Xích Vũ thiên quân vậy mà nôn ra máu!
Nói cách khác, vừa mới giao thủ thì Xích Vũ thiên quân lại có thể rơi vào thế hạ phong.
"Không! Ta sẽ không thua! Đây không có khả năng!"
Sau khi Xích Vũ thiên quân thổ huyết thì lập tức rống lớn một tiếng, vung Khai Thiên Phủ lên một lần nữa, liều mạng nhào về phía Diệp Trần.
Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt, "Hôm nay, ta sẽ để cho ngươi linh hội một chút cái gì gọi là tuyệt vọng!"
Cùng lúc nói xong lời này, bên trong đôi mắt Diệp Trần đột nhiên nổ bắn ra một đạo huyết mang, trong cổ họng vậy mà phát ra một tiếng thanh âm như thể đến từ địa ngục: Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ bảy!
Diệp Trần thế mà thi triển bí thuật một lần nữa, cưỡng ép tu vi của mình tăng lên.
Ầm!
Khí tức vốn đã vô cùng khủng bố, đột nhiên tăng vọt lên lần nữa, một lần hành động lấn át Xích Vũ thiên quân.
"Không!!"
Hai mắt Xích Vũ thiên quân lập tức trợn lên thật lớn, giống như gặp quỷ.
Ầm ầm!
Dưới góc độ của người vây xem, lúc này ở trên bầu trời cự phủ và cự kiếm va chạm vào nhau một lần nữa.
Tuy nhiên lần này không có bất kỳ hồi hộp nào:
Ầm!
Nương theo một tiếng vang nổ rung trời, Xích Vũ thiên quân ngay cả người và búa trực tiếp bay ngượi ra đằng sau, lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.
Hoàn toàn thất bại!
Tê ~~
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, tu vi hai người rõ ràng chênh lệch cách xa nhau tới như thế, cuối cùng người thất bại thế mà lại chính là Xích Vũ thiên quân cường giả cảnh giới Hóa Thần!
Hơn nữa, còn thua nhanh chóng tới như vậy, thua triệt để như vậy!
"Chết đi!"
Sau khi một kiếm của Diệp Trần chém bay Xích Vũ thiên quân, được thế không tha người, lần nữa vung Tử Quỳnh kiếm lên, đuổi theo như bóng với hình.
Cả người Xích Vũ thiên quân còn chưa đứng vững thân hình thì đột nhiêm cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm, trong lòng ngay lập tức run rẩy điên cuồng!
Đã bao nhiêu năm!
Từ khi hắn bước vào cảnh giới Hóa Thần, trở thành Thái Thượng trưởng lão của Xích Dương phủ, thậm chí là bá chủ đỉnh cấp của toàn bộ tinh vực Thiên Huyền, hắn còn chưa bao giờ từng sợ mất mật như thế!
Hắn vốn cho rằng, đời này cũng sẽ không sinh ra loại cảm giác này, nhưng là hôm nay, đối mặt với tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan ở trước mặt này, hắn thế mà lại sợ, là thật sự sợ!
"Bách Thảo huynh! Thọ lão quỷ! Cứu ta!"
Ở dưới cảm giác đang gặp nguy hiểm đến tính mạng, Xích Vũ thiên quân cũng không để ý được thể diện của bản thân, thế mà hướng Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc ở phía sau mở miệng cầu cứu.
"Xuất thủ!"
Bách Thảo tiên nhan cũng là hơi sững sờ, sau đó thì quả quyết xông ra ngoài.
Thọ Thiên Lộc ở bên cạnh, tuy rằng từ trước đến nay không hợp với Xích Vũ thiên quân, thế nhưng cũng hiểu, trước mắt không phải lúc nội đấu, lập tức cũng phi thân xông ra.
Ầm!
Ầm!
Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc đều là cường giả cảnh giới Hóa Thần, hai người trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy trăm dặm, ở trước mặt Xích Vũ thiên quân cùng lúc ngăn cản lại một kiếm chém xuống kia của Diệp Trần.
Bách Thảo tiên nhân dùng chính là một cái pháp bảo giống với quải trượng mà pháp bảo của Thọ Thiên Lộc thì là một cái trường mâu màu đen!
Ầm ầm!
Hai người cùng lúc xuất thủ, hiểm mà lại hiểm thay Xích Vũ thiên quân đỡ được một kiếm này của Diệp Trần.
Không gian xung quanh vỡ vụn ra một lần nữa, thiên địa cũng vì đó mà lại biến sắc.
Ầm!
Sau khi chân nguyên ba người chạm vào nhau thì nhanh chóng văng ra.
Hai người Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc mang theo Xích Vũ thiên quân lùi lại mấy chục mét, mà Diệp Trần lui lại trọn vẹn tới hơn ngàn mét mới đứng vững thân hình.
Hết cách rồi, cho dù là thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển tới chuyển thứ bảy, so với tam đại cường giả Hóa Thần, vẫn phải yếu hơn không ít.
Tuy nhiên, dù là như thế, chiến tích như thế cũng đủ để được xưng tụng là kinh thế hãi tục.
Đối mặt với tam đại cường giả Hóa Thần phối hợp với nhau vậy mà không có ngã xuống, e là cho dù Tạo Hóa thiên quân so ngày xưa cũng không kém bao nhiêu.
U Minh Viêm Xà quan chiến ở nơi xa, mắt thấy cảnh tượng này, trong đôi mắt lập tức dâng lên một vệt hỏa diễm cực nóng,
Bỗng nhiên, có lẽ nào thân ảnh thiếu niên gầy yếu trước mắt để hắn nhớ tới chủ nhân của mình, năm đó Tạo Hóa thiên quân cũng là trương dương bá khí như thế!
"Kẻ này tuyệt đối không được giữ lại! Cùng nhau ra tay giết hắn!"
Sau khi Bách Thảo tiên nhân ổn định thân hình thì lập tức hướng về phía Xích Diễm thiên quân và Thọ Thiên Lộc, trực tiếp rống lớn một tiếng, sau đó dẫn đàu quơ quải trượng trong tay lên, nhào về phía Diệp Trần.
Hai người Xích Vũ thiên quân và Thọ Thiên Lộc cùng là sợ run tim mất mật, lập tức cũng không để ý tới phong phạm cường giả, đồng loạt ra tay hướng Diệp Trần vây công.
Hơn nữa những người khác thấy cảnh này, sớm đã không còn biết phải dùng lời nói nào để đi hình dung tâm tình của chính mình vào lúc này.
Đây chính là trọn vẹn ba vị Hóa Thần thiên quân a!
Mỗi một vị đều nhân vật cấp đại lão đứng đầu hùng cứ một phương tinh vực a, bây giờ thế mà cùng nhau đối phó với một tên thiếu niên củ có cảnh giới Kim Đam!
Vô Ngân công tử thân thể càng là phát run không ngừng, nhớ tới trước đó chính mình vô lễ đối với Diệp Trần, trong nội tâm liền hoảng sợ một trận.
"Khó trách hắn trước đó nói, cho dù là Vô Cấu thánh điện cũng không để vào mắt, hóa ra hắn thật có thực lực như vậy! CHo dù là phòng tầm mắt toàn bộ Vô Cấu thánh điện, chỉ sợ cũng chỉ có điện chủ đại nhân có thể chống lại hắn?"
Bên trong ánh mắt vô cùng kinh hãi của mọi người, chiến đấu trên bầu trời cũng đã tiến vào trạng thái gay cấn.
Tạo đại Hóa Thần thiên quân thi nhau thi triển ra tuyệt học của riêng mình, vây khốn Diệp Trần ở trung ương.
Rầm rầm rầm!
Đạt tới loại cảnh giới như bọn họ, tùy tiện một quyền một cước đủ để xé rách không trung khiến núi sông đảo ngược.
Cho nên, mọi người có khả năng mơ hồ nhìn thấy ở bên trong một mảnh không gian bị bóp méo cực độ, từng đạo chùm sáng hiển lên, còn về việc bọn hắn dùng chiêu thức gì, tình hình chiến đấu như thế nào, căn bản không có ai có thể nhìn thấy rõ.
Rốt cuộc:
Ầm ầm!
Nương theo lấy một tiếng nổ vang rền kinh thiên động địa, không gian bị bóp méo ở trên trời cao đã khôi phục lại bình thường một lần nữa, mọi người nhanh chóng nhìn vào, chỉ thấy, ba người Bách Thảo tiên nhân, Xích Vũ thiên quân và Thọ Thiên Lộc mỗi người chiếm cứ một góc khác nhau, hiện lên thế chân vạc
Mà ở trong vị trí của ba người thì có một đạo thân ảnh thiếu niên người đầy vết máu, bỗng nhiên chính là Diệp Trần.
Chỉ có điều, Diệp Trần lúc này dường như đã bị thương không nhẹ.
"Hô!"
Mọi người vây xem nhìn thấy cảnh này thì lập tức thi nhau thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra cuối cùng vẫn là tam đại cường giả vẫn hơn một bậc a!"
"Có thể bức bách ta đại cường gia liên thủ với nhau, tuy rằng thua thế nhưng hắn cũng đủ để kiêu ngạo!"
"Chỉ trách hắn quá phách lối, bằng không nếu lại để cho hắn tu luyện thêm trăm năm nữa thi chính là một vị Tạo Hóa thiên quân! Không! Thậm chí so với Tạo Hóa thiên quân năm đó còn phải lợi hại hơn!"
"Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như! Nháo đến tình trạng bây giờ, tam đại cường giả tuyệt đối sẽ không cho phép để hắn còn sống rời khỏi nơi này!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Bách Thảo tiên nhân là người mở miệng đầu tiên, "Tiểu tử! Lão phu không thể không nói ngươi thật sự rất lợi hại! Như vậy đi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao Tạo Hóa tiên châu ra, lão phu có thể làm chủ chỉ phế bỏ tu vi của ngươi, không thương tổn tính mệnh của ngươi, như thế nào?"
"Không sai! Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn tự phế tu vi, chúng ta nể tình ngươi tuổi nhỏ không hiểu chuyện, có thể tha cho ngươi một cái mạng!"
Xích Vũ thiên quân và Thọ Thiên Lộc trong nháy mắt cũng đã hiểu mục đích của Bách Thảo tiên nhân, đều cùng mở miệng nói.
Người thiếu niên trước mắt này, có thể lấy tu vi cảnh giới Kim Đan đối chiến với ba vị Hóa Thần thiên quân như bọn họ, công pháp tu luyện của hắn, còn có bí thuật khiến tu vi tăng vọt kia có giá trị không kém hơn so với Tạo Hóa tiên châu.
Tiểu tử này, một thân đều là bảo vật a! P/S: Ta thích nào...chương 5 nhé.....Kim phiếu
Chương 712 Đồng quy vu tận?
Diệp Trần đứng lơ lửng giữa không trung, im lặng không nói, ban người trước mắt này, cho dù là ở bên trong hàng ngũ cảnh giới Hóa Thần cũng thuộc về tiêu chuẩn trung đẳng trở lên.
Cho dù được sự trợ giúp của Cổ Trường Thanh châu, hắn có thể thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển tới chuyển thứ bảy, nhưng nội tình của hắn cuối cùng vẫn là quá mỏng, chỉ có cảnh giới Kim Đan mà thôi.
Thậm chí, coi như hắn bây giờ liều tính mạng, cưỡng ép thi triển ra chuyển thứ tám, lấy kinh nghiệm chiến đấu phong phú của ba người này, hắn cũng chưa chắc có thể dành thắng lợi.
Mà một khi hiệu quả của bí thuật biến mất, vậy đến lúc đó cũng chỉ có thể mặc cho người chém giết.
Hơn nữa, ba người này sớm đã lặng lẽ phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần, muốn chạy trốn cũng không có cách nào làm được!
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ, nghĩ không ra phương pháp phá giải thì ở trên trời cao bỗng nhiên vang lên một tiếng rít gào!
"Chủ nhân! Ta đến giúp ngươi!"
Ầm ầm!
Nương theo lấy một đạo thanh âm rơi xuống, một con cự mãng màu đỏ thắm dài đến vài trăm mét từ đằng xa hò hét mà tới, vồ giết thẳng tới Xích Vũ thiên quân!
Đó chính là U Minh Viêm Xà!
Nếu như nói, U Minh Viêm Xà trước đó vì nghe theo mệnh lệnh của Tạo Hóa thiên quân mà nhận Diệp Trần làm chủ, trong lòng nó ít nhiều còn có chút không phục, bây giờ sau khi nhìn thấy Diệp Trần một người đối chiến tam đại cường giả Hóa Thần, nó đã phục sát đất, hoàn toàn nhận Diệp Trần làm chủ nhân của nó.
Bây giờ nhìn thấy Diệp Trần gặp khó, nó không nghĩ ngợi chút nào liền xông lên.
"Nghiệt súc! Muốn chết!"
Xích Vũ thiên quân tuy rằng trước đó bị Diệp Trần đả thương, mà dù sao cũng là Hóa Thần thiên quân hàng thật giá thật.
U Minh Viêm Xà lại chỉ là yêu thú tứ giai đỉnh phong, hai bên chỉ có khoảng cách không thể vượt qua.
Bành!
"Ngao!!"
Xích Vũ thiên quân vỗ xuống một chưởng, U Minh Viêm Xà lập tức hét thảm một tiếng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Tuy nhiên, sau khi U Minh Viêm Xà bị đánh bay, ở trên không trung quay cuồng lộn vòng một lúc, thế mà lại nhào tới lần nữa, "Không biết sống chết!"
Xích Vũ thiên quân trước đó bị Diệp Trần đè lên đánh, vốn cảm thấy rất mất mặt, bây giờ nhìn thấy một con yêu thú tứ giai cũng dám đến trêu chọc mình thì lập tức tức giận đến gầm thét vang trời, ngay sau đó cũng không lo được đi quản Diệp Trần, vung Khai Thiên Phủ lên đánh về phía U Minh Viêm Xà.
"Rống!!!"
U Minh Viêm Xà ở trên không trung đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên há cái miệng to như chậu máu ra, một đám hỏa diễm màu đen, từ trong miệng của nó phát ra!
"U Minh Liệt Hỏa trận!"
Ầm ầm!
Xích Vũ thiên quân sơ sẩy một cái, trong nháy mắt đã bị bản mệnh chân hỏa của U Minh Viêm Xà bao bây vào trong.
"Ừm?"
Xích Vũ thiên quân lập tức nhướng mày, U Minh Liệt Hỏa không gì không thiêu cháy!
Cho dù là hắn cũng không dám coi thường!
Hơn nữa, U Minh Viêm Xà này rõ ràng là đang liều mạng với hắn, nếu hắn không liều mạng thoát ra khỏi nguy hiểm này thì chỉ có thể tạm thời tránh đi mũi nhọn, chờ đến khi khí thế của U Minh Viêm Xà yếu đi, sau đó mới có thể xông ra vòng vây của U Minh Liệt Hỏa.
"Chủ nhân! Ngài mau trốn! Mau trốn a!"
Sau khi U Minh Viêm Xà liều chết ngăn cản Xích Vũ thiên quân, lập tức nhìn về phía Diệp Trần lớn tiếng hô to lên.
Nói thật, Diệp Trần trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, theo lý thuyết thì con U Minh Viêm Xà này trước đó bị hắn hung hăng làm cho nhục nhã, tuy rằng nhận chính mình làm chủ cũng là tâm không cam tình không nguyện, bây giờ lại có thể liều mạng cứu hắn?
Diệp Trần là thật thật không nghĩ tới.
"Thọ huynh cẩn thận! Tuyệt đối không thể để tiểu tử này chạy!"
Vốn là còn muốn xuất thủ đi giúp Xích Vũ thiên quân, Bách Thảo tiên nhân nghe được lời này của U Minh Viêm Xà thì ngay lập tức đã ngừng lại bước chân, hướng về phía Thọ Thiên Lộc hô to một tiếng, sau đó nhanh chóng biến đổi trận hình, một làn nữa phong bế hết thảy đường lui của Diệp Trần.
Không nghĩ tới, Diệp Trần cười lạnh, "Chạy? Các ngươi không khỏi cũng quá xem trọng chính mình đi!"
Ở một bên khác, U Minh Viêm Xà nghe được điều này thì lập tức gấp đến độ lo lắng, "Chủ nhân! Ngươi đi nhanh đi! Chỉ cần ngươi nhớ kỹ, tương lai sau khi tu vi đại thành báo thù giúp ta, báo thù giúp lão chủ nhân, ta hôm nay cho dù chết, cũng là đáng...."
"Ngậm miệng!"
Không đợi U Minh Viêm Xà nói xong, Diệp Trần đột nhiên quát lớn một tiếng, cắt ngang lời nói tiếp theo của nó, "Nếu như ta là chủ nhân của ngươi, sống chết của ngươi là do ta tới quyết định, ta nếu không để ngươi chết, ai cũng không thể giết ngươi! Coi như chính ngươi cũng không được!"
Nói xong lời này, Diệp Trần đột nhiên quát khẽ một tiếng, "Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ tám!"
Lốp bốp!
Kinh mạch khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Diệp Trần, trong nháy mắt vỡ tan toàn bộ, bên trong thất khiếu, tất cả càng là máu tươi bay tứ tung!
Cả người hoàn toàn biến thành một huyết nhân, giống như ác ma bò ra từ bên trong địa ngục.
Tuy nhiên, ngay sau đó"
Oanh!
Một cố khí tức cường đại ngập trời từ trên người Diệp Trần đột nhiên bạo phát đi ra xông thẳng lên trời cao!
"Cái gì!!"
Bách Thảo tiên nhân, Thọ Thiên Lộc và tất cả những người đang vây xem ở xung quanh, tất cả đều thi nhau kinh hô lên, ai có thể nghĩ tới, thiếu niên này rõ ràng đã rơi vào tình thế chắc chắn phải chết, khí tức vậy mà lại tăng vọt lên một lần nữa!
"Chẳng lẽ hắn thật sự là Ma Thần chuyển thế hay sao?"
Dù là Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc hai vị cường giả Hóa Thần này, sóng to gió lớn nào mà chưa từng trải qua, giờ phút này cũng bắt đầu sợ hãi phát ra từ nội tâm.
"Cái tên này đến cùng là cái gì yêu nghiệt? Tại sao lúc đầu ta phải đi trêu chọc hắn a!"
Kinh hãi! Sợ hãi! Sợ hãi! Hối hận!
Thậm chí!
Bọn họ vậy mà không nhịn được muốn quay người chạy trốn!
"Hắn đây là dùng bí thuật cưỡng ép tiêu hao tiềm năng thể nội, chắc chắn không thể kiên trì quá lâu, chúng ta chỉ cần vững vàng ổn định, kéo cũng có thể kéo chết hắn!"
Sau khi Bách Thảo tiên nhân bình phục lại tâm tình, hướng về phía Thọ Thiên Lộc hô to một tiếng, hiển nhiên cũng định đổi công làm thủ.
"Thật sao?"
Diệp Trần đã hoàn toàn hóa thành một tên huyết nhân, chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi nhếch lên, bên trong hai tròng mắt đỏ ngầu hiện lên vệt ánh sáng tà yêu dị, "Vậy phải nhìn xem, ngươi có thể chống đỡ được đến khi đó hay không!"
Đợi đến một chữ cuối cùng rơi xuống, thân ảnh Diệp Trần đột nhiên biến mất tại chỗ không thấy gì nữa.
Sau một khắc:
Oanh!
Một đạo kiếm mang màu tím sáng chói giống như cầu vồng nối tới mặt trời, từ đỉnh đầu Bách Thảo tiên nhân hung hăng chém xuống tới!
"Thật nhanh!"
Con ngươi của Bách Thảo tiên nhân không thể không co rụt lại, vậy mà không bắt được quỹ tích hành động của Diệp Tràn, lập tức không thể nào trốn tránh, đành phải khởi động Ngoại Đạo Thần Tượng, giơ quyền trượng to lớn trong tay lên cao cao, nghênh đón tiếp lấy. Ầm ầm!
Cạch!
Pháp bảo quyền trượng của Bách Thảo tiên nhân vậy mà ứng thanh mà đứt!
Ngay sau đó, Ngoại Đạo Thần Tượng trên thân của Bách Thảo tiên nhân cũng ầm vang vỡ vụn ra!
"Phốc!!"
Sau khi Bách Thảo tiên nhân điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, trọn vẹn thối lui đến hơn mười dặm!
Sau khi vận chuyển tới chuyển thứ tám, thực lực của Diệp Trần đã vững vàng vượt qua Bách Thảo tiên nhân, đủ để nghiền ép tuyệt đối.
"Chết!!"
Sau khi một kích của Diệp Trần đánh bay Bách Thảo tiên nhâ, đã nhanh như chớp đuổi tới trước mặt, lần nữa chém xuống một kiếm.
"Không!!!"
Bách Thảo tiên nhân lập tức rống lớn một tiếng, hắn vốn cũng không giỏi trong việc chiến đấu, tu vi tuy rằng cao nhưng năng lực đối kháng chính diện cũng rất yếu, bình thường có thể bắt nạt được một số người có tu vi thấp, khi đối mặt loại sát thần giống như Diệp Trần thì lập tức không làm được.
Cũng may vào lúc này Thọ Thiên Lộc ở một bên cũng phản ứng kịp, đồng dạng đuổi theo tới trước mặt, nâng thanh trường mâu màu đen trong tay lên, hung hăng đâm xuống Diệp Trần!
Hắn đây là tấn công địch để cứu, là muốn áp bách Diệp Tràn quay người ngăn cản, từ đó từ bỏ truy sát Bách Thảo tiên nhân.
Tuy nhiên, để Thọ Thiên Lộc không có nghĩ tới là, Diệp Trần đối với một kích tuyệt mệnh của hắn thế mà không thèm để ý tới.
Chẳng lẽ hắn muốn đồng quy vu tận với Bách Thảo tiên nhân sao?
Chương 713 Kết thúc hạ màn!
Đáp án tự nhiên là phủ định!
Diệp Trần mặc dù không có quay đầu, nhưng lại trở tay tế ra một cái pháp bảo.
"Thôn Thiên đỉnh!"
Oanh!
Một cái đại đỉnh có đường kính một trăm mét đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Diệp Trần, đã đỡ được công kích bằng trường mâu của Thọ Thiên Lộc.
Trường mâu của Thọ Thiên Lộc công kích vào phía trên chiếc cự đỉnh kia, phát hiện vậy mà không làm hư hao một chút nào, hơn nữa chiếc cự đỉnh kia vô cùng quỷ dị, vậy mà có thể thôn phệ lực công kích!
"Cái gì! Đây là...Tiên khí!"
Ý thức được đối phương lấy ra một kiện Tiên khí, Thọ Thiên Lộc lập tức quá sợ hãi, không thể không nhanh chóng lùi lại, trong lúc nhất thời không còn dám tiếp tục tiến công.
Mà trong lúc Thọ Thiên Lộc đang ngây người, Diệp Trần đã giết tới trước mặt Bách Thảo tiên nhân:
Ầm ầm!
Một đạo kiếm mang màu tím dài hơn ngàn mét, giống như thể là một con cự long nổi giận hướng Bách Thảo tiên nhân gào thét mà đi.
"Không!"
Bách Thảo tiên nhân rống lớn một tiếng, lập tức lại tế ra một cái pháp bảo hình dạng tấm chắn.
Đáng tiếc, mới mới vặn tế ra:
Răng rắc!
Ngay lập tức bị kiếm mang của Diệp Trần chém thành một đống mảnh vụn.
Bách Thảo tiên nhân thấy thế thì lập tức hoàn toàn tuyệt vọng, quay người co cẳng liền chạy, vừa chạy trốn lại còn vừa hô to, "Ngươi không thể giết ta! Ta chính là trưởng lão của Đan vực! Nếu ngươi giết ta, Đan vực sẽ không bỏ qua ngươi..."
Bách Thảo tiên nhân còn chưa nói xong thì Tử Quỳnh kiếm đã đuổi theo tới trước mặt, chém xuống không lưu tình một chút nào.
Cạch!
Kiếm mang rơi xuống, nhục thân của Bách Thảo tiên nhân tính cả thần hồn ở bên trong, toàn bộ bị một kiếm này của Diệp Trần xoắn diệt.
"A!!"
Mọi người quan chiến bên ngoài mấy trăm dặm lập tức thi nhau kinh hô một tiếng, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù bọn họ đã nhìn ra, Diệp Trần không biết dùng bí thuật gì, thực lực tăng vọt lên mấy chục lần đã vượt qua tam đại cường giả.
Thế nhưng thật sư khi bọn họ nhìn thấy tận mắt, Bách Thảo tiên nhân bị một kiếm của Diệp Trần giết chết, vẫn như cũ cảm thấy vô cùng rung động!
Đây chính là Bách Thảo tiên nhân!
Chẳng những là Hóa Thần thiên quân, còn là Luyện Đan sư ngũ phẩm, hơn nữa còn là nhân vật cấp bậc trưởng lão của Đan vực, thế mà bây giờ cứ bị người ta giết như vậy?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cho dù là ai cũng không thể tin được.
Mà Diệp Trần, sau khi một kiếm giết chết Bách Thảo tiên nhân, ngược lại hướng Thọ Thiên Lộc ở sau lưng vọt tới.
Thọ Thiên Lộc phản ứng lại lập tức hoảng hốt, gần như không hề nghĩ ngợi, quay người liền muốn bỏ chạy.
Diệp Trần đang muốn đuổi theo, cũng giết chết nốt người này, nhưng mà đúng vào lúc này, "Ngao!!!"
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, lại là ở một bên khác, Xích Vũ thiên quân đã phá được U Minh Liệt Hỏa trận mà ra, hơn nữa Khai Thiên Phủ chém xuống phía trên đuôi của U Minh Viêm Xà, suýt chút nữa thì chặt đứt đuôi của nó!
Không có U Minh Liệt Hỏa trận, U Minh Viêm Xà tự nhiên còn lâu mới là đối thủ của Xích Vũ thiên quân.
Oanh!
Mắt thấy, Xích Vũ thiên quân đã vung cự phủ trong tay lên một lần nữa, đang muốn tìm đầu của U Minh Viêm Xà chém xuống, nếu như một kích này thật sự rơi đúng chỗ, U Minh Viêm Xà cho dù có chín cái mạng cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Rơi vào đường cùng, Diệp Trần đành phải từ bỏ đuổi theo giết Thọ Thiên Lộc, ngược lại chạy tới hướng phương hướng của U Minh Viêm Xà.
Mà lúc này U Minh Viêm Xà biết rõ chính mình còn lâu mới là đối thủ của Xích Vũ thiên quân, đã tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm nói:
"Lão chủ nhân, U Minh muốn tới bồi ngài..."
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang rung trời qua đi, tóc của U Minh Viêm Xà phát hiện mình không có bị đối phương giết chết, lập tức hết sức hiếu kỳ, còn tưởng rằng là Xích Vũ thiên quân ở vào lúc cuối cùng thủ hạ lưu tình, trong lòng âm thầm buồn bực.
Đúng lúc này, một tiếng nói mười phần bá khí đột nhiên vang lên ở bên tai của nó, "Ta đã nói rồi, sinh tử của ngươi là do ta tới quyết định, ta không cho ngươi chết thì ai cũng không giết được ngươi!"
U Minh Viêm Xà vội vàng mở hai mắt ra nhìn, chỉ thấy phía trước không biết từ khi nào đã lòi ra một đạo thân ảnh thiếu niên gầy gò!
Cái thân ảnh kia so sánh với thên thể khổng lồ của nó là đơn bạc gầy yếu như thế, thế nhưng lại để nó cảm nhận được cảm giác an toàn trước tất cả.
"Chủ nhân..."
U Minh Viêm Xà nhìn qua cái thân ảnh kia, kích động hai mắt rưng rưng, cũng chính là trừ giờ khắc này, nó mới xuất phát từ nội tâm hoàn toàn thần phục người thiếu niên trước mắt này, đời này kiếp này cũng sẽ không lại sinh ra bất luận tâm tư phản bội gì.
Mà Diệp Trần tự nhiên không biết, nội tâm của U Minh Viêm Xà đang gợn sóng, hắn vào lúc này thay U Minh Viêm Xà mạnh mẽ chống lại một búa của Xích Vũ thiên quân, đồng dạng cảm nhận không được tốt cho lắm, hơn nữa hiệu quả của Nghịch Sinh Bách Chuyển cũng đã bắt đầu nhanh chóng hạ xuống!
"Chết đi!!"
Diệp Trần không dám chậm trể, trực tiếp rống lớn một tiếng, toàn lức chém xuống dưới một kiếm.
"Cái gì!!"
Xích Vũ thiên quân trước đó bị vây ở bên trong U Minh Liệt Hỏa trận cũng không biết được tình huống bên ngoài, đột nhiên phát hiện công lực của Diệp Trần còn khổng bố hơn trước đó thì lập tức dọa đến hãi hùng khiếp vía.
Hơn nữa hai người Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc cũng đang không thấy đâu nữa, khiến Xích Vũ thiên quân đã không có một chút dũng khí muốn đánh tiếp.
Ầm ầm!
Tử Quỳnh kiếm và Khai Thiên Phủ va chạm vào nhau một lần nữa, tuy nhiên lần này, Khai Thiên Phủ trong tay Xích Vũ thiên quân trực tiếp rơi khỏi tay, ngay cả Ngoại Đạo Tượng Thần trong nháy mắt đã bị kiếm khí cường đại đánh nát bấy.
"Trốn!!"
Xích Vũ thiên quân ngay lúc cả người bay rớt ra ngoài, trong lòng lúc này chỉ còn lại đúng một ý nghĩ, sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, thuận thế quay người nhanh chóng lùi lại, đồng thời vỗ lên trên Càn Khôn Trạc:
Sưu!
Một đạo màu đỏ ánh vàng hiện lên, trên bầu trời vậy mà xuất hiện một chiếc phi thuyền màu vàng kim, mà hai bên phi thuyền còn có một đôi cánh màu đỏ pha lẫn vàng kim, giống như là là đôi cánh trên người của một loại yêu thú phi hành nào đó, "Đây là Thánh khí phi hành của Xích Dương phủ, Xích Vũ phi thuyền!!"
"Nghe nói cái phi thuyền này chính là được chế tạo từ lưu quang hàn thiết, hơn nữa còn phối hợp với đôi cánh của Huyền Thiên Xích Diễm yêu thú lục giai, một khi thúc giục toàn lực, một ngày có thể đi trăm vạn dặm, coi như Phản Hư chân quân cũng khó mà đuổi kịp!"
"Tên tuổi của Xích Vũ thiên quân cũng chính là bởi vậy mà có!"
...
Bên trong tiếng bàn tán của mọi người, chiếc Xích Vũ phi thuyền tiếng tăm lừng lẫy kia đã tự động bay tới dưới chân Xích Vũ thiên quân.
"Tiểu tử! Bổn quân không chơi với ngươi nữa, chúng ta có duyên thì gặp lại!"
Xích Vũ thiên quân chân đạp Xích Vũ phi thuyền, cùng với đó quẳng xuống một câu, sau khi ở trên không trung xẹt qua một đường vòng cung duyên dáng thì hướng nơi xa mà bắn tới.
Tuy nhiên, hắn vừa mới bay lên, lại phát hiện Xích Vũ phi thuyền ở dưới chân bỗng nhiên lại dừng lại ở giữa không trung.
"Tình huống như thế nào?"
Sắc mặt của Xích Vũ thiên quân lập tức thay đổi lớn, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy đằng sau, không biết từ khi nào một cái cự đỉnh theo kịp mà ở bên trong cự đỉnh kia còn sinh ra một cỗ lực lượng thôn phệ cuongf đại, thế mà gắt gao hút Xích Vũ phi thuyền lại.
"Tiên Khí?"
Xích Vũ phi thuyền của hắn tuy rằng có tốc độ kinh người, lại cũng chỉ là Thánh khí mà thôi, đối mắt với một kiên Tiên khí, căn bản không có một chút lực phản kháng nào.
Hơn nữa Tiên khí sẽ tự động công kích, không cần chủ nhân điều khiển.
"Tránh ra!"
Sau khi Xích Vũ thiên quân kịp phản ứng lại, quân chủ quát lên một tiếng lớn, hung hăng đánh một chưởng vào trên đỉnh đầu của Thôn Thiên đỉnh, lúc này mới đánh bay Thôn Thiên đỉnh ra ngoài.
Tuy nhiên, ngay vòa khoảnh khắc này, Diệp Trần ở phía sau đã đuổi tới trước mặt:
"Chết!"
Theo giọng nói lạnh lùng này rơi xuống, một đạo kiếm mang màu tím sáng chói hướng Xích Vũ thiên quân nổ bắn ra mà tới.
Chương 714 Hai lựa chọn
"Không muốn!!"
Xích Vũ thiên quân rống lớn một tiếng, lập tức cưỡng ép thi triển ra Ngoại Đạo Tượng Thần, muốn ngăn cản một kích tuyệt mệnh của Diệp Trần.
Đáng tiếc, căn bản vô dụng!
"Bành!"
Không có bất kỳ một chút hồi hộp nào, Ngoại Đạo Tượng Thần mà Xích Vũ thiên quân thi triển ra, trong nháy mắt đã bị kiếm mang màu đỏ tím kia cắn nát, Tử Quỳnh kiếm trực tiếp đi xuyên qua thân thể Xích Vũ thiên quân!
Oanh!
Xích Vũ thiên quân ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra, cả người tính luôn cả thần hồn đều bọ xoắn giết không còn, ngay cả cặn bã cũng không còn.
Một đời Hóa Thần thiên quân ngã xuống như vậy!
"Tê ~~~ "
Mọi người vây xem ở bên ngoài mấy trăm dặm, thấy cảnh này, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh, ở trước trận đại chiến này, cho dù là ai cũng không nghĩ tới, thế mà lại có một kết quả như thế này.
Ba tên cảnh giới Hóa Thần thiên quân vây công một thiếu niên chỉ có cảnh giới Kim Đan, kết quả vậy mà hai chết một trốn!
Thậm chí, sau khi Xích Vũ thiên quân tế ra Xích Vũ phi thuyền, nhưng vẫn bị giết chết một cách vô tình!
"Đừng có đứng ngây ngốc ra đó làm gì, chạy mau a!!"
Không biết là ai dẫn đầu hô lên một tiếng, lúc này mọi người mới từ trong lúc khiếp sợ mà khôi phục lại, từng người quay người co cẳng liền chạy, hận khi phụ thân mẫu thân sinh ra mình chỉ có mỗi hai cái đùi.
Một cái chớp mắt, những người vây xem wor xung quanh cũng đã chạy tứ tán khắp nơi không còn một ai.
Vâng giữa thiên địa rộng lớn này chỉ còn lại có Diệp Trần, U Minh Viêm Xà, còn có vị Thanh La tiểu thư kia.
Đợi đến sau khi mọi người giải tán hết, Diệp Trần thu hồi Thôn Thiên đỉnh và Tử Quỳnh kiếm vào trong cơ thể, trong nháy mắt cũng thu thập Xích Vũ phi thuyền vào bên trong Càn Khôn Trạc, lúc này mới chậm rãi hạ xuống trên mặt đất:
"Phốc!"
Vừa mới rơi xuống đất, Diệp Trần đột nhiên điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã xoạch xuống.
Cưỡng ép vận dụng Nghịch Sinh Bách Chuyển chuyển thứ tám, thân thể Diệp Trần đã tiêu ngao nghiêm trọng, nếu không phải có Vạn Cổ Trường Thanh châu chống đỡ, hắn vòa lúc này sớm đã bạo thể mà chết đi.
"Chủ nhân!"
U Minh Viêm Xà bước nhanh vọt tới trước mặt Diệp Trần đỡ lấy hắn.
...
Đợi đến khi Diệp Trần tỉnh lại một lần nữa, phát hiện chính mình nằm ở bên trong một cái lồng ngực ấm áp mà mềm mại, còn lộ ra một cỗ mui hương thơm ngát mê người.
Hơ!
Diệp Trần bỗng nhiên ngồi dậy, nhìn lại, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp đang trong kinh ngạc hiện ra vui sướng, "Thanh La tiểu thư, tại sao là ngươi?"
Hóa ra, trước đó ôm ấp ấm áp lại là Thanh La tiểu thư kia.
Gương mặt xinh đẹp của Thanh La tiểu thư hơi đỏ lên, con mắt buông xuống phía dưới, khẽ nói:
"Diệp tiền bối, ngài tỉnh..."
Diệp Trần nhẹ gật đầu, sửa sang lại quần áo, đứng dậy rồi nói:
"Cái tên U Minh này chạy đi đâu rồi?"
Hắn nhớ kỹ ở trước khi mình ngất đi, nghe thấy cuối cùng là tiếng của U Minh Viêm Xà, theo lý thuyết thì nó sẽ không cứt chính mình xuống.
Thanh La tiểu thư cũng chậm rãi đứng dậy, nói:
"U Minh tiền bối bị trọng thương, cần bắt giữ một số yêu thú cấp thấp đến bổ sung chân nguyên, cho nên tạm thời để cho ta tới chiếu cố ngài..."
Diệp Trần nghe được điều này không thể không khẽ chau mày, trong lòng thầm mắng:
Con U Minh Viêm Xà này thật đúng là...!
Tuy nói lúc trước hắn đã cứu Thanh La tiểu thư này, tuy nhiên nữ nhân này, nói cho cùng dù sao cũng là người của Vô Cấu thánh điện, hơn nữa có quan hệ không tầm thường với Bách Thảo tiên nhân.
Cái tên U Minh này còn thật sự là yên tâm, thế mà giao chính mình trong trạng thái hôn mê cho một người như vậy tới chiếu cố.
Cũng may nữ nhân này không nổi lên ác ý gì, bằng không hắn chết cũng không biết là chết như thế nào.
Ngay vào lúc hai người đều im lặng không nói, bầu không khí có chút lúng túng, bỗng nhiên một tiếng rít gào truyền đến từ đằng xa.
Ngay sau đó, một đạo hắc ảnh xét qua trên không trung, sau một khắc, một thân áo bào đen, U Minh Viêm Xà biến hóa thành hình người đã chạy về.
"Chủ nhân, ngài cuối cùng đã tỉnh! Thân thể của ngài tốt hơn một chút nào chưa?"
Nhìn thấy Diệp Trần tỉnh lại, U Minh Viêm Xà mừng rỡ.
Diệp Trần khoát tay áo,
"Không ngại! Chúng ta bây giờ đang ở đâu?"
U Minh Viêm Xà gãi đầu một cái nói:
"Cái này, ta cũng không rõ...hôm đó sau khi chủ nhân ngài té xỉu, ta cũng bị trọng thương, ta sợ có người đuổi theo liền một đường hướng phía bắc chạy như điên, sau đó thì tới nơi đây!"
Nói đến đây, U Minh Viêm Xà chỉ chỉ Thanh La tiểu thư ở một bên rồi nói:
"Nhờ có vị Thanh La tiểu thư này ra tay giúp đỡ, bằng không, chúng ta khả năng đã bị yêu thú ở nơi này ăn!"
Ngay lập tức lông mày Diệp Trần hơi nhíu, cũng không thể không nhìn về phía Thanh La tiểu thư, "Ta giết Bách Thảo tiên nhân, tương lai chắc chắn cũng sẽ là địch của Vô Cấu thánh điện ngươi, vì sao ngươi phải cứu chúng ta?"
Thanh La tiểu thư ở dưới ánh mắt nhìn soi mói của Diệp Trần, đôi mắt đẹp ngay lập tức có chút trốn tránh, không thể không vuốt mái tóc trước ngực, gương mặt xinh đẹp có chút ửng đỏ nói:
"Ngài tuyệt đối đừng suy nghĩ nhiều! Bởi vì trước đó ngài đã cứu ta, cho nên ta chỉ là báo ân mà thôi!"
Diệp Trần im lặng không nói, ngược lại U Minh Viêm Xà ở một bên cười hắc hắc nói:
"Thanh La tiểu thư, ta xem ra ngươi là ưa thích chủ nhân nhà ta a? Điều này nói ra cũng có chút xấu hổ nha! Hắc hắc!"
"Ngậm miệng!"
Diệp Trần và Thanh La tiểu thư trăm miệng một lời.
U Minh Viêm Xà lập tức nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng giơ hai tay lên, làm ra vẻ đầu hàng, ngoan ngoãn lui sang một bên.
Bầu không khí đột nhiên lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, không khí lại có chút lúng túng.
Cuối cùng, Diệp Trần ho nhẹ một tiếng, nói:
"Thanh La tiểu thư, đa tạ ngươi đã cứu chúng ta, tuy nhiên trước mắt ta giết Bách Thảo tiên nhân và Xích Vũ thiên quân, Xích Dương phủ và Đan vực chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ta, bao gồm cả Vô Cấu thánh điện của các ngươi, chỉ sợ cũng sẽ nhúng tay vào!"
"Nếu để cho tông môn ngươi biết ngươi đi cùng với chúng ta thì chắc chắn sẽ gây bất lợi cho ngươi, cho nên ngươi cũng nên nhanh chóng trở về đi!"
Thanh La tiểu thư nghe được lời này của Diệp Trần, sắc mặt không thể không hơi đổi một chút, chợt khẽ thở dài một tiếng nói:
"Không sai! Thât ra thì lần này ta và Triệu Vô Ngân tới đây chính là phụng lệnh của tông môn tìm kiếm nơi hạ lạc của Tạo Hóa tiên châu, tông môn đối với vật này là tình thế bắt buộc!"
"Hơn nữa Vô Cấu thánh điện chúng ta cũng không phải Xích Dương phủ có thể so sánh, chỉ là Hóa Thần thiên quân cũng có tới tám vị, tu vi điện chủ đại nhân của chúng ta càng là sâu không lường được!"
"Dưa vào những gì ta hiểu rõ đối với tông môn, sau khi biết tình huống ở bên này, nhất định sẽ phái cao thủ đến đây!"
"Cho nên các ngài bây giờ chỉ có hai lựa chọn, hoặc là nhanh chóng rời khỏi Thiên Huyền tinh, hoặc là..."
Nói đến đây, Thanh La tiểu thư có chút dừng lại, ngược lại nhìn về phía Diệp Trần, một mặt chân thành nói:
"Diệp tiền bối, nếu như ngài chịu tự nguyện giao Tạo Hóa tiên châu ra, ta chắc chắn ở trước mặt trưởng bối tông môn ra sức bảo vệ các ngươi không gặp phải chuyện gì, ngài thấy có được không?" "Hồng hộc ~~ "
Không đợi Diệp Trần mở miệng, U Minh Viêm Xà ở một bên lập tức trở nên kích động.
Tạo Hóa thiên quân chủ nhân cũ của hắn là bị điện chủ của Vô Cấu thánh điện đánh lén mà giết chết, nếu như Diệp Trần thật đầu hàng Vô Cấu thánh điện, vậy mối thù này liền không có cách nào báo.
Diệp Trần tự nhiên biết U Minh Viêm Xà đang nghĩ cái gì, vỗ vỗ đầu vai của hắn, lấy đó làm ra an ủi rồi mới chậm rãi nói:
"Muốn cho ta giao Tạo Hóa tiên châu ra thì đây tuyệt không có khả năng! Nếu như Vô Cấu thánh điện các ngươi muốn đến tìm ta phiền phức vậy thì cứ việc chạy tới đây đi, Diệp Trần ta có gì mà phải sợ?"
Thanh La tiểu thư dường như cũng không ngoài ý muốn, yếu ớt thở dài một hơi, nói:
"Quả nhiên! Ta đã biết, ngài chắc chắn sẽ không nghe ta khuyên! Nếu nói như vậy vậy các ngài nhanh chóng rời khỏi tinh vực Thiên Huyền đi!"
"Truyền tống trận ở tinh vực Thiên Huyền hầu như đều được nắm giữ ở trong tay tam đại tông môn ở Thiên Huyền thành, các ngài bây giờ đi qua sẽ chỉ tự chui đầu vào lưới!"
"Tuy nhiên ở bên trong mảnh dãy núi yêu thú này, ta ngược lại thật ra biết một chỗ Truyền Tống trận thượng cỗ, các ngài có lẽ có thể đi tới chỗ đó thử một chút!"
Chương 715 Gặp lại Thôn Thiên Mãng
Sau khi Thanh la tiểu thư nói vị trí cụ thể của Truyền Tống trận thượng cổ cho Diệp Trần, cũng để lại một phần bản đồ thì trực tiếp rời khỏi.
Nàng ta dù sao cũng là đệ tử của Vô Cấu thánh điện, còn phải trở về tông môn để báo cáo, hơn nữa một khi để người ngoài biết, nàng ta đi cùng với Diệp Trần, nói không chừng sẽ dẫn tới họa sát thân.
Diệp Trần và U Minh Viêm Xà cũng không có vội đi ngay, bọn họ đều bị thương, hơn nữa yêu thú bên trong dãy núi này, có không rất nhiều con yêu thú có thực lực không kém, ít nhất để chắc chắn cũng phải sau khi khôi phục lại thực lực mới có thể hoành hành ở chỗ này mà không lo ngại gì.
Diệp Trần từ bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra đan dược mà trước đó hắn ở Vạn Bảo các luyện chế được, tìm tới mấy bình đan dược thích hợp cho yêu thú ném cho U Minh Viêm Xà, sau đó đan dược còn lại một mạch đổ toàn bộ vào bên trong miệng, lập tức dẫn tới sự chú ý của U Minh Viêm Xà, làm cho hắn xem tới há hốc cả mồm ngây ngẩn cả người, "Chủ nhân, những viên đan dược này đều là đan dược tứ giai! Ta cách cái bình này cũng có thể cảm nhận được dược lực đan dược bên trong rất cường hãn, ngài thế mà nhét tất cả vào ăn? Ngài không phải là nghĩ quẩn mà muốn tự sát đó chứ?"
Diệp Trần thuận tay ném bình đan dược sang một bên, liếc qua U Minh Viêm Xà, tức giận nói:
"Ngươi nói bậy bạ cái gì đây! Ở một bên hộ pháp giúp ta, ta phải nhanh chóng khôi phục lại một chút công lực, không phải vậy hai chúng ta đều phải xong đời!"
Nói xong lời này, Diệp Trần không tiếp tục đi để ý tới U Minh Viêm Xà, thuận tay ở xung quanh bố trí một đạo cấm chế liền bắt đầu vận chueyern Thôn Thiên thần công, luyện hóa dược lực của đan dược bên trong cơ thể.
Hô hô hô!
Chỉ chớp mắt, thời gian hơn nửa ngày trôi qua, Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ vui mừng, "Vốn là nghe chừng thương thế lần này ít nhất cũng phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể tốt lại, không nghĩ tới lúc này mới chỉ trôi qua mấy giờ ngắn ngủi thì đã khôi phục được ba bốn thành, ngay cả tu vi cũng tăng lên tới Kim Đan tầng bảy!"
"Đúng! Đây chính là công lao của Vạn Cổ Trường Thanh châu! Có bảo bối này, ta sau này coi như muốn chết, chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy! Ha ha!"
Mừng rỡ qua đi, Diệp Trần bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, "Đúng rồi! Nếu đặt Vạn Cổ Trường Thanh châu vào bên trong nội bộ không gian của Thôn Thiên đỉnh, có lẽ cũng có trợ giúp với việc chữa trị thần hồn của Hi Nguyệt!"
Vừa nghĩ đến đây, tay trái Diệp Trần vừa lật, lấy Thôn Thiên đỉnh ra.
Đồng thời tay phải lật một cái, lấy Vạn Cổ Trường Thanh châu ra, sau đó cả hai chậm rãi hợp lại một chỗ.
Oanh ~
Sau khi đặt Vạn Cổ Tường Thanh châu vào bên trong không gian của Thôn Thiên đỉnh, ý niệm của Diệp Trần cũng đi theo tiến vào bên trong.
Xì xì xì ~~
Được những sinh mệnh nguyên lực kia tẩm bổ, tàn hồn của Hi Nguyệt quả nhiên bắt đầu nhanh chóng mạnh lên, hồn phách cũng dần dần trở nên ngưng thực hơn, dường như lúc nào cũng có thể tỉnh lại!
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần trở nên cao hứng:
Ầm ầm!
Không gian trong đỉnh lắc loạn một trận, vậy mà mơ hồ xuất hiện dấu hiệu muốn sụp đổ.
"Áo Duy Tư! Tình huống như thế nào?"
Diệp Trần vội vàng câu thông với khí linh của Thôn Thiên đỉnh.
Xoạt!
Áo Duy Tư biến hóa thành một ông lão tóc trắng, xuất hiện ở bên trong không gian của Thôn Thiên đỉnh, mặt mũi đầy vẻ sợ hãi.
"Chủ nhân! Không biết vì sao, ta đang bị lực lượng pháp tắc của thế giới này công kích, không gian trong đỉnh ta sắp không duy trì được nữa!"
Hai mắt Diệp Tràn trừng một cái, cũng có chút choáng, "Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ bởi vì thần hồn của Hi Nguyệt mạnh lên, cho nên dẫn tới lực lượng pháp tắc?"
Trước đó Hi Nguyệt đã từng nói tới vấn đề này, Thần hồn của nàng thông qua Nguyệt Quang Bảo Giám đi theo thần hồn của Diệp Trần trở lại địa cầu tám trăm năm trước. Bởi vì bị lực lượng quy tắc ở trên Địa Cầu hạn chế, cho nên thần hồn của nàng không thể trở về tới trên thân thể của mình.
Bây giờ, thần hồn của Hi Nguyệt được Diệp Trần mang từ Tu Chân giới trở về, thế giới này cùng lúc xuất hiện hai cái ý thức Hi Nguyệt, tất nhiên làm trái với pháp tắc của thế giới này, lọt vào công kích cũng không có gì kỳ lạ!
Nghĩ tới đây, Diệp Trần hơi suy nghĩ một chút, lập tức mang Vạn Cổ Trường Thanh châu từ bên trong không gian Thôn Thiên đỉnh ra ngoài.
Ầm ầm ~~
Không gian trong Thôn Thiên đỉnh lại lắc lư một trận, sau đó thần hồn của Hi Nguyệt lại rơi vào trạng thái ngủ say một lần nữa, không gian cũng chầm chậm ổn định lại.
"Quả nhiên là như vậy!"
Sau khi hiểu được nguyên nhân, lông mày Diệp Trần lập tức nhíu chặt hơn.
Hắn bây giờ còn có một vấn đề vẫn chưa hiểu được rõ ràng, cũng là vấn đề quan trọng nhất, nếu như thần hồn của Hi Nguyệt tỉnh táo lại, hoặc là rời khỏi không gian bên trong Thôn Thiên đỉnh, lực lượng phép tắc của thế giới này sẽ đối đãi với đạo thần hồn này như thế nào?
Là sẽ trực tiếp phá hủy xóa đi thần hồn của Hi Nguyệt?
Hay là sẽ đưa đạo thân hồn này về bên trong nhục thân của Hi Nguyệt?
Đây mới là chỗ mấu chốt nhất của vấn đề!
"Không được! Trước khi chưa có niềm tin tuyệt đối, ta chắc chắn không thể mạo hiểm như vậy!"
"Ké trước mắt ta nhất định phải để thần hồn của Hi Nguyệt tiếp tục ngủ say!"
"Mà việc quan trọng nhất của ta bây giờ là phải tìm được Thần khí Nguyệt Quang Bảo Giám trước, sau đó lại đi Lạc Hà tông tìm Hi Nguyệt!"
"Chỉ có mượn nhờ lực lượng Nguyệt Quang Bảo Giám mới có thể đối kháng được lực lượng pháp tắc, mới có thể đưa ý niệm tám trăm năm sau của Hi Nguyệt trở về bên trong nhục thể của nàng..."
Suy nghĩ rõ ràng nguyên do trong đó, Diệp Tràn đầu tiên là hơi thở dài một hơi, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại gặp phải vấn đề khó khăn mới, "Nhớ rõ ở kiếp trước, Nguyệt Quang Bảo Giám này là ta ở "Mê La Tinh Hải" một trong thập đại tuyệt địa của Tu Chân giới ngoài ý muốn mà đạt được!"
"Mê La Tinh Hải này nằm ở đại tinh vực trung tâm, cách nơi này khoảng hàng tỉ tinh vực, trừ phi là loại Truyền Tống trận cỡ lớn có khoảng cách siêu dài, bằng không chỉ riêng tiến vào đại tinh vực trung tâm, chỉ sợ đều phải mất đến mấy năm, thậm chí là mười mấy năm!"
"Thần hồn của Hi Nguyệt cũng không biết có thể chống đỡ được đến lúc đó hay không?"
Diệp Trần càng nghĩ trong lòng càng là bực bội, cho nên càng nghĩ càng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn.
"Mặc kệ, đi tới Truyền Tống trận thượng cổ mà Thanh La tiểu thư nói trước đó nhìn xem!"
Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần thuận tay thu hồi cấm chế xung quanh, từ dưới đất nhảy lên một cái.
U Minh Viêm Xà ở một bên cũng vội vàng đứng dậy.
Diệp Trần cũng không nói nhảm, trực tiếp lật bàn tay một cái, Xích Vũ phi thuyền đạt được trong tay của Xích Vũ thiên quân trước đó cùng đã từ bên trong Càn Khôn Trạc bay đi ra.
Thần niệm của Diệp Trần quét qua, dễ dàng xóa đi tinh thần lạc ấn của Xích Vũ thiên quân, chẳng mấy chốc đã luyện hóa hoàn toàn chiếc phi thuyền, "Đi thôi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần tung người nhay lên, đã nhảy tới trên phi thuyền, U Minh Viêm Xà ở một bên cũng vội vàng nhảy lên phi thuyền.
Sưu!
Tốc độ của Xích Vũ phi thuyền này quả nhiên kinh người, thời gian gần như chỉ trong một cái nháy mắt đã hóa thành một vệt kim quang, biến mất ở cuối chân trời.
...
Chỉ dùng thời gian hai đến ba giờ, Diệp Trần cũng đã tới nơi, nơi này là một đống phế tích của một tòa thành trì cổ xưa, ở một chỗ bí ẩn bên trong rừng, bên cạnh còn có một cái hồ nước, ở bên trong dãy núi yêu thú mênh mông vô tận, nếu như không phải trước đó biết được, căn bản rất khó phát hiện, nơi này lại có một tòa cổ thành.
"Chủ nhân mau nhìn! Truyền Tống trận ở nơi đó!"
U Minh Viêm Xà bỗng nhiên chỉ vào một cái phương hướng, hưng phấn hô lớn một tiếng, sau đó thì trực tiếp chạy vội đi qua.
Diệp Trần đang muốn đi theo đi qua lại bỗng nhiên nhướng mày, "U Minh! Cẩn thận!"
Ngay vào lúc giọng nói của Diệp Trần rơi xuống, "Rống!!"
Một tiếng gào thét giống như thiên lôi, đột nhiên vang lên toàn bộ dãy núi yêu thú!
Ngay sau đó, một đạo thân ảnh khổng lồ từ bên trong hồ nước ở bên cạnh nổ bắn mà ra!
Chờ khi Diệp Trần tập trung nhìn vào thì lập tức vì đó mà sững sờ, "Thôn Thiên Mãng?"