Diệp Trần đang vì việc này mà sầu muộn đây, không nghĩ tới Dịch Sơn Hà lại đúng lúc mang tin tức về Khoa Lạc Phu này cho hắn, điều này làm sao có thể không khiến hắn kích động cho được?
Dịch Sơn Hà nói:
"Căn cứ tin tức mà Ám Bộ Thần Long vệ điều tra được ở thế giới ngầm trở về, từ năm Tô quốc thay đổi chế độ cho tới nay, Khoa Lạc Phu vẫn luôn sống ẩn cư ở trên một hòn đảo băng không biết tên tại Bắc Cực..."
Chẳng mấy chốc, Dịch Sơn Hà đã nói đại khí tin tức này một lần cho Diệp Trần rồi mới thông qua mạng lưới gửi nội dung chi tiết tới trên điện thoại di động của Diệp Trần.
Cuối cùng, Dịch Sơn Hà bỗng nhiên lại mở miệng nói:
"Đúng rồi! Diệp lão đệ, đại thủ trưởng để cho ta chuyển tới cho ngươi một câu."
"Ngài ấy hy vọng những việc sau này ngươi làm có thể nghĩ kỹ trước sau đó rồi hẵng làm a, tuy rằng lấy thực lực hôm nay của ngươi đủ sức để chống lại một nước, thế nhưng những quốc gia kia chẳng qua chỉ là sợ ném chuột vỡ bình mà thôi!"
"Nếu như một khi thực sự chọc giận một quốc gia lớn như Mỹ quốc, bọn họ rất có thể sử dụng vũ khí hạt nhân tới đối phó ngươi! Hơn nữa không ra tay thì thôi, mà một khi ra tay ấy thì chắc chắn sẽ đưa ngươi vào chỗ chết!"
Đối với một phen lời khuyện của Dịch Sơn Hà này, Diệp Trần cũng không có quá để ở trong lòng, chỉ thuận miệng qua loa hai câu.
Dịch Sơn Hà cũng nghe ra được ý tứ trong giọng nói qua loa của Diệp Trần, không thể không thở dài một lần nữa, nói:
"Diệp lão đệ, ta không biết tại sao ngươi lại muốn tìm Lang Vương Khoa Lạc Phu, tuy nhiên căn cứ theo tình báo mà ta đạt được, lần đại náo các nước phía đông nam Á Châu đã khiến cho quan chức cấp cao của Mỹ quốc rất là nổi nóng!"
"Siêu Năng cục của Mỹ quốc rất có thể sẽ ra tay đối phó ngươi, cho nên ta hy vọng ngươi mấy ngày gần đây tốt nhất đừng có rời khỏi Hoa Hạ!"
Diệp Trần nghe được lời này của Dịch Sơn Hà thì khẽ chau mày, tuy nhiên vẫn không có quá để ở trong lòng.
Dù sao, hắn thấy lấy tu vi bây giờ của hắn, nếu như lặng lẽ rời khỏi Hoa Hạ thì trên đời này liệu có ai có thể biết được hành tung của hắn?
Diệp Trần lại làm sao biết được rằng, một cái âm mưu động trời đang được âm thầm triển khai để nhằm vào hắn.
...
Diệp Trần biết được tin tức của Lang Vương Khoa Lạc Phu, vốn định lập tức xuất phát lên đường.
Nhưng vào lúc này, Sở Phi Yên lại gọi điện thoại tới, "Ông chủ đại nhân, ngày mai chính là thời gian cử hành Hội nghị đỉnh cao của top 100 công ty, trước đó anh đã đồng ý đi tới, vậy chắc là còn giữ lời đó chứ?"
Diệp Trần lập tức vỗ đầu một cái, lúc này mới nhớ tới chuyện trước đó mình đã đáp ứng với Sở Phi Yên, phải đi theo với cô ta tham gia cái hội nghị đỉnh cao.
"Xem ra chuyện đi Bắc Cực tìm Lang Vương Khoa Lạc Phu, chỉ có thể tạm hoãn lại chờ giải quyết xong chuyện ở đây đã a!"
Trong lòng thì nghĩ như thế, ngoài miệng tự nhiên không thể thừa nhận chính mình sớm đã ném chuyện này ra đằng sau.
"Đương nhiên chưa, Phi Yên, cần ta làm cái gì sao?"
Sở Phi Yên nghe Diệp Trần nói như vậy thì lại có chút cảm giác thấp thỏm trong lòng, cuối cùng nhỏ giọng cười hì hì nói:
"Ông chủ đại nhân đồng ý đến dự, theo người ta cùng đi Lâm An, người ta đã vô cùng cảm kích, nơi nào còn dám để ông chủ đại nhân làm cái gì?"
Sau khi Sở Phi Yên trêu đùa Diệp Trần được hai câu, lại nói tiếp:
"Đúng rồi, nếu như anh có thời gian thì tới công ty một chuyến đi! Cái ông chủ như anh này có vẻ như ngay cả công ty của mình ở đâu cũng không biết a?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút và cảm thấy thật đúng là như vậy!
Từ năm ngoái tập đoàn Tô Diệp thành lập cho tới nay, hắn làm ông chủ mà vẫn luôn bỏ mặc công ty này, thực sự là chưa từng tới công ty một lần nào a.
Lúc đầu hắn còn biết địa chỉ công ty nhưng sau khi công ty càng ngày càng lớn thì đã chuyển tới một nơi khác, hắn đã hoàn toàn không biết công ty mình ở đâu, hình dáng nó ra làm sao...
Sở Phi Yên cũng thế cũng không còn gì để mà nói, mặc dù thời gian chỉ ngắn ngủi hơn nửa năm, nhưng tập đoàn Tô Diệp hôm nay đã trở thành một nhà, một công ty lớn nắm giữ tài sản hơn một trăm tỷ.
Có thể bỏ mặc một cái công ty lớn đến như thế mà không hỏi, coi như nhìn toàn cầu, đoán chừng tìm cũng không tìm ra được người thứ hai nào giống như ông chủ Diệp Trần đây.
...
Sáng ngày thứ hai, sau khi Diệp Trần thông báo cho Tuyết Cơ một tiếng thì rời khỏi biệt thự, đi thẳng tới địa chỉ công ty mà hôm qua Sở Phi Yên gửi cho hắn.
"Khá lắm! Không nghĩ tới thời gian ngắn ngủi mới chỉ nửa năm mà tập đoàn Tô Diệp đã phát triển tới quy mô như thế này! Chỉ là một tòa cao ốc văn phòng này, ít nhất cũng đã có giá trị mấy trăm triệu đi!"
Diệp Trần nhìn vào một tòa nhà thương mại rạng rỡ trước mặt hắn, ở trên bỗng nhiên viết bốn chữ lớn "Tập đoàn Tô Diệp" vàng chói lọi, lập tức nhịn không được cảm thán từ đáy lòng.
Cho dù là hắn bây giò đã đối với tài phú ở thế tục không có hứng thú, thế nhưng Sở Phi Yên có thể ở trong thời gian ngắn như thế phát triển công tuy tới tình trạng khổng lồ như vậy, vẫn là vượt ra ngoài ý liệu của Diệp Trần.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang cảm thán thì bỗng nhiên bên cạnh truyền tới một giọng nói trào phúng, "Này! Anh bạn nhỏ, ngươi thật đúng là chưa từng va chạm xã hội a! Chẳng qua chỉ là một tòa cao ốc thương mại mười mấy tầng mà thôi, so với các tòa nhà chọc trời ở các thành phố lớn như Thiên Hải, Lâm An thì đây vẫn còn kém quá xa!"
Diệp Trần nghe được điều này thì không thể không quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người nói chuyện là một người đàn ông trẻ tuổi khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, một thân đều là quần áo hàng hiệu, dáng vẻ có chút ngạo mạn.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không để ý gì tới hắn, tuy rằng giọng điệu của người này không tốt, tuy nhiên nói cũng không có sai, Vân Châu chỉ là một thành phố hạng ba, mang ra so sánh với các thành phố lớn hạng nhất như Thiên Hải, Lâm An thì hoàn toàn chính xác đẳng cấp còn phải kém không ít.
Nếu như không phải bởi vì Diệp Trần đối với chuyện phát triển của công ty không để bụng một chút nào cho nên mới không có ý định đặt công ty ở thành phố Thiên Hải đi, bằng không ngược lại thì khỏi phải nói.
Dù sao thì thành phố lớn cấp một có giao thông tiện lợi, nhân tài đông đúc, phục vụ công cộng được hoàn thiện, kinh tế có bầu không khí tốt hơn, càng có lợi hơn đối với sự phát triển của một công ty tổng hợp.
Diệp Trần cũng không để ý tới người đàn ông trẻ ngạo mạn kia, trực tiếp hướng cửa của tập đoàn Tô Diệp đi tới.
Người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn kia nhìn thấy Diệp Trần vậy mà không để sự tồn tại của hắn vào mắt thì lập tức khẽ chau mày, ngay lập tức cũng bước nhanh theo phía sau, lần nữa hướng về phía Diệp Trần bày ra tư thế từ trên cao nhìn xuống nói:
"Này, ngươi chắc là nhân viên của tập đoàn Tô Diệp sao? Ta thế nhưng là rất quen với Trương Phó tổng Trương Trường Lâm của các ngươi"
Người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn này chốn cho rằng nói ra lời này thì đối phương coi như không tới nịnh nọt mình thì ít nhất cũng không dám thờ ở với mình như thế.
Không nghĩ tới, tên trước mắt này vẫn giống như không có nghe được, đã chậm rãi bước vào trong đại sảnh của tập đoàn Tô Diệp.
Người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn kia tức giận tới không nhịn được, tuy nhiên ở bên trong tập đoàn Tô Diệp hắn cũng không nên nổi giận, nhưng là ở trong lòng đã âm thầm ghi lại dung mạo của Diệp Trần, suy nghĩ chờ đợi gặp được Trương Phó tổng thì nhất định phải hung hăng cáo tiểu tử này, để tiểu tử không biết trời cao đất rộng này cút ra khỏi tập đoàn Tô Diệp.
Trong lòng đang suy nghĩ thì chỉ thấy tiểu tử kia đã đã đi về phía quầy lễ tân, "Xin chào, ta tìm Sở tổng của các ngươi!"
Diệp Trần trực tiếp nói ngay vào điểm chính.
Người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn ở phía sau lập tức sững sờ, "Hóa ra tiểu tử này không phải người của tập đoàn Tô Diệp? Chắc là cũng giống như ta, cũng đang đánh chủ ý tới vị Sở tổng kia? Mẹ nó! Hóa ra là tình địch a!"
Cô gái ở trước quầy lễ tân mỉm cười với Diệp Trần, "Tiên sinh, xin hỏi ngài có hẹn trước không?"
Diệp Trần hơi sững sờ, chợt lắc đầu, "Không có! Tuy nhiên..."
Diệp Trần đang chuẩn bị nói rõ thân phận của mình ra thì đúng lúc này người đàn ông trẻ tuổi ở phía sau kia chợt mở miệng, "Tiểu tử, chỉ bằng ngươi mà cũng có ý định theo đuổi Sở tổng sao? Ngươi không nhìn ngươi một chút xem có bao nhiêu cân lượng!"
Chương 422 Khoác lác?
Diệp Trần không thể không khẽ chau mày, nếu như không phải đang ở trước mặt mọi người, hơn nữa lại còn đang ở công ty nhà mình thì Diệp Trần sớm đã sử dụng một đạo ý niệm trực tiếp đưa người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn này lên Tây Thiên rồi!
Ở trong đại sảnh có không ít người ở xung quanh nghe được lời nói của người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn kia thì thi nhau liếc nhìn, chỉ trỏ và bắt đầu nghị luận, "vị này không phải là Tề Phấn Phi thái tử gia của tập đoàn Nhật Thịnh sao?"
"Nghe nói gần đây hắn còn đang một mực theo đuổi Sở tổng của chúng ta đây!"
"Tập đoàn Nhật Thịnh bây giờ càng là tập đoàn lớn nhất tỉnh Đông Giang, ở toàn bộ Hoa Hạ cũng có thể xếp vào hạng mười vị trí đầu, nghe nói Hội nghị đỉnh cao top 100 công ty lần này chính là tập đoàn Nhật Thịnh là đơn vị đứng ra tổ chức!"
"Vị này chính là con nhà giàu siêu cấp thực sự!"
...
Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Tề Phấn Phi lập tức càng tỏ ra đắc ý, không thể không lấy tư thái từ trên cao nhìn xuống hướng Diệp Trần nhìn lại.
Theo như suy nghĩ của hắn thì đối phương sau khi nghe được thân phận của mình thì chỉ sợ cũng biết khó mà lui a?
Tuy nhiên, loại tình huống này cũng không có xảy ra, thậm chí ngay cả mí mắt của đối phương đều không có nhấc một chút.
Diệp Trần lật bàn tay một cái, giống như ảo thuật, sau một khắc, trong tay trống rỗng đột nhiên thêm ra một cái điện thoại di động.
Trực tiếp bấm số điện thoại Sở Phi Yên, "Này, Phi Yên, ta đã tới!"
Đầu bên kia điện thoại, Sở Phi Yên lập tức mừng rỡ không thôi, ngay cả có một khách hàng quan trọng ở trước mặt cô cũng không đoái hoài gì, trực tiếp đứng dậy, nói:
"Được rồi! Vậy thì tôi đi xuống đón anh!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Vậy tôi ở dưới tầng chờ cô!"
Sau khi thông báo cho Sở Phi Yên một tiếng, Diệp Trần trực tiếp cúp điện thoại.
Mọi người ở xung quanh đều đã nghe được những lời nói của Diệp Trần vừa rồi vào trong tai thì lập tức xì xào bàn tán, "Ta không có nghe nhầm đi? Cái tên này hình như vừa rồi giống như gọi điện thoại cho Sở tổng a"
"Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của hắn thì Sở tổng phải đích thân đi ra đón hắn?"
"Cái tên này có địa vị gì?"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người đều chỉ vào Diệp Trần, thấp giọng nghị luận ầm ĩ.
Sắc mặt của Tề Phán Phi thì càng vô cùng khó coi, hắn nghĩ như thế nào cũng không có nghĩ tới, Diệp Trần lại có số điện thoại của Sở Phi Yên, hơn nữa nhìn bộ dáng, quan hệ của hai người bọn hắn thì có vẻ như còn rất thân mật!
Phải biết, hắn khổ cực theo đuổi Sở Phi Yên đã hơn nửa tháng, mà ngay cả số điện thoại riêng của cô ta cũng không có lấy được, mội lần gọi điện thoại đều phải thông qua trợ lý của Sở Phi Yên rồi mới có thể nói chuyện được.
Chứ đừng nói chi là người giống như Diệp Trần vậy, một chiếc điện thoại là có thể để Sở Phi Yên tự mình xuống tầng tiếp đón.
Loại cảm giác này để cho Tề Phấn Phi vô cùng vô cùng khó chịu!
Chẳng lẽ bối cảnh của cái tên này còn hạnh hơn so với bản thiếu sao?
Trong lúc nhất thời, Tề Phấn Phi lập tức có chút nghi ngờ không thôi.
Mà đúng lúc này, cửa thang máy phía trước bỗng nhiên mở ra, một người đàn ông trung niên bụng phệ. từ trong thang máy chậm rãi đi ra.
"Xin chào Trương Phó tổng!"
Các công nhân viên của tập đoàn Tô Diệp nhìn thấy người nọ thì thi nhau cung kính hành lễ.
Hoá ra, Trương Phó tổng này chính là người mà Tề Phấn Phi nhắc tới lúc trước.
Trương Phó tổng nâng cái bụng phệ của mình lên, hướng về phía mọi người tùy ý khoát tay áo, coi như là bắt chuyện qua, tuy nhiên khi hắn nhìn thấy Tề Phấn Phi thì trên mặt lập tức hiện ra nụ cười đầy nhiệt tình, vội vàng hùng hục bước nhanh đi tới trước mặt Tề Phấn Phi, "Ai nha a, là Tề thiếu đến rồi! Không có tiếp đón từ xa! Không có tiếp đón từ xa a!"
Sắc mặt của Tề Phấn Phi lúc này mới hơi hòa hoãn một chút.
"Trương Phó tổng, tôi muốn gặp Sở tổng một chút, có chút chuyện làm ăn muốn trò chuyện với cô ta một chút, ngươi xem có thể sắp xếp giúp ta một chút có được hay không?"
Tề Phấn Phi nói thẳng mục đích của mình ra.
Không nghĩ tới, Trương Phó tổng ngay lập tức có vẻ mặt bị làm khó nói:
"Tề thiếu, hôm nạy sợ rằng không được a! Sở tổng bây giờ đang gặp mặt với Sử Mật Tư tiên sinh là tổng giám đốc công ty An Tiến ở Âu Châu về công nghệ sinh học ở khu vực Á Châu Thái Bình Dương, ngay sau đó thì phải tiến về thành phố Lâm An để tham gia hội nghị đỉnh cao top 100 công ty, vì vậy hôm nay sợ rằng không có thời gian gặp ngài a!
Tề Phấn Phi nghe được điều này, đầu tiên là nhướng mày, sau đó thì trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, không thể không liếc sang bên cạnh, Diệp Trần vẫn còn bình chân như vại đứng ở nơi đó, "Chờ một chút, Trương Phó tổng, ngươi vừa mới nói Sở tổng đang với gặp mặt với Sử Mật Tư tiên sinh công ty An Tiến sao? Như vậy nói cách khác, cô ta bây giờ chắc là người nào muốn gặp mặt cũng không thể đi ra sao?
Trương Phó tổng hiển nhiên không biết, tại sao Tề Phấn Phi lại sẽ hỏi như thế, tuy nhiên vẫn thành thật trả lời nói:
"Đó là chắc chắn! Tề thiếu, ngài chắc là phải biết, công ty An Tiên ở Âu Châu chính là công ty chế dược cao cấp nhất toàn cầu, cũng chính là đối tác quan trọng nhất của tập đoàn Tô Diệp chúng ta, đó là chìa khóa để mở cửa thị trường Âu châu trong tương lai!"
"Thậm chí có thể nói, song phương gặp gỡ lần này là lần gặp gỡ mang tính lịch sử!"
"Cho nên, trước khi cuộc gặp mặt này không có kết thúc, Sở tổng chắc chắn sẽ không gặp bất kỳ người nào khác!"
"Còn xin Tề thiếu thông cảm nhiều hơn!"
Không nghĩ tới, Tề Phấn Phi nghe được điều này, không những không giận mà còn lấy làm mừng, liếc qua Diệp Trần lần nữa, cười lạnh nói:
"Hóa ra là như vậy a! Thế nhưng là, Trương Phó tổng, vị tiên sinh này vừa mới nói, Sở tổng lập tức sẽ đích thân đi ra đón tiếp hắn đây!”
"Ừm?"
Lúc này Trương Phó tổng mới chuyển dời ánh mắt lên trên người Diệp Trần, không thể không nhíu mày lại, chợt lạnh lùng nói:
"Chuyện này sao có khả năng! Bằng vào địa vị của Sở tổng chúng ta bây giờ chính là ngay cả người đứng đầu thành phố Vân Châu muốn gặp Sở tổng thì cũng phải ngoan ngoãn hẹn trước!”
"Muốn để cho Sở tổng chúng ta tự mình đến nghênh đón thì ít nhất cũng phải là lãnh đạo lớn cấp tỉnh trở lên mới miễn cưỡng có tư cách này!”
Trương Phó tổng mặc dù không có nói rõ, nhưng ý tứ trong đó đã hết sức rõ ràng, hiển nhiên là đang nói Diệp Trần không đủ tư cách này!
Cũng khó trách Trương Phó tổng và Tề Phấn Phi không tin, theo suy nghĩ của bọn họ, cho dù Diệp Trần là công tử của gia tộc siêu lớn nào đó, cũng không đủ để Sở Phi Yên bỏ xuống một khách hàng quan trọng tới như vậy để đi ra đây nghênh đón hắn.
Cho nên việc này chỉ có một lời giải thích, đó chính là người này đang khoác lác!
"Ha ha ha!"
Nghe được lời này của Trương Phó tổng, Tề Phấn Phi lập tức cười ha ha, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lập tức tràn đầy vẻ trào phúng nồng đậm, "Tiểu tử! Không thể không nói, ngươi thật đúng là có thể diễn kịch a! Bản thiếu suýt chút nữa thì bị ngươi hù dọa!"
Trương Phó tổng thấy Tề Phấn Phi cùng thiếu niên ăn mặc quần áo bình thương ở trước mặt này, dường như có chút không hợp nhau thì hai mắt lập tức hơi đảo một cái, nâng cái bụng lớn đi tới trước mặt Diệp Trần, ho nhẹ một tiếng nói:
"Vị tiên sinh này, ngươi chắc không phải là người của tập đoàn Tô Diệp a? Nếu như ngài không có chuyện gì thì mời ngài lập tức rời khỏi đây!"
Diệp Trần khẽ chau mày, đồng thời cảm thấy có chút buồn cười, không nghĩ tới thân hắn làm ông chủ, lần đầu tiên tới công ty của mình thế mà bị phó tổng của công ty mình xua đuổi...
"Ta là tới tìm Sở tổng của các ngươi!"
Diệp Trần lần nữa một mặt bình thản nói.
Trương Phó tổng nghe được điều này, lập tức một mặt cười lạnh, "Tiểu tử, không phải ta đả kích ngươi, người theo đuổi Sở tổng chúng ta có thể xếp hàng từ Vân Châu cho tới Âu Châu! Mà ngươi thì chắc chắn không có hi vọng!"
"Cho nên, mời ngươi lập tức rời đi!"
Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Nếu như ta không đi thì sao?"
"Không đi?"
Trương Phó tổng cười lạnh, "Vậy ta đành phải để bảo vệ đuổi ngươi đi!"
Nói xong lời này, Trương Phó tổng trực tiếp vỗ tay một cái.
Rầm rầm!
Một đám bảo vệ mặc đồng phục quần áo đen đã nhanh chân lao tới.
Sắc mặt Diệp Trần trong nháy mắt trở nên hơi u ám.
Chương 423 Ông chủ, ngài đã tới!
Vốn là đối với Trương Phó tổng này, Diệp Trần coi hắn tốt xấu gì cũng coi như là lãnh đạo cao cấp của công ty nhà mình, bỏi vì cái gọi là người không biết thì không có tội, cho nên cũng không có để hắn ở trong lòng.
Thế nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, cái tên này vì để lấy lòng Tề Phấn Phi cũng dám hạ lệnh bảo vệ đuổi chính mình.
Chính hành động này ngay lập tức để trong lòng của Diệp Trần không tự chủ được dâng lên mấy phần sát ý!
Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị trực tiếp sử dụng một đạo thần niệm, lặng yên không một tiếng động giết chết cái tên Trương Phó tổng không biết sống chết này thì cửa thang máy của tòa nhà bỗng nhiên mở ra.
"Sở tổng!"
Không biết là ai hô một tiếng, mọi người vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy, một cô gái vô cùng xinh đẹp trên người mặc đồ công sở màu đen của hãng Versace đi ra từ trong thang máy, không phải Sở Phi Yên thì còn là ai?
"Các ngươi không cố gắng làm việc của mình đi, đều đứng ở chỗ này làm cái gì?"
Sở Phi Yên đi giầy cao gót gợi cảm, sau khi ra thang máy nhìn thấy tình cảnh trong đại sảnh thì ngay lập tức đôi mi thanh tú hơi nhăn lại, trực tiếp mở miệng lạnh giọng nói.
Không thể không nói, Sở Phi Yên bây giờ đã hoàn toàn có phong phạm của một nữ hoàng kinh doanh, lại thêm tu vi của cô ta bây giờ đã là cảnh giới Luyện Khí tầng sáu, khí tràng có thể nói là khá cường đại!
Những nơi Sở Phi Yên đi qua, mọi người thi nhau lùi lại một bên, không tự chủ bị khí tràng trên người của vị nữ tổng giám đốc này chấn nhiếp, cảm giác rất là tự ti mặc cảm.
Nhiều bảo vệ cũng thi nhau lui về vị trí làm việc của mình.
Mà hai người Tề Phấn Phi và Trương Phó tổng nhìn thấy Sở Phi Yên xuất hiện thì hai người đều hơi trừng hai mắt một cái, trong lòng hiện lên một chút dự cảm không tốt.
Lời thề son sắc mà Trương Phó tổng vừa mới nói ra, Sở Phi Yên lúc này đang gặp mặt với Sử Mật Tư tiên sinh là tổng giám đốc khu vực Á Châu Thái Bình Dương của công ty An Tiến, tuyệt đối sẽ không gặp bất luận kẻ nào, nhưng bây giờ thế mà xuất hiện ở đây!
Thật chẳng nhẽ chính là vì ra đón người thiếu niên vô danh ăn mặc bình thường này?
Đây cũng quá khó tin đi!
"Không có khả năng! Chuyện này chắc chắn là trùng hợp!"
Tế Phấn Phi gào thét ở trong lòng một tiếng, sau đó hiện ra nụ cười cảm thấy tốt về bản thân mình, rồi bước nhanh về phía nữ thần của mình đi tới, "Phi Yên tiểu thư! Ta..."
Không đợi Tề Phấn Phi nói xong, Sở Phi Yên đã trực tiếp nhanh chóng đi qua bên cạnh hắn, giống như không nhìn thấy hắn.
Sắc mặt của Tề Phấn Phi lập tức tái xanh, xấu hổ không nói ra được, đang định tiếp tục đuổi theo thế nhưng hành động tiếp theo của nữ thần lại làm cho hắn trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy, sau khi Sở Phi Yên vượt qua hắn thì trực tiếp bước nhanh về hướng tiểu tử vô danh kia, sau đó vậy mà hướng về phía tiểu tử đó nở ra nụ cười xinh đẹp, "Ông chủ, ngài đã tới rồi!"
Xoạt!
Sở Phi Yên vừa thốt ra lời kia, mọi người nhất thời xì xào bàn tán.
"Ông chủ?"
"Ta không có nghe lầm chứ? Sở tổng vậy mà xưng hộ tiểu tử này...à vị tiên sinh này là ông chủ?
"Chẳng lẽ hắn chính là ông chủ thần bí đứng ở phía sau tập đoàn Tô Diệp?"
...
Mọi người nghị luận ầm ĩ, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ kinh hãi.
Trương Phó tổng thì càng là suýt chút nữa bị dọa mà ngất đi!
Hắn đã sớm nghe người ta nói qua, tuy rằng tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong tập đoàn Tô Diệp toàn bộ đều do một mình Sở Phi Yên xử lý, thế nhưng cũng không phải là ông chủ chân chính của công ty!
Còn về ông chủ sau lưng tập đoàn Tô Diệp, vẫn luôn vô cùng thần bí, nghe nói là một vị đại nhân vật cực kỳ lợi hại, cũng chính bởi vì sự tồn tại của người này, cho nên tập đoàn Tô Diệp mới có thể ở trong thời gian nửa năm ngắn ngủi phát triển tới quy mô kinh người như thế, thậm chí ngay cả Tào gia và Đường gia cũng phải nhún nhường ba phần với tập đoàn Tô Diệp.
"Không! Đây không có khả năng!"
Trương Phó tổng tuy rằng mơ hồ đoán được chút gì đó, thế nhưng là đánh chết hắn cũng không muốn tin đây là sự thật.
Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của Sở Phi Yên, trong nháy mắt đã đánh nát bét hy vọng cuối cùng nhất của hắn.
"Các vị! Hôm nay ta chính thức hướng mọi người giới thiệu một chút, vị này chính là ông chủ chân chính của tập đoàn Tô Diệp chúng ta, chủ tịch tập đoàn Tô Diệp, Diệp Trần tiên sinh!"
"Phù phù!"
Nghe được lời giới thiệu chính thức từ Sở Phi Yên, Trương Phó tổng lập tức đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt trắng bệch vô cùng, giống như cha mẹ của hắn chết vậy.
Sau đó, Trương Phó tổng hận không thể hung hăng tát vào mặt của chính mình mấy cái!
"Ta vừa rồi làm cái gì!"
Trương Phó tổng tuyệt đối không ngờ rằng, ông chủ sau lưng công ty bọn họ thế mà lại là thiếu niên ăn mặc quần áo bình thường trước mắt này.
Mà chính mình vừa rồi, thế mà suýt chút nữa thì để bảo vệ đuổi ông chủ của mình ra ngoài...
"Diệp chủ tịch, ta..."
Sau khi Trương Phó tổng phản ứng lại thì vội vàng lộ ra nụ cười lấy lòng, muốn giải thích cho mình một phen.
Đáng tiếc, Diệp Trần căn bản không có bất cứ hứng thú gì để nghe hắn giải thích, trực tiếp khoát tay áo, thản nhiên nói:
"Từ giờ trở đi, ngươi không còn là nhân viên của tập đoàn Tô Diệp nữa!"
Đôi mắt của Trương Phó tổng ngay lập tức trợn tròn lên.
Tuy nhiên hắn cũng không biết đến là, kết quả này đối với hắn mà nói á là đã rất may mắn rồi.
Nếu như không phải Sở Phi Yên bỗng nhiên chạy tới thì lúc này hắn sớm đã là một bộ thi thể rồi a!
"Dựa vào cái gì! Ta thế nhưng là phó tổng của công ty! Nếu như muốn sa thải ta thì nhất định phải trải qua sự đồng ý của Ban Giám đốc, cho dù ngươi là chủ tịch cũng không có quyền lực này!
Sau khi Trương Phó tổng kịp phản ứng lại thì ngay lập tức kêu gào, rõ ràng còn muốn giãy dụa cãi lý cho mình một phen.
Lúc này, Sở Phi Yên chen lời nói:
"Trương Phó tổng, ngươi phải hiểu rõ, Diệp chủ tịch có tám mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Tô Diệp, một khi làm bất kỳ quyết định gì đều không cần phải thông qua sự đồng ý của Ban giám đốc!"
Trương Phó tổng lập tức á khẩu không nói gì được nữa.
"Còn có ngươi!"
Sau khi Diệp Trần trực tiếp sa thải một cái phó tổng thì lại chỉ về phía Tề Phấn Phi ở một bên, lạnh lùng nói:
"Lập tức biến mất khỏi mắt của ta ngay lập tức!"
Tề Phần Phi lúc này đã từ trong kinh ngạc trước đó tỉnh táo lại, nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức cáu kỉnh, "Coi như ngươi là ông chủ sau lưng tập đoàn Tô Diệp thì như thế nào? Tập đoàn Nhật Thịnh chúng ta thế nhưng là khách hàng quan trọng nhất của tập đoàn Tô Diệp các ngươi..."
Lời nói của Tề Phấn Phi còn chưa xong thì Diệp Trần trực tiếp cắt ngang một lời:
"Bây giờ thì không phải!"
"Cút!"
Cùng lúc nói xong lời này thì ngay sau đó Diệp Trần vung tay lên, Tề Phấn Phi lập tức cảm thấy chính mình giống như bị một chiếc xe tải đâm trúng, trực tiếp ngã bay ra ngoài, lăn ra bên ngoài cửa chính.
Mọi người còn lại thấy thế thì lập tức lấy làm kinh ngạc lần nữa, đồng thời trong lòng âm thầm buồn bực, "Tề Phấn Phi này làm sao mà lại đột nhiên bay ra ngoài cửa như vậy?"
Trương Phó tổng ở bên cạnh vốn còn muốn lý luận một phen, thấy được cảnh này thì lập tức mạnh mẽ nuốt lời nói đến khóe miệng nuốt trở vào, không còn dám nhiều lời cái gì.
Người bình thường có lẽ không biết, thế nhưng lấy tầm mắt của Trương Phó tổng tự nhiên có thể thấy được, ông chủ thần bí của bọn họ này lại còn là một tên cao thủ võ đạo!
...
Sau khi trải qua một trên phong ba nhỏ như vậy, ánh mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía Diệp Trần, lập tức tràn đầy sự kính nể.
Vừa đến đã trực tiếp sa thải phó tổng của công ty, đuổi đi thái tử gia của tập đoàn Nhật Thịnh, ông chủ thần bí này của bọn họ, hiển nhiên không phải là một ông chủ dễ trêu đùa a!
Mà Sở Phi Yên cũng không để ý một chút nào, đối với cô ta mà nói, cho dù Diệp Trần muốn phá hủy toàn bộ tập đoàn Tô Diệp thì cô ta cũng sẽ không nói nhiều gì huống chi chỉ là sa thải một tên phó tổng, bị mất một cái đối tác mà thôi.
"Phi Yên, nghe nói cô đang gặp mặt với cao quản của một công ty lớn ở Âu châu, không có làm lỡ việc của cô chứ?"
Sau khi hai người vào thang máy, Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Sở Phi Yên lắc đầu, cười nói:
"Không có, nói đến thì lần đàm phán buôn bán này, còn nhất định phải thông qua người ông chủ như anh đồng ý mới được, cũng coi như là anh tới đúng lúc!"
Chương 424 Giá trị của thần thủy
"Ồ? Xin chỉ giáo cho?"
Diệp Trần cũng hết sức hiếu kỳ, nhịn không được truy vấn.
Sở Phi Yên cũng không có trả lời ngay mà xoay chuyển lời nói, giống như cười mà không phải cười nói:
"Ông chủ đại nhân, tập đoàn Tô Diệp chúng ta buôn bán cái gì thì dù sao anh cũng phải biết chứ?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút, gần như nhớ lại những gì mà Sở Phi Yên đã từng đề cập tới, "Thần Thủy?"
Sở Phi Yên nhẹ gật đầu, "Xác thực mà nói là lấy Thần Thủy làm cơ sở, ứng dụng vào trong y dược, sinh vật kỹ thuật, và các lĩnh vực nhỏ trong vật phẩm chăm sóc sức khỏe..."
Sau khi được nghe Sở Phi Yên giải thích một phen nội dung sâu sắc lời lẽ dễ hiểu thì Diệp Trần cuối cùng cũng hiểu ra một cách đại khái.
Trong biệt tự số một tiểu khu Tử Kim Sơn dùng Hóa Linh trận đản sinh ra Thần Thủy, mỗi mười ngày đổi mới một lần, một lần chính là hơn mười tấn, mỗi ngày bình quân sản xuất ra một tấn thần thủy.
Sau khi tập đoàn Tô Diệp được thành lập thì những Thần Thủy này lại giao tất cả cho Sở Phi Yến tới đưa vào kinh doanh.
Tuy rằng, những phần tử cấu thành những thần thủy này, đến bây giờ còn chưa được phân tích ra thông qua phương pháp khoa học, nhưng cũng không gây trở ngại nó được ứng dụng đến từng lĩnh vực.
Những Thần Thủy này khi uống một mình nó thì có thể điều trị thân thể, kéo dài tuổi thọ.
Mà áp dụng với các loại thuốc, sản phẩm y tế và thậm chí cả đồ uống chức năng có thể nâng cao hiệu quả ban đầu, tương đương với vai trò của chất xúc tác có thể gọi là một loại thực phẩm chức năng thượng hạng.
Chỉ cần một cái công hiệu này, đối với những sản phẩm liên quan tới sản xuất công nghiệp mà nói, quả thực chính mà một cuộc cách mạng mang tính đột phá!
Nói một cái ví dụ đơn giản nhất thì cũng là thuốc hạ sốt tiêu viêm, sau khi chỉ cần cho gia nhập một tỷ lệ Thần Thủy cực nhỏ, tốc độ hạ sốt tiêu viêm có thể tăng lên gần mười lần!
Mà một khi loại sản phẩm này mà được đưa vào thị trường để tiêu thụ, đủ để có thể hoàn toàn đánh bại những loại thuốc vốn có trên thị trường!
Tập đoàn Tô Diệp này chính là dựa vào công hiệu của loại thần thủy này mới có thể ở trong thời gian ngắn ngủi nửa năm nhảy lên trở thành top 100 công ty của Hoa Hạ.
Đương nhiên, ngoài đó ra nhờ Diệp Trần cung cấp tài chính cùng các loại giao thiệp, cũng là nguyên nhân chủ yếu để cho công ty phát triển nhanh chóng.
Nói thật, sau khi nghe Sở Phi Yên giải thích xong, ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới Linh thủy mà mình dùng Hóa Linh trận sản xuất ra thế mà còn có thể dùng như thế!
Vốn hắn còn tưởng rằng, Sở Phi Yên chỉ pha loãng thần thủy ra sau đó đóng gói một chút, rồi mới bán cho những người giàu có nhiều tiền kia, cho nên lúc trước hắn còn đang buồn bực, một cái công ty như vậy, chỗ nào cần phải ở một nơi lớn như thế để làm việc?
Bây giờ sau khi nghe Sở Phi Yên giải thích xong, Diệp Trần lập tức giật mình hiểu ra.
Ở phương diện vận hành thương mại thì Diệp Tần so với Sở Phi Yên thì quả đúng là một tên mới vào nghề.
Dựa theo phương pháp vận hành thương mại của Sở Phi Yên thì cho dù không có hắn làm chỗ dựa, không tới mười năm nữa, tập đoàn Tô Diệp cũng đủ để chiếm độc quyền về dược phẩm, vật phẩm chăm sóc sức khỏe và các nghành nghề có liên quan, trở thành đầu sỏ của lĩnh vực này!
Thậm chí chỉ cần Diệp Trần không ngừng sản xuất ra Thần Thủy, mấy chục năm về sau a, để nói là khống chế nghành nghề y dược trên toàn cầu thì cũng không phải không có khả năng này.
"Đúng rồi, cô còn không có nói cho tôi biết, cái công ty Âu Châu kia là gì, đến cùng muốn hợp tác với chúng ta như thế nào?"
Một khi nhắc tới chuyện buôn bán thì Sở Phi Yên lại hiện ra vẻ rất có tinh thần, "Là công ty khoa học kỹ thuật sinh vật An Tiến! Đây là công ty nghiên cứu phát minh y dược xếp hạng thứ nhất của Âu Châu, nếu như chúng ta có thể hợp tác với bọn họ thì có thể dựa vào tốc độ nhanh nhất chiếm lĩnh thị trường y dược Âu Châu!"
"Tuy nhiên khẩu vị của bọn họ quả thật cũng không nhỏ, ngay từ đầu đã muốn phối phương của thần thủy đã bị tôi trực tiếp cự tuyệt."
"Điều kiện bây giờ của bọn hắn là chỉ cần chúng ta hàng năm hướng bọn họ cung cấp mười tấn Thần Thủy, thì công ty khoa học kỹ thuật sinh vật An Tiến bọn họ sẽ bằng lòng cung cấp cho chúng ta đường dây tiêu thụ mà họ có!"
"Cái này cũng mang ý nghĩa, chúng ta có thể mượn nhờ con đường bây giờ mà họ có nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường y dược ở Âu Châu..."
Sở Phi Yên nói tới đây, trong đôi mắt đã lộ ra vẻ cực nóng.
Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, "Nghe ý tứ trong lời nói này của cô thì cô muốn hợp tác với bọn họ sao? Chẳng lẽ không sợ có âm mưu gì sao?"
Sở Phi Yên cười nói:
"Cho nên tôi mới cần người ông chủ như anh đến quyết định thay tôi a!"
"Thật ra thì, âm mưu của bọn hắn rất rõ ràng, hoặc là nói, có thể nói là dương mưu mới đúng!"
"Sở dĩ công ty khoa học kỹ thuận sinh vật An Tiến đưa ra hàng năm phải được mười tấn Thần Thủy, ngoại trừ đổi tay bán cho nhà giàu ở Âu châu ra thì hơn phân nửa chắc là muốn tiến hành nghiên cứu phát minh, bọn họ muốn nghiên cứu ra phương pháp chế tạo Thần Thủy!"
"Một khi để bọn họ đạt được mục đích này thì bọn họ khẳng định sẽ không do dự chút nào đá tập đoàn Tô Diệp chúng ta bay ra ngoài!"
Diệp Trần nghe đến đó, mỉm cười, "Nếu như là như vậy thì cô cũng có thể yên tâm, bọn họ chắc chắn không có khả năng chế tạo ra được Thần Thủy!"
Thần Thủy là thông qua Hóa Linh trận diễn sinh mà đến, bản chất vẫn là nước suối trên núi bình thường, chẳng qua là có một chút thiên địa linh khí thấm vào mà thôi, mà thứ này tuyệt đối không phải phòng thí nghiệm là có thể tạo ra, nhất định phải là nhân tài hiểu được trận pháp tu chân mới làm được.
Mà nếu có người tu đạo, cũng hiểu được Hóa Linh trận, vậy hắn cũng có thể trực tiếp tạo ra được Thần Thủy, tự nhiên cũng không cần phải khiên cứu phát mình cái gì cả.
Cho nên, cho dù Diệp Trần có cho công ty An Tiến một trăm tấn thần thủy một năm thì bọn họ vẫn không có khả năng nghiên cứu ra được.
Bởi vì loại nước này, căn bản cũng không phải cứ có phòng thí nghiệm là có thể chế tạo ra được!
Hơn nữa những Thần Thủy này cũng có thời hạn bảo đảm chất lượng, một khi để ở bên ngoài không khí quá lâu, thì thiên địa linh khí ở trong nước sẽ bay hơi biến thành nước bình thường.
Sở Phi Yên nghe được lời này của Diệp Trần thì hai mắt lập tức sáng lên, "Vậy ý của anh, chúng ta có thể đáp ứng yêu cầu của bọn hắn sao?"
Diệp Trần lắc lắc ngón trỏ, "Có thể cho bọn hắn, nhưng không được cho quá nhiều, bọn họ đã muốn mười tấn, vậy chúng ta cho bọn hắn một tấn là được rồi, hơn nữa bọn họ còn phải dựa theo giá thị trường tới để mua!"
Sở Phi Yên lập tức trừng hai mắt một cái, "Anh biết giá thần thủy bây giờ ở chợ đen đã xào đến bao nhiêu không? Một tấn, ít nhất cũng phải mười tỷ đô, điều kiện này của anh chỉ sợ bọn họ chưa chắc sẽ đáp ứng đi!"
Diệp Trần cười ha ha một tiếng, "Nếu như bọn hắn thật đúng như lời cô nói, là chuẩn bị tiến hành nghiên cứu mà nói thì làm sao sẽ quan tâm chút tiền đó a? Nếu như bọn hắn không muốn vậy thì quên đi, dù sao chúng ta cũng không cần vội vàng phải mở rộng ra thị trường Âu Châu."
Sở Phi Yên vừa nghĩ tới cũng thấy quả thật là có đạo lý.
...
Chẳng mấy chốc, thang máy đi tới tầng cao nhất mà tổng giám đốc làm việc, một lần nữa Sở Phi Yên trở lại phòng họp tiếp tục tiến hành đàm phán với người của công ty An Tiến kia, Diệp Trần thì cũng không có đi vào cùng.
Đối với loại chuyện này thì hắn thực sự không có hứng thú gì.
Chờ ở bên ngoài khoảng tầm mười phút, hai bên đã từ trong phòng họp đi ra.
"Sở tổng! Ngài là một nữ doanh nhân hấp dẫn nhất mà tôi từng thấy ở Hoa Hạ, tôi hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!"
Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên da trắng khoảng hơn bốn mươi tuổi.
Rất rõ ràng, đối phương đã đáp ứng điều kiện mà Diệp Trần đã nói ra trước đó.
Sau khi hai bên nói thêm được vài câu chuyện thì Sở Phi Yên đã đưa một đoàn người bọn hắn tới trước thang máy.
Mà lúc người đàn ông trung niên da trắng kia đi qua bên cạnh Diệp Trần, Diệp Trần bỗng nhiên khẽ cau mày, bởi vì hắn phát hiện vậy mà từ trên người của người này đã nhận ra một chút khí tức giống với Tạp Bì Nhĩ, chỉ có điều rất nhỏ yếu.
Hẳn là trên người này có huyết mạch của Huyết tộc?
Chương 425 Hội nghị top 100 công ty
Tuy nhiên đạo suy nghĩ này chỉ hơi hiện lên trong đầu Diệp Trần, sau đó hắn lại ném ra khỏi đầu.
Chẳng qua chỉ là một chút huyết mạch của Huyết tộc mà thôi, trong mắt hắn ngay cả con kiến hôi cũng không được tính, nếu như tương lai cái thằng này thật có mưu đồ làm loạn, thuận tay là có thể hủy diệt.
Sau khi Sở Phi Yên tiễn đám người, mặt mũi tràn đầy vui mừng đi tới, "Bọn họ thế mà đồng ý thật! Sau này chúng ta chẳng những có thể lấy được thị trường phát triển ở Âu Châu, hàng năm còn có mười tỷ đô la chỉ toàn là lợi nhuận!" Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Xen ra bọn họ là quyết tâm, muốn nghiên cứu ra phương pháp luyện chế Thần Thủy của ta, đáng tiếc, chẳng qua chỉ là phí công mà thôi!"
Diệp Trần dừng lại một chút sau đó lại nói:
"Tiếp theo là có phải đi tới thành phố Lâm An rồi hay không?"
Sở Phi Yên lập tức vỗ đầu một cái, "Đúng vậy, cao hứng quá suýt chút nữa thì quên mất chuyện này! Hội nghị đỉnh phong của top 100 công ty sẽ cử hành vào năm giờ chiều nay, chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian xuất phát mới được!"
...
Mười phút sau, hai người gọi một chiếc Bentley bạc đi thẳng đến thành phố Lâm An.
Thành phố Lâm An là thủ phủ của tỉnh Đông Giang, nổi tiếng với phong cảnh đẹp đặc biệt nổi tiếng nhất là Tây Hồ cùng là nổi tiếng trên thế giới.
Mà Hội nghị thượng đỉnh top 100 công ty hàng đầu lần này được tổ chức tại một câu lạc bộ tư nhân tên là Hồng Diệp nằm bên bờ Tây Hồ.
Khi một đoàn người chạy tới thành phố Lâm An thì cũng đã là buổi chiều.
"Đến đường Nam Sơn trước đi!"
Sở Phi Yên dặn dò đối với tài xế.
Diệp Trần hơi sững sờ "Không trực tiếp đi Hồng Diệp hội sở sao?"
Sở Phi Yên chỉ vào quần áo bình thường trên người Diệp Trần, che miệng cười nói:
"Lần Hội nghị thượng đỉnh lần này cử hành theo kiểu dạ tiệc, nhất định phải lấy trang phục lịch sự để tham dự, anh ăn mặc theo kiểu này thì chỉ sợ ngay cả cửa cũng không đi vào được! "
Diệp Trần không còn gì để nói, nghĩ thầm nói, "Trên Trái Đất này, còn chưa có nơi nào là ta không đi được a!"
...
Chẳng mấy chốc, xe đi tới một cửa hàng sang trọng.
Sau khi lái xe cho xe dừng lại thì Sở Phi Yên kéo Diệp Trần xuống xe, đi thẳng tới cửa hàng.
Sau nửa giờ, Diệp Trần đã thay đổi một bộ đồ vét màu đen Armani mà Sở Phi Yên cũng thay đổi một bộ váy dạ hội màu hồng, nghiễm nhiên như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, dẫn tới người đi đường xung quanh thi nhau liếc nhìn, thậm chí còn có rất nhiều người vụng trộm chụp ảnh.
Sau khi hai người đổi một bộ quần áo thì trở lại xe, lúc này mới đi về hướng câu lạc bộ tư nhân.
"Đúng rồi, tình huống tập đoàn Cửu Châu bây giờ như thế nào?"
Trên xe, Diệp Trần thuận miệng hỏi.
Đôi mi thanh tú của Sở Phi Yên hơi nhăn lại nói:
"Chuyện này tôi đang muốn báo cáo với anh, trước đó chúng ta đều đánh giá thấp thực lực của tập đoàn Cửu Châu này!"
"Bối cảnh của tập đoàn Cửu Châu rất cứng, vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta, cho dù là có Ám Bộ của Thần Long vệ giúp một tay, muốn dùng thủ đoạn buôn bán phá đổ bọn hắn cũng rất khó."
"Ồ?"
Diệp Trần nghe vậy, lông mày không thể không hơi chíu, "Bối cảnh gì?"
Sở Phi Yên thở dài nói:
"Hai ngày trước tôi cũng mới nghe được tin tức từ bên Ám Bộ Thần Long vệ kia!"
"Anh có biết, nhà giàu nhất Hoa Hạ, chủ tịch tập đoàn Cửu Châu Uông Thành Lâm, là con rể của ai không?"
"Thường Tại Sơn!"
Diệp Trần hơi sững sờ, chợt giật mình, Thường Tại Sơn này chính là đại nhân vật cấp bá chủ của quân đội, địa vị trong quân đội so với Quân lão cũng chỉ chênh lệch có nửa bậc mà thôi!
Tuyệt đối là đại nhân vật, một khi giậm chân một cái là toàn bộ Hoa Hạ đều phải rung động.
"Uông Thành Lâm này thế mà còn có một chỗ dựa như thế? Thế nào mà trước đó chưa từng nghe nói qua?
Ngay cả Diệp Trần cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Sở Phi Yên nói:
"Có thể là vì tránh hiềm nghi đi! Cho nên gần như không có ai biết được tầng quan hệ này..."
Nói đến đây, Sở Phi Yên dừng lại một chút, thận trọng nói:
"Diệp Trần, bối cảnh của tập đoàn Cửu Châu quả thật không đơn giản, nếu không chuyện này...trước tiên tạm hoãn lại một chút?"
Rất rõ ràng, sau khi Sở Phi Yên biết bối cảnh chân chính của tập đoàn Cửu Châu thì đã có chút chùn bước.
Dù sao theo như suy nghĩ của cô ta thì năng lượng của Diệp Trần coi như mạnh hơn nữa, chỉ sợ cũng không có khả năng cứng đối cứng với loại nhân vật cấp bậc này.
Tuy nhiên, Diệp Trần lại cười lạnh, "Ta quản hắn có bối cảnh gì, đã chọc tới ta thì chắc chắn phải trả giá đắt!"
"Nếu như thủ đoạn buôn bán không có cách nào giải quyết vậy thì sử dụng thủ đoạn vũ lực đi!"
Sở Phi Yên lập tức ngạc nhiên.
...
Lúc này, ở bên trong câu lạc bộ tư nhân Hồng Diệp, tuy Hội nghị thượng đỉnh top 100 công ty còn chưa chính thức bắt đầu, thế nhưng những nhà kinh doanh xuất sắc ở Hoa Hạ đã tụ tập tại một chỗ ăn uống linh đình.
"Các ngươi nghe nói chưa? Lần này trong top 100 công ty xuất hiện một con ngựa ô!"
"Ngươi nói là tập đoàn Tô Diệp tỉnh Thiên Nam sao? Nghe nói cái công ty này vừa mới thành lập cách đây hơn nửa năm thì đã có được tài sản trăm tỷ, quả thực so cưỡi tên lửa còn nhanh hơn!"
"Phát triển nhanh như thế thì chắc chắn có chuyện gì đó ẩn ở bên trong đi! Chẳng lẽ không có người tra ra sao?"
"Này! Lời này của ngươi chính là nói ngươi kiến thức quá nông cạn? Bây giờ toàn bộ giới thương mại thượng lưu của Hoa Hạ, người nào không biết phía sau lưng tập đoàn Tô Diệp kia là ai, đó là vị Vân Châu Diệp tiên sinh danh tiếng lừng lẫy a!"
"Ngươi nói chính là vị kia ở trên sông Thiên Giang đánh bại lão tổ Tần gia, làm cho toàn bộ tỉnh Thiên Nam phải huyên náo tới long trời lở đất Diệp Cuồng Tiên sao?"
"Nghe nói vị Diệp tiên sihn này bây giờ đã có quân hàm là thiếu tướng, còn là nhân vật thủ lĩnh của Thần Long vệ Hoa Hạ!"
"Khó trách tập đoàn Tô Diệp có thể phát triển nhanh tới như thế, hóa ra là có một cái chỗ dựa lớn như vậy a!"
...
Ở đây tất cả đều là những nhân vật trong giới thương mại thượng lưu của Hoa Hạ, không biết ai nâng lên một đột tài như thế lập tức bắt đầu trảo đổi sôi nổi.
"Ai, các ngươi nói vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia lần này có tới không?"
Không biết là ai mà bỗng nhiên lại ném ra ngoài một vấn đề như thế.
"Chắc là sẽ không! Theo ta được biết, tập đoàn Tô Diệp vẫn luôn do một vị tổng giám đốc xinh đẹp quản lý, vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia dường như chưa từng có hỏi qua chuyện buôn bán!"
"Không đến là tốt nhất! Ta nghe nói, tính tình của người này tàn khốc, động một tí là phải diệt cả nhà người ta, tứ đại gia tộc tỉnh Thiên Nam, toàn bộ đều bị hắn tiêu diệt, nếu như hắn tới thì chỉ sợ những người như chúng ta, ai có thể ép lại vị sát tinh này?"
"Không sai! Hội nghị thượng đỉnh top 100 công ty này, thật ra thì chính là mọi người tập hợp tại một chỗ, cùng nhau định ra một chút quy tắc thương mại, giải quyết một số mâu thuẫn thương mại, nếu là vị sát tinh kia tới, vậy thì ai dám khiêu chiến với hắn?"
...
Mọi người thi nhau gật đầu nói phải, trong lòng không thể không âm thầm cầu nguyện.
Tuy nhiên, đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nói đột ngột vang lên, "Diệp Cuồng Tiên hắn coi như trâu, chẳng lẽ còn có thể không để tập đoàn Cửu Châu chúng ta vào mắt sao?"
Mọi người theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy người nói chuyện là một người đàn ông trẻ khoảng 20 tuổi, khuôn mặt của hắn treo vẻ ngạo nghễ.
Nếu như Diệp Trần ở chỗ này thì chắc chắn có thể liếc mắt là nhận ra người này, hóa ra chính là Uông Tư Tề ở hơn nửa tháng trước bị hắn chặt đứt một cái tay!
Chỉ có điều, Uông Tư Tề lúc này, bàn tay bịt đứt kia đã hoàn hảo như lúc ban đầu, chắc là dùng kỹ thuật gen tiên tiến nhất trên thế giới nối liền thành công tay gãy.
"Hóa ra là Tề thiếu a!"
"Tề thiếu nói rất đúng! Diệp Cuồng Tiên kia coi như lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng chỉ có thể nhảy nhót ở trên tỉnh Thiên Nam mà thôi, nếu bàn về bối cảnh thì làm sao so được với tập đoàn Cửu Châu?"
"Không sai! Có Uông tổng và Tề thiếu tọa trấn, nghĩ tới coi như vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia có đến cũng không dám làm càn quá mức!"