"Hắn thế mà...cứ đi như thế sao?"
Thẳng đến khi thân ảnh của Diệp Trần hoàn toàn biến mất ở cuối chân trời thì thất đại cường giả và mấy người Bán hoàng tử của Yêu tộc vãn còn chưa có hoàn toàn tỉnh táo lại.
Ngay cả Cửu Thủ Yêu Hoàng đều đã bị Diệp Trần đánh bại, thế mà rõ ràng bỏ qua cho bọn họ như thế.
"Ta đã biết! Cái tên này khẳng định đã bị trọng thương, căn bản không có lực ra tay với chúng ta, cho nên mới cố ý nói ra lời nói kia!"
Bát hoàng tử bỗng nhiên mở miệng nói:
"Các vị tiền bối! Theo ta thấy bây giờ chính là lúc truy sát người này là cơ hội tốt nhất để báo thù cho lão tổ nhà ta a!"
Thất đại cường giả Yêu tộc không thể không liếc nhau một cái ai cũng không nhận.
Cuối cùng cường giả cấp Hoàng của Cự Tượng tộc, nói ra một câu, "Nhỡ đâu ngươi đoán sai thì sao đây?"
Tất cả các cường giả lập tức đều im lặng.
Nói đùa, cảnh tượng kinh khủng trước đó kia, bọn họ đến bây giờ còn rõ mồn một trước mắt.
Đối với Diệp Trần thì bọn họ sớm đã cảm thấy sợ hãi tới tận đáy lòng, thật vất vả vị sát tinh này mới tự mình rời đi, ai còn dám đi gây chuyện với hắn để tìm đường chết?
"Nghĩ tới lão tổ của nhà ta vì bảo vệ cho sự an nguy của Yêu giới ngay cả tính mệnh của mình cũng có thể bỏ đi mà các ngươi lại...thật sự uổng làm cường giả!"
Dưới cơn giận dữ, Bát hoàng tử không thể không nổi giận nói.
"Hừ!"
Trong thất đại cường giả lập tức có người hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dùng một đạo thần niệm công kích suýt chút nữa thì chấn choáng Bát hoàng tử, "Tiểu tử! Trước đó ngươi ỷ vào lão tổ nhà ngươi, hô to gọi nhỏ đối với những trưởng bối như chúng ta, chúng ta xem ở trên thể diện của Yêu Hoàng đại nhân không chấp nhặt với tiểu bối ngươi! Bây giờ lão tổ nhà ngươi cũng đã không có ở đây thì ta khuyên ngươi vẫn là nói chuyện cẩn thận một chút!"
"Ngươi..."
Bát hoàng tử lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì thổ huyết, thế nhưng hắn cũng biết sự chênh lệch giữa chính mình với bảy người này, bây giờ không có lão tổ làm chỗ dựa, Kim Mãng Hoàng tộc bọn họ còn có thể tiếp tục ra lệnh cho Yêu giới nữa hay không thì điều này vẫn còn là một ẩn số a!
Cuối cùng, Bát hoàng tử tuy rằng trong lòng không cam lòng, lại cũng chỉ có thể cứng rắn miễn cưỡng nhịn xuống.
Tuy nhiên, mọi người không biết, thật ra thì chuyện này thật đúng là để cho Bát hoàng tử đoán đúng!
Trước đó Cửu Thủ Yêu Hoàng liều tính mạng của mình phát ra một kích kinh khủng hoàn toàn chính xác là mạnh tới đáng sợ.
Diệp Trần tuy rằng sử xuất ra tất cả thủ đoạn của mình, cuối cùng miễn cưỡng bảo trụ được cái mạng của mình sống tiếp được, thế nhưng trong cơ thể lại chịu tổn thương cực nặng!
Nếu như thất đại cường giả vừa rồi thừa cơ hội này mà vây công thì Diệp Trần thật đúng là chưa chắc có thể tiếp được!
Tuy nhiên, bảy người này thật sự đã bị Diệp Trần dọa cho sợ rồi, cho dù cũng mơ hồ nghĩ tới vấn đề này thế nhưng lại không có người nào dám can đảm lấy tính mạng của chính mình đi ra thử.
....
Mà lúc này ở bên ngoài trăm dặm ở bên cạnh một con sông nhỏ xung quanh đầy cây cỏ.
"Phốc!"
Diệp Trần một đường bay tới nơi này, sau khi hạ xuống thì trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi lớn, suýt chút nữa thì ngất đi.
"Còn may vừa rồi làm bộ không có bị bại lộ, coi như hù dọa được mấy tên kia, bằng không hôm nay thật đúng là có chút nguy hiểm!"
Diệp Trần lẩm bẩm một mình một lức, trực tiếp ngồi xếp bằng ở bên cạnh con sông nhỏ, từ trong Càn Khôn Trạc lấy ra một bình Bồi Nguyên đan, trực tiếp một mạch nuốt xuống toàn bộ rồi mới tiến vào trạng thái tu luyện.
Chớp mắt một cái, ba, bốn tiếng trôi qua, dược lực của Bồi Nguyên đan đã được Diệp Trần hấp thu hoàn toàn, lúc này hắn mới chậm rãi mở hai mắt ra, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, "Không nghĩ tới thương thế lần này vậy mà còn nghiêm trọng hơn so với lần trước! Xem ra trong thời gian ngắn sợ là không có cách nào xuyên qua không gian kết giới để trở về rồi!
"Khoan đã, có lẽ còn có một cái biện pháp có thể thử một lần!
Diệp Trần dường như bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, lập tức tay trái vừa lật từ bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra một cái bình ngọc màu tím.
Mở bình ngọc ra, tay phải Diệp Trần khẽ vỗ.
Sưu!
Một giọt huyết dịch nhỏ màu đỏ thắm, được Diệp Trần trực tiếp hút vào trong lòng bàn tay.
Bỗng nhiên chính là Thần Long Chi Huyết!
Hóa ra, ngay tại vừa rồi, sau khi ở dưới đáy Diệp Trần giết chết Cửu Thủ Yêu Hoàng thì trực tiếp sử dụng Tam Muội chân hỏa trực tiếp đốt luyện thi thể của hắn, từ đó lại rút ra được vài giọt Thần Long Chi Huyết.
Kể từ đó, Thần Long Chi Huyết đã dư dả, Diệp Trần cũng không ngại luyện hóa thử một lần, có lẽ có thể dựa theo năng lực chữa trị cường đại của Thần Long Chi Huyết mà sớm chữa trị khôi phục lại thương thế bên trong cơ thể.
Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần nhìn một lần bốn phía xung quanh, dứt khoát trực tiếp tung người nhảy lên, nhảy vào trong con sông nhỏ rồi cả người mới nhanh chóng chìm vào đáy sông.
Xung quanh thân thể tự động sinh ra một lớp lồng năng lượng, ngăn cách nước sông xung quanh ở bên ngoài.
Theo sát đó, sau khi Diệp Trần thiết hạ mấy tầng cấm chế ở xung quanh thì lúc này mới tâm niệm vừa động, chậm rãi hút giọt long huyết chiếu sáng rực rỡ giống như trân châu kia vào trong cơ thể của mình.
Oanh!
Long Huyết theo mạch máu tiến vào trong cơ thể con người, Diệp Trần lập tức cảm nhận được một cỗ năng lượng cuồng bạo vô cùng nóng bỏng, dọc theo bàn tay, cánh tay, lồng ngực của mình, nhanh chóng lan tràn đến mạch máu khắp toàn thân từ trên xuống dưới!
Xì xì xì ~
Thời gian gần như chỉ trong nháy mắt, mạch máu khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Diệp Trần thi nhau tràn ra máu, cho dù là Diệp Trần bây giờ cũng không thể không phát ra một tiếng gầm thống khổ, đồng thời trong lòng âm thầm sợ hãi thán phục, "Không hổ là Thần Long Chi Huyết! Mới chỉ một giọt mà suýt chút nữa thì làm cho mạch máu toàn thân của ta nổ chết!
Tuy rằng rất thống khổ, nhưng Diệp Trần vẫn còn có thể cắn răng mà kiên trì được.
Mà sau khi hắn dùng long huyết thì cọ rửa kinh mạch trong cơ thể một lần, rất nhiền kinh mạch chịu tổn thương trước đó đã bắt đầu nhanh chóng khép lại, so với Diệp Trần vận công chữa trị trước đó thì nhanh hơn không biết bao nhiêu lần!
"Không hổ là thần vật có thể cải tử hồi sinh!"
Sau khi Diệp Trần nhịn không được mà phải cảm thán một lần nữa rồi mới bắt đầu toàn lực chữa trị luyện hóa.
...
Thời gian trôi qua nhanh chóng, lấy tu vi bây giờ của Diệp Trần, coi như ở dưới đáy sông một tháng, không ăn không uống không hô hấp cũng sẽ không bị một chút vấn đề nào.
Cuối cùng ở vào ngày thứ sáu, Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắt vậy mà hiện lên một tia ánh sáng màu đỏ, sau đó mặt mũi lộ ra đầy vẻ mừng rỡ, "Quả nhiên là Thần Long Chi Huyết! Vốn thương thế phải cần ít nhất hơn hai tháng mới có thể khôi phục lại được vậy mà chỉ ở trong thời gian sáu ngày ngắn ngủi đã khôi phục hoàn toàn!"
"Hơn nữa sau khi trải qua Thần Long Chi Huyết rèn luyện, ta bây giờ đã cường hãn hơn trước đó rất nhiều!"
...
Sau khi từ dưới đá sông đi ra, Diệp Trần trước tiên ở bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra một bộ quần áo mới để thay đổi, rồi sau khi ở trên mặt cùng cơ bắp ở trên người nhúc nhích một lúc thì đã cải biến dung mạo và thân hình của mình.
Đi trước một chuyến tới hoàng thành, lặng lẽ tiến vào Lang Vương phủ, biết được cha con Thanh Bảo Nhi bình yên vô sự, Diệp Trần cũng coi như hoàn toàn không còn vướng bận gì nữa.
Lúc trước hắn còn đang lo lắng, bởi vì chính mình có quan hệ với Thanh Bảo Nhi, những người kia nói không chừng sẽ làm bất lợi đối với cha con Thanh Bảo Nhi, thậm chí liên lụy tới toàn bộ Thanh Hồ tộc.
Bây giờ xem ra, thất đại cường giả hiển nhiên đã bị hắn trấn trụ hoàn toàn, tuyệt đối không dám tùy tiện tìm cha con Thanh Bảo Nhi gây phiền phức.
"Chuyện ở đây đã xong, cũng đã đến lúc cần phải trở về rồi a!"
Sau khi ra khỏi hoàng thành, Diệp Trần trực tiếp hướng phương hướng Thanh Hồ nhất tộc chạy tới.
Nửa ngày về sau, Diệp Trần trở lại sơn cốc nhỏ lúc đến kia, rất nhanh đã cảm ứng được chỗ không gian kết giới.
Để Diệp Trần cảm thấy ngoài ý muốn chính là, khe hẻ ở trên không gian kết giới vậy mà lại biến lớn hơn rất nhiều! Phong ấn càng thêm yếu ớt!
"Xem ra tầng không gian kết giới này sau khi trải qua trận oanh tạc của bom nguyên tử trước đó đã bắt đầu dần dần tan vỡ, chỉ sợ không được bao lâu thì người Yêu tộc sẽ nhận ra a?"
"Thôi! Chuyện gì tới sẽ tới a, đi một bước tính một bước đi!"
Sau khi lẩm bẩm một câu, Diệp Trần nhẹ nhõm xé mở khe hở ở trên kết giới, rồi cả người mới chui vào trong đó...
Chương 497 Chạy lại đây cho ta!
Bắc Cực,
Trên mặt biển gió rét lạnh thấu xương, "Âu Dương Hàn! Ta lại cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, các ngươi đến cùng phát hiện ra cái gì? Nói đàng hoàng đi! Bằng không mà nói, hai cái lão đạo trước đó chính là tấm gương của các ngươi!"
Nói chuyện là một người đàn ông trung niên da trắng ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, tuy nhiên lại nói được tiếng Hoa Hạ rất chuẩn.
Bên cạnh người đàn ông trung niên da trắng này còn có ba người nữa, mỗi người đều có dáng vẻ cổ quái.
Một tên có làn da đen tối vô cùng, một tên dáng người cường tráng như đại tinh tinh, còn có một tên toàn thân mặc khôi giáp cương thiết, không thấy được rõ khuôn mặt thận của hắn.
Còn về một bên khác thì có một người đàn ông trung niên bản thân bị trọng thương, lúc này đang nửa quỳ ở trên mặt biển, toàn thân đều là máu tươi thở hồng hộc.
Nếu như Diệp Trần ở chỗ này thì chắc chắn có thể liếc mắt cái là có thể nhận ra, người trước mắt này bỗng nhiên chính là Âu Dương Hàn, tinh anh của Thần Long vệ!
Hoá ra,
Hôm đó, năm người Âu Dương Hàn sau khi ở dưới đáy biển phát hiện không gian kết giới, bởi vì công lực không đủ cho nên không cách nào mở khe hở của không gian kết giới ra, thế là năm người hướng trong nước xin giúp đỡ.
Không lâu về sau, Thần Long vệ mới tới hai vị cao nhân tu đạo hiểu được đạo pháp muốn vào đáy biển tìm tòi hư thực.
Nhưng không ngờ, việc này lại bị gián điệp của Siêu Năng cục Mỹ quốc phát hiện, rồi sau đó phải ra bộ vị cường giả cấ Chủ Thần đến đây để đuổi bắt mấy người bọn họ.
Hai tên cao nhân tu đạo kia đã bị bốn người trước mắt này giết chết, tiểu đội năm người bây giờ cũng chỉ còn lại có mình Âu Dương Hàn...
"Muốn giết cứ giết, lấy ở đâu ra nói nhảm nhiều như thế! Tuy nhiên các ngươi chờ mà xem, món nợ ngày hôm nay, Diệp tướng quân sớm muộn gì cũng sẽ thanh toán với các ngươi!"
"Diệp tướng quân?"
Người đàn ông trung niên da trắng kia hai mắt lập tức nhíu lại, cười lạnh nói:
"Ngươi nói là Diệp Cuồng Tiên sao? Tiểu tử kia sớm đã bị bom nguyên tử nổ tung ngay cả cặn bã cũng không còn, ngươi còn trông cậy vào hắn có thể báo thù cho các ngươi sao? Thật sự là nực cười a!"
Không nghĩ tới Âu Dương Hàn nghe được điều này thì ngược lại cười lên ha hả.
Người đàn ông trung niên da trắng lập tức nhướng mày, quát lạnh nói:
"Ngươi cười cái gì?"
Sau khi Âu Dương Hàn cười to thì trên mặt lộ ra vẻ mặt giễu cợt trào phúng, "Ta cười các ngươi là bởi vì các ngươi căn bản không biết sự cường đại của Diệp tướng quân! Các ngươi thật sự cho rằng dùng một quả bom nguyên tử là có thể giải quyết được Diệp tướng quân rồi sao?"
Người đàn ông trung niên da trắng nghe được điều này thì lập tức hai mắt trừng một cái, "Lời này của ngươi là có ý gì? Nói rõ hơn một chút đi!"
Âu Dương Hàn lại cười ha hả lần nữa, "Không còn bao lâu nữa, các ngươi tự nhiên sẽ rõ!"
Nói xong lời này, Âu Dương Hàn trực tiếp đưa tay hướng trán của mình hung hăng đập xuống, rõ ràng là có ý định tự kết liễu tính mạng của mình.
Tuy nhiên, mắt thấy bàn tay của Âu Dương Hàn sắp phải rơi vào trên ót, cả người chợt bị ngưng lại, bỗng nhiên không thể động đậy một chút nào, một chưởng này liền bất kể như thế nào cũng không đập xuống được.
Người đàn ông trung niên da trắng kia cười lạnh, vẻ mặt ngạo nghễ nói:
"Ở trước mặt Linh Hồn thần, tính mạng của ngươi đã sớm không thuộc về ngươi, không có lệnh của ta thì ngươi có muốn tự sát cũng không làm được!"
Hóa ra, người đàn ông trung niên da trắng này hóa ra chính mà một trong mười hai vị chủ thần của Siêu Năng cục Mỹ quốc, Linh Hồn thần Tạp Nhĩ!
Người này am hiểu khống chế tâm linh, có thể dùng tinh thần niệm lực để khống chế thân thể của đối phương.
Cho nên Âu Dương Hàn mới có thể có cử động kỳ quái như thế, giơ chưởng muốn tự sát rồi lại bỗng nhiên không nhúc nhích được nhìn cứ như một bức tượng.
"Hắc hắc!"
Linh Hồn thần Tạp Nhĩ âm trầm cười một tiếng, "Tiểu tử, ngươi không nói cũng chẳng sao, ta lập tức sữ tự mình tới đọc trí nhớ của ngươi!"
Nói xong lời này, Tạp Nhĩ đạp trên mặt biển như giẫm trên đất bằng, chậm rãi đi về phía Âu Dương Hàn.
Âu Dương Hàn cố gắng giãy dụa, đáng tiếc quyền khống chế thân thể của mình đã bị đối phương cướp đoạt, vẫn không thể nhúc nhích được một chút nào, thậm chí ngay cả trọng mắt cũng không chuyển động được!
"Đến đây đi! Để cho ta nhìn thấy các ngươi ở dưới đáy biển đến cùng là phát hiện ra cái gì?"
Người đàn ông trung niên da trắng từ từ đi tới trước mặt Âu Dương Hàn, mắt thấy đang muốn đưa bàn tay đặt ở trên đỉnh đầu của Âu Dương Hàn tiến hành sử dụng Sưu Hồn thuật, cưỡng ép đọc trí nhớ của Âu Dương Hàn.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này.
Bành!
Trên mặt biển mấy ngàn mét bỗng nhiên nổ tung lên!
Sau đó, một đạo bóng người màu vàng óng từ bên trong nước biển thoát ra, lập tức hấp dẫn sự chú ý của bốn người Tạp Nhĩ.
"Tình huống gi? Bố Lan Đặc! Ngươi đi qua nhìn xem!"
"Được!"
Đằng sau Tạp Nhĩ là một người đàn ông toàn thân đen tối lập tức lên tiếng, đang chuẩn bị khởi hành đi qua để dò xét tình huống.
Thế nhưng là cảnh tượng tiếp theo lập tức khiến cho tất cả bọn hắn phải trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy sau khi đạo kim quang kia xuất hiện, trên không trung xẹt qua một đạo quỹ tĩnh như sao rơi, gần như trong nháy mắt đã đi tới trước mặt mấy người bọn họ.
"Nha, là Âu Dương Hàn sao! Đã lâu không gặp! Ngươi đang làm cái trò gì vậy? Còn không qua đây bái kiến bản tướng quân!"
Một giọng nói có âm thanh lười biếng quen thuộc vang lên ở bên tai đồng thời Âu Dương Hàn cũng lập tức cảm thấy thân thể được buông lỏng, cảm giác giam cầm trước đó trong nháy mắt đã biến mất không thấy!
Sau đó ở dưới sự lôi kéo của một đạo lực lượng ôn hóa cường đại, cả người hắn nhanh chóng lùi lại, rất dễ dàng hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của tên Linh Hồn thần Tạp Nhĩ kia.
"Diệp...Diệp tướng quân! Ta biết mà...ngài...ngài chắc chắn sẽ không có chuyện gì!"
Âu Dương Hàn xoay người lại, sau khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia thì lập tức kích động đế hốc mắt đỏ bừng, con người kiên cường luôn chảy máu và hồ hôi thì giờ phút này lại có chút khóc không thành tiếng.
Hóa ra, đạo bóng người màu vàng óng đột nhiên xuất hiện này bỗng nhiên chính là Diệp Trần vừa mới từ Yêu giới trở về!
"Ngươi ngươi... Ngươi chính là Diệp Cuồng Tiên?"
"Ngươi còn sống?"
"Điều này sao khả năng!"
Tứ đại Chủ Thần của Siêu Năng cục, sau khi nghe được lời nói của Âu Dương Hàn thì lập tức sắc mặt của từng người đều hoàn toàn thay đổi, gần như trong nháy mắt tiến vào tình trạng báo động cao, theo bản năng muốn chạy trốn.
Người có tên, cây có bóng!
Ngày đó ở Lang Vương băng đảo, một mình Diệp Trần quét ngang cường giả của các quốc gia, giết chết cả Chủ Thần Trụ Tư người đứng đầu trong các vị Chủ Thần của Siêu Năng cục, tổng cộng ngũ đại cường giả cấp Tiên Nhân!
Mặc dù việc này đã qua được hơn hai tháng, bốn người mỗi khi nghĩ tới tình huống chiến đấu được thu hình lại cũng nhịn không được mà phát lạnh từ đáy lòng một hồi.
Vốn bọn họ đều coi Diệp Cuồng Tiên đã chết ở dưới bom nguyên tử, thế nhưng là ai có thể nghĩ tới, cái tên sát tinh này vậy mà ở hơn hai tháng trước về sau lại đột nhiên xuất hiện bất thình lình ở đây!
"Không sai! Ta là Diệp Cuồng Tiên, các ngươi là người của Siêu Năng cục Mỹ quốc sao?"
Diệp Trần nhàn nhạt liếc qua bốn người Tạp Nhĩ, sau khi đã đại khái đoán được thân phận của đối phương thì trong đôi mắt lập lập tức nổi lên vẻ lạnh lùng.
"Trốn!"
Sau khi bốn người Tạp Nhĩ hơi sững sờ thì gần như đồng thời quát lên một tiếng lớn, rồi mới quay người co cẳng chạy như điên.
Nói đùa, thực lực của bốn người bọn họ ở bên trong mười hai chủ thần chỉ có thể xếp ở hạng chót, bốn người phối hợp với nhau ngay cả Trụ Tư còn chưa chắc đánh thắng được chứ đừng nói chi tới người trước mắt này thế nhưng là tồn tại giết chết lão đại Trụ Tư của bọn hắn!
"Hắn vậy mà không chết! Hắn vậy mà không chết! Việc này nhất định phải lập tức báo cáo cho Siêu Năng cục!"
Tạp Nhĩ ở trong lòng cuồng hống một tiếng, tuy nhiên cái ý nghĩ này vừa mới dâng lên thì ngay sau đó, hắn đột nhiên phát hiện chính mình vậy mà toàn thân không thể động đậy, cả người giống như bị một cỗ lực lượng vô hình nào đó gắt gao giữ chặt lại, lúc nào cũng có thể bị bóp nát.
Mà cùng lúc đó một giọng nói ngập tràn vẻ trêu tức cũng đột nhiên ghé vào lỗ tai của hắn vang lên, "Vừa mới gặp mặt đã muốn đi, cũng quá không có lễ phép đi! Chạy lại đây cho ta!"
Chương 498 Trở về Hoa Hạ
Theo lời nói này của Diệp Trần rơi xuống, bốn người Tạp Nhĩ lập tức cảm thấy thân thể của mình đã hoàn toàn không nhận sự khống chế của chính mình, bị một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự mạnh mẽ kéo quay lại!
"Thật mạnh!"
Bốn người hoảng hốt trong lòng, lập tức dọa đến hồn vía như muốn bay lên mây, theo bản năng muốn giãy dụa thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đến như thế nào đi chăng nữa thì vẫn không có cách nào thoát ra khỏi sức trói buộc cường hãn kia.
"Xong!"
Bồn người lập tức toàn bộ rơi vào trong trạng thái tuyệt vọng.
Bốn người bọn họ trước đó vốn cho rằng, mấy người bọn hắn cùng nhau thì coi như không địch lại đối phương thì có lẽ chắc là còn có thể kiên trì được một lát, thâm chí không đến mức toàn quân bị diệt.
Thế nhưng lần giao thủ này, thì lúc này bốn người mới được khắc sâu nhận thức, chính mình cùng người thiếu niên trước mắt này có sự chênh lệch lớn tới cỡ nào.
Ở trước mặt của đối phương, bọn họ vậy mà giống như những con rối, mặc cho đối phương tùy ý nhào nặn, căn bản không có bất luận một chút sức phản kháng nào cả!
Lúc này, Âu Dương Hàn ở một bên cũng phản ứng lại, lập tức căn răng nghiến lợi chỉ vào bốn người nói:
"Diệp tướng quân! Mấy người bọn hắn chẳng những giết chết Yến chân nhân và Linh Hư đạo trưởng của Võ Đang, ngay cả bốn người...tất cả cũng đều bị bọn họ giết!"
Sau khi Âu Dương Hàn nói xong lời này thì lần nữa lệ rơi đầy mặt.
Nam nhi không dễ rơi lệ chỉ là chưa tới chỗ thương tâm!
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không khẽ thở dài một tiếng, tiểu đội năm người của Âu Dương Hàn từ trước tới nay tình như anh em, còn nhớ rõ lúc trước lần đầu tiên gặp mặt, Diệp Trần vì lập uy mà suýt chút nữa trực tiếp xử lý Lỗ Thiên Bá, bốn người còn lại cầu xin thì lúc đó Diệp Trần mới tha cho Lỗi Thiên Bá một mạng.
Âu Dương Hàn bản thân là tiểu đội trưởng của năm người, cũng vừa là đội trưởng là đại ca mà bốn người bọn họ vui lòng phục tùng nhất, bây giờ năm người chỉ còn lại một mình Âu Dương Hàn, đau thương trong lòng làm sao có thể tưởng tượng được!
Phanh phanh phanh phanh!
Diệp Trần thuận tay đánh ra bốn phía, tứ đại Chủ Thần kia trong nháy mắt đã bị Diệp Trần phế bỏ tu vi, người cũng không có chết mất.
Sau khi bốn người thống khổ kêu rên một trận, vốn cho rằng đối phương chỉ là phế bỏ tu vi của bọn hắn, chứ không có ý định giết hắn, thế là trong lòng đang âm thầm may mắn.
Tuy nhiên lúc này, Diệp Trần lại mở miệng nói, "Âu Dương, đi! Giết bọn hắn!"
Âu Dương Hàn lập tức lộ ra vẻ xoắn xuýt, hít sâu một hơi nói:
"Diệp tướng quân, bọn họ đều là thượng tầng của Siêu Năng cục khẳng định biết không ít chuyện liên quan tới tình báo quan trọng của Siêu Năng cục!"
"Dựa theo phép tắc chung thì cần phải đưa bọn hắn mang về Hoa Hạ, trước tiên tiến hành thẩm vấn rồi mới giao cho tòa án quân sự thẩm phán..."
"Đánh rắm!"
Không đợi Âu Dương Hàn nói xong, Diệp Trần trực tiếp một lời cắt ngang, "Ta bây giờ là muốn để cho ngươi báo thù cho anh em! Ngươi nói phép tắc với ta làm cài gì a? Lời của ta chính là phép tắc!"
Âu Dương Hàn nghe được điều này thì thân thể lập tức run rẩy, ngay lập tức trực tiếp đứng thẳng hướng Diệp Trần chào theo chuẩn nghi lễ quân đội.
"Rõ!"
Ngay sau đó, Âu Dương Hàn rút con dao găm ở trên đùi hướng bốn người Tạp Nhĩ chậm rãi đi tới.
Bốn người Tạp Nhĩ lập tức bị dóa đến mặt cắt không còn hột máu:
"Đừng đừng! Âu Dương thượng tá, chúng ta đầu hàng! Chúng ta đầu hàng! Quân nhân Hoa Hạ các ngươi không phải rất coi trọng nguyên tắc sao? Làm sao lại sẽ giết người đầu hàng?"
"Đúng vậy! Ta sẵn lòng nói ra toàn bộ những gì mà chúng ta biết liên quan tới Siêu Năng cục cho các ngươi, cầu Âu Dương thượng ta có thể thả cho một con đường sống!"
Cho dù là mười hai Chủ Thần từng hô mưa gọi gió, lúc đứng ở trước uy hiếp tử vong thì cũng chỉ biết làm trò hề, không có bất luận một chút khí phách đáng nói nào cả.
Mà Âu Dương Hàn nghe được tiếng cầu khẩn của bốn người thì lập tức nhướng mày, lộ ra vẻ mặt do dự.
Hắn tự nhiên không phải là không muốn báo thù cho huynh đệ, thế nhưng nếu như có thể moi ra một chút tin tức tình huống của Siêu Năng cục từ trong miệng của bọn họ thì đối với toàn bộ quốc tế mà nói hiển nhiên sẽ càng có lợi hơn.
Không nghĩ tới lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên ở một bên lạnh lùng nói:
"Tình báo của Siêu Năng cục sao? Không cần như thế! Bởi vì không được bao lâu nó sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới này!"
Nói đến đây, trong đôi mắt Diệp Trần lộ ra vẻ hàn ý nồng đậm.
Tuy rằng hắn còn chưa biết quả bom nguyên tử lúc trước kia là thủ bút của Siêu Năng cục Mỹ quốc, thế nhưng lại cũng có thể đoán được tám chín phần mười.
Hơn nữa, ân oán giữa hắn với Siêu Năng cục của Mỹ quốc từ xưa đến nay có thể nói cũng là lúc nên làm đáp trả lại!
Âu Dương Hàn nghe được lời nói này của Diệp Trần, tuy trong lòng kinh ngạc một lúc, tuy nhiên lúc này cũng không có bất cứ một chút do dự nào, lập tức nâng con dao găm trong tay lên bước nhanh đi tới trước mặt bốn người.
Xoạt xoạt xoạt xoạt!
Liên tiếp bốn đạo hàn quang lóe lên, tứ đại Chủ Thần ngay cả cơ hội gào thảm cũng không có phát ra, đầu lâu thi nhau bay lên, tiếp theo tính cả thi thể cũng đã chìm xuống đại dương băng dưới chân họ...
"Trường Phong, Lệ Cơ, Bá Thiên, Bất Bình, Yến chân nhân, Linh Hư đạo trưởng...mối thú của mọi người, ta và Diệp tướng quân giúp các ngươi báo, các ngươi ở dưới suối vàng có biết cũng có thể yên nghỉ!"
Sau khi Âu Dương Hàn giết chết tứ đại Chủ Thần, bỗng nhiên quỳ rạp xuống mặt băng, bắt đầu thấp giọng tưởng niệm.
Diệp Trần cũng không thể không khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi đi tới trước mặt Âu Dương Hàn, vỗ võ đầu vai của hắn, "Yên tâm! Ta sẽ dùng tính mạng của tất cả toàn bộ người của Siêu Năng cục để tế điện cho bọn họ! "
Âu Dương Hàn nặng nề nhẹ gật đầu, lúc này mới chậm rãi đứng dậy.
"Đúng rồi! Âu Dương, ta không có ở đây hai tháng này, tình huống trong nước như thế nào?"
Diệp Trần không thể không nhớ tới người thân và bạn bè của hắn ở Vân Châu, trong lòng hiện lên một chút bất an, lập tức mở miệng dò hỏi.
Âu Dương Hàn nghe được điều này thì lập tức vỗ đầu một cái, "Là ta hồ đồ rồi! Lại quên mất vấn đề này đi! Diệp tướng quân, tình huống Hoa Hạ chúng ta bây giờ thật không tốt!"
Chẳng mấy chốc, sau khi nghe Âu Dương Hàn giải thích một phen, ngay cả Diệp Trần cũng không thể không thay đổi sắc mặt, hóa ra, sau một rtanaj chiến ở trên Lang Vương đảo kia, Mỹ quốc đã tung ra video thu lại trận chiến ngày đó.
Chuyện Diệp Trần một người tru sát trên trăm tên cường giả của các quốc gia, sớm đã thi nhau truyền bá ở cao tầng các quốc gia với giới võ đạo, giới tu đạo, giới siêu năng.
Món nợ này, Diệp Trần khẳng định là trả không hết.
Hơn nữa, lại thêm Diệp Trần biến mất hai tháng này, tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Trần đã chết ở dưới bom nguyên tử của Mỹ quốc.
Kể từ đó, những người kia tự nhiên càng thêm không cố kỵ chút nào, thế là những thân nhân, đệ tử, bạn bè, các lộ quỷ xà thần của các cường giả bị hại ở trên đảo Lang Vương thi nhau lặng lẽ chui vào Hoa Hạ, kêu gào muốn báo thù rửa hận.
Theo Âu Dương Hàn nói, chẳng những người thân và bạn bè của Diệp Trần nhiều lần lọt vào công kích của mỗi một loại thế lực lớn trên thế giới, thậm chí ngay cả toàn bộ Hoa Hạ đều trở thành đối tượng để trả thù của những người này!
Mà hết lần này tới lần khác chính là Mỹ quốc cũng đi theo ngo ngoe muốn động, bắt đầu ở Nam Hải, Đông Hải, nhiều lần khiêu khích hải quân của Hoa Hạ.
Cho nên Hoa Hạ lúc này có thể nói là loạn trong giặc ngoài liên tiếp xuất hiện, vấn đề đã đến một cái tình trạng rất nghiêm trọng.
Sau khi nghe Âu Dương Hàn giải thích một phen, vẻ mặt của Diệp Trần lập tức vô cùng ngưng trọng, vội vàng truy vấn:
"Vậy còn Vân Châu thì sao? Người nhà và bạn bè của ta thì như thế nào?"
Âu Dương Hàn vừa trả lời xong thì Diệp Trần khoát tay áo, "Được rồi! Chúng ta lập tức trở về Hoa Hạ, trên đường ngươi từ từ nói cho ta nghe!"
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp nắm lấy đầu vai của Âu Dương Hàn rồi chạy như điên về phía nam...
Chương 499 Cạm bẫy!
Văn phòng Tổng giám đốc tập đoàn Tô Diệp, thành phố Vân Châu, Hoa Hạ quốc
"Tuyết Cơ, ngươi nói cái gì? Lại có người có ý đồ ra tay với dì Lam sao? Đáng chết! Đây đã là lần thứ tám trong tháng này rồi đi? Lần này lại là người nào?"
Sở Phi Yên một thân trang phục nghề nghiệp đứng trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn của văn phòng, trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ vô cùng tức giận.
Từ hơn hai tháng trước, tin tức Diệp Trần ở Lang Vương đảo bị Mỹ quốc dùng bom nguyên tử oanh tạc truyền ra, lúc đầu thế lực khắp nơi còn không dám có hành động thiếu suy nghĩ, thế nhưng theo thời gian trôi qua, những thế lực này dường như đã nhận định Diệp Trần đã chết dưới bom nguyên tử của Mỹ quốc, vậy mà thi nhau chui vào thành phố Vân Châu.
Bây giờ thành phố Vân Châu có thể nói là cường giả như mây, lúc nào cũng có người đang rình mò lấy người nhà và bạn bè của Diệp Trần.
Mà ở trong đó, Tô Lam bản thân là dưỡng mẫu của Diệp Trần thì tự nhiên là đứng mũi chịu sào, trở thành mục tiêu hàng đầu của những thế lực này!
Cũng may Tô Lam có Tuyết Cơ bảo hộ cận thân, lại thêm Thần Long vệ phái cao thủ ra, mỗi lần đều có thể biến nguy thành an khiến cho những thế lực kia không thể đạt được mục đích.
Đầu bên kia điện thoại rất nhanh đã truyền tới thanh âm thanh thúy của Tuyết Cơ, "Căn cứ theo kết quả mà Thần Long vệ điều tra được thì lần xuất thủ này người của Đồng Tế hội Âu châu làm, trước đó hình như là chủ nhân giết chết lãnh đạo của bọn hắn ở trên đảo Lang Vương..."
Tuyết Cơ lập tức báo cáo đại khái tình huống cho Sở Phi Yên một lần, sau khi Sở Phi Yên nghe xong thì hít một hơi thật sâu rồi mới nói:
"Tuyết Cơ, những ngày vừa qua thật vất vả cho em!"
Tuyết Cơ nói:
"Chị Phi Yên, chị đây là đang nói cái gì vậy! Lúc chủ nhân sắp đi đã dặn dò em nhiều lần, để cho em nhất định phải chiếu cố dì Lam và án nguy của mọi người thật tốt, đây đều là chuyện mà em phải làm!"
Tuyết Cơ nói đến đây thì dừng lại một chút, sau đó thận trọng nói:
"Nhưng chị Phi Yên, bên Bắc Cực kia...còn chưa có tin tức của chủ nhân sao?"
Sở Phi Yên nghe được câu hỏi này của Tuyết Cơ, thân thể mềm mại lập tức hơi chậm lại khẽ thở dài một tiếng nói:
"Tạm thời còn chưa có! Tuy nhiên, hôm qua ta vừa mới trao đổi với Dịch lão của Thần Long vệ thì Thần Long vệ dường như ở Bắc Cực phát hiện một số tình huống mới, cụ thể là gì thì Dịch lão không nói, tuy nhiên từ trong giọng điệu nói chuyện của ông ấy thì có thể xác định chắc là một cái tin tức không tệ..."
"Thật sao? Vậy thì tốt quá!"
Sau khi Tuyết Cơ nghe được thì lập tức hết sức vui mừng.
Hai người lại nói chuyện một lúc thì lúc này ở ngoài cửa văn phòng Tổng giám đốc bỗng nhiên vang lên một tiếng đập cửa.
"Tuyết Cơ, bên chỗ chị còn có chút việc, tạm thời không nói với chuyện với em được!"
Sau khi cúp điện thoại, Sở Phi Yên xoay người lại, trên người lập tức hiện ra cỗ uy nghiêm của nữ tổng giám đốc, trầm giọng nói:
"Mời vào!"
Cửa phòng mở ra, một cô gái tuổi trẻ bộ dáng thanh tú đi đến, "Sở tổng, bảy giờ tối hôm nay, Sử Mật Tư tiên sinh tổng giám đốc công ty An Tiến khu vực Thái Bình Dương, mời ngài đến câu lạc bộ Lệ Hoàng trao đổi công việc, nên xuất phát từ bây giờ!"
Sở Phi Yên nhẹ gật đầu,
"Được, ta đã biết!"
...
Sửa giờ sau, Sở Phi Yên đi tới trước một câu lạc bộ tư nhân cao cấp, hai người này nhiều tháng đến nay, từ khi Diệp Trần xảy ra chuyện thì có rất nhiều công ty và gia tộc bắt đầu xa lánh tập đoàn Tô Diệp.
Mà tập đoàn Cửu Châu kia bị Diệp Trần bắt ép phải giải tán, nghe nói về chuyện của Diệp Trần thì chẳng những không có giải tán công ty hơn nữa còn lợi dụng thế lực của mình bắt đầu tiến hành chèn ép xa lánh khắp nơi đối với tập đoàn Tô Diệp.
Cho tới bây giờ, các công ty lớn sẵn lòng hợp tác với tập đoàn Tô Diệp đã không nhiều lắm.
Mà công ty An Tiến này là một trong những công ty quốc tế lớn nằm ở trong số lượng không nhiều còn sẵn lòng hợp tác với tập đoàn Tô Diệp.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà Sở Phi Yên rất là coi trọng đối với vị Sử Mật Tư tổng giám đốc công ty An Tiến khu vực Thái Bình Dương này.
Đồng thời, chuyện mà đêm nay bọn họ muốn thương nghị đối với việc tập đoàn Tô Diệp sau này phát triển ở thị trường Âu châu có tác dụng cực kỳ quan trọng!
Sau khi tiến vào câu lạc bộ, "Ha ha! Sở tổng đại giá quang lâm, thật là làm vẻ vang cho kẻ hèn này a!"
Sử Mật Tư cười đón Sở Phi Yên vào trong chỗ ngồi, nói xong một câu chuẩn tiếng Hoa Hạ, đồng thời hai mắt bắt đầu không kiêng kỵ chút nào liếc nhìn ở trên thân thể mềm mại hoàn mỹ kia của Sở Phi Yên, trong đôi mắt hiện ra nồng đậm vẻ cực nóng.
"Ừm?"
Sở Phi Yên thấy thế thì lập tức khẽ chau mày, tuy rằng trước đó nàng ta sớm đã phát hiện, Sử Mật Tư này có chút háo sắc, tuy nhiên vẫn luôn được che giấu rất tốt, cho nên nàng cũng chính là mở một con mắt nhắm một con mắt, dù sao loại tình huống này ở trong thương trường rất phổ biến.
Thế nhưng là hôm nay thì khác, không che giấu chút nào lại còn không kiêng nể gì cả thì vẫn là lần đầu tiên!
Trong lúc nhất thời, Sở Phi Yên lập tức mơ hồ cảm nhận được có chút gì đó không bình thường, trong lòng đã bắt đầu ngầm sinh ra cảnh giác.
Quả nhiên!
Sau khi hai người bắt đầu thương thảo hạng mục công việc hợp tác cụ thể thì Sử Mật Tư này vậy mà có thái độ khác thường, một hơi đưa ra một đống điều kiện vô lý, gần như lật đổ toàn bộ hiệp nghị trước đó định ra.
Sở Phi Yên lập tức rất là bực mình, trực tiếp đột nhiên đứng dây, gương mặt xinh đẹp lạnh như băng nói:
"Sử Mật Tư tiên sinh, xem ra quý công ty đối với lần hợp tác này, căn bản khong có bất kỳ một chút thành ý gì! Nếu như vậy vậy ta nghĩ chúng ta cũng không cần thiết phải nói tiếp nữa, cáo từ!"
Nói xong lời này, Sở Phi Yên chuẩn bị trực tiếp quay người rời đi.
Không nghĩ tới, đúng lúc vào lúc này:
Sưu!
Phía trước Sở Phi Yên bỗng nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh giống như quỷ mị, thật giống như nhảy ra từ trong không khí.
Hơn nữa, sắc mặt của người này vô cùng trắng bệch, mi mắt hiện lên màu xanh đập, trên thân lộ ra một cỗ khí tức âm trầm nồng đậm, giống như quỷ hút máu trong truyền thuyết phương Tây!
"Ngươi là người nào? Muốn làm cái gì?"
Sở Phi Yên bây giờ đã là cảnh giới Luyện Khí tầng tám, hơn nữa trải qua Diệp Trần tự mình dạy bảo, cũng coi là bước vào danh sách các vị cường giả, bằng không cô ta cũng không dám một mình đi tới đây.
Cho nên, sau khi Sở Phi Yên hơi kinh hãi thì rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
"Khặc khặc!"
Người kia lập tức lạnh lùng cười một tiếng, "Tự giới thiệu mình một chút, tên của ta là Hoắc Hoa Đức, còn về thân phận thì là bá tước của Huyết tộc!"
Đôi mắt đẹp của Sở Phi Yên lập tức trừng một cái, "Huyết tộc?"
Diệp Trần trước đó giết hai vị Thân Vương của Huyết tộc, chuyện này cô ta cũng có chỗ nghe thấy.
Đến giờ khắc này, Sở Phi Yên cuối cùng cũng phản ứng lại, cuộc hẹn gặp ngày hôm nay rõ ràng chính là một cái bẫy, một cái bẩy rập nhằm vào cô!
Sở Phi Yên bỗng nhiên quay đầu, nhìn Sử Mật Tư một cái, "Hóa ra ngươi là người của Huyết tộc!"
Sử Mật Tư lập tức cười ha hả, từ từ đứng dậy, chậm giọng nhã nhặn nói:
"Không sai! Sở tiểu thư phản ứng rất nhanh a! Lời nói thật không sợ nói cho cô biết, đằng sau công ty khoa học kỹ thuật sinh vật An Tiến chính là Huyết tộc!"
"Sở tiểu thư, cô là người thông minh, tôi cũng không có vòng vo với cô!"
"Tuy rằng Diệp Cuồng Tiên kia với Huyết tộc ta có thâm cừu đại hận, Huyết Hoàng đại nhân đã hạ lệnh, tru sát tất cả người thân và bạn bè của người này!"
"Tuy nhiên, nhân tài giống như Sở tiểu thư nếu như nguyện ý gia nhập Huyết tộc chúng ta thì Huyết Hoàng đại nhân chắc chắn sẽ rộng lượng với cô!"
Chương 500 Kiếp này còn sớm, nói gì đời sau?
"Ồ? Thật sao?"
Đôi mắt đẹp cảu Sở Phi Yên khẽ híp lại một cái cũng không có lập tức cự tuyệt, "Vậy ngươi dự định để cho ta làm gì cho các ngươi đây?"
Sử Mật Tư nghe được điều này còn tưởng rằng Sở Phi Yên đã động tâm thì ngay lập tức vui mừng trong lòng, "Rất đơn giản! Chỉ cần cô giao ra phương pháp luyện chế Thần Thủy, ta cam đoan là có thể giúp cô nói ngọt ở trước mặt Huyết Hoàng đại nhân, chẳng những có thể tha thứ tội lỗi của cô, hơn nữa cô còn có hy vọng giống như ta, trở thành thành viên cao tầng cốt cán của Huyết tộc! Sở tiểu thư, cảm thấy thế nào?"
Đôi mi thanh tú của Sở Phi Yên hơi nhíu, "Như vậy a! Vậy...ngươi đi chết đi!"
Trong đôi mắt đẹp của Sở Phi Yên bỗng nhiên bộc phát ra một đạo sát ý mãnh liệt, trực tiếp hung hăng vỗ ra một chưởng!
"Cửu Âm Huyền Thiên chưởng!"
Oanh!
Trên người Sử Mật Tư kia chẳng qua chỉ có một chút huyết mạch của Huyết tộc mà thôi, căn bản không tính là cao thủ, vậy thì làm sao có thể chống đỡ được một kích này của Sở Phi Yên?
Sử Mật Tư hoàn toàn không kịp phản ứng thì đã bị một chưởng này của Sở Phi Yên trực tiếp đánh bay ra ngoài, cả người trong nháy mắt biến thành một đống thịt nát.
Sau khi Sở Phi Yên tu luyện thành công môn chưởng pháp này, thì đây vẫn làn lần đầu tiên dùng ở trong thực chiến, ngay cả chính cô cũng không nghĩ tới, uy lực vậy mà kinh khủng như thế!
Ngay cả vị Bá Tước của Huyết tộc ở bên cạnh kia vậy mà trong lúc nhất thời cũng chưa kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sử Mật Tư chết ở trước mặt mình.
"Con mẹ nó! Ngươi đang tìm cái chết!"
Bá Tước của Huyết tộc trong cơn giận dữ, gương mặt lập tức trở nên dữ tợn, Hướng Sở Phi Yên bổ nhào tới.
Oanh!
Một đạo tàn ảnh xẹt qua trên không trung, Sở Phi Yên chỉ cảm thấy đối phương giống như một chiếc xe lửa chạy tốc độ cao, xen lãn mùi máu rất tanh, hướng chính mình lao tới.
"Theo như truyền ngôn thì Huyết tộc tu luyện chính là Ma đạo, dựa vào hút máu tươi của người khác đến luyện hóa cho bản thân sử dụng, cho nên nhục thân rất cường hản, quả nhiên là danh bất hư truyền!"
Sở Phi Yên âm thầm cảm thán trong lòng một tiếng, lập tức thi triển ra thân pháp tinh diệu trong Minh Diệt Cửu Âm quyết, thong dong né tránh một kích này của đối phương.
Môn Minh Diệp Cửu Âm quyết này là lúc trước măt Diệp Trần tự mình truyền thụ, được lấy từ trong tay một Nữ Đế có lòng dạ ác độc ở Tu Chân giới, công pháp này được biết đến bởi sự âm lãnh và quyết tuyệt, chẳng những bao gồm chưởng pháp tấn công Cửu Âm Huyền Thiên chưởng, trong đó còn có cả một loại thân pháp, tên là Minh Diệt Huyễn Thân càng là tuyệt diệu vô song.
"Ừm?"
Tên Bá Tước của Huyết tộc kia rõ ràng không nghĩ tới Sở Phi Yên lại có thực lực như thế, sau khi hơi kinh ngạc, thì lại lao về phía cô ta mà tới.
Bá bá bá!
Sở Phi Yên thi triển tra thân pháp tuyệt diệu, ở trong cả căn phòng lập tức lưu lại từng đạo tàn ảnh.
Luận thực lực thì Bá Tước Huyết tộc này tương đương với Thần Cảnh đỉnh phong, hơn nữa nhục thân lại vô cùng cường hãn, chính là đối đầu với cảnh giới Tiên Nhân bình thường thì chỉ sợ cũng không rơi vào thế hạ phong, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.
Mà thực lực của Sở Phi Yên thì tuy rằng bây giờ cũng gần như bước vào cánh cửa Thần Cảnh, thế nhưng để mà so sánh với đối phương thì rõ ràng vẫn có khoảng cách nhất định, nếu không phải trước đó cô ta đột nhiên ra tay thì chỉ sợ Sử Mật Tư kia cô cũng chưa chắc có thể giết được.
"Đã thật khó để chiến đấu thì bây giờ chỉ có thể tìm cách rút lui trước!"
Sở Phi Yên đối với thực lực của mình không có một chút lòng tin nào, cảm giác muốn đánh bại cái tên trước mắt này gần như là không thể nào, cho nên sau khi hơi tự đánh giá một chút thì bỗng nhiên chạy như điên lao về phía cửa sổ, chỉ cần xông phá cửa sổ chạy trốn ra bên ngoài thì Sở Phi Yên tự tin có thể thoát khỏi cái tên ra hỏa lộ ra mùi máu tươi để cho người ta phải buồn nôn này.
Tuy nhiên, mắt thấy Sở Phi Yên đã vọt tới cửa sổ trước mặt thì ở ngay bên cạnh lại đột nhiên giết ra một bóng người ngăn ở trước mặt cô.
Oanh!
Sở Phi Yên không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp vỗ ra một chưởng, chưởng lực hai người va chạm vào nhau, Sở Phi Yên lập tức liên tục lùi lại.
Mà lúc này Bá Tước Huyết tộc ở phía sau kia cũng đã lao lên, hung hăng một chưởng vỗ vào hướng sau lưng Sở Phi Yên.
Ở vào thời khắc sống còn, Sở Phi Yên lập tức thi triển ra Minh Diệt Huyễn Thân một lần nữa, hiểm mà lại hiểm né tránh một chưởng của Bá Tước Huyết tộc kia, tuy nhiên vẫn bị lực ảnh hưởng của chưởng lức quét tới, trên lưng lập tức truyền đến một trận đau đớn, huyết khí thể nội quay cuồng.
"Xong! Không nghĩ tới cái tên này lại còn có trợ thủ!"
Sở Phi Yên không thể không quát khẽ một tiếng ở trong lòng, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên khó coi.
Một mình đối phương thì cô còn chưa phải là đối phủ của hắn, không nghĩ tới cái tên này vậy mà lại đột nhiên xuất hiện ra thêm một người thì cô ta tự nhiên càng không thể khinh địch
"Công chúa điện hạ, ngài thế nào tới?"
Nhìn thấy thân ảnh người kia đột nhiên xuất hiện, Bá Tước Huyết tộc kia lập tức một mặt kinh hỉ nói.
Sở Phi Yên nghe được điều này cũng không thể không hơi sững sờ, sau khi đứng vững thân hình cũng đã nhìn vào phía bóng người đột nhiên xuất hiện kia.
Chỉ thấy, đây là một người đàn bà da trắng dung mạo có chút xinh đẹp, nhìn qua khoagr chừng ba bốn mươi tuổi, nhưng dáng vẻ vẫn còn thướt tha, hơn nữa trên người lộ ra một cỗ khí tức cao quý.
"Hừ! Ta nghe nói, cô ta chính là tiểu tình nhân của Diệp Cuồng Tiên kia, đúng không?"
Người đàn bà trung niên da trắng kia hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt đẹp lộ ra một cỗ hận ý nồng đậm, "Diệp Cuồng Tiên giết chết con trai của ta, ta đã từng lập xuống lời thế, phải hút sạch toàn bộ máu của hắn! Rồi mới luyện hóa hắn thành thi nô, sau đó thì tra tấn quất roi cả ngày lẫn đêm!"
"Thế nhưng lại không nghĩ tới, hắn vậy mà chết ở dưới bom nguyên tử của Mỹ quốc, thật sự là quá tiện nghi cho hắn!"
"Hắn đã chết vậy thì sai lầm của hắn để cho người đàn bà của hắn đến tiếp nhận đi!"
Hóa ra, người đàn bà trung niên da trắng trước mắt này bỗng nhiên chính là công chúa Duy Đa Lợi Á của Huyết tộc, mà Tạp Đa Nhĩ con của bà ta ở Thanh Quang tự là thủ tịch đại đệ tử của đại pháp sư Tân Cách chính là chết ở trong tay Diệp Trần.
"Người đàn bà của hắn sao?"
Cũng không biết vì sao sau khi Sở Phi Yên nghe được lời này của Duy Đa Lợi Á thì rùng mình, vậy mà chẳng những không cảm thấy kinh khủng, trên mặt ngược lại hiện ra nụ cười thản nhiên.
"Ngươi lại còn cười được sao?"
Duy Đa Lợi Á nhìn thấy Sở Phi Yên vậy mà còn bật cười thì lập tức trong lòng hiện lên sự nghi ngờ, tuy nhiên cảm ứng cẩn thận một lát cũng không có phát hiện ở xung quanh có điều gì khác thường.
"Chết đi!"
Duy Đa Lợi Á rống lớn một tiếng, mở há ra hiện ra một đôi răng nanh dài nhọn, hướng Sở Phi Yên bỗng nhiên nhổ một cái.
Hô!
Một đạo sương máu màu đỏ tươi từ trong miệng của Duy Đa Lợi Á phun ra, "Huyết Vực Phong Bạo!"
Rầm rầm rầm!
Sau khi đám sương máu từ trong miệng của Duy Đa Lợi Á bay ra thì trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ tầng lầu để Sở Phi Yên căn bản muốn tránh cũng không tránh được mà né cũng không thể né, quanh thân trong nháy mắt bị đám sương máu quỷ dị kia bao phủ, tốc độ hành động của cả người rõ ràng là rất đáng lo ngại!
"Chết!"
Sau khi Duy Đa Lợi Á thi triển ra thủ đoạn thần thông thì lập tức đánh về phía Sở Phi Yên một lần nữa.
Mà cùng lúc đó tên Bá Tước của Huyết tộc kia cũng ngang nhiên ra tay, tạo ra áp lực cho Sở Phi Yên.
Sở Phi Yên lại thi triển ra Minh Diệt Huyễn Thân, đáng tiếc hiệu quả căn bản không có cách nào so với trước đó, bị ảnh hưởng bởi đám sương máu này, tốc độ hành động đã gặp phải sự hạn chế rất lớn, chỉ chốc là thì đã bị hai người đồn đến góc tường.
"Rống!"
Mắt thấy hai con quỷ hút máu này như là ác ma đánh tới, Sở Phi Yên tự biết mình không ngăn cản nổi thì lập tức tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Diệp Trần, xem ra cuối cùng tôi cũng không đợi được tới ngày anh trở về! Nếu như có kiếp sau..."
Ngay vào lúc Sở Phi yên hoàn toàn tuyệt vọng, đã từ bỏ đi sự chống cự thì bỗng nhiên ở bên tai vang lên giọng nói mà để cô ngày đêm nhớ mong, "Phi Yên, kiếp này cón sớm, nói gì tới kiếp sau?"