Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 696 Liễu đại sư choáng váng

"Cùng lúc luyện chế mười lô đan dược, việc này cần tinh thần niệm lực mạnh cỡ nào?"

"Hơn nữa còn là mười loại đan dược khác biệt, lực không chế cũng tinh chuẩn tới đáng sợ!"

"Thế nhưng không biết là vị Diệp công tử này luyện đan dược mấy phẩm? Vị Liễu đại sư của Nhị công tử bên kia, nghe nói mỗi ngày có thể luyện chế mười viên đan dược tứ phẩm trung đẳng, hơn ba mươi viên đan dược tứ phẩm đan dược hạ đẳng a!"

...

Mọi người bàn tán sôi nổi, giống như sợ hãi thán phục, tất nhiên vẫn có người nghi ngờ.

Thủ pháp luyện đan của Diệp Trần tuy rằng vô cùng kỳ diệu, thế nhưng nếu luyện chế đan dược có phẩm giai không cao thì đây cũng không có giá trị.

Coi như một ngàn viên đan dược nhất phẩm cũng so ra kém một viên đan dược tan phẩm, số lượng lại nhiều, thủ pháp luyện đan có ảo diệu thì chẳng qua cũng chỉ để lòe người mà thôi!

Chẳng mấy chốc, đan dược trong mười cái lò gần như cùng lúc ngưng tụ thành hình.

Đông đông đông!

Đan lô rơi xuống đất, trên mặt đất xếp thành một hàng.

Trương Lăng Vân vội vàng mang theo Luyện Đan sư dưới tay hắn bước nhanh đi tới, "Đây, đây là Cửu Đỉnh Tụ Khí đan! là đan dược tứ phẩm thượng đẳng!"

"Càn Nguyên Tứ Khí Thần đan, cũng là tứ phẩm thượng đẳng!"

"Thái Âm Ngưng Bích đan, tứ phẩm thượng đẳng!"

"Độ Ách Kim đan, tứ phẩm thượng đẳng!"

...

Muồi lô đan dược lấy ra vậy mà tất cả đều là tứ phẩm thượng đẳng, hơn nữa tổng hợp có hơn một trăm viên!

Mọi người ngay lập tức trợn mắt há hốc mồm lên lần nữa.

Phải biết, cho dù là Luyện Đan sư tứ phẩm có khả năng luyện chế ra các loại đan dược tứ giai, thông thường chỉ có thể có sở trường tương đối với mấy loại mà thôi.

Diệp Trần cùng một lúc luyện chế mười lô đan dược, hơn nữa tất cả đều là tứ phẩm thượng đẳng, đây quả thực làm cho người khó có thể tin nổi.

Chẳng lẽ hắn thật sự là ngũ phẩm, thậm chí còn là Luyện Đan sư cấp bậc cao hơn?

"Ha ha ha ha!"

Trương Lăng Vân sửng sốt một lát, lập tức hưng phấn cười lên ha hả, "Diệp huynh đệ, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi! Có những đan dược tứ phẩm thượng đẳng này, ta xem lão nhị hắn còn tranh với ta như thế nào? Liễu đại sư cứt chó gì đó kia đi so sánh với Diệp huynh đệ ngươi, quả thực chính là một tên vô dung a! Ha ha!"

Diệp Trần lại một mặt bình thản, "Ta muốn loại linh thảo chữa trị thần hồn, vì sao còn chưa có đưa tới?"

Trương Lăng Vân lập tức lộ ra vẻ mặt xấu hổ, vội vàng cười làm lành nói:

"Là ta làm việc sơ sót, bây giờ ta để cho người của ta lập tức đưa tới!"

...

Cùng lúc đó, ở trong viện lạc của Trương Tề Vân, "Lần này nhờ có Liễu đại sư tương trợ, công việc làm ăn của đấu giá hội mới có thể bốc lửa như thế, chờ ta đánh bại lão tứ, trở thành thiếu các chủ Vạn Bảo các, chắc chắn sẽ có hậu ta!"

Ngồi ở chủ vị, một ông lão râu tóc hoa râm vẻ tiên phong đạo cốt, hẳn là Liễu Thiên Sinh vị Luyện Đan sư tứ phẩm kia.

Liễu Thiên Sinh vuốt vướt chòm râu hoa râm, cười ha hả nói:

"Nhị công tử không cần phải khách khí! Lão phu nếu là khách khanh của công tử, tự nhiên phải tận lực một phần cho ngài!"

Nói xong, Liễu Thiên Sinh bỗng nhiên vung lên tay áo dài:

Bạch!

Một cái đan bình tinh mỹ màu xanh xuất hiện ở trên mặt bàn.

Trương Tề Vân thấy thế thì hai mắt lập tức sáng lên, vui vẻ nói:

"Liễu đại sư hẳn là lão nhân gia ngài lại luyện chế ra được linh đan diệu dược gì mới hay sao?"

Mặt mũi Liễu Thiên Sinh tràn đầy vẻ ngạo nhiên, chậm rãi nói:

"Nhị công tử, đan dược này tên là Độ Ách Kim đan, tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong sau khi sử dụng có thể tăng lên sắc xuất đột phá tới Kim Đan, chính là đan dược tứ phẩm thượng đẳng!"

Trương Tề Vân nghe vậy thì lập tức vỗ bàn một cái, mặt mũi đầy vẻ mừng như điên, "Chúc mừng thuật luyện đan của Liễu đại sư lại tiến thêm một bước mới, bây giờ ngay cả đan dược tứ phẩm thượng đẳng cũng có thể luyện chế ra được, tin tưởng không bao lâu nữa là có thể đột phá tới ngũ phẩm a!"

Liễu Thiên Sinh cười ha ha một tiếng, khoát tay áo nói:

"Nào có dễ như vậy! Độ Ách Kim đan này lão phu luyện chế mười lần, cũng chẳng qua là may mắn mới có thể thành công được một hai lần mà thôi! Cách Luyện Đan sư ngũ phẩm còn kém xa lắm a!"

Liễu Thiên Sinh ngoài miệng nói như vậy nhưng trên mặt lại lộ ra đều là vẻ đắc ý.

Con đường tiến phẩm giai của Luyện Đan sư so với tu sĩ tầm thường còn muốn gian nan hơn rất nhiều, lấy độ tuổi của hắn bây giờ từ tứ phẩm trung giai lên tới tứ phẩm thượng giai đã coi như là rất tốt rồi!

Tương Tề Vân vội vàng nói:

"Liễu đại sư quá khiêm tốn! Ai khong biết, lão nhân gia ngài xuất từ Đan vực, chưa tròn trăm tuổi cũng đã là Luyện Đan sư tứ phẩm, cho dù ở bên trong Đan vực cũng là nhân vật khó lường, tương lai tấn thăng ngũ phẩm, thậm chí lục phẩm căn bản không nói chơi!"

Liễu Thiên Sinh cười ha ha một tiếng, "Như vậy, vậy ta cảm ơn lời chúc tốt lành của Nhị công tử!"

...

Ngay vào lúc hai người đang trò chuyện vui vẻ, một tên thủ hạ của Trương Tề Vân bỗng nhiên vội vã chạy vào, "Nhị công tử! Việc lớn không tốt!"

Trương Tề Vân nhướng mày, quát lạnh nói:

"Không thấy được ta đang uống rượu cùng với Liễu đại sư sao? Vội vàng hấp tấp như vậy thành cái bộ dạng gì?"

Trên mặt người kia đầy vẻ lo lăng, "Nhị công tử! Là là phòng đấu giá bên kia có chuyện xảy ra, bây giờ tất cả đều chạy tới bên phòng đấu giá của Tứ công tử!"

"Cái gì!"

Trương Tề Vân nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng lên một cái, trực tiếp đột nhiên đứng dậy, "Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ lão tứ này tìm được thiên tài địa bảo gì sao?"

Người kia nói:

"Ta nghe người ta nói, bên phòng đấu giá của Tứ công tử, vừa mới không lâu trước đây đẩy ra mười loại đan dược tứ phẩm thượng đẳng khác biệt, khoảng chừng trên trăm viên, bây giờ toàn bộ con em quyền quý của Huyền Thiên thành đều nhanh muốn cướp được tới điên rồi!"

"Mười loại...đan dược tứ phẩm thượng đẳng? Trên trăm viên? Điều này, điều này sao có thể! Nói bây bạ! Nói bậy nói bạ!"

Liễu Thiên Sinh ở bên cạnh cũng lẩm bẩm liền đứng lên, hai mắt trợn thật lớn, nói cái gì cũng không muốn tin tưởng vào cái tin tức này.

Hắn phí hết sức lực cả buổi mới luyện chế ra được một viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng, vốn còn muốn lăng xê một phen để đấu gái được một cái giá tốt, bây giờ đột nhiên lại lòi ra một trăm viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng!

Điều này khiến cho hắn trong lúc nhất thời làm sao có thể chấp nhận?

Nếu để cho hắn biết, một trăm viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng này là Diệp Trần cùng một lúc luyện chế hoàn thành thì không biết hắn lại sẽ có cảm tưởng thế nào? Chắc hẳn là đập đầu vào bệ xí mà chết a!

Tên thủ hạ kia bị Liễu Thiên Sinh răn dạy một trận, lập tức một mặt ủy khuất nói:

"Thế nhưng là, Liễu đại sư, tin tức này là thiên chân vạn xác a! Bây giờ bên kia đang đấu giá, nếu như lão nhân gia ngài không tin thì có thể tự mình tới xem a!"

Liễu Thiên Sinh lập tức sững sờ, sau đó thì hừ lạnh một tiếng, nói:

"Được rồi! Ta phải đi nhìn xem toàn bộ trong Huyền Thiên thành này còn có ai có thể luyện chế ra đan dược tứ phẩm thượng đẳng!"

...

Chẳng mấy chốc, sau khi Trương Tề Vân và Liễu Thiên Sinh thay hình đổi dạng, lặng lẽ đi tới phòng đấu giá của Trương Lăng Vân.

Chỉ thấy lúc này, trong phòng đấu giá sớm đã người người nhốn nháo, cả một cái phòng khách đông nghịt, rất nhiều người đang tranh nhau chen lấ xô đẩy.

"Độ Ách Kim đan! 53,000 khối Linh thạch hạ phẩm, còn có ai tăng giá? Vẫn chưa có người nào tăng giá?"

"Ta ra năm vạn năm!"

"Ta ra năm vạn tám!"

...

Liễu Thiên Sinh nghe được bốn chữ "Độ Ách Kim đan" thì lập tức đối với Trương Tề Vân ở một bên nói:

"Nhị công tử, mời ngươi cần phải đấu giá được một viên Độ Ách Kim đan, ta rất nghi ngờ, bọn họ bán là đan dược giả!"

Trương Tề Vân nghe xong thì lập tức cảm thấy rất có lý, lập tức ra lệnh cho thủ hạ của mình đi tham gia đấu giá.

Cuối cùng, Độ Ách Kim đan được Trương Tề Vân đấu giá thành công, đan dược cũng đưa tới.

Liễu Thiên Sinh một tay lấy đan dược, bắt đầu kiểm tra cẩn thận.
Chương 697 Luyện Đan sư ngũ phẩm

"Chắc chắn là giả! Đây tuyệt đối không phải là Độ Ách Kim đan thật sự!"

Liễu Thiên Sinh cuồng hống ở trong lòng.

Tuy nhiên, sau khi hắn rót thần niệm vào bên trong đan dược thì vẻ mặt của hắn lập tức càng ngày càng khó coi, cuối cùng, "Phù phù!" một tiếng, Liễu Thiên Sinh đặt mông ngã ngồi trên ghế, mặt mũi giống như thất hồn lạc phách, trong miệng lẩm bẩm nói:

"Không có khả năng! Điều này sao có thể! Phẩm chất đan dược vậy mà lại tinh thuần như thế, cho dù là Luyện Đan sư ngũ phẩm có thể làm tới trình độ như vậy cũng là tồn tại hiếm thấy a!"

"Chẳng lẽ đằng sau Tứ công tử lại có một vị Luyện Đan sư ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn?"

Nghe được lời này của Liễu Thiên Sinh, Trương Tề Vân ở một bên cũng đứng ngồi không yên, "Luyện Đan sư ngũ phẩm? Loại đại nhân vật đó làm sao lại xuất hiện ở một cái nơi nhỏ bé như tinh vực Thiên Huyền này? Không! Đây không có khả năng!"

Khuôn mặt của Trương Tề Vân trở nên trắng bệch, nếu như đằng sau Trương Lăng Vân thật sự có sự ủng hộ của một vị Luyện Đan sư ngũ phẩm vậy hắn còn đấu thế nào?

"Tra! Lập tức đi tra cho ta! Phải tra ra thật rõ ràng những đan dược tứ phẩm thượng đẳng này của lão tứ đến cùng là xuất ra từ trong tay người nào bên hắn?"

...

Cùng lúc đó, Trương Lăng Vân ở bên này lại sớm đã nở hoa trong bụng, "Chúc mừng Tứ công tử! Chúc mừng Tứ công tử! Chỉ trong ngày hôm nay, phòng đấu giá chúng ta bên này đã có một ngàn vạn khối linh thạch vào sổ, bây giờ công trạng một ngày của chúng ta đã bỏ lại Nhị công tử ở tít đằng sau!"

"Đúng vậy! Có vị Diệp đại sư này ở, vị trí thiếu các chủ chắc chắn sẽ rơi vào trong tay của Tứ công tử!"

"Nhắc tới vị Diệp đại sư này thật đúng là lợi hại, so với Liễu đại sư ở trong phủ Nhị công tử kia quả thực cường đại nhiều lắm!"

...

Nghe được mọi người nịnh bợ thổi phồng, Trương Lăng Vân lập tức càng tỏ ra đắc ý, "Hắc hắc, thủ đoạn của vị Diệp tiên sinh này hoàn toàn chính xác nằm ngoài sự dự liệu của ta, ta ngược lại muốn nhìn xem, lần này lão nhị còn muốn đấu với ta như thế nào? Chỉ cần ta thắng hắn lần khảo nghiệm này, coi như phụ thần cùng với các vị trưởng lão cũng không thể nói gì hơn!"

Mọi người thi nhau xưng phải, duy chỉ có vị Lôi thúc kia thì trầm tư không nói, dường như không cảm thấy lạc quan chút nào.

Trương Lăng Vân dường như cũng nhìn ra điểm này, sau khi để những người khác rời đi mới hỏi:

"Lôi thúc, có phải ngươi có lời gì muốn nói với ta hay không?"

Lôi thúc gật đầu nói:

"Tứ công tử, cũng không phải là lão phu muốn giội cho ngươi một gáo nước lạnh, chư vị trưởng lão sở dĩ muốn tạo ra cái khảo nghiệm này rõ ràng là muốn để công tử biết khó mà lui, bây giờ tuy rằng công tử đang chiếm được ưu thế, chỉ sợ có một ít người đang phải ngồi không yên!"

Trương Lăng Vân nhướng mày, "Lôi thúc, ngươi nói lão giả Thọ Thiên Lộc kia sao?"

Sắc mặt Lôi thúc hơi đổi một chút, vội vàng nói:

"Tứ công tử ăn nói cẩn thận! Thọ trưởng lão chính là Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các chúng ta, hơn nữa còn là đại nhân vật có cảnh giới Hóa Thần, tuy rằng lão các chủ ưu thích công tử hơn, thế nhưng lại không thể không để ý tới mặt mũi của Thọ trưởng lão! Năm đó lão Các chủ có thể leo lênh vị trí Các chủ chính là may mắn mà có người này giúp đỡ a!"

Trương Lăng Vân lập tức một mặt hoán hận nói:

"Đúng vậy! Cho nên cái lão đông này...hắn liền trăm phương ngàn kế chèn ép ta, muốn để cho cháu ngoại của hắn trở thành Các chủ đời sau! Hừ hừ!"

Hóa ra, Trương Lăng Vân và Trương Tề Vân cũng không phải là anh em một mẹ sinh ra, ông ngoại của Trương Tề Vân chính là Thọ Thiên Lộc, là Thái Thượng trưởng lão của Vạn bảo các, đồng thời cũng là chỗ dựa lớn nhất của Trương Tề Vân.

Lôi thúc thở dài một hơi nói:

"Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta cũng chỉ có thể hy vọng, Thọ trưởng lão không nên nhúng tay vào chuyện tranh đấu giữa tiểu bối mới tốt!"

...

Trong chỗ sâu nhất của Trương phủ, ở trong một cái lạc viện giống như thế ngoại tiên cảnh, đột nhiên truyền ra một tiếng rít gào, "Phế vật! Bùn nhão không dính lên tường được! Uổng công ta hao hết miệng lưỡi, bỏ đi cái mặt mo này mới có thể thuyết phục các trưởng lão thiết hạ lần khảo nghiệm này, không nghĩ tới ngươi vậy mà vô dụng như thế, thật sự là làm mất hết thể diện của ta!"

Người rít gào này là một ông lão tóc bạc trắng trên người mặc trường bào màu tím, bỗng nhiên chính là Thọ Thiên Lộc, Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các.

Mà người bị chửi như chửi chó kia không phải là ai khác chính là Nhị công tử Trương Tề Vân.

Trương Tề Vân đợi đến khi Thọ Thiên Lộc mắng chửi đã rồi mới một mặt ủy khuất nói:

"Ông ngoại, việc này thật không thể trách được ta a! Ta cũng không nghĩ tới, thủ hạ của lão tứ lại có người có thuật luyện đan còn mạnh hơn so với Liễu đại sư! Có thể là một vị Luyện Đan sư ngũ phẩm!"

"Luyện Đan sư ngũ phẩm?"

Thọ Thiên Lộc nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, "Tinh vực Thiên Huyền ta từ lúc nào lòi ra một tên Luyện Đan sư ngũ phẩm? Ta làm sao chưa từng có nghe nói qua?"

Trương Tề Vân liền tranh thủ kẻ lại rõ rõ ràng ràng tình huống mà hắn nghe được.

Thọ Thiên Lộc nghe xong, lông mày lập tức càng nhíu chặt hơn, một mặt vẻ không thể tin được, "Ý của ngươi nói là, tu vi của tiểu tử đó chỉ có cảnh giới Kim Đan, thế mà có thể dễ dàng đánh bại Hạ trưởng lão? Hơn nữa còn có thể luyện chế mười loại đan dược tứ phẩm thượng đẳng khác nhau? Ngươi là đang dọa ta sao!"

Trương Tề Vân lập tức tỏ ra vẻ mặt cầu xin, "Ông ngoại, ông nói cái gì vậy, ta lừa gạt ai cũng không dám lừa gạt lão nhân gia ngài a! Việc này rất nhiều người nhìn thấy tận mắt, chính xác mười phần a!"

Thọ Thiên Lộc chau mày, không nói thêm lời nào, trực tiếp thả ra một đạo thần niệm, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Vạn Bảo các rộng lớn vào trong đó.

Chẳng mấy chốc, Thọ Thiên Lộc khóa chặt vào một đạo khí tức lạ lẫm mà thần bí, muốn tra xét rõ ràng một phen:

Oanh!

Thần niệm lại bị bắn ngược trở lại!

"Ừm?"

Hai mắt Thọ Thiên Lộc bỗng nhiên đảo một cái, tự nhủ:

"Được! Không nghĩ tới dưới mí mắt của lão phu vậy mà có thể cất giấu một cao thủ như vậy, ta vậy mà không có phát giác một chút nào!"

"Chỉ có điều, lấy thực lực và thủ đoạn của người này, tại sao lại chúng tay vào việc nhà của Vạn Bảo các chúng ta, chẳng lẽ hắn muốn thông qua bồi dưỡng lão tứ để đạt tới mục đích khống chế Vạn Bảo các sao?"

Trương Tề Vân nghe được điều này lập tức không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, vội vàng nói:

"Ông ngoại anh minh! Lai lịch người này thần bí như vậy, bây giờ trốn ở trong Vạn Bảo các chúng ta chắc chắn là có mưu đồ, lão nhân gia ngài cũng không thể mặc kệ a! Dứt khoát trực tiếp ra tay giết chết hắn..."

"Hừ!"

Không đợi Trương Tề Vân nói nốt, Thọ Thiên Lộc lập tức hừ lạnh một tiếng cắt ngang lời nói tiếp theo của hắn, nói:

"Hồ đồ! Người này tuy rằng không rõ lai lịch, thế nhưng lại không có bất kỳ chuyện có lỗi gì đối với Vạn Bảo các, hơn nữa lại là khách khanh mà lão tứ mời tới, bản thân ta là Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các, nếu tùy tiện ra tay với hắn mà để người khác biết được thì sẽ như thế nào? Ngươi không muốn mặt nhưng ta vẫn cần a!"

Trương Tề Vân lập tức chán nản một trận, "Vậy thì chuyện này nên làm thế nào cho phải a? Chẳng lẽ cứ mặc cho lão tứ phách lối tiếp như vậy hay sao, vậy những gì chúng ta cố gắng trước đó chẳng phải đều là công dã tràng rồi sao? Nếu để cho lão tứ thành người thừa kế của Vạn Bảo các, ta còn không bằng đập đầu vào bồn cầu mà tự sát đi cho rồi!"

Hai mắt Thọ Thiên Lộc trừng lên một cái, "Ngươi vội cái gì? Ta lại không có nói là để yên!"

Nói đến đây, Thọ Thiên Lộc dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Cũng coi như tiểu tử ngươi có vận khí tốt! Qua hai ngày, Bách Thảo tiên nhân của Đan vực sẽ đi tới Thiên Huyền thành chúng ta, ta lại bỏ đi cái mặt mo này mời lão nhân ra hắn ra tay giúp ngươi lần này là được rồi!"

Trương Tề Vân nghe được điều này, mặt mũi lập trức đầy vẻ mừng như điên, "Ông ngoại nói vị Bách Thảo tiên nhân kia thế nhưng là ở Đan vực có danh xưng là Dược vương sao? Nghe nói lão nhân gia ông ta ở bên trong Luyện Đan sư ngũ phẩm cũng là tồn tại cấp cao nhất a!"
Chương 698 Bách Thảo tiên nhân

Trong phòng, Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắt hiện lên vẻ tàn khốc, "Cũng dám thăm dò ta! Hừ!"

Tuy rằng vừa rồi, Thọ Thiên Lộc chỉ dùng thần niệm quét qua, thế nhưng vẫn bị Diệp Trần trong nháy mắt phát giác ra, trực tiếp đánh đạo thần niệm kia trở về.

Ở Tu Chân giới dùng thần niệm quét người khác là một loại hành động rất vô lễ, đối phương đã vô lễ trước, Diệp Trần tự nhiên cũng không cần phải khách khí.

"Xem ra hẳn là một vị cường giả cảnh giới Hóa Thần nào đó của Vạn Bảo các..."

Diệp Tràn tự lẩm bẩm một câu, cũng không để ý tới ngươi, mà là tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.

Hắn bây giờ chẳng những khôi phục trạng thái cường thịnh, tu vi cũng đột phá tơi cảnh giới Kim Đan tầng hai, cho dù là cường giả cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ muốn gây phiền phức với hắn, hắn cũng có sức đánh một trận.

Nhưng nếu như là Hóa Thần trung kỳ, thậm chí là Hóa Thần hậu kỳ, Diệp Trần chắc chắn là thua không thể nghi ngờ!

"Nơi này mới chỉ là tinh vực cấp bốn mà thôi, ở vào biên giới khu vực Tu Chân giới, chờ sau nào tiến vào giữa tinh vực mà có thiên tài yêu nghiệt xuất hiện vô số thì chút tu vi này của ta coi như không đáng chú ý! Vẫn là phải nhanh chóng tăng thực lực lên mới được!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần vung tay áo dài lên, từng loại đan dược cùng lúc xuất hiện ở trên bàn trước mặt.

Dựa theo ước định giữa hắn và Trương Lăng Vân, luyện chế đan dược thì một nửa thuộc về hắn.

Mà những đan dược này, tất cả đều rất có tác dụng đối với việc tu luyện của Diệp Trần.

Diệp Trần thuận tay vung lên lần nữa, bin hf thuốc tự động bắn ra, từng viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng thi nhau được hút vào trong miệng của Diệp Trần, "Càn Khôn Tứ Khí Thần đan có tác dụng mở rộng kinh mach...Thái Âm Ngưng Bích đan có thể tăng lên phẩn chất của chân nguyên...còn có Cửu Đỉnh Tụ Khí đan có thể trực tiếp chuyển hóa linh lực thành chân nguyên..."

Sau khi Diệp Trần trước sau ném từng viên đan dược vào trong miệng, trong cơ thể lập tức sinh ra một cỗ năng lượng vô cùng cuồng bạo, tàn phá bừa bãi kinh mạch trong khắp toàn thân của hắn!

Nếu như để người ngoài nhìn thấy, Diệp Trần nuốt sống những đan dược tứ phẩm thượng đẳng này ăn một cách tùy ý như kiểu ăn ngô rang thì chỉ sợ không phải không hô lên thằng điên thì cũng là thằng ngu.

Năng lượng khổng lồ như thế, nếu đổi thành một tên tu sĩ cảnh giới Kim Đan bình thường thì chỉ sợ vào lúc này sớm đã bạo thể mà chết.

Diệp Trần lại phảng phất giống như không có chuyện gì, lại liên tiếp nuốt vào hơn mười viên đan dược, lúc này song chưởng mới kết ấn, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, "Thôn Thiên thần công! Thôn phệ!"

Hô hô hô!

Linh dược của những viên đan tứ phẩm thượng đẳng trong cơ thể kia chuyển hóa thành năng lượng khổng lồ, dưới sự vận chuyển của Thôn Thiên thần công bắt đầu được luyện hóa hấp thu nhanh chóng, hóa thành từng đạo chân nguyên dung nhập vào bên trong đan điền của Diệp Trần.

Bốn năm canh giờ sau, Diệp Trần đã một hơi nuốt chửng mấy chục viên đan dược, mà tu vi của hắn cũng giống như cưỡi tên lửa mà bay lên, một đường tăng vụt vậy mà một lần nữa đột phá một tầng cảnh giới đạt tới cảnh giới Kim Đan tầng ba!

Chỉ trong thời gian một ngày, Diệp Trần đã từ cảnh giới Kim Đan tầng hai tăng lên tới cảnh giới Kim Đan tầng ba, tốc độ tu luyện bực này nếu để cho người ngoài biết được, chỉ sợ cũng phải kinh hãi ngay cả cái cằm cũng phải rớt xuống.

Mấy ngày liên tiếp sau đó, ban ngày Diệp Trần giúp Trương Lăng Vân luyện chế đan dược, tối đến liền dùng những đan dược này tu luyện, thuận tiện dùng linh thảo mà Trương Lăng Vân phái người tìm được đến uẩn dưỡng tàn hồn của Hi Nguyệt.

Hai ngày sau, tu vi của Diệp Trần đột phá một lần nữa đạt tới Kim Đan tầng bốn.

Lại qua ba ngày sau đã thăng lên tới Kim Đan tầng năm!

Tốc độ tu luyện khủng bố như thế ngay cả chính Diệp Trần cũng không thể không âm thầm cảm thán, mà nguyên nhân chính có thể tu luyện nhanh như vậy chính là Thôn Thiên thần công có tốc độ hấp thu nhanh chóng:

"Không hổ là công pháp vô thượng của Ma tộc, nếu không phải ta có kinh nghiệm tám trăm năm tu chân, tâm chí sớm đã trải qua thiên chuy bách luyện, bằng không tu vi tiến bừa như thế, chắc chắn sẽ trở nên cuồng ngạo không ai bì nổi, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, tâm chí đại loạn!"

Tuy rằng loại tình huống này cũng không có xảy ra, Diệp Trần vẫn là quyết định đình chỉ tu luyện, chuẩn bị trước tiên là tích lũy một đoạn thời gian, sau khi căn cỡ vững chắc rồi lại tiếp tục đột phá.

Thuận tay triệt hạ cấm chế xung quanh, Diệp Trần tâm niệm vừa động, phát hiện ngoài cửa, Trương Lăng Vân đang một mực đi tới đi lui, hẳn là đang chờ hắn xuất quan.

Cửa phòng tự động mở ra, Diệp Trần chậm rãi ra khỏi phòng, Trương Lăng Vân thấy thế thì vội vàng bước nhanh đi tới, "Diệp huynh đệ, ngươi cuối cùng cũng đi ra rồi!"

Diệp Trần khẽ chau mày, "Có việc gì vậy?"

Trương Lăng Vân một mặt buồn bực nói:

"Diệp huynh đệ, hôm nay Thiên Huyền thành có một vị đại nhân vật tới, phụ thân đại nhân đã bố trí tiệc rượu ở Thiên Hương lâu, mời toàn bộ quyền quý trong Thiên Huyền thành, thế nhưng là vị đại nhân vật này, không biết từ nơi nào nghe nói chuyện của ngươi, điểm danh nói muốn gặp ngươi, ta nghi ngờ lão nhị giở trò quỷ, ngươi xem phải làm sao mới tốt đây?"

"Đại nhân vật?"

Lông mày Diệp Trần hơi nhíu, "Là đại nhân vật gì vậy? Hơn nữa vì sao muốn gặp ta?"

Trương Lăng Vân suy nghĩ một chút nói:

"Ta chỉ biết người này có tên là Bách Thảo tiên nhân, nghe nói đến từ Đan vực, là một tên Luyện Đan sư ngũ phẩm!"

"Ồ?"

Hai mắt Diệp Trần híp lại, hắn bây giờ dù sao cũng không có chuyện gì, đang muốn đi đâu đó một chút thế là gật đầu nói:

"Đã như vậy, vậy thì đi gặp một chút đi!"

Trương Lăng Vân biết tích cách của Diệp Trần cổ quái, vốn là còn lo lắng Diệp Trần sẽ từ chối, đến lúc đó không có cách nào bàn giao với phụ thân, không nghĩ tới Diệp Trần vậy mà đáp ứng dứt khoát như thế thì lập tức mừng rỡ.

...

Sau khi hai người ra khỏi Trương phủ, dọc theo đường phố rống rãi đi hơn mười dặm, đi tới trước một tửu lâu to lớn hoa lệ, ở bên trên tấm biển khắc lên ba chữ vàng kim lóng lánh to lớn: Thiên Hương lâu!

Lúc này bên trong lầu các, khách khứa sớm đã ngồi đầy, hơn nữa người tới, tất cả đều là nhân vật nhật nhất lưu trong toàn bộ Thiên Huyền thành.

"Tứ công tử Vạn Bảo các đến!"

Diệp Trần đi theo Trương Lăng Vân bước vào trong đó, lập tức có người hô to một tiếng.

Bá bá bá!

Trong lầu các, tất cả mọi người thi nhau hướng về phía cửa nhìn sang, "Mau nhìn! Vị thiếu niên đi bên cạnh Lăng Vân công tử dường như chính là Diệp đại sư gần đây có danh khí rất vượng ở trong Thiên Huyền thành! Nghe nói thuật luyện đan của người này vô cùng kỳ diệu, một ngày có thể luyện chế trên trăm viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng!"

"Không phải chứ! Vậy mà còn trẻ như vậy? Sẽ không phải có nhầm lẫn gì đó chứ?"

"Có lẽ là có thuật trú nhan a? Nghe nói đan dược cao giai Trú Nhan đan trong truyên thuyết kia, đủ để thay đổi dung mạo, để cho người ta nhìn không ra tuổi tác chân thực của mình! "

"Cũng đúng! Nói không chừng cũng đã mấy trăm tuổi rồi a?"

"Cũng không biết bị Diệp đại sư này so với Bách Thảo tiên nhân thì thuật luyện đan của hai người ai mạnh ai yếu?"

...

Đối với tiếng bàn tán của mọi người, Diệp Trần không để ý, chỉ là một mặt lạnh nhạt đi theo sau lưng Trương Lăng Vân.

Bên trong lầu các rất lớn, hơn nữa chỗ ngồi được sắp xếp rất rõ ràng là căn cứ theo thân phận địa vị mà phân chia, càng gần với cửa ra vào thì địa vị càng thấp.

Vạn Bảo các là một trong tam đại thế lực lớn của Thiên Huyền thành, địa vị của Trương Lăng Vân tự nhiên cũng không quá thấp.

Rất nhanh, hai người tới một cái vị trí khá cao để ngồi xuống.

"Diệp huynh đệ, vị Bách Thảo tiên nhân này có thể diện cũng không nhỏ! Đợi chút nữa không chỉ phụ thân ta và Tam đại trưởng lão sẽ đến, Hồng Liên giáo chủ của Xích Dương phủ chắc là cũng sẽ tới cổ động, đây chính là đại nhân vật mà có rất nhiều người cả một đời đều không gặp được a!"

Sau khi ngồi xuống, mặt mũi Trương Lăng Vân đầy vẻ hưng phấn nói.

Diệp Trần lại không để ý lắm, vẻ mặt vẫn bình thản vô cùng, chỉ là một số địa đầu xà của tinh vực cấp bốn mà thôi, nếu như ở kiếp trước, ngay cả tư cách làm nô bộc cho hắn cũng không có!

Trong lòng đang suy nghĩ, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nói trần gập vẻ trêu tức, "Ơ! Đây không phải Diệp đại sư danh tiếng lẫy lừng sao? Hôm nay cuối cùng chịu lộ diện! Chà chà!"
Chương 699 Quỳ xuống nói chuyện đi!

Diệp Trần quay đầu nhìn một cái, người nói chuyện này bỗng nhiên chính là Nhị công tử Trương Tề Vân.

Theo lý thuyết, mấy ngày nay Trương Tề Vân bị đệ đệ của hắn chén ép, tình cản cũng không tốt như vậy, thế nhưng lúc này lập lộ ra vẻ rất đắc ý.

Tuy nhiên, Diệp Trần chỉ liếc qua, thản nhiên nói:

"Làm sao? Là chê lần trước ta đánh ngươi quá nhẹ sao? Da lại ngứa rồi đúng không?"

"Ngươi!"

Trương Tề Vân lập tức tức giận đến phổi đều muốn nổ, thế nhưng nghĩ tới trước đó hắn bị Diệp Trần rút một cái tát kia, nói cái gì cũng không dám lại tiếp tục mở miệng khiêu khích, đành phải một mặt hậm hực trở lại chỗ ngồi của mình ngồi xuống, trong lòng nói thầm:

"Trước hết để ngươi đắc ý, đợi lát nữa xem!"

...

Rất nhanh, những người khác cũng thi nhau tới, "Diệp huynh, mau nhìn! Vị kia là Phủ chủ Xích Dương phủ! Còn có vị mặc trang phục màu đen kia là chưởng môn Hồn Thiên phái..."

Vừa nhìn thấy đại nhân vật xuất hiện, Trương Lăng Vân liền không để mất cơ hội giới thiệu với Diệp Trần.

Cuối cùng, gần như tất cả các chỗ ngồi đều được lập kín, bỗng nhiên có người hô to một tiếng, "Mau nhìn! Bách Thảo tiên nhân đến!"

Mọi người ngay lập đồng loạt nhìn về phía cửa, chỉ thấy lối vào xuất hiện mấy đạo khí tức cường hoành, cầm đầu là một ông lão râu dài bồng bềnh trên người mặc trường baofm tuy rằng khí tức mạnh đáng sợ thế nhưng lại cho người ta một loại cảm giác ấm áp như gió mùa xuân, để cho người ta không tự chủ được liền sinh ra kính ý.

Cùng đi tới còn có một người đàn ông trung niên có khí thế uy nghiêm và một ông lão có khí tức hùng hồn, ngoài ra còn có hai người trẻ tuổi một nam một nữ.

Lúc này, Trương Lăng Vân ở một bên bỗng nhiên nói:

"Kỳ lạ! Một nam một nữ kia có lai lịch gì? Vậy mà có thể sánh vai cùng đi với Bách Thảo tiên nhân còn có mấy người phụ thân ta?"

Diệp Trần nghe được lời này của Trương Lăng Vân thì cũng không thể không liếc mắt nhìn hai người kia, "Hai người này có tu vi ước chừng là cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, tuy nhiên công pháp tu luyện cũng không yếu, chân nguyên khí tức hùng hậu, hơn phân nửa có lẽ là đệ tử của đại tông môn nào đó..."

Trong nội tâm đang suy nghĩ, đám người kia đã bước vào trong lầu các.

Lúc này, Trương Tề Vân ở một bên đột nhiên bước nhanh đi lên nghênh đón, cất cao giọng nói:

"Vãn bối Trương Tề Vân bái kiến Bách Thảo tiên nhân! Vô Ngân công tử! Thanh La tiểu thư!"

Trương Tề Vân vừa thốt ra lời kia, toàn bộ Thiên Hương lâu lập tức sôi trào, "Chẳng lẽ hai tu sĩ giống như thần tiên này chính là hai vị thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu thánh điện Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư sao?"

"Vô Cấu thánh điện kia thế nhưng là đại tông môn đệ nhất tinh vực Thương Viêm và tinh vực Thương Viêm chính là tinh vực cấp năm, so với tinh vực Thiên Huyền chúng ta cao hơn một đẳng cấp!"

"Làm sao ngay cả hai người bọn họ cũng tới, xem ra buổi tiệc rượu ngày hôm nay không có đơn giản như vậy a!"

...

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, Diệp Trần cũng không thể không nhíu mày, cúi đầu suy nghĩ cái gì.

Bách Thảo tiên nhân đưa tay vỗ đầu vai của Trương Tề Vân cười ha hả nói:

"Rất tốt, lão phu thường nghe ông ngoại ngươi đề cập qua ngươi, ngươi rất không tệ!"

Trương Tề Vân lập tức cuồng hỉ.

Mà Trương Lăng Vân ở phía sau nghe được điều này thì sắc mặt tái xanh, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Trương Tề Vân này vậy mà có quan hệ thân mật với Bách Thảo tiên nhân tới như thế!

Lấy uy vọng của Bách Thảo tiên nhân, nếu như ủng hộ Trương Tề Vân, vậy hắn sẽ không có một chút hy vọng nào.

Tuy rằng trong lòng đã thoái ý được một nửa, tuy nhiên Trương Lăng Vân cũng không dám trì hoãn, cũng lập tức bước nhanh lên trước, cung cung kính kính hành lễ, nói:

"Vãn bối Trương Lăng Vân! Bái kiến Bách Thảo tiên nhân! Vô Ngân công tử! Thanh La tiểu thư!"

Bách Thảo tiên nhân nhàn nhạt liếc mắt nhìn Trương Lăng Vân, giống như cười mà không phải cười nói:

"Vị này chắc là Tứ công tửu a? Nghe nói thủ hạ ngươi có một vị luyện đan kỳ tài, không biết hôm nay có tới hay không?"

Trương Lăng Vân lập tức chấn động tinh thần, vội vàng nói:

"Đến rồi đến rồi!"

Nói xong, Trương Lăng Vân quay đầu lại, hướng về phía Diệp Trần nói:

"Diệp huynh đệ, còn không mau tới bái kiến Bách Thảo tiên nhân?"

Diệp Trần nghe được điều này lập tức nhướng mày, hắn và Trương Lăng Vân chỉ có quan hệ hợp tác chứ không phải là chủ tớ, người này lấy lòng Bách Thảo tiên nhân cũng dám nói ra lời nói vô lễ như thế, lập tức để hắn có chút tức giận, dứt khoát giả bộn như không có nghe thấy, cầm một ly rượu trên bàn trước mặt lên từ từ ung dung thưởng thức.

"Cái này..."

Trương Lăng Vân lập tức rất là xấu hổ, trong lòng vừa tức vừa sốt ruột.

Mà mọi người thấy cảnh tượng này thì tất cả đều xôn xao.

Phải biết, Bách Thảo tiên nhân tuy rằng không am hiểu chiến đấuu, nhưng là dựa theo thủ pháp luyện đan xuất thần nhập hóa thì ở trong mấy chục cái tinh vực xung quanh đây đều có uy vọng cực cao.

Chính là đại nhân vật như Các chủ Vạn Bảo các và Phủ chủ của Xích Dương Phủ ở trước mặt Bách Thảo tiên nhân cũng muốn tự cho mình là vãn bối.

Cái tên này là không muốn sống nữa sao?

Cũng dám đối với Bách Thảo tiên nhân làm như không thấy!

Mà Trương Tề Vân ở một bên thì lập tức không mất cơ hội đi châm chọc khiêu khích nói:

"Lão tứ, xem ra vị bằng hữu này của ngươi, dáng vẻ kiêu ngạo thế nhưng là rất lớn đây! Thậm chí ngay cả thể diện Bách Thảo tiên nhân cũng không cho!"

"Ta..."

Trương Lăng Vân còn muốn giải thích, lúc này vị Vô Ngân công tử kia đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói:

"Tiểu tử thật cuồng! Chẳng qua chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan trung kỳ cũng dám làm ra vẻ trước mặt tiên nhân?"

Vô Ngân công tử nói xong lời này, hướng về phía Diệp Trần vỗ tay một trảo!

Oanh!

Một đạo bóng mờ lớn hình bàn tay trong nháy bắt được thân thể của Diệp Trần!

"Thân thủ tốt!"

"Không hổ là thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu thánh điện, uy lực của một chiêu này chính là cường giả cảnh giới Nguyên Anh bình thường chỉ sợ cũng không chống lại nổi!"

"Tiểu tử này sợ là phải ngã xấp mặt á!"

...

Mọi người thấy Vô Ngân công tửu xuất thủ thì lập tức thi nhau lớn tiếng khen hay.

Vô Ngân công tử cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thậm chí ngay cả phản kháng cũng không có thì đã bị chính mình bắt được dễ dàng thì lập tức càng thêm đắc ý, "còn không quay lại đây cho bản công tử!"

Vô Ngân công tử quát lớn một tiếng, đồng thời bỗng nhiên đưa tay kéo một phát, vốn tưởng rằng có thể kéo Diệp Trần từ trên chỗ ngồi tới, lại không ngờ, Diệp Trần nhưng vẫn ngồi ở chỗ đó mà không hề động đậy một chút nào.

"Cái gì!!"

Hai mắt Vô Ngân công tử lập tức trừng một cái, lại lấy toàn lực kéo một phát, vẫn như cũ không thể rung chuyển Diệp Trần chút nào.

Diệp Trần vẫn đang từ từ thưởng thức ly rượu trong tay, thậm chí từ đầu đến cuối, ngay cả mí mắt cũng không có nhấc một chút, "Dám can đảm vô lễ đối với ta, quỳ xuống nói chuyện đi!"

Sau khi giọng nói đạm mạc của Diệp Trần rơi xuống, đồng thời bỗng nhiên giơ bàn tay lên phất xuống:

Ầm!

Mọi người ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn, "Làm sao...lại mạnh như vậy?"

Sắc mặt của Vô Ngân công tử thì lại càng trắng bệch vô cùng, bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác giống như trời sập xuống, toàn thân trên dưới bị một đạo lực lượng cưỡng hãn gắt gao áp chế, vậy mà không có cách nào nhúc nhích dù chỉ một chút, thậm chí hai chân giống như rót chì, không tự chủ được liền muốn quỳ xuống.

"Không!"

Vô Ngân công tử bản thân là thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu thánh điện, làm sao có thể chấp nhận loại nhục nhã bực này?

Cũng may vị Bách Thảo tiên nhâu sau lưng kia, thân thể bỗng nhiên nhoáng một cái, ngăn ở trước mặt Vô Ngân công tử, thay hắn đỡ được cỗ áp lực kia, "Vị tiểu hữu này, quả nhiên có công lực tốt! Chỉ là làm việc không khỏi quá bá đạo chút đi!"

Sau khi Bách Thảo tiên nhân hóa giải chưởng lực của Diệp Trần thì cười tủm tỉm mở miệng nói.

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Thật sao? Ta bá đạo, ngươi lại có thể làm gì được ta?"

Nói xong lời này, bàn tay Diệp Trần bỗng nhiên nắm lại, "Phù phù!"

Vô Ngân công tử rõ ràng đã được Bách Thảo tiên nhân ngăn ở phía sau, vậy mà ứng thanh quỳ rạp xuống đất.

Tất cả mọi người ngay lập tức kinh người đến ngây người tại chỗ.
Chương 700 Di tích Tạo Hóa thiên quân!

Hoá ra, Diệp Trần sớm đoán được sẽ có người đứng ra ngăn cản, cho nên ở lúc xuất chưởng vừa rồi, lặng lẽ sử dụng một đạo ám kình sớm đã đánh vào trong cơ thể của Vô Ngân công tử.

Thẳng đến khi Bách Thảo tiên nhân đứng ra, tiếp nhận một chưởng kia thay cho Vô Ngân công tử, lúc này mới đột nhiên dẫn động!

Mà những người xung quanh thì làm sao biết được vấn đề này?

Mọi người chỉ thấy, sau khi Bách Thảo tiên nhân xuất thủ, Vô Ngân công tử vẫn còn không tránh thoát được vận rủi bị làm cho nhục nhã, đây đã đủ để cho bọn họ phải kinh hãi vạn phần.

Phải biết, cho dù là Bách Thảo tiên nhân sở trường không phải là chiến đấu, nhưng đó thực sự cũng là cường giả cảnh giới Hóa Thần, đối mặt với một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan vậy mà thất thủ!

"A?"

Bách Thảo tiên nhân cũng một mặt kinh ngạc, không thể không vì đó mà ngẩn ngơ.

"Thật to gan!"

Thọ Thiên Lộc, Thái thượng trưởng lão của Vạn Bảo các sau khi thấy cảnh này thì cũng đột nhiên đứng dậy, khí thế trên người đột nhiên kéo lên, "Tiểu tử! lập tức quỳ xuống dập đầu xin lỗi, bằng không lão phu cam đoan, hôm nay ngươi không đi ra khỏi Thiên Hương lâu này được!"

Oanh!

Sau khi lời nói của Thọ Thiên Lộc rơi xuống, một cỗ khí tức cường hãn vô song trong nháy mắt bao phủ lên toàn bộ Thiên Hương lâu, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn:

"Vị này dường như là Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các, Thọ lão tiền bối!"

"Thọ lão tiền bối không hổ là tồn tại xếp hạng ba vị trí đầu trên tinh vực Thiên Huyền chúng ta, thực lực thật là đáng sợ!"

"Vị Diệp đại sư này tuy rằng sâu không lường được, thế nhưng đối mặt với hai vị cảnh giới Hóa Thần, chỉ sợ cũng chỉ có thể dập đầu nhận thua a?"

...

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không khẽ chau mày, Thọ Thiên Lộc này chính là cường giả cảnh giới Hóa Thần hàng thật giá thật, hơn nữa chiến lực chắc còn trên cả Bách Thảo tiên nhân!

Lấy thực lực hôm nay của hắn, đối phó một tên cường giả cảnh giới Hóa Thần có lẽ còn có chút phần thắng, cùng lúc đối phó với hai tên vậy thì có chút khó khăn.

Tuy nhiên, dập đầu xin lỗi khẳng định là không thể nào!

Ngay tại lúc Diệp Trần chuẩn vị sử dụng tất cả át chủ bài, chuẩn bị liều một phen, không nghĩ tới Bách Thảo tiên nhân chợt ngăn lại Thọ Thiên Lộc đang trong trạng thái lúc nào cũng có thể ra tay, chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Trần, cười ha hả nói:

"Nếu như lão phu không có nhìn lầm, thực lực của tiểu hữu chỉ có ở cảnh giới Kim Đan tầng năm a? Thậm chí ngay cả thiên tài tuyệt đỉnh của Vô Cấu thánh điện đều có thể dễ dàng đánh bại, thực lực của tiểu hữu quả nhiên làm cho người bội phục!"

Diệp Trần thấy Bách Thỏa tiên nhân dường như cũng không hề tức giận, ngược lại đôi mắt còn sáng lên, lộ ra vẻ vui mừng thì trong lòng cũng âm thầm buồn bực, thế là thuận miệng nói:

"Là hắn quá phế vật thôi!"

"Phốc!"

Vô Ngân công tử ở đằng sau nghe thấy lời này thì lập tức tức giận đến phun ra một ngụm máu tươi, lại thêm vừa rồi đã bị trọng thương thế là nghiêng đầu một cái vậy mà trực tiếp ngất xỉu.

Bách Thảo tiên nhân thấy thế thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ thất vọng, ngược lại lại nhìn về phía Diệp Trần, chắp tay nói:

"Vừa rồi quả thật là chúng ta thất lễ trước, còn xin tiểu hữu chớ trách, lão phu thay Vô Ngân công tử hướng tiểu hữu bồi tội!"

Xoạt!

Lời này của Bách Thảo tiên nhân vừa thốt ra, mọi người ngay lập tức càng thêm choáng váng, theo lý thuyết, lấy thân phận của Bách Thảo tiên nhân thì cho dù thực lực đối phương không yếu thì cuối cùng vẫn chỉ là tiểu bối, cần gì phải hạ mình xin lỗi hắn như thế?

Diệp Trần cũng không thể không chau mày lại, thản nhiên nói:

"Xin lỗi thì không cần! Ngươi có mục đích gì, còn xin nói thẳng đi!"

Bách Thảo tiên nhân lập tức xấu hổ cười một tiếng, "Thôi được! Tiểu hữu đã thẳng thắn như vậy, vậy thì lão phu cũng nói thẳng!"

"Thật ra thì hôm nay lão phu tới tinh vực Thiên Huyền chính là vì di tích của Tạo Hóa thiên quân mà đến!"

Oanh!

Bách Thảo tiên nhân vừa mới nói xong, ngoài Diệp Trần vẫn có vẻ mặt bình thản như cũ ra thì những người còn lại ngay lập tức sôi trào.

"Tạo Hóa thiên quân? Đây chính là một vị đại nhân vật truyền kỳ nhất từ gần vạn năm tới nay của tinh vực Thiên Huyền chúng ta a!"

"nghe nói ở ba ngàn năm trước, vị Tạo Hóa thiên quân này trong một lần hành động thống nhất gần trăm cái tinh vực xung quanh! Ở thời đại của vị Tạo Hóa thiên quân kia, tinh vực Thiên Huyền chúng ta tấn thăng làm tinh vực cấp sáu, ở toàn bộ Tu Chận giới đều có một chỗ cắm dùi!"

"Chỉ tiếc, Tạo Hóa thiên quân cuối cùng xung kích lên cảnh giới Phản Hư thất bại, mà sau khi lão nhân gia ông ta chết, tinh vực Thiên Huyền chúng ta cũng dần dần xuống dốc, lúc này mới rơi vào tình cảnh như thế này! "

"Liên quan tới di tích Tạo Hóa thiên quân, ngoại giới vẫn luôn có lưu truyền, đáng tiếc chăng rqua chri là nghe nhầm đồn bậy thôi, từ xưa tới nay chưa từng có ai thực sự phát hiện, chẳng lẽ cuối cùng đã để Bách Thảo tiên nhân tìm được?"

"Bách Thảo tiên nhân có thân phận bực nào? Chắc là sẽ không nói dối lừa gạt mọi người a?"

...

Mọi người bàn tán sôi nổi, càng nói càng kích động.

Bách Thảo tiên nhân sớm đoán được phản ứng của mọi người, hai tay giơ lên hơi đè xuống, cất cao giọng nói:

"Các vị! Di tích Tạo Hóa thiên quân này hoàn toàn chính xác đã tìm được, hơn nữa lão phu cũng sẽ không tư tàng, nguyện ý chia sẻ vị trí của di tích với mọi người!"

Oanh!

Lời này của Bách Thảo tiên nhân vừa nói ra, mọi người ngay lập tức càng thêm kích động, ngay cả đại nhân vật như Phủ chủ Xích Dương phủ và chưởng môn Hồng Thiên phái, tất cả cũng đều thi nhau đứng lên:

"Bách Thảo tiên nhân không hổ là đại nhân vật tới từ Đan vực, quả nhiên rất có nghĩa khí!"

"Thật hay giả? Đây chính là di tích của Tạo Hóa thiên quân a!"

"Việc này chỉ sợ cũng không có đơn giản như vậy!"

...

Mọi người thi nhau khe khẽ bàn luận, tuyệt đại đa số người đều ôm thái độ hoài nghi.

Dù sao tại Tu Chân giới, người không vì mình thì trời tru đất diệt, bọn họ cũng không tin tưởng Bách Thảo tiên nhiên sẽ tốt bụng tới như vậy.

Đối mặt với hoài nghi của mọi người, Bách Thảo tiên nhân mỉm cười, lại nói tiếp:

"Ta biết trong lòng mọi người có rất nhiều nghi hoặc, lão phu cũng không dối gạt mọi người!"

"Di tích Tạo Hóa thiên quân này, tuy rằng đã tìm được, thế nhưng là lối vào bị Tạo Hóa thiên quân thiết hạ một đạo cấm chế cực kỳ cường đại, chỉ có tu sĩ có cảnh giới dưới cảnh giới Nguyên Anh mới có thể tiến vào bên trong!"

"Nếu như cưỡng ép để vào trong đó mà nói, toàn bộ di tích sẽ tự động hủy diệt, cho dù là cường giả cấp bậc Phản Hư chân quân cũng không có cahcs nào tiến vào bên trong..."

Sau khi nghe Bách Thảo tiên nhân giải thích một phen, mọi người ngay lập tức giật mình, mà Diệp Trần cuối cùng cũng hiểu ra, lão nhân này vì sao bỗng nhiên nhiệt tình với hắn như vậy.

Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư này hiển nhiên có lẽ là Bách Thảo tiên nhân cố ý mời đến, vì hắn tiến vào trong di tích của Tạo Hóa thiên quân tìm kiếm bảo tàng trong đó.

Bởi vì hai người đều là thiên tài kiệt xuất nhất bên trong Vô Cấu thánh diện, hơn nữa cũng đều có tu vi cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, vừa vặn phù hợp với yêu cầu tiến vào di tích.

Mà bây giờ, Diệp Trần lấy tu vi cảnh giới Kim Đan trung kỳ đánh bại Vô Ngân công tử một cách dễ dàng, hiển nhiên càng là đối tượng thích hợp tiến vào di tích!

Quả nhiên, sau khi Bác Thảo tiên nhân nói xong thì quay ngược lại nhìn về phía Diệp Trần, khẽ mỉm cười nói:

"Diệp tiểu hữu, không bằng chúng ta tới làm giao dịch! Ta có thể nói cho ngươi phương pháp tiến vào di tích, làm trao đổi, ngươi phải giúp ta lấy một vật!"

"Chỉ cần ngươi đáp ứng việc này, chẳng những chuyện vừa rồi chúng ta có thể xóa bỏ, ngươi ở trong di tịch đạt được những thứ tốt khác thì toàn bộ đều thuộc về ngươi, ý của ngươi thế nào?"

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, hứa hẹn của Bách Thảo tiên nhân này hắn sẽ không có dễ dàng tin tưởng như vậy, tuy nhiên di tích Tạo Hóa thiên quân này, hắn ngược lại thật sự cảm thấy rất hứng thú, nói không chừng ở trong này còn có thể tìm ra linh vật cứu chữa tàn hồn của Hi Nguyệt, đi xem một chút cũng không sao.

"Thành giao!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK