Mục lục
Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường ống là ba cánh quạt khổng lồ vẫn luôn chuyển động. Điều Kỷ Hi Nguyệt phải làm là khiến cánh quạt dừng một lát để cô có thể chui vào, không biết bên trong còn có hay không, nhưng ải thứ nhất nhất định phải qua.



Vậy nên cô nhìn thử Thiết Quý Hoành, sau khi gật đầu với anh ta thì lấy dao ra, trực tiếp cắm vào cánh quạt đang xoay tròn kia.



Trên cánh tay cô bộc phát ra sức lực cường đại, khiến cái quạt trong nháy mắt bị kẹt dừng lại, trên mặt Kỷ Hi Nguyên cuối cùng lại lộ ra nụ cười.



Hai tay trực tiếp nắm cánh quạt rất cường thế, chui vào từ giữa hai cánh quạt mở ra.



Lòng Thiết Quý Hoành coi như hơi thả lỏng, chờ ở bên ngoài, cũng sẽ trao đổi thông tin với cô.



“Bên trong vẫn có một cái quạt.” Kỷ Hi Nguyệt buông cánh quạt ra sau khi bước vào, cái quạt lập tức lại xoay tròn lần nữa. Mười mét phía trước còn có một cái quạt lớn, thiết kế nhiều quạt như vậy cũng là vì nhà an toàn hoàn toàn ở trong núi, không có thiết bị thông gió thì ở bên trong sẽ có cảm giác ngột ngạt, làm sao những người có tiền đó sống được?



Vậy nên nhất định xây hai cái, như vậy khí lưu sẽ lưu thông nhanh hơn, trong núi cũng cảm thấy thoải mái như ở bên ngoài.



“Vậy em cẩn thận chút.” Thiết Quý Hoành chỉ có thể nói vậy.



“Anh Thiết, em tiến vào như vậy, Úy Mẫn Nhi nhất định sẽ biết em là người luyện khí công.” Kỷ Hi Nguyệt nói.



Sau khi Thiết Quý Hoành sửng sốt thì nói: “Không sao, cho dù biết thì đã sao, cô ta đã là một người chết. Anh đã chuẩn bị xong một nhà giam cho cô ta rồi, nếu không khiến cô ta nếm mùi đau khổ thì anh sẽ theo họ cô ta!” Thiết Quý Hoành cắn răng nói, người phụ nữ này quá đáng giận, hại anh ta suýt chết hai lần.



Cho dù không chết thì cũng bị thương hai lần. Nếu không có Kỷ Hi Nguyệt thì anh ta sớm đã chết rồi. Chính vì bị thương đau đớn, cho nên anh ta tuyệt đối không thể cho Úy Mẫn Nhi chết thoải mái được.



“Vậy cô ta nhất định phải chết!” Kỷ Hi Nguyệt nói.



“Ừm, yên tâm, anh Hàn của em cũng sẽ không để cô ta sống sót.” Thiết Quý Hoành nói.



Lúc này Kỷ Hi Nguyệt mới yên tâm dừng chuyển động của cái quạt thứ hai, chính thức tiến vào trong thông đạo. Dưới chân cô gần như không có tiếng động, đường ống khiến cô hóp lưng như mèo đi về phía trước, mãi đến khi đi tới vị trí một cửa thông gió.



Thông qua cửa thông gió có thể thấy vài tình huống bên trong. Ánh đèn bên trong màu trắng sáng rực, có thể thấy không gian không nhỏ, bên trong có hai cánh cửa, một là cửa lớn thông ra phía ngoài, một cánh cửa khác không biết thông đi đâu.



Sau khi Kỷ Hi Nguyệt nhìn rõ ràng một chút thì mới phát hiện không chỉ hai cửa mà là nhiều cửa. Vị trí hiện tại hẳn là phòng khách, nhưng bên trong không có người.



Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể tiếp tục đi lên phía trước, đến cửa thông gió thứ hai. Lần này cô nhìn thấy Úy Mẫn Nhi đang ngâm mình trong một hồ tắm lớn, trong hồ tắm đều là sữa. Người phụ nữ này ngang nhiên có tâm trạng tắm sữa, hơn nữa còn nghe nhạc, bên cạnh còn có một ly cà phê.



Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt tức giận, người phụ nữ này thật sự khiến người không thể không tức giận, hại người khác thành như vậy mà lại còn có tâm trạng sinh hoạt thoải mái như vậy, cô ta nghĩ nhà an toàn này hoàn toàn là nơi bảo vệ cô ta?



Lúc Kỷ Hi Nguyệt đang suy nghĩ đi xuống bắt người thì đột nhiên điện thoại bên cạnh Úy Mẫn Nhi vang lên.



Kỷ Hi Nguyệt thầm nghĩ điện thoại Úy Mẫn Nhi sớm đã bị ngừng hoạt động rồi, xem ra đã đổi điện thoại mới.



“Mẹ, con không sao, con đang tắm!” Âm thanh của Úy Mẫn Nhi lười biếng.



Kỷ Hi Nguyệt nghe xong thì biết là mẹ của Úy Mẫn Nhi – Thiết Thiên Hoa gọi tới. Xem ra mẹ cô ta – Thiết Thiên Hoa biết rất rõ việc Úy Mẫn Nhi làm, hoặc là mẹ cô ta bày ra? Cùng tính kế với cô ta?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK