Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 511 Muôn người chú ý

Lúc giọng nói này vang lên giống như còn ở cách xa ngoài ngàn mét, thế nhưng ngay sau khi kết thúc câu nói này thì cũng đã gần ở bên tai.

"Ngươi...ngươi là ai?"

Tên Tử tước Huyết tộc kia chỉ cảm thấy hoa mắt, phía trước đã xuất hiện thân ảnh của một thiếu niên, lập tức dọa đến hắn vội vàng từ dưới đất nhảy lên một cái, mặt mũi đầy vẻ cảnh giác nói.

"Ngươi còn chưa đủ tư cách biết tên của ta!"

Giọng nói lạnh lùng của thiếu niên này rơi xuống, thuận tay vung lên, trong nháy mắt Tử tước Huyết tộc bị một cỗ chưởng lực cường đại rõ ràng đập thành một bãi thịt nát, chết không thể chết lại.

"Cái gì!"

Nhìn thấy cảnh tưởng kinh khủng mà quỷ dị này, chẳng những hai tên cao thủ khác của Huyết tộc bị dọa đến choáng váng, ngay cả năm tên tinh anh của Thần Long vệ cũng là trợn mắt há hốc mồm.

Phải biết, Tử tước Huyết tộc ở trước mắt này, đây chính là cường giả câp bậc Thánh Cảnh!

Năm người bọn họ cùng nhau đều không chịu nổi mười chiêu của đối phương, thế mà lại bị thiếu niên đột nhiên xuất hiện này dùng một chưởng thuận tay đập chết.

Thực lực của thiếu niên này cao đến cỡ nào?

Sau khi hai gã cao thủ khác của Huyết tộc kịp phản ứng thì quay người muốn chạy trốn, đáng tiếc còn chưa đợi bọn họ di chuyển bước chân thì đã bước theo bước chân của Tử tước Huyết tộc trước đó.

"Ngài...ngài là Diệp tướng quân?"

Năm tên tinh anh của Thần Long vệ, rất nhanh đã có người nhận ra thân phận của người thiếu niên trước mắt này, tự nhiên chính là Diệp Trần.

"Là ta!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, đồng thời lại thuận tay vung lên, từng đạo chân nguyên tinh thuần trực tiếp rót vào trong cơ thể của năm người.

Năm người lập tức chấn động tinh thần, vốn là đã không có cách nào động đậy, trong nháy mắt cảm thấy thương thế tốt hơn bảy tám phần, đã có thể từ dưới đất đứng dậy.

Năm người vừa mừng vừa sợ, ngay lập tức đứng thẳng, thi nhau hướng về phía Diệp Trần làm một cái quân lễ theo đúng tiêu chuẩn, "Chào thủ trưởng!"

Năm người này chịu sự quản lý của Thần Long vệ, mà Diệp Trần bây giờ trên danh nghĩa là lãnh đạo tối cao nhất của Thần Long vệ, tự nhiên cũng chính là người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ.

Diệp Trần khoát tay áo, lại từ bên trong Càn Khô Trạc lấy ra một bình Bồi Nguyên đan, trực tiếp ném cho cô gái trẻ trước đó suýt chút nữa thì bị Tử tước của Huyết tộc xâm phạm, nói:

"Những đan dược này, mỗi người các ngươi sử dụng một viên, không quá ba ngayfm thương thế bên trong cơ thể chắc là có thể khỏi hẳn!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lại tiếp tục hướng về phương hướng Tây Nam đi tới.

"Diệp tướng quân, ngài đây là muốn đi nơi nào?"

Sau khi cô gái trẻ kia nhận được đan dược thì lập tức nhịn không được hỏi tới một câu.

Sau khi hỏi xong thì cô gái này lại hối hận, vị trước mắt này thế nhưng là đệ nhất nhân của Hoa Hạ, nhân vật cấp độ Tiên Nhân, hắn muốn đi đâu thì chính mình có tư cách gì mà đi hỏi như vậy.

Ngay tại lúc cô gái này đang thấp thỏm thì bước chân của Diệp Trần dừng lại, mở miệng nhàn nhạt nói:

"Ta đi giết Huyết Hoàng!"

Nói xong lời này, Diệp Trần vừa bước ra một bước, khoảnh khắc tiếp theo thì người đã bước ra bên ngoài được ngàn mét!

Để lại vẻ mặt kinh ngạc của năm người, sau khi sửng sốt một lúc lâu, lập tức mọi người mừng như điên, "Diệp tướng quân rốt cuộc muốn xuất thủ sao?"

"Ta sớm đã nói rồi, Diệp tướng quân làm sao có thể sợ hãi lũ quái vật hút máu kia được!"

"Diệp Tướng quân tất thắng!"

...

Cùng lúc đó ở trên diễn đàn của thế giới bóng tối đã có thông báo mới.

"Diệp Cuồng Tiên đệ nhất nhân Hoa Hạ rốt cuộc ứng chiến!"

"Tin tức này là do bên trong cao tầng của Hoa Hạ Thần Long vệ truyền tới, sẽ không có sai!"

"Lão tổ tông của Huyết tộc phương tây là một lão quái vật đã sống tới mấy trăm năm! Một thiếu niên thiên kiêu, đệ nhất nhân Hoa Hạ! Các ngươi cùng nói xem một chút, tỷ lệ thắng của ai sẽ lớn hơn đây? "

Không biết là ai ném ra ngoài một vấn đề như thế, lập tức đưa tới trận thảo luận kịch liệt của tất cả mọi người.

"Nếu như luận về chiến tích thì tự nhiên là Diệp Cuồng Tiên! Cái tên này từ khi thành danh đến nay thế nhưng là chưa từng thua trận một lần nào! Trước đó ở đảo Lang Vương càng là một hơi giết chết bốn vị Tiên Nhân với hơn mười vị cường giả Thần Cảnh!"

"Không sai! Ngay cả bom nguyên tử do Mỹ quốc sử dụng cũng không thể đưa người này vào chỗ chết, thực lực của người này quả thực sâu không lường được!"

"Ta thấy chưa chắc! Diệp Cuồng Tiên hoàn toàn chính xác được coi là mấy trăm năm ra bất thế kỳ tài, thực lực cũng hoàn toàn xứng đáng được xưng tụng là kinh khủng, thế nhưng lão Huyết Hoàng kia cũng không phải là đèn đã cạn dầu!"

"Không sai! Lão Huyết Hoàng biết rõ thực lực của Diệp Cuồng Tiên, vậy mà vẫ còn dám mở miệng khiêu chiến, đủ để chứng minh thực lực của hắn cũng không kém hơn Diệp Cuồng Tiên là bao!"

"Có đạo lý a! Như vậy xem ra, thực lực của hai người ai cao ai thấp thật đúng là không dám bình luận phán đoán a!"

"Cho dù nói như thế nào thì một trận chiến này chắc chắn là một trận chiến đặc sắc mà trước nay chưa từng có! Chỉ sợ so với đấu pháp của các cường giả Tiên Nhân của mỗi một quốc gia lớn trong thế chiến thứ hai còn phải đắc sắc hơn!"

...

Theo tin tức Diệp Trần nghênh chiến Huyết Hoàng được truyền ra, không những đưa tới oanh động trong thế giới bóng tối mà ngay cả cao tầng của mỗi một quốc gia lớn sau khi nghe nói thì cũng thi nhau điều chỉnh vệ tinh của riêng phần mình đến trên đỉnh Everest, mật thiếu chú ý nhất cử nhất động ở nơi này.

Nơi ở của Diệp Vô Thương tại Mỹ quốc, "Ta sớm đã biết, thằng con hoang này chắc chắn sẽ ra tay! Như thế cũng tốt, vừa vặn có thể để cho ta xem thật kỹ một chút hai người bọn họ đến tột cùng cường đại tới mức độ nào?"

Diệp Vô Thương sau khi biết được tin tức Diệp Trần muốn quyết chiến với Huyết Hoàng trên đỉnh núi Everest thì không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, lập tức hướng về Tần Trí ở một bên nói:

"Em họ, ngươi lập tức liên hệ Pol cho ta! Để hắn truyền lại hình ảnh thời gian thực từ vệ tinh tới bên này của chúng ta, ta muốn nhìn thấy bọn họ quyết đấu trước!"

...

Tổng bộ của giáo đình phương Tây, Phạm Đế Cương, Âu Châu, "Đã nhanh hơn hai trăm năm rồi! Một lần quyết chiến cấp bậc như thế này vẫn là ở hơn một trăm năm trước!"

Một giọng nói nặng nề già nua, từ sâu trong đại điện của Giáo Đình du du dương dương truyền tới.

Nói chuyện là một ông lão người da trắng tóc bạc trắng xóa, mặc một bộ trường bào màu trắng rất đơn giản, tuy rằng nhìn qua giống như đã gần đất xa trời, thế nhưng lại lộ ra một cỗ khí thế cường đại khó mà hình dung, gần như có thể khiến cho người ta phải ngạt thở!

Mà ở bên cạnh ông lão người da trắng này còn có mấy người đang rất cung kính đứng ở nơi đó.

Trong mấy người đứng ở vị trí cuối cùng là một ông lão toàn thân mặc áo bào màu vàng kim, nếu có giáo đồ ở đây thì có thể liếc mắt là nhận ra người trước mắt này chính là Giáo Hoàng Sử Đế Phân Nhất Thế của Giáo Đình!

Chỉ có điều, lúc này vị Giáo Hoàng này ở bên trong mọi người, có vẻ như có địa vị tồn tại thấp nhất!

Hóa ra, Giáo Đình phương Tây còn có phân chia nội đình với ngoại đình, Giáo Hoàng ngoại đình là mặt hướng về phía người dân bình thường, nói là một con rối cũng không quá đáng chút nào.

Mà chân chính nắm giữ thực quyền của Giáo Đình phương Tây thì là Giáo Hoàng nội đình, cũng chính là ông lão người da trắng nói chuyện trước đó.

"Nhớ rõ một lần đó, là sư phụ của ta cũng chính là Giáo Hoàng tiền nhiệm của Giáo Đình chúng ta, cũng là đối chiến với cường giả đệ nhất Hoa Hạ!"

Ông lão người dan trắng lần nữa chậm rãi mở miệng, "Trận chiến đó, hai người đánh tới tận hơn một tháng, sư phụ của ta cuối cùng lấy ưu thế nhỏ yếu đánh bại cường giả Hoa Hạ kia, đồng thời giết chết người đó, từ đó về sau Hoa Hạ mới trở thành thuộc địa của chúng ta..."

Nói đến đây, ông lão người da trắng lộ ra vẻ tưởng niệm quá khứ, thổn thức không thôi một lúc.

"Sư phụ, vậy ngài cảm thấy lần này, hai người lão Tra Lý và Diệp Cuồng Tiên kia thì ai có phần thắng lớn hơn đây?"

Có người nhịn không được mở miệng nói.

Không nghĩ tới, lão Giáo Hoàng lại lắc đầu nói:

"Việc này ta cũng không đoán được! Dù sao ta và lão Tra Lý kia đã hơn một trăm năm chưa hề giao thủ, thực lực của hắn hôm nay như thế nào thì ta cũng thật khó có thể đoán ra được!"

"Tuy nhiên bằng vào những gì ta hiểu về hắn, nếu như không có hoàn toàn chắc chắn thì hắn chắc chăn sẽ không chủ động khiêu chiến!"

"Cho nên, kết quả của một trận chiến này như thế nào, ta bây giờ cũng rất tò mò!"
Chương 512 Đại chiến bắt đầu!

Trên đỉnh núi Everest, Huyết Hoàng Tra Lý Cửu Thế vẫn như cũ lẳng lặng xếp bằng ở trên đỉnh núi.

Tuy nhiên, lúc này ở trong phạm vi mười mấy dặm gần Everest, gần như trên mỗi một ngọn núi đều có bóng người nhốn nháo.

Hóa ra, sau khi biết Diệp Trần ứng chiến thì các cường giả võ đạo ở khắp các nơi trên thế giới đều thi nhau suốt đêm đi qua.

Dù sao, một trận chiến này tuyệt đối được xưng tụng là một trận chiến khoáng cổ thước kim!

Chí ít có một không hai trong vòng trăm năm qua!

"Thời gian ba ngày liên tiếp trôi qua rồi mà Diệp Cuồng Tiên này thế nào còn chưa có đến?"

"Sẽ không phải là lâm trận rút lui chứ?"

"Đạt tới loại tồn tại cấp bậc này, cũng không đến nỗi nói không giữ lời, vẫn là chờ một chút đi!"

...

Chớp mắt một cái, lại đợi trọn vẹn hẳn một ngày, Diệp Cuồng Tiên vẫn không có xuất hiện.

Lần này, chẳng những mọi người ở xung quanh thi nhau mắng to, ngay cả Tra Lý Cửu Thế cũng có chút không kiên nhẫn.

"Hừ!"

Tra Lý Cửu Thế bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đứng dậy, mọi người xung quanh nhìn thấy động tĩnh bên này cũng lập tức nhao nhao đứng lên.

"Các vị, Diệp Cuồng Tiên thất ước không đến, vậy bản hoàng cũng chỉ có tự mình đến nhà đi tìm hắn! Có ai bằng lòng quan chiến thì xin theo cùng ta đi!"

Mọi người cũng đều đang kìm nén đầy bụng tức giận, nghe được lời nói này của Tra Lý Cửu Thế thì lập tức thi nhau đồng ý.

Tuy nhiên, lúc mọi người ở đây chuẩn bị rời khỏi Everest xuất phát tiến vào cảnh nội Hoa Hạ thì một giọng nói cuồng tiếu từ nơi xa truyền đến, "Lão Tra Lý! Vì thanh trừ những tử tôn đời sau của ngươi, thật đúng là phí hết ta rất nhiều công phu a!"

Giọng nói giống như thần lôi trên chín tầng trời, từ nơi xa cuồn cuộn mà đến, những băng tuyết ở trên đỉnh núi cao kia đều bị thanh âm này chấn động đến thi nhau vỡ nát ra, thậm chí có nhiều nơi đã bắt đầu xuất hiện tuyết lở!

Dù là những người ở đây đều là cường giả võ đạo đỉnh cấp trên thế giới, cũng bị giọng nói có thanh âm khủng bố này làm cho kinh hãi vẻ mặt thi nhau thay đổi lớn.

"Mau nhìn! Là Diệp Cuồng Tiên!"

"Hắn rốt cuộc đã đến!"

"Ồ! Trong tay hắn hình như còn mang theo một người!"

...

Dưới tiếng kinh hô của mọi người, chỉ thấy, hơn mười dặm có một bóng người gầy yếu đang chậm rãi đạp không mà đến, trong tay lại còn sách theo một người không biết là còn sống hay đã chết.

Rất nhanh, cái bóng người kia rốt cuộc đã đi tới trước mặt mọi người, bỗng nhiên chính là Diệp Trần.

Mà lúc này trong tay hắn sách theo là một người đàn ông trung niên da trắng có khí tức uể oải.

"Huyết Hoàng đại nhân! Cứu ta!"

Người đàn ông trung niên da trắng kia sau khi nhìn thấy Tra Lý Cửu Thế thì lập tức vội vàng lớn tiếng kêu cứu.

Mà ở trong đám người xung quanh cũng có người nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên da trắng này, "Vị này hình như là Công tước Khắc Lai Phu của Huyết tộc a?"

"Hắn làm sao lại rơi vào trong tay của Diệp Cuồng Tiên?"

"Các ngươi đây cũng không biết a? Huyết Hoàng Tra Lý vì bức bách Diệp Cuồng Tiên hiện thân cho nên phái những tên cao thủ của Huyết tộc tiến vào Hoa Hạ giết người, Công tước Khắc Lai Phu này chính là người đầu lĩnh!"

"Khó trách Diệp Cuồng Tiên này, chờ lâu như thế mới hiện thân, cái tên này, sẽ không phải là tiêu diệt toàn bộ cao thủ Huyết tộc xâm lấn Hoa Hạ rồi chứ?"

"Không cần phải nói, dựa theo tác phong trước kia của người này thì thật là có loại khả năng này!"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, sắc mặt Huyết Hoàng Tra Lý lại tái xanh, nhìn qua Khắc Lai Phu bị Diệp Trần xách trong tay như chó chết thì không thể không trầm giọng nói:

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi tốt xấu gì cũng là cường giả Tiên Nhân cấp một, cần gì phải chấp nhặt với một tên tiểu bối, không sợ mất thân phận của ngươi sao?"

"Thả Khắc Lai Phu ra, bản hoàng đến đường đường chính chính đánh một trận với ngươi!"

Đối mặt với phép khích tướng của Tra Lý Cửu Thế, Diệp Trần chỉ cười lạnh, chậm rãi giơ Khắc Lai Phu lên, nói:

"Giống cái loại rác rưởi như hắn, giết hắn ta đều ngại bẩn tay của ta! Tuy nhiên..."

Diệp Trần nói đến đây, dừng lại một chút, sát khí trên người bỗng nhiên tăng vọt, giọng nói cũng đề cao mấy phần, "Dám can đảm xâm phạm người Hoa Hạ chúng ta, tất phải giết!"

Giọng nói rới xuống cùng lúc đó bàn tay Diệp Trần bỗng nhiên nắm lại.

"A!!"

Cùng theo lấy một tiếng kêu thảm thiết thê lương, Công tước Khắc Lai Phu của Huyết tộc bị Diệp Trần rõ ràng bóp nát, trực tiếp hóa thành một đám sương máu!

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức xì xào bàn tán.

Mà cùng lúc đó, ở lúc Diệp Trần xuất hiện kia, mỗi loại vệ tinh lớn trên toàn cầu đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu truyền hình ảnh tới trước mặt cao tầng của các quốc gia, thậm chí ở trên diễn đàn của thế giới bóng tối cũng có cao thủ máy tính ngay lập tức trực tiếp kết nối đặt ở phía trên diễn đàn.

Nhìn thấy Diệp Trần vừa ra trận, một chưởng đã bóp nát Công tước Khắc Lai Phu cường giả nổi danh của Huyết tộc, trên diễn đàn của thế giới bóng tối lập tức sôi trào!

"Con mẹ nó! Không hổ là Diệp Cuồng Tiên! Vừa ra trận đã bá khí như thế!"

"Đây chính là Công tước Khắc Lai Phu, cường giả chỉ yếu hơn cảnh giới Tiên Nhân một chút mà thôi, thế mà lại bị một chưởng của hắn bóp nát!"

"Cái tên này quả nhiên vẫn hoàn toàn phách lối như trước đây a!"

...

Mà cùng lúc đó, nghe được câu kia của Diệp Trần, "Dám can đảm xâm phạm người của Hoa Hạ chúng ta, tất phải giết", tất cả các cao tầng của mỗi một quốc gia lớn cũng tương tự tất cả đều có vẻ mặt vô cùng khó coi, duy chỉ có các cao tầng của Hoa Hạ quốc thì mọi người đều có tinh thần phấn chấn, thi nhau vỗ tay bảo hay!

"Giết rất hay! Đám Huyết tộc rác rưởi này, mấy ngày nay khiến cho Hoa Hạ chúng ta đại loạn, tốt nhất giết sách tất cả bọn chúng!"

"Diệp tướng quân không hổ là thủ hộ thần của Hoa Hạ chúng ta a!"

"Có câu nói này của Diệp tướng quân, ta ngược lại muốn xem xem, sau này còn có thể lực nơi nào dám giương oai ở Hoa Hạ chúng ta!"

...

"Diệp Cuồng Tiên!"

Tra Lý Cửu Thế nhìn thấy Diệp Trần, thuận tay bóp nát Công tước Khắc Lai Phu thì lập tức tức giận đến hai mắt gần như muốn bắn ra đạn, không thể không hét lớn một tiếng, mấy ngọn núi xung quanh trong vòng mười mấy dặm đều được chấn động đến run lẩy bẩy, "Trước tiên ngươi giết cháu ngoại của ta! Lại giết con gái của ta! Bây giờ lại đồ tộc nhân của ta, bản hoàng hôm nay phải hút khô mỗi một giọt máu tươi trên người ngươi, sau đó chém ngươi thành muôn mảnh để cho linh hồn của bọn hắn cảm thấy được an ủi!"

Tra Lý Cửu Thế đã ở vào biên giới nổi khùng, sau khi rống lớn một hồi thì ngay lập tức như một con thú hoang hướng đánh về phía Diệp Trần!

Sưu!

Tốc độ của Tra Lý Cửu Thế quả là nhanh đến một cái mức độ cực kỳ kinh người, thậm chí tất cả mọi người ở đây, gần như không ai có thể thấy được rõ ràng thân ảnh của hắn, ở trong hình ảnh mà vệ tinh truyền về thì càng là căn bản không bắt lấy được thân ảnh của hắn, như kiểu đột nhiên biến mất trong không khí!

"Tốc độ này, thật sự quá khủng khiếp!"

Mà khi mọi người nhìn thấy rõ ràng thân ảnh kia một lần nữa thì Tra Lý Cửu Thế đã lao tới trước mặt Diệp Trần được mấy chục mét, "Đi chết đi!"

Tra Lý Cửu Thế không có bất kỳ một chút màu sắc nào, ngay lập tức chính là một quyền đánh tới!

Ầm ầm!

Một nắm đấm to lớn màu đỏ ngòm, trong nháy mắt giống như sao băng, hướng Diệp Trần hung hăng xông tới.

"Đến hay lắm!"

Diệp Trần hét lớn một tiếng, không tránh cũng chẳng né, đồng dạng cũng ra một quyền không có bất kỳ một chút màu sắc nào, hung hăng đánh tới.

Oanh long long long!

Hai quyền va chạm vào nhau thì ngay lập tức bắn ra sóng xung kích cường đại, giống như ngay cả không gian ở xung quanh đều muốn sụp đổ.

Bành!

Mấy ngọn núi có khoảng cách tương đối gần với hai người lập tức bị cỗ sóng xung kích cường đại kia trực tiếp nổ tung!

Mà một số các cao thủ cách gần đó nhìn thấy một màn khủng bố như thế thì ngay lập tức dọa đến thi nhau lùi lại về phía sau, sợ mình rơi vào hoàn cảnh trâu bó đánh nhau ruồi muỗi chết.

"Người nào thắng?"

Sau khi mọi người kinh ngạc, vội vàng thi nhau nhanh chóng nhìn vào bầu trời.

Chỉ thấy, Diệp Cuồng Tiên vẫn đứng ở tại chỗ mà Huyết Hoàng Tra Lý thì lại lùi lại hơn mười mét!

Thấy cảnh này, mọi người nhất thời ngạc nhiên lần nữa.
Chương 513 Thực lực của Huyết Hoàng

Phải biết, Huyết tộc thế nhưng vẫn luôn được biết đến bởi nhục thân cường đại.

Diệp Cuồng Tiên này thế mà so đấu ở bên trên lực lượng vậy mà thắng được Huyết Hoàng Tra Lý Cửu Thế!

Đây quả thực là làm cho người khó mà tin nổi!

Ngay cả Tra Lý Cửu Thế cũng có một mặt vẻ khiếp sợ.

Tuy rằng một quyền vừa rồi kia, hắn cũng không có bị thương, thế nhưng chính mình vẫn thật sự bị đối phương đánh lui.

Đây cũng chính là mang ý nghĩa lực lượng của đối phương còn ở phía trên!

Chẳng lẽ hắn cũng là người của Ma tộc hay sao?

Bằng không làm sao sẽ có nhục thân cường đại như thế?

Thật ra thì ngay cả Diệp Trần cũng đang ngầm nói âm thầm một tiếng may mắn, nếu không phải lúc trước hắn vừa mới luyện hóa một giọt long huyết, lực lượng nhục thân gia tăng lên thật lớn thì thật đúng là chưa chắc có thể thắng đối phương về mặt khí lực của nhục thân.

"Lão Tra Lý! Đây chính là thực lực của ngươi sao? Không thể không nói, ngươi thật sự quá yếu a!"

Diệp Trần mở miệng giễu cợt một câu, lập tức bước ra một bước, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ, sau một khắc đã xuất hiện ở trước mặt Huyết Hoàng Tra Lý.

"Ngươi cũng tới tiếp thử một quyền của ta xem!"

Oanh!

Diệp Trần cũng là tung ra một quyền, truyền bầu trời đột nhiên xuất hiện một cái nắm đấm to lớn màu đỏ thắm, mặc dù là do chân nguyên hóa thành, thế nhưng lại giống như thực chất, như vậy cũng đủ để nhìn ra sự cô đọng của chân nguyên Diệp Trần bây giờ, lại thêm tốc độ khủng bố như thế, tùy tiện một quyền, uy lực đã có thể so với một quả tên lửa đạn đạo!

Tra Lý Cửu Thế căn bản không tránh né kịp, vội vàng giơ hai tay lên.

Hô!

Sau một khắc, trước mặt Tra Lý Cửu Thế đột nhiên xuất hiện một cái tấm chắn hình cung màu máu, muốn ngăn cản một quyền cường hãn của Diệp Trần.

Đáng tiếc, không thể chèo chống được bao lâu.

Bành!

Trong nháy mắt tấm chắn màu máu kia bị lực của một quyền cường hãn này của Diệp Trần, trực tiếp đánh thành phấn vụn!

Ầm ầm!

Lực lượng mãnh liệt như vậy của hai người va chạm vào nhau một lần nữa, những ngọn núi ở xung quanh lại rung chuyển một trận nữa.

Sau một khắc, Tra Lý Cửu Thế liên tiếp lùi lại ra ngoài đến vài trăm mét, đầu đụng vào trên một ngọn núi.

Bành!

Ngọn núi này lại bị Tra Lý Cửu Thế trực tiếp va chạm sụp đổ hóa thành vỡ nát, hơn nữa cả người của hắn cũng bị lún sâu vào trong lòng lúi.

Mọi người thấy cảnh này thì lập tức lại xì xào bàn tán, "Không phải chứ, lão Huyết Hoàng hoàn toàn bị áp chế!"

"Diệp Cuồng Tiên này cũng quá mạnh a?"

Huyết Hoàng có vẻ như không hề có lực hoàn thủ a!

...

Chẳng những mọi người ở đây có chút ra ngoài ý định, ngay cả cao tầng của các quốc gia đang xem trực tiếp từ vệ tinh cũng rất là kinh ngạc.

Vốn bọn họ còn trông cậy vào lão Huyết Hoàng cho dù không giết chết được Diệp Cuồng Tiên thì ít nhất cũng có thể đối với hắn tạo ra một số uy hiếm, thế nhưng lại không ngờ rằng, vậy mà thế cục lại thiên về một bên!

Một quyền của Diệp Trần đánh Huyết Hoàng Tra Lý lún sâu vào trong núi, bây giờ vẫn còn chưa rõ là sống hay chết.

"Chẳng lẽ... cứ kết thúc như vậy sao?"

Tất cả mọi người đều choáng váng, cảm giác trận đại chiến kinh thế này giống như là một trò cười.

Duy chỉ có ở trong Giáo Đình phương Tây, vị lão Giáo Hoàng kia nhìn qua hình ảnh ở trên màn ảnh được truyền đến thì mở miệng nói:

"Không nghĩ ra lực lượng nhục thể của Diệp Cuồng Tiên này, vậy mà cường hãn như thế, tuy nhiên thực lực của lão Tra Lý không thể chỉ có như thế này!"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, chỉ thấy trong màn hình, Tra Lý Cửu Thế đã từ bên trong ngọn núi kia nhẩy ra, vậy mà cười lên ha hả, "Diệp Cuồng Tiên! Ta không thể không thừa nhận là ta đã coi nhẹ ngươi!"

"Không nghĩ tới, ngươi vậy mà có được lực lượng nhục thể khủng bố đến như vậy!"

"Tiếp xuống, xem ra bản hoàng cũng phải nhiêm túc đối đãi!"

Sau khi nói xong lời này, Huyết Hoàng Tra Lý bỗng nhiên ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, "Huyết Thần Chi Thể!"

Oanh!

Theo Tra Lý Cửu Thế quát to một tiếng, thân thể của hắn vậy mà bắt đầu nhanh chóng bành trướng, hơn nữa máu tươi từ trong thể nội tràn ra, chỉ trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ toàn thân là máu cao tới hơn mười mét, thân thể dường như cũng đã hoàn toàn hóa lỏng!

"Tới đi, Diệp Cuồng Tiên, để cho ta nhìn xem thực lực của ngươi đến tột cùng là mạnh tới cỡ nào!"

Tra Lý Cửu Thế kia cả người đầy máu mở miệng nói chuyện, giọng nói khàn khàn trầm thấp, lại đấm ra một quyền!

Ầm ầm!

Cánh tay của Huyết Hoàng bỗng nhiên dài ra, đạt tới chiều dài đến hơn trăm mét, rồi mới xuất ra một quyền như tia chóp đã vọt tới trước mặt Diệp Trần.

"Hừ!"

Diệp Trần ngang nhiên không sợ, cũng đưa tay xuất ra một quyền.

Không nghĩ tới, quyền to lớn kia được ngưng tụ từ huyết dịch, ở dưới một chưởng này của Diệp Trần vậy mà lập tức xuất hiện một cái lỗ thủng rất lớn! Chẳng những quyền kình của Diệp Trần trong nháy mắt tan biến mà Tra Lý thì thuận theo đó, bỗng nhiên nắm chặt, "Huyết Giới Lao Lung!"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Diệp Trần lập tức bị một quả cầu máu màu đỏ tươi kia trong nháy mắt vây bọc ở bên trong!

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi bị lừa rồi! Ha ha ha!"

Huyết Hoàng Tra Lý lập tức đắc ý cười lớn một hồi, mọi người vậy xem cũng nhanh chóng nhìn vào, lúc này mới phát hiện chưởng máu to lớn kia đã biến thành một quả cầu máu bao vây Diệp Trần vào trong đó giống như một cái lồng giam rất lớn!

Rầm rầm rầm!

Diệp Trần liên tiếp tung ra mấy quyền, thế nhưng quả cầu máu kia vậy mà cứng cỏi vô cùng, ở dưới công kích cường đại của Diệp Trần không ngừng biến thành các loại hình dạng kỳ quái, nhưng cái chính là không cách nào đánh vỡ được nó!

"Chịu chết đi!"

Tra Lý Cửu Thế bỗng nhiên lại quát lớn lên một tiếng nữa, cả người vậy mà theo cánh tay cũng chậm rãi dung nhập vào bên trong quả cầu máu đó.

Tra Lý Cửu Thế này vậy mà dùng chính thân thể của mình sau khi hóa lỏng rõ ràng vây Diệp Trần vào bên trong!

Mọi người ở xung quanh nhìn lên quả cầu máu to lớn có đường kính dài đến hơn trăm mét ở trên bầu trời, sắc mặt của mọi người lập tức đại biến, lộ ra thần sắc khó có thể tin.

"Đây mới là thực lực chân chính của lão Huyết Hoàng sao?"

"Hắn vậy mà...biến thành một quả cầu máu?"

"Quả thực quá đáng sợ!"

...

Lão Giáo Hoàng bên trong Giáo Đình phương Tây tháy cảnh này thì cũng không thể không mở miệng cảm thán, "Huyết mạch bất diệt, nhục thân bất tử! Đây mới là hình thái cuối cùng của Huyết tộc a!"

"Nghĩ lại năm đó, thực lực của ta tuy rằng cao hơn lão Tra Lý này, nhưng cũng không có cách nào diệt sát hắn!"

"Đây cũng là chỗ cường đại của Huyết tộc, một khi tu luyện thành Huyết Thần Chi Thể, chỉ cần huyết mạch bất diện thì không có cách nào hoàn toàn giết chết hắn, hơn nữa thương thế bình thường đối với bọn hắn mà nói, căn bản không đau không ngứa không tính là gì!"

"Diệp Cuồng Tiên này chủ quan lại bị lão Tra Lý nuốt vào cơ thể, chỉ sợ phải ăn đau khổ lớn a!"

...

Mà lúc này, ở bên trong quả cầu máu to lớn kia nghiễm nhiên đã trở thành một phương tiểu thế giới, vây Diệp Trần ở trong đó.

"Diệp Cuồng Tiên, bây giờ ngươi có cảm thấy lực lượng của mình đang bị thôn phệ dần dần bị suy yếu đi hay không? Khặc khặc! Ở bên trong Huyết giới này thì ta chính là chúa tể, ta là tồn tại vô địch!"

Trong quả cầu máu đột nhiên xuất hiện thân ảnh của Huyết Hoàng Tra Lý đối với Diệp Trần cười như điên nói.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, thân thể giống như thuấn di giết tới trước mặt Tra Lý Cửu Thế rồi mới trực tiếp tung ra một quyền.

Bành!

Ra ngoài ý định, Huyết Hoàng Tra Lý vậy mà không có một chút sức chống cự nào, hoặc có thể nói hắn căn bản không cần phải chống cự đã bị một quyền của Diệp Trần trực tiếp oanh nổ!

"Ừm?"

Một quyền của Diệp Trần đánh bại Tra Lý Cửu Thế, lông mày lại nhíu chặt hơn, chỉ thấy ở một bên khác, thân ảnh của Tra Lý Cửu Thế nổ tung ra, đã ngưng tụ lại thành hình một lần nữa!

"Khặc khặc! Bản hoàng nói rồi, ở trong Huyết giới này, bản hoàng chính là tồn tại vô địch!"

"Ngươi chẳng những không giết chết được ta, hơn nữa mỗi một lần công kích ta, lực lượng sẽ bị ta thôn phệ một phần, thẳng đến đưa ngươi hoàn toàn biến thành thức ăn của ta! Kiệt kiệt kiệt!"
Chương 514 Kịch chiến

Ngoại giới, mọi người vây xem đã hoàn toàn không cách nào cảm ứng được tình huống bên trong quả cầu máu, chỉ có thể mơ hồ nghe được tiếng cuồng tiếu của Huyết Hoàng Tra Lý.

"Không nghĩ tới vậy mà xoay ngược tình thế!"

"Diệp Cuồng Tiên lần này chỉ sợ gặp phải xui xẻo!"

"Lão Huyết Hoàng không hổ là cường giả cấp Tiên Nhân uy tín lâu năm, thực lực quả nhiên kinh khủng!"

...

Bên trong quả cầu máu, "Diệp Cuồng Tiên! Không cần phải giãy dụa phản kháng, nếu như ngươi nguyện ý trở thành Huyết Nô của bản hoàng, bản hoàng ngược lại có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng! Dù sao máu tươi mỹ vị giống như của ngươi, bản hoàng cũng không bỏ được mà cứ nuốt ngươi đơn giản như vậy!"

Huyết Hoàng Tra Lý cười ha ha, như thể đã cầm chắc thắng lợi trong tay.

Không nghĩ tới, hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, lập tức nở nụ cười lạnh.

"Ngươi cười cái gì?"

Huyết Hoàng Tra Lý thấy thế thì lập tức quát lớn một tiếng.

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Ta cười ngươi chẳng qua tu luyện chỉ là Huyết Luyện thuật cấp thấp nhất của Ma tộc vậy mà cũng dám ở trước mặt bản Đế nói khoác mà không biết ngượng!"

"Chỉ là một quả cầu máu cũng muốn vây nhốt được ta sao? Thật sự là không biết mùi vị!"

Giọng nói rơi xuống, bàn tay Diệp Trần bỗng nhiên xòe ra, trong lòng bàn tay ngay lập tức xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ thắm.

Nhìn thấy ngọn lửa này xuất hiện, con ngươi của Tra Lý Cửu Thế rõ ràng co rụt lại, "Ngươi đây là...Tam Muội chân hỏa của Đạo gia?"

Tuy rằng thế nhân đều biết, vị đệ nhất nhân của Hoa Hạ này am hiểu dùng lửa, thế nhưng người có thể nhận ra Tam Muội chân hỏa lại cũng không nhiều!

Mà sở dĩ Huyết Hoàng Tra Lý nhận ra đó là bởi vì hắn biết rõ, Tam Muội chân hỏa là khắc tinh của Huyết tộc bọn hắn!

Tuy nhiên, sau khi Huyết Hoàng Tra Lý chỉ hơi khiếp sợ thì ngay lập tức đã khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh trước đó, "Diệp Cuồng Tiên! Tam Muội chân hỏa hoàn toàn chính xác có hiệu quả khắc chế đối với tộc ta, tuy nhiên chỉ bằng chút ngọn lửa đó của ngươi cũng muốn phá vỡ Huyết giới của bản hoàng? Quả thực chính là mơ mộng hão huyền!"

"Thật sao?"

Diệp Trần cười lạnh, trực tiếp nắm chắc quả đấm.

Hô!

Tam Muội chân hỏa trong nháy mắt bao khỏa nắm đấm của Diệp Trần lại.

Oanh!

Diệp Trần lại tung ra một quyền.

Xì xì xì ~

Huyết dịch xung quanh họ lập tức bị Tam Muội chân hỏa đốt cháy cả một mảnh, lộ ra một cái lỗ thủng lớn.

Tuy nhiên rất nhanh huyết dịch ở nơi khác đã thi nhau tới lấp vào chỗ đó, chỉ chốc lát đã lấp kín cái lỗ thủng này vào.

Thấy cảnh này, Huyết Hoàng Tra Lý lập tức nhịn không được mà cười lên ha hả, "Ta nói rồi mà, chỉ bằng chút Tam Muội chân hỏa đó của ngươi cũng muốn phá vỡ Huyết Giới Lao Lung của ta, đúng là mơ mộng hão huyền!"

Diệp Trần lắc đầu, dường như cũng đồng ý với cách nói của Huyết Hoàng Tra Lý, "Hoàn toàn chính xác! Chút Tam Muội chân hỏa như vậy hoàn toàn chính xác không có cách nào mở ra quả cầu máu này của ngươi, thế nhưng nếu như thế này..."

Nói đến đây, khóe miệng Diệp Trần nhếch lên, lộ ra nụ cười trêu tức, rồi chậm rãi mở miệng nói ra:

"Chân, Hỏa, Phần, Thiên!"

Hô hô hô!

Theo giọng nói này của Diệp Trần rơi xuống, từ trong cơ thể hắn trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ Tam Muội chân hỏa cường đại hơn so với trước đó gấp trăm lần!

Tiếp theo ngay sau đó, lửa giống như thủy triều hướng bốn phương tám hướng bốc lên mãnh liệt!

Xì xì xì ~~

Lồng giam lớn này toàn bộ được huyết dịch hóa thành, trong nháy mắt bị Tam Muội chân hỏa đốt cháy cả một mảng lớn!

"A!!"

Chu dù lực lượng huyết mạch của Huyết Hoàng Tra Lý vô cùng cường đại, cũng không thể không phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau đó vội vàng hét lớn một tiếng.

"Thu!"

Trên bầu trời những lực lượng huyết mạch kia ngay lập tức giống như là chuột nhìn thấy mèo, bắt đầu nhanh chóng co vào, cuối cùng ngưng tụ thành một quả bóng, sau đó lại biến thành bộ dáng của lão Tra Lý, tuy nhiên khí tức cả người so với trước đó rõ ràng yếu đi rất nhiều.

Mà mọi người ở xung quanh rốt cuộc cũng thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong quả cầu máu thì lập tức thi nhau kinh hô lên, "Mau nhìn! Diệp Cuồng Tiên vậy mà thoát ra được!"

"Còn có ngọn lửa trên người hắn có vẻ như thật không đơn giản a!"

"Nhìn bộ dáng này của lão Huyết Hoàng thì hình như là đang bị thương!"

...

Lão Giáo Hoàng ở trong Giáo Đình phương Tây thấy cảnh này thì ngay lập tức đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ mặt vô cùng chấn kinh, "Đây chính là Tam Muội chân hỏa của Tiên tộc phương Đông sao? Không nghĩ tới Diệp Cuồng Tiên này vậy mà đã tu luyện đến trình độ như vậy!"

"Lão Tra Lý sợ rằng lần này sẽ phải gặp phiền toái!"

Nhóm các vị cấp cao còn lại của Giáo Đình cũng nhao nhao khiếp sợ nhìn nhau, bọn họ trước đó còn đang nghĩ, lão Huyết Hoàng này vừa lên đã sử xuất ra đại chiêu Huyết Giới Lao Lung này, Diệp Cuồng Tiên chỉ sợ sẽ phải ăn không ít món đau khổ, làm thế nào cũng không nghĩ tới, vậy mà trong nháy mắt bị hắn phá dễ dàng tới như vậy.

"Sư phụ, Tam Muội chân hỏa này thực sự lợi hại như trong truyền thuyết nói như vậy sao?"

Lão Giáo hoàng lắc đầu nói:

"Tam Muội chân hỏa này nghe nói chính là người tu tiên ở phương Đông, dùng đan điền của mình cô đọng nội hỏa mà thành, bình thường là dùng đến để luyện chế đan dược và binh khí pháp bảo, trong lúc tác chiến, uy lực cũng không tính quá lớn, thế nhưng nghe nói ngọn lửa này chính là chí dương chí liệt, vừa đúng là khắc tinh với lực lượng âm tà của Huyết tộc!"

"Kể từ đó, rất nhiều thủ đoạn của Huyết tộc, coi như không sử dụng ra được, trừ khi hắn còn có một con át chủ bài khác, bằng không hắn sẽ thua mà không cần phải nghi ngờ một chút nào!"

...

Sau khi Huyết Hoàng Tra Lý thu hồi thần thông Huyết Giới Lao Lung thì vẻ mặt vô cùng khó coi, hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà còn có thủ đoạn như vậy.

"Đi!"

Lúc này Diệp Trần bỗng nhiên hét lớn một tiếng, điều khiển Tam Muội chân hỏa ở xung quanh trong nháy mắt ngưng tụ thành một con Hỏa Long, hướng về phía Huyết Hoàng Tra Lý vẫn còn đang đầy kinh ngạc mà nhào tới

"Ừm?"

Con ngươi của Huyết Hoàng Tra Lý lập tức co rút lại, lập tức bàn tay lật một cái, ngay sao đó trong tay hắn đã có thêm một trường đao màu đỏ thắm!

"Phá cho ta!"

Huyết Hoàng Tra Lý giơ trường đao trong tay lên, trong nháy mắt tăng vọt đến hơn trăm mét, sau đó một đao hung hăng bổ xuống!

Một đao kia xen lẫn mùi máu tanh nồng đậm, như là sóng to gió lớn, ở trên không trung xẹt qua một đạo ánh sáng màu máu quỷ dị, hung hăng bổ về phía con Hỏa Long kia.

Bành!

Đạo Tam Muội chân hỏa ngưng tu thành Hỏa Long lập tức bị thanh đao khổng lồ kia trực tiếp trảm phá.

Mặc dù Tam Muội chân hỏa là khắc tinh của lực lượng âm tà, một số thời khắc sẽ có hiệu quả thần kỳ, nhưng ở lúc đối kháng chính diện, hiệu quả cũng không cường đại.

Tuy nhiên, nếu như đối phương biết, trên người Diệp Trần có Tam Muội chân hỏa thì chiêu thức giống như Huyết Giới Lao Lung chắc chắn không dám dùng lại.

"Thu!"

Diệp Trần lập tức quát khẽ một tiếng cũng thu hồi Tam Muội chân hỏa lại, đồng thời bàn tay lật một cái, Thảo Trĩ Kiếm được lấy từ trong Càn Khô Trạc đi ra ngoài.

Hô!

Kiếm mang màu đen phóng lên tận trời, đồng thời đạt tới độ cao hơn trăm mét!

Khanh khanh khanh!

Thời gian chỉ trong nháy mắt, hai người một đao một kiếm đã giao thủ với nhau được hơn mười chiêu.

Trong lúc nhất thời xung quanh bốn phía đao quang lập lòe, kiếm khí tung hoành, sau khi cả hai va chạm vào nhau thì thi nhau bắn ra ngoài hướng bốn phương tám hướng lan tràn mà đi.

Bành bành bành!

Những nơi mà hai người đi qua, từng ngọn núi cao lớn ở xung quanh, đột nhiên bị ảnh hưởng bởi đao kiếm khí cường đại, trong nháy mắt bị thủng lỗ chỗ, thậm chí trực tiếp sụp đổ.

Mà một số người quan chiến gần đó thì mỗi người lập tức sử dụng cương khí hộ thể dọa đến liên tục lui lại.

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi tới đón một đạo mạnh nhất của ta thử xem!"

Huyết Hoàng Tra Lý nhảy lên bầu trời phía trên Diệp Trần, bỗng nhiên hét lớn một tiếng, thanh huyết đao trong tay kia vậy mà khí thế tăng lên lần nữa, như thể muốn cắt toàn bộ bầu trời thành hai nửa!

Ầm ầm!

Một đao một kiếm va chạm vào nhau một lần nữa!

Mấy ngọn núi ở xung quanh hai người vậy mà trong nháy mắt toàn bộ sụp đổ nhấn chìm hai người vào trong đó...
Chương 515 Huyết Đỉnh hiện!

"Người nào thắng?"

Nhìn qua một vùng phế tích trước mắt, tất cả mọi người kinh hãi không thôi, đồng thời lại rất tò mò.

Dưới phế tích bỗng nhiên nổ tung, một bóng người phóng lên tận trời.

Mọi người nhanh chóng nhìn vào bỗng nhiên chính là Huyết Hoàng Tra Lý!

"Diệp Cuồng Tiên bại?"

"Không hổ là lão Huyết Hoàng a! Thực lực quả nhiên mạnh hơn một bậc so với Diệp Cuồng Tiên kia!"

"Thực sự là cứ như vậy mà kết thúc sao?"

"Diệp Cuồng Tiên đó đến cùng là còn sống hay đã chết?"

...

Mọi người nghị luận, sợ hãi thán phục, đồng thời cũng đang nghi ngờ.

"Ha ha ha!"

Huyết Hoàng Tra Lý tay cầm huyết đao, cười như điên, "Diệp Cuồng Tiên, ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế..."

Huyết Hoàng Tra Lý còn chưa nói xong.

Bành!

Trong khu phế tích kia lại có một bóng người màu vàng óng phóng lên tận trời, trở lại trên bầu trời một lần nữa, đồng thời một giọng nói lạnh lùng đột nhiên từ trên chín tầng trời vang vọng lại, "Lão Tra Lý, công kích của ngươi chỉ ở vào cấp độ này mà cũng muốn giết được ta sao?"

Mọi người vội vàng nhìn vào, bóng người màu vàng óng đột nhiên xuất hiện này không phải là Diệp Cuồng Tiên thì còn là ai?

"Hoá ra không chết!"

"Hơn nữa khí tức giống như cũng không yếu đi chút nào!"

"Xem ra một đao vừa rồi của lão Huyết Hoàng kia cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với hắn!"

"Ta nói rồi, Diệp tướng quân làm sao có thể chết đi dễ dàng như vậy!"

...

Nhìn thấy Diệp Trần đứng dậy một lần nữa, tự nhiên có người vui vẻ có kẻ buồn.

"Lão Tra Lý! Ngươi cũng tới tiếp thử một kiếm của ta xem!"

Sau khi Diệp Trần trở lại trên bầu trời, cũng không có nói nhảm, trực tiếp đưa tay chính là một kiếm, "Hư Không Phá!"

Oanh!

Kiếm mang màu đen yêu dị xẹt qua trên không trung.

Huyết Hoàng Tra Lý lập tức nhìn thấy ở trên đỉnh đầu của chính mình vậy mà xuất hiện một cái vết nứt không gian rất lớn, giống như toàn bộ bầu trời đều bị một kiếm này của Diệp Trần rõ ràng cho bổ ra!

"Đây là kiếm pháp gì? vậy mà có thể cắt đứt không trung?"

Sắc mặt của Huyết Hoàng Tra Lý trong lúc nhất thời hiện ra vẻ kinh hãi, ngay lập tức nhanh chóng lùi lại phía sau, trong nháy mắt lui ra bên ngoài được ngàn mét.

Tuy nhiên, không đợi Tra Lý Cửu Thế thở phào một cái thì đạo kiếm mang màu đen yêu dị trước đó thế mà biến mất không thấy đâu nữa cả!

Sau một khắc, một cỗ cảm giác vô cùng nguy hiểm đột nhiên truyền đến từ đằng sau hắn!

"Cái gì!"

Tra Lý Cửu Thế quay đầu nhìn lại thì ngay lập tức mặt mũi tràn đầy kinh hãi, chỉ thấy, đạo kiếm mang yêu dị kia giống như là xuyên qua không trung vậy mà đi tới phía sau hắn!

Tra Lý Cửu Thế không kịp suy nghĩ nhiều, đành phải vội vàng lùi lại và vung thanh huyết đao trong tay lên để ngăn cản.

Khanh!

Kiếm mang và đao mang hung hăng va chạm vào nhau!

Ầm ầm!

Không khí xung quanh đột nhiên phát ra tiếng nổ, Tra Lý Cửu Thế trực tiếp bay ngược mà ra, đồng thời phun ra một ngụm máu tưới!

Hơn nữa, bởi vì một kiếm này là bổ tới từ phía sau của hắn, cho nên sau khi hắn lùi lại sua đó bay ngược lại vài trăm mét thì tương đương với lao tới gần Diệp Trần ở bên này hơn.

"Hư Không Thiên Dẫn!"

Diệp Trần đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lập tức rút kiếm bổ ra ngoài một lần nữa.

Bá bá bá!

Trong chốc lát kiếm mang màu đen đầy trời hiện lên ở trên không trung, trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ Huyết Hoàng Tra Lý vào trong đó.

Một chiêu Hư Không Thiên Dẫn này, thật ra thì uy lực cũng không tính là mạnh, chủ yếu thắng ở có thể xuyên qua không trung khiến cho đối thủ khó lòng mà phòng bị.

Diệp Trần dung hợp Không Gian Pháp Tắc vào kiếm chiêu, rất khó để ngăn chặn kiếm chiêu này hơn nữa Huyết Hoàng Tra Lý lại hốt hoảng ứng chiến, tự nhiên càng luống cuống tay chân.

Phốc phốc phốc!

Trong chớp mắt, trên người Huyết Hoàng Tra Lý đã có nhiều chỗ bị thương, cả người lại hóa thành một người toàn máu.

"Rống!"

Dường như đã bị kiếm pháp của Diệp Trần chọc giận, Huyết Hoàng Tra Lý bỗng nhiên ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, thân hình đột nhiên tăng vọt, lại sử dụng thủ đoạn thần thông huyết thần chi thể hóa thành một người khổng lồ trên thân thể đầy máu.

Sau khi phòng ngự tăng nhiều, Hư Không Thiên Dẫn của Diệp Trần, trảm ở trên người Huyết Hoàng Tra Lý, tạo thành tổn thương đối với hắn đã không lớn.

"Diệp Cuồng Tiên! Đây là ngươi bức ta!"

Huyết Hoàng Tra Lý lại ngửa đầu hét to.

Sưu!

Từ trong miệng của hắn vậy mà bay ra một cái đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm!

"Đây là..."

Diệp Trần nhìn thấy chiếc đỉnh nhỏ này thì lập tức nhướng mày, lúc trước hắn ở Thiên Trúc quốc giao thủ với đại pháp sư Tân Cách, đối phương hình như cũng từng dùng qua chiếc đỉnh nhỏ này, triệu hoán ra linh hồn cường giả thời thượng cổ của Thiên Trúc giáo.

Lúc đó, sau khi Diệp Trần giết đại pháp sư Tân Cách, cảm thấy cái đỉnh này quá tà ác, hơn nữa lại vội vàng đi cứu Ngô Lỗi cho nên không có đi tìm, không nghĩ tới hôm nay đã rơi vào trong tay của Huyết Hoàng Tra Lý.

Sau khi đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm kia từ trong miệng của Huyết Hoàng Tra Lý bay ra, lập tức biến thành một cái đỉnh khổng lồ cao hơn mười mét!

Huyết Đỉnh này vừa mới xuất hiện, Diệp Trần lập tức cảm nhận được lực lượng không gian xung quanh bị xáo trộn, và uy lực chiêu Không Trung Thiên Dẫn của hắn lập tức bị giảm đi nhiều.

"Khặc khặc!"

Sau khi Huyết Hoàng Tra Lý gọi Huyết Đỉnh ra thì lập tức phát ra một tiếng cười tà, "Diệp Cuồng Tiên! Ngươi không nghĩ tới chứ? Vật này vậy mà rơi vào trong tay bản hoàng a!"

"Còn có một việc, chắc chắn ngươi càng không nghĩ ra, cái đỉnh này thật ra vốn là vô thượng chí bảo của Huyết tộc ta, tên là Huyết Thần đỉnh!"

"Vật này có thể thông qua lực lượng huyết mạch, triệu hoán lực lượng tổ tiên thời viễn cỗ, lực lượng huyết mạch càng mạnh, năng lượng triệu hoán cũng càng mạnh! Mà nếu như bàn về lực lượng huyết mạch thì có ai có thể mạnh hơn Huyết tộc chúng ta? Kiệt kiệt kiệt!"

Giọng nói rơi xuống, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Huyết Hoàng Tra Lý vậy mà lại hóa thân trở thành quả cầu máu, chui vào bên trong Huyết Đỉnh kia.

Ngay sau đó, Huyết Đỉnh kia lập tức rung động kịch liệt một trận, vậy mà lại biến lớn hơn hai lần, đạt tới độ cao kinh khủng mấy chục mét!!

Cùng lúc đó, mọi người xung quanh đột nhiên cảm thấy một mùi máu tanh khủng khiếp, khiến mọi người cảm thấy khó chịu và ghê tởm.

Ầm ầm!

Một lát sau, Huyết Đỉnh kia bỗng nhiên chấn động, trong đỉnh bỗng nhiên xuất hiện một bóng người khổng lồ tỏa ra kim mang cao ngất, từ trong cái Huyết Đỉnh này chậm rãi bay lên!

Mà cùng lúc đó mọi người vây xem đã lui lại đến hơn mười dặm, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại, lại khiến cho bọn hắn có chút hít thở không thông.

"Chuyện này là như thế nào?"

"Xảy ra cái gì sao?"

"Khí tức của lão Huyết Hoàng thế nào mà trong nháy mắt lại trở nên cường đại như thế!"

"Thât sự quá kinh khủng!"

...

Không chỉ sắc mặt mọi người vây xem thay đổi lớn mà ngay cả Diệp Trần cũng không thể không chau mày, cuối cùng thì cũng hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.

Thực lực mà Huyết Hoàng Tra Lý biểu hiện ra trước đó, nhiều lắm cũng chỉ là Nhân Tiên đỉnh phong hay còn gọi là Tiên Nhân cấp một đỉnh phong, cách Địa Tiên còn chênh lệch một chút, Diệp Trần căn bản không quá để vào mắt.

Nhưng bây giờ sau khi sử dụng cái Huyết Đỉnh này thì thực lực của Huyết Hoàng Tra Lý vậy mà cường đại hơn gấp bốn năm lần so với trước đó!

Chẳng những vượt qua cảnh giới Địa Tiên vậy mà so với Diệp Trần còn cao hơn rất nhiều!

Ở bên trong Giáo Đỉnh phương Tây, hai mắt của lão Giáo Hoàng cũng trợn lên thật lớn, trong miệng lẩm bẩm nói:

"Khó trách! Khó trách lão gia hỏa này sẽ chủ động khiêu chiến Diệp Cuồng Tiên, hóa ra cái Huyết Thần đỉnh này mới chính là át chủ bài thực sự của hắn!"

"Không nghĩ tới a! Thứ này cuối cùng vẫn để cho hắn đạt được!"

"Có Huyết Thần đỉnh này, lão Tra Lý gần như chính là bất tử chi thân, Diệp Cuồng Tiên lần này chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK