Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 941 Tính toán của môn chủ Bách Luyện môn

"Nhanh! Nhanh đi bẩm báo môn chủ đại nhân! Nhanh..."

Sau khi ông lão hung ác nham hiểm phản ứng lại thì lập tức rống lớn một tiếng, đáng tiếc hắn vẫn chưa nói xong.

Sưu!

Hổ tử nổi điên, trong nháy mắt vọt tới trước mặt của hắn, ngay lập tức một quyền thô bạo không có chút màu sắc nào hướng dắn hung hăng gáng xuống.

Sắc mặt của ông lão hung ác nham hiểm lập tức thay đổi hoàn toàn, vội vàng giơ hay tay lên để ngăn cản.

"Chết đi!!"

Hổ tử gầm nhẹ một tiếng, lực lượng cuồng mà trên toàn thân không giữ lại chút nào phóng thích ra ngoài.

Răng rắc!

Hai tay của ông lão hung ác nham hiểm trong nháy mắt bị thiết quyền của Hổ tử rõ ràng đánh nát! Sau đó thì một quyền kia lại đấm vào trên ngực của hắn!

"Phốc!"

Ông lão hung ác nham hiểm lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ngược ra đằng sau, đồng thời mặt mũi đầy vẻ khó tin!

Phải biết, hắn thân là trưởng lão của Bách Luyện môn, thế nhưng thực sự có cảnh giới Nguyên Anh, toàn toàn bộ Bách Luyện môn, thậm chí toàn bộ tinh vực Thiên Hoang cũng coi là cường giả có tên tuổi.

Đối phương chẳng qua mới chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi, hơn nữa tu vi vẻn vẹn chỉ có cảnh giới Kim Đan, thế mà một quyền đánh hắn thành trọng thương?

"Không có khả năng! Hắn làm sao lại đột nhiên lại trở nên mạnh như vậy?"

Ông lão hung ác nham hiểm khó có thể tin rống lớn một tiếng, thế nhưng là trong lòng sớm đã bị Hổ tử dọa cho sợ vỡ mật, không kịp đứng vững thân hình thì đã quay người quay đầu muốn chạy trốn.

Tuy nhiên, vừa mới vọt ra được mấy chục mét, một giọng nói bao hàm sát khí bao hàm sát khí nồng đậm đột nhiên vang lên ở bên tai của hắn:

"Chết đi!!"

Oanh!

Theo giọng nói giống như Tử thần lấy mạng của hắn rơi xuống, ông lão hung ác nham hiểm lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại khó mà hình dung từ phía sau lưng của hắn đánh tới.

Mà cùng lúc đó, ở nơi xa có mấy đạo thân ảnh đang lao vùn vùn về phía bên này.

Ông lão hung ác nham hiểm nhìn thấy mấy thân ảnh kia thì lập tức mừng rỡ, vội vàng hô to một tiếng:

"Môn chủ đại nhân! Cứu mạng! Cứu..."

Đáng tiếc tiếng kêu cứu mạng của hắn còn chưa kịp hô xong thì trọng quyền đoạt mệnh của Hổ tử đã hung hăng đập vào trên lưng sau lồng ngực của hắn!

Bành!

Đường đường là trưởng lão của Bách Luyện môn, cường giả cảnh giới Nguyên Anh lại bị một quyền của Hổ tử đánh cho nổ tim, nắm đấm trực tiếp từ đằng sau lồng ngực xuyên qua tới trước ngực!

Ông lão hung ác nham hiểm đến chết cũng nghĩ mãi mà không hiểu, chính mình rõ ràng so với đối phương còn cao hơn một cái đại cảnh giới, vì sao vậy mà lại không chịu nổi một kích như thế, thế mà chết ở dưới tay của một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan.

"Lớn mật!!"

"Làm càn!!"

Sau khi một quyền của Hổ tử tiêu diệt ông lão hung ác nham hiểm kia thì hơn chục đạo khí tức cường hoành từ bốn phương tám hướng thi nhau hò hét mà đến, đúng lúc nhìn thấy tình cảnh bi thảm của ông lão hung ác nham hiểm, lập tức vang lên từng tiếng quát tháo tức giận.

Chớp mắt một cái, mười mấy tên cường giả Bách Luyện môn đã lập tức bao vây Hổ tử lại vào trong đó.

Hổ tử lúc này sớm đã hoàn toàn ở vào trạng thái điên cuồng, căn bản không e ngại chút nào:

"Là các ngươi! Là các ngươi hại chết gia gia của ta! Ta phải để cho tất cả các ngươi đều chết đi!!"

Hổ tử rống lớn một tiếng, trực tiếp giết vào bên trong các cường giả của Bách Luyện môn.

Rầm rầm rầm!

Tuy rằng tu vi của Hổ tử chỉ có cảnh giới Kim Đan, thế nhưng là trong mười mấy năm qua, vẫn luôn dựa theo những gì Diệp trần dạy bảo trước đó, dốc lòng tu luyện Cuồng Ma Thánh Tâm quyết, đã hoàn toàn có thể nắm giữ được lực lượng huyết mạch Cuồng Ma, hơn nữa lúc này lại đang ở trong cơn giận giữ, cho dù là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh cũng có thể dễ dàng giết chết.

Chớp mắt một cái, Hổ tử đã giết chết hơn mười tên cường giả của Bách Luyện môn.

Các cường giả của Bách Luyện môn vốn cũng không có để Hổ tử vào trong mắt, lúc này mới chợt hiểu ra, hóa ra tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan này vậy mà có thực lực khủng bố như thế!

"Môn chủ đại nhân! Kẻ này tuy rằng thiên phú kinh người, thế nhưng đã giết hơn mười trưởng lão của Bách Luyện môn chúng ta, xem ra đã định trước không thể lôi kéo, nhất định phải trảm thảo trừ căn mới được!"

Môn chủ Bách Luyện môn vẫn luôn lẳng lặng đứng ở không trung phía sau, cũng không có vội vàng động thủ, một tên trưởng lão Bách Luyện môn ở bên cạnh, nhịn không được mở miệng nhắc nhở.

Môn chủ Bách Luyện môn mỉm cười, một mặt bình tĩnh nói:

"Hắn đã không biết tốt xấu, vậy thì giết đi! Tuy nhiên môn công pháp tu luyện này của hắn xem ra rất lợi hại! Lấy tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Kim Đan, gần như đã có thể khiêu chiến được Hóa Thần thiên quân! Môn công pháp này chỉ sợ ít nhất cũng là Thiên cấp trở lên, bổn môn chủ nhất định phải đạt được!"

Môn chủ Bách Luyện môn nói xong lời này, vẫn không có sốt ruột động thủ, bàn tay phải lật một cái, lấy ra một cái chuông nhỏ màu tím tản ra khí tức cổ xưa.

Tên trưởng lão Bách Luyện môn kia thấy thế thì lập tức hơi kinh hãi:

"Tiên khí Ly Hồn Chung! Môn chủ đại nhân, chắc là ngài có ý định cưỡng ép cướp đoạt thần hồn của tiểu tử này, sau đó lại sử dụng thuật sưu hồn buộc hắn giao ra môn công pháp thần bí kia?"

Môn chủ Bách Luyện môn nhẹ gật đầu, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ tàn khốc, lạnh lùng nói:

"Nếu là tiểu tử này giống như lão đầu kia, trực tiếp tự bạo nguyên thần, vậy tất cả công sức coi như phí phạm! Cho nên vì kế hoạch hôm nay, chính là dùng Ly Hồn Chung tới nhiếp trụ thần hồn của hắn, không cho hắn có cơ hội tự bạo!"

"Mà cơ hội xuất thủ này cũng là quan trọng nhất!"

Cùng lúc môn chủ Bách Luyện môn nói ra lời này thì ở bên trong chiến trường.

Ầm!

Sau khi Hổ tử nổi điên lên thì giống như hổ vào bầy dê, giết đến khiến cho các cường giả của Bách Luyện môn kêu cha gọi mẹ, thế nhưng dù sao song quyền khó địch lại kẻ thù bốn phía, một chút mất tập trung đã bị một tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, trực tiếp sử dụng một chưởng vỗ vào trên lưng, cả người ngay lập tức bay ra ngoài, điên cuồng phun ra một ngụm máu lớn.

Mà cường giả Bách Luyện môn còn lại thấy cảnh này thì lập tức tinh thần của tất cả trở nên phấn chấn, thi nhau bắt đầu phát động phản công.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Hổ tử lập tức liên tục trúng chiêu, tuy rằng lại liều chết tiêu diệt mấy người, chính bản thân hắn nhưng cũng đã bị trọng thương.

"Ngay vào lúc này!!"

Môn chủ Bách Luyện môn lợi dụng đúng cơ hội, bỗng nhiên lao vào trong vòng chiến, Tiên khí được lấy ra vào trong tay trực hướng về phía Hổ tử:

"Ly hồn!!"

Hổ tử nay đã bị trọng thương, hơn nữa ở dưới trạng thái điên cuồng, căn bản cũng không có phản ứng lại.

Ông ~~

Chuông nhỏ màu tím kia nổ bắn ra tới trên đỉnh đầu của Hổ tử, lập tức phát ra một đạo ánh dáng màu tím yêu dị, bao quanh lại toàn thân Hổ tử!

Oanh!

Hổ tử lập tức cảm giác đầu của mình giống như bị một đạo thần lôi bổ trúng, ngay sau đó thân thể của hắn đã hoàn toàn không cách nào động đậy, thậm chí ngay cả muốn tự bạo nguyên thần cũng không được!

"Kiệt kiệt kiệt!"

Một kích của môn chủ Bách Luyện môn thành công, lập tức phát ra một tiếng cười điên cuồng như ý:

"Tiểu tử! Bổn môn chủ vốn thực tình muốn thu ngươi làm đồ, ngươi lại không biết tốt xấu cứ khăng khăng đối nghịch với Bách Luyện môn ta, đã như vậy, vậy bản môn chủ cũng không thể để ngươi sống nữa!"

"Tuy nhiên ngươi yên tâm, bổn môn chủ sẽ không có lập tức giết ngươi mà là trước tiên sẽ dùng Ly Hồn Chung thu thần hồn của ngươi lại, từ từ trao khảo, tra tấn! Kiệt kiệt kiệt!"

Môn chủ Bách Luyện môn lai cười lên tiếng điên cuồng một lần nữa, đồng thời trong tay nhanh chóng kết ấn.

Ong ong ~~

Chuông nhỏ màu tím chấn động một lúc, nguyên thần của Hổ tử dường như lúc nào cũng muốn phá thể mà ra!

Tuy nhiên, mắt thấy thần hồn của Hổ tử sắp bị thu vào bên trong Ly Hồn Chung:

Oanh!

Một đạo đao mang kinh người từ trên trời cao nổ bắn mà tới, trong nháy mắt đánh trúng vào Tiên khí Ly Hồn Chung.

Tiên khí Ly Hồn Chung, vậy mà trong nháy mắt vỡ nát!
Chương 942 Cái gì mới tính công bằng?

"Cái gì!"

Tất cả cường giả của Bách Luyện môn thấy cảnh này thì lập tức thi nhau kinh hô lên, quả thực khó có thể tin.

Phải biết, Ly Hồn Chung thế nhưng là chí bảo trấn tông vô thượng của Bách Luyện môn, Tiên khí hàng thật giá thật a!

Bây giờ thế mà bị người đánh nát dễ dàng như vậy?

"Phốc!"

Tiên khí Ly Hồn Chung bị đánh nát, thân là môn chủ Bách Luyện môn chủ nhân của Tiên khí, lập tức bị rơi vào một cỗ lực lượng cắn trả, cả người ngay lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bay ngược ra ngoài, trọn vẹn thối lui đến hơn ngàn mét, mới miễn cưỡng đứng vững thân hình.

"Là cao nhân phương nào? Vì sao phải nhúng tay vào chuyện của Bách Luyện môn ta?"

Sau khi môn chủ Bách Luyện môn nhanh chóng lùi lại, lập tức hét lớn một tiếng, vừa sợ vừa giận.

Ly Hồn Chung thế nhưng là kiện Tiên khí duy nhất của Bách Luyện môn bọn họ, bây giờ thế mà lại bị người phá hủy như vậy, điều này làm cho hắn làm sao không giận?

Thế nhưng là, người xuất thủ này, hiển nhiên thực lực cực mạnh, hắn suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, Bách Luyện môn từ khi nào đắc tội cường giả bực này?

Chẳng lẽ đối phương là vì Cuồng Hổ mà tới?

Không có khả năng!

Sau khi môn chủ Bách Luyện môn toát ra đạo suy nghĩ này thì lập tức trực tiếp phủ định.

Lúc trước hắn đã điều tra qua, Cuồng hổ này xuất thân từ tinh cầu Mộc Lang, cũng không có núi dựa cường đại nào, chỉ có một vị sự tôn dường như cũng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, hơn nữa ở mưới năm trước sớm đã biến mất không thấy.

Nếu không phải như thế, hắn cũng không dám không kiêng nể gì như thế, trực tiếp bắt Cuồng Hổ đến Bách Luyện môn.

Oanh!

Ngay vào lúc môn chủ Bách Luyện môn suy nghĩ nhanh chóng, một đạo thân ảnh gầy yếu từ trên trời cao bay hạ xuống tới.

"Ta ngược lại muốn nhìn xem, là ai có can đảm dám khi dễ đồ đệ của Diệp Cuồng Tiên ta!"

Người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện này tự nhiên chính là Diệp Trần.

"Sư phụ!!"

Hổ tử ở phía dưới nhìn thấy Diệp Trần từ trên trời cao hạ xuống, hốc mắt sớm đã đỏ bừng lập tức phù phù một tiếng quỳ xuống dưới đất, nước mắt ào ào chảy xuống.

"Sư phụ, gia gia...chết rồi..."

Hổ tử nghẹn ngào nói xong thì lập tức gào khóc.

Diệp Trần nghe được điều này thì cũng không thể không khẽ thở dài một tiếng:

"Là sư phụ tới chậm!"

Vừa nói, Diệp Trần đã hạ xuống bên cạnh Hổ tử, thuận tay nâng hắn từ dưới đất lên, trong đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, mà nhiều cường giả của Bách Luyện môn nghe được đối thoại của hai người, tất cả lập tức đều ngẩn cả người.

"Người trẻ tuổi này chẳng lẽ là sư phụ thần bí kia của Cuồng Hổ?"

"Không phải nói tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Nguyên Anh thôi sao, nhìn khí tức này rõ ràng đã là cảnh giới Hóa Thần Thiên Quân a!"

"Còn một đạo đao mang vừa rồi kia là cái gì? Vậy mà có thể đánh nát trấn tông chi bảo của Bách Luyện môn chúng ta!"

...

Các cường giả bàn tán sôi nổi, sau khi nhìn thấy một kích kinh khủng vừa rồi của Diệp Trần, không biết lai lịch chân chính của hắn, ai cũng không dám tùy tiện động thủ.

Hổ tử khóc kể lại sơ qua chuyện vừa rồi cho Diệp Trần nghe một lần, sau khi Diệp Trần nghe xong thì lập tức thở dài một cái nữa:

"Đứa ngốc! Cuồng Ma Thánh Tâm quyết kia chính là chí bảo vô thượng của Cuồng Ma nhất tộc, không có huyết mạch của Cuồng Ma nhất tộc căn bản không có cách nào tu luyện, cho dù nói cho bọn hắn thì lại có làm sao? Ai!!"

Diệp Trần cũng không nghĩ tới, gia gia của Hổ tử vậy mà lại cương trực như thế, vì không để cho Hổ tử bị Bách Luyện môn uy hiếp, vậy mà trực tiếp tự bạo mà chết.

Nếu như ở bên trong Hạo Thiên giới, Diệp Trần có lẽ có thể sử dụng lực lượng thế giới Hạo Thiên giới giúp ông ta tái tạo lại nhục thân và thần hồn, thế nhưg ở đây là ở bên trong Tu Chân giới, hắn cũng không thể làm gì được.

Sau khi Diệp Trần khẽ thở dài một tiếng, lúc này mới ngẩng đầu lên liếc nhìn môn chủ Bách Luyện môn, mở miệng lạnh giọng nói:

"Chính là ngươi bức tử gia gia của Hổ tử sao?"

Môn chủ Bách Luyện môn bị ánh mắt của Diệp Trần đảo qua, thân thể không thể không khẽ run lên!

Tuy rằng hắn cũng đường đường là cường giả cảnh giới Hóa Thần Thiên Quân, thế nhưng không biết vì sao ở trước mặt người trẻ tuổi thần bí này lại cho hắn một loại cảm giác hết sức nguy hiểm.

"Ha ha!"

Sau khi môn chủ Bách Luyện môn suy tính một phen, cuối cùng hiện ra dáng tươi cười, chắp tay nói:

"Ta chính là Âu Dương Thác môn chủ Bách Luyện môn! Vị đạo nữ này, ngươi khả năng hiểu nhầm! Gia gia của đệ tử ngươi cũng không phải là do chúng ta giết chết mà hắn là tự bạo mà chết, hơn nữa đồ đệ của ngươi vừa rồi giết chết gần hai mươi tên trưởng lão của chúng ta, cũng coi là báo thù, không bằng chúng ta bắt tay giảng hòa, như thế nào?"

Mọi người ở xung quanh nghe được lời này của môn chủ mình thì lập tức xì xào bàn tán, rất nhiều người bắt đầu không cam lòng hô to lên:

"Môn chủ! Tuyệt đối không thể!"

"Tiểu tử này giết nhiều người của chúng ta như vậy, sao có thể cứ cho qua như vậy?"

"Không sai! Hợp toàn bộ lực lượng của Bách Luyện môn chúng ta lại chẳng lẽ còn không đối phó được một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch sao?"

...

Theo như những gì mà người của Bách Luyện môn nhìn thấy, cho dù người trẻ tuổi thần bí vừa đột nhiên xuất hiện này, mang tới cho người ta một loại cảm giác thâm sâu khó dò nhưng dù sao thì cũng chỉ có cảnh giới Hóa Thần mà thôi.

Bách Luyện môn của bọn họ thế nhưng đường đường là bá chủ tinh vực Thiên Hoang, môn hạ đệ tử không dưới trăm vạn, chẳng lẽ còn sợ một mình hắn sao?

Không nghĩ tới:

Âu Dương Thác lập tức hừ lạnh một tiếng:

"Ý ta đã quyết! Các ngươi không cần nhiều lời!"

Người khác có lẽ không rõ ràng, nhưng là hắn vừa rồi giao thủ với Diệp Trần cho nên so với ai khác đều hiểu rõ đạo đao mang đáng sợ vừa rồi của Diệp Trần!

Thậm chí, Âu Dương Thác không hoài nghi chút nào, nếu như mục tiêu đạo đao mang vừa rồi không phải là Tiên khý Lý Hồn Chung thay vào đó là hắn thì chỉ sợ hắn vào lúc này đã là một cái xác chết!

Đương nhiên, tuy rằng Âu Dương Thác tự nhận không phải là đối thủ của người trẻ tuổi trước mắt này, nhưng nơi này dù sao cũng là đại bản doanh của Bách Luyện môn, nếu như thật động thủ hắn thật cũng không sợ, chỉ có điều cái giả phải trả là không hề nhỏ!

Uy vọng của Âu Dương Thác ở bên trong Bách Luyện môn hiển nhiên là cực cao, hắn vừa nói ra lời này, tất cả mọi người không còn ai dám có bất kỳ dị nghị nào.

"Vị đạo hữu này, ân oán giữa chúng ta như vậy xóa bỏ, mời hai sư đồ các ngươi rời khỏi nơi này!"

Ở trong suy nghĩ của Âu Dương Thác thì chính mình đã nhân nhượng tới mức này rồi, đối phương có lẽ không đến nỗi không biết tốt xấu, dù sao nơi này chính là đại bản doanh của Bách Luyện môn bọn họ!

Tuy rằng Bách Luyện môn ở toàn bộ Tu Chân giới chỉ là một cái thế lực nhỏ không đáng được nhắc tới, nhưng nếu như hợp toàn bộ lực lượng lại thì cho dù cường giả cảnh giới Phản Hư Chân Quân cũng đủ để giết chết!

Mà đối phương chẳng cũng giống như hắn cũng là Hóa Thần Thiên Quân mà thôi.

Tuy nhiên:

Diệp Trần cũng không có di chuyển, thay vào đó là khóe miệng hơi nhếch lên, hiện ra vẻ trêu tức.

"Xóa bỏ? Các ngươi bức tử người thân của đồ đệ ta, còn suýt chút nữa thì hại chế đồ đệ của ta, vậy mà muốn tính như vậy sao? Ngươi cảm thấy như vậy có công bằng không?"

Oanh!

Diệp Trần vừa nói ra lời này thì toàn bộ Bách Luyện một lập tức bàn tán sôi nổi.

Cường giả Bách Luyện môn trước đó cũng có không ít người không cam lòng, lập tức thi nhau la ầm ĩ lên lần nữa:

"Tiểu tử này thật càn rỡ!"

"Thật đúng là không biết tốt xấu!"

"Chẳng lẽ ngươi thật đúng cho là Bách Luyện môn chúng ta sợ ngươi sao?"

...

Chẳng những người của Bách Luyện môn thi nhau la ầm lên mà ngay cả Âu Dương Thác cũng có chút nổi giận, nhưng khi hắn nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Trần dường như không sợ gì, trong lòng cũng lập tức có chút bồn chồn, thế là cố nén lại lửa giận trong lòng, lạnh giọng nói:

"Vậy các hạ cảm thấy, như thế nào mới tính là công bằng?"

Ánh mắt Diệp Trần chậm rãi quét mọi người một vòng, chậm rãi nói:

"Rất đơn giản! Các ngươi giết một người của ta, ta diệt cả nhà các ngươi, đây mới gọi là công bằng!"
Chương 943 Con kiến hôi, cuối cùng chỉ là con kiến hôi!

Oanh!

Lời kia của Diệp Trần vừa thốt ra, toàn bộ Bách Luyện môn lập tức trở nên sôi trào!

Bọn họ gặp qua cuồng, nhưng còn chưa từng gặp qua cuồng như vậy!

Chỉ là một tên Hóa Thần Thiên Quân mà thôi, lại còn nói muốn diết cả Bách Luyện môn!

"Ngông cuồng đến cực điểm!!"

"Tiểu tử không biết sống chết!"

"Hắn là nói chuyện hoang đường sao?"

"Kẻ này nhất định phải xé xác phanh thây, nghiền xương thành tro mới được!"

...

Nhiều cường giả của Bách Luyện môn lập tức thi nhau la ầm lên, đồng thời lại có hơn trăm đạo khí tức khá không tệ từ đằng xa hò hét mà tới, phía dưới cũng có lượng lớn đệ tử bình thường cũng bắt đầu nhanh chóng chạy tới chỗ này, khí thế của Bách Luyện môn lập tức phóng đại!

Mà hai người Diệp Trần và Hổ tử bị bao vây vào giữa, hiện ra cực kỳ yếu thế.

"Khặc khặc!"

Âu Dương Thác cười lạnh, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, trên mặt hiện ra vẻ đùa giỡn:

"Tiểu tử! Nhìn thấy không? Toàn bộ tinh cầu Thiên Hoang đều là địa bàn của Bách Luyện môn ta, trong danh sách đệ tử chính thức của Bách Luyện môn ta có tới hơn mười vạn! Không biết hiện tại, ngươi nhưng còn có dũng khí nói ra lời nói vừa rồi hay không?"

Diệp Trần im lặng không nói.

Dưới ánh mắt của mọi người, hiển nhiên cho là hắn đã biết sợ.

Âu Dương Thác thấy thế, lập tức đắc ý cười ha ha một tiếng:

"Như thế nào? Sợ? Vừa rồi ngươi không phải rất trâu sao?"

Diệp Trần vẫn không nói.

Âu Dương Thác thì càng thêm đắc ý, hai mắt khẽ híp một cái, cười nói:

"Như vậy đi! Bổn môn chủ nể tình ngươi còn trẻ không hiểu chuyện liền cho ngươi thêm một cơ hội, chỉ cần hai sư đồ các ngươi quỳ xuống dập đầu một trăm cái, sau đó từ nơi này bò ra ngoài, bổn môn chủ liền chuyện cũ sẽ bỏ qua, tha cho cái mạng nhỏ của hai người các ngươi, như thế nào?"

Các đệ tử của Bách Luyện môn ở xung quanh, nghe được lời này của Âu Dương thác thì lập tức thi nhau cười lên ha hả.

"Tiểu tử này vừa rồi nói chuyện không phải rất cuồng sao? Bây giờ làm sao lại sợ rồi?"

"Không cho hắn chút sợ hãi, hắn thật đúng coi Bách Luyện môn chúng ta là dễ khi dễ phải không?"

"Môn chủ vẫn là quá nhân từ! Như ta thì nên để cho bọn hắn tự phế tu vi, sau đó giáng thành làm tiện nô cấp thấp nhất trên tinh cầu Thiên Hoang!"

...

Chúng đệ tử của Bách Luyện môn, nhìn thấy "Kết quả đã rõ", lập tức bắt đầu hướng về hai sư đồ Diệp Trần mà thi nhau trào phúng không kiêng kỵ chút nào.

Sắc mặt của Hổ tử vô cùng khó coi, không thể không hít sâu một hơi, thấp giọng hướng về phía Diệp Trần nói:

"Sư phụ! Ta liều mạng với bọn hắn, sư phụ thừa cơ nhanh chóng rời đi, không cần để ý tới đệ tử a!"

Nói xong, Hổ tử muốn trùng sát ra ngoài, nhưng lại bị Diệp Trần ngăn lại, mỉm cười nói:

"Tiểu tử ngốc! Ngươi đối với sư phụ ta đây không khỏi cũng quá không có lòng tin đi!"

Hổ tử lập tức sững sờ, một mặt không hiểu, nói:

"Sư phụ, lời này của người...là có ý gì? Bọn họ nhiều người như vậy..."

Tuy rằng ở trong lòng Hổ tử, sư phụ mình đó chính là tồn tại vô địch, thế nhưng trước mắt kẻ thù có địa thế mạnh hơn a!

Hắn thấy, toàn bộ tinh cầu Thiên Hoang, đều là thế lực của Bách Luyện môn, hơn nữa bây giờ bọn họ lại đang ở trong đại bản doanh của Bách Luyện môn, Diệp Trần cho dù lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng một người diệt đi được cả một cái tinh cầu a?

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, đưa tay gõ ở trên đầu Hổ tử một cái, nói:

"Ngươi cũng quá coi thường sư phụ ngươi a! Một bầy kiến hôi như vậy, sư phụ ngươi có thể diệt sạch chỉ trong chớp mắt! Vừa rồi sư phụ không nói lời nào, chỉ là đang suy nghĩ có muốn giết nhiều người như vậy hay không? Hiện tại sư phụ đã nghĩ thông suốt, rác rưởi thì không cần phải giữ lại ở trên đời này!"

Oanh!

Diệp Trần nói ra lời này, cũng không có tận lực hạ giọng, các đệ tử xung quanh Bách Luyện môn kia, tất cả đều nghe vào trong tai vô cùng rõ ràng.

Sau khi trải qua yêu tĩnh một lát, xung quanh lập tức lại cường ầm vang một lần nữa:

"Tiểu tử này thật đúng là con vịt chết mạnh miệng!"

"Cái tên này không phải là bị điên rồi chứ?"

"Thật sự buồn cười muốn chết a!"

...

Ngay cả Âu Dương Thác kia nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức hoàn toàn mất đi kiên nhẫn.

"Được lắm! Tiểu tử, nếu như đã thiên đường có lối ngươi không đi, vậy hôm nay bản môn chủ sẽ thành toàn cho ngươi!"

"Tất cả đệ tử cảnh giới Kim Đan trở lên nghe lệnh, Bày hộ sơn đại trận!!"

"Vâng!!"

Sau khi Âu Dương Thác ra lệnh một tiếng, hơn ngàn đạo thân ảnh ở xung quanh lập tức thi nhanh bay lên trời, tất cả đều lơ lửng ở giữa không trung, đồng thời theo quy củ bày trận.

Hổ tử thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn.

Bách Luyện môn này không hổ là bá chủ tinh vực Thiên Hoang, đệ tử có cảnh giới Kim Đan trở lên vậy mà đạt tới hơn ngàn người!

Một ngàn tên cường giả cảnh giới Kim Đan cùng lúc xuất thủ, đây là khái niệm gì?

Chỉ cần hai bên từng tập luyện thuật hợp kích thì cho dù là Hóa Thần Thiên Quân cũng đủ để giết chết một cách dễ dàng?

Ầm ầm!

Đây hơn ngàn tên cường giả cảnh giới Kim Đan, rõ ràng được huyến luyện nghiêm chỉnh, sau khi riêng phần mình ra tay, lực lượng vậy mà dung hợp hoàn mỹ vào nhau, tạo thành một cái lưới lớn gần như không có chút sơ hở nào, vây hai người Diệp Trần và Hổ tửu vào trung tâm, cho dù là chắp cánh cũng khó có thể chạy thoát.

Sắc mặt của Hổ tử lập tức càng ngày càng trở nên khó coi, không thể không hướng về phía Diệp Trần ở một bên mà nhìn, lại nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt hờ hững của Diệp Trần như lúc trước, thậm chí không thấy xuất hiện bất cứ một chút vẻ hốt hoảng nào.

Âu Dương Thác đứng ở trên trời cao, cúi đầu nhìn Diệp Trần ở phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi, vẻ đùa giỡn trên mặt lập tức càng trở nên đậm hơn.

Theo suy nghĩ của hắn thì vừa rồi Diệp Trần thừa dịp lúc đại trận của bọn họ chưa thành hình, quả quyết xông phá vòng vây thì có lẽ còn có một chút hy vọng sống.

Đại trận bây giờ đã thành, đại cục đã định, cho dù là Phản Hư Chân Quân thì hôm nay cũng phải chết ở chỗ này!

"Khặc khặc! Tiểu tử, vào giờ khắc này, ngươi đã có chtú hối hận nào chưa? Nếu như ngươi bây giờ tự phế tu vi, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, bổn môn chủ nói không chừng sẽ nổi lòng từ bi mà tha cho các ngươi khỏi chết! Ha ha ha!!"

Các đệ tửu của Bách Luyện môn lập tức cũng thi nhau cười vang.

Theo như những gì bọn hắn nghĩ thì người trẻ tuổi trước mắt này, tuy rằng tu vi và thiên phủ quả thực không yếu, thế nhưng đầu óc rõ ràng là có vấn đề, cũng dám lấy lực lượng một người đi khiêu khích chúa tể một phương, quả thực không biết chữ "Chết" là viết như thế nào!

Ở bên trong tiếng cười nhạo của mọi người, Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu lên, một mặt đạm mạc nhìn xung quanh bốn phía một vòng, thản nhiên nói:

"Con kiến hôi cuối cùng thì cũng chỉ là con kiến hôi, coi như số lượng có nhiều thì chẳng qua cũng chỉ là một đám ô hợp mà thôi!!"

"Ngươi! Muốn chết!!"

Âu Dương Thác nghe được điều này thì hoàn toàn nổi giận!

Sở dĩ hắn có thái độ không bình thường, liên tục tha thứ cho Diệp Trần cũng không phải là bởi vì có lòng tốt gì, mà là hắn khát vọng muốn nhìn thấy cảnh tượng Diệp Trần quỳ xuống đất hướng hắn cầu xin tha thứ.

Như vậy cũng tốt hơn so với thợ săn nhìn thấy con mồi của mình rơi vào cạm bẫy, nên không nhịn được mà muốn trêu đùa một phen, muốn nhìn cảnh tượng con mồi đau khổ cầu xin tha thứ hoặc là hốt hoảng chạy trốn.

Tuy nhiên, hắn nghĩ mãi cũng không hiểu là, người trẻ tuổi trước mắt không biết từ nơi nào xuất hiện này đến cùng là lấy tự tin từ đâu ra?

Đối mặt với cục diện bây giờ, chẳng những biểu hiện vẫn rất bình tĩnh, hơn nữa còn dám mở miệng nói ra những câu nói điên cuồng!

"Tất cả mọi người nghe lệnh! Diệt hắn cho ta!"

Sau khi Âu Dương Thác quát lớn một tiếng, hơn ngàn tên cao thủ Kim Đan, cộng thêm mười mấy tên cường giả Nguyên Anh cùng lúc xuất thủ.
Chương 944 Dùng đao diệt cả môn phái!

Ầm ầm!

Hơn ngàn tên cao thủ Kim Đan và mấy chục tên cường giả Nguyên Anh, công kích của tất cả mọi người đều hội tụ vào một chỗ, lập tức tạo thành một cái cột sáng to lớn.

Khí tức cường đại quả thực đã đạt tới một cái tình trạng không thể tưởng tượng!

Đây chính là uy lực của hợp kích! Đây chính là ưu thế của tông môn!

Đây cũng là tại sao, cho dù là một môn phái nhỏ không đáng giá nhắc tới mà rất nhiều cường giả đỉnh cấp cũng không dám tùy ý xông loạn.

Có thể bọn họ không có cường giả đỉnh cấp tọa trấn, thế nhưng chỉ cần số lượng lực lượng trung kiên đủ nhiều, con kiến hôi hợp cùng một chỗ cũng có thể nuốt cả voi.

Huống chi, ở trong mắt đệ tử Bách Luyện môn, Diệp Trần còn lâu mới được tính là voi.

Chỉ là cảnh giới Hóa Thần mà thôi, ở dưới sự hợp kích của hơn ngàn tên cao thủ Kim Đan và mấy chục tên cường giả Nguyên Anh thì ngay lập tức sẽ biến thành bột mịn!

"Tiểu tử ngông cuồng! Chết đi! Hy vọng kiếm sau làm người biết được có tiến có lui!"

Âu Dương Thác liếc mắt nhìn xuống dưới, hai người Diệp Trần và Hổ tử chìm ngập ở bên trong cột sáng to lớn, cũng định trực tiếp quay người rời đi.

Dù sao thì đây chính là một kích mà ngay cả Phản Hư Chân Quân cũng có thể bị tiêu diệt, Hóa Thần Thiên Quân thì tuyệt đối không có khả năng ngăn cản!

Tuy nhiên:

Ngay vào lúc Âu Dương Thác xoay người, chuẩn bị rời đi thì một giọng nói đột ngột từ phía dưới truyền đến:

"Bầy kiến cỏ các ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?"

Thân thể Âu Dương Thác lập tức bị khựng lại, sau đó bỗng nhiên cúi đầu hướng phía dưới nhìn lại, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, giống như gặp quỷ:

"Đây...làm sao có thể!!"

Chỉ thấy, đây gần như là một kích hợp lực của toàn bộ lực lượng trung kiên trong môn, một kích này đủ để cho Phản Hư Chân Quân cũng phải tạm thời né tránh, vậy mà không làm tổn thương hai người ở phía dưới này một chút nào!

Diệp Trần và Hổ tử vẫn như cũ đứng vững vàng ở nơi đó, dường như cũng chưa từng xê dịch qua!

Không chỉ Âu Dương Thác choáng váng, mà tất cả các đệ tử của Bách Luyện môn đều phải choáng váng.

"Lại có thể chặn lại dễ dàng như vậy?"

"Chẳng lẽ tu vi của hắn...không chỉ là Hóa Thần Thiên Quân?"

"Nhưng cho dù là Phản Hư Chân Quân cũng tuyệt đối không có khả năng có thể ngăn được một kích hợp lực của chúng ta một cách dễ dàng như vậy a?"

"Chẳng lẽ hắn đúng là Hợp Đạo Tiên Quân hay sao?"

...

Các đệ tử của Bách Luyện môn, từng cái tất cả đều có vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, không còn có sự tự tin và phách lối như trước đó.

Bọn họ lại làm sao biết được rằng, một kích hợp lực của hơn một ngàn tên cao thủ cảnh giới Kim Đan và mấy chục tên cảnh giới Nguyên Anh quả thật rất cường đại, thế nhưng đối với Diệp Trần người đã lĩnh hội được Thời Không pháp tắc mà nói thì lại có trăm ngàn sơ hở, hắn vừa rồi chỉ bóp méo thời không xung quanh chính mình là đã dễ dàng tránh thoát được một kích kia.

"Ta không tin! Tuyệt không có khả năng này!!"

Âu Dương Thác một mặt không cam lòng rống lớn một tiếng, thân thể lập tức nhoáng một cái, chính mình cũng gia nhập vào bên trong đại trận:

"Tất cả mọi người nghe lệnh! Toàn lực công kích!"

Ầm ầm!

Ở dưới sự hiệu triệu của Âu Dương Thác, tất cả đệ tử của Bách Luyện môn lập tức lại thi nhau xuất thủ một lần nữa.

Một cột sáng năng lượng có uy lực còn cường đại hơn, sáng chói hơn trước đó lại hướng về phía hai người Diệp Trần hung hăng giáng xuống.

"Ta cũng không tin ngươi còn... Cái gì!!"

Âu Dương Thác rống lớn một tiếng, thế nhưng đợi tới khi cột sáng tán đi, đạo thân ảnh thiếu niên có hơi gầy gò kia, nhưng vẫn với bộ mặt lạnh nhạt đứng ở đó, một kích ngay vừa rồi cường đại như thế, thế mà vẫn không thể tạo thành bất kỳ một chút tổn thương nào đối với hắn!

Bạch bạch bạch!

Âu Dương Thác liên tiếp lùi lại mấy bước, mặt mũi đầy vẻ trắng bệch, quả thực là không thể tin được vào tất cả những gì mà mắt mình đang nhìn thấy.

"Không! Sẽ không! Hắn rõ ràng chỉ có cảnh giới Hóa Thần mà thôi, làm sao lại mạnh như vậy??"

Những cường giả còn lại của Bách Luyện môn, tất cả cũng đều có vẻ mặt như màu đất, không tự chủ được mà thi nhau lùi lại đằng sau.

Bọn họ thông qua hộ sơn đại trận sử dụng thuật hợp kích, vậy mà hoàn toàn không có tác dụng gì đối với đối phương, thế thì còn đánh như thế nào?

Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn mọi người một vòng, khóe miệng bỗng nhiên hơi nhếch lên:

"Từ bỏ rồi sao? Vậy thì tiếp theo là tới phiên ta a!"

Đợi hắn nói xong từ cuối cùng trong câu nói thì mọi người phát hiện, thân ảnh Diệp Trần đột nhiên lại biến mất ngay tại chỗ không thấy đâu nữa.

Mà cùng lúc đó, Âu Dương Thác, môn chủ Bách Luyện môn lập tức cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ cường đại, gần như theo bản năng nhanh chóng lùi lại phía sau!

Tuy nhiên:

Ngay sau đó, cái đạo thân ảnh giống như quỷ mị kia vẫn là xuất hiện ở trước mặt hắn.

"Nhớ rõ, người giết ngươi, tên là, Diệp Cuồng Tiên!"

Sau khi lời nói lạnh lùng này rơi xuống, Diệp Trần đã gọi ra Diệt Thế Ma đao, một đao ngay lập tức được bổ xuống dưới.

Diệt Thế Ma đao đã hơn mười năm chưa từng sử dụng, lúc này sau khi tái hiện thế gian lần nữa thì lập tức phát ra một tiếng kêu tràn ngập hưng phấn.

Bành!

Âu Dương Thác thậm chí ngay cả cơ hội mở miệng nói ra lời cầu xin tha thứ cũng không có, cả người đã bị Diệt Thế Ma đao trực tiếp oanh thành một đống thịt vụn hóa thành một đám sương máu, tính cả nguyên thần cũng bị hụy diệt theo mà biến mất.

Một đao Diệp Trần tiêu diệt Âu Dương Thác, những cường giả của Bách Luyện môn ở xung quanh kia lập tức từng tên rồi đến tất cả đều bị dọa cho choáng váng, nơi nào còn dám tiếp tục chống lại, ngay lập tức thi nhau hô lên, quay người hướng bốn phương tám hướng mà bỏ chạy!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, Diệt Thế Ma đao trong tay hơi lắc một cái:

Ầm ầm!

Diệp Thế Ma đao nhanh chóng bành trướng, vậy mà trong nháy mắt trở thành một cái đao khổng lồ hơn vạn mét kinh khủng!

"Chết đi!"

Đao khổng lồ ở trên trời cao quét ngang mà qua, chỉ một đao liền thu tính mạng của mấy trăm tên cường giả Bách Luyện môn.

Bá bá bá!

Liên tiếp vài đao qua đi, chẳng những hộ sơn đại trận của Bách Luyện môn đã không còn sót lại chút gì, hơn ngàn tên cao thủ cảnh giới Kim Đan và mấy chục tên cường giả Nguyên Anh, toàn bộ bị tiêu diệt, không còn một mống nào có thể may mắn thoát khỏi!

"Má ơi! Chạy nhanh a!!"

Dưới mặt đất, nhóm những tên đệ tử bình thường của Bách Luyện môn, chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng khủng bố như thế, từng tên chỉ hận cha mẹ không sinh ra mình có hai cái đùi dài hơn, tất cả đều co cẳng hướng phía bên ngoài mà chạy như điên dại.

"Tất cả chết hết đi!!"

Hai mắt Diệp Trần ửng đỏ, sát ý ngập trời!

Sau khi sử dụng Diệt Thế Ma đao, làm cho sát tâm của hắn lập tức nổi lên, ngay lập tức lại giơ đao khổng lồ lên cao.

Ầm!

Vốn đao khổng lồ đã đạt tới chiều dài vạn mét, vậy mà lại bành trướng thêm lần nữa, lần này đạt tới chiều dài ba vạn mét.

Oanh long long long long!

Sau khi một đao kia của Diệp Trần hung hăng bổ xuống, phía dưới trên mặt đất, lập tức xuất hiện một cái hố tô sâu hoắm dài tới mấy trăm dặm!

Trong lúc nhất thời, trên mặt đất giống như xảy ra một trận tai họa cỡ lớn, dòng sông bị cắt đứt, núi sông sụp đổ!

Toàn bộ đại bản doanh của Bách Luyện môn trước đó kinh doanh lâu tới mấy ngàn năm, không biết trải qua bao nhiêu mưa gió, đứng sừng sững cho tới nay, bây giờ lại bị một đao của Diệp Trần mà hủy đi!

Vô số đệ tử Bách Luyện môn, tất cả đều bị chìm ngập vào bên trong trận thảm họa này.

Ở trên không trung nơi xa, Hổ tử mắt thấy mọi chuyện ở đây thì sớm đã nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, cái mồm há ra thật to, một quả trức gà cũng có thể nhét vào trong đó.

Tuy rằng hắn cảm nhận được, sư phụ của mình so với hơn mười năm trước cường đại hơn nhiều, thế nhưng lại tuyệt đối không có nghĩ tới, vậy mà lại mạnh tới trình độ như thế này!

Đây chính là Bách Luyện môn, tồn tại cấp bá chủ thống trị tinh vực Thiên Hoang mấy ngàn năm nay a!

Lại bị Diệp Trần, dùng đao diệt môn phái rồi?

Vị sư phụ này của chính mình, đến cùng là mạnh bao nhiêu a!

Hổ Tử đã không dám tưởng tượng...
Chương 945 Lẻn vào Lạc Hà Tông

Thật ra thì, đối với kết quả này, ngay cả Diệp Trần cũng hơi có chút ngoài ý muốn.

Hắn vừa rồi chỉ sử dụng lực lượng Hủy Diệt pháp tắc của chính mình rót toàn bộ vào trong Diệt Thế Ma đao, không nghĩ tới giống như lập tức kích phát lực lượng ẩn tàng nào đó trong Diệt Thế Ma đao!

Thậm chí, lấy tâm chí của Diệp Trần bây giờ cũng bị ảnh hưởng bởi ý trí của sự hủy diệt vậy mà nổi lên sát tâm!

Cũng may hôm nay tâm chí của hắn sớm đã vững như bàn thạch, sau khi bị ý trí hủy diệt của Diệt Thế Ma đao ảnh hưởng thì lập tức có chỗ cảnh giác và đã được giải thoát khỏi nó ngay lập tức..

Nếu như đổi lại thành người khác thì chỉ sợ vào lúc này sớm đã rơi vào ma đao, rơivào bên trong trạng thái giết chóc không có điểm dừng!

Hô!

Sau khi Diệp Trần phản ứng lại thì nhanh chúng thu hồi Diệt Thế Ma đao vào trong cơ thể, chân mày hơi nhíu lại, tự nhủ:

"Thanh Diệt Thế Ma đao này thật đúng là không đơn giản! Dường như mơ hồ có một chút chỗ tương tự với Hỗn Độn thú trong thế giới Hỗn Độn..."

Diệp Trần nhớ rõ, lúc mà đạt được Diệt Thế Ma đao, Diệt Thế Tiên Quân đã từng nói với hắn, Diệt Thế Ma đao chính là một cái Linh Bảo Hỗn Độn.

Nhưng ở bên trong Tu Chân giới, Linh Bảo Hỗn Độn mặc dù ít ỏi, nhưng cũng đủ để cho Diệp Trần cảm thấy kinh ngạc quá mức, dù sao phẩm giai của thanh Diệt Thế Ma đao này chỉ là một kiện chuẩn Thần khí so với Thần khí chân chính vẫn có một chút khoảng cách!

Nhưng tình tràng vừa mới xảy ra, để Diệp Trần đột nhiên ý thức được, phẩm giai của thanh Diệt Thế Ma đao này dường như được đánh giá thấp!

Thậm chí, chỉ sợ ngay cả bản thân Diệt Thế Tiên Quân khi còn sống cũng chưa chắc đã hoàn toàn hiểu lực lượng chân chính của thanh Ma đao này.

Hơn nữa quan trọng nhất là, dựa theo cách nói của Diệt Thế Tiên Quân thì Diệt Thế Ma đao chỉ là một thanh kiếm phế phẩm, một nửa khác của nó là Trường Sinh kiếm pháp bảo trấn tông của Vô Cực tông!

"Nếu như ta thật có thể dung hợp Diệt Thế Ma đao và Trường Sinh kiếm làm một thể thì không biết sẽ xảy ra cái hậu quả gì?"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức rất chờ mong.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ, thì Hổ tửu một mặt vẫn còn mang sợ hãi đi tới:

"Sư phụ, ngài...ngài không có sao chứ?"

Một đao trước đó của Diệp Trần thực sự quá mức đáng sợ, nhất là sát ý cường đại tán phát từ trên người Diệp Trần, tuy rằng bây giờ đã trở nên mờ nhạt đi rất nhiều, nhưng vẫn ép cho Hổ tử có chút hít thở không thông.

Nghe được giọng nói của Hổ tử, lúc này Diệp Trần mới từ trong suy nghĩ mà lấy lại tinh thần, sau đó thì sát ý trên người hoàn toàn thu liễm, Hổ tử lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều:

"Không có việc gì, chúng ta đi thôi!"

Nói xong, Diệp Trần thuận tay vung lên, một đạo Thời Không pháp tắc cuốn lấy Hổ tử, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Nửa ngày về sau:

Diệp Trần đưa Hổ tử về tinh cầu Mộc Lang, đồng thời lại tự mình chỉ điểm hắn một số vấn đề về phương diện tu luyện:

"Hổ tử, sư phụ còn có chuyện quan trọng phải đi làm, sau khi ta đi, ngươi phải tu luyện cho thật tốt, chờ ta trở về!"

Hổ tử tuy rằng rất không muốn, thế nhưng đối với mệnh lệnh của Diệp Trần, hắn vẫn luôn tuân theo trăm phần trăm, vội vàng gật đầu xưng vâng, tuy nhiên cảm xúc khó tránh khỏi có mấy phần sa sút.

Diệp Trần suy nghĩ một chút, bỗng nhiên từ trong ngực lấy ra một khối Linh ngọc thượng đẳng, hướng vào bên trong Linh ngọc đánh vào mấy đạo pháp ấn kỳ quái, sau đó ném cho Hổ tử, nói:

"Mặt khác sư phụ giao cho ngươi một cái nhiệm vụ!"

Hổ tử lập tức cảm thấy vui vẻ hơn một chút vội vàng nói:

"Mời sư phụ phân phó!"

Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, Hổ tử vẫn luôn cảm thấy chính mình rất vô dụng, không chỉ liên lụy tới gia gia chết thảm mà còn phải dựa vào Diệp Trần mới có thể trốn qua được một kiếp.

Bây giờ nghe được Diệp Trần có nhiệm vụ giao cho hắn, trong lòng tự nhiên vui vẻ.

Diệp Trần chỉ vào phương hướng Mê La Tinh Hải, nói:

"Sau khi ta đi, ngươi phải giúp ta để ý động tĩnh ở nơi đó, nếu như có người tiến vào Mê La Tinh Hải thì ngươi lập tức bóp nát khối ngọc giản này, ta tự nhiên có thể cảm ứng được!"

Hổ tử nghe xong nhiệm vụ mà Diệp Trần giao cho thì không thể không gãi đầu một cái, một mặt khó hiểu nói:

"Sư phụ, Mê La Tinh Hải bây giờ đã tiến vào thời kỳ im lặng, làm sao có thể còn có người tới?"

Diệp Trần khoát tay áo:

"Chuyện này ngươi không cần hỏi! Ngươi cứ nhớ kỹ lời ta nói, nếu như không có người đến, ngươi cứ ngoan ngoãn đợi ở trên tinh cầu Mộc Lang, chờ lấy ta trở về là được! Nếu như có người đến thì trước tiên ngươi cần phải bóp nát ngọc giản cho ta, rõ chưa?"

Hổ tử thấy vẻ mặt nghiêm túc của Diệp Trần, cũng không dám hỏi nhiều, lập tức nặng nề nhẹ gật đầu:

"Sư phụ cứ việc yên tâm, đệ tử biết nên làm như thế nào!"

Tiếp đó, sau khi Diệp Trần lại bàn giao vài câu với Hổ tử thì trực tiếp rời khỏi tinh cầu Mộc Lang, chính thức xuất phát hướng về phía Lạc Hà tông mà đi.

Lạc Hà tông ở vào vùng đất trung tâm của đại tinh vực trung tâm, tuy rằng không cách nào so sánh với những tông môn đỉnh cấp như Kình Thương tông, Vô Cực tông, nhưng có thể miễn cưỡng đưa thân vào hàng ngũ thế lực nhất lưu.

Sau khi Diệp Trần rời khỏi tinh vực Thiên Hoang, ngay lập tức sử dụng Tiêu Dao Tiên châu, thông qua trận pháp truyền tống đường dài, một ngày là có thể vượt qua mười cái tiểu tinh vực.

Bốn năm ngày sau, Diệp Trần cũng đã đi tới phạm vi thế lực của Lạc Hà tông.

"Cũng không biết Hi Nguyệt đời này, lúc này đang làm những gì?"

Vừa nghĩ tới sắp được gặp lại nữ nhân có tình cảm chân thành với mình mà mình ngày nhớ đêm mong, với tâm cảnh bây giờ của Diệp Trần thế mà vẫn còn kích động không thôi.

Chẳng mấy chốc, sau khi trải qua bước nhảy qua không gian mấy lần, Diệp Trần đáp xuống trên một quả tinh cầu tỏa ra ánh sáng màu tím nhạt.

Hóa ra, viên tinh cầu này tên là tinh cầu Tử Vi, là tinh cầu chủ của tinh vực Tử Vi, đồng thời cũng là chỗ xây dựng tông môn của Lạc Hà tông.

Lạc Hà tông làm tông môn nhất lưu ở Tu Chân giới, thực lực thì không cần phải nói mà phòng vệ thì tự nhiên cũng cực kỳ nghiêm mật, ngoài trừ hộ tông đại trận ra, còn có to nhỏ mấy vạn tầng cấm chế, cho dù là Hợp Đạo Tiên Quân cũng không dám tùy ý xông loạn.

Tuy nhiên, đây đối với Diệp Trần đã lĩnh ngộ được Thời Không pháp tắc mà nói, lại không tính là chuyện khó gì.

Diệp Trần đầu tiên lặng yên không tiếng động, lẻn vào tới khu vực trung tâm của Lạc Hà tông, sau đó tùy tiện tìm một bộ quần áo của Lạc Hà tông thay vào, sau đó bắt đầu nghênh ngang đi qua đi lại ở bên trong, cũng không có gây nên bất luận sự chú ý của người nào.

Diệp Trần kiếp trước cũng từ tới Lạc Hà tông rất nhiều lần, cho nên đối với tình huống của nơi này thì coi như tương đối quen thuộc.

Lạc Hà tông được xây lưng dựa vào núi, ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn, trận pháp với đỉnh núi được dung hợp hoàn mỹ, người bình thường nếu như không hiểu rõ tình hình thì rất có thể sẽ lạc đường ở bên trong.

"Lấy thiên phú của Hi Nguyệt thì chắc chắn là đệ tửu hạch tâm của Lạc Hà tông, dựa theo khoảng thời gian này suy tính thì bây giờ cũng đã trở thành Thánh nữ của Lạc Hà tông, vậy lúc này chắc là đang ở bên trên Thánh Nữ phong..."

Sau khi Diệp Trần ở trong lòng âm thầm tự nhận định về sau thì thẳng đến Thánh Nữ phong mà đi.

Chỉ chốc lát, Diệp Trần đã thành công lẻn vào bên trong Thánh Nữ phong, lần theo trí nhớ của kiếp trước, chẳng mấy chốc đã tới một chỗ biệt viện gần đó.

"Không có nhớ nhầm thì chắc là nơi này!"

Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, nhưng cuối cùng không dám sử dụng thần niệm quét hình.

Dù sao thì Lạc Hà tông vẫn là có không ít cường giả trấ giữ, không kiêng kỵ mà sử dụng thần niệm đi quét hình thì rất có thể sẽ bị phát hiện, Diệp Trần tuy không sợ, nhưng cuối cùng thì vẫn có chút phiền phức.

Hơn nữa hắn chỉ là muốn mang Hi Nguyệt đi, cũng không muốn đối địch với Lạc Hà tông.

Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần tới gần biệt viện, đang chuẩn bị sử dụng Thời Không pháp tắc lẻn vào thì lại phát hiện xung quanh cái biệt viện này lại có một đạo cấm chế cực mạnh, phong tỏa toàn bộ viện lạc vào trong đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK