua, rốt cuộc cũng không thể quay lại, anh đừng nháo đến mức mọi người khó xử.”



Kỷ Hi Nguyệt nói xong câu này thì Triệu Húc Hàn cũng đã xuống lầu, nhìn sắc mặt hai người đều thật không tốt, nói: “Thế nào? Còn chưa nói xong?”



“Chú ba, cháu đưa Vô Cốt cho chú. Người phụ nữ này chính là một kẻ phản bội, chú tự xử lý đi!” Triệu Vân Sâm nói xong đã đi rồi.



Triệu Húc Hàn nói với Tiêu Ân: “Nói Long Bân đi bắt người lên.”



Tiêu Ân lập tức trả lời một tiếng. Giờ phút này Vô Cốt ở trên xe chờ Triệu Vân Sâm, cặp mắt kia đều là vẻ lạnh lẽo, lúc trước cô ta ở chỗ này đều gần 5 năm.



Cô đi theo cậu chủ vào sinh ra tử, kết quả cậu chủ vì Kỷ Hi Nguyệt mà đối xử với cô ta như vậy, vậy cô ta cũng cũng chỉ có thể không khách sáo.



Cô ta sẽ làm Triệu Vân Sâm có được Kỷ Hi Nguyệt, làm Triệu Húc Hàn biết Kỷ Hi Nguyệt vốn dĩ đã không phải người tốt gì. Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể xứng với kẻ ngốc như Triệu Vân Sâm chứ sao lại có thể xứng với người đàn ông ưu tú như cậu chủ được.



Triệu Vân Sâm và Long Bân cùng đi xuống, Vô Cốt nhìn thấy Long Bân thì sửng sốt. Cô ta tự nhiên đã từng gặp Long Bân, anh ấy là người của cậu chủ, nhưng không biết là cấp bậc ám vệ, là người luyện khí công, chỉ biết cậu chủ từng bố trí nhiệm vụ cho Long Bân, còn bảo Long Bân bảo vệ Kỷ Hi Nguyệt.



Nhưng nghĩ đến Kỷ Hi Nguyệt cũng người luyện khí công, cô ta hận đến ngứa răng. Sớm biết rằng cô còn có thể học được khí công thì ngay từ đầu cô ta nên ra tay diệt con hồ ly tinh này. Giờ Kỷ Hi Nguyệt câu hồn cậu chủ đi rồi, làm cô ta chỉ có thể miễn cưỡng cười vui với tên ngốc Triệu Vân Sâm.



Có điều cô ta tin rằng rất nhanh cậu chủ sẽ biết Kỷ Hi Nguyệt là người phụ nữ đê tiện cỡ nào, sẽ cho anh đội nón xanh. Lúc ấy, cho dù không cần cô ta ra tay thì tự cậu chủ cũng sẽ diệt Kỷ Hi Nguyệt.



Ai nhổ tóc trên đầu gia chủ Triệu gia trên đầu thì kết cục đều hẳn phải chết.



Vô Cốt nhìn hai người đi đến bên cạnh xe, Triệu Vân Sâm kêu cô ta xuống. Vô Cốt không hiểu nhưng cũng mở cửa xe bước xuống, nhìn Long Bân, sau đó hơi nghi hoặc nhìn về phía Triệu Vân Sâm.



“Vô Cốt, bắt đầu từ giờ cô không phải người của tôi nữa. Tôi đã tặng cô cho chú ba tôi.” Triệu Vân Sâm nói xong thì cũng không thèm liếc nhìn cô ta một cái, mở cửa lên xe.



“Vân Sâm thiếu gia!” Vô Cốt biến sắc, nói: “Xảy ra chuyện gì?”



“Một người phụ nữ không nghe lời, lại phản bội cậu chủ, cô cảm thấy Triệu Vân Sâm tôi ngốc đến mức cần cô hả? Còn nữa, mặc kệ cô chửi bới Kỷ Hi Nguyệt thế nào thì ở lòng tôi, cô ấy vĩnh viễn đều là người phụ nữ tốt nhất!” Triệu Vân Sâm nói xong trực tiếp khởi động xe rời đi.



Sắc mặt Vô Cốt đại biến, vội vàng kêu to, nhưng xe trực tiếp sượt qua tay cô ta đi mất.



Ánh mắt cuối cùng Triệu Vân Sâm liếc nhìn cô ta, tựa như nhìn rác rưởi, xem người chết, làm trong lòng Vô Cốt đều thấy lạnh lẽo.



Ngay sau đó, cô ta xoay người nhìn về phía Long Bân, nói: “Anh bắt tôi trở về?”



“Cô có thể tự đi, tôi sẽ không ra tay.” Long Bân ngả ngớn, nhún vai, nói.



Vô Cốt nheo đôi mắt lại, nói: “Đi chỗ cậu chủ hả?”



“Đúng!” Long Bân gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK