Chứng kiến cảnh tượng Bán Tàng Chân Nhất còn đang phong thái ngời ngời, trong nháy mắt bị ba quyền của đối phương đập nát tất cả mọi người từ tổ chức Sam Khẩu đến bọn người của Cung Bản Ngũ Thập Nhị tại Bộ chỉ huy ở phía xa trên biển đều không tin vào mắt mình. Mọi người đồng loạt liều mạng dụi dụi cặp mắt nhìn lại lần nữa, xác thực ai cũng thấy thân xác Bán Tàng Chân Nhất còn nát vụn phía trước mới dám chắc mọi chuyện trước mắt đều là sự thật.
Bán Tàng Chân Nhất, thần bảo vệ tổ chức Sam Khẩu, đệ nhị cường giả gần với Vũ Hạc đại tiên của Đảo quốc, thế mà chết đi một cách chóng vánh như vậy!
Hơn nữa, sau khi sử dụng Kiếm Nhị Thập Nhị là một kích mạnh nhất của hắn vậy mà vẫn bị ba quyền của đối phương đấm chết!
"Điều này sao có thể!"
Tất cả mọi người vào lúc này đều đang choáng váng, thực sự không thể nào tiếp thu được sự thật này.
Cuối cùng vẫn là Cung Bản Ngũ Thập Nhị là người phản ứng lại đầu tiên, lập tức hướng về thủ hạ của mình ở một bên quát:
"Nhanh! Lập tức kết nối với điện thoại của Thủ tướng đại nhân cho ta, chúng ta trước đó có phán đoán sai lầm với người này, việc này nhất định trước tiên phải báo cáo cho Thủ tướng đại nhân!"
"Người đâu! Còn không nhanh chân lên cho ta."
...
Lúc này tại hiện trường, sau khi Diệp Trần lấy một quyền giết chết Bán Tàng Chân Nhất, thân thể nhoáng một cái đã đi tới trước mặt mấy người Bán Tàng Hùng Nhất.
Một đám cao tầng hạch tâm tổ chức Sam Khẩu thấy được thì vẻ mặt trở nên trắng bệch, thậm chí một số người nhát gan đã bị dọa sợ đến tè cả ra quần.
Phải biết, địa vị của Bán Tàng Chân Nhất ở trong lòng bọn họ không thua kém gì thần linh, là biểu tượng vô địch, là niềm tự hào bao đời nay của tổ chức Sam Khẩu bọn họ. Nhưng bây giờ, thần linh thế mà ngã xuống, hơn nữa còn bị người thiếu niên trước mắt này giết chết một cách dễ dàng như thế, loại đả kích to lớn như vậy đủ để cho những kẻ cuồng tín này sụp đổ trực tiếp, không còn chút sức lực nào chống cự lại. Thần linh đã chết, bọn họ không còn chỗ dựa nào nữa tất cả coi như chấm hết rồi.
"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi không thể giết chúng ta!"
Cuối cùng, vẫn là Ma Sinh Thác Chân vẫn còn giữ lấy được một chút lý trí, trực tiếp hét lớn.
Diệp Trần lập tức cảm thấy vui vẻ, cũng không có vội vàng ra tay, giống như cười mà không phải cười nói:
"Ồ? Vậy ngươi thử nói một chút, vì sao ta không thể giết các ngươi?"
Ma Sinh Thác Chân hít sâu một hơi, cố gắng áp chế hoảng sợ trong lòng xuống, mới mở miệng nói:
"Lấy năng lực của ngươi, chắc là cũng có thể nhận ra được, hiện giờ nơi này sớm đã bị quân đội bao vây hoàn toàn!"
"Ta cũng không sợ nói thật cho ngươi biết, lần này Đảo quốc điều động hẳn lực lượng của một sư đoàn, hơn nữa căn cứ quân sự gần đây, đạn dược tiếp tế đầy đủ, một mình ngươi cho dù năng lực coi như mạnh hơn nữa, ngươi cảm thấy một mình ngươi có thể chống lại cả một sư đoàn hay sao?"
"Trước đó ta đã có ước định với Tổng tư lệnh, Tướng quân Cung Bản, nếu như tổ chức Sam Khẩu chúng ta bị ngươi tiêu diệt, quân đội sẽ không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt ngươi!"
"Nếu như ngươi không giết chúng ta, vậy chúng ta chính là con tin của ngươi, Tướng quân Cung Bản sẽ không tùy tiện công kích, ta cam đoan có thể đưa ngươi rời khỏi Đảo quốc một cách thuận lợi!"
"Hơn nữa, sau đó tổ chức Sam Khẩu chúng ta nguyện ý dâng lên một trăm tỷ để bồi thường cho ngươi, đồng thời cam đoan sau này tuyệt đối không trêu chọc ngươi, ngươi nghĩ như thế nào?"
Nghe được lời này của Ma Sinh Thác Chân, Bán Tàng Hùng Nhất ở một bên cũng vội vói:
"Không sai! Chỉ cần ngươi bằng lòng tha cho tính mạng của chúng ta, mọi điều kiện đều có thể nói!"
Hắn thật sự rất sợ hãi, ngay cả ông nội Bán Tàng Hùng Nhất của hắn, chính là chỗ dựa lớn nhất của tổ chức Sam Khẩu đều bị đối phương giết chết một cách dễ dàng như vậy, hắn bây giờ ngay cả một chút xíu suy nghĩ đối nghịch với Diệp Trần cũng không có, chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ này của chính mình thôi.
Hơn nữa hắn giờ cũng đang vô cùng hối hận, nếu như hắn sớm biết Diệp Trần có thực lực như thế, cho dù có chuyện lớn tày trời xảy ra đi chăng nữa hắn cũng không dám đi trêu chọc tên sát tinh này!
Diệp Trần nghe được điều này, hai mắt không thể không híp lại một cái, từ từ nói:
"Xem ra, điều kiện của các ngươi dường như rất mê người..."
Hai người Ma Sinh Thác Chân và Bán Tàng Hùng Nhất ngay lập tức đều tỏ ra vui mừng, "Nói như vậy là ngươi đáp ứng?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, nụ cười bỗng nhiên thu lại, "Thế nhưng là ta từ chối!"
"Tại sao?"
Ma Sinh Thác Chân lập tức cuống lên, hét lớn:
"Diệp Cuồng Tiên! Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đồng quy vu tận với chúng ta hay sao?"
Diệp Trần cười lạnh, "Đồng quy vu tận sao? Các người nghĩ quá xa rồi. Chết cùng ta các ngươi còn chưa có tư cách này!"
Nói xong, một bàn tay của Diệp Trần trực tiếp đập xuống.
Ầm!
Đám người tổ chức Sam Khẩu lập tức tử thương vô số, một số may mắn còn sống ngay lập tức quay người co cẳng chạy.
Đáng tiếc, tốc độ của bọn hắn ở trong mắt Diệp Trần cũng không có nhanh hơn so với con kiến bao nhiêu, trực tiếp tiện tay bắn ra mấy đạo kiếm khí đã chém giết toàn bộ những người này.
Đến tận đây, tổ chức Sam Khẩu thế lực lớn đệ nhất của Đảo quốc này đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Thế nhưng sau khi hắn tiêu diệt những dư nghiệt còn sót lại của tổ chức Sam Khẩu này, còn chưa đợi hắn đi ra khỏi cái trang viên này thì đã có từng tiếng nổ vang lên ở xung quanh!
Thần niệm Diệp Trần khẽ động, khóe miệng không thể không nhếch lên, thấp giọng lầm bẩm nói:
"Tới đúng là rất nhanh! Cũng được, hôm nay dứt khoát phải xem một chút thực lực quân đội hiện đại của Đảo quốc là như thế nào!"
Lời này vừa mới nói xong, ầm ầm!
Vậy mà ở xung quanh bỗng nhiên xuất hiện mười mấy chiếc xe tăng loại cơ động!
Loại xe tăng cơ động này so với xe tăng bình thường thì có tính cơ động cực cao, tốc độ nhanh, hơn nữa hỏa lực không chỉ rất mạnh mà tính ổn định cũng cao!
Rất rõ ràng Đảo quốc cũng hiểu rõ, võ giả đạt tới loại mức độ này, lục binh và đạn bình thường đối với bọn hắn căn bản không tạo thành uy hiếp, đương nhiên sẽ không để cho người của bọ hắn đi lên chịu chết một cách vô ích, trực tiếp điều động một lần là mười mấy chiếc xe tăng cơ động.
"Tấn công!"
Theo quan chỉ huy ra lệnh một tiếng, mười mấy chiếc xe tăng cơ động sớm đã nhắm chuẩn mục tiêu, thi nhau nhấn nút khai hỏa tấn công kẻ địch.
Ầm! Ầm! Ầm!
Từng quả từng quả đạn pháo trực tiếp hướng về phía Diệp Trầ mà nổ bắn ra!
Mà Diệp Trần lại có lòng muốn thử uy lực của vũ khí hiện đại một lần, thế là không có sử dụng thuật Lưu Ly Kim Thân, trực tiếp giơ hai tay lên chặn đầu, mặc cho những quả đạn pháo này bắn trúng vào trên người mình.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hơn mười quả đạn pháo gần như cùng một lúc đánh trúng vào thân thể của Diệp Trần!
Xoẹt xẹt ~~~
Cả người Diệp Trần thế mà bị cỗ lực lượng cường đại này trùng kích, trực tiếp bị đánh bay ra mấy chục mét!
"Thật là mạnh!"
Tuy rằng Diệp Trần miễn cưỡng chống đỡ được, cũng không có bị thương, chỉ là phá nát một chút da, thế nhưng cỗ lực trùng kích cường đại này vẫn để Diệp Trần hơi kinh hãi, không thể không thầm nghĩ trong lòng:
"Xem ra ta có chút coi nhẹ uy lực của những vũ khí hiện đại này!"
Nhắc tới thì đây là lần đầu tiên của hắn ở cả kiếp trước lẫn kiếp này đối kháng chính diện với loại vũ khí hiện đại này, trước kia ở trong lòng hắn đại khái đã tính toán ra, thế nhưng phải đích thân thử nghiệm thì mới biết được uy lực chân chính của những vũ khí hạng nặng này.
Mặc dù có chút ngoài suy tính của hắn, thế nhưng lực công phá của đạn pháo này vẫn còn ở trong phạm vi tiếp nhận của hắn, còn chưa thể đạt tới mức khiến hắn phải khiếp sợ.
Mà một bên của Đảo quốc, lúc này tất cả đều đã sớm trợn mắt há hốc mồm.
Mười mấy quả đạn pháo đánh vào trên thân thể của người trước mắt này, đối phương thế mà giống như không có việc gì!
Ngay cả Spider-Man siêu nhân trong phim ảnh của Mỹ quốc, cũng không có cường đại tới mức độ này a?
"Nhanh! Toàn bộ bật hết hỏa lực cho ta! Không được để cho hắn có cơ hội thở dốc! "
Đám lính bên trong điều khiển xe tăng cơ động của Đảo quốc, tất cả đều nhìn tới trợn tròn mắt, nhất thời quên mất thời điểm tấn công, chỉ đến khi mệnh lệnh của bộ chỉ huy vang lên lần nữa mới hoàn hồn nhanh chóng quay lại vị trí chiến đấu.
Lệnh cấp trên vừa ban ra, chỉ giây sau, mười chiếc xe tăng cơ động lại lần nữa hướng Diệp Trần khai hỏa.
Bùm! Bùm! Bùm!
Giữa trời đêm mịt mù, từng đầu đạn pháo xé không gian như một màn sao băng hướng về phía Diệp Trần lao tới.
Diệp Trần đã thăm dò được uy lực của những quả đạn pháo này, đương nhiên sẽ không tiếp tục cậy mạnh tay không chống lại chúng nữa, lập tức giẫm chân xuống đất, hô vang một tiếng.
"Lưu Ly Kim Thân! Mở!"
"Pháp Tướng Thiên Địa! Mở!"
Chương 362 Quyết định quan trọng của Cung Bản Ngũ Thập Nhị
Ầm ầm!
Đám binh lính của Đảo quốc lập tức thấy được cảnh tượng vô cùng rung động!
Chỉ thấy, trên thân thể của mục tiêu phía trước bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng vàng chói mắt, sau đó thân thể như là được bơm khí vào, lập tức bành trướng mấy lần, vậy mà từ một thiếu niên gầy yếu chỉ cao một mét tám trước đó, đột nhiên biến thành một người khổng lồ cao gần mười mét!
"Cài gì! Chẳng lẽ hắn là người khổng lồ hay sao?"
"Quả thực khó có thể tin!"
"Không thể tưởng tượng nổi!"
...
Tuy nhiên bọn lính vừa mới sợ hãi thán phục xong thì ngay lập tức lại thấy được cảnh tượng càng khó tin hơn!
Chỉ thấy, sau khi Diệp Trần hóa thân thành người khổng lồ màu vàng kim, cũng không có phản ứng gì, cả người không nhúc nhích mặc kệ những quả đạn pháo kia tiến đánh lên trên người hắn, thế mà những quả đạn pháo kia lại tự động nhao nhao văng ra!
"Cái gì!"
Đám binh lính của Đảo quốc tức tất ngay lập lức kinh ngạc đến ngây người một lần nữa!
Ngay cả đạn pháo cũng không thể nào làm tổn thương đối phương một chút nào, chẳng lẽ đối phương thật là thần tiên sao?
Tuy nhiên, đây còn chưa hết!
Còn chưa đợi bọn họ bình phục rung động trong lòng, sau khi Diệp Trần nhẹ nhõm ngăn lại một loạt công kích của những chiếc xe tăng cơ động này thì ngay lập tức tung người nhảy lên, cả người ngay trong chớp mắt đã nhảy lên không trung cao hơn mười mét.
Ngay tại lúc bọn binh lính cho rằng hắn đây là hắn đang có ý định chạy trốn, thì sau đó lại xảy ra một cảnh tượng mà trong nháy mắt khiến bọn hắn kinh sợ, tròng mắt đều như muốn rớt ra ngoài.
Chỉ thấy, Cả thân thể khổng lồ của Diệp Trần ở trên không trung bỗng nhiên hung hắn giẫm một cước xuống một chiếc xe tăng cơ động phía dưới!
Ầm ầm!
Chiếc xe tăng cơ động kia có trọng lượng hơn vạn cân, thế mà lại bị một cước của hắn rõ ràng giẫm cho bẹp!
Phanh phanh phanh!
Tám cái bánh xe của chiếc xe tăng cơ động kia đồng thời nổ tung, mà toàn bộ thân xem cũng trực tiếp lõm xuống đất!
Lính ở trong xe tăng cơ động, vào lúc này khẳng định sớm đã chết không thể sống lại được nữa...
"Tê!"
Bọn lính trong những cái xe tăng cơ động khác thấy được cảnh tượng này thì tất cả lập tức đều thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, bị dọa cho toàn thân đổ mồ hôi lạnh!
Tuy nhiên, đạo thân ảnh khổng lồ kia, sau khi một cước giẫm nát một chiếc xe tăng cơ động, dường như vẫn không có ý định chạy trốn, thế mà lại nhảy lên lần nữa, hướng tới chiếc xe tăng cơ động thứ hai hung hăng giẫm xuống!
Bành!
Không nằm ngoài dự đoán, lại có một chiếc xe tăng cơ động bị giẫm nát dưới cái bàn chân khổng lồ kia của đối phương y hệt như chiếc ban đầu.
"Cái này...Cái này thì còn đánh như thế nào nữa hả (Vuking08)?"
Bọn lính ở trong những chiếc xe tăng cơ động khác, gần như không hẹn mà cùng dâng lên ý muốn chạy trốn, thế nhưng bọn họ là quân nhân chính quy a, lệnh quân còn bên, lại há có thể làm lính đào ngũ? Bằng không sau này, khẳng định phải đứng trước tòa án quân sự chịu sự trừng phạt nghiêm khắc nhất!
Hết cách rồi, bọn binh lính đánh phải lợi dụng tính cơ động của xe tăng cơ động chạy vòng quanh xung quanh người khổng lồ kinh khủng trước mắt này đồng thời điên cuống nã đạn pháo công kích.
Đáng tiếc, dưới sự nhảy lên nhảy xuống không ngừng né tránh của Diệp Trần, những người này căn bản không có cách nào nhắm chuẩn, chỉ có thể bắn loạn một trận, cho dù là có bắn trúng thì cũng không có tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn.
Ngược lại là mỗi một cước của Diệp Trần giẫm xuống thì sẽ có một chiếc xe tăng cơ động bị trực tiếp giẫm nát!
Thời gian trong một cái nháy mắt, gần hai mươi chiếc xe tăng cơ động thì giờ chỉ còn lại tám chiếc.
Mà lúc này tại Bộ Tổng chỉ huy trên biển, Tổng tư lệnh Cung Bản Ngũ Thập Nhị với các cao tầng còn lại, nhìn qua hình ảnh trên màn hình được vệ tinh truyền về thì sắc mặt của mọi người lập tức tái xanh, "Gia hỏa này còn là người sao? Làm sao lại kinh khủng như thế?"
"Hắn để cho ta nhớ tới Đại lực thần một trong mười hai vị Chủ Thần của Mỹ quốc, tuy nhiên cho dù là Đại lực thần kia ở lúc sau khi biến thân cũng còn không có kinh khủng như vậy!"
"Chẳng lẽ người này sử dụng gen thuốc nước gì hay là đột biến gen gì đó hay sao?"
"Không được! Xe tăng cơ động căn bản không có cách nào tạo thành bất cứ tổn thương gì đối với người này! Tướng quân, hay là tranh thủ thời gian hạ lệnh rút lui đi!"
Có người bỗng nhiên đưa ra đề nghị với Cung Bản Ngũ Thập Nhị.
Không nghĩ tới, Cung Bản Ngũ Thập Nhị lại lắc đầu, lạnh lùng nói:
"Chỉ sợ rút lui đã không kịp! Vì nước mà hy sinh là vinh quang của quân nhân, để cho bọn họ chết có chút giá trị đi!"
Cung Bản Ngũ Thập Nhị nói tới đây, dừng lại một chút, sau đó lại lạnh lùng nói:
"Truyền mệnh lệnh của ta, lập tức điều động máy bay chiến đấu f2 mang tên lửa đạn đạo! Đối với mục tiêu tiến hành toàn lực oanh tạc!"
"Vâng!"
...
Cùng lúc đó, sau khi Diệp Trần thi triển thần thông Pháp Tướng Thiên Địa giẫm nát trọn vẹn mười lăm chiếc xe tăng cơ động, còn lại ba chiếc xe tăng cơ động cuối cùng thì những tên lính trong ba chiếc xe tăng đó toàn bộ đã bị dọa đến khiếp hồn khiếp vía!
Ngay vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên vang lên từng tiếng nổ vang rền!
Bọn binh lính bên trong xe tăng cơ động thấy vậy thì tất cả ngay lập tức thi nhau lấy lại tinh thần, "Viện binh của chúng ta đến rồi!"
"Nhanh a! Nhanh lên bắn chết tên quái vật này!"
"Bắn chết hắn!"
...
Bọn binh lính ở trong xe tăng gào rú lên sôi nổi.
Diệp Trần tự nhiên cũng để ý tới phía trên không trung đang có một loạt máy bay chiến đấu hò hét mà tới, hắn không thể không nhíu mày, bỗng nhiên cảm ứng được một luồng khí tức nguy hiểm!
Mà cái suy nghĩ này vừa mới dâng lên, một loạt máy bay chiến đấu kia đã bổ nhào về phương hướng của hắn!
Sau đó, sưu, sưu, sưu!
Từng quả từng quả tên lửa đạn đạo to lớn đã hướng về phía Diệp Trần ở phía dưới nổ bắn mà ra!
Tốc độ cực kỳ nhanh, tốc độ này đã vượt qua tốc độ của âm thanh, cộng với năng lượng tiềm năng của máy bay chiến đấu ở thế lao xuống, trong nháy mắt đã nổ bắn tới trước mặt Diệp Trần!
Diệp Trần thấy được rõ ràng thì lông mày lập tức ngưng tụ lại, đoán chừng nếu như bị nhiều quả tên lửa đạn đạo như vậy bắn trúng thân thể, e rằng coi như không chết thì cũng phải bị trọng thương!
Thời khắc mấu chốt, Diệp Trần cũng không muốn bất cẩn, lập tức thu hồi thần thông Pháp Tướng Thiên Địa, thân thể nhoáng một cái đã ở một vài giây cuối cùng sử xuất Súc Địa Thành Thốn lách mình ra bên ngoài vài trăm mét!
Những tên binh lính trong ba chiếc xe tăng còn lại thì trơ mắt há hốc mồm, tròng mắt như muốn rớt xuống, họ ôm nhau đồng loạt tè ra quần.
Hơn mười quả tên lửa đạn đạo với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt bắn trúng vị trí trước đó của Diệp Trần!
Ầm ầm!
Xung quanh đó trong phạm vi trăm thước, trong nháy mắt bị oanh thành một cái hố lớn rất sâu!
Mà ba chiếc xe tăng cơ động may mắn còn sống sót trước đó cũng bị uy lực của hơn mười quả tên lửa đạn đạo này trực tiếp oanh thành cặn bã...
Mà lúc này, Bộ tổng chỉ huy ở trên biển, mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị thông qua vệ tinh đều thấy được cảnh tượng này thì gần như cùng một lúc đứng dậy, "Bắn trúng rồi?"
"Dù sao thì lần này cũng nên chết đi a?"
"Đây là tên lửa đạn đạo không quân mới nhất được nghiên cứu và phát triển bởi quân đội của chúng ta, uy lực so với ASM-3 trước đó còn cường đại hơn gấp bội, cho dù là một chiếc tàu chiến cũng có thể dễ dàng bị đánh chìm, chứ đừng nói chi là Diệp Cuồng Tiên hắn chẳng qua chỉ là huyết nhục..."
Thế nhưng, lời của người đó còn chưa nói hết thì bộ phận vệ tinh ngay lập tức gửi phản hồi, "Báo cáo! Phát hiện tung tích của mục tiêu, vị trí ở..."
Nghe được báo cáo này, từng người từng người mọi người đều á không không nói được, Cung Bản Ngũ Thập Nhị thì vẻ mắt thất lạc, chán nản ngồi phịch trên ghế, "Vậy mà... Còn sống, là người hay là quỷ a, bây giờ ta mới nhớ tới sự kinh khủng của An Nam quốc trước kia coi như ngang với người này đi!"
Tuy nhiên rất nhanh, Cung Bản Ngũ Thập Nhị cũng từ thất lạc trước đó khôi phục trở lại, trên mặt nhưng lại là sát ý bừng bừng, "Cho dù người này có thực lực mạnh không thể tưởng tượng được, giống với những anh hùng của An Nam quốc trước đây, nếu như hôm nay không thể diệt trừ hắn, thì trong tương lai sẽ trở thành mối họa lớn đối với Đảo quốc chúng ta!"
Nói tới đây, Cung Bản Ngũ Thập Nhị hít sâu một hơi, dường như đã làm ra một loại quyết định quan trọng nào đó, chậm rãi nói:
"Truyền mệnh lệnh của ta, toàn quân đồng thời bắt tay hành động! Đối mục tiêu tiến hành vây quét, vô luận phải trả bất cứ giá nào, đều phải giết chết hắn!"
Chương 363 Tình thế chắc chắn phải chết?
Ngay vào lúc Diệp Trần đang kịch chiến với sư đoàn của Đảo quốc, ở phía xa bên Hoa Hạ, cao tầng quân đội khẩn cấp tổ chức một cuộc hội nghị quân sự.
"Dịch tướng quân, nói những chuyện mà ngươi biết cho mọi người nghe đi!"
Ông lão ngồi ở chủ vị bỗng nhiên mở miệng nói.
Dịch Sơn Hà lập tức lên tiếng, "Căn cứ tình báo gửi về, quân đội Đảo quốc ở đảo Thần Châu vào trong đêm nay dường như tiến hành một trận hành động quân sự quy mô lớn, điều động quân lực một sư đoàn, mà mục tiêu là thế lực lớn đệ nhất của Đảo quốc, chính là tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu!"
Dịch Sơn Hà nói ra tin tức này, mọi người nhất thời thi nhau nghị luận vấn đề trong đó, "Dịch tướng quân, chuyện này không có khả năng lắm a? Chẳng lẽ chính phủ Đảo quốc muốn nhổ tận gốc khối u ác tính tổ chức Sam Khẩu này? Không sợ chọc giận Bán Tàng Chân Nhất vị đại cao thủ kia sao?"
"Đúng vậy, tổ chức Sam Khẩu tuy làm rất nhiều chuyện ác, nhưng chung quy mà nói cũng là thế lực lớn đệ nhất ở Đảo quốc, liên lụy rất rộng, Đảo quốc làm sao dám hành động thiếu suy nghĩ như vậy?"
"Huống chi, gia tộc Bán Tàng từ trước tới nay đều có quan hệ mật thiết với quân đội, làm sao lại đột nhiên lại xuống tay với tổ chức này?"
...
Mọi người thi nhau biểu thị không hiểu, Dịch Sơn Hà thì khoát tay áo, ngắt lời tiếng nghị luận của mọi người nói:
"Các vị chẳng lẽ không có ai nghe nói, hai ngày gần đây trên Đảo quốc xảy ra một chuyện lớn sao?"
Sau khi được Dịch Sơn Hà nhắc nhở như vậy thì lập tức có người hoảng sợ nói:
"Ta biết! Bảy cứ điểm phân bộ lớn của tổ chức Sam Khẩu, ở trong vòng một đêm bị người tiêu diệt toàn bộ, tổ chức Sam Khẩu từ lúc thành lập tới nay đã được trăm năm thì đây là một lần chịu tổn thất nặng nề lớn nhất!"
"Việc này ta cũng có chỗ nghe thấy, nghe nói cho tới bây giờ, chính phủ Đảo quốc còn chưa có đưa ra được một lời giải thích hợp lý, chẳng lẽ chính là chính phủ Đảo quốc gây nên sao?"
"Chắc là tám phần mười rồi! Nghe nói đây hoàn toàn là một trận đơn phương đồ sát, bảy phân bộ lớn của tổ chức Sam Khẩu hoàn toàn không có bất kỳ sức phẩn kháng nào, phóng tầm mắt toàn bộ Đảo quốc, có thể có thực lực như thế chỉ sợ cũng chỉ có Tinh Quốc xã! Cho dù là quân đội đều làm không được gọn gàng như thế!"
"Thế nhưng vấn đề này nói hình như cũng không hợp lý a! Bán Tàng Chân Nhất của tổ chức Sam Khẩu, bản thân là cung phụng cao cấp của Tinh Quốc xã, địa vị gần như chỉ dưới một người là Vũ Hạc đại tiên! Huống chi, bản thân tổ chức Sam Khẩu là chính phủ Đảo quốc dồn hết tâm tư hỗ trợ phát triển a, coi như là đội dự bị của lực lượng vũ trang a, dùng để bù đắp biên chế lực lượng quân đội phòng vệ lúc thiếu hụt a, làm sao lại tự đoạn cánh tay đắc lực? Tự tay bóp dái?"
...
Mọi người nghị luận sôi nổi, có người không nhịn được còn văng tục, rõ ràng đều là nghĩ mãi mà không hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì.
Lúc này, ông lão ngồi ở trên chủ vị bỗng nhiên mở miệng nói, "Được rồi, mọi người không cần phải đoán mò nữa! Ta nói thật với mọi người đi! Việc này cơ bản đã được chứng thực, là Diệp thiếu tướng của Thần Long vệ tự mình gây nên!"
"Cái gì!"
Ông lão vừa mới mở miệng, mọi người ngay lập tức giật mình, "Diệp thiếu tướng? Chẳng lẽ bởi vì chuyện tổ chức Sam Khẩu treo thưởng chục tỷ trước đó sao?"
"Lợi hại! Một người đồ diệt bảy phân bộ lớn của tổ chức Sam Khẩu! Con mẹ nó đúng là hả giận a!"
"Cái này còn nói hiểu được! Phòng tầm mắt toàn thế giới, chỉ sợ cũng chỉ có vị Diệp thiếu tướng này, mới có cái động cơ này, cũng có thực lực này!"
"Chẳng lẽ lần hành động quân sự quy mô lớn lần này của Đảo quốc là bởi vì Diệp Cuồng Tiên sao?"
Rất nhanh đã có người phản ứng lại, lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía ông lão ở trên chủ vị, Dịch Sơn Hà ở một bên thì thở dài một hơi nói:
"Về cơ bản có thể khẳng định là như vậy, lần này Đảo quốc đã huy động tất cả các lực lượng của toàn bộ lực lượng tự vệ thứ bảy bố trí tầng tầng lớp lớp lực lượng phòng vệ, rất có khả năng chính là vì để vây bắt Diệp thiếu tướng!"
Sau khi đạt được khẳng định của Dịch Sơn Hà, ngay lập tức toàn bộ hội nghị trở nên sôi trào:
"Hay! Tiểu quỷ sứ này thật đúng là không tiếc dốc hết vốn liếng a! Vậy mà chơi với cả một sư đoàn!"
"Tất cả các lực lượng của toàn bộ lực lượng tự vệ thứ bảy là sức mạnh của một sư đoàn, đây chính là gần hai vạn người! Hơn nữa cũng là một nhánh quân đội hoàn hảo nhất trong quân đội của Đảo quốc!"
"Cho dù là tiên nhân, khẳng định cũng tuyệt đối không chống đỡ nổi!"
"Diệp thiếu tướng lần này chỉ sợ là lành ít dữ nhiều!"
"Ta sớm đã nói a, kẻ này quá cuồng ngạo tự phụ, sớm muộn cũng sẽ tạo ra đại họa khắp mọi nơi!"
"Lần này chỉ sợ hắn thật khó mà đi ra khỏi Đảo quốc!"
...
Mắt thấy mọi người càng nghị luận càng dữ dội, ông lão mặc quân trang ở trên chủ bị nặng nề ho một tiếng, mọi người lúc này mới dần dần an tĩnh lại, "Được rồi! Chuyện đã xảy ra, bây giờ không phải lúc để cảm thán, các vị đều nói một chút đi, chuyện này quân đội chúng ta nên xử trí như thế nào?"
Mọi người nghe được điều này, mọi người lập tức chau mày.
"Thủ trưởng, việc này xảy ra ở trong cảnh nội của Đảo quốc, chúng ta cho dù có tâm tư nhúng tay vào chỉ sợ cũng không thể cứu vãn!"
"Đúng vậy! Chẳng lẽ còn có thể trực tiếp dẫn quân đội chạy sang bên đó hay sao? Như thế chẳng khác gì trực tiếp hướng Đảo quốc tuyên chiến rồi?"
"Còn phải nói thêm nữa, cho dù bây giờ chúng ta phát binh, Diệp Cuồng Tiên kia chỉ sợ cũng không kiên trì được tới lúc đó!"
...
Mọi người rõ ràng là đang không coi trọng Diệp Trần có thể sống sót mà đi ra từ trong sự vây quét của một sư đoàn của Đảo quốc.
Ông lão cũng biết mọi người nói không sai, quân đội Hoa Hạ tự nhiên không thể chạy tới Đảo quốc để cứu người, thậm chí một khi vượt qua hải vực của Đảo quốc, chẳng khác nào giống như trực tiếp tuyên chiến với Đảo quốc, đây cũng không phải là chuyện đùa.
Thế nhưng Hoa Hạ thật vất vả mới xuất hiện một vị có thể lực áp cường giả các nước giống như An Nam quốc, bây giờ nếu như trơ mắt nhìn hắn chết ở dưới tay một sư đoàn của Đảo quốc này, thật sự không đành lòng.
"Dịch tướng quân, việc này ngươi cảm thấy nên làm thế nào cho phải?"
Dịch Sơn Hà hít sâu một hơi, nói:
"Trước đó ta đã phái quân tinh anh của Thần Long vệ tiến tới trợ giúp, thế nhưng là chưa chắc có thể có được hiệu quả gì a! Tuy nhiên..."
Dịch Sơn Hà nói tới đây dừng lại một chút, bỗng nhiên đứng dậy, chỉ vào bản đồ quân sự nói:
"Nếu như Diệp thiếu tướng có thể may mắn phá vòng vây mà nói thì chắc sẽ hướng phương hướng Hoa Hạ chạy tới trước tiên, cho nên ta cảm thấy, chúng ta cần phải điều động hải quân của chúng ta tới trên khu vực vùng biển quốc tế trước, chuẩn bị tùy thời tiếp ứng Diệp thiếu tướng!"
Mọi người nghe được lời này của Dịch Sơn Hà thì thi nhau gật đầu biểu thị đồng ý, thủ trưởng mặc quân trang cũng không thể không thở dài một hơi nói:
"Bây giờ xem ra, quân đội chúng ta có thể giúp hắn cũng chỉ có nhiều như vậy a! Hy vọng hắn có thể thuận lợi chạy trốn ra ngoài đi!"
Mọi người nghe được điều này, thi nhau âm thầm lắc đầu lần nữa, rõ ràng đều cảm thấy tình huống này gần như không có khả năng xảy ra.
...
Mà lúc này, ngay vào lúc Diệp Trần giao chiến với lực lượng tự vệ thứ bảy của Đảo quốc, thì ở phía bắc bên ngoài mấy chục dặm ở trên một ngọn núi, có năm người mặc trang phục ngụy trang, "Lão đại! Ngươi nói Diệp thiếu tướng lần này, có thể từ trong vây quét của lực lượng tự vệ thứ bảy của Đảo quốc trốn ra ngoài được không?"
Người nói chuyện chính là một cô gái có dáng người xinh đẹp, bỗng nhiên chính là Vân Lệ Cơ người mà lúc trước đã từng đi cùng với Diệp Trần tiến về Nam Hải chấp hành nhiệm vụ, mà bốn người khác thì chính là mấy người Âu Dương Hàn.
Vẻ mặt của Âu Dương Hàn tỏ ra nghiêm túc, không có mở miệng mà Âm Bất Bình ở một bên thì cười lạnh nói:
"Lệ Cơ, ngươi nói đùa cái gì đó! Tình huống trước mắt như thế nào ngươi còn không nhìn rõ ra được sao!"
"Hơn ba mươi chiếc máy bay chiến đấu ATD-X! Hơn sáu mươi chiếc máy bay chiến đấu F2! Hơn một trăm chiếc máy bay trực thăng được trang bị vũ trang! Hơn một trăm chiếc xe bọc thép! Hơn tám mươi chiếc xe tăng cơ động..."
Âm Bất Bình thuộc như lòng bàn tay, nói ra lực lượng của một nhánh quân này của Đảo quốc, "Đây còn chưa tính tới Tàu khu trục, Tàu hộ tống, Tàu ngầm...đang ở trên biển, chớ nói chỉ một Diệp Cuồng Tiên, coi như thần tiên thật sự hạ phàm thì hôm nay cũng khó thoát khỏi số mệnh phải chết!"
Chương 364 Kiếm chém máy bay chiến đấu!
Đảo quốc đột nhiên tiến hành hành động quân sự quy mô lớn, không chỉ Hoa Hạ quốc trước tiên biết được, Cao Ly quốc, Tô quốc và quân đội của Mỹ quốc trú đóng trong cảnh nội Đảo quốc, cũng tương tự đều đạt được tin tức này rất sớm.
Vào lúc này, các phe thế lực, toàn bộ đều thông qua hình ảnh truyền về từ vệ tinh đều đang bí mật chú ý tới tình huống của đảo Thần Châu.
Lý gia, Cao Ly quốc!
Lý Trí Nghiên đã trở thành gia chủ của Lý gia, lúc này nhìn qua hình ảnh không được rõ ràng truyền về từ Đảo quốc, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.
Ngay cả chính cô cũng không nói lên được vì sao, tuy rằng lý trí nói cho cô biết, chỉ cần người đàn ông này chết ở Đảo quốc, sau đó cô ta sẽ được tự do, Lý gia cũng không bị người nào khác quản chế.
Thế nhưng ở sâu trong nội tâm, lại không hi vọng người đàn ông này chết đi.
Bỗng nhiên lắc đầu, hất đạo ý niệm kỳ lạ trong lòng này ra, Lý Trí Nghiên không thể không thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Tuy rằng ta thừa nhận, ta động tâm đối với ngươi, thế nhưng lần này ngươi xông họa thật sự quá lớn!"
Đối mặt với sự vây quét của cả một sư đoàn, cho dù ngươi là thần, chỉ sợ cũng khó thoát khỏi cái chết đi?
Mà lúc này, trong màn hình ở trước mắt bỗng nhiên ánh lửa bắn ra bốn phía, hiển nhiên hành động vây quét đã chính thức bắt đầu!
Chỉ có điều hình ảnh truyền về từ vệ tinh rất không rõ ràng, cùng với lúc này lại là buổi tối, cho nên căn bản nhìn không được rõ ràng lắm, Lý Trí Nghiên cố gắng đi phân biệt, cũng chỉ có thể nhìn thấy từng chiếc máy bay chiến đấu ở trên bầu trời với xe tăng ở trên mặt đất đang hướng phương hướng nào đó nhanh chóng áp sát vào.
Mà ở vị trí trung tâm thì có thể mơ hồ nhìn thấy một đạo ánh sáng màu vàng kim.
...
Lại nói Diệp Trần, sau khi né tránh công kích bằng tên lửa đạn đạo của máy bay chiến đấu f2, trực tiếp thả thần niệm ra, trong nháy mắt đã nắm rõ được tình huống xung quanh trong phạm vi trăm dặm, trong lòng không thể không âm thần cười lạnh, "Xem ra Đảo quốc lần này thật đúng là quyết định muốn diệt trừ ta a, thế mà sử dụng một nhánh quân trên vạn người được trang bị vũ khí hiện đại!"
Diệp Trần có thể vững tin, nếu như ở lúc trước tu vi chưa bước vào cảnh giới Trúc Cơ, chưa bước vào cảnh giới Tiên Thiên, thì khi đối mặt với đội hình như này hắn có khả năng ngay cả một giờ đều không chống đỡ được, sẽ phải bị oanh tạc đến chết!
Cho dù là hắn bây giờ, nếu như dùng đấu pháp cứng đối cứng cũng không gánh được một đội quân công kích điên cuống như vậy, nhất định phải dốc sức sử dụng ưu thế di chuyển linh hoạt của mình mới có thể có sức đánh một trận.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay tán loạn, tám chiếc máy bay chiến đấu F2 trên bầu trời kia đã nạp xong tên lửa đạn đạo, lao xuống lần nữa!
Oanh! Oanh! Oanh!
Lại là mười sáu quả tên lửa đạn đạo có tốc độ siêu thanh, ở trong bầu trời đên lưu lại một đạo đường vòng cung như sao rơi, hướng về phía Diệp Trần nổ bắn mà tới.
Diệp Trần không thể suy nghĩ quá nhiều, lập tức thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn một lần nữa, lại một lần nguy hiểm lại nguy hiểm né tránh sự oanh tạc của những quả tên lửa đạn đạo này!
Rầm rầm rầm!
Rầm rầm rầm!
...
Tám chiến máy bay chiến đấu F2, sau khi trải qua bốn lượt oanh tạc liên tiếp, tám quả tên lửa đạn đạo được lắp vào trong máy bay chiến đấu đã tiêu hao toàn bộ, chỉ có thể trở về địa điểm xuất phát để chuẩn bị nạp lại tên lửa đạn đạo.
Diệp Trần thấy thế thì ngay lập tức khóe miệng nhếch lên, "Để cho các ngươi bắn ta lâu như vậy, cũng nên đến lượt ta đi a!"
Ở trong lòng âm thầm tự nhủ một câu, Diệp Trần đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội phản kích tuyệt hảo này.
Mắt thấy tám chiếc máy bay chiến đấu F2 sau khi bay xoẹt qua trên không trung tạo ra một đường vòng cung duyên dáng đang có ý định trở về căn cứ quân sự, Diệp Trần lập tức tung người nhảy lên, trong nháy mắt đã nhảy vọt lên không trung tầm hơn hai trăm mét, vừa đúng lúc ngăn ở trên đường trở về của tám chiếc máy bay chiến đấu F2!
"Hắn đây là muốn làm cái gì?"
"Nhanh! Nhanh tránh xa hắn ra!"
Các lính phi công của Đảo quốc trên tám chiếc máy bay chiến đấu F2, tất cả đều không hiểu Diệp Trần đang muốn làm gì, tuy nhiên bọ hắn đều rất rõ ràng, người đàn ông như quái vật trước mắt này thật sự rất đáng sợ, nếu như máy bay chiến đấu cứ lao vào như vậy, bọn họ khẳng định máy bay thế nào cũng bị hủy diệt và người thì không thể không chết, cho nên lập tức thi nhau điều khiển máy bay chiến đấu đột nhiên ngẩng đầy bay thẳng lên trời cao như muốn tránh đi.
Tuy nhiên, kế tiếp lại có một cảnh tượng xảy ra khiến cho bọn họ phải kinh hồn bạt vía!
Chỉ thấy, cả người Diệp Trần còn đang ở trên không trung, đột nhiên quát to một tiếng, "Xích Diễm!!!"
Sưu!
Một cái phi kiếm màu đỏ, ngay lập tức từ trong đan điền của Diệp Trần xuất hiện, trong nháy mắt huyễn hóa thành một đạo kiếm quang kinh người dài tới trăm mét, hướng về tám chiếc máy bay chiến đấu F2 hung hăng bổ xuống!
"Không!!"
Những phi công trong tám chiếc máy bay chiến đấu kia ngay lập tức tất cả đều phát ra tiếng hét sợ hãi không cam lòng!
Đáng tiếc, tốc độ xuất kiếm của Diệp Trần quá nhanh, vào lúc này bọn họ lấy góc chín mươi độ lao thẳng lên trời, chẳng khác nào đưa chính mình vào tư thế đụng vào họng súng, căn bản không kịp né tránh!
Ầm Ầm!
Đạo kiếm quang to lớn kia chém xuống đầu của máy bay chiến đấu F2, trong nháy mắt máy bay bị chém thành một đống sắt vụn!
Sau đó là chiếc thứ hai, chiếc thứ ba, chiếc thứ tư...
Trong nháy mắt, liên tiếp sáu chiếc máy bay chiến đấu F2, tính cả phi công bên trong, toàn bộ bị một kiếm của Diệp Trần chém thành sắt vụn!
Hai chiếc máy bay chiến đấu đi sau cùng, ở thời khắc sống còn cưỡng ép tránh thoát, lúc này mới xem như thoát khỏi một kiếp, sau đó vận hết tốc lực xung kích tới vài trăm mét trên không trung!
Tuy nhiên, không kịp chờ cho phi công điều khiển hai chiếc máy bay này được thở phào nhẹ nhõ.
"Đi!"
Cả người Diệp Trần còn đang ở trên không trung, bỗng nhiên quát to một tiếng nữa, kiếm Xích Diễm đuổi theo truy sát lên không trung!
Ầm!
Tốc độ máy bay chiến đấu F2 rất nhanh, nhưng lại không nhanh bằng phi kiếm của Diệp Trần, trong nháy mắt cánh của một chiếc máy bay chiến đấu trong đó bị kiếm Xích Diễm chém đứt, lập tức mất đi trạng thái cân bằng, ở trên không trung phi loạn giống như con ruồi không đầu, sau đó hung hăng lao xuống phía dưới, hiển nhiên không giữ được.
Mà lúc này tám chiếc máy bay chiến đấu thì chỉ còn lại một chiếc cuối cùng này.
Diệp Trần còn muốn tiếp tục truy cản, đáng tiếc thân thể của hắn đã từ trên không trung rơi xuống, tuy rằng vẫn có thể điều khiển phi kiếm tiến hành công kích, thế nhưng khoẳng cách quá xa thì uy lực giảm bớt, đối với chiếc máy bay chiến đấu còn lại đã bay lên trên không trung hơn ngàn mét kia đã khó mà tạo thành uy hiếp quá lớn.
Phi kiếm tuy rằng lợi hại thế nhưng lấy lực lượng thần niệm bây giờ của Diệp Trần, ở trong phạm vi trăm mét là có hiệu quả mạnh nhất, một khi vượt qua trăm mét, uy lực sẽ giảm mạnh, đạt tới trên ngàn mét, gần như không khác gì một kích của thanh kiếm bình thường.
Tuy rằng Diệp Trần còn có thể ngự kiếm phi hành để đuổi theo, thế nhưng ở trên không trung sẽ biến thành một cái bia ngăm, hiển nhiên cũng không phải lựa chọn sáng suốt, tuy nhiên cho dù là như vậy thì ở trong nháy mắt Diệp Trần, liên tiếp tiêu diệt bảy chiếc máy bay chiến đấu F2 cũng đã làm cho người của Đảo quốc sợ hãi không thôi!
"Baka!"
Bộ tổng chỉ huy trên biển, Cung Bản Ngũ Thập Nhị thấy cảnh này thì lập tức tức giận đến suýt chút nữa muốn đập màn hình trước mắt!
Phải biết, tùy tiện một chiếc máy bay chiến đấu rẻ nhất cũng phải gần tỷ tiền Đảo quốc, huống chi trước mắt là máy bay chiến đấu F2, đây là dàn máy bay tinh nhuệ nhất của Đảo quốc bọn hắn, thế mà tổn thất tới bảy chiếc, tổn thất to lớn cỡ này, cho dù là Cung Bản Ngũ Thập Nhị cũng cảm giác được vô cùng đau lòng.
"Truyền mệnh lệnh của ta xuống, tất cả máy bay chiến đấu không được phép bay tới gần mục tiêu từ ngàn mét trở xuống!"
Sau khi Cung Bản Ngũ Thập Nhị đau lòng một lúc, ngay lập tức hạ lệnh đối với thuộc hạ ở bên cạnh.
Mà lúc này, mỗi một thế lực chính mắt thấy một kiếm của Diệp Trần chém rụng bảy chiếc máy bay chiến đấu, lấy được chiến tích kinh người này, tất cả đều kinh ngạc không nói ra lời.
Chương 365 Một quyền bạo xe bọc thép!
Ở trên một ngọn núi ngoài mấy chục dặm, năm người Âu Dương Hàn tất cả cũng đều đang có vẻ mặt kinh ngạc, trên mặt Âm Bất Bình hiện rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi, nghẹn ngào lẩm bẩm nói:
"Sao lại thế...tại sao có thể như vậy! Thực lực của hắn làm sao lại cường đại hơn so với mấy tháng trước nhiều như vậy?"
Nếu như nói mấy tháng trước ở trong mắt của năm người thì Diệp Trần cùng lắm mạnh hơn một chút so với mười ba đại cung phụng mà thôi, tuy rằng cảm thấy rung động thế nhưng vẫn còn chưa đạt tới mức độ khiến cho bọn hắn phải cảm thấy khó mà tiếp nhận, thế nhưng khi bọn hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, thật sự có một loại cảm giác không chân thật.
Tám chiếc máy bay chiến đấu F2 chuyên trở tên lửa đạn đạo, chẳng những không thể tạo ra một chút tổn thương nào cho Diệp Trần, ngược lại còn bị một kiếm của hắn chém rụng bảy chiếc máy bay, chỉ có một chiếc chạy trối chết mới thoát được!
Đây là lực lượng mà con người có thể đạt được sao?
Âu Dương Hàn cũng thở dài:
"Đây chính là thực lực của cảnh giới Tiên Nhân sao? Quả nhiện mạnh đáng sợ!"
Trong đôi mắt của Vân Lệ Cơ lộ ra vẻ súng bái, "Không hổ là nam thần của ta!"
Lỗ Thiên Bá và Nhậm Trường Phong cũng nhi nhau nhịn không được mà tán thưởng, "Nói không chừng Diệp thiếu tướng có thể sáng tạo kỳ tích!"
Âm Bất Bình lại đột nhiên nói:
"Vẫn còn quá sớm để nói những chuyện đó! Đối phương thế nhưng có tới hơn trăm chiếc máy bay chiến đấu! Trên trăm chiếc xe tăng và xe bọc thép, đây là một nhánh quân đội được hiện đại hóa chân chính, cho dù là quân đội Mỹ cũng không chênh lệch được quá nhiều, Diệp Cuồng Tiên hắn có thể xông ra được vòng vây hay không, thì thật đúng là chưa thể biết được!"
Mọi người nhất thời im lặng một lúc, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ ngưng trọng, không thể không thừa nhận lời nói của Âm Bất Bình rất có lý.
Tuy Diệp Trần có thể dùng một kiếm chém rụng bảy chiếc máy bay chiến đấu, thế nhưng đối với chủ lực của Đảo quốc mà nói, căn bản cũng không coi là gì!
Hơn nữa, xem xét tình huống trước đó, Diệp Trần luôn liều mạng tránh né đạn đạo, chắc hẳn hắn vẫn còn kiêng kị sức công phá của tên lửa đạn đạo. Nếu như quân đội Đảo quốc tiến hành phương án rải bom oanh tạc, chỉ sợ thân thể hắn cũng không chống đỡ nỗi, kết cục thịt nát xương tan cũng không khác biệt lắm.
Quả nhiên, suy nghĩ vừa mới hiện lên trong đầu của năm người cũng thành sự thật. Từ phía xa, trên bầu trời phải đến mấy chục chiếc máy bay chiến đấu kéo đến, tiếng máy bay kêu xé bầu trời. Trên mặt đất hàng loạt xe chiến đấu đủ các loại cũng ùn ùn kéo về phía Diệp Trần.
"Mau nhìn! Không quân của Đảo quốc lại hành động rồi!"
"Ông trời ơi...! Không thể tin được, bọn họ điều động nhiều máy bay chiến đấu đến như vậy? Còn có máy bay trực thăng được trang bị vũ trang."
"Mau nhìn! Hải quân lục chiến cũng được điều động! Xe bọc thép! Xe tăng cơ động! Ít nhất cũng có tới bảy tám chục chiếc đi"
"Đằng sau ít nhất còn có cả quân số cả một cái lữ đoàn, đã phong tỏa hoàn toàn đường lui!"
"Xem ra lần này, Cung Bản Ngũ Thập Nhị thật là dốc hết vốn liếng!"
"Vì đối phó một người, thế mà xuất động chiến trận lớn như vậy!"
"Tình thế như này, Diệp thiếu tướng còn có cơ hội đào thoát sao?"
...
Ngay lập tức sắc mặt của năm người càng thêm ngưng trọng.
Tuy rằng bọn họ được giao nhiệm vụ tiếp ứng cho Diệp Trần, bản thân họ xâm nhập được vào bên trong chiến trường đã là may mắn lắm rồi. Tận mắt chứng kiến chiến trường loạn lạc mới phát hiện bọn họ căn bản là không có cách đi trợ giúp Diệp Trần, chỉ có thể đứng một bên trơ mắt mà nhìn.
Nói đùa, chỉ bằng thực lực của năm người bọn họ, một khi để lộ tung tích chỉ sợ tùy tiện một chiếc máy bay trực thăng được trang bị vũ trang là có thể giải quyết toàn bộ bọn hắn.
Đây chính là chỗ lợi hại của vũ khí hiện đại, cho dù là tông sư Hóa Kình thì so với người bình thường cũng không khác nhau quá nhiều, một khi thật sự tiến vào chiến trường, cũng chỉ có thể chịu số phận bị nghiền ép.
...
Mà lúc này, sau khi một kiếm chém rụng bảy chiếc máy bay chiến đấu, Diệp Trần trở về trên mặt đất một lần nữa, rất nhanh cũng đã cảm ứng được binh lính Đảo quốc ở xung quanh, từ bốn phương tám hướng vây quanh chính mình mà đến.
"Ha ha ha!"
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể nói tại sao, vậy mà không nhịn được cười lên ha hả, trong lòng một cỗ nhiệt huyết dâng lên!
"Thôi được! Hôm nay ta sẽ để cho những người như các ngươi được mở mang kiến thức một chút, đâu mới là tu tiên giả thực thụ!"
Giọng nói rơi xuống, Diệp Trần rõ ràng không lùi mà tiến tới, trực tiếp dốc hết tốc lực chạy tới phương hướng căn cứ quân sự của Đảo quốc!
" Hắn muốn làm cái gì?"
Mấy người Âu Dương Hàn thấy thế thì tất cả lập tức đều giật mình!
Theo suy nghĩ của bọn hắn, lựa chọn tốt nhất của Diệp Trần bây giờ hắn là nhanh chóng rút lui, chỉ cần chạy ra khỏi vòng vây phía sau và chạy vào khu đô thị đông đúc thì quân đội Đảo quốc cũng không dám làm loạn, đến lúc đó hành động vây bắt này tự nhiên sụp đổ.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Trần thế mà không lùi, ngược lại hướng đại bản doanh của đối phương lao tới, chẳng lẽ hắn thật sự cho là mình có thể lấy một định vạn, tay không công phá một sư đoàn quân đội trang bị vũ khí hiện đại hóa hay sao?
"Điên rồi! Điên rồi! Cái tên này quả thực đã điên rồi!"
"Lão đại! Nhiệm vụ cấp trên giao cho chúng ta, toàn lực phối hợp với hắn để hắn rút lui, nhưng bây giờ rõ ràng là chính hắn đang chịu chết, chúng ta cũng không thể đi theo hắn chịu chết a, nhất định phải nhanh chóng rút lui!"
"Đúng đó! Lão đại! Thừa dịp bây giờ lực chú ý của đối phương còn đang ở trên người Diệp Cuồng Tiên, chúng ta tranh thủ thời gian rút lui đi!"
...
Trong lúc nhất thời, lập tức tất cả bốn người đều có suy nghĩ muốn rút lui.
Âu Dương trầm ngâm một lát cuối cùng lại cắn răng một cái, "Chờ một chút!"
Ngay cả chính hắn cũng không hiểu ra nguyên nhân vì sao, luôn cảm thấy nam nhân ở trước mắt này trước đó đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, nói không chừng đợi một chút nữa còn có thể thấy được kỳ tích xảy ra cũng nên.
Mặc dù lý trí nhiều lần nói cho hắn biết, khẳ năng này gần như là không thể!
Mấy người Âm Bất Bình lập tức rất là sốt ruột, thế nhưng bản thân Âu Dương Hàn là lão đại của bọn hắn, từ trước tới nay nhất ngôn cửu đỉnh, hắn đã quyết định muốn chờ, bốn người còn lại tự nhiên không dám phản bác, đành phải nhịn lại sự sốt ruột mà tiếp tục theo dõi trận chiến.
Tuy nhiên rất nhanh sau đó, năm người lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng rung động!
Chỉ thấy Diệp Trần chạy rất nhanh, trên người Lưu Ly Kim Thân tỏa ra ánh sáng vàng, giống như một ngôi sao chổi trong màn đêm tối, trong nháy mắt xông vào đội quân của Đảo quốc ở phía trước.
Đám binh lính của Đảo quốc hiển nhiên cũng không nghĩ tới, đối phương cũng dám lao thẳng tới, sau khi trải qua ngây người một lát thì lập tức thi nhau hô lớn, "Địch tấn công! Công kích! Công kích!!"
Phanh phanh phanh!
Xe tăng cơ động lập tức thi nhau ngắm chuẩn mục tiêu, gần như cùng lúc bắn đạn pháo ra!
Mà xe súng máy trên xe bọc thép cũng thi nhau bắn phá một cách điên cuồng!
Chẳng mấy chốc đạn pháo đầy trời, đạn nổ bắn ra giống như mưa sao băng bay xoẹt qua trong màn đêm tối hướng về phía Diệp Trần mà tới!
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, thế mà vẫn còn không thèm lùi lại còn tiến tới với tốc độ còn nhanh hơn so trước đó, vọt thẳng ngay tới chiếc xe bọc thép còn cách tới vài trăm mét phía trước kia, vọt mạnh tới!
Kết quả là, những quả đạn pháo ở xung quanh kia lập tức thi nhau rơi vào khoảng trống, duy chỉ có mấy quả đạn pháo ở ngay phía trước mặt thì chẳng khác gì chính Diệp Trần đụng vào chúng!
Tuy nhiên hắn sớm đã có sự chuẩn bị, trực tiếp nâng Xích Diễm kiếm trong tay lên hung hăng đánh xuống!
"Vẫn Tinh Thức!"
Ầm!
Những viên đạn pháo bay vụt mà đến kia trong nháy mắt bị một kiếm của Diệp Trần chém nổ! Thi nhau nổ tung lên!
Thân hình Diệp Trần hơi chậm lại, tuy nhiên ngay lập tức lại thi triển ra thần thông Súc Địa Thành Thốn, ngay sau đó đã vọt tới vị trí cách mười mét trước chiếc xe bọc thép kia!
Binh lính trong xe bọc thép kia của Đảo quốc lập tức kinh hãi không thôi, lập tức nhấn cái nút, súng máy hạng nặng ở trên xe bọc thép bắt đầu bắn phá điên cuồng về phía Diệp Trần!
Đáng tiếc loại đạn cấp bậc này, đối với Diệp Trần đã mở ra Lưu Ly Kim Thân mà nói, ngay cả gãi ngứa cho hắn cũng không đủ thì làm sao có thể gây tổn thương cho hắn được?
Diệp Trần trực tiếp lấy nhục thân mạnh mẽ chống đỡ lại những viên đạn súng máy kia, bước nhanh áp sát tới trước xe bọc thép kia, hung hăng một quyền đập lên!
Ầm!
Một tiếng nổ vang rung trời, sau đó, binh lính của Đảo quốc ở phía sau lập tức thấy được một cảnh tượng vô cùng rung động, chỉ thấy, xem bọc thép kia chắc chắn giống như mai rùa, thế mà trước mắt nam nhân kinh khủng này thì lại bị một quyền đánh nổ!