Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 901 Chúc Tiểu Bạch bị bắt!

Sau khi Thẩm Thanh Sơn nói ra những lời chính nghĩa này thì những người đưa ra ý kiến phản đối lập tức á khẩu không trả lời được.

Lúc này, ông lão cảnh giới Địa Tiên của Thanh Long phái kia bỗng nhiên mở miệng nói:

"Lời này của Thẩm gia chủ có ý, lão phu tán thành!"

Xoạt!

Tu vi của ông lão này, ở trước mắt tất cả những người ở đây thì tuyệt đối là tồn tại đứng đầu nhất, hắn công khai biểu thị ủng hộ ý kiến của Thẩm Thanh Sơn, mọi người ở đây rõ ràng cũng không nghĩ tới.

Ngay sau đó lại có cường giả của mấy phương thế lực cũng thi nhau biểu thị ủng hộ Thẩm Thanh Sơn.

Trong lúc nhất thời lập tức không còn có người nào dám nói lời phản đối.

"Rất tốt! Mọi người đã không có ý kiến gì vậy thì bản nhân tuyên bố, Đại hội Võ Đạo lần thứ bảy bây giờ chính thức bắt đầu!"

Chẳng mấy chốc, ở dưới sự chủ trì của Thẩm Thanh Sơn, rất nhiều cường giả võ đạo, gia tộc tu luyện danh tiếng, thi nhau đứng dậy, ở trước mặt ống kính, nói ra một chút tâm đắc tu luyện của riêng mình, thậm chí có ít người còn ở trước mặt mọi người biểu diễn vỗ công đấu pháp.

Mà sau khi tin tức Đại hội Võ Đạo của Hoa Hạ được mở ra phát trực tiếp, ở trên internet điên cuồng truyền bá ra, mỗi nơi tiếp sóng phát trực tiếp đều có số lượng người theo dõi tăng vọt, tổng số người theo dõi vậy mà đột phá một tỷ, mà uy vọng của Thẩm Thanh Sơn ở trên toàn Hoa Hạ cũng lập tức nhanh chóng tăng lên, mỗi loại tiêu đề tin tức chính gần như đều đang bàn tán nghị luận về chuyện này.

"Thẩm Thanh Sơn này! Đến cùng là hắn muốn làm cái gì? Chẳng lẽ muốn tranh cử tổng thống hay sao?"

Ngư Dao Dao vừa cúi đầu lật xem điện thoại, để ý tới động tĩnh dự luyện trên internet, oán hận nói.

Tào Văn thì hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

"Mỗi một bước đi của Thẩm Thanh Sơn chắc chắn đều có thâm ý, tuyệt đối không phỉa chỉ đơn giản là mua chuộc lòng người như thế!"

Chớp mắt một cái, gần hai giờ trôi qua, khâu thứ nhất trao đổi lý thuyết tạm thời cũng kết thúc.

Dựa theo quy trình như trước kia, tiếp theo sẽ tiến vào khâu trao đổi thực chiến.

Lúc này, Thẩm Thanh Sơn đứng dậy một lần nữa:

"Các vị, ở trước khi bắt đầu trao đổi thực chiến, Thẩm mỗ còn có một việc phỉa tuyên bố với mọi người!"

"Chắc hẳn tất cả mọi người còn nhớ rõ, ở hơn một năm trước, trong cảnh nội tỉnh Thiên Nam ta gặp phải thảm kịch khủng khiếp diệt môn! Bảy đại gia tộc tỉnh Thiên Nam ta ở trong vòng một đêm, toàn bộ gặp thảm kịch diệt môn!"

"Từ sau khi việc này xảy ra, Thẩm mỗ đêm không thể say giấc, liên hợp với Thanh Long phái và mấy đại tông môn, một mực truy tra án này, thẳng đến ba ngày trước cuối cùng không phụ sự mong đợi của mọi người, đã tróc nã quy án tên hung thủ này!"

Oanh!

Thẩm Thanh Sơn vừa nói ra khỏi miệng lời này thì vô luận là những người vào lúc này ở trên sân thượng hay là một tỷ người đang xem trực tiếp lập tức toàn bộ đều bùng nổ.

Hoá ra,

Ở hơn một năm trước, trong tỉnh Thiên Nam từng xảy ra thảm án diệt môn chấn kinh toàn bộ Hoa Hạ, trong số mười đại gia tộc xếp hạng mười vị trí đầu của tỉnh Thiên Nam thì có bảy đại gia tộc ở trong một đêm, toàn bộ gặp phải thảm kịch diệt môn, liên lụy tới gần ngàn người!

Sau khi án này xảy ra thì lập tức toàn bộ Hoa Hạ vì thế mà chấn động, thậm chí gây nên sự chú ý của toàn cầu.

Đáng tiếc, người có thể làm ra thảm án có quy mô lớn như thế chắc chắn là cường giả đương thời, muốn truy tra được hung thủ lại nói nghe thì dễ?

Bởi vậy hơn một năm nay đi qua cũng vẫn không có lấy được tiến triển gì.

Bây giờ, Thẩm Thanh Sơn đột nhiên nói bắt được hung thủ, chuyện này làm sao không làm cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.

Không nghĩ tới, Tào Văn nghe được điều này thì lập tức hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

"Thật sự là vừa ăn cướp vừa la làng! Người khác có lẽ không biết, thế nhưng ta có thể khẳng định, bảy đại gia tộc bị diệt môn thì, người đứng phía sau chắc chắn không thoát khỏi liên quan tới Thẩm Thanh Sơn, nếu không phải như thế, hắn lại làm sao có khả năng nhanh như thế đã chưởng khống được toàn bộ tỉnh Thiên Nam?"

Ngự Dao Dao cũng theo đó mà gật đầu nói:

"Không sai! Lúc ấy sau khi án này xảy ra, rất nhiều người đều nghi ngờ là Bồng Lai tiên giới phái cường giả ra gây nên, mà Thẩm Thanh Sơn này vừa nghi dường như có quan hệ không tầm thường với Bồng Lai tiên giới, huống chi sau khi việc này xảy ra, hắn cũng là người được hưởng lợi lớn nhất!"

Trong khi hai người đang nói chuyện thì Thẩm Thanh Sơn ở trên đài cao bỗng nhiên móc ra một cái điều khiển từ xa rồi mới đưa tay nhấn vào cái nút trên điều khiển:

Ầm ầm!

Đại cao lập tức rung lắc một trận, sau đó thì ở vị trí chính giữa xuất hiện một cái hố lớn, rồi sau đó một cái khung được chế tạo bằng hợp kim tưới dưới mặt đài cao chậm rãi nổi lên!

Mà ở trên cái khung kia thì bỗng nhiên trói một người thanh niên áo trắng hơn hai mươi tuổi, chẳng những trên người loang lổ vết máu, khắp nơi đều có vết thương, hơn nữa tất cả trên dưới còn dán các loại phù kỳ lạ.

"Ừm?"

Diệp Trần nhìn thấy người này niên bị trói vào trên khung này thì lập tức cảm thấy nhìn có chút quen mắt, cẩn thận nhìn vào xem xét thì lập tức hắn nhận ra được:

"Tiểu Bạch?"

Hóa ra, người lúc này bị trói trên khung kia rõ ràng là Chúc Tiểu Bạch đệ đệ của Chúc Minh Phi!

Chỉ có điều, trên người hắn bị lực lượng của mấy tầng cấm chế hoàn toàn che kín khí tức lại, cho nên trước đó Diệp Trần mới không có phát giác được.

Không những như thế, Diệp Trần còn phát hiện, thần hồn của Chúc Tiểu Bạch dường như cũng bị người động tay chân, đến mức khí tức bây giờ của hắn làm cho người ta có một loại cảm giác rất là tà ác.

Hơn nữa hắn đã từ thiếu niên của ngày xưa trở thành một thanh niên anh tuấn, bộ dáng cũng có biến hóa không nhỏ.

Nếu không phải Diệp Trần tìm hiểu pháp tắc chi lực thì chỉ sợ thật đúng là không thể liếc mắt là có thể nhận ra hắn.

Tào Văn nghe được tiếng hô nhỏ của Diệp Trần thì chẳng mấy chốc cũng phản ứng lại:

"Đây là...Chúc tiểu công tử? Hắn làm sao lại trở thành bộ dáng này! Thẩm Thanh Sơn này thực sự đáng ghét!! Chờ một chút, lúc này hắn đẩy Chúc tiểu công tử ra là có ý gì? Chẳng lẽ hắn là muốn..."

Tào Văn còn chưa dứt lời thì Diệp Trần đã hiểu ra được ý tứ của hắn, hắn vốn định ngay lập tức xuất thủ cứu Chúc Tiểu Bạch, nhưng ngay lập tức lại kiềm chế lại.

Thẩm Thanh Sơn rõ ràng lả muốn đẩy chuyện bảy đại gia tộc bị diệt lên trên người Chúc Tiểu Bạch, nếu như lúc này hắn cưới người, ngược lại sẽ để Chúc Tiểu Bạch không đánh mà tự nhận tội danh này!

Quả nhiên:

Thẩm Thanh Sơn lúc này cũng đã đi tới trước mặt Chúc Tiểu Bạch, hướng về phía ống kính máy quay trực tiếp, nói:

"Các vị mời xem! Người này ở một năm trước chính là hung thủ thật sự làm cho bảy đại gia tộc bị diệt môn, tên là Chúc Tiểu Bạch, là đệ tử thiên tài của Cuồng Tiên môn, chắc hẳn các vị ngồi ở đây trước kia cũng nghe nói về người này rồi chứ?"

Oanh!

Thẩm Thanh Sơn vừa nói ra lời này thì toàn trường lập tức xì xào bàn tán lần nữa.

Từ hơn một năm trước, Cuồng Tiên môn biến mất một cách không bình thường, không còn xuất hiện ở trên giang hồ, thậm chí có rất nhiều lời đồn, Cuồng Tiên môn đã bị cường giả của Bồng Lai tiên giới tiêu diệt.

Không nghĩ tới hôm nay thế mà có thể nhìn thấy môn nhân của Cuồng Tiên môn một lần nữa, hơn nữa lại còn là thủ phạm làm bảy đại gia tộc diệt môn!

Còn về phần Chúc Tiểu Bạch, vốn là nhân vật thiên tài xuất thân từ Bồng Lai tiên đảo, sau này gia nhập vào Cuồng Tiên môn lại từng đạt được Diệp Trần tự mình chỉ điểm, tu vi càng thêm đột nhiên tăng mạnh, mấy năm về trước ở bên trong toàn bộ thế hệ tuổi trẻ của Hoa Hạ, cũng đều là nhân vật số một, là thần tượng trong lòng của vô số thanh niên võ giả.

Cho nên phóng tầm mắt toàn bộ võ lâm Hoa Hạ, người không nghe nói tới đại danh của Chúc Tiểu Bạch thì quả thực là không nhiều!

"Thẩm gia chủ! Người này thật là Chúc Tiểu Bạch không thể nghi ngờ, tuy nhiên ngươi làm sao có thể chắc chắn hắn là hung thủ gây ra thảm án diệt môn của bảy đại gia tộc? Hơn nữa việc này cũng chưa chắc có quan hệ gì với Cuồng Tiên môn a?"

Trên một cái ghế ngồi ở phía sau trên đài cao, một ông lão trên người mặc đạo bào bỗng nhiên cao giọng mở miệng hỏi.

Diệp Trần quay đầu nhìn lại, người nói chuyện này rõ ràng là Yến chân nhân mà hắn đã từng gặp mặt mấy lần.
Chương 902 Nếu như người kia còn ở đây!

Diệp Trần thấy Yến Bản Đạo đứng dậy, vì Chúc Tiểu Bạch và Cuồng Tiên môn nói chuyện, trong lòng không thể không âm thầm gật đầu.

Ông lão này vẫn còn tính là coi trọng nghĩa khí!

Chẳng mấy chốc, Ngư Dao Dao ở một bên cũng lập tức đứng dậy nói theo:

"Lời này của Yến chân nhân có lý, nếu như không có chứng cứ xác thực, Thẩm gia chủ vẫn là đừng ăn nói lung tung!"

Mọi người ở dưới đài nghe được điều này thì lập tức cũng thi nhau bàn tán.

Mà vẻ mặt của Thẩm Thanh Sơn lại không thay đổi, dường như sớm đã đoán được sẽ có ngươi hỏi về vấn đề này, lập tức tức cười ha ha một tiếng, nói:

"Hai vị nói hay lắm! Không có chứng cứ, hoàn toàn chính xác là không thể nói mò, thế nhưng nếu như lời này là do chính hắn nói thì sao đây?"

Thẩm Thanh Sơn nói xong lời này thì bỗng nhiên đưa tay chỉ vào chỗ mi tâm của Chúc Tiểu Bạch.

Chúc Tiểu Bạch trước đó vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê thì ngay lập tức khoan thai tỉnh lại, tuy nhiên ánh mắt tan dã, thần chí dường như có chút mơ hồ.

"Chúc Tiểu Bạch!"

Thẩm Thanh Sơn bỗng nhiên hét lớn một tiếng:

"Hiện tại ở trước mặt tất cả mọi người, ngươi tới nói một chút chuyện bảy đại gia tộc tỉnh Thiên Nam bị diệt tộc một năm trước, chuyện này có phải là ngươi gây nên hay không?"

Bạch!

Ánh mắt của mọi người, tính cả những người bình thường đang ở trước màn hình điện thoại, trước máy vi tính quan sát trực tiếp, tất cả đều thi nhau nín thở, chờ đợi Chúc Tiểu Bạch trả lời.

"Đúng!"

Hai mắt Chúc Tiểu Bạch vô thần, cứng ngắc gật đầu nói.

Xoạt!

Mọi người nghe được điều này thì lập tức thi nhau bàn tán lần nữa.

Mấy người Tào Văn và Ngư Dao Dao càng là trợn mắt há hốc mồm, quả thực không thể tin vào tai của mình.

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không khẽ chau mày, tuy nhiên chẳng mấy chốc thì đã hiểu toàn bộ câu chuyện trong đó.

Rất rõ ràng Chúc Tiểu Bạch lại bị người thi triển một loại hình tà thuật nào đó, ý thức đã hoàn toàn không cách nào tự chủ, cho nên mới sẽ bị Thẩm Thanh Sơn nắm mũi dẫn đi.

Thẩm Thanh Sơn cười đắc ý, lại nói:

"Vậy ngươi tới nói cho ta, ngươi diệt cả bảy đại gia tộc có phải là Cuồng Tiên môn ở đằng sau sai khiến hay không?"

"Đúng!"

Chúc Tiểu Bạch lại cứng ngắc nhẹ gật đầu.

Oanh!

Thấy cảnh này, không chỉ ở nơi này lập tức sôi trào, mà những nơi đang xem phát sóng trực tiếp trên sân thượng này cũng lập tức nhấc lên sóng to gió lớn!

"Không nghĩ tới thật đúng là Chúc Tiểu Bạch này làm!"

"Uổng công ta trước đó còn coi hắn làm thần tượng, không nghĩ tới hắn đúng là một người tàn bạo hết mức như thế!"

"Còn có Cuồng Tiên môn ở phía sau hắn, xem ra cũng không phải thứ gì tốt đẹp!"

"Loại người này nên phanh thây xé xác, chịu lấy cực hình, bằng không sẽ không làm vơi đi sự tức giận trong lòng mọi người!"

"Giết hắn! Giết hắn!"

...

Cho dù bất cứ lúc nào, dân chúng bình thường đều dễ dàng bị dao động nhất, hơn nữa Chúc Tiểu Bạch ngay ở trước mặt một tỷ người xem, chính miệng thừa nhận việc này là hắn gây nên, cũng không phải do mọi người không tin là được.

Tuy rằng cũng có một số người vì Cuồng Tiên môn đứng ra giải thích, thế nhưng chẳng mấy chốc liền chìm ngập ở bên trong biển nước miếng chửi rủa.

Chuyện đến mức độ này thì ngay cả Yến chân nhân kia biết rõ việc này chắc chắn có ẩn tình khác, lúc này cũng không dám nhiều lời bằng không ngay cả hắn sợ rằng cũng sẽ bị liên lụy vào!

"Thẩm Thanh Sơn này hóa ra là đánh đúng cái chủ ý này! Nếu để cho hắn được như ý mà nói thì chẳng những uy vọng của hắn ở trên toàn bộ Hoa Hạ sẽ tăng lên rất cao, Chúc Tiểu Bạch trở thành hình nhân thế mạng thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, còn hoàn toàn bôi đen Cuồng Tiên môn! Có thể nói một cục đá hạ ba con chim!"

Ông lão ở bên cạnh Ngư Dao Dao lại thấp giọng mở miệng nói.

Diệp Trần bỗng nhiên chen lời nói:

"Chỉ sợ không chỉ như vậy! Mục đích thực sự của hắn chắc là muốn lấy Chúc Tiểu Bạch dụ người của Cuồng Tiên môn xuất hiện! Sau đó thì một mẻ hốt gọn!"

Ngay tại vừa rồi, Diệp Trần mơ hồ phát hiện, xung quanh tòa nhà cao ốc này ở trong phạm vi trăm dặm, xuất hiện mấy đạo khí tức vô cùng cường hãn đang ẩn núp ở chỗ tối, chắc là Thẩm Thanh Sơn trước đó đã sắp xếp xong quân mai phục.

Hai con ngươi của Tào Văn hơi ngưng tụ, thấp giọng nói:

"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Diệp Trần một mặt bình thản:

"Chờ một chút!"

Tuy rằng cách làm người của Thẩm Thanh Sơn rất đáng ghét, tuy nhiên hắn muốn thông qua phương thức trực tiếp dẫn người của Cuồng Tiên môn xuất hiện, mục địch ngược lại là trùng với Diệp Trần.

Hơn nữa, Chúc Tiểu Bạch trước mắt cũng không cần lo lắng tới tính mạng, lúc chưa có dụ được người của Cuồng Tiên môn xuất hiện thì chắc sẽ không hạ sát thủ đối với hắn, mà có ý muốn hạ sát thủ thì Diệp Trần ở đây không phải là ma nơ canh.

Quả nhiên, đợi đến khi mọi người ở dưới đài bàn tán một lúc lâu, Thẩm Thanh Sơn ho nhẹ một tiếng:

"Các vị!"

Giọng nói này tuy rằng không lớn, thế nhưng lại truyền vào trong tai của mỗi người rất rõ ràng, hơn nữa lực uy hiếp rất có tác dụng, hiện trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.

Thẩm Thanh Sơn lại chậm rãi mở miệng nói:

"Vụ án bảy đại gia tộc bị diệt môn, bây giờ đã điều tra rõ, tuy rằng thủ phạm Chúc Tiểu Bạch đã quy án, nhưng chủ mưu chân chính chính là Cuồng Tiên môn ở phía sau hắn!"

"Bây giờ xem ra, Cuồng Tiên môn mất tích một cách không bình thường ở một năm trước chắc là chạy án, chúng ta tuyệt đối không thể cho phép thế lực tà ác như vậy tiếp tục là mối nguy cho xã hội, cho nên chúng ta phải đoàn kết lại, đấu tranh với bọn hắn đến cùng!"

Thẩm Thanh Sơn nói ra lời nói chính nghĩa tới đây thì dừng lại một chút, gương mặt hướng ống kính, bên trong giọng nói hiện ra vẻ mê hoặc, nói:

"Sau khi ta và chưởng môn của mấy đại tông môn ở phương Nam bàn bạc thương nghị thì đã quyết định, phàm là ai có thể cung cấp manh mối về hành tung của môn đồ Cuồng Tiên môn thì ban thưởng một bộ công pháp tu luyện cao cấp cộng thêm năm ngàn vạn đồng!"

"Phàm là ai có thể tru sát môn đồ Cuồng Tiên môn, một khi tra ra là thật, ngoại trừ bên thưởng ở trên ra, có thể ở bên trong chốn võ lâm phương Nam tùy ý lựa chọn tông môn trở thành môn hạ đệ tử hạch tâm!"

Oanh!!

Thẩm Thanh Sơn vừa nói ra khỏi miệng lời này, thì những người đang xem phát trực tiếp lập tức thi nhau sôi trào.

Bởi vì cái gọi là có trọng thưởng tất có dũng phu!

Những điều kiện mà Thẩm Thanh Sơn đưa ra đối với cao thủ võ đạo mà nói, có lẽ cũng không có sức hấp dẫn quá lớn, nhưng đối với khát vọng của người bình thường muốn trở thành võ giả mà nói thì không khác gì cơ hội một bước lên trời!

Vào thời điểm này thì ai còn cẩn thận đi suy nghĩ Cuồng Tiên môn đến cùng có là hung thủ hay là không?

"Cương quyết ủng hộ Thẩm thánh nhân!"

"Đánh bại Cuồng Tiên môn!"

"Tuyệt không thể để loại môn phái tà ác như Cuồng Tiên môn này tồn tại ở trên thế gian!"

...

Trong lúc nhất thời, dân chúng ở trên mạc kích động phẫn nộ, thi nhau bắt đầu lấy ngòi bút làm vũ khí đối với Cuồng Tiên môn.

Cùng lúc đó:

Ở Kinh đô!

Cao tầng của quân đội Hoa Hạ tạm thời tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Lúc này, Dịch Sơn Hà tóc đã bạc phơ ngồi ở trên ghế ghế chủ trì, gắt gao nhìn chằm chằm vào màn ảnh trước mắt, trong đôi mắt gần như muốn phun ra lửa!

"Được một tên Thẩm Thanh Sơn! Hắn thật đúng là biết đổi trắng thay đen, lẫn lộn phải trái!"

"Hắn cho là chúng ta không biết, hắn có thân phận là gian tế của Bồng Lai tiên giới hay sao? Cũng dám trả đũa, ngược lại nói xấu Cuồng Tiên môn, thật sự là lẽ nào có thể như vậy!"

"Dịch soái! Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, ta đây dẫn đội tới bắt người này lại, rồi mới công khai bộ mặt thật của hắn ra!"

...

Một đám tướng quân ở phía dưới thi nhau mở miệng nói.

Tuy nhiên:

Đối mặt với sự kích động tức giận của chúng tướng, Dịch Sơn Hà đột nhiên thở dài một tiếng, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng mệt mỏi lắc đầu, nói:

"Tâm tình của các ngươi, ta làm sao không hiểu? Thế nhưng bây giờ địa thế người ta còn mạnh hơn mình a!"

"Bồng Lai tiên giới kia cường giả xuất hiện lớp lớp, tướng quân Diệp Thiên Ca và các cao thủ Cuồng Tiên môn cũng không biết tung tích, nếu như chnugs ta bây giờ thật trở mặt với Bồng Lai, vậy thì Hoa Hạ nguy rồi!"

Chúng tướng nghe vậy, mọi người lập tức ủ rũ, tất cả đều thúc thủ vô sách.

Dịch Sơn Hà cũng yếu ớt thở dài một hơi, "Ai! Nếu như người kia còn ở đây thì làm sao đến mức này!"
Chương 903 Quyết tâm của một cô gái

Vân Châu, bên trong một căn phòng nào đó ở một cái tiểu khu cực kỳ bình thường,.

"Cái gì? Tiểu thư, cháu muốn một mình đi cứu Chúc tiểu công tử? Cái này làm sao đi? Quá nguy hiểm!!"

Người nói chuyện chính là ông lão mặc quần áo cổ trang màu xám, khí tức trên người khá không tệ, tu vi có lẽ ít nhất cũng là Thánh Cảnh trở lên.

Nếu như Diệp Trần ở đây thì chắc chắn có thể liếc mắt cái là nhận ra ông lão trước mắt này là ai, bỗng nhiên chính là Mạnh Huyền Lễ khách khanh ngày xưa của Đường gia!

Còn về phần trước mặt Mạnh Huyền Lễ là thân ảnh của một cô gái thanh lịch trang nhã, nhìn qua giống như chỉ là một người bình thường, nhưng lại mơ hồ hiện ra một cỗ khí thế khó mà hình dung, thậm chí còn mạnh hơn cả Mạnh Huyền Lễ!

Cô gái xoay người lại, hiện ra dung mạo xinh đẹp và thanh lịch, bỗng nhiên chính là Đường Thanh Nhã bạn học cũ của Diệp Trần, chỉ có điều Đường Thanh Nhã bây giờ sớm đã không còn là cô gái không hỏi thế sự như ngày xưa mà có nhiều hơn mấy phần khí thế xuất trần của tu tiên giả.

Đôi mi thanh tú của Đường Thanh Nhã vào lúc này nhíu chặt lại, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ buồn rầu, yếu ớt thở dài một hơi nói:

"Mạnh gia gia, cháu biết ông không muốn để cho cháu đi mạo hiểm, nhưng là lần này thì cháu nhất định phải đi!"

Mạnh Huyền Lễ cuống lên:

"Tiểu thư, chẳng lẽ cháu đã quên lời dặn dò của Diệp tướng quân trước khi đi rồi sao? Ở trước khi Chúc đại công tử chưa có đột phá tới cảnh giới kia, nhiệm vụ của chúng ta là thu thập tình báo về gian tế của Bồng Lai, tuyệt đối không thể hành động tùy tiện!!"

Đường Thanh Nhã nói:

"Mạnh gia gia, lời mặc dù là nói như vậy, thế nhưng ông có nghĩ tới hay không, nếu như hôm nay người của Cuồng Tiên môn chúng ta không lộ diện thì sẽ có hậu quả như thế nào sao?"

"Hậu quả?"

Mạnh Huyền Lễ một mặt mờ mịt.

Đường Thanh Nhã tiếp tục mở miệng nói:

"Nếu như hôm nay chúng ta không lộ diện, chẳng khác nào Cuồng Tiên môn sẽ ngồi vững vào cái tội danh đó, cho dù sau này mấy người Diệp Tướng quân trở về, chỉ sợ đã đưa ra kết luận cuối cùng, đến lúc đó chỉ sợ cũng rất khó có thể giải được mối oan khuất này cho Cuồng Tiên môn!"

"Huống chi, Chúc tiểu công tử bị bắt, nếu như chúng ta không ra tay cứu, Chúc đại công tử nếu như biết được tin này thì hắn sẽ nghĩ như thế nào? Hắn sẽ còn giống như trước đây, tận tâm tận lực trợ giúp Cuồng Tiên môn chúng ta sao?"

Mạnh Huyền Lễ hoàn toàn á khẩu không phản bác lại được.

Không thể không nói, Đường Thanh Nhã nói rất có lý!

Mà kế sách này của Thẩm Thanh Sơn cũng hoàn toàn chính xác là rất độc!

Vô luận là nhìn từ phương diện nào, người của Cuồng Tiên môn hôm nay đều phải hiện thân, bằng không sau này chỉ sợ cũng không còn có chỗ để trở mình.

Sau khi Mạnh Huyền Lễ trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nặng nề thở dài:

"Được rồi! Đã như vậy, vậy thì để lão phu đi thay tiểu thư đi! Ta cũng đã sống lâu như vậy rồi, cũng không quan tâm sống lâu thêm mấy ngày, tiểu thư chỉ dùng mười mấy năm mà đã đạt tới tu vi Thần Cảnh, tương lai tiền đồ vô lượng, tuyệt đối không thể đặt mình vào chốn nguy hiểm a! Việc này cứ như thế đi!"

Mạnh Huyền Lễ một mặt kiên quyết, không thể nghi ngờ nói.

Không nghĩ tới,

Đường Thanh Nhã lại lắc đầu, hiện ra nụ cười khổ nói:

"Mạnh gia gia, chuyện này chỉ sợ thật đúng là không được! Tuy rằng ông cũng là người của Cuồng Tiên môn, thế nhưng người ngoài biết đến ông cũng không nhiều, ông dựa vào cái gì để mọi người tin tưởng ông có thể đại biểu Cuồng Tiên môn được đây?"

"Chuyện này..."

Mạnh Huyền Lễ ngay lập tức lại không phản bác được.

Đường Thanh Nhã hít một hơi thật sâu, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ kiên định, chậm rãi nói:

"Bây giờ ở dưới loại cục diện này cũng chỉ có cháu là có thể ra mặt cho Cuồng Tiên môn!"

Mạnh Huyền Lễ kinh ngạc trong chốc lát cuối cùng bùi ngùi thở dài một tiếng.

Hoàn toàn chính xác, Đường Thanh Nhã đã từng được Diệp Trần tự mình truyền thụ, ở mấy năm trước đó thì đã bước vào Thần Cảnh, là nhân vật quan trọng của Cuồng Tiên môn.

Lại thêm dung mạo của nàng xuất chúng, danh khí tuy rằng không bằng Chúc Tiểu Bạch, nhưng cũng không kém xa, là nhân vật cấp nữ thần trong lòng vô số võ giả, ở toàn bộ trong giới võ lâm của Hoa Hạ đều rất nổi tiếng.

Để mà so sánh thì nếu như là Mạnh Huyền Lễ ra mặt thì chỉ sợ không có mấy người nhận biết, hơn nữa tu vi của hắn cũng chỉ có Thánh Cảnh mà thôi, hoàn toàn chính xác có chút không đáng chú ý.

"Mạnh gia gia, lần này cháu đi, nếu như không thể trở về thì ngài cần phải bản vệ tốt chính mình, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mà Diệp tướng quân giao cho chúng ta, ngàn vạn không thể báo thù cho cháu! Mạnh gia gia nhớ đó!!"

Đường Thanh Nhã nói xong lời này, thân thể mềm mại hơi chao đảo một cái thì người đã biến mất ngay ở trong phòng không thấy gì nữa.

...

Một bên khác, Đại hội Võ Đạo đang tiến hành bừng bừng khí thế.

Quả nhiên như Diệp Trần dự đoán, Thẩm Thanh Sơn cũng không có lập tức xử trí Chúc Tiểu Bạch mà là tuyên bộ đợi đến sau khi kết thúc Đại hội Võ Đạo thì xử quyết công khai ở trước mặt tất cả mọi người, hiển nhiên là muốn dựa vào đó để dụ người của Cuồng Tiên môn xuất hiện.

"Tiếp theo, ngay lập tức sẽ đi vào khâu trao đổi thực chiến mà mọi người yêu thích nhất!"

"Quy tắc tham chiến chắc hẳn cũng không cần ta phải nhiều lời, phàm là thanh niên tài tuấn tuổi không quá ba mươi lắm thì đều có thể đại biểu cho tông môn của mình ra sân tỷ thí luận bàn, nếu như ai có thể đứng ở cuối cùng nhất thì chính là quán quân Đại hội Võ Đạo lần này, sẽ thu hoạch được phần thưởng vô cùng phong phú..."

Sau khi Thẩm Thanh Sơn nói đại khái quy tắc xong thì trao đổi thực chiến cũng chính thức bắt đầu.

Tuyển thủ ngay từ đầu ra sân tham chiến, tu vi phỉ biến đều không cao, nhiều nhất cũng chỉ có tu vi tông sư Hóa Kình mà thôi.

Biểu hiện của những người này cũng đều hiểu rõ, bọn họ căn bản không có tư cách tranh đoạt quán quân của Đại hội Võ Đạo, cho nên chỉ là đại biểu cho tông môn của riêng mình có mặt trên lôi đài mà thôi.

"Lục Đại Sơn của Hình Ý môn đến đây lĩnh giáo!"

"Lưu Bách Thịnh của Hoánh Sơn phái đến đây lĩnh giáo!"

"Hà Trường Lâm của Thất Tinh tông đến đây lĩnh giáo!"

...

Sau khi từng thanh niên tài luấ lần lượt lên lôi đài thì một phen long tranh hổ đấu bắt đầu, vô luận là người ở đây hay là người đang online trực tiếp theo dõi qua mạng thì không khi đều lập tức trở nên sôi nổi hơn, dười đài thi nhau vang lên từng tiếng cổ vũ ủng hộ.

Mà sau khi trao đổi thực chiến tiến hành thì thực lực của tuyển thủ tham chiến cũng dần dần càng ngày càng mạnh, chẳng mấy chốc đã bắt đầu có cao thủ Thánh Cảnh xuất hiện, mà những thanh niên tài tuấn có thực lực tông sư Hóa Kình kia tự nhiên cũng không còn dám lên đài tự rước lấy nhục vào thân, số người tham chiến cũng bắt đầu giảm mạnh.

Dù sao, tuy rằng nói võ học bây giờ phát triển, nhưng là cao thủ ở trước ba mươi lăm tuổi có thể bước vào cảnh giới Thánh Cảnh dù sao cũng là số ít.

Chớp mắt một cái, hơn hai giờ đi qua, trên lôi đài đã trải qua hai mươi mấy cuộc chiến lớn nhỏ.

Diệp Trần đối với loại giao đấu trình độ này không nhấc lên nổi bất kỳ một chút hứng thú nào:

"Chẳng lẽ người của Cuồng Tiên môn sẽ không xuất hiện sao?"

Một mực không thấy người muốn chờ đến, Diệp Trần lập tức hơi có chút thất vọng.

Ngay vào lúc Diệp Trần đã có chút không kiên nhẫn, lúc chuẩn bị trực tiếp ra tay cứu Chúc Tiểu Bạch.

"Ừm?"

Diệp Trần bỗng nhiên cảm ứng được ở gần tòa nhà cao ốc xuất hiện một đạo khí tức hết sức quen thuộc!

Nhưng mà khí tức ở trên người này dường như thông qua một loại bí thuật nào đó làm thay đổi, Diệp Trần chỉ cảm thấy có chút quen thuộc lại không cách nào hoàn toàn xác định được là ai.

"Tuy rằng khí tức làm thay đổi, thế nhưng vẫn như cõ cho ta một loại cảm giác rất quen thuộc, cảm giác rất thân thiện! Người này sẽ là ai?"

Ngay vào lúc Diệp Trần đang âm thầm suy tư:

Ầm!

Ngư Dao Dao ở bên cạnh, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái tung người nhảy tới trên lôi đài.

"Ngư Dao Dao võ đạo phương Bắc đến đây hướng các vị đồng nghiệp phương Nam xin thỉnh giáo!"

Xoạt!

Ngư Dao Dao vừa lên lôi đài thì tập tức toàn bộ đại hội đều lập tức xao động.

Mà lúc này những người đang online xem trực tiếp ở đây cũng lập tức bùng nổ.
Chương 904 Đường Thanh Nhã của Cuồng Tiên môn, chuyên tới để thỉnh giáo!

Ngư Dao Dao vừa lên lôi đài, thì những người đang xem online thông qua internet lập tức trở nên sôi trào:

"Người này chính là Ngư Dao Dao được mọi người lưu truyền là một trong tam đại nữ võ thần của Hoa Hạ?"

"Tạm đại nữ võ thần? Không biết là tam đại nữ võ thần nào? Mong ngươi nói cho biết!"

"Các ngươi ngay cả chuyện này cũng không biết sao? Thật đúng là cô lậu quả văn, vậy ta sẽ phổ cập tri thức cho các ngươi một chút đi! Tam đại nữ võ thần này chẳng những tu vi có một không hai trong thế hệ trẻ tuổi, hơn nữa ai cũng đẹp nghiêng nước nghiêng thành, ngoại trừ Ngư Dao Dao võ đạo phương Bắc ra hai vị khác còn lại thì là Đường Thanh Nhã và Tô Mạn của Cuồng Tiên môn!"

"Thậm chí nghe nói hai vị kia có dung mạo và thực lực đều còn ở trên Ngư Dao Dao, Ngư Dao Dao ở trong tam đại nữ võ thần cũng chỉ có thể xếp ở vị trí thứ ba mà thôi!"

"Cái gì! Chính là người của Cuồng Tiên môn phạm phải tội ác ngập trời kia sao? Thật sự là đáng tiếc cho hai vị giai nhân tuyệt sắc kia!"

...

Rầm rầm rầm!

Ngư Dao Dao trước đó vẫn luôn kìm nén một cỗ tức giận trong lòng, sau khi leo lên lôi đài thì vung ngụm tức đó tới trên người đối thủ, ngay lập tức dùng thủ đoạn như lôi đình nhanh chóng giải quyết mấy tên cao thủ Thánh Cảnh, toàn trường lập tức phải sợ hãi.

Mà không khí của hơn tỷ người đang xem trực tiếp qua mạng hay các phương tiện thông tin đại chúng cũng càng ngày càng thêm bốc lửa:

"Không hổ là nữ thần của ta a! Quá bá khí!"

"Xem ra lần này quán quân Đại hội Võ Đạo, ngoài Ngư Dao Dao ra thì không còn có thể là ai khác!"

"Nếu như nói thực lực của Ngư Dao Dao như vậy, ở bên trong tam đại nữ võ thần mà chỉ xếp ở vị trí thứ ba, vậy hai đại nữ võ thần còn lại thì còn cường đại tới mức độ nào?"

...

Trong lúc nhất thời, không riêng gì những người đang xem trực tiếp, xem qua sóng trực tiếp mà còn trên các diễn đàn trực tuyến lớn, tất cả các tin tức liên quan tới Ngư Dao Dao được đưa ra, thậm chí một số cư dân mạng còn đào tư liệu trước đây của tam đại nữ võ thần lên, lưu truyền rộng khắp bàn tán sôi nổi.

Mà lúc này tại hiện trường:

Một đám thanh niên tài tuấn bị tác phong bá đạo của Ngư Dao Dao chấn nhiếp, trong lúc nhất thời lại không có người nào còn dám lên đài.

"Chẳng lẽ võ lâm phương Nam các ngươi tiêu chuẩn cũng chỉ có chút ấy thôi sao? Còn có ai dám tiến lên đài đánh với ta một trận?"

Ngư Dao Dao oai phong lẫm liệt, lúc nói ra lời này, đôi mắt đẹp lại nhìn thẳng về phía Thẩm Thanh Sơn, cố ý lộ ra vẻ khiêu khích:

"Nếu không, Thẩm gia chủ lên lôi đài chỉ giáo ta một chút có được không?"

Ngư Dao Dao cực hận Thẩm Thanh Sơn, thế nhưng bây giờ ở dưới loại cục diện này, nàng ta căn bản không có cách công khai giải thích cho Cuồng Tiên môn, đành phải dùng loại phương thức này đến phát tiết lửa giận trong lòng.

Không nghĩ tới, đối mặt với sự khiêu khích của Ngư Dao Dao, Thẩm Thanh Sơn không giận cũng không tức, vẫn một mặt cười tủm tỉm như cũ nói:

"Ngư đại tiểu thư có võ công cao cường, Thẩm mỗ cảm thấy vô cùng bội phục, chỉ là lấy tuổi tác của Thẩm mỗ không phù hợp với quy tắc dự thi, vẫn là thôi đi!"

Ngư Dao Dao hừ lạnh một tiếng, không buông tha nói:

"Nếu như ta nhất định phải thỉnh giáo Thẩm gia chủ thì sao đây? Chẳng lẽ ngươi không dám?"

Thẩm Thanh Sơn hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Ngư Dao Dao vậy mà hung hăng càn quấy như thế, cuối cùng thu mấy phần tươi cười lại, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ tàn khốc.

Tuy nhiên, ngay vào lúc này bỗng nhiên một giọng nói ngạo mạn vang lên:

"Ngư đại tiểu thư nếu như muốn chỉ giáo thì để cho bản công tử đến lĩnh giáo ngươi mấy chiêu, như thế nào?"

Sưu!

Sau khi giọng nói này rơi xuống, một tên nam tử thanh niên xuất hiện ở trên lôi đài, bỗng nhiên chính là thanh niên ngạo mạn của Thanh Long phái trước đó đã nảy sinh xung đột với Ngư Dao Dao.

"Long Ngạo Thiên của Thanh Long phái hướng Ngư đại tiểu thư xin thỉnh giáo!"

"Ngươi?"

Ánh mắt của Ngư Dao Dao nhìn lướt qua trên người của thanh niên ngạo mạn này, khóe miệng lập tức hơi nhếch lên, hiện ra vẻ khinh bỉ.

Từ khí tức bên trên xem, thanh nhiên ngạo mạn này chỉ có tu vi Thánh Cảnh, căn bản không thể nào là đối thủ của cô.

Long Ngạo Thiên dường như tràn đầy sự tự tin, cười ngạo ngễ, dùng lời nói mà Ngư Dao Dao trước đó đối với Thẩm Thanh Sơn, nói:

"Thế nào? Chẳng lẽ Ngư đại tiểu thư không dám?"

Ngư Dao Dao lập tức cười, tuy nhiên lại là cười lạnh:

"Ta không dám? Ta là sợ ta sẽ đánh chết ngươi! Tiếp chiêu!!"

Ngư Dao Dao hét lớn một tiếng, ngay lập tức bay lên không trung, nhảy vọt tới độ cao mấy chục mét rồi mới một chưởng hướng Long Ngạo Thiên hung hăng đập xuống!

Ầm ầm!

Trên không trung lập tức xuất hiện một cái bóng mờ khổng lồ hình bàn tay màu vàng óng, giống như một ngọn núi nhỏ, từ trên đỉnh đầu của Long Ngạo Thiên rơi đập xuống, toàn bộ trên sân thượng, giống như nhấc lên một cơn gió lốc, sóng nhiệt cuồn cuộn không thôi, một số người cách lôi đài tương đối gần, lập tức bị cỗ khí thế áp bách cường đại này ảnh hưởng, thi nhau lùi lại không ngừng, mọi người đều hiện ra vẻ mặt hoảng sợ.

Tuy nhiên:

Long Ngạo Thiên đứng ở trên lôi đài đối mặt với một chưởng mạnh mẽ như vậy của Ngư Dao Dao, vậy mà không lùi cũng không tránh, hơn nữa trên mặt vẫn treo nụ cười tươi như thế, dường như căn bản không có để thế công của đối phương vào mắt!

Thẳng đến khi bóng mờ khổng lồ hình bàn tay màu vàng óng kia sắp rơi vào trên đỉnh đầu của hắn, Long Ngạo Thiên mới chậm rãi giơ bàn tay lên:

"Phá!"

Ầm ầm!

Cái bóng mờ khổng lồ hình bàn tay màu vàng óng kia có khí thế dọa người vậy mà trong nháy mắ vỡ vụn ra!

Vù vù vù!

Ngư Dao Dao ở trên không trung lập tức liên tục lùi lại, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc:

"Cái gì? Chuyện này sao khả năng!!"

Ngư Dao Dao hiển nhiên cũng không nghĩ tới, lấy tu vi Thần Cảnh của cô, đối phó một tên hạng người cuồng ngạo chỉ có tu vi Thánh Cảnh, vốn nên dễ như trở bàn tay không nghĩ tới mới giao thủ được một chiêu, thay vào đó đã rơi vào hạ phong!

"Ha ha, Ngư đại tiểu thư, ngươi tự cho là tu vi cao hơn ta thì có thể nghiền ép ta giống như nghiền ép một con kiến hôi sao? Không thể không nói, ngươi đối với con đường tu luyện căn bản hoàn toàn không biết gì cả!"

"Tuy rằng số lượng chân nguyên của ngươi vượt xa ta, thế nhưng chất lượng chân nguyên của ngươi xa xa không cách nào so sánh được với ta!"

"Ta chỉ có thể nói, ngươi quá yếu!"

Bạch!

Long Ngạo Thiên nói ra lời này, đồng thời thân hình bỗng nhiên lấp lóe một trận, ngay sau đó vậy mà giống như thuấn di đi ra đằng sau Ngư Dao Dao.

Oanh!

Đợi đến khi Ngư Dao Dao mới vừa phản ứng lại thì Long Ngạo Thiên đã tung ra một quyền!

Nhìn một quyền này giống như bình thường so với một chưởng uy thế kia của Ngư Dao Dao căn bản là không có cách nào đánh đồng, thế nhưng Ngư Dao Dao lại cảm ứng được một tia cảm giác hết sức nguy hiểm!

Ầm ầm!

Dưới sự vội vã, Ngư Dao Dao đành phải song chưởng đánh ra nghênh tiếp đón lấy.

Ầm!

Ngay sau đó, Ngư Dao Dao giống như đạn pháo từ trên trên trời cao rơi xuống, nặng nề ngã ngửa vào trên mặt sàn sân thượng.

Ầm ầm!

Cũng may trên sân thượng này được xây dựng bằng vật liệu đặc thù, hơn nữa còn có lực lượng cấm chế bảo hộ cho nên mới không có sụp đổ.

"Ngư đại tiểu thư, ngươi thua!"

Long Ngạo Thiên nhẹ nhàng nhảy xuống trên lôi đài, nhìn qua Ngư Dao Dao ở dưới lôi đài, một mặt cười tà mở miệng nói.

Xoạt!

Vô luận là người ở đây hay là người đang xem trực tiếp trên các phương tiện thông tin đại chúng thì lập tức tất cả đều thi nhau bàn tán.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, trước đó hoành hành đại sát tứ phương, nữ chiến thần Ngư Dao Dao đang hướng tới vô địch vậy mà lại bại nhanh tới như vậy! Triệt để như vậy!

Mà Long Ngạo Thiên này vừa đánh bại Ngư Dao Dao chẳng những trước đó không có danh tiếng gì mà tu vi chỉ có cấp bậc Thánh Cảnh, thật sự là khiến cho người ta không thể tưởng tượng!

Sau trận chiến này, danh tiếng của Long Ngạo Thiên chỉ sợ sẽ phải vang vọng toàn bộ Hoa Hạ!

Ngư Dao Dao cũng sửng sốt một lúc lâu, đôi mắt đẹp trợn lên thật lớn, thực sự nghĩ mãi mà không rõ, đối phương rõ ràng chỉ có thực lực Thánh Cảnh mà thôi làm sao lại biến thái như vậy!

Tất cả ở đây đều yên tĩnh một lúc lâu:

"Còn có ai muốn lên đài khiêu chiến? Nếu như không có, vậy ta tuyên bố quán quân Đại hội Võ Đạo lần này chính là..."

Thẩm Thanh Sơn cười tủm tỉm đi tới trước sân khấu, đang chuẩn bị tuyên bố kết quả.

Nhưng mà đúng vào lúc này:

Giọng nói lạnh lùng của một cô gái, đột nhiên vang vọng đất trời:

"Đường Thanh Nhã của Cuồng Tiên môn, chuyên tới để thỉnh giáo!"
Chương 905 Miệng lưỡi dẻo quẹo

Sau khi giọng nói lạnh lùng của một cô gái vang lên, một đạo thân ảnh màu trắng xinh đẹp từ trên trời từ từ hạ xuống.

Nữ tử này nhìn vẻ bề ngoài thì khoảng chừng hai mươi tuổi, toàn thân mặc áo trắng hơn tuyết, tóc bay múa theo gió, phảng phất giống như lạc thần hàng thế, tiên tử giáng trần.

"Oa! Thật đẹp a!"

"Nhan sắc này, khí chất này, so với Ngư Dao Dao còn muốn hơn mấy phần a!"

"Khoan đã, cô ta vừa rồi nói cái gì? Đường Thanh Nhã của Cuồng Tiên môn! Chẳng lẽ cô ta chính là nữ thần của Đường gia một trong tam đại nữ võ thần sao?"

"Không sai! Người này chính xác chính là nữ thần của Đường gia! Mấy năm trước ta từng ở bên trong một lần Đại hội Võ Đạo nhìn thấy cô ta!"

"Đáng tiếc! Người tải giỏi không được trọng dụng, cô ta thực sự không nên gia nhập vào cái tông phái tà ác như Cuồng Tiên môn a!"

...

Vô luận là mọi người ở đây hay là những người xem trên sóng truyền trực tiếp đột nhiên thấy Đường Thanh Nhã xuất hiện, tất cả đều thi nhau kinh hô lên.

"Đúng là Đường tiểu thư!"

Tào Văn cũng đột nhiên đứng lên, hai mắt trợn thật lớn, sau khi xác nhận không có nhìn nhầm thì nhìn về phía Diệp Trần ở một bên.

Trên mặt Diệp Trần cũng hiện ra vẻ kích động, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Khó trách ta cảm thấy khí tức này quen thuộc như thế! Thanh Nhã, thật sự là rất lâu rồi a..."

Nhoáng một cái mười hai năm không thấy, Đường Thanh Nhã tuy rằng dung mạo cũng không có biến hóa quá lớn, thế nhưng khí chất cả người lại có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, mơ hồ hiện ra một cỗ khí tức cao quý khó mà hình dung giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, để cho người ta không dám nhìn thẳng.

Diệp Trần lại biết, đây là Thần Hoàng Biến mà lúc trước hắn truyền cho Đường Thanh Nhã, đã có dấu hiệu chút thành tựu, trên người vậy mà đã có khí tức Thần Điểu Phượng Hoàng một cách tự nhiên.

Lúc này Ngư Dao Dao bị thương cũng đã trở lại vị trí của mình, nhìn qua Đường Thanh Nhã từ trên trời hạ xuống, trong đôi mắt đẹp lập tức hiện ra vẻ giật mình, chợt yếu ớt thở dài:

"Đường Thanh Nhã sao? Không nghĩ tới hai năm ngắn ngủi không thấy, thực lực của cô ta dường như đã tinh tiến hơn rất nhiều! Tuy nhiên cô là ngốc soa? Lúc này nhảy ra hơn nữa còn tự cho mình là đệ tử của Cuồng Tiên môn, quả thực chính là không khác gì muốn chết cả a!"

Trong sự ngạc nhiên, thán phục và khó hiểu của mọi người, Đường Thanh Nhã đã nhẹ nhàng rơi vào trên lôi đài, ngay lập tức tất cả ống kính của máy quay phim tự động đều tập trung ở trên người của cô ta.

"Ha ha ha!!"

Thẩm Thanh Sơn nhìn thấy Đường Thanh Nhã xuất hiện thì lập tức cất tiếng cười to, vẻ mặt bỗng nhiên nghiêm lại:

"Được lắm ngươi cái dư nghiệt của Cuồng Tiên môn! Cuồng Tiên môn các ngươi phạm phải tội lớn ngập trời như thế vậy mà ngươi lại dám tới tham gia Đại hội Võ Đạo, ngươi đây là coi võ đạo Hoa Hạ ta không còn ai sao? Người đâu, bắt yêu nữ này lại cho ta!"

Thẩm Thanh Sơn ra lệnh một tiếng, mấy tên cao thủ dưới đài cao lập tức nhẩy ra muốn tiến lên bắt lấy Đường Thanh Nhã.

"Hừ!"

Đường Thanh Nhã hừ lạnh một tiếng, thuận tay á dài vung lên:

Phanh phanh phanh!

Mấy tên cao thủ kia còn chưa tới gần trước mặt Đường Thanh Nhã được mười mét thì bị một cỗ kình phong cường đại trực tiếp đánh bay ra ngoài:

"Thẩm Thanh Sơn! Ngươi ăn nói bừa bãi, đổi trắng thành đen, điên đảo phải trái! Thật coi tất cả mọi người trong thiên hạ này đều mù mắt sao?"

"Ngậm miệng!"

Thẩm Thanh Sơn lập tức quát lớn một tiếng, hiển nhiên sợ Đường Thanh Nhã nói ra một số thứ gây bất lợi cho hắn vậy mà thân thể nhoáng một cái trực tiếp nhào về phía Đường Thanh Nhã!

Rầm rầm rầm!

Thẩm Thanh Sơn xuất thủ chiêu nào chiêu đó đều tàn nhẫn, hơn nữa một màn xuất thủ này của hắn, mọi người ngay lập tức thi nhau kinh hô lên!

"Không nghĩ tới tu vi của Thẩm Thanh Sơn này vậy mà lại mạnh như thế!"

"Không phải nói hắn chỉ có tu vi Thánh Cảnh thôi sao? Thực lực này chỉ sợ ít nhất cũng phải là trên Thần Cảnh a?"

"Cái tên này giấu thật đúng là đủ sâu a!"

...

Trong lúc nhất thời, mọi người bàn tán sôi nổi, ngoại trừ số ít người biết nội tình của Thẩm Thanh Sơn ra, những người còn lại tất cả đều vì thế mà kinh ngạc, nhất là Ngư Dao Dao trước đó còn từng khiêu khích Thẩm Thanh Sơn, càng là sắc mặt đại biến.

Thực lực mà Thẩm Thanh Sơn biểu hiện ra đã không thể yếu hơn so với Long Ngạo Thiên, nếu như Thẩm Thanh Sơn trước đó thật động thủ với cô ta, chỉ sợ cô ta ngay cả mười chiêu cũng không chống nổi!

Tuy nhiên:

Để mọi người càng thêm sợ hãi là, đối mặt với từng chiêu từng chiêu công kích trí mạng của Thẩm Thanh Sơn, vậy mà tất cả đều bị Đường Thanh Nhã ung dung cản lại, hơn nữa không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

"Thẩm Thanh Sơn! Trước đó ngươi đề cập tới thảm án diệt môn của bảy đại gia tộc ở tỉnh Thiên Nam, nói là do Cuồng Tiên môn gây nên, vậy hôm nay ta liền thật tốt nói với ngươi!"

Đường Thanh Nhã vừa ung dung đối phó chiêu thức của Thẩm Thanh Sơn, vừa cao giọng mở miệng:

"Ngươi có biết, bên trong bảy đại gia tộc gặp phải thảm kịch diệt môn còn có Đường gia tỉnh Thiên Nam ta không, bản thân ta cũng là người bị hại!"

"Nếu như Đường gia ta thật là bị Cuồng Tiên môn tiêu diệt, Đường Thanh Nhã ta hôm nay há lại sẽ còn tự cho mình là môn đồ của Cuồng Tiên môn sao?"

"Còn về phần ngươi! Tự xưng là công bằng chính nghĩ, bây giờ lại không kịp chờ đợi muốn giết chết ta cái người bị hại này, ngươi lại đang có ý gì?"

Xoạt!

Cùng lúc Đường Thanh Nhã nói ra lời này đồng thời sử dụng thuật truyền âm, giọng nói vang lên quanh quẩn trên toàn bộ sân thượng, chẳng những truyền đến trong tai của mỗi người đang ở đây một cách rõ ràng ngay cả những người đang xem trên sóng trực tiếp, tất cả cũng đều nghe thấy rõ ràng.

Mọi người nghe được lời nói này của Đường Thanh Nhã, thì lập tức thi nhau gật đầu, thậm chó có rất nhiều người vốn là bị vẻ mặt xinh đẹp của Đường Thanh Nhã làm cho kinh diễm, bây giờ nhìn thấy Thẩm Thanh Sơn không phân tốt xấu, chiêu chiêu đều muốn đưa Đường Thanh Nhã vào chỗ chết, lập tức thi nhau cảm thông, cán cân trong lòng bất tri bất giác đã bắt đầu nghiêng về phía Đường Thanh Nhã.

"Ta cảm thấy nữ thần của Đường gia nói rất có lý!"

"Vị Thẩm gia chủ này hoàn toàn chính xác có vẻ hơi vội vàng!"

"Giá trị của vẻ đẹp chính là chính nghĩa! Nữ thần của Đường gia có dáng dấp đẹp mắt như thế, cô ta nói cái gì cũng đúng!"

...

Thẩm Thanh Sơn đều nghe tiếng bàn tá của mọi người vào trong tai, vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, vừa tăng lớn thế công đối với Đường Thanh Nhã vừa cười lạnh nói:

"Mọi người tuyệt đối không nên tin vào lời nói một bên của con yêu nữ này! Yêu nữ này nhìn như người trong sạch nhưng thật ra thì chính là một con chó cái chính cống! Cô ta vì muốn đạt được công pháp tu luyện, không tiếc hiến thân thể của mình cho cao tầng của Cuồng Tiên môn, chính là một người mà ai cũng có thể làm chồng sống dâm đãng! Cho nên lời nói của cô ta căn bản không đủ để tin tưởng!"

Xoạt!

Không thể không nói, Thẩm Thanh Sơn này hoàn toàn chính xác là rất hiểu rõ tâm lý của đám đông, sau khi hắn vừa nói ra lời này thì mọi người ở đây và những người đang xem trên sóng trực tiếp lập tức bắt đầu xì xào bàn tán, giọng nói ủng hộ Đường Thanh Nhã cũng lập tức giảm đi rất nhiều.

"Ngươi! Hèn hạ!! Vô sỉ!! Ta phải giết ngươi!!"

Đường Thanh Nhã lập tức bị chọc giận, chiêu thức trong nháy mắt cũng trở nên ác liệt.

Mà Thẩm Thanh Sơn thì giả bộ không địch lại, bắt đầu liên tục bại lui, đồng thời còn không quên hướng về phía ống kính hô lớn:

"Tất cả mọi người thấy được chưa? Con yêu nữ này sợ ta vạch trần chuyện xấu của cô ta, đây là muốn giết người diệt khẩu!"

Cùng lúc nói xong lời này, Thẩm Thanh Sơn còn cố ý chịu mấy chỗ vết thương nhẹ, hiện ra vô cùng chật vật, dường như lúc nào cũng có thể chết dưới tay của Đường Thanh Nhã.

Xoạt!

Trong lúc nhất thời, dư luận lại bắt đầu nghiêng về phía Thẩm Thanh Sơn, dù sao ngươi vẫn luôn càng thiên hướng về đồng tình với kẻ yếu!

"Không nghĩ tới nữ thần của Đường gia lại là loại người này?"

"Phi! Cô ta dâm đãng vô sỉ như vậy cũng xứng danh hiệu nữ thần?"

"Theo ta thấy thì loại đàn bà này nên phanh thây xé xác!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK