“Cô còn dám nghĩ tới chuyện đó cơ à? Kỷ đại tiểu thư, cô đúng là được nuông chiều từ bé nhỉ. Đừng tưởng rằng bố cô giàu có thì cô có thể thành công. Làm người nên khiêm tốn một chút, vẫn nên học hỏi các tiền bối đi!” Phùng Lượng híp đôi mắt nhỏ lại, căm hận nhìn Kỷ Hi Nguyệt.
“Đúng là không ăn được nho nói nho chua, ghen ghét khi thấy người mới thành công. Cứ đợi đi ba vị, Kỷ Hi Nguyệt tôi sẽ không làm mọi người thất vọng đâu. Tạm biệt, không tiễn nhé!”” Kỷ Hi Nguyệt nói xong thì cười khẩy một tiếng rồi xoay lưng vào văn phòng.
Hứa Phượng còn muốn đáp lại mấy câu, Cố Cửu lập tức nghiêm túc nói: “Ba vị! Bây giờ nói gì cũng vô ích, có bản lĩnh thì cuối năm nay cho thấy thành quả. Hy vọng ba vị tiền bối có tấm lòng khoan dung độ lượng, nếu không cũng sẽ làm chuyện cười cho người khác xem thôi. Tiễn khách!”
Cố Cửu nói với vệ sĩ xong cũng di vào trong. Loại người này anh ấy cũng lười tiễn khách.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều biết là ba công ty lâu đời muốn đến làm mất mặt công ty mới, nhưng không ngờ Kỷ tiểu thư quá dũng mãnh, hoàn toàn không chừa cho họ chút mặt mũi.
Đối với giới trẻ mà nói, mọi người đều rất sùng bái loại tính cách này, thế nên trong cuộc bàn tán, cán cân gần như đã nghiêng hẳn sang một bên.
Sau khi trở lại văn phòng, Kỷ Hi Nguyệt làm thẳng một bản tin khôi hài náo nhiệt, cộng thêm ảnh chụp màn hình và các đoạn video, sau đó lấy thân phận của Vương Nguyệt gửi cho Cố Du Du.
Cố Du Du không khỏi vui mừng, lật đật cho ra tiêu đề: “
Trong buổi tuyển dụng của Điện Ảnh và Truyền Hình Húc Nguyệt, ba công ty điện ảnh và truyền hình lâu đời đến cửa gây hấn, mất hết thể diện!”
Ngay sau khi tin tức được đăng tải, mục tin tức của giới giải trí lại lần nữa dậy sóng, leo lên hot search, đủ các loại chửi rủa, nói công ty lão làng không biết xấu hổ đi ức hiếp người mới.
Mọi người đều ủng hộ Kỷ Hi Nguyệt khởi nghiệp, đánh bại các công ty điện ảnh và truyền hình cũ, còn có người nói nhất định sẽ ủng hộ bộ phim ‘Vượt qua khóa tình’ của Húc Nguyệt.
Trên các trang mạng bỗng chốc rần rần xào xáo, ba công ty lão làng phải dùng tới thủy quân* để quét dọn, nhưng đâu ngờ được là các bình luận phản bác đều bị xóa bỏ hoặc là không được xét duyệt.
(Thủy quân: là những tài khoản trên internet, được mua chuộc và kiểm soát để giúp đỡ nghệ sĩ. Ví dụ như tăng follow cho weibo nghệ sĩ, cãi thay, bảo vệ cho nghệ sĩ, hack đối thủ của nghệ sĩ – nguồn: Google.)
Làm cho ông chủ và các cổ đông của ba thương hiệu điện ảnh và truyền hình lâu đời đều nổi cơn tam bành, ba người đại diện cũng bị mắng một trận xối xả.
Bọn họ lại lần nữa phát hiện sự hùng mạnh của Húc Nguyệt, và thậm chí còn cảm thấy đây là sự đe dọa.
Ba người kia đâu ngờ được hình ảnh bọn họ ở trong văn phòng của Kỷ Hi Nguyệt đã bị quay lại, càng không ngờ rằng bị tung tin nhanh như vậy, hoàn toàn là bất ngờ ngoài dự đoán.
Triệu Húc Hàn ngồi trong văn phòng đọc tin tức, sau đó khóe miệng khẽ cong lên. Người phụ nữ của mình quả nhiên lợi hại, không tốn một cắc bạc nào lại được quảng cáo thêm một lần.
Dám chừng bây giờ không ai ở Cảng Thành là không biết đến Điện Ảnh và Truyền Hình Húc Nguyệt.
Đương nhiên việc thủy quân càn quét chỉ cần một cú điện thoại là anh đã nhẹ nhàng giải quyết xong, đây là điều duy nhất mà anh có thể làm cho người phụ nữ của mình lúc này.
Cố Cửu thấy tin tức cũng hết sức kinh ngạc, nhìn dáng vẻ Kỷ Hi Nguyệt đang nhìn vào máy tính nở nụ cười, anh ấy hãi hùng khiếp vía. Tốc độ của người phụ nữ này quá sức nhanh, đầu óc cũng vô cùng linh hoạt, chiêu trả miếng này cũng thật là lợi hại.
Nhưng anh ấy thích. Ba người đó quả thực khiến anh ấy rất muốn đánh người.
Kỷ Hi Nguyệt bây giờ không cần kêu người động tay, danh tiếng của ba công ty điện ảnh và truyền hình lâu đời cũng tự bị thóa mạ. Thật mẹ nó quá đã.
Lát sau, Kỷ Hi Nguyệt gọi Mộ Dung Phong vào văn phòng.
Mộ Dung Phong nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì rất xúc động, ngoài cảm ơn ra thì không biết nói gì hơn.
“Anh Mộ Dung, tôi muốn hỏi một chút, trước khi đào người thật sự phải thông báo cho công ty của anh sao?” Kỷ Hi Nguyệt quả thực không hiểu luật ngành, nhưng cứ cảm thấy chuyện này không có khả năng, nếu không sao gọi là đào người?