Ầm ầm!
Quyền ấn của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau, không gian xung quanh trong nháy mắt sụp đổ, hóa thành một mảnh hư vô.
Đợi không gian ổn định lại một lần nữa thì mọi người nhanh chóng nhìn vào, lập tức tất cả đều kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.
Chỉ thấy, Diệp Tràn được mọi người đánh giá là không biết tự lượng sức mình, đứng im tại chỗ không hề động đậy một chút nào.
Mà ở trong suy nghĩ của mọi người thì Cơ Vô Chương chiếm ưu thế tuyệt đối thì lại bay ngược ra ngoài, trọn vẹn lùi lại vài trăm mét mới miễn cưỡng đứng vững thân hình lại, khóe miệng cũng đã xuất hiện một vệt máu.
“Cái này..."
Tất cả mọi người nhìn thấy kết quả này thì lập tức tất cả đều trợn tròn mắt.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, một tên tiểu bối vô danh xuất từ Đoan Mộc gia, chẳng những dựa vào nhục thân chống được một quyền của Cơ Vô Chương, thế mà còn đánh Cơ Vô Chương bay ra ngoài!
“Ông trời của ta, ta không phải đang nằm mơ đó chứ? Cơ Vô Chương được biết đến bởi lực lượng của mình, cứng đối cứng thế mà thua bởi tên tiểu tử vô danh kia?”
“Hơn nữa hắn dường như là lấy nhục thân mạnh mẽ chống lại công kích của Cơ Vô Chương, thân thể này đến cùng là cường hãn bao nhiêu?”
“Không thể tưởng tượng nổi a! Tiểu tử này đến cùng là có lai lịch gì a? Vì sao trước đó chưa từng nghe nói qua bao giờ?”
...
Trong lúc nhất thời, mọi người thi nhau kinh hô lên, tất cả đều hiện ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Mà trước đó những người mở miệng chế giễu Diệp Trần, chế giễu Đoan Mộc gia, từng tên càng là giống như gặp quỷ, quả thực không thể tin vào hai mắt của mình. Còn về mấy người Đoan Mộc Phong thấy cảnh này thì vừa mừng vừa sợ, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, tu vi nhục thân của Diệp Trần thế mà cũng cường đại như thế!
Dùng đúng thế mạnh của đối phương đi đánh bại đối phương, chỉ sợ không có sự nhục nhã nào hơn cái này!
"Không! Đây không có khả năng!!"
Sau khi Cơ Vô Chương ổn định lại thân hình thì lập tức giận dữ gầm thét lên, trên người đằng đằng sát khí đã rơi vào biên giới của sự nổi điên.
Hắn là thật không nghĩ tới, một cái Đoan Mộc gia nho nhỏ thế mà có người có thể đánh bại hắn, hơn nữa còn lấy thế mạnh về tu vi nhục thân của hắn đàng hoàng đánh bại hắn!
Hắn thực sự không thể nào tiếp nhận được kết quả này!
"Địa Sát Bồ Đề côn!"
Sau khi Cơ Vô Chương quát lớn một tiếng, một vệt kim mang từ trong cơ thể hắn bắn ra!
Đây là một cái trường côn màu vàng kim tỏa ra hào quang óng ánh, hiện ra sát khí nộng đậm kinh người, trong nháy mắt dài ra tới mấy ngàn mét, giống như một cây cột chống trời, hướng Diệp Trần hung hăng đập xuống!
Mọi người ở xung quanh nhìn thấy cảnh này thì lập tức thi nhau hướng về phía sau lùi lại, đồng thời cũng đã có người kinh hô lên:
"Chuẩn Thần khí! Lại là một cái chuẩn Thần khí!"
“Nghe nói Thiên Sát Bồ Đề côn chính là lấy rễ cây của Bồ Đề cổ thủ để luyện chế, Cơ gia hao phí tới tận hơn ngàn năm mới luyện hóa được nó trở thành pháp bảo!”
“Không nghĩ tới a, bây giờ thế mà rơi vào trong tay Cơ Vô Chương!”
“Bản thân Cơ Vô Chương có nhục thân cường hãn, bây giờ lại có Thiên Sát Bồ Đề côn trong tay, chỉ sợ ngay cả cường giả cảnh giới Độ Kiếp bình thường cũng có lực đánh một trận!”
“Tiểu tử kia nếu không có pháp bảo chuẩn Thần khí để chống lại thì chỉ sợ sẽ thua thiệt lớn!”
“Nói đùa! Ngươi cho rằng Thần khí là rau cải trắng sao? Nội tình phong phú của Cơ gia thì Đoan Mộc gia làm sao có thể so sánh được?”
...
Ở bên trong tiếng bàn tán của mọi người, Địa Sát Bồ Đề côn này đã hung hăng hướng về phía Diệp Trần ở phía dưới mà đập xuống.
Diệp Trần khẽ chau mày, ở lúc pháp bảo của đối phương rơi xuống, hiểm mà lại hiểm né tránh đạo công kích này.
Tuy nhiên, Cơ Vô Chương lúc này đã ở vào trạng thái bùng nổ, lập tức vung cây côn lớn kia lên, trên không trung lưu lại ngàn vạn đạo côn ảnh bao phủ Diệp Trần vào trong đó.
"Tiểu tử! Đi chết đi!"
Sát ý của Cơ Vô Chương hiên ra sõ ràng, hiển nhiên là không lưu thủ một chút nào, chuẩn bị một lần hành động tiêu diệt Diệp Trần.
Sắc mặt của Diệp Trần cũng lập tức trở nên có chút ngưng trọng, hắn bây giờ làm mất đi Diệt Thế Ma đao, Trường Sinh chung thì lại không thể dùng, phù văn Hỗn Độn pháp tắc cũng phải giấu đi, tự nhiên có chút bó tay bó chân.
Vốn là không để cho lão tổ Cơ gia nổi lên lòng nghi ngờ, chỉ muốn đánh bại đối phương, mọi chuyện dễ tính, nhưng không có nghĩ tới, phản ứng của Cơ Vô Chương kia thế mà lớn như vậy, một lòng muốn đẩy hắn vào chỗ chết!
Coi như bùn nhão cũng có mấy phần hỏa khí chứ nói chi tới là Diệp Trần?
“Ta vốn không muốn trêu chọc rắc rối, ngươi đã không biết tốt xấu như thế, vậy thì cũng đừng có trách ta!”
Ở trong lòng Diệp Trần khẽ quát một tiếng, bỗng nhiên ổn định lại thân hình, không né tránh nữa.
Sau đó, ở bên trong ánh mắt khó có thể tin nổi của mọi người, Diệp Trần vậy mà giơ nắm đấm của mình lên, hướng về phía cây côn lớn kia đang rơi xuống ngay lập tức đập tới!
Vào lúc này, hai mắt của tất cả mọi người đều trợn ngược lên, từng người quả thực cũng hoài nghi chẳng lẽ bị hoa mắt.
“Má ơi! Ta không có nhìn nhầm chứ? Tiểu tử này đây là chuẩn bị dùng nắm đấm của mình đi chống lại công kinhc của pháp bảo chuẩn Thần khí?”
“Hắn đây là điên rồi sao? Cho dù là cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, ở dưới tình huống không có pháp bảo phòng ngự cũng tuyệt đối không dám làm chuyện như vậy a!”
“Chẳng lẽ ở trên người hắn có cất giấu pháp bảo phòng ngự lợi hại gì sao? Cho dù thật là như thế cũng quá mức bất cẩn đi? Hắn đây quả thực là đang liều mạng a!”
...
Tất cả mọi người đều vừa sợ lại vừa ngạc nhiên, ngay cả vị lão tổ Cơ gia kia từ đầu đến cuối vẫn luôn nhẹ như mây giờ thì bây giờ trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ nghi hoặc.
Cơ Vô Chương kia đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì trong đôi mắt hiện ra sát ý nồng đậm:
“Lão tử cũng không tin! Quả đấm của ngươi còn có thể cứng hơn so với Địa Sát Bồ Đề côn của ta? Chết đi cho ta!”
Ầm ầm!
Côn lớn giáng xuống, những nơi đi qua, không gian đều vỡ vụn, không trung run rẩy giống như có thể phá hủy mọi thứ.
Mà vẻ mặt của Diệp Trần thì lại không vui không buồn, một quyền kia vẫn được đánh ra vô cùng kiên quyết.
Tuy nhiên, ngay vào lúc nắm đấm của Diệp Trần sắp va chậm với Địa Sát Bồ Đề côn thì trong nắm tay của Diệp Trần đột nhiện hiện lên một đạo ánh sáng nhàn nhạt thần bí, dường như hiện ra một cục đá!
Chỉ có điều, ở trong cái chớp mắt này, căn bản không có người nào có thể phát giác ra sự khác lạ này, cho dù là vị lão tổ kia của Cơ gia cũng không thể!
Còn về phần hòn đá kia thì chính là Vĩnh Hằng chi thạch chưa được Diệp Trần luyện hóa hoàn toàn!
Diệp Trần nghĩ dưới tình huống không sử dụng Trường Sinh chung và phù văn Hỗn Độn pháp tắc, át chủ bài duy nhất mà Diệp Trần có thể sử dụng thì chỉ còn lại khối Vĩnh Hằng chi thạch này.
Phải biết, Vĩnh Hằng chi thạch chính là Hỗn Độn Linh Bảo, hơn nữa là tồn tại mà ngay cả Hạo Thiên đại đế năm đó vắt hết óc cũng không thể luyện hóa!
Mức độ cứng cấp thậm chí vượt xa Thần khí!
Huống chi trong tay của Cơ Vô Chương vẻn vẹn chỉ là một kiên chuẩn Thần khí mà thôi.
Ầm ầm!
Người ở bên ngoài nhìn thấy, nắm đấm kia của Diệp Trần vô cùng nhỏ bé, hung hăng va chạm với cái côn lớn như trụ chống trời kia thì Diệp Trần vốn nên bị một côn đánh bại, thế mà lông tóc lại không hư hại chút nào!
Mà cây côn to lớn giống như cột chống trời không gì không thể phá kia ngược lại lập tức bị đánh bay ra ngoài.
"Phốc!"
Cơ Vô Chương cảm nhận được một cỗ lực lượng phản phệ vô cùng cường đại, cả người trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, lại bay ngược ra đằng sau một lần nữa, suýt chút nữa thì ngất.
"Tại sao có thể như vậy?!!"
Cơ Vô Chương hò hét trong lòng một tiếng, thậm chí cũng bắt đầu nghi ngờ vào cuộc sống.
Dưới tình huống hắn sử dụng một kiện chuẩn Thần khí, thế mà bị đối phương tay không tấc sắt đánh bại?
Tuy nhiên, còn chưa đợi hắn lấy lại tinh thần thì một bóng người đã giết tới trước mặt!
Chương 1047 Sự nghi ngờ của lão tổ Cơ gia
"Chết đi!"
Đối với kẻ muốn giết mình, Diệp Trần tuyệt đối không thể lưu thủ.
Sau khi Cơ Vô Chương kia phản ứng lại thì hai con ngươi lập tức co rụt lại, vội vàng hướng về phía sau mà lui lại, đồng thời hướng về phía đằng sau hô to:
“Đại trưởng lão cứu ta!"
Đại trưởng lão Cơ gia cũng kinh hãi vạn phần, hiển nhiên không nghĩ tới, một tên tiểu bối vô danh của Đoan Mộc gia, chẳng những đánh bại Cơ Vô Chương mà còn muốn đuổi tận giết tuyệt!
"Tiểu tử! Dừng tay!"
Sau khi đại trưởng lão Cơ gia phản ứng lại thì lập tức hét lớn một tiếng, từ bên trong trận doanh của Cơ gia lao nhanh ra, muốn tiến lên cứu Cơ Vô Chương.
Tuy nhiên, tốc độ của Diệp Trần thực sự quá nhanh mà đại trưởng lão của Cơ gia kia lại cách chỗ này quá xa, lúc này muốn tiến lên cứu hiển nhiên là không kịp nữa rồi.
Có lẽ, nếu như vị lão tổ kia của Cơ gia xuất thủ thì còn có thể ngăn cản một kích này của Diệp Trần.
Tuy nhiên kỳ quái là, lão tổ Cơ gia nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, trên mặt không vui không buồn, không có một chút ý tứ nào muốn nhúng tay vào.
Bành!
Cuối cùng, một quyền này của Diệp Trần hung hăng đấm vào trên người Cơ Vô Chương, huyết nhục của Cơ Vô Chương lập tức bay tứ tung, toàn bộ thân thể đều bị Diệp Trần rõ ràng đánh xuyên qua, sau đó thì nổ tung lên, hóa thành một đám sương máu!
Tê ~
Hầu như tất cả mọi người đều thấy cảnh này, tất cả đều thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.
Mà ngay cả mấy người Đoan Mộc Phong lúc này cũng lập tức choáng váng:
Bọn họ biết, lấy thực lực của Diệp Trần, chắc là sẽ không thua bởi Cơ Vô Chương, thế nhưng bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, lá gan của Diệp Trần lại lớn tới như vậy, vậy mà ở trước mặt mọi người giết chết Cơ Vô Chương!
Phải biết, Cơ Vô Chương này thế nhưng là nhân vật thiên tài gần nhất với Cơ Vô Cương a!
Mà Cơ gia, thế nhưng là tồn tại đã từng thống trị qua toàn bộ núi Huyễn Diệt, cho dù là bây giờ cũng vẫn là thế lực cường đại nhất trên núi Huyễn Diệt!
Diệp Trần bây giờ lấy thân phận đệ tử của Đoan Mộc gia, giết chết Cơ Vô Chương, chỉ sợ Cơ gia chẳng những sẽ không bỏ qua hắn, thậm chí ngay cả Đoan Mộc gia cũng phải bị ảnh hưởng!
"Tiểu tử! Ngươi dám! Dám... Lão phu muốn làm thịt ngươi!"
Đại trưởng lão Cơ gia trong cơn giận dữ, lập tức gầm thét một tiếng, giơ bàn tay lên muốn hướng Diệp Trần hung hăng đập xuống dưới!
Ầm ầm!
Một bàn tay lớn hiện ra khí tức mênh mông, đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Diệp Trần.
Sắc mặt Diệp Trần lập tức hơi đổi một chút, tu vi của vị đại trưởng lão Cơ gia này so với Đoan Mộc Phong còn cao hơn rất nhiều, ước chừng thực lực đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ!
Diệp Trần gần như có thể khẳng định, ở dưới tình huống không sử dụng phù văn Hỗn Độn pháp tắc thì tuyệt đối không thể nào là đối thủ của người này!
Còn về phần Đoan Mộc Phong kia vẫn luôn nhát gan sợ phiền phức, chỉ sợ cũng không trông cậy được vào.
"Xem ra chỉ có thể sớm bại lộ!"
Tuy rằng có khả năng sẽ bại lộ lai lịch của mình, thậm chí trở thành mục tiêu công kích, tuy nhiên đối mặt với sát ý của đại trưởng lão Cơ gia, Diệp Trần tự nhiên cũng không có khả năng ngồi chờ chết.
Tuy nhiên, ở ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị xuất ra thực lực chân chính của chính mình để làm một vố lớn với đại trưởng lão Cơ gia.
Ầm ầm!
Không gian phía trước bỗng nhiên xảy ra một trận vặn vẹo, sau đó hình thành một vòng xoáy khổng lồ, thôn phệ công kích kia của đại trưởng lão Cơ gia ở trong vô hình.
Sau đó, một giọng nói tràn ngập thăng trầm, từ trên đỉnh núi truyền tới:
“Trên lôi đài, sinh tử chớ luận! Ngươi thân là đại trưởng lão của Cơ gia, sao lại có thể làm ẩu như thế? Cũng không sợ làm mất đi thể diện của Cơ gia chúng ta sao?”
Người nói chuyện này bỗng nhiên chính là vị lão tổ kia của Cơ gia, mà trước đó ngăn lại một chưởng thay cho Diệp Trần hiển nhiên cũng là xuất từ trong tay người này.
Đại trưởng lão Cơ gia kia bị lão tổ Cơ gian răn dạy một trận thì lập tức dọa đến toàn thân run lên, vội vàng quỳ xuống dưới đất, vội vàng dập đầu xin tha.
Diệp Trần cũng vì đó mà sững sờ, hiển nhiên không nghĩ tới, ở lúc quan trọng người ra tay giúp chính mình thế mà lại là vị lão tổ kia của Cơ gia, phù văn Hỗn Độn pháp tắc đã điều động đi ra ngay lập tức áp chế xuống, lách mình trở về bên trong trận doanh của Đoan Mộc gia.
“Xong! Xong! Ngươi nói thật tốt a vì sao phải giết Cơ Vô Chương kia chứ? Toàn bộ Đoan Mộc gia chúng ta đều phải vì ngươi mà liên lụy tới thảm rồi!”
Đoan Mộc Phong nhịn không được mà oán trách, Diệp Trần lại vờ như không nghe thấy, trong lòng còn dang suy nghĩ về chuyện vừa rồi.
Không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy lão tổ Cơ gia kia ra tay trợ giúp chính mình, tuyệt đối không phải là vì cái gọi là chính nghĩa, hay là thể diện của Cơ gia!
Một trận chiến này qua đi, Diệp Trần giết chết Cơ Vô Chương, đồng thời toàn thân trở ra, lập tức để mọi người đối với hắn phải lau mắt mà nhìn, đồng thời còn sinh ra lòng kiêng kỵ.
Trong lúc nhất thời, không còn có người nào dám đi khiêu chiến Đoan Mộc gia.
Mà Diệp Trần thì cũng lười khởi xướng khiêu chiến đối với gia tộc khác, hơn nữa hắn vẫn luôn mơ hồ cảm nhận được có một đạo thần niệm như có như không từ đầu đến cuối vẫn đang để ý tới hắn, cho nên có thể không xuất thủ thì tự nhiên cố gắng ít xuất thủ đi thì tốt hơn.
Chớp mắt một cái, sau khi trải qua mấy vòng đào thải, mười vị trí đứng đầu cũng đã xuất hiện.
Bên trong bảy đại gia tộc, ngoài trừ Cơ gia, Hiên Viên gia và Văn Nhân gia đều có hai người tiến vào top 10 ra thì bốn đại gia tộc còn lại tất cả cũng chỉ có một người tiến vào.
Đoan Mộc Phong tuy rằng tức giận Diệp Trần đắc tội Cơ gia, tuy nhiên Đoan Mộc gia đã hơn trăm năm rồi bây giờ mới được tiến vào mười vị trí đầu thì cũng coi là một chuyện vui, sắc mặt của hắn cũng hơi chuyển biến tốt một chút.
Lúc này, lão tổ Cơ gia một mực thờ ơ lạnh nhạt, bỗng nhiên đứng dậy, chậm rãi mở miệng nói:
“Dựa theo quy tắc, mười vị trí đứng đầu mạnh nhất của Hội võ bảy tộc, mỗi người đều đạt được một hạt Bồ Đề làm ban thưởng!”
Nói xong lời này, lão tổ Cơ gia lại vung tay áo dài lên:
Sưu sưu sưu!
Từng hạt Bồ Đề phân biện bay xuống ở trước mặt mười người.
“Ừm?"
Diệp Trần nhìn qua hạt Bồ Đề tỏa ra ánh sáng thần bí trước mắt mình thì không thể không khẽ chau mày, bởi vì hắn từ bên trong hạt Bồ Đề này đã nhận ra một chút khí tức khác thường!
“Không được! Hạt Bồ Đề này của ta dường như bị người động tay động chân! Lão gia hỏa này quả nhiên không có ý tốt!”
Phát hiện tình huống không đúng, Diệp Trần cũng không có giống như những người khác là hưng phấn không thôi thả hạt Bồ Đề vào trong túi mà là thuận tay vung lên, đẩy tới trước mặt Đoan Mộc Phong:
“Nhận được sự bồi dưỡng của sư phụ, đồ nhi mới có thành tự như ngày hôm nay, hạt Bồ Đề này coi như là đồ nhi báo đáp sư phụ đi!”
Lời này của Diệp Trần hiển nhiên là cố ý nói cho vị lão tổ kia của Cơ gia nghe.
Đoan Mộc Phong lập tức vừa mừng vừa sợ, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu mới nhanh chóng thu hạt Bồ Đề kia lại, cười ha hả nói:
“Đồ nhi có lòng! Vậy thì sư phụ đây không thể từ chối!”
Tuy rằng Đoan Mộc Phong nghĩ mãi mà không hiểu, Diệp Trần vì sao phải chắp tay tặng cho mình chí bảo cỡ này, nhưng mà không cần thì phí, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Phải biết, hạt Bồ Đề có thể tăng lên khả năng lĩnh hội của tu chân giả, hắn bây giờ đang lĩnh hội lực lượng pháp tắc, vật này vừa đúng là có thể phát huy được tác dụng.
Tuy nhiên đối với Diệp Trần mà nói thì không có chỗ lợi ích gì!
Lão tổ Cơ gia kia, hiển nhiên nhìn tất cả cử động này của Diệp Trần vào trong mắt, bên trong đôi mắt lập tức hiện ra một chút vẻ ngoài ý muốn.
Ở bên trong những người ở đây, duy chỉ có tiểu tử đến từ Đoan Mộc gia, vậy mà để hắn có một loại cảm giác nhìn không thấu, cho nên lúc trước hắn ở bên trong hạt Bồ Đề âm thầm lưu lại một đạo thần thức của chính mình, chính là muốn nhờ vào đó để đi dò xét tình huống của Diệp Trần, thế nhưng lại không có nghĩ tới, Diệp Trần thế mà chắp tay tặng bảo vật cho người khác như thế!
“Chẳng lẽ thủ đoạn của ta đã bị tiểu tử này phát hiện? Không! Đây tuyệt đối là không có khả năng!”
Lão tổ Cơ gia lắc đầu, tuy nhiên đối với Diệp Trần cũng càng cảm thấy tò mò hơn.
Chương 1048 Sự cường hãn của Cơ Vô Cương
Sau khi mười vị trí đứng đầu xuất hiện, tiếp theo chính là cuộc chiến tranh đoạt ba vị trí đầu.
Dựa theo quy tắc, tuyển thủ tiến vào mười vị trí đứng đầu, thông qua rút thăm quyết định đối thủ, mỗi người đối chiến ba trận, cuối cùng lấy số trận thắng tới quyết định xếp hạng.
Chẳng mấy chốc, mười người phần biệt rút thăm số thứ tự của riêng mình, Diệp Trần rút được số bảy.
Danh sách đối chiến cũng được đẩy ra rất nhanh sau đó:
Đối thủ thứ nhất của Diệp Trần tên là Vũ Phạm, một tên thiên tài đến từ Vũ gia.
Vũ gia ở bên trong bảy đại gia tộc cũng thuộc vào hàng ngũ trung đẳng hướng xuống dưới mà thực lực của Vũ Phạm này ước chừng tương đương với Đoan Mộc Bằng Vân, cho nên đối với Diệp Trần mà nói thì không có một chút áp lực nào.
Mà đối thủ ở trận thứ hai thì rõ ràng là Nam Cung Đào của Nam Cung gia, Diệp Trần cũng không có để ở trong lòng.
Ngược lại là đối thủ ở trận thứ ba kia lại là Cơ Vô Cương của Cơ gia, điều này làm cho Diệp Trần không thể không khẽ chau mày.
Từ quy tắc đối chiến trước mắt tới xem, mười người cuối cùng chỉ có ba người thắng được, muốn đưa thân vào vị trí ba người đứng đầu thì cẩn phải thắng cả ba trận thì mới có thể có hy vọng!
Mà trong chín người còn lại, chỉ có Cơ Vô Cương kia là để Diệp Trần cảm nhận được một chút uy hiếp, lại thêm Cơ Vô Chương trước đó chết ở trong tay hắn, nếu như ở dưới tình huống không sử dụng bất kỳ lá bài tẩy nào thì hắn thật đúng là chưa chắc có thể thắng được Cơ Vô Cương.
Ngay vào lúc đang suy nghĩ thì Diệp Trần bỗng nhiên liếc mắt nhìn thoáng qua đại trưởng lão của Cơ gia kia đang hướng nhìn về phía hắn, còn quăng tới nụ cười lạnh tinh quái.
Diệp Trần thấy thế thì lông mày lập tức nhíu chặt hơn.
Rất rõ ràng, Diệp Trần đối chiến với ba người này thì chỉ sợ là vị đại trưởng lão Cơ gia này đã cố ý động vào!
Vô luận là Nam Cung Đào, hay là Cơ Vô Cương thì đều có oán hận không nhỏ đối với Diệp Trần.
Hắn đây là muốn lợi dụng việc công trả thù việc riêng!
Vừa nghĩ đến đây, trong đôi mắt của Diệp Trần lập tức hiện ra vẻ lạnh lùng:
"Ta vốn không muốn trêu chọc phiền phức, chỉ muốn tiến vào không gian của cây Bồ Đề, tìm biện pháp rời khỏi tinh vực Huyễn Diệt này, ngươi lại thích thách thức ta như thế, nếu như đến luc chạm vào ranh giới giữa sự sống và cái chết thì ta cũng không cần phản ẩn nhẫn nữa!"
Diệp Trần tuy rằng còn không xác định, chính mình có phải là đối thủ của lão tổ Cơ gia kia hay không, tuy nhiên lấy với các loại ắt chủ bài bây giờ của hắn thì cho dù là cường giả cấp Đại Đế muốn giết chết hắn thì cũng tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng!
Mà thực lực của lão tổ Cơ gia kia thì chắc chắn còn chưa có đạt tới tiêu chuẩn cấp Đại Đế. Cho nên, hắn không muốn trêu chọc phiền phức, nhưng cũng không có nghĩa là sợ trêu chọc phiền phức!
Nếu thật là tới tình trạng không chết không thôi thì cùng lắm trước tiên thoát thân rời đi, sau đó lại tìm cơ hội khác là được.
Ngay vào lúc Diệp Trần âm thầm hạ quyết tâm, vòng chiến tranh đoạt ba vị trí đầu cũng đã kéo ra màn che.
Người đầu tiên lên đài đối chiến rõ ràng là Cơ Vô Cương, và một tên nam thanh niên đến từ Văn Nhân gia.
"Văn Nhân Lương của Văn Nhân gia đối chiến với Cơ Vô Cương của Cơ gia, bây giờ bắt đầu!"
Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, hai người đã bước vào giữa sân.
"Văn Nhân huynh, ngươi không phải là đối thủ của ta, nhận thua đi!"
Sau khi Cơ Vô Cương đi vào giữa lôi đài thì ngay lập tức một mặt nhẹ như mây gió mở miệng nói, tuy nhiên trên khuôn mặt bình thản kia lại hiện ra cỗ bễ nghễ bá khí thiên hạ.
Văn Nhân Lương nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức dao động một lúc, cuối cùng chắn răng một cái, nói:
"Vô Cương huynh chính là kỳ tài ngút trời, tuy nhiên ta còn muốn biết khoảng cách chênh lệch giữa ta và ngươi như thế nào, xin chỉ giáo!"
Cơ Vô Cương nghe được điều này thì lông mày hơi nhíu lại, khóe miệng hiện ra nụ cười mỉm, nhẹ gật đầu, nói:
"Được, vậy thì như ngươi mong muốn!"
Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Cơ Vô Cương bỗng nhiên động, nhưng lại như thể không hề động một chút nòa, trên không trung trong nháy mắt xuất hiện ngàn vạn đạo thân ảnh, giống như là thuật phân thân, mà khí tức của mỗi một đạo thân ảnh lại đều hùng hậu giống như thật!
Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức không thể không kinh hô lên, đây là lần đầu tiên Cơ Vô Cương xuất thủ, không nghĩ tới vừa ra tay lại không tầm thường tới như vậy.
Ngay cả Diệp Trần cũng không nhịn được mà âm thầm gật đầu, chiêu thức mà Cơ Vô Cương này sử dụng, rõ ràng là vận dụng Thời Không pháp tắc, so với Long Thần biến mà ngày trước Long Thần sử dụng có rất nhiều chỗ giống nhau.
Chỉ có điều, Long Thần thi triển một chiêu này là dựa vào lực lượng huyết mạch của Long tộc, bản thân hắn đối với Thời Không pháp tắc có lĩnh ngộ cực ít, hơn nữa tu vi cũng kém xa Cơ Vô Cương, cho nên căn bản không có cách nào phát huy ra thực lực chân chính.
Mà Cơ Vô Cương thì lại khác, tu vi của hắn đã đạt tới nửa bước Độ Kiếp cùng với thực lực hôm nay của Diệp Trần là ngang nhau, hơn nữa rõ ràng ở bên trên Thời Không pháp tắc cũng đã có trình độ không kém!
Vẻn vẹn chỉ dựa vào một chiêu này, Cơ Vô Cương đã đủ để đánh bại vô số cường giả Độ Kiếp trung kỳ!
Mà ngay cả Diệp Trần cũng không thể không thừa nhận, thiên tài đệ nhất núi Huyễn Diệt quả nhiên là danh bất hư truyền!
Mà Văn Nhân Lương kia thấy thế thì hai con ngươi lập tức co rụt lại, lúc này mới tế ra một thanh pháp bảo trường kiếm, tuy rằng không bằng chuẩn Thần khí mà Nam Cung Đào và Cơ Vô Chương sử dụng nhưng cũng không kém nhiều, rõ ràng là một kiện Tiên khí đỉnh cấp!
Bá bá bá!
Thực lực của Văn Nhân Lương tuy rằng không kinh diễm như Cơ Vô Cương, nhưng tuyệt đối cũng không kém, thậm chí so với Cơ Vô Chương trước đó còn cường đại hơn một bậc!
Pháp bảo trường kiếm được hắn thi triển ra toàn lực, lập tức kiếm mang vạn trượng, thiên địa đổi màu, khí thế tung hoành!
Bành bành bành!
Những huyễn ảnh kia của Cơ Vô Cương trong nháy mắt bị Văn Nhân Lương đánh nát hơn phân nửa.
Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau kinh hô lên lần nữa:
"Không nghĩ tới a! Văn Nhân Lương này vậy mà cũng đã lĩnh ngộ được Thời Không pháp tắc, hơn nữa còn dung nhập vào bên trong kiếm pháp của mình!"
"Cơ Vô Cương lần này có chút bất cẩn a!"
"Văn Nhân Lương này nói không chừng thật đúng là có cơ hội a!"
...
Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người, Văn Nhân Lương gần như đã chém vỡ tất cả huyễn ảnh phân thân của Cơ Vô Cương, bức thẳng tới chân thân mà đi!
Mà Cơ Vô Cương kia thì từ đầu đến cuối vẻ mặt vẫn rất bình thản, hơn nữa ngang nhiên đứng ở không trung, không nhúc nhích chút nào.
"Không tệ! Không tệ! Có thể vận dụng Thời Không pháp tắc đến loại trình độ này thì ngươi cũng coi như rất được!"
Cơ Vô Cương nói ra lời nói tán thưởng xong thì bỗng nhiên không tiến thay vào đó là lùi lại, hơn nữa vậy mà trực tiếp vươn tay ra hướng kiện pháp bảo Tiên khí kia của Văn Nhân Lương mà tóm tới!
"Cái gì!"
"Hắn vậy mà muốn dùng tay không đi đón đỡ pháp bảo trường kiếm của Văn Nhân Lương?"
"Đây chính là Tiên khí cực phẩm a, hơn nữa còn là pháp bảo trường kiếm này có sở trường về sát phạt a!"
"Hắn đây là điên rồi sao?"
...
Khanh!
Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người, bàn tay của Cơ Vô Cương ngay sau đó đã vững vàng bắt lấy lưỡi kiếm của Văn Nhân Lương!
Sau đó là một tiếng như tiếng va chạm kim loại vang lên, pháp bảo trường kiếm của Văn Nhân Lương đang bay ở trên không trung thì lập tức như thể ngừng lại, cũng không nhúc nhích thêm được một chút nào!
Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức xì xào bàn tán, trước đó Diệp Trần lấy nhục quyền đối kháng chuẩn Thần khí thì đã để cho người ta phải kinh ngạc không thôi, bây giờ Cơ Vô Cương vậy mà cũng sử xuất ra thần kỹ như thế, lấy tay không bắt được pháp bảo trường kiếm cấp Tiên khí cực phẩm đang bay tới của Văn Nhân Lương.
Tuy rằng kiện pháp bảo trường kiếm này so với Địa Sát Bồ Đề côn trước đó có đẳng cấp yếu hơn nửa bậc thế nhưng là lực công kích của trường kiếm này lúc đang bay lao tới thì còn phải mạnh hơn!
Cho nên, một chiêu này của Cơ Vô Cương so với biểu hiện trước đó của Diệp Trần cũng không hề yếu, thậm chí còn hơn!
"Ngươi thua!"
Sau khi Cơ Vô Cương tay không bắt lấy pháp bảo trường kiếm này thì cánh tay bỗng nhiên rung một cái, Văn Nhân Lương lập tức ngã bay ra ngoài...
Chương 1049 Thất Tình Tuyệt chưởng
Ầm ầm!
Văn Nhân Lượng nặng nề ngã rầm trên mặt đất, cố nén sự thống khổ, mới miễn cưỡng từ dưới đất bò dậy, một mặt chán nản lui trở về bên trong trận doanh của Văn Nhân gia.
Xoạt!
Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức xì xào bàn tán:
"Thiên tài gần với thiên tài tuyệt đỉnh Văn Nhân Nguyệt của Văn Nhân gia, thế mà lại bị thua như vậy?"
"Hơn nữa Cơ Vô Cương vừa rồi lại chỉ lấy tay không đón đỡ pháp bảo của đối phương!"
"Khoảng cách giữa hai người bọn họ thế mà lại lớn như vậy?"
"Không thể tưởng tượng nổi! Quả thực là quá khó mà tin nổi!"
...
Kết quả này khiến cho mọi người cảm thấy rung động thật sâu!
Hiển nhiên cũng không nghĩ tới thực lực của Cơ Vô Cương thế mà lại cường đại tới tình trạng như thế!
Không hổ là thiên tài đệ nhất của núi Huyễn Diệt!
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không chau mày lại, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ ngưng trọng.
Người khác có lẽ không nhìn ra, nhưng mà hắn thì rõ ràng cảm nhận được, một chiêu vừa rồi của Cơ Vô Cương nhìn thì như đơn giản dễ dàng, thật ra thì đã bao hàm mấy loại lực lượng pháp tắc!
Cơ Vô Cương không chỉ lĩnh ngộ được Thời Không pháp tắc, dường như còn lĩnh ngộ được Hủy Diệt pháp tắc, Lực Lượng pháp tắc và mấy loại pháp tắc khác nữa.
Tuy rằng còn xa xa không cách nào đánh đồng được với Diệp Trần, nhưng là lấy tu vi của hắn thế mà đã đạt tới trình độ này thì tuyệt đối có thể coi là một nhân vật yêu nghiệt!
Cơ Vô Cương dùng một chiêu đánh bại Văn Nhân Lương kia, không biết là vô tình hay cố ý hướng về phía Diệp Trần bên này nhìn một cái, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ lạnh lùng.
Chẳng mấy chốc, lại có mấy trận qua đi, cuối cùng đến lượt Diệp Trần xuất chiến.
Một tên nam tử có dáng người cao gầy, bộ dáng có chút buồn cười từ bên trong trận doanh của Vũ gia đi ra.
Không cần phải nói, người này tự nhiên chính là đối thủ đầu tiên của Diệp Trần, Vũ Phạm đến từ Vũ gia.
"Huynh đệ, Đoan Mộc gia và Vũ gia chúng ta cũng có thể coi là thế giao, chúng ta điểm đến là dừng được chứ?"
Vũ Phạm kia vừa lên đài thì đã hướng về phía Diệp Trần cười đùa tí tửng mở miệng nói.
Rất rõ ràng, cảnh tượng Diệp Trần giết chết Cơ Vô Chương trước đó đã tạo thành lực uy hiếp không nhỏ đối với hắn.
Diệp Trần cũng không thể không mỉm cười:
"Có thể!"
Vũ Phạm thấy Diệp Trần đáp ứng thì lập tức cười ha ha một tiếng, trong lòng không đắn đo gì nữa:
"Được! Vô luận thắng hay thua, ngươi người bạn này ta chắc chắn sẽ kết giao! Xem chiêu!"
Vũ Phạm hét lớn một tiếng, bàn tay giơ cao lên, sau đó thì chậm rãi đập xuống:
Ầm ầm!
Trên bầu trời lập tức đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn to lớn, đạo chưởng ấ này chỉ dài không tới trăm mét, hơn nữa còn mềm nhũn, như thể không có bất luận một chút lực đạo nào cả.
Tuy nhiên, không chỉ Diệp Trần mà còn có cường giả của các gia tộc ở xung quanh, nhìn thấy chưởng mà Vũ Phạm phát ra này thì tất cả đều thi nhau hiện ra vẻ kinh hãi.
"Tình Dục pháp tắc sao? Không nghĩ tới Vũ Phạm này trước đó có bảo lưu, đã lĩnh hội được lực lượng Tình Dục pháp tắc!"
"Tình Dục pháp tắc này thế nhưng là một loại lực lượng pháp tắc khó lĩnh ngộ nhất bên trong bốn mươi chín loại pháp tắc, tuy rằng lực phá hoại có hạn nhưng lại có thể ảnh hưởng đến tâm thần của người khác, thậm chí điều khiển tình cảm của con người!"
"Vũ Phạm này thật đúng là thâm tàng bất lộ a, lần này thì có trò hay để nhìn!"
...
Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người, đạo cự chưởng mà Vũ Phạm ngưng tụ ra kia đột nhiên hóa thành bảy chữ to, hướng về phía Diệp Trần hò hét mà đi!
"Huynh đệ, một chiêu này của ta tên là Thất Tình Tuyệt chưởng, chính là ta lĩnh ngộ Tình Dục pháp tắc mà đạt được, trong đó bao hàm mừng, giận, thương, ghét, buồn, vui, muốn bảy loại lực lượng tình dục, ngươi có dám thử một lần hay không?"
Sau khi giọng nói của Vũ Phạm rơi xuống, bảy chữ lớn giống như ngọn núi nhỏ ở trên không trung kia đã nổ bắn ra tới trước mặt Diệp Trần.
Diệp Trần hơi kinh ngạc qua đi thì đã khôi phục bình thản, chỉ là cười nhạt một tiếng, thế mà không trốn không né, trực tiếp nghênh đón tiếp lấy:
"Có gì không dám?"
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Bảy chữ lớn từ lực lượng Tình Dục mà biến thành kia lập tức thi nhau chui vào trong thân thể của Diệp Trần.
"Cái gì!"
Thấy cảnh này, chẳng những Vũ Phạm có chút choáng váng mà ngay cả các cường giả ở xung quanh cũng lập tức đều ngạc nhiên, sau đí thì thi nhau lắc đầu, thậm chí có cả cười nhạo.
"Tiểu tử này là điên rồi sao?"
"Lực lượng Tình Dục có thể ảnh hưởng tới thất tình lục dục của con người, quấy nhiễu tâm thần, thậm chí người có tâm chí không kiên định thì càng sẽ sản sinh ra tâm ma, rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục!"
"Trừ khi đạt tới cảnh giới Thái Thượng Vong Tình lại hoặc là cũng hiểu được Tình Dục pháp tắc, bằng không trúng chiêu này thì cho dù là cường giả Độ Kiếp hậu kỳ sợ rằng cũng phải gặp rắc rối không nhỏ!"
"Tiểu tử này thật đúng là không biết sống chết a!"
...
Mọi người thi nhau bàn tán cười nhạo.
Trên mặt của Vũ Phạm cũng hiện ra vẻ mừng rỡ, Tình Dục pháp tắc tuy rằng quỷ dị nhưng sở trường không phải là đối chiến, hắn vốn còn lo lắng không cách nào làm cho Diệp Trần trúng chiêu, lại không nghĩ tới Diệp Trần lại lớn mật như thế, cũng dám đỡ lấy một chưởng này của hắn!
Một khi trúng Thất Tình Tuyệt chưởng của hắn thì thất tình lục dục của đối phương sẽ do hắn tới điều khiển, nếu như đối phương còn có tâm ma nữa thì có thể làm được nhiều hơn nữa, từ trên chấp niệm tâm ma của đối phương một lần hành động phá hủy đối phương, có thể nói là âm tàn đến cực điểm!
"Mừng!"
Hai tay Vũ Phạm nhanh chóng kết ấn, bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần đánh ra muốn điều động cảm xúc của Diệp Trần.
Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như lão tăng nhập định, dường như không nhận ảnh hướng gì từ hắn!
"Điều này...sao lại thế!"
Vũ Phạm lập tức kinh hô một tiếng, hai tay lập tức kết ấn lần nữa:
"Giận! Thương! Ghét! Buồn! Vui! Muốn!"
Vũ Phạm vô cùng chấn động, lúc này không lưu thủ lại một chút nào, điều động toàn bộ bảy loại cảm xúc.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc thì hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng, Diệp Trần rõ ràng là trúng Thất Tình Tuyệt chưởng của hắn, cảm xúc lại dường như không chịu phải bất kỳ ảnh hưởng nào, vẻ mặt từ đầu đến cuối bình thản như nước, không có một chút gợn sóng nào!
"Điều này sao có thể! Chẳng lẽ ngươi đã đạt tới cảnh giới Thái Thượng Vong Tình?"
Sau khi Vũ Phạm thử tất cả biện pháp thì trên mặt không thể không hiện ra vẻ sợ hãi, kinh hô lên.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, không có trả lời, thân thể hơi chấn động một chút:
Ầm! Ầm! Ầm!
Bảy chữ lớn kia trước đó thâm nhập vào trong cơ thể của hắn lập tức bị hắn bắn bay ra ngoài, hóa thành một mảnh hư vô.
Bạch bạch bạch!
Chiêu thức của Vũ Phạm bị phát rơi vào một cỗ lực lượng phản phệ cường đại, lập tức lùi lại liên tiếp mấy chục bước, vẻ mặt vô cùng trắng bệch.
"Ta nhận thua!"
Như thể là sợ Diệp Trần thừa thắng truy kích, Vũ Phạm lập tức nhấc tay nhận thua.
Xoạt!
Người ở xung quanh thấy cảnh này thì lập tức lại xì xào bàn tán lần nữa, mà ngay cả vị lão tổ của Cơ gia kia, trong đôi mắt già nua cũng hiện ra vẻ ngạc nhiên.
"Hắn lại phá giải Thất Tình Tuyệt chưởng dễ dàng như thế!"
"Chẳng lẽ tiểu tử này thật đã đạt tới cảnh giới Thái Thượng Vong Tình!"
"Lại hoặc là bản thân hắn cũng đã tìm hiểu Tình Dục pháp tắc, hơn nữa cảnh giới còn ở trên tiểu tử Vũ gia kia?"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người thi nhau kinh hô lên.
Mà Cơ Vô Cương và đại trưởng lão Cơ gia, hai người không thể không liếc nhau, tất cả đều hiện ra một vệt vẻ mặt ngưng trọng.
Vốn là dựa theo sắp xếp của bọn hắn, Diệp Trần cho dù là thắng hai cửa trước, Cơ Vô Cương cũng có thể ở bên trong trận chiến cuối cùng một lần hành động tiêu diệt hắn.
Thế nhưng là từ tình huống trước mắt đến xem, bọn họ dường như có chút xem nhẹ người trẻ tuổi này!
Phải biết, cho dù là Cơ Vô Cương cũng không dám ngạnh kháng một chưởng Thất Tình Tuyệt chưởng kia, nhưng Diệp Trần lại phá giải rất dễ dàng.
Thực lực của hai người tạm thời miễn bàn, ít ra thì tâm chí của Diệp Trần chỉ sợ đã vượt qua hắn!
Chương 1050 Đối chiến Cơ Vô Cương!
Sau khi dễ dàng đánh bại Vũ Phạm, lại trải qua hai trận chiến đấu có chất lượng không tính là quá cao thì Diệp Trần cũng tiến tới trận tỷ thí thứ hai.
Mà đối thủ trận thứ hai thì chính là Nam Cung Đào của Nam Cung gia!
Không biết có phải là rung động bởi biểu hiện trước đó của Diệp Trần hay không, lại hoặc là phát giác ra âm mưu của đại trưởng lão Cơ Gia, Nam Cung Đào sau khi do dự một lát thế mà không có leo lên lôi đài mà là trực tiếp lựa chọn nhận thua.
Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán, Đoan Mộc Phong cũng không quên mất đi cơ hội chế giễu Nam Cung Hải vài câu, sau đó thì vẻ mặt âm trầm, im lặng không nói.
"Đáng ghét!"
Đại trưởng lão Cơ gia thấy Nam Cung Đào vậy mà không đánh mà hàng thì lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì thổ huyết.
Hắn vốn đã sắp xếp rất tốt, sau khi Diệp Trần và Nam Cung Đào giao thủ với nhau, coi như có thể thắng thì đoán chừng cũng sẽ tiêu hao không ít, đến lúc đó lại tới Cơ Vô Cương xuất thủ thì tự nhiên dễ như trở bàn tay.
Cơ Vô Cương ở bên cạnh tự nhiên cũng hiểu dụng ý của đại trưởng lão, khóe miệng chợt hơi nhếch lên, cười lạnh nói:
"Đại trưởng lão yên tâm! Theo như ta thấy, tiểu tử kia chẳng qua chỉ là tâm chí tương đối kiên định mà thôi! Ta cũng không tin, ta bây giờ đã tìm hiểu được mười sáu loại lực lượng pháp tắc, tu vi cũng đã bước vào cảnh giới Độ Kiếp, chẳng lẽ còn không giải quyết được một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Hợp Đạo thôi sao?"
Đại trưởng lão Cơ gia nghe được điều này thì vẻ mặt lúc này mới hơi dễ nhìn một chút, hít sâu một hơi, nói:
"Vô Cương, ta tự nhiên là có lòng tin đối với ngươi, tuy nhiên tiểu tử này thật không đơn giản, ngươi vẫn cần phải cẩn thận một chút thì tốt hơn!"
Cơ Vô Cương nhẹ gật đầu:
"Đại trưởng lão nói đúng lắm, sư tử vồ thỏ, còn phải dùng toàn lực, ta sẽ cẩn thận!"
Nói xong lời này, bên trong đôi mắt của Cơ Vô Cương lập tức hiện lên dày đặc ý chí chiến đấu.
Trước đó, Cơ Vô Cương cũng không có để bất luận kẻ nào vào mắt, thậm chí ngay cả hai đại thiên tài khác là Văn Nhân Nguyệt và Hiên Viên Phá hắn cũng không có để vào mắt.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện thêm một người là Diệp Trần, ngược lại kích thích ý chí chiến đấu trong lòng của hắn.
"Hy vọng ngươi đừng để ta quá thất vọng!"
...
Chẳng mấy chốc, sau khi lại trải qua mấy trận tỷ thí không có một chút hồi hộp nào, thành tích của mỗi người cũng dần dần được hiện ra.
Không biết là có phải đã có sự sắp xếp trước rồi hay không, chiến đấu giữa Diệp Trần và Cơ Vô Cương được sắp xếp ở trận cuối cùng.
Đến lúc này, trong top mười vị trí đầu, chỉ có bốn người là duy trì mạch toàn thắng, theo thứ tự là Văn Nhân Nguyệt, Hiên Viên Phá, Cơ Vô Cương và Diệp Trần.
Bây giờ chỉ còn lại trận chiến cuối cùng giữa hai người Cơ Vô Cương và Diệp Trần, cái này cũng mang theo ý nghĩa, trong hai người ai có thể thắng được thì chính là người thắng cuối cùng có thể đưa thân vào danh sách ba vị trí đầu.
Cho nên một trận chiến này là cực kỳ quan trọng!
"Ha ha, trận đối chiến này, chắc là vị đại trưởng lão Cơ gia kia là cố ý sắp xếp a?"
"Hắn muốn cho Cơ Vô Cương mượn cơ hội này diệt trừ tiểu tử Đoan Mộc gia kia, nhưng không có nghĩ tới tiểu tử này lại là một tấm sắt cứng!"
"Đại trưởng lão Cơ gia bây giờ đoán chừng là hối hận muốn chết đi a?"
"Cũng không thể nói như vậy! Tiểu tử Đoan Mộc gia này mặc dù có chút thần bí, nhưng Cơ Vô Cương cũng không phải là người dễ trêu! Có lẽ sẽ có một chút rắc rối, tuy nhiên phần thắng vẫn là rất lớn!"
...
Ở bên trong tiếng nghị luận của mọi người, làm nhân vật chính trong trận chiến đấu này, Diệp Trần và Cơ Vô Cương cũng đã chậm rãi bước vào trên lôi đài.
"Tiểu tử, không thể không nói, trước đó ta đánh giá thấp ngươi! Ngươi mạnh hơn so với những gì ta nghĩ!"
Diệp Trần một mặt hờ hững, không có mở miệng, vẻ mặt không có một chút rung động nào, không buồn cũng chẳng vui.
"Tuy nhiên, nếu như ngươi cho rằng đánh bại được Vũ Phạm, giết chết đường đệ của ta thì đã đủ tư cách để khiêu chiến với ta, vậy thì ngươi cũng quá ngây thơ rồi!"
Cơ Vô Cương nói đến đây thì dừng lại một chút, thấy Diệp Trần như thể không thèm để vào tai thì không thể không lắc đầu:
"Xem ra ngươi cũng không tính nhận thua, đã như vậy, vậy hôm nay ta sẽ để cho ngươi biết, sự chênh lệch giữa ta và ngươi là bao xa!!"
Lời nói rơi xuống, Cơ Vô Cương đã xuất thủ!
Ầm ầm!
Một chưởng mà Cơ Vô Cương vỗ ra, không có bất kỳ động tác dư thừa nào, bên trong một chưởng quỷ dị hiện ra sự bá đạo, lộ ra một cỗ khí tức hủy diệt nồng đậm, dường như còn mơ hồ ẩn chưa một cỗ lực lượng to lớn không cách nào hình dung, hơn nữa dường như có thể xuyên thấu qua thời không, bỏ qua khoảng cách của không gian...
Tê ~~
Mọi người ở xung quanh nhìn thấy một chưởng mà Cơ Vô Cương phát ra này thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả cường giả của các đại gia tộc, tất cả cũng đều vì đó mà biến sắc.
"Đâu mới là thực lực chân chính của Cơ Vô Cương sao?"
"Không nghĩ tới a! Lúc trước hắn vẫn còn có chỗ bảo lưu!"
"Quá mạnh! Chỉ dựa vào một chưởng này, chỉ sợ cũng đã đủ để so sánh với một kích của Độ Kiếp hậu kỳ đi?"
...
Một chưởng này của Cơ Vô Cương, hiển nhiên làm rung động tất cả mọi người, ngay cả hai đại thiên tài khác là Văn Nhân Nguyệt và Hiên Viên Phá, vào lúc này cũng thi nhau lắc đầu thở dài.
Bọn họ vốn cho rằng, chính mình được đặt cùng với Cơ Vô Cương trong hàng ngũ tam đại thiên tài, cho dù là có chút không bằng thì chắc là cũng kém không nhiều lắm, vào lúc này mới hiểu được chính mình và đối phương chênh lệch lớn bao nhiêu.
Không riêng gì bọn họ, thật ra thì ngay cả Diệp Trần cũng hơi kinh hãi:
"Hủy Diệt pháp tắc, Lực Lượng pháp tắc, Thời Không pháp tắc...trong một chưởng này của hắn vậy mà cũng đã bao hàm không dưới mười loại lực lượng pháp tắc!"
Nói thật, Cơ Vô Cương đánh giá thấp thực lực của Diệp Trần, Diệp Trần thật ra thì cũng đánh giá thấp thực lực của Cơ Vô Cương.
Hắn là bởi vì đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, thu được Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới, lại xông qua Thiên Kiếp thần tháp, trải qua tầng tầng kỳ ngộ thì mới có được thành tự như ngày hôm nay.
Mà Cơ Vô Cương đây, từ lúc sinh ra cho tới bây giờ đều chỉ ở trên núi Huyễn Diệt nho nhỏ này, thế mà có thể tìm hiểu được mười mấy loại lực lượng pháp tắc, quả thực là lợi hại a!
"Chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì Bồ Đề cổ thụ sao?"
Trong lòng Diệp Trần âm thầm tò mò, tuy nhiên lúc này rõ ràng không phải là lúc suy nghĩ tới vấn đề này!
Bởi vì hắn phát hiện, uy lực một chưởng này của Cơ Vô Cương thật sự là quá mạnh!
Ở dưới tình huống sử dụng hết tất cả các con át chủ bài mà không sử dụng lực lượng pháp tắc thì hắn chỉ sợ rất khó ngăn cản.
Đương nhiên, lấy thực lực của Cơ Vô Cương, vẫn còn xa không đủ để giết chết hắn.
Ở trong chớp mắt, Diệp Trần cuối cùng vẫn nhịn được không có vận dụng phù văn Hỗn Độn pháp tắc, cũng không có sử dụng Thần khí Trường Sinh chung.
Về phần Vĩnh Hằng chi thạch, Diệp Trần cũng chưa có luyện hóa hoàn toàn, cũng không phải là Hỗn Độ Linh Bảo phòng ngự, vào lúc này cũng không phát huy được tác dụng.
Ông ~
Một cái tiểu đỉnh có phong cách cổ xưa, từ trong cơ thể Diệp Trần bay ra, ngăn ở trước mặt hắn.
Rõ ràng là Thôn Thiên đỉnh!
Từ khi thực lực của Diệp Trần bước vào danh sách cường giả đỉnh cấp thì Thôn Thiên đỉnh vẫn luôn được Diệp Trần gác lại, đã rất ít khi sử dụng.
Tuy nhiên, mỗi lần Diệp Trần giết chết cường giả, sau khi cướp đoạt pháp bảo của bọn hắn thì sẽ ném vào bên trong Thôn Thiên đỉnh, để tự động thôn phệ, bây giờ Thôn Thiên đỉnh đã tấn thăng đến cấp độ Tiên Khí cực phẩm, lúc này cũng là miễn cưỡng đủ dùng.
Ầm ầm!
Một chưởng kia đủ để hủy thiên diệt địa, hung hăng đụng vào phía trên Thôn Thiên đỉnh.
Ông ~~~
Một tiếng nổ vang rung trời qua đi, Diệp Trần ngay cả người lẫn đỉnh ở trên không trung trực tiếp lùi lại hơn mười dặm, thế nhưng cuối cùng vẫn là ngăn cản được.
Mọi người ở xung quanh lập tức thốt lên nhiều tiếng kinh ngạc lần nữa.
Tuy rằng Diệp Trần rõ ràng rơi vào thế yếu, thế nhưng lại chặn được một kích này của Cơ Vô Cương thì đã hoàn toàn vượt ra ngoài sự dự đoán của bọn họ!
"Pháp bảo Tiên khí cực phẩm sao?"
Cơ Vô Cương nhìn thấy kết quả này, cũng hơi sững sờ, tuy nhiên sau đó lại lạnh lùng cười một tiếng:
"Chỉ là Tiên khí cũng muốn cản mũi nhọn của ta? Buồn cười!"