Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 701 Tiến vào di tích

Trong một hẻm núi u ấm sâu gần vạn mét:

"Các vị! Nơi này chính là cửa vào của di tích Tạo Hóa thiên quân, lối vào có một đạo cấm chế hủy diệt cực mạnh, chỉ có tu sĩ có cảnh giới dưới Nguyên Anh mới có thể đi vào trong đó!"

"Các ngươi chỉ cần xông qua trận pháp trước mặt là có thể tiến vào Tiên điện mà Tạo Hóa thiên quân để lại, thu hoạch được bảo tàng cũng như truyền thừa...ở bên trong."

Bách Thảo tiên nhân chỉ về một cái cửa hang bị màn sáng màu u lam che chắn đằng trước, đối với mọi người ở sau lưng giải thích nói.

Ngoại trừ ba người Diệp Trần, Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư ra, thế lực khắp nới ở Thiên Huyền thành cũng đều mang tới tất cả đệ tử cảnh giới Kim Đan của riêng mình, muốn tìm kiếm chút vận may.

"Diệp tiểu hữu, chuyện kia, lão phu liền nhờ ngươi, chỉ cần ngươi có thể mang ra món đồ mà ta muốn, ta chắc chắn sẽ trọng trọng cảm tạ!"

"Ừm, "

Diệp Trần chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt không buồn không vui, trực tiếp cất bước hướng cửa hang kia đi tới.

Mấy người Vô Ngân công tử thấy thế, tự nhiên không cam lòng rớt lại phía sau, cũng vội vàng đi theo.

Đợi một đám tu sĩ cảnh giới Kim Đan, tất cả đều bước vào bên trong di tích, trong đám người của Xích Dương phủ có một ông lão khí thế hào hùng chậm rãi đi ra, hướng về phía Bách Thảo tiên nhân vừa chắp tay vừa nói:

"Bách Thảo huynh! Ta là nhìn vào thể diện của ngươi cho nên trước đó mới luôn luôn ẩn nhẫn, tiểu tử họ Diệp này giết cháu trai của ta, chờ hắn từ bên trong di tích đi ra, lão phu nhất định phải để hắn đền mạng, đến lúc đó ngươi nhưng không được ngăn cản ta!"

Hóa ra lão giả này chính là Xích Vũ thiên quân Thái Thượng trưởng lão của Xích Dương phủ và là ông cậu của Nam Nhật Sơn tông chủ Liệt Nhật tông kia!

Hôm đó ở Thiên Hương lâu, Xích Vũ thiên quân cũng đã nhận ra, Diệp Trần chính là hung thủ sát hại Nam Nhật Sơn, chỉ có điều nhìn thấy Bách Thảo tiên nhân còn muốn dùng Diệp Trần làm việc cho hắn, cho nên hắn vẫn luôn không có xuất thủ.

Bách Thảo tiên nhân nghe vậy lập tức mỉm cười, nói:

"Xích Vũ huynh yên tâm! Vô luận là tiểu tử kia có thể hoàn thành chuyện này cho ta hay không, chờ đến ngày hắn đi ra, chính là lúc hắn sẽ chết!"

...

Cùng lúc đó, một bên khác, Diệp Trần bước vào trong sơn động kia, không gian xung quanh lập tức dao động một trận.

Hô hô hô!!

Toàn bộ ở giữa thiên địa, khắp nơi đều là hỏa diễm cuộn trào, giống như tiến vào bên trong một cái lò lửa rất lớn, nếu như tu sĩ có thực lực hơi yếu một chút, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị những hỏa diễm có khí thế to lớn này trực tiếp thiêu đốt thành tro tàn!

"A!"

"Thật nóng!"

"Làm sao lại nóng như vậy?"

...

Sau khi Diệp Trần bước vào trong đó, tu sĩ Kim Đan còn lại cũng đi tới, cảm nhận được hỏa diễm cực nóng ở xung quanh thì lập tức thi nhau kinh hô.

Trong mọi người, ngoài trừ Diệp Trần, Vô Ngân công tử và vị Thanh La tiểu thư vẫn luôn không nói một lời kia, chỉ có ba người bọn họ tự nhiên như không có chuyện gì, những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều cảm thấy một chút áp lực.

"Đây là Thiên La Địa Hỏa đại trận! Chính là địa hỏa dẫn phát trong lòng đất hình thành một cái sát trận cỡ lớn! Càng sâu vào trong đó thì uy lực của hỏa diễm sẽ càng lớn, nếu như không chịu được thì nhanh chóng lui ra ngoài sẽ tốt hơn!"

Thanh La tiểu thư một mực không nói tiếng nào bỗng nhiên mở miệng, lạnh lùng nhắc nhở đối với mọi người ở sau lưng.

Đáng tiếc, tất cả mọi người đều là vì di bảo của Tạo Hóa thiên quân mà đến, bây giờ vừa mới tiến vào thì ai sẽ cam tâm cứ như thế mà rời đi?

Còn về Diệp Trần thì không thèm để ý sự sống với cái chết của những người này, trực tiếp chậm rãi hướng bên trong đi tới.

Chỉ chớp mắt một cái đã đi về phía trước được hơn mười dặm, quả nhiên như Thanh La tiểu thư kia nói, cường độ của hỏa diễm xung quanh càng ngày càng mạnh, rất nhiều người đã bắt đồ có hồ hôi chảy ra đầm đìa, chỉ có thể vận chuyển chân nguyên mở ra cương khí hộ thể cố gắng ngăn cản.

Tuy nhiên, đúng lúc này:

Oanh! Oanh! Oanh!

Nhóm hỏa diễm trên bầu trời đột nhiên giống như sao rơi, tập kích về phía mọi người.

"Cẩn thận!"

Có người hô lớn một tiếng, vội vàng tránh né ngăn cản.

Tuy nhiên có ít người không kịp phản ứng thì đã bị hỏa diễm vô cùng nóng kia trực tiếp thôn phệ:

"A!!"

Nương theo từng tiếu kêu thảm thiết đó, bảy tám tên tu sĩ Kim Đan đã bị hỏa diễm kia đốt cháy hết sạch.

Mà những người may mắn còn sống sót thì lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc.

"Không đi! Ta không đi! Ta rời khỏi đây!!"

Có người không chịu nổi áp lực, trực tiếp quay người hướng quay trở lại chạy như điên.

"A a a!!"

Sau khi hỏa diễm trên bầu trời kia lại cướp đi tính mạng của mấy người thì lập tức càng có nhiều người bị dọa, thi nhau lựa chọn từ bỏ. Chớp mắt một cái, vốn là đội ngũ có mấy chục người bây giờ chỉ còn lại có hơn mười người.

Diệp Trần không để ý tới có chuyện gì vừa xảy ra ở sau lưng hắn, tiếp tục chậm rãi đi tới.

Hắn bây giờ đã tu luyện được Ngũ Muội chân hỏa, những địa hỏa này căn bản không gây thương tổn được hắn, chỉ thấy hắn thuận tay một chưởng một quyền là có thể đánh nổ nhóm hỏa diễm từ trên trời rơi xuống kia.

Mà hai người Vô Ngân công tử và Thanh Lam tiểu thư kia cũng không hổ là thiên tài tuyệt đỉnh của Vô Cấu thánh điện, ứng phó cũng nhẹ nhàng như thường.

Nếu như so sánh thì mấy người còn lại tuy rằng cũng là thiên tài đỉnh cấp của Thiên Huyền thành thế nhưng có vẻ hơi quá sức.

Cuối cùng, sau khi trải qua một đợt hỏa diễm công kích như mưa giông gió bão, hỏa diễm xung quanh đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, mọi người đi tới bên trong một vườn dược liệu cực kỳ rộng lớn có mùi thơm dễ chịu.

Chỉ thấy ánh mắt mọi người đi tới chỗ này vậy mà tất cả đều là xanh um tươi tốt đủ các loại linh hoa linh thảo!

"Thật nhiều dược liệu a! Hơn nữa ít nhất đều là linh vật cấp Nhân bảo, chẳng lẽ nơi này vườn dược liệu trước kia của Tạo Hóa thiên quân để lại?"

"Có lẽ không sai! Truyền thuyết nói vị Tạo Hóa thiên quân này chẳng những là cường giả cảnh giới Hóa Thanafh đỉnh phong, còn là một vị Luyện Đan sư lục phẩm, bên trong di tích của lão nhân gia ông ta, có những thứ này thì tự nhiên không có gì gọi là lạ cả!"

"Ha ha! Chúng ta chỉ cần ngắt lấy những linh vật này mang về cũng là một món của cải kinh người a!"

...

Sau khi mọi người kịp phản ứng thì lập tức thi nhau kinh hô lên, mọi người đều hớn hở ra mặt, thậm chí có người đã bắt đầu ngắt lấy linh hoa linh thảo, nhét vào trong túi trữ vật của mình.

"Một đám quê mùa!"

Vô Ngân công tử thấy thế không thể không quát lạnh một tiếng, "Coi như muốn lấy thì cũng cần phải lấy dược thảo cấp Thiên bảo hoặc là cấp Đạo bảo, lấy những dược thảo cấp thấp này thì làm được cái gì?"

Vô Ngân công tử chế nhạo mọi người một câu thì trực tiếp chạy về phía trước.

Những người còn lại nghe được điều này, tuy rằng trong lòng không cam lòng, tuy nhiên cũng cảm thấy Vô Ngân công tử nói có lý, lập tức cũng vội vàng đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, sau khi mọi người không ngừng xâm nhập, phẩm giai những linh hoa linh thảo ở xung quanh quả nhiên cũng càng ngày càng cao, thậm chí ngẫu nhiên đã có thể nhìn thấy một số linh vật cấp Thiên bảo.

Đáng tiếc, để Diệp Trần cảm thấy buồn bực là những dược thảo cấp Thiên bảo này cũng không phải là loại thần hồn,c ho nên hắn cũng chẳng thèm đi tranh đoạt, phần lớn đều được Vô Ngân công tử thu lại.

Mà Vô Ngân công tử kia thấy Diệp Trần không tranh không đoạt, còn tưởng rằng hắn đang cố kỵ thân phận của mình thì lập tức càng tỏ ra đắc ý, một chút kiêng kỵ trong lòng trước đó đối với Diệp Trần cũng theo thời gian dần trôi mà biến mất.

Chẳng mấy chốc, sau khi mọi người đi tới một khu rừng rậm rạp, phía trước bỗng nhiên trở nên rộng rãi, trong phạm vi vài dặm phía trước vậy mà không có một ngọn cỏ, duy chỉ có một gốc thực vật mọc ra ở giữa nhìn qua cũng bình thường không có gì lạ, ở trên còn kết ra một quả có màu tử kim.

"Đây lại là linh vật cấp Đạo bảo...Thánh Tâm quả!"

Vô Ngân công tử kinh hô một tiếng, trên mặt hiện ra vẻ mừng như điện, thân thể lập tức nhoáng một cái, trong nháy mắt đã vọt tới trước, đang muốn một tay hái quả kia xuống.

Tuy nhiên, đúng lúc này, bỗng nhiên một bóng người lấp lóe, lại có người vượt lên trước một bước hái Thánh Tâm quả kia bỏ vào trong túi.
Chương 702 U Minh Viêm Xà

Người này không phải ai khác, tự nhiên chính là Diệp Trần!

"Ngươi làm gì!"

Vô Ngân công tử đầu tiên là ngây người ra một lúc, chờ sau khi phản ứng lại thì hai con ngươi nổi lên vẻ hung ác, vẻ mặt lạnh lùng, trách mắng:

"Ngươi dám tranh đoạt với bản công tử? Không muốn sống nữa sao? Nhanh giao Thánh Tâm quả ra cho bản công tử! Bằng không..."

Ba!

Vô Ngân công tử còn chưa nói xong thì đột nhiên vang lên một tiếng thanh thúy:

Ầm!

Vô Ngân công tử trực tiếp bị một cái tát của Diệp Trần đập bay ra ngoài, ngã nhào ra ngoài mấy chục mét, "Là ai cho ngươi dũng khí dám nói với ta như vậy?"

Diệp Trần dùng một bàn tay tát bay Vô Ngân công tử, liền nhìn đều không có liếc hắn một cái, trực tiếp lạnh lùng nói.

Vô Ngân công tử lập tức choáng váng, bụm mặt trừng mắt một cái, nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, "Ngươi, ngươi, ngươi dám đánh ta? Ngươi có tin chờ sau khi ra ngoài ta mời tiền bối tông môn xuất thủ hay không? Để ngươi không đi được tinh vực Thiên Huyền..."

Không đợi Vô Ngân công tử nói xong, Diệp Trần lạnh lùng liếc qua, "Còn dám nói nhảm, có tin ta giết ngươi ngay bây giờ không!"

"Ngươi dám!"

Hai mắt Vô Ngân công tử trừng một cái, hàn mang trong mắt nổ bắn ra, mắt thấy là phải ra tay.

Đúng lúc này, Thanh La tiểu thử ở một bên đứng ra, một tay giữ chặt lấy Vô Ngân công tử, quát khẽ nói:

"Nếu ngươi không muốn chết thì bớt nói đi!"

Nói xong lời này, Thanh La tiểu thư lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

"Diệp đạo hữu, chúng ta bây giờ đang ở bên trong di tích, cần phải đồng tâm hiệp lực, vẫn là không nên nội chiến thì tốt hơn!"

Diệp Trần liếc qua nữ nhân kia, chậm rãi thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nói:

"Nếu như không muốn chết, thì không cần tới trêu chọc ta, người khác có lẽ sợ Vô Cấu thánh điện các ngươi, ta nhưng còn không có để vào mắt!"

Nói xong lời này, Diệp Trần thu hồi Thánh Tâm quả, trực tiếp hướng bên trong đi tới.

Đợi đến thân ảnh Diệp Trần đã đi ra thật xa, Vô Ngân công tử còn có chút tức giận bất bình, "Thanh La, vừa rồi là ta chủ quan khinh địch, cho nên mới trúng kế của hắn, nếu như hai chúng ta cùng nhau, chưa chắc sẽ thua! Không bằng..." "Đủ rồi!"

Không đợi Vô Ngân công tử nói hết, Thanh La trực tiếp một lời cắt ngang:

"Triệu Vô Ngân, ta cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, thực lực của người này, tuyệt đối mạnh mẽ hơn nhiều so với ngươi tưởng tượng!"

"Nếu như ngươi muốn chết thì cứ việc ra tay đi cũng đừng lôi kéo ta vào!"

"Hơn nữa, ngươi cũng không nên quên, mục đích chúng ta tiến vào di tích lần này!" Vô Ngân công tử nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng khó cói, còn muốn nói cái gì, nhưng mà đúng vào lúc này, "Tê!!!"

Bỗng nhiên một tiếng gào thét thảm thiết vang lên toàn bộ không gian, sau đó đột nhiên xuất hiện một con mãng xà khổng lồ màu đỏ thắm ở phía trước, trọn vẹn dài tới vài trăm mét, cái đầu của nó to lớn giống như một ngọn núi nhỏ, bên trong một đôi mắt mãng xà khổng lồ, còn hiện ra hỏa diễm cực nóng!

"Con mãng xà này thật là lớn, nó xuất hiện từ nơi nào?"

"Khí tức này, chỉ sợ ít nhất cũng là yêu thú tứ giai đỉnh phong a?"

"Nếu như ta không nhìn nhầm, đây cũng là U Minh Viêm Xà trong truyền thuyết, thường xuyên ẩn hiện ở xung quanh nơi có linh vật cấp Đạo bảo, mà con U Minh Viêm Xà trước mắt này có lẽ là con yêu thú thủ hộ Thánh Tâm quả trước đó!"

"Xong! Xong! Khó trách di tích thiên quân từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể sống mà rời đi, nơi này lại có một con gần tới yêu thú ngũ giai, cái này nhưng đánh như thế nào?"

...

Bên trong tiếng kinh hô của mọi người, con U Minh Viêm Xà kia đã hướng Diệp Trần bay nhào mà đi, mọi người nhất thời bị dọa đến thi nhau lùi lại.

Mấy người bọ họ tuy rằng đều là thiên tài tinh anh của các môn phái, thế nhưng dù sao cũng chỉ có cảnh giới Kim Đan, đối mặt với một con gần tới yêu thú ngũ giai, căn bản dũng khí đối kháng đều không có.

"Không được! Đây là U Minh Viêm Xà, thực lực có thể so với Hóa Thần thiên quân, một mình hắn chắc chắn không phải là đối thủ của nó, chúng ta nhanh qua tới giúp hắn một tay!"

Sau khi Thanh La kịp phản ứng lại, muốn tiến lên hỗ trợ Diệp Trần, nhưng mà lại bị Triệu Vô Ngân ở một bên kéo lại, "Thanh La, ngươi điên rồi? Đây chính là yêu thú tứ giai đỉnh phong, hơn nữa nó rõ ràng hướng về phía tiểu tử kia mà đi, chúng ta giúp hắn làm gì? Chết đúng lúc!"

Đôi mi thanh tú của Thanh La nhăn lại, "Nếu như hắn chết rồi, ngươi cảm thấy chỉ bằng những người như chúng ta có thể đi vào Tiên điện sao? Ta không cần biết trước đó ngươi có ân oán gì với hắn, bây giờ tốt nhất chính là dứt bỏ hận thù sang một bên, mọi chuyện chờ đến chúng ta tìm được món đồ kia, sau khi rời khỏi nơi này, hắn coi như lợi hại hơn nữa, thật đúng là có thể chống lại Vô Cấu thánh điện chúng ta hay sao?"

Triệu Vô Ngân nghe được điều này, lập tức cảm thấy có lý, không thể không nhướng mày, trầm ngâm một lát, dữ tợn nói:

"Coi như là như thế, chúng ta cũng không cần phải vội vàng ra tay, không bằng mượn con U Minh Viêm Xà này, trước tiên tiêu hao thực lực tiểu tử kia một chút, tốt nhất để hắn và con yêu thú kia lưỡng bại câu thương, nhìn hắn đến lúc đó còn phách lối như thế nào!"

Than La tiểu thư khẽ gật đầu, "Như vậy cũng tốt, thật ra thì coi như dựa vào lực lượng ba người chúng ta, chỉ sợ cũng rất khó thắng được con U Minh Viêm Xà này, chúng ta trước tiên yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu như thật không có bất kỳ nắm chắc gì thì nhanh chóng lui lại!"

...

Ngay tại lúc hai người Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư đang bí mật mưu đồ tính toán thì Diệp Trần và con U Minh Viêm Xà kia cũng đã giao thủ:

Rầm rầm rầm!

U Minh Viêm Xà này không hổ là tiếp cận yêu thú ngũ giai, chẳng những miệng có thể phun ra liệt hỏa, tùy tiện vung đuôi lên một cái, là có thể xé rách không gian, uy lực kinh người!

Diệp Trần cũng không có vội vàng sử dụng toàn bộ thực lực của mình, chỉ dựa vào tác dụng của Không Gian Pháp tắc, không ngừng tránh né, tranh thủ tìm kiếm nhược điểm của con yêu thú này.

"Rống!!"

U Minh Viêm Xà công kích một lúc, thấy không làm gì được Diệp Trần thì lập tức ngửa đầu lên trời gầm thét một tiếng, sau đó bên trong đôi mắt to như vại nước kia vậy mà phun ra hai ngọn hỏa diễm yêu dị có hai màu đỏ đen!

Sau khi phun ra hai ngọn hỏa diễm yêu dị có màu đỏ đen kia, vậy mà đốt cháy không gian xung quanh lên!

Hô hô hô!

Vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, hỏa diễm yêu dị kia đã hoàn toàn lan tràn trên không trung, thế mà tạo thành một cái lồng giam rất lớn bằng hỏa diễm, bao phủ Diệp Trần vào trong đó!

"Đây là U Minh Liệt Hỏa danh xưng ngay cả không gian cũng có thể đốt cháy!"

Hai người Vô Ngân công tửu và Thanh La tiểu thư đồng thời kinh hô một tiếng, tất cả đều thay đổi sắc mặt.

"Tiểu tử này thật sự là không biết sống chết! Thế mà cũng không biết né tránh!"

"Thực lực bản thân của con U Minh Viêm Xà chỉ sợ chính là U Minh Liệt Hỏa này, một khi bị U Minh Liệt Hỏa vây khốn, coi như Hóa Thần thiên quân cũng không thể không bị trọng thương!"

"Tiểu tử này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, dựa vào hai người chúng ta chắc chắn cũng không phải đối thủ của U Minh Viêm Xà, tốt nhất nên nhanh chóng rời khỏi đây, bằng không sẽ phải ở lại chôn cùng với hắn!"

Vô Ngân công tử nói xong, đang muốn lôi khéo Thanh La tiểu thư rời đi.

Tuy nhiên, Thanh La tiểu thư lại đứng nguyên tại chỗ không có nhúc nhích, "Đừng nóng vội! Chờ một chút, ta luôn cảm thấy tiểu tử này không có chết dễ dàng như vậy!"

Vô Ngân công tử lập tức sốt ruột, "Thanh La, ngươi không sao chứ? Đây chính là U Minh Liệt Hỏa! Tiểu tử này nếu không chết, ta vặn đầu xuống cho ngươi!"

Lời này của Vô Ngân công tử vừa mới rơi xuống, bên trong đám liệt diễm trên không trung kia đột nhiên có một giọng nói đạm mạc vang lên, "Nghiệt súc! Chơi lửa với ta, ngươi còn kém chút!"
Chương 703 Bắt Viêm Xà

Sau một khắc, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người Vô Ngân công tử, từng đoàn từng đoàn U Minh Liệt Hỏa trên không trung kia vậy mà đang biến mất dần dần!

"Ta không có nhìn nhầm chứ? Ta không có bị hoa mắt đó chứ? Hắn vậy mà...nuốt U Minh Liệt Hỏa!"

Hai mắt Vô Ngân công tử trừng một cái, vẻ mặt trên gương mặt giống như thấy quỷ, nghe nói U Minh Liệt Hỏa ngay cả hư không cũng có thể đốt cháy, thế nhưng chẳng những không có tiêu chết Diệp Trần mà lại còn bị hắn nuốt?

Thủ đoạn như thế coi như Hóa Thần thiên quân cũng tuyệt đối không làm được a!

"Ngao!!"

Con U Minh Viêm Xà kia cũng cảm thấy khiếp sợ, U Minh Liệt Hỏa này là bản mệnh chân hỏa của nó, chính là con át chủ bài cường đại nhất của nó, dựa theo con át chủ bài này thì cho dù là yêu thú ngũ giai cũng phải đối với nó mà sợ hãi tránh xa.

Thế nhưng bây giờ, một thiếu niên Nhân tộc, tu vi rõ ràng không đáng giác được nhắc tới, thế mà thôn phệ bản mệnh chân hỏa của nó!

"Nhân loại! Ta thỉnh cầu ngưng chiến!"

Bản thân U Minh Viêm Xà là yêu thú tứ giai đỉnh phong, linh trí đã sớm tiến hóa không thua kém gì nhân loại, mắt thấy đối phương phá hết lá bài tẩy của nó dễ dàng như thế, lúc này mới lựa chọn cầu hòa.

Diệp Trần cười lạnh,

"Ngươi muốn đánh thì đánh, ngươi nói ngừng chiến là ngừng chiến, ngươi thấy ta dễ dàng bị bắt nạt như thế có phải không?"

Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần đã thôn phệ luyện hóa sạch sẽ tất cả U Minh Liệt Hỏa ở xung quanh, khóe miệng hơi nhếch lên, lạnh lùng nói.

U Minh Viêm Xà kia lập tức nổi giận, "Tiểu tử nhân loại! Chẳng lẽ ngươi cho rằng bản tôn thật sự sợ ngươi sao?"

"Rống!!!"

U Minh Viêm Xà kia dường như đã thật sự bị Diệp Trần chọc giận, trực tiếp ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, thân thể thế mà lập tức bành trướng lên một phần ba, bắn một đám lửa cực nóng ra xung quanh!

Tuy nhiên, ngay vào lúc tất cả mọi người cho là con U Minh Viêm Xà này muốn liều mạng quyết chiến thì con hàng này bỗng nhiên hất đuôi dài lên vậy mà quay đầu liền chạy, chuồn đi!

"Móa nó!"

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, con yêu thú này thực sự rất không muốn thể diện tới như thế, cũng không nhịn được mà phọt ra một câu chửi tục, thân thể lập tức nhoáng một cái đã đuổi theo, "Còn muốn chạy?"

Diệp Trần sử dụng Không Gian Pháp Tắc, gần như đảo mắt cũng đã đuổi tới trước mặt, trực tiếp vẫy tay một trỏa, "Trích Tinh thủ!"

Oanh!

Một cái bóng mờ to lớn hình bàn tay đột nhiên xuất hiện trên trời cao, một chiêu đã bắt được con vị trí bảy tấc của con U Minh Viêm Xà!

"Ngao!!"

Con U Minh Viêm Xà kia lập tức phát ra một tiếng kêu thảm, thân thể to lớn sau khi giãy giụa một lúc thì bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ, chớp mắt một cái thì đã thu nhỏ đến chỉ có dài hơn mười thước, đáng tiếc vẫn như cũ bị cái bàn tay lớn màu vàng óng kia gắt gao bắt, mặc cho nó giãy giụa như thế nào cũng không thể tránh thoát một chút nào.

Những ngày này, sau khi tu vi của Diệp Trần đột nhiên tăng mạnh, đã có thể sử dụng một số võ kỹ cao cấp hơn mà một chiêu "Trích Tinh thủ" này chính là một trong số đó.

Đáng tiếc, lấy tu vi của Diệp Trần bây giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển thôi.

Phải biết, ở kiếp trước lúc Diệp Trần thời kỳ đỉnh phong, sử dụng một chiêu này đủ để nhẹ nhõm bóp nát một cái tinh cầu!

Tuy nhiên bây giờ để đối phó chỉ là một con yêu thú tứ giai, đã là thừa sức.

Mà nhóm người Vô Ngân công tử ở đằng sau nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời này thì ngay lập tức tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Nhất là Vô Ngân công tử, hai mắt không thể không trợn lên thật lớn, liều mạng lắc đầu, "Không có khả năng! Đây không có khả năng! Hắn rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan, sao có thể đánh bại được U Minh Viêm Xà dễ dàng tới như vậy?"

Thanh La tiểu thư ở một bên cũng một mặt hậm hực nói:

"Còn may vừa rồi chúng ta không có động thủ, bằng không lúc này chỉ sợ sớm đã là một cỗ thi thể!"

"U Minh Viêm Xà chính là yêu thú tứ giai đỉnh phong, dựa vào U Minh Liệt Hỏa đủ để đối chiến với yêu thú ngũ giai và Hóa Thần thiên quân, thế nhưng bây giờ lại bị Diệp Trần bắt được dễ dàng tới như vậy, chẳng lẽ hắn đã có thực lực trên Hóa Thần thiên quân?"

"Điều này, Điều này, thật không thể tin nổi!"

...

Vào lúc mọi người ở đâu đang kinh ngạc tới ngây ngẩn cả người, trong đôi mắt còn hiện lên vẻ không thể tin vào mắt mình được nữa thì Diệp Trần đã gắt gao đè con U Minh Viêm Xà kia xuống làm cho nó không thể động đậy.

"U Minh Viêm Xà! Bây giờ ta cho ngươi hai sự lựa chọn, một là thật phục ta, hai là chết!"

Thân thể Diệp Trần ở trên không trung nhin U Minh Viêm Xà ở phía dưới, lạnh lùng mở miệng nói.

Không nghĩ tới, U Minh Viêm Xà đột nhiên lại kiên cường, không có sợ hãi nói:

"Tiểu tử nhân loại, ngươi không thể giết ta! Ta là Linh thú được Tạo Hóa thiên quân đặc biệt lưu lại để thủ hộ nơi đây, nếu như ngươi giết ta, toàn bộ không gian sẽ tự động hủy diệt, đến lúc đó các ngươi những tên nhân loại đáng ghét này, tất cả cũng sẽ phải chết! Hừ hừ!"

Diệp Trần nghe được điều này, đầu tiên là sững sờ, sau đó thì khóe miệng hơi nhếch lên, "Hóa ra là như vậy a! Nói như vậy, ta thực sự là không thể giết ngươi..."

Đầu của U Minh Viêm Xà lập tức giương lên, đắc ý nói:

"Ngươi biết được như thế thì tốt! Ta khuyên ngươi tốt nhất lập tức thả ta ra, nếu không...Ngao!!"

U Minh Viêm Xà còn chưa nói xong thì lập túc phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, lại là bàn tay của Diệp Trần bỗng nhiên phát lực làm U Minh Viêm Xà kia bị đau, lời nói đằng sau của nó bất luận như thế nào cũng không nói ra được.

Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có hạ tử thủ, chỉ là dạy dỗ nó một chút xong lập tức thu tay lại, sau đó vỗ vỗ ở trên cái đầu to lớn của con U Minh Viên Xà kia, lộ ra nụ cười tàn nhẫn, lạnh lùng nói:

"Nghiệt sức, ta có thể không giết ngươi, cũng không đại biểu ta không thể tra tấn ngươi a!"

"Ngươi nói đầu tiên ta sẽ lột da của ngươi ra hay là trước tiên rút gân của ngươi, hoặc là lấy mật rắn của ngươi ra để ngâm rượu uống a? Hay là chính ngươi tới chọn đi?"

U Minh Viêm Xà nghe được điều này thì toàn thân lập tức run lên, vừa rồi còn không có sợ hãi bây giờ lập tức không còn tồn tại, vội vàng một bộ lấy lòng nói:

"Đừng đừng đừng! Có chuyện nói chuyện thật tốt! Các ngươi tới nơi này, đơn giản chính là muốn có được bảo tàng và truyền thừa của chủ nhân nhà ta, chỉ cần ngươi không giết ta, ta có thể giúp ngươi!"

Lúc này, nhóm người Vô Ngân công tử nhìn thấy Diệp Trần bắt được U Minh Viêm Xà đã thi nhau đuổi theo, nghe được lời này của U Minh Viêm Xà thì lập tức từng cái kích động đến không nhịn được.

"Diệp Trần, ngươi nhanh để nó nói ra Tạo Hóa tiên điện ở đâu, còn có Tạo Hóa tiên châu của Tạo Hóa thiên quân kia ở đâu!"

Vô Ngân công tử lập tức mở miệng nói.

Diệp Trần lạnh lùng liếc mắt nhìn Vô Ngân công tử một cái, "Làm sao? Ngươi là đang day ta phải làm việc như thế nào sao?"

"Ta —— "

Vô Ngân công tử bị ánh mắt của Diệp Trần đảo qua, toàn thân lập tức run lên, sửng sốt không còn dám phản bác một câu, vội vàng cúi đầu xuống biểu thị thuận theo.

Mắt thấy Diệp Trần vừa mới đại triển thần uy, Vô Ngân công tử đối với Diệp Trần bây giờ đã hoàn toàn không có ý định tranh đấu.

Thanh La tiểu thư ở một bên vội vàng đứng dậy, dàn xếp nói:

"Diệp đạo hữu, ngươi không nên hiểu lầm, chúng ta cũng là lo lắng đêm dài lắm mộng, U Minh Viêm Xà này đã bị ngươi bắt được, không bằng hoàn thanh nhiệm vụ sớm một chút đi, Bách Thảo tiên nhân bọn họ vẫn còn đang chờ chúng ta ở bên ngoài a!"

Diệp Trần cười lạnh, "Làm sao? Lại muốn dùng Bách Thảo tiên nhân tới dọa ta? Ngươi cảm thấy ta sợ hắn sao?"

Đôi mi thanh tú của Thanh La tiểu thư lập tức nhăn lại, nàng đích xác là có ý tứ này, thế nhưng thái độ của Diệp Trần lại làm cho nàng ta có chút không nghĩ ra.

Cho dù biểu hiện vừa rồi của Diệp Trần có thể nói là kinh diễm, thế nhưng U Minh Viêm Xà này nói đi nói lại thì cũng chỉ là yêu thú tứ giai, mà lúc này ở bên ngoài di tích thế nhưng là có tới mấy vị Hóa Thần thiên quân!

Tiểu tử này vậy mà không để Bách Thảo tiên nhân vào mắt một chút nào, khó tránh khỏi có chút qua cuồng vọng đi?

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, tuy nhiên nàng ta không hiểu được tính cách của Diệp Trần cũng không dám nói thêm gì nữa.
Chương 704 Trung tâm di tích

Phốc phốc phốc!

Diệp Trần ở trên thân của U Minh Viêm Xà, thuận tay hư điểm mấy lần, phong bế mấy chỗ yếu hại của nó, sau đó lại cong ngón búng ra:

Sưu!

Một đốm Ngũ Muội chân hỏa được đnáh vào trong cơ thể của U Minh Viêm Xà, "Ngoan ngoãn mang ta tiến vào Tạo Hóa tiên điện, bằng không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!"

Sau khi làm mong mọi chuyện, Diệp Trần trực tiếp buông U Minh Viêm Xà ra.

Sau khi thân thể của U Minh Viêm Xà lắc lư một lúc thì hóa thành một nam tử trẻ tuổi dáng người cao gầy mặc á đen.

Yêu thú tứ giai đã có năng lực tạm thời biến hóa thành hình người.

"Nhân loại, thật ra thì coi như ngươi không nói, ta cũng sẽ dẫn các ngươi vào bên trong tiên điện..."

"Ngươi có biết, vì sao chủ nhân nhà ta phải ở lại cái di tích này? Thật ra thì chính là tìm kiếm một truyền nhân có đủ tư cách!"

"Các ngươi thông qua hai cửa thử thách trước đó, đã có tư cách tiến vào Tiên điện, còn về phần có thể trở thành truyền nhân của chủ nhân nhà ta hay không thì phải xem ở tạo hóa của các ngươi!"

U Minh Viêm Xà nói xong, tay áo dài vung lên:

Rầm rầm!

Không gian phía trước lập tức dao động một lúc, vốn là đang ở trên vườn dược liệu mênh mông vô bờ, đột nhiên xuất hiện một tòa cung điện nguy nga.

"Là Tạo Hóa tiên điện!"

"Đây chính là nơi mà Tạo Hóa thiên quân năm đó quy tiên sao?"

"Như thế mà nói, bảo tàng của Tạo Hóa thiên quân chắc chắn ở ngay tại bên trong Tiên điện này rồi?"

"Chỉ là cung điện này, dường như không có cửa vào?"

...

Mọi người kích động không thôi, nếu không phải thấy Diệp Trần không nói gì thì bọn họ chỉ sợ sớm đã hưng phấn mà xông tới.

"Bên trong Tiên điện này có lẽ không có đơn giản như vậy a?"

Diệp Trần liếc qua U Minh Viêm Xà, lạnh lùng nói.

Hai mắt U Minh Viêm Xà đảo qua một cái, giọng điệu có chút hàm hồ nói:

"Đó là tự nhiên! Muốn kế thừa bảo tàng và truyền thừa của chủ nhân nhà ta nào có đơn giản như vậy? Ngoại trừ phải có thiên phú tu luyện xuất sắc và thiên phú Luyện đan, còn phải có ý chí kiên định cùng với sự sát phạt quả đoán..."

Không đợi U Minh Viêm Xà nói xong, Diệp Trần trực tiếp lắc lắc, ngắt lời nói:

"Lời nói nhảm thì không cần phải nói, trực tiếp nói cho ta, cửa vào ở chỗ nào?"

U Minh Viêm Xà giận mà không dám nói gì, đành phải một mặt hậm hức nuốt những lời nói phía sau trở vào, chỉ vào một cây cột đá to lớn ở trước Tiên điện, chậm rãi nói:

"Chỗ đó chính là cửa vào, các ngươi chỉ cần tới gần cây cột đá thì sẽ tự động bị hút vào bên trong Tiên điện, tiếp nhận thử thách của cùng của chủ nhân nhà ta!"

"Người thông qua thử thách cuối cùng sẽ trở thành thân truyền đệ tử của chủ nhân nhà ta, cũng kế thừa tất cả mọi thứ ở nơi này, bao gồm cả ta trong đó!"

Lời kia của U Minh Viêm Xà vừa mới thốt ra, hai mắt của tất cả mọi người đều tỏa sáng, nếu như ai có thể kế thừa truyền thừa và bảo tàng của Tạo Hóa thiên quân thì không thể nghi ngờ là một bước lên trời a!

Thử hỏi chẳng nhẽ không muốn?

"Ta tới trước!"

Vô Ngân công tử hét lớn một tiếng, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái đã vọt ra ngoài.

Diệp Trần khẽ chau mày, tuy nhiên cuối cùng cũng không có ngăn cản.

Tạo Hóa thiên quân ở trong mắt những người này có lẽ là tồn tại rất mạnh, thế nhưng theo Diệp Trần thì căn bản không đáng giá nhắc tới.

Phải biết, đời trước của hắn, ngay cả mộ của tiên nhân chân chính cũng đã từng tiến vào, tùy tiện xuất ra một cáo bảo bối hoặc một bộ công pháp đều không phải chỉ là một cái di tích của cảnh giới Hóa Thần là có thể so sánh được.

Huống chi, hắn cũng không cho rằng, U Minh Viêm Xà này làm sao có thể dễ dàng như thế đã nói ra cửa vào cho bọn hắn.

Bạch!

Vô Ngân công tử vọt tới trước cột đá kia, không gian lập tức dao động một trận, cả ngươi đột nhiên biến mất.

Mọi người còn lại thấy Diệp Trần cũng không có ngăn cản Vô Ngân công tử thì lập tức đều thở phào nhẹ nhõm, lập tức không do dự nữa, thi nhau vọt tới.

Chớp mắt một cái, ngoại trừ Diệp Trần và Thanh La tiểu thư kia ra, tất cả mọi người đều tiến vào bên trong.

"Vì sao ngươi không đi vào? Không phải là không đúng chỗ nào chứ?"

Thanh La tiểu thư nhìn qua Diệp Trần, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ thăm dò.

Diệp Trần không có để ý tới câu hỏi của nàng, ngược lại bàn tay đặt ở trên vai của U Minh Viêm Xà, "Người nên đi đều đi, ngươi có phải cũng nên nói ra cửa vào chân chính rồi hay không?"

U Minh Viêm Xà nghe được điều này thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn, sau đó miễn cường cười đùa nói:

"Ngươi, nhân loại, lời này của ngươi là có ý gì? Làm sao ta lại nghe không hiểu?"

Khóe miệng Diệp Trần nhếch lên, "Không hiểu đúng không? Xem ra ta cần phải giúp đầu óc của ngươi tỉnh táo một chút mới được!"

Nói xong, Diệp Trần lật bàn tay một cái:

Đằng!

Một đoàn hỏa diễm màu đỏ tươi từ bên trong bàn tay của Diệp Trần dâng lên.

"Ngũ Muội chân hỏa!!"

U Minh Viêm Xà lập tức dọa đến toàn thân run lên, vẻ mặt lập tức trắng bệch vô cùng.

Diệp Trần giống như cười mà không phải cười nói:

"Bây giờ có thể nói cho ta cửa vào thật sự chưa?"

U Minh Viêm Xà lập tức lộ ra vẻ mặt sụp đổ, vội vàng nói:

"Ta nói, ta nói là được rồi! Cửa vào thật sự thật ra thì luôn luôn nắm giữ ở trên tay của ta!"

"Trước khi chủ nhân quy tiên, bố trí cái di tích này, chẳng những là muốn tìm kiếm truyền nhân, cũng là vì muốn tìm kiếm một cái chủ nhân mới cho ta, cho nên có thể có thể tiến vào di tích trung tâm hay không thì tất cả đều do ta!"

Thanh La ở một bên nghe được điều này thì đôi mắt đẹp lập tức trừng một cái, "Như vậy nói cách khác, cái cửa vừa rồi là giả? Vậy mấy người kia đến cùng là đi nơi nào? Sẽ không phải bị ngươi hại chết chứ?"

U Minh Viêm Xà cũng không biết Diệp Trần có quan hệ gì với đám Vô Ngân công tử cho nên vội vàng giải thích nói:

"Không không không! Cái cửa kia hoàn toàn chính xác không phải là lối vào Tiên điện mà là cửa rời đi khỏi nơi này, những bằng hữu kia của các ngươi đã được an toàn đưa ra khỏi nơi này, chắc chắn sẽ không có việc gì!"

Hóa ra, trong lòng U Minh Viêm Xà này cực hận Diệp Trần, tự nhiên không hi vọng hắn trở thành chủ nhân mới của chính mình, cho nên cố ý nói lối ra thành cửa vào Tiên điện, chính là hi vọng có thể sớm một chút tiễn đưa tên ôn thần này ra khỏi đây.

Tuy nhiên, Nó không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà có thể liếc mắt là đã khám phá ra âm mưu của nó.

"Bớt nói nhảm! Lập tức đưa ta tiến vào bên trong trung tâm của di tích, bằng không ta không ngại hủy đi toàn bộ nơi này!"

Diệp Trần lần nữa lạnh lùng mở miệng.

"Được rồi!"

U Minh Viêm Xà nằng nề hít vào một hơi, đã ủ rũ hoàn toàn, vốn là dưa theo chủ nhân của nó, Tạo Hóa thiên quân thiết lập chỉ có tu chân giả cảnh giới dưới cảnh giới Nguyên Anh mới có thể tiến vào bên trong.

Mà có nó là con yêu thú tứ giai đỉnh phong tọa trấn, theo lý thuyết mà nói thì đủ để chưởng khống hoàn toàn vùng thế giới này.

Thế nhưng Tạo Hóa thiên quân và U Minh Viêm Xà, ngìn tính vạn tính cũng không có tính tới, thế mà lại có một tên yêu nghiệt như Diệp Trần tới!

Rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan, thế mà có thể dễ dàng chà đạp yêu thú cấp bậc tứ giai đỉnh phong!

Mà càng làm cho nó buồn bực là, tiểu tử Nhân tộc này chẳng những thực lực nghịch thiên, còn xảo trái không bình thường, từ đầu đến cuối đều găt goa nắm nó, không hề có lực đánh trả.

"Cái tên này đến cùng là cái gì quái vật?"

U Minh Viêm Xà càng nghĩ càng cảm thấy uất ức, nhưng mạng nhỏ của nó nằm ở trong tay Diệp Trần, căn bản không thể phản kháng.

Bá bá bá!

Sau khi U Minh Viêm Xà rất nhanh đã kết xuất từng đạo chú ấn:

Ầm ầm!

Không gian xung quanh bỗng nhiên dao động một trận, sau một khắc, hai người Diệp Trần và Thanh La phát hiện, bản thân mình đã ở bên trong một tòa đại điện rộng lớn.

Mà ở sâu trong cung điện kia, là một cái vương tọa vàng son lộng lẫy, mà ở ở trên đỉnh của chiếc vương tọa kia có một viên hạt câu màu xanh đen, tỏa ra khí tức mê người, để cho người ta không tự chủ được mà muốn tới gần.

"Đây chính là Tạo Hóa tiên châu?"

Thanh La không khỏi thất thanh nói.

Mà bên trong đôi mắt Diệp Trần cũng hiện ra một vệt kinh hỉ.
Chương 705 Cái tên này đến cùng là quái vật gì a!

Tuy nhiên,

Không đợi hai người cao hứng.

Ầm ầm!

Toàn bộ đại diện rung động một trận, cảnh tượng xung quanh bắt đầu dao động, lại lôi điện phong hỏa lưu chuyển bốn phía, còn có các loại huyễn tượng kinh khủng, tiếng quỷ khóc sói gào, thậm chí ngay cả không gian và thời gian ở xung quanh cũng bắt đầu trở nên thác loạn.

"Tứ Tượng đại trận! Huyễn Tâm Thiên Ma trận! Hư Không Vẫn Sát trận! Đây đều là đại trận tuyệt sát uy chấn thiên hạ a!"

Thanh La tiểu thư nghẹn ngào nói ra tên của từng cái trận pháp, trong giọng nói lộ ra vẻ kiêng kỵ và vô cùng hoảng sợ.

U Minh Viêm Xà ở bên cạnh cười nói:

"Không sai không sai! Tiểu nha đầu này ngược lại là kiến thức rộng rãi, vậy mà có thể nhận ra tam tuyệt sát trận này!"

Nói đến đây, U Minh Viêm Xà dừng lại một chút, nhìn về phía Diệp Trần ở bên cạnh, đắc ý nói:

"Tiểu tử nhân loại, đừng nói ta không giúp ngươi a, tam tuyệt đại trận trước mắt này là thử thách cuối cùng mà chủ nhân ta bày ra, trừ khi ngươi có thể xông qua cửa này mới có thể được sự tán thành của chủ nhân ta, trở thành người thừa kế, bằng không mà nói, ta cũng không giúp được ngươi! Hắc hắc!"

Diệp Trần còn chưa nói, Thanh La tiểu thư lập tức kinh hô lên, "Cái thử thách này cũng quá biến thái a? Tam đại tuyệt sát trận, một khi tập trung vào một chỗ, nếu như ở trên trận pháp không có trình độ cực cao thì coi như Hóa Thấn thiên quân tiến vào trong đó, chỉ sợ cũng có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ bằng hai chúng ta, làm sao có thể phá giải đúng không?"

Uy Minh Viêm Xà nghe được điều này lập tức càng tỏ ra đắc ý, nhún vai một cái nói:

"Nếu như các ngươi không có cách nào phá giải thì không cách nào đạt được truyền thừa của chủ nhân nha ta, cũng vô pháp đạt được Tạo Hóa tiên châu, vậy ta cũng không có bất kỳ biện pháp nào!"

"Nếu như các ngươi muốn rời khỏi, ta có thể lập tức mở thông đạo ra đưa các ngươi ra ngoài, như thế nào?"

Nói xong lời này, trên mặt U Minh Viêm Xà lộ ra vẻ trêu tức, nó là thật muốn sớm đưa tiễn tên ôn thần Diệp Trần này ra ngoài.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc nó đã phải thất vọng!

Diệp Trần không nói một lời, trực tiếp từ từ đi về phía trước, đồng thời nhàn nhạt mở miệng nói:

"Chỉ bằng mấy cái trận pháp cùi bắp này cũng muốn cản ta, ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ đi!"

Cùng lúc nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần nhẹ nhàng bước lên một bước, đã bước vào bên trong tầng thứ nhất của Tứ Tượng đại trận.

Rầm rầm rầm!

Diệp Trần vừa mới tiến vào bên trong đại trận, những lôi điện phong hỏa du đãng ở xung quanh kia, thoáng một phát ngay lập tức tìm được mục tiêu công kích, tất cả đều hướng Diệp Trần hò hét mà đến, trong nháy mắt đã nuốt hoàn toàn cả người hắn.

"A!"

Thanh La tiểu thư ở đằng sau không thể không kinh hô một tiếng, không tự chủ được mà tiến lên hai bước, theo bản năng muốn nghĩ cách đi cứu viện, thế nhưng là lý trí cuối cũng vẫn chiếm cứ thượng phong, quả quyết lựa chọn từ bỏ.

Diệp Trần có thể phá giải Tứ Tượng đại trận hay không, nàng ta không rõ ràng, tuy nhiên nàng ta đối với thực lực của mình lại quá rõ ràng, nếu như nàng và Diệp Trần đổi chỗ mà nói, giờ phút này nói không chừng đã hóa thành tro bụi rồi.

Còn về phần U Minh Viêm Xà ở một bên thì nhìn chòng chọc vào thân ảnh bên trong đại trận kia, trên mặt đều là vẻ mong chờ, "Hừ, tiểu tử này thật đúng là không biết sống chết, Tứ Tượng đại trận này chính là chủ nhân nhà ta tự mình bố trí, nếu dựa theo quy luật Âm Dương Ngũ Hành mà xông trận thì còn có một chút hy vọng sống, giống như hắn mạnh mẽ lao tới như vậy, cho dù hắn có thực lực cảnh giới Hóa Thần thì chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!"

Thanh La tiểu thư nghe được điều này, đôi mắt đẹp lập tức trừng một cái, "Ngươi làm sao không nói sớm!"

U Minh Viêm Xà cười lạnh, "Tại sao ta phải nói cho hắn biết? Để hắn đạt được truyền thừa của chủ nhân nhà ta, sau đó trở thành chủ nhân mới của ta? Tiểu tử này trước đó làm nhục nhã ta như vậy thì chết mới tốt!"

Thân thể mềm mại của Thanh La tiểu thư lập tức khẽ run lên, vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi, tuy rằng nàng ta và Diệp Trần cũng không có giao tình gì, nhưng trước đó dù sao Diệp Trần cũng coi như giúp nàng, hơn nữa một khi Diệp Trần chết rồi, U Minh Viêm Xà này cũng không có người nào có thể khống chế, cái con nghiệt súc này sẽ đối với nàng ta làm cái gì, coi như khó mà nói.

Ngay tại lúc Thanh La tiểu thư đang suy nghĩ bay tán loạn, trong đại trận phía dưới đột nhiên vang lên một tiếng quát to:

"Phá cho ta!!"

Ầm ầm!

Theo giọng nói tràn ngập bá khí kia rơi xuống, Tứ Tượng đại trận vốn hoàn mỹ không một chút tì vết, vậy mà bắt đầu rung động kịch liệt! Mà những phù văn trận pháp kia cũng lại có khuynh hướng bị phá vỡ!

Bành bành bành!

Theo từng đạo phù văn trận pháp sụp đổ, Tứ Tượng đại trận đủ để cấu thành uy hiếp với Tạo Hóa thiên quân vậy mà không tồn tại nữa!

Đợi tất cả mọi thứ đều kết thúc, lôi điện phong hỏa trong hư không xung quanh, tất cả cũng đều biến mất không thấy gì nữa, đạo thân ảnh thiếu niên gầy yếu kia lại xuất hiện ở trước mắt.

Hai mắt U Minh Viêm Xà trợn lên thật lớn, một mặt vẻ khó tin, liều mạng lắc đầu, "Hắn thế mà phá được Tứ Tượng đại trận? Không có khả năng! Điều này không có khả năng?"

Vốn là, ở bên trong đại trận, Tạo Hóa thiên quân cố ý lưu lại một chút hy vọng sống, người vượt quan chỉ có tìm tới một đường sinh cơ kia mới có khả năng sống sót.

Mà U Minh Viêm Xà vì trả thù Diệp Trần cũng không có nói cho hắn biết manh mối đường sinh cơ kia, mục đích đúng là muốn đẩy hắn vào chỗ chết!

Thế nhưng là U Minh Viêm Xà tại sao không có nghĩ đến, Diệp Trần chẳng những không chết, thế mà còn phá hủy hoàn toàn tuyệt sát trận này!

Mà Diệp Trần cũng không biết, U Minh Viêm Xà lại đang chơi chính mình, sau khi phá vỡ tuyệt sát trận tầng thứ nhất, dưới chân bước chân không ngưng, lại trực tiếp bước vào bên trong tuyệt sát trận tầng thứ hai.

"Không được!"

Sau khi Thanh La tiểu thư phản ứng lại, lập tức muốn mở miệng ngăn cản, đáng tiếc vì lúc này đã chậm rồi.

U Minh Viêm Xà nhìn thấy Diệp Trần tiến vào bên trong tuyệt sát trận tầng thứ hai thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại dấy lên hy vọng, "Huyễn Tâm Thiên Ma trận ở tầng thứ hai này chính là lấy tâm ma sinh ra ảo giác, chỉ cần có tâm ma thì sẽ bị vây ở bên trong ảo cảnh mãi mãi, ta còn không tin, tuổi ngươi còn nhỏ, chẳng lẽ có được tâm chí kiên định như vậy?"

Oanh!

Diệp Trần bước vào bên trong Huyễn Tâm Thiên Ma trận, cảnh tượng xung quanh lập tức biến đổi, bỗng nhiên, Diệp Trần phát hiện chính mình đã trở về Trái Đất, về tới Vân Châu, về đến nhà...

Ngay sau đó, Tô Lam, Tô Mạn, mấy người Sở Phi Yên, từng người bắt đấu xuất hiện, các loại cảnh tượng rất giống với thật, quả thực giống như đây là thật sự, nhìn không ra một chút mánh khóe nào.

Nhưng nếu không có tám trăm năm ma luyện ở kiếp trước, Diệp Trần sợ rằng đã bị lạc trong hiện thực và ảo cảnh vào lúc này hoàn toàn sa vào trong đó.

Đáng tiếc, kiếp trước hắn vượt qua Tâm Ma kiếp quả thực nhiều vô số kể, cao cấp hơn, ảo ảnh giống y như thật cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần.

Những ảo cảnh trước mắt này, trong mắt hắn quả thực ngay cả trò trẻ con cũng không bằng!

"Phá vỡ đi!"

Hai mắt Diệp Trần bỗng nhiên trừng một cái, một đạo ánh sáng trắng phát ra từ bên trong hai con ngươi của hắn:

Ầm ầm!

Những ảo cảnh xung quanh kia trong nháy mắt giống như pha lê bị phá vỡ ra.

Sau đó, toàn bộ Huyễn Tâm Thiên Ma đại trân cũng hoàn toàn tiêu tán vô hình.

Mà U Minh Viêm Xà ở đằng sau mắt thấy cảnh này, cũng đã gần muốn sụp đổ, "Vậy mà phá Huyễn Tâm Thiên Ma trận nhanh như vậy? Chẳng lẽ hắn vậy mà không có bất kỳ tâm ma gì? Hoặc có thể nói là tâm chí của hắn đã đạt tới cảnh giới tâm như bàn thạch? Cái tên này đến cùng là quái vật gì a!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK