Ông lão kia nghe được lời này của Diệp Trần thì đầu tiên là hơi ngẩn ngơ, sao đó thì cười ha ha, trong tiếng cười hiện ra có chút thê lương, nói:
"Bằng hữu nếu như ngươi biết nơi này là tinh vực Huyễn Diệt, vậy thì chắc cũng hiểu rõ, nơi này có thể đi vào mà không thể đi ra, đã đi vào thì mãi mãi cũng không ra được!"
Diệp Trần khẽ chau mày, thật ra thì hắn sớm đã biết đối phương sẽ nói như vậy.
Tu vi của ông lão trước mắt này so với hắn còn phải cao hơn không ít, nếu như thật sự có biện pháp ra ngoài, chỉ sợ sớm đã đi ra, suy cho cùng thì ai sẽ mong muốn cả đời mình phải ở lại nơi này chứ?
Diệp Trần suy nghĩ một chút, lại nói:
"Vậy xin hỏi, ngươi có từng nhìn thấy một chiếc phi thuyền màu vàng kim tới nơi này không?"
Bất kể như thế nào, việc quan trọng trước mắt của Diệp Trần là phải tìm được đoàn người Hi Nguyệt trước đã, sau đó lại từ từ suy nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này.
Ông lão nghe được câu hỏi này của Diệp Trần thì lông mày hơi nhíu lại:
"Phi thuyền màu vàng kim? Những người đó là bạn của ngươi sao? Vậy thì có phần không ổn!"
Diệp Trần nghe được điều này, trong lòng cọt kẹt một tiếng, vội vàng nói:
"Bọn họ làm sao?"
Lão giả nói:
"Ta cũng nghe người nói, gần đây trên núi Huyễn Diệt có một đám người mới tới, chính là ngồi trên một chiếc phi thuyền màu vàng kim, tuy nhiên bọn họ vừa đến thì hình như đắc tội với Cơ gia một trong tam đại gia tộc, sợ là phải xui xẻo!"
Hai mắt Diệp Trần trừng một cái, trên người không tự chủ được dâng lên một cỗ khí tức hủy diệt cường đại:
"Núi Huyễn Diệt ở nơi nào? Ngươi nhanh dẫn ta đi qua đó!"
Ông lão cảm nhận được khí tức khủng bố trên người của Diệp Trần, sâu trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới, tên tiểu tử trước mắt này rõ ràng vừa mới bước vào cảnh giới Độ Kiếp, khí tức vậy mà kinh khủng như thế!
Nếu như những người khác dám lấy loại giọng nói này nói chuyện với hắn thì hắn chắc chắn không thèm để ý, thậm chí nói không chừng ngay lập tức tát cho một cái, thế nhưng là không biết vì sao, đối mặt với người trẻ tuổi thần bí trước mắt này, trong lòng hắn vậy mà mơ hồ sinh ra một cỗ cảm giác uy hiếp cực mạnh!
"Được! Ngươi đi theo ta đi"
Sau khi ông lão liếc mắt nhìn vào Diệp Trần một lúc, nhẹ gật đầu, trực tiếp hướng khu vực trung tâm của mảnh tinh vực này mà bay đi, Diệp Trần cũng lập tức theo sát sau đó.
Đi qua mấy trăm dặm vách ngăn mà năng lượng tích tụ giống như vũng bùn, phía trước đột nhiên trở nên rộng rãi, ở trong hư không nơi xa thế mà có một ngọn núi lơ lửng, chiếu sáng rạng rỡ, mây mù lượn lờ, nhìn thoáng qua như thế ngoại tiên sơn.
"Đó chính là núi Huyễn Diệt! Là toàn bộ khu vực trung tâm của tinh vực huyễn Diệt!"
Ông lão chỉ vào đỉnh núi này, đối với Diệp Trần mở miệng giải thích, nói:
"Tất cả người tiến vào tinh vực Huyễn Diệt, nếu như không chết thì trên cơ bản cuối cùng đều sẽ tới nơi này, bởi vì đây là nơi duy nhất có thể sinh tồn ở bên trong mảnh tinh vực này..."
Nghe xong ông lão giải thích, trong lòng Diệp Trần lập tức âm thầm lấy làm kỳ, hắn vốn cho là, tinh vực Huyễn Diệt chính là một cái hố đen thật lớn, bên trong chắc là không có cái gì, lại tuyệt đối không ngờ rằng, thế mà còn có một ngọn núi, mà những người trước đó tiến vào tinh vực Huyễn Diệt này, thế mà còn có thể sinh sống ở trên ngọn núi này.
Diệp Trần ở một bên thuận theo hỏi tới một số tình huống trên núi Huyễn Diệt, hai người hướng phương hướng núi Huyễn Diệt mà bay đi.
Núi Huyễn Diệt này nhìn như đang ở trước mắt, thực tế thì khoảng cách còn muốn xa nhiều lắm, hai người trọn vẹn vượt qua mấy trăm vạn dặm vẫn không có đến.
Hơn nữa, ngọn núi lơ lửng ở trong hư không này cũng lớn hơn nhiều so với những gì Diệp Trần tưởng tượng, gần như có thể so với một quả tinh cầu nhỏ!
Nói là một ngọn núi thì chẳng bằng nói là một mảnh đại lục thì còn chuẩn xác hơn!
Từ bên trong nói chuyện phiếm, Diệp Trần biết ông lão này tên là Đoan Mộc Phong, ở trên núi Huyễn Diệt, cũng coi là cường giả có tên có tuổi.
Tuy nhiên, sau khi Đoạn Mộc Phong nói, ở trên núi Huyễn Diệt linh khí vô cùng dồi dào, cực kỳ thích hợp cho việc tu luyện, hơn nữa thời gian ở nơi này trôi qua cực chậm, tương đương với tuổi thọ của tất cả mọi người, đều so với thế giới bên ngoài kéo dài gấp mấy trăm lần, cho nên tuy rằng số ngươi ở nơi đây còn chưa tới một trăm triệu, nhưng là trải qua sau bao nhiêu năm tháng, sinh ra vô số cường giả, thậm chí Độ Kiếp Đế Quân cũng có hơn trăm vị!
Phải biết, ở thế giới bên ngoài, dù là phóng tầm mắt toàn bộ Tu Chân giới, Độ Kiếp Đế Quân cũng chưa chắc có một trăm vị!
Cuối cùng, sau khi vượt qua ngàn vạn dặm trong hư không, núi Huyễn Diệt cuối cùng đã hiện ra ở trước mắt.
"Ừm?"
Chờ tới gần ngọn núi lớn này, Diệp Trần lập tức nhướng mày, mơ hồ cảm thấy ngọn núi to lớn nguy nga trước mắt này có chút không tầm thường, mang đến cho hắn một loại cảm giác, vậy mà giống như một cái pháp bảo vô cùng to lớn!
Thậm chí ngay khi Diệp Trần tới gần ngọn núi khổng lồ này, hắn có thể cảm nhận được đạo phù văn Hỗn Độn pháp tắc trong cơ thể mình, tính cả viên Vĩnh Hằng chi thành mà Diệp Trần còn chưa thể luyện hóa hoàn toàn cũng hơi rung động.
"Phù văn Hỗn Độn pháp tắc của ta, chỉ có lúc ở gần Hỗn Độn Linh Bảo mới có thể xuất hiện loại tình huống này, chẳng lẽ bên trên ngọn núi Huyễn Diệt này cũng không phải là vật của Tu Chân giới, mà là đến từ hỗn độn?"
Sự hoài nghi trong lòng Diệp Trần bắt đầu gia tăng, âm thầm tò mò.
"Tới!"
Ông lão bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, cắt ngang suy nghĩ của Diệp Trần.
Thân thể hai người nhảy vọt lần nữa, ngay sau đó đã vững vàng rơi vào trên núi Huyễn Diệt.
Cả ngọn núi Huyễn Diệt này, đứng im ở trong hư không, cao tới khoảng mấy chục vạn dặm, chỉ nói về diệt tích thì so với Trái Đất còn lớn hơn rất nhiều!
Sau khi nghe Đoan Mộc Phong nói, toàn bộ trên núi Huyến Diệt thế lực mạnh nhất thì không gì bằng tam đại gia tộc.
Văn Nhân gia, Hiên Viên gia và còn lại chính là Cơ gia!
"Chắc là hướng kia!"
Đoan Mộc Phong chỉ vào một cái phương hướng trong đó, mang theo Diệp Trần tiếp tục lên đường.
"Đoan Mộc lão huynh trước đó tại sao lại xuất hiện ở khu vực bên ngoài? Chẳng lẽ cũng đang tìm kiếm biện pháp rời khỏi tinh vực Huyễn Diệt sao?"
Hai người vội vã đi đường, Diệp Trần thuận miệng hỏi.
Trên mặt Đoan Mộc Phong lập tức hiện ra vẻ xấu hổ, lại do dự một lát mới chậm rãi nói:
"Diệp tiểu hữ, thực không dám giấu giếm, thật ra thì trước đó là ta đang tránh né sự truy sát của Cơ gia..."
Sau khi nghe Đoan Mộc Phong giải thích một phen thì sắc mặt của Diệp Trần lập tức trở nên ngưng trọng hơn.
Hoá ra, Đoan Mộc Phong đắc tội Cơ gia, bị cường giả Cơ gia một đường truy sát tới khu vực bên ngoài núi Huyễn Diệt, vừa đúng gặp phải đoàn người ngồi trên chiếc phi thuyền màu vàng kim kia, hai bên xảy ra xung đột đã ra tay đánh nhau.
Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên ở bên trong cường giả cấp bậc Độ Kiếp Đế Quân cũng coi như là tồn tại đứng đầu nhất, lại thêm đám cường giả Lạc Hà tông, cuối cùng đánh bại Cơ gia, mà Đoan Mộc Phong cũng vì đó mà có thể trốn thoát được.
Từ một loại góc độ nào đó tới mà nói, bọn họ cũng coi như là ân nhân của Đoan Mộc Phong.
Chỉ có đeièu Đoan Mộc Phong nóng lòng chạy thoát thân, cũng không có nhắc nhở bọn họ, Cơ gia ở trên núi Huyễn Diệt là tồn tại cực kỳ không dễ chọc.
Sau khi kể xong đầu đuôi câu chuyện, trên Đoan Mộc Phong lập tức hiện ra vẻ xấu hổ:
"Diệp tiểu hữu, cường giả Cơ gia nhiều như mây, những bằng hữu kia của ngươi giết hai tên trưởng lão của Cơ gia, một khi bị người Cơ gia phát hiện thì chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ! Cho nên chúng ta cần phải ở trước khi đám người Cơ gia phát hiện ra bọn họ mà tìm được bọn họ trước, bằng không bọn họ chỉ sợ sẽ gặp họa sát thân!!!"
Vẻ mặt Diệp Trần phát lạnh, nhàn nhạt liếc qua Đoan Mộc Phong, lạnh lùng nói:
"Coi như ngươi có chút lương tâm! Tuy nhiên ngươi tốt nhất nên cầu nguyện, bọn họ không có việc gì, bằng không việc này cùng ngươi cũng khó thoát liên quan!"
Chương 1032 Sự cường đại của Cơ gia
Đoan Mộc Phong lập tức bị kiềm hãm, trong lòng không thể không dâng lên một cơn lửa giận, hắn bây giờ có chút chán nản, nhưng dầu gì thì cũng là cường giả cấp bậc Độ Kiếp Đế Quân, có khi nào từng bị người ở trước mặt uy hiếp như vậy đâu?
Nếu như dựa theo tính tình trước kia của hắn thì chắc chắn sớm đã trở mặt với Diệp Trần.
Tuy nhiên hắn suy nghĩ lại một chút. đám người Diệp Trần này đã kết thù kết oán với Cơ gia, một khi xảy ra xung đột với Cơ gia, hắn có thể tọa sơn quan hổ đấu, cũng không cần hắn phải xuất thủ.
Vừa nghĩ đến đây, trong đôi mắt của Đoan Mộc Phong hiện lên vẻ lạnh lùng, áp chế xuống lửa giận trong lòng, cười làm lành nói:
"Diệp tiểu hữu nói rất đúng! Việc này là bởi vì lão phu mà lên, lão phu chắc chắn dốc hết toàn lực cùng ngươi chống lại Cơ gia!"
Diệp Trần há lại sẽ không nhìn ra ông lão này chính là một lão hồ ly, tuy nhiên cũng lười so đo với hắn, vừa vội vàng đi đường vừa phóng xuất thần niệm ra ngoài, bắt đầu tìm kiếm khí tức đoàn người Hi Nguyệt.
...
Cùng lúc đó, ở bên ngoài mấy vạn dặm trong một cái sơn cố hoang vắng, Hi Nguyệt, Cửu U Thôn Thiên Mãng, Hỗn Thế Ma Viên và các cường giả của Lạc Hà tông, bị từng tên cường giả có khí tức cường hãn vây khốn ở trong sơn cốc.
Chỉ là cường giả cảnh giới Độ Kiếp Đế Quân thì cũng có hơn năm người, ngoài ra còn có mười mấy tên cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân, cùng với hơn trăm tên cao thủ cảnh giới Phản Hư Chân Quân!
Đội hình cỡ này có thể nói là xa hoa đến cực điểm!
Ngay cả Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, vẻ mặt cũng đều trở nên vô cùng khó coi.
Bọn họ hiển nhiên không nghĩ tới, hai tên Độ Kiếp Đế Quân mà trước đó bọn họ đánh bại lại tìm tới bên tên cường giả cảnh giới Độ Kiếp Đế Quân tới giúp đỡ!
Mà ở trên cái đại lục nho nhỏ này thế mà xuất hiện nhiều cường giả đỉnh cao như vậy!
"Tam ca, chính là những người này! Chính là bọn họ giết người của Cơ gia ta! Hai tên gia hỏa đứng đầu kia là hai con yêu thú biến thành, hơn nữa lực lượng huyết mạch cũng không yếu, dường như là dị chủng thượng cổ!"
Các cường giả của Cơ gia ở bên trong trận doanh, một người đàn ông trung niên khom lưng hướng về phía một ông lão tóc bạc mở miệng nói.
Ông lão tóc bạc kia thuận theo ngón tay mà người đàn ông trung niên chỉ nhìn lại, đánh giá trên người Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên một phen, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ đăm chiêu, nói:
"Xem ra chắc là người mới từ bên ngoài tới, thế mà lại dạm chọc vào Cơ gia chúng ta, thật sự là không biết sống chết a!"
"Thôi được! Mấy ngày nữa chính là ngày mừng thọ của lão tổ, không bằng chúng ta bắt lại hai con yêu thú này, đến lúc đó làm hạ lễ dâng hiến cho lão tổ!"
Bốn tên Độ Kiếp Đế Quân còn lại nghe được điều này thì lập tức thi nhau vỗ tay tán thưởng.
"Đề nghị này của Tam ca rất hay!"
"Nếu có thể thuần hóa hai con yêu thú này thành tọa kỳ, cũng không tệ a!"
"Về phần những người khác, nam thì giết sạch toàn bộ, nữ giữ lại để các nàng làm nô tỳ vì hành vi trước đó của bọn họ mà chuộc tội!"
...
Các cường giả của Cơ gia thi nhau la hét ầm ĩ không kiêng nể chút nào.
Đoàn người Hi Nguyệt nghe được lời này thì vẻ mặt của tất cả lập tức trở nên trắng bệch, có người bắt đầu run lẩy bẩy, hiện ra vẻ bị dọa cho phát sợ.
Hết cách rồi, đội hình này của đối phương thực sự quá cường đại!
Trong hơn trăm người của bọn họ, chỉ có Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên là hai cường giả cảnh giới Độ Kiếp Đế Quân mà đối phương lại có tới năm vị!
Cho dù Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên có thể chống đỡ được năm cường giả cảnh giới Độ Kiếp Đế Quân này nhưng đối phương còn có mười mấy tên Hợp Đạo Tiên Quân a!
Mà ở toàn bộ hơn trăm người của Lạc Hà tông, cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân cũng chỉ có hơn mười người mà thôi.
Thực lực có khoảng cách xa như thế, thế thì còn đánh như thế nào?
"Xong! Xong! Chúng ta lần này là thật chết chắc rồi!"
"Sớm biết như vậy thì chúng ta không nên tới nơi này!"
"So với chết ở cái nơi quỷ quái như thế này còn không bằng lúc trước trực tiếp đầu hàng Kính Thương tông thì có lẽ còn có một chút hi vọng sống!"
...
Mọi người bàn tán sôi nổi, một đám rên rỉ, chiến đấu còn chưa có bắt đầu thì quân lính cũng đã tan rã.
"Nghiệt súc! Lúc trước ngươi đả thương ta không phải rất phách lối sao? Hiện tại làm sao không dám nói tiếp nữa?"
Người đàn ông trung niên kia nhìn xuống Hỗn Thế Ma Viên ở phía dưới bắt đầu mở miệng trào phúng:
"Nếu như ngươi bây giờ ngoan ngoãn quỳ xuống, tự nguyện trở thành linh sủng của Cơ gia ta, ta có lẽ có thể cân nhắc tha thứ tội mà ngươi mạo phạm trước đó!"
Hỗn Thế Ma Viên nghe được điều này thì lập tức giận dữ:
"Nhân loại đáng ghét! Vượn gia gia ngươi cho dù chết cũng phải kéo theo ngươi tới chôn cùng một chỗ!"
Ầm ầm!
Hỗn Thế Ma Viên nói xong lời này, thân hình đột nhiên tăng vọt, trong nháy mắt hóa ra nguyên hình, biến thành một con cự viên cao tới trăm mét, sau đó hai chân bỗng nhiên đạp vào trên mặt đất một cái, hướng người đàn ông trung niên phía trên kia giết thẳng tới.
Người đàn ông trung niên kia hiển nhiên không nghĩ tới, ở dưới đội hình như thế, Hỗn Thế Ma Viên thế mà còn dám chủ động xuất kích thì lập tức giật nảy mình, vội vàng lùi vào trong đám người ở đằng sau.
Mà ông lão tóc bạc mà được người đàn ông trung niên này gọi là "Tam ca" thì hai mắt lập tức sáng lên:
"Yêu thú này được! Chẳng qua chỉ có thất giai đỉnh phong mà thôi, thế mà so với yêu thú bát giai bình thường còn cường hãn hơn! Thật đúng là không đơn giản a!"
Cùng lúc ông lão tóc bạc tán thưởng một câu thì hai tay đã nhanh chóng kết ấn:
Ầm!
Một cái chưởng ấn màu vàng kim to lớn, từ trên trời cao hướng về phía Hỗn Thế Ma Viên hung hăng giáng xuống.
"Rống!"
Hỗn Thế Ma Viên rống lớn một tiếng, trực tiếp vung nắm đấm to lớn của mình đánh tới.
Ầm ầm!!
Không gian xung quanh trong phạm vi vạn dặm lập tức rung chuyển một trận, sơn cốc ở phía dưới, trong nháy mắt cũng đã biến thành một vùng phế tích.
Ầm!
Thân thể khổng lồ kia của Hỗn Thế Ma Viên trực tiếp bay ngược ra đằng sau, trọn vẹn bay ngược lại mấy ngàn mét.
Mà ông lão tóc bạc kia thì cũng không dễ chịu, cũng bị một quyền này của Hỗn Thế Ma Viên đánh bay ra ngoài, nhưng chỉ lùi lại vài trăm mét.
Rất rõ ràng, thực lực của ông lão tóc bà này vậy mà mạnh hơn một bậc so với Hỗn Thế Ma Viên!
Cùng lúc đó, Cửu U Thôn Thiên Mãng nhìn thấy Hỗn Thế Ma Viên xuất thủ thì lập tức cũng phi thân lên, tuy nhiên lại bị hai tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân khác phối hợp với nhau đánh cho lui lại.
"Hai con yêu thú này, ngược lại là khó giải quyết! Tất cả mọi người nghe lệnh, bố trí Thiên La Địa Võng trận, đồng loạt ra tay!"
Ông lão tóc xám kia sau khi thăm dò được thực lực của Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng thì dường như cũng hiểu rõ, lấy thực lực năm người Độ Kiếp Đế Quân của bọn họ, muốn đánh bại hai con yêu thú này cũng khó, thế nhưng là muốn bắt sống chúng vậy thì quả thực không phải chuyện dễ dàng!
"Rõ!"
Sau khi ông lão tóc bạc kia ra lệnh một tiếng, chẳng những toàn bội năm tên Độ Kiếp Đế Quân cùng xuất thủ mà ngay cả mười mấy tên Hợp Đạo Tiên Quân ở xung quanh kia và trên trăm tên Phản Hư Chân Quân cũng đồng thời thi nhau xuất thủ.
Ầm ầm!
Công kích của gần hai trăm tên cường giả, lấy một loại phương thức vô cùng hoàn mỹ, từ trên trời cao tập trung lại một chỗ, thế mà tạo thành một cái lồng giam rất lớn bao phủ toàn bộ hai con yêu thú và tất cả người của Lạc Hà tông vào trong đó!
Người của Lạc Hà ông ở phía dưới nhìn thấy cảnh này thì trên mặt của tất cả đều hiện ra vẻ tuyệt vọng.
Ai có thể nghĩ tới, các cường giả của Cơ gia này, chẳng những ai cũng có thực lực cường hãn, hơn nữa lại còn tinh thông phương pháp hợp kích!
Công kích của những người này hội tụ vào một chỗ thì cho dù là Độ Kiếp Đế Quân cũng chỉ sợ đều có thể giết chết một cách dễ dàng a?
Chương 1033 Ma Viên đột phá
Ầm ầm!
Công kích của các cường giả Cơ gia hình thành một cái lưới lớn, đầu tiên là rơi vào trên thân thể khổng lồ của Hỗn Thế Ma Viên.
"Rống!"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức rống lớn một tiếng, song quyền bỗng nhiên nâng lên, muốn đánh nổ tấm lưới lớn kia.
Thế nhưng một kích hợp lực của các cường giả Cơ gia có uy lực thực sự quá mạnh, Hỗn Thế Ma Viên chẳng những không thể đánh nổ mà ngược lại bị lưới lớn kia hung hăng áp chế xuống: "Phù phù!"
Thân thể cao trăm mét của Hỗn Thế Ma Viên lập tức nửa quỳ trên mặt đất, đã có chút không chống đỡ nổi.
Cửu U Thôn Thiên Mãng ở một bên thấy thế, bản thể cũng đã biến hóa ra từ lâu, đồng dạng cũng giơ cái đuôi lên muốn giúp Hỗn Thế Ma Viên giảm bớt áp lực.
Đáng tiếc, một kích hợp lực của đối phương thực sự quá cường địa, hai đại yêu thú cùng nhau cũng không có cách nào ngăn cản tấm lưới kia hạ xuống.
Chỉ trong chốc lát, Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và hơn trăm người của Lạc Hà tông, toàn bộ đều đã bị tấm lưới kia chùm lên, thân thể của tất cả đều không có cách nào động đậy.
"Nghiệt sức! Ta lại cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, trở thành linh sủng của Cơ gia, ta sẽ tha các ngươi một mạng, bằng không sẽ làm cho các ngươi hồn phi phách tán!"
Ông lão tóc bạc kia nhìn Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng ở phía dưới, chậm rãi mở miệng nói.
"Con bà nhà ngươi! Muốn để cho vượn gia gia của ngươi làm linh sủng của ngươi a, không có cửa đâu!"
Tính tình Hỗn Thế Ma Viên vốn nóng nảy, lập tức gầm thét một tiếng.
Ông lão tóc bạc nghe được điều này thì vẻ mặt bỗng nhiên trầm xuống:
"Nghiệt súc không biết tốt xấu! Ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Ông lão tóc bạc hiển nhiên đã động sát ý, hai tay nhanh chóng kết ấn, sau đó hướng phía dưới hư điểm một lúc.
Ầm ầm!
Tấm lưới khổng lồ không thể phá nổ kia lập tức lại bắt đầu nhanh chóng rút vào, dốc sức hạ thấp xuống mọi người ở phía dưới.
"A!!!"
Một số tên đệ tử Lạc Hà tông có tu vi kém, lập tức phát ra từng tiếng kêu thảm, thậm chí có người phun ra máu tươi, trực tiếp ngất đi.
Mà ngay cả Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên cũng có chút chống đỡ không nổi, thân thể vốn cao lớn đã bị áp súc xuống gần mười lần, khắp toàn thân từ trên xuống dưới, thậm chí bắt đầu xuất hiện máu tươi chảy ra, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Mắt thấy mọi người bị tấm lưới lớn kia bóp nghẹt:
"Rống!!"
Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên điên cuồng hét lên, trên thân bỗng nhiên tỏa ra một đạo ánh sáng sáng chói!
Sau đó, thân thể kia vốn đã bị áp súc xuống còn khoảng mười mét thì đột nhiên tăng vọt lên lần nữa, lập tức chống lên tấm lưới lớn kia, để người của Lạc Hà tông ở phía dưới lập tức có được cơ hội thở dốc.
"Cái gì!"
Các cường giả của Cơ gia thấy cảnh này thì lập tức thi nhau hiện ra vẻ kinh ngạc.
"Con nghiệt súc này thật đúng là không đơn giản, thế mà ở dưới loại tình huống này cũng đột phá thành công!"
Ông lão tóc bạc gắt gao nhìn chằm chằm vào sự thay đổi đột ngột của Hỗn Thế Ma Viên, bên trong đôi mắt không thể không hiện ra vẻ cực nóng.
Hoá ra, ở dưới áp lực lớn giữa sự sống và cái chết, Hỗn Thế Ma Viên có cảnh giới thất giai đỉnh phong rốt cuộc cũng bước ra một bước cuối cùng bước vào yêu thú cảnh giới bát giai!
Phải biết, Hỗn Thế Ma Viên chính là dị chủng thượng cổ do Nguyên Thủy đại đế tự mình sáng tạo ra, lúc ở thất giai đỉnh phong thì đã thắng qua rất nhiều yêu thú bát giai, bây giờ đột phá tới bát giai, thực lực trong nháy mắt kéo lên mấy lần.
Ầm ầm!
Sau khi thực lực của Hỗn Thế Ma Viên tăng lên, lập tức bắt đầu phản kháng dữ dội.
Cái lưới lớn mà các cường giả Cơ gia hợp lực hình thành, vậy mà bị Hỗn Thế Ma Viên kéo tới kéo lui lắc loạn một lúc, dường như lúc nào cũng có thể vỡ tan.
Mà Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông thấy cảnh tượng này, tất cả đều lấy lại tinh thần lập tức lại dấy lên hy vọng, thi nhau cùng phát lực muốn một lần hành động xé rách tấm lưới lớn phía trên kia.
Ông lão tóc bạc kia thấy cảnh này thì lập tức cười lạnh:
"Không thể phủ nhận, cái con nghiệt súc nhà người xác thực hoàn toàn thực sự có tài, tuy nhiên chỉ bằng một đám phế vật như các ngươi cũng đừng nghĩ có thể đánh vỡ được Thiên La Địa Võng đại trận của Cơ gia ta, thật sự là mơ mộng hão huyền!"
Ông lão tóc bạc cùng lúc nói ra lời này, bàn tay bỗng nhiên lật một cái:
Hô!
Từ trong lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên bay ra một cái ấn màu vàng kim hình tứ phương:
"Vạn Thần ấn! Trấn áp!"
Sau khi ông lão tóc bạc quát lớn một tiếng, cái ấn màu vàng kim kia bay tới trên không trung thì nhanh chóng phồng to lên, chớp mắt một cái cũng đã giống như một ngụn núi lớn, hướng mọi người ở phía dưới hung hăng rơi đập xuống dưới.
Ầm ầm!
Hỗn Thế Ma Viên đứng mũi chịu sào, bị cái ấn màu vàng kim kia đập trúng, thân thể trước đó đã khôi phục được mấy phần thì lập tức lại bị hung hăng áp chế xuống lần nữa.
"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"
Người của Lạc Hà tông ngay lập tức thi nhau phun máu tươi tung tóe ra lần nữa, khí thế quật khởi vừa rồi, trong nháy mắt bị gắt gao đè ép trở về.
Tất cả mọi người lập tức hoàn toàn tuyệt vọng!
Rất rõ ràng, các cường giả Cơ gia trước mắt này, trước đó cũng không có sử dụng toàn lực.
Tuy rằng Hỗn Thế Ma Viên ở vào thời khắc mấu chốt hoàn thành đột phá, nhưng lại có sự chênh lệch về thực lực giữa bên ta và bên đối phương vẫn to lớn như cũ, bọn họ gần như không còn bất kỳ hy vọng gì nữa!
"Chẳng lẽ hôm nay, thật phải chết ở nơi này sao?"
Tất cả mọi người vào lúc này, trong lòng tất cả đều vô cùng bi thương, thậm chí rất nhiều người đã hoàn toàn từ bỏ chống cự, trực tiếp nhắm mắt chờ chết.
"Nghiệt súc! Thần phục? Hay là chết!"
Ông lão tóc bạc nhìn Hỗn Thế Ma Viên ở phía dưới lại lạnh lùng mở miệng lần nữa.
Lực lượng huyết mạch cường địa của Hỗn Thế Ma Viên để cho ông lão tóc bạc vì đó mà phải sợ hãi thán phục, thế là lại mở miệng dò hỏi một lần nữa.
Hai tay Hỗn Thế Ma Viên liều chết chống tấm lưới lớn, trong miệng đã tràn máu tươi ra, chợt cười lên ha hả:
"Lão tử năm đó ngay cả Nguyên Thủy lão nhi cũng không phục, chỉ bằng loại phế vật như ngươi mà cũng nghĩ để lão tử làm linh sủng, quên mẹ cái mộng lớn này của ngươi đi!"
Hỗn Thế Ma Viên vô cùng kiêu căng khó thuần, tuyệt đối không có khả năng trở thành linh sủng của bất luận người nào, nếu không phải Diệp Trần cứu hắn từ trên núi Thiên Kiếp ra, hơn nữa coi hắn làm bằng hữu tới đối đãi, hắn cũng sẽ không lựa chọn đi theo Diệp Trần.
Ông lão tóc bạc nghe được điều này thì lập tức giận tới tím tái mặt mày:
"Nghiệt súc không biết tốt xấu! Ngươi đã một lòng muốn chết, vậy lão phu hôm nay sẽ thành toàn cho ngươi!"
Nói xong lời này, ông lão tóc bạc thúc giục cái ấn màu vàng kim kia hung hăng nhấn xuống phía dưới một cái.
"Phốc!"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi nữa, thân thể lại bị áp súc đến chỉ có độ cao không đến năm mét, toàn thân đã hoàn toàn được máu tươi bao bọc khắp nơi.
"Tôn thượng! Lão vượn ta sợ là phải có lỗi phụ sự nhờ vả của ngươi rồi a!"
Đến lúc này, Hỗn Thế Ma Viên cũng ý thức được, bọn họ đã không còn sức chống lại những người trước mắt này, không thể không hét lớn một tiếng nữa, cũng định từ bỏ chống cự.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, bỗng nhiên một cái chuông lớn màu vàng kim từ nơi xa lao vùn vụt mà tới, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách hơn vạn dặm, sau đó hung hăng đụng vào phía trên của cái Vạn Thần ấn kia.
Ầm ầm!
Vạn Thần ấn trấn áp Hỗn Thế Ma Viên và mọi người, trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài!
Cùng lúc đó cái chuông lớn màu vàng kim kia lập tức phát ra một tiếng nổ vang rền làm người chấn động cả hồn phách.
Khiến tất cả cường giả của Cơ gia cũng vì đó mà hơi ngưng lại!
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng ở phía dưới nhìn thấy cái chuông lớn kia xuất hiện thì tất cả lập tức đều hiện ra vẻ mặt vui mừng, lập tức bắt lấy cơ hội này mà hăng hái phản kháng!
Xoẹt xẹt!!
Thiên La Địa Võng đại trận kia trong nháy mắt bị xé nứt ra.
Mà cùng lúc đó, một bóng người từ đằng xa lao vùn vụt tới, vững vàng đáp xuống trên cái chuông lớn màu vàng kim kia.
Chương 1034 Uy lực của phù văn Hỗn độn pháp tắc!
Người mà đột nhiên chạy tới, còn ai nữa chính là Diệp Trần!
Mà về cái chuông lớn màu vàng kim kia thì là lúc trước giết chết Đồ Diệt Sinh mà đạt được cái Thần khí này từ trong tay hắn, Trường Sinh chung.
Một cái pháp bảo thuận tay của Diệp Trần, vốn phải là Diệt Thế Ma đao, đáng tiếc trước đó đã bị Vân Thương Sinh đoạt được, bây giờ đành phải dùng cái Trường Sinh chung này tới thay thế.
Cũng may, tùy rằng hắn đối với Trường Sinh chung còn không quá quen thuộc, nhưng dù sao cũng là Thần khí, vừa ra tay quả nhiên không phải tầm thường!
"Tôn thượng!"
Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng mang theo người của Lạc Hà tông thoát ra khỏi đại trận Thiên La Địa Võng, nhìn thấy Diệp Trần ở trên chuông lớn thì lập tức mặt mũi đầy vẻ vui mừng và ngạc nhiên mà hô lớn một tiếng.
Tuy rằng bọn họ rất kỳ quái, Diệp Trần vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa tu vi cũng dường như cường đại hơn so với trước đây nhiều, thế nhưng là thấy Diệp Trần xuất hiện đã để trong lòng bọn hắn lập tức dấy lên hy vọng.
"Diệp Trần..."
Hi Nguyệt ở phía dưới rất nhanh cũng đã nhận ra Diệp Trần, nhưng kinh hỉ qua đi thay vào đó là có chút lo lắng.
Thực lực của đối phương thực sự quá mạnh, Diệp Trần xuất hiện lúc này nói không chừng chẳng những không cứu được bọn họ, ngược lại ngay cả hắn cũng muốn bị dồn vào hiểm cảnh.
"Ngươi là ai xuất hiện từ nơi nào? Cũng dám nhúng tay vào chuyện của Cơ gia ta!"
Sau khi ông lão tóc bạc phản ứng lại thì lập tức tâm niệm vừa động, thu hồi Vạn Thần ấn kia lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần ở trên Trường Sinh chung, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nói.
Cơ gia ở toàn bộ núi Huyễn Diệt làm mưa làm gió đã quen rồi, cho tới bây giờ chưa có lần nào giống như hôm nay vậy, nhiều lần bị người khiêu khích, điều này làm cho hắn làm sao có thể không giận?
Diệp Trần ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn ông lão tóc bạc kia mà thân thể hơi chao đảo một cái đã lách mình đi tới trong đám người ở phía dưới, lách mình đi tới trước mặt Hi Nguyệt, một tay ôm nàng ta vào lòng, nhẹ nhàng nói:
"Không có bị thương chứ?"
Trước mặt nhiều người như vậy, bị Diệp Trần ôm vào trong ngực, Hi Nguyệt lập tức xấu hổ tới đỏ bừng cả khuôn mặt, vùi mặt vào trong lồng ngực của Diệp Trần, lắc đầu:
"Ta không sao...thế nhưng, ngươi không nên tới, thực lực đối phương quá mạnh...."
Diệp Trần mỉm cười, không đợi Hi Nguyệt nói xong, đưa tay xoa cái đầu nhỏ của nàng, nói:
"Yên tâm! Có phu quân của ngươi ở đây, không có người nào có thể động tới một đầu ngón tay của ngươi!"
Nói xong lời này, lúc này Diệp Trần mới từ từ buông Hi Nguyệt ra, quay đầu nhìn về phía Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên:
"Lão vượn, Cửu lão, còn có thể chiến đấu tiếp không?"
Hỗn Thế Ma Viên lập tức cười ha ha:
"Một chút vết thương nhỏ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới! Tôn thượng, con gà già lông trắng kia giao cho lão vượn ta! Ta phải xé sống hắn!"
Nói xong lời này, thân hình Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên phồng lên lần nữa, ngay lập tức nhảy lên một cái bay tới trên trời cao, hướng thẳng đến ông lão tóc trắng kia mà phóng tới.
Cùng lúc đó, Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng đã phi thân lên, thẳng hướng hai tên Độ Kiếp Đế Quân kia.
Diệp Trần cũng cười lớn một tiếng, thuận tay thúc giục Trường Sinh chung che đậy vào trên đỉnh đầu của Hi Nguyệt, tính cả người của Lạc Hà tông ở xung quanh, tất cả đều được bảo vệ ở trong đó, sau đó thì phóng lên tận trời, ngăn cản hai tên Độ Kiếp Đế Quân cuối cùng.
Trong năm tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân của Cơ gia thì ông lão tóc bạc kia có thực lực mạnh nhất, đã đạt đến cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ mà bốn tên Đế Quân còn lại cũng chỉ có Độ Kiếp sơ kỳ mà thôi.
Vốn thực lực của Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng đều có cùng một cái cấp độ với ông lão tóc bạc kia.
Nhưng sau khi Hỗn Thế Ma Viên hoàn thành đột phá thì đã có thể vững vàng ép ông lão tóc bạc kia, về phần Cửu U Thôn Thiên Mãng thì đối chiến với hai tên cường giả Độ Kiếp sơ kỳ, mặc dù có chút áp lực nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể thua được.
Cho nên thắng bại quan trọng là ở chỗ Diệp Trần bên này!
"Chỉ là cảnh giới nửa bước Độ Kiếp mà thôi, thế mà cũng dám tới tìm cái chết!"
Hai tên Độ Kiếp Đế Quân kia phát hiện khí tức Diệp Trần chẳng qua mới một chân bước vào cảnh giới Độ Kiếp mà thôi, khí tức thậm chí còn chưa hoàn toàn ổn định, hiển nhiên là vừa đột phá cách đây không lâu, cả hai lập tức đều hiện ra vẻ khinh thường.
Theo như bọn hắn nghĩ, hai người bọn hắn đều có cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ, đối phó với một tên tiểu tử vừa mới đột phá cảnh giới Độ Kiếp thì đây còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?
Hơn nữa, Diệp Trần rõ ràng có Thần khí nơi tay, thế nhưng lại không dùng, quả thực chính là ngông cuồng muốn tìm đường chết!
Một người trong đó vượt lên trước một bước, trực tiếp diêu không đánh ra một quyền:
Ầm ầm!
Một đạo quyền ảnh to lớn, đánh thẳng đến Diệp Trần mà đi!
Một kích của Độ Kiếp Đế Quân tự nhiên là không tầm thường, ngay cả không gian xung quanh đều vỡ vụn, hơn nữa trong nháy mắt phong bế tất cả đường lui của Diệp Trần.
"Tiểu tử không biết sống chết! Nhận lấy cái chết...cái gì!"
Sau khi người kia tung ra một quyền, vốn cho rằng coi như không thể giết chết được Diệp Trần thì ít nhất cũng có thể khiến cho hắn bị thương, dù sao sự chênh lệch về cảnh giới giữa hai người cũng không phải chỉ để bày ra.
Tuy nhiên, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, người trẻ tuổi chỉ có cảnh giới nửa bước Độ Kiếp Đế Quân này chỉ thuận tay vung lên như vậy thì từ trong lòng bàn tay của người trẻ tuổi này bay ra một đạo phù văn thần bí, thế mà làm tan rã một quyền công kích của hắn một cách dễ dàng!
"Tình huống này là như thế nào? Chẳng lẽ lại là một kiện Thần khí?"
Hai tên Độ Kiếp Đế Quân kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, một tên gia hỏa vừa mới bước vào cảnh giới Độ Kiếp, thế mà lại phá giải chiêu thức của hắn dễ dàng như thế.
Thật ra thì kết quả này, ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới!
Hắn vừa rồi chỉ là nhất thời chợt nổi ra ý nghĩ, gọi phù văn Hỗn Độn pháp tắc ra, trực tiếp dùng để công kích, không nghĩ tới uy lực vậy mà lại lớn tới như thế!
"Đi!"
Sau khi một kích của Diệp Trần có hiệu quả thì bỗng nhiên lại quát khẽ một tiếng.
Sưu!
Phù văn Hỗn Độn pháp tắc kia ngay lập tức biến thành một dây xích dài lên tới vạn mét, hơn nữa rất mơ hồ, giống thật mà là giả, xuyên tới xuyên lui ở trong hư không.
"Con mẹ nhà nó...đây là pháp bảo gì?"
Bản thân tên cường giả Cơ gia kia còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, thì lại có thêm một dây xích được phù văn Hỗn Độn pháp tắc biến thành này nữa, thực sự quá quỷ dị, dưới sự kinh ngạc hắn còn chưa hiểu rõ ràng đây là như thế nào thì cả người đã bị dây xích dài kia quấn chặt lại.
"Thôn phệ!!"
Diệp Trần tâm niệm vừa động, bên trong phù văn Hỗn Độn pháp tắc bỗng nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại.
Phù văn Hỗn Độn pháp tắc này chính là bốn mươi chín loại phù văn pháp tắc ngưng kết lại mà thành, trong đó tự nhiên cũng bao gồm cả Thôn Phệ pháp tắc.
Xì xì xì ~
Thời gian mới chỉ trong một cái nháy mắt, chân nguyên trong cơ thể tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân của Cơ gia kia đã bị thôn phệ một phần mười!
"Không!!"
Sau khi tên cường giả Cơ gia này phản ứng lại thì lập tức kinh hãi vạn phần, quả thực giống như gặp quỷ, ngay lập tức hét lớn lên một tiếng, gắt gao khống chế lại chân nguyên trong cơ thể mình, muốn tránh thoát lực thôn phệ của dây xích kia.
"Hủy Diệt pháp tắc!"
Diệp Trần thấy thế thì lập tức quát khẽ một tiếng nữa, trên dây xích sắt kia lập tức tỏa ra một cỗ lực lượng Hủy Diệt nồng đậm.
Ầm!
Lực lượng Hủy Diệt cường đại trong nháy mắt xâm nhập vào bên trong cơ thể của tên cường giả Cơ gia kia, hung hăng đánh thẳng vào đan điền và thức hải của hắn.
"A!!"
Tên cường giả Cơ gia kia lập tức kêu lên một tiếng kêu thảm thiết thê lương, cuối cùng không chịu nổi, chân nguyên trên người lập tức bị thôn phệ một cách điên cuồng nhanh chóng vào bên trong dây xích.
"Hư Nhược pháp tắc!"
"Phân Ly pháp tắc!"
"Sát Lục pháp tắc!"
...
Chớp mắt một cái, Diệp Trần gần như rót ra toàn bộ các pháp tắc có tính công kích ở bên trong bốn mươi chín loại lực lượng pháp tắc vào bên trong dây xích kia.
Trước sau không đến một phút, tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân của Cơ gia kia, thế mà biến thành một người khô, cuối cùng hoàn toàn tan rã, hóa thành một đống thịt cặn bã...
Chương 1035 Đây là người sao?
Tê ~
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì lập tức tất cả đều thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.
Một tên Độ Kiếp Đế Quân thế mà cứ chết đi như thế?
Con mẹ nó tình huống này là như thế nào!
Nói thì chậm, thật ra thì Diệp Trần từ lúc xuất thủ đến lúc vị cường giả Cơ gia kia biến thành đống thịt vụn, trước sau chẳng qua cũng chỉ mới một phút mà thôi.
Phải biết, đây chính là Độ Kiếp Đế Quân!
Cho dù ở trên núi Huyễn Diệt cao thủ nhiều như mây, đó cũng là cường giả đứng đầu nhất, thế mà lại bị người giết chết một cách dễ dàng như vậy, đây quả thực là nghe mà rợn cả người a!
Cho dù là cường giả Độ Kiếp hậu kỳ cũng không có khả năng có thủ đoạn nghịch thiên như thế a?
Nhìn thấy cảnh tượng dọa người này, chẳng những người của Lạc Hà tông choáng váng, các cường giả của Cơ gia ở xung quanh cũng choáng váng mà ngay cả ông lão tóc bạc đang đánh nhau với Hỗn Thế Ma Viên cũng không thể không chia ra một chút thần niệm nhìn về phía Diệp Trần, trong đôi mắt cũng hiện ra vẻ vô cùng hoài nghi.
Thậm chí lúc này Đoan Mộc Phong đang núp ở ngoài ngàn dặm, đang tọa sơn quan hổ đấu, nhìn thấy tình cảnh này cũng kinh hãi không nói nên lời.
Lúc trước hắn mơ hồ cảm nhận được, cái người trẻ tuổi vừa mới đột phá đến cảnh giới Độ Kiếp này cực kỳ không đơn giản.
Thế nhưng là có đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần thế mà cường đại tới mức độ này!
Trong nháy mắt đã giết chết một tên cường giả Độ Kiếp sơ kỳ, chỉ sợ cho dù là lão tổ của tam đại gia tộc cũng chưa chắc có thể làm được a?
"Cũng không biết tiểu tử này đến cùng là có lai lịch gì? May mà ta trước đó nhịn được không có giao thủ với hắn..."
Đoan Mộc Phong tự lẩm bẩm một lúc, trên mặt không thể không hiện ra vẻ sợ hãi, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại hiện ra vẻ cực nóng:
"Kẻ này nói không chừng thật đúng là có thể mang tới rắc rối lớn cho Cơ gia, đến lúc đó Cơ gia một lòng đối phó tiểu tử này thì chắc chắn sẽ không có tinh lực để đi gây rắc rối cho ta!"
...
Một bên khác, sau khi Diệp Trần làm một chút thử nghiệm dùng phù văn Hỗn Độn pháp tắc làm vũ khí giết chết tên Độ Kiếp Đế Quân kia một cách dễ dàng, tâm niệm ngay lập tức khẽ động, phù văn Hỗn Độn pháp tắc lại hướng một tên Độ Kiếp Đế Quân khác mà lao tới.
Sắc mặt của tên Độ Kiếp Đế Quân còn lại này thay đổi lớn, gần như không thèm nghĩ gì cả, ngay lập tức hướng về phía sau nhanh chóng lùi lại!
Hắn vừa rồi thế nhưng chính mắt thấy đồng bạn của mình chính là bị dây xích sắn thần bí kia quấn lấy, chỉ trong chưa đầy một phút thì đã bị thôn phệ thành một đống thịt vụn!
Suy cho cùng thì Độ Kiếp Đế Quân dùng toàn lực tăng tốc lên để chạy trốn thì gần như có thể so với dịch chuyển, trong nháy mắt cũng có thể lui ra ngoài tới mấy ngàn dặm, tránh thoát thành công sự truy kích của dây xích kia.
Diệp Trần lập tức khẽ chau mày, hắn cũng hiểu rõ, một tên Độ Kiếp Đế Quân nếu như một lòng muốn chạy trốn thì là tồn tại rất khó giết chết.
Hơn nữa, hắn đối với việc sử dụng phù văn Hỗn Độn pháp tắc cũng chưa có đạt tức mức thích dùng như thế nào thì dùng.
Bởi vậy, Diệp Trần cũng không có tiếp tục truy kích mà là thay đổi phương hướng, di duyển phù văn Hỗn Đôn pháp tắc nhằm thẳng vào một trong hai tên cường giả Cơ gia đang đối chiến với Cửu U Thôn Thiên Mãng.
"Lão Thất! Cẩn thận!"
Một bên khác ông lão tóc bạc đang đối chiến với Hỗn Thế Ma Viên, một mực đang để ý tới động tĩnh của Diệp Trần, trong nháy mắt đã nhận ra được dụng ý của Diệp Trần thì lập tức hướng tên cường giả Cơ gia kia hét lớn nhắc nhở một tiếng.
Đáng tiếc người kia đang toàn lực tấn công Cửu U Thôn Thiên Mãng, hơn nữa phù văn Hỗn Độn pháp tắc lại vô cùng quỷ dị, hắn còn hoàn toàn chưa kịp phản ứng đây là chuyện gì thì đã bị phù văn của Diệp Trần cuốn lấy thân thể.
"Con mẹ nó đây là vật gì? A!!!"
Người kia lập tức rống lớn một tiếng, sau đó thì phát ra một tiếng kêu đau đớn thảm thiết.
Chỉ trong chốc lát, lại một tên Độ Kiếp Đế Quân bị phù văn pháp tắc của Diệp Trần ngay lập tức thôn phệ thành một đống thịt vụn!
Sau khi bớt đi một người, áp lực của Cửu U Thôn Thiên Mãng lập tức giảm xuống, bắt đầu đổi thủ thành công mà tên Độ Kiếp Đế Quân còn lại này nhìn thấy đồng bạn của mình biến thành một đống thịt vụn, sớm đã vựa sợ lại sợ, lập tức liên tục bại lui, hướng về phía sau mà nhanh chóng lùi lại.
Mà đổi thành ra một bên, ông lão tóc xám kia nhìn thấy hai tên huynh đệ của mình trước sau chết ở trong tay Diệp Trần thì trong lòng cũng lập tức đại loạn.
Hỗn Thế Ma Viên thì triển khai tấn công điên cuồng cũng chiếm được ưu thế lớn.
Đến lúc này, những tên cao thủ cảnh giới Hợp Đạo và Phản Hư của Cơ gia, cũng đã ý thức được tình huống không ổn.
Bọn họ đều vốn cho là đối phương chỉ có ba tên cảnh giới Độ Kiếp, hơn nữa khí tức của một người trong đó rõ ràng còn rất yếu, Cơ gia bọn hắn có tới năm tên Độ Kiếp Đế Quân, đánh như thế nào cũng khó có khả năng bị thua.
Thế nhưng là làm sao cũng không nghĩ tới, lúc này mới chỉ trong chốc lát thế mà đã chết đi hai tên Độ Kiếp Đế Quân!
"Cũng còn thất thần ở đó chờ chết sao? Bày trận! Ngăn tiểu tử kia lại!!"
Một ông lão cảnh giới Hợp Đạo đỉnh phong trong đó bỗng nhiên hét lớn một tiếng.
Lúc này người của Cơ gia mới vội vàng thi nhau xuất thủ, nhanh chóng tế ra đại trận Thiên La Địa Võng một lần nữa, hơn nữa mục tiêu nhắm thẳng về phía Diệp Trần!
Ầm ầm!
Một cái lưới lớn tới kinh người từ trên trời cao rơi xuống, trong nháy mắt thì đã khóa chặt Diệp Trần vào trong đó.
Một kích hợp lực của mười mấy tên Hợp Đạo Tiên Quân và hơn trăm tên Phản Hư Chân Quân, cho dù là Độ Kiếp Đế Quân cũng có thể giết chết!
Diệp Trần lập tức tâm niệm vừa động, phù văn Hỗn Độn pháp tắc trong nháy mắt thu lại trở lại quanh thân Diệp Trần, tạo thành một cái lồng năng lương bao khỏa Diệp Trần vào bên trong, chặn lại trận pháp của đối phương công kích.
"Siết chết!!!"
Ông lão cầm đầu kia lập tức hét lớn một tiếng, vây quanh tấm lưới lớn đã khóa chặt Diệp Trần kia, lập tức bắt đầu nhanh chóng vặn vẹo, dường như muốn siết chết Diệp Trần ở bên trong lưới.
"Diệp Trần!!"
Hi Nguyệt ở phía dưới nhìn thấy cảnh này thì lập tức kinh hô một tiếng, trên mặt đầy vẻ lo lắng.
Đáng tiếc, lấy thực lực của nàng thì căn bản không có cách nào tham dự vào chiến đấu cấp bậc này.
Cửu U Thôn Thiên Mãng và Hỗn Thế Ma Viên muốn tiến lên giúp một tay thì lúc này cũng không còn kịp nữa rồi.
Ngay vào lúc sống còn thì trên mặt Diệp Trần bất chợt nở ra nụ cười lạnh, hiện ra vẻ chế giễu:
"Nghĩ rằng dựa vào lực lượng của trận pháp này để giết ta? Thật sự là cái ý nghĩ mơ mộng viển vông!"
Diệp Trần tự lẩm bẩm một câu, tay cần phù văn Hỗn Độn pháp tắc, bỗng nhiên quát khẽ một tiếng:
"Hỗn Loạn pháp tắc!"
Hỗn Loạn pháp tắc là một trong bốn mươi chín loại pháp tắc, đối ứng chính là Trật Tự pháp tắc.
Mà nòng cốt của trận pháp này thật ra thì chính là Trật Tự!
Cho nên Hỗn Loạn pháp tắc là thủ đoạn tốt nhất để khắc chế trận pháp này!
Quả nhiên, sau khi trên lớp bề mặt phù văn Hỗn Độn pháp tắc bọc quanh người Diệp Trần hiện ra một cỗ lực lượng Hỗn Loạn cường đại, thẩm thấu vào bên trong tấm lưới lớn kia.
Trật Tự kia trong trận pháp lập tức bị đánh loạn, hỗn loạn không chịu nổi, không còn bất kỳ một chút trật tự nào nữa.
Ầm ầm!
Tấm lưới lớn kia được hình thành bởi sự hợp kích của mười mấy tên Hợp Đạo Tiên Quân và trên trăm tên cường giả Phản Hư Chân Quân, sau khi vặn vẹo một lúc vậy mà thoáng cái đã sụp đổ!
"A! A! A! A!"
Các cường giả của Cơ gia, tất cả lập tức đều rơi vào sự cắn trả của đại trận, thi nhau hét thảm một tiếng, trong nháy mắt đám người tan rã, có người thậm chí còn nôn ra máu tươi, từ trên không trung rơi thẳng xuống.
Thấy cảnh này, người của Lạc Hà tông phía dưới, tất cả sớm đã nhìn tới trợn mắt há hốc mồm.
Mà ngay cả Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng đang giao chiến, trong lúc nhất thời đang cũng thi nhau nhìn về phía cuộc chiến bên này, trên mặt của tất cả mọi người đều đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Diệp Trần có thể giết chết Độ Kiếp Đế Quân một cách dễ dàng, sát trận siêu cấp thế mà cũng có thể phá giải dễ dàng như vậy?
Lấy sức một mình thế mà đánh bại mười mấy tên Hợp Đạo Tiên Quân và hơn trăm tên Phản Hư Chân Quân, đây còn là người sao?