Oanh!
Đợi những ánh sáng trắng kia tràn vào đến trên người của Thần Vương Lộ Tây Pháp, sau đó ngay lập tức khí tức của hắn liên tục gia tăng, ánh sáng trên người cũng càng phát ra sáng chói lóa mắt, từ xa nhìn lại, quả thực giống như mặt trời!
"Đây là Quang Minh Tế Tự thuật tiếng tăm lừng lẫy của Thần giới, nói trắng ra thì chính là tà thuật, dựa vào thủ hạ hi sinh sinh mệnh nguyên khí đến đề thăng thực lực của một mình Lộ Tây Pháp hắn!"
Vô Nhai lão nhân ở nơi xa quan chiến nhịn không được mở miệng nói.
Ma Tổ ở một bên cười lạnh, "Cái gì là tà thuật là chính thuật? Những người này đều bị tiểu tử họ Diệp kia tiêu diệt từng bộ phận, vẫn còn không bằng hiến tế toàn bộ thực lực cho Lộ Tây Pháp, nói không chừng còn có sức liều mạng! Hắc hắc, Lộ Tây Pháp này đoán chừng cũng không nghĩ ra, chỉ là một tên tiểu tử thế tục, vậy mà có thể bức bách hắn tới trình độ như vậy! Kiệt kiệt kiệt!"
Vô Nhai lão nhân thấy Ma Tổ bật cười, không khỏi khẽ chau mày, "Ma Tổ, chúng ta có phải cũng nên ra tay giúp hắn một chút hay không?"
Ma Tổ khặc khặc cười một tiếng, "Vô Nhai, ngươi không khỏi cũng quá xem trọng tiểu tử kia đi! Lộ Tây Pháp ngay cả chiêu lợi hại như Quang Minh Tế Tự cũng lôi da, cho dù không giết chết tiểu tử kia thì cũng đủ để bức hắn lôi ra toàn bộ át chủ bài, chúng ta chẳng bằng trước tiên theo dõi kỳ biến là được rồi!"
"Huống chi, bốn phía còn có mấy chục vạn quân đội thế tục, cũng không thể khinh thường a!"
Vô Nhai lão nhân nghe được điều này, chân mày lập tức nhíu chặt hơn, "Bởi vì cái gọi là môi hở răng lạnh! Nếu như Lộ Tây Pháp thật sự thất bại, đón lấy nhưng là đến lượt chúng ta, vẫn là không nên khinh thường thì tốt hơn!"
Ma Tổ lập tức có chút không kiên nhẫn, đang muốn mở miệng phản bác, thì trên đỉnh Hoa Sơn kia truyền đến một tiếng vang, lại là Diệp Trần và Thần Vương Lộ Tây Pháp đã giao thủ lần nữa.
Đang ở trong trạng thái được nhiều cường giả Thần giới chèo chống, khí tức của Lộ Tây Phi đột nhiên gia tăng lên mấy lần, đã đến rất gần với thực lực của cường giả Hóa Thần!
"Tận Thế Thẩm Phán!"
Lộ Tây Pháp giơ cao quyền trượng trong tay lên, hào quang sáng chói bao phủ toàn bộ đỉnh núi Hoa Sơn vào trong đó, dương như muốn thôn phệ hết mọi thứ ở trên đời, giống như cảnh tượng ngày tận thế tới!
Ầm ầm!
Quyền trượng rơi xuống, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, hưng hăng rơi xuống trên đỉnh đầu của Diệp Trần.
"Chết đi!"
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, chỉ kịp nâng Tử Quỳnh kiếm trong tay lên ra sức ngăn cản.
Ầm!
Một đạo tiếng vang qua đi, cả người Diệp Trần trực tiếp mang kiếm bay ngược ra đằng sau, bị lực mạnh mẽ đập xuống rơi vào bên trong dãy núi phía dưới, lập tức tạo thành một cái hố sâu rất lớn!
Ầm ầm!
Cả ngọn núi cao hơn ngàn vậy mà trong nháy mắt sụp đổ!
Xung quanh nhấc lên đám mây hình nấm cao tới mấy trăm thước, giống như vừa mới bị bom nguyên tử công kích xong.
"Thật là khủng khiếp!"
Bốn đội quân Hoa Hạ ở xung quanh thấy cảnh này thì tất cả lập tức đều thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.
Một kích chi uy, vậy mà hủy đi một một ngọn núi lớn cao hơn ngàn mét, thần tiên trong thần thoại cổ đại chỉ sợ cũng không gì hơn cái này a?
Tiếp đó, mọi người lại bắt đầu lo lắng, "Diệp soái không có sau chứ?"
Bành!
Loại suy nghĩ này vừa mới dâng lên trong đầu của mọi người thì lại có thêm một tiếng vang, những tàn tích của ngọn núi bị Lộ Tây Pháp phá hủy đột nhiên dâng lên, và rồi một đạo ánh sáng màu tím bay lên bầu trời!
"Muốn giết ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!"
Nương theo giọng nói lạnh lùng vang lên, bên trong hào quang màu tím kia xuất hiện một đạo thân ảnh thiếu niên gầy còm, chỉ là trên thân vết máu loang lổ, hiển nhiên một kích vừa rồi kia đã làm hắn bị thương!
"Hừ! Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi có thể đỡ được tới bao lâu!"
Lộ Tây Pháp nhìn thấy Diệp Trần nhanh như vậy đã đứng lên một lần nữa thì lập tức quát lớn một tiếng, tiếp tục công về phía Diệp Trần.
Lộ Tây Pháp là bởi vì nhận được tế tự của các cường giả Thần giới khác, cho nên tu vi mới có thể đột nhiên tăng vọt, nhưng loại lực lượng này dù sao không phải là của mình, cho nên cũng không có cách nào kéo dài thời gian, hắn cần phải tốc chiến tốc thắng.
Rầm rầm rầm!
Lại công kích liên tiếp hơn mười lần, hơn nữa từng chiêu hung hãn bá đạo, không lưu tình một chút nào.
Tuy nhiên, Diệp Trần dường như có chút sợ, không còn đối kháng chính diện với hắn, chỉ lợi dụng Không Gian Pháp Tắc không ngừn trốn tránh chống cự.
Dần dần, Lộ Tây Pháp lập tức có chút gấp, đối phương rõ ràng là muốn chơi chiến đấu hao tổn với hắn, chờ đến khi hiệu quả của Quang Minh Tế Tự biến mất, ưu thế của hắn cũng không còn sót lại chút nào.
"Tiểu tử! Ngươi chỉ biết tránh thôi sao?"
Lộ Tây Pháp tức giận quát tháo ầm ĩ, mà Diệp Trần căn bản không thèm để ý, vẫn không đối kháng chính diện với hắn.
Mắt thấy thực lực của mình đã bắt đầu có xu thế giảm xuống, Lộ Tây Pháp bỗng nhiên hét lớn một tiếng, ngược lại hướng chân núi Hoa Sơn phóng đi.
"Ta không giết được ngươi, vậy trước tiên giết sạch người dưới núi!"
Lấy tốc độ bây giờ của Lộ Tây Pháp trong nháy mắt cũng đã vọt ra ngoài mấy chục dặm, nhào thẳng tới nhóm người Dịch Sơn Hà và Tiêu Nhược Hi.
Bạch!
Một bóng người ở trên không trung lấp lóe liên tiếp mấy lần, như thiểm điện ngăn ở trước mặt Lộ Tây Pháp, bỗng nhiên chính là Diệp Trần!
"Ngươi muốn chết!"
Hai mắt Diệp Trần đỏ lên, nâng Tử Quỳnh kiếm trong tay lên đón đầu chém xuống.
Lộ Tây Pháp không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, giơ quyền trượng trong tay lên nghênh đón tiếp lấy, "Đến hay lắm!"
Ầm ầm!
Sau khi Tử Quỳnh kiếm va chạm với quyền trượng vàng óng thì ngay lập tức phát ra một tiếng nổ vang rung trời, dưới làn sóng năng lượng cường địa của ba người, những ngọn núi trong ngàn mét xung quanh trong nháy mắt sụp đổ toàn bộ!
Thậm chí ngay cả không gian dường như cũng phát sinh bóp méo, qua một lúc lâu, mọi người mới thấy rõ ràng được tình huống trong chiến trường một lần nữa.
Đã thấy Diệp Trần bay ngược mà ra!
"Chết đi!"
Mạt mũi Lộ Tây Pháp đầy vẻ hưng phấn, không đợi Diệp Trần đứng vững bước chân đã lao tới một lần nữa!
"A!!"
Đội quân mấy chục vạn vây xem ở xung quanh, tất cả đều thi nhau kinh hô lên, có người thậm chí còn không dám nhìn.
"Diệp soái... Phải thua sao?"
Ngay vào lúc tất cả mọi người đang chìm dần vào trong tuyệt vọng, bỗng nhiên một giọng nói lạnh lùng vang vọng cả đất trời:
"Nghịch! Sinh! Trăm! Chuyển!"
Oanh!
Diệp Trần vốn đã rơi vào tuyệt cảnh, trên người đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức bá đạo cực kỳ cường hãn, kiếm mang màu tím càng là xông thẳng lên mây!
"Cái gì!!"
Lộ Tây Pháp phát giác được khí tức trên người Diệp Trần biến hóa thì hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, trong ngạc nhiên và nghi ngờ mang theo vẻ vô cùng không cam lòng.
"Đây không có khả năng!"
Trong lòng Lộ Tây Pháp hò hét lên đồng thời cũng thi triển ra một kích mạnh nhất của chính mình.
Ầm ầm!
Hai đạo thân ảnh giống như hai vị thần, lần nữa hung hăng va chạm vào nhau, toàn bộ xung quanh núi Hoa Sơn đã hoàn toàn biến thành một vùng phế tích, thậm chí một số mảnh đá vụn, bị bắn tung tóe ra bên ngoài mấy chục dặm cuối cùng rơi xuống như mưa đá!
"Người nào thắng?"
Mọi người xem ở xung quanh, từ người tất cả đều gắt cao nhìn chằm chằm, mảnh chiến trường là một mảnh hỗn độn không chịu nổi.
Chỉ thấy hào quang sáng chói hạ xuống, hai thân ảnh trên không trung vẫn hiên ngang đứng ở trên không trung, ai cũng không có ngã xuống, giống như là lực lượng ngang nhau.
"Khụ khụ khụ!"
Sau khi Lộ Tây Pháp ho khan một lúc, vẫn là khuôn mặt một bộ khó có thể tin, "Ngươi, ngươi đây là bí thuật gì? Thực lực của ngươi làm sao lại mạnh lên nhiều như vậy?"
Diệp Trần thuận tay vỗ vỗ bụi bặm trên người, cười lạnh, "Thủ đoạn của ta, ngươi làm sao có thể phỏng đoán?"
Lộ Tây Pháp đầu tiên là sững sờ, sau đó cười khằng khặc một tiếng, "Cho dù là thi triển bí thuật, thực lực của ngươi chẳng qua chỉ tương đương với ta mà thôi, ngươi cho rằng ngươi giết được ta sao?"
"Thật sao?"
Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên:
"Nghịch Sinh Bách Chuyển!"
"Nhị chuyển!"
"Tam chuyển!"
Sau khi giọng nói lạnh lùng của Diệp Trần rơi xuống, khí tức trên người hắn đột nhiên kéo lên lần nữa!
Chương 672 Làm sao lại mạnh như vậy?
"Cái gì!"
Thần Vương Lộ Tây Pháp quả thực không thể tin được tất cả những gì mình đang chứng kiến.
Trong nháy mắt, khí tức của Diệp Trần vậy mà một lần cử động vượt qua hắn, thậm chí đến ngay cả hắn cũng vì đó mà rơi vào tình trạng nhịp tim đập loạn!
"Không! Ta không tin! Trên đời này tại sao có thể có bí thuật nghịch thiên như thế?"
Lộ Tây Pháp không cam lòng rống lớn một tiếng, lần nữa sử xuất ra một kích mạnh nhất của chính mình.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần ngay cả mí mắt đầu không có nhấc lên một chút, trực tiếp thuận tay chém xuống một kiếm.
Ầm ầm!
Khí thế hào hùng của Thần Vương Lộ Tây Pháp lại bị một kiếm của Diệp Trần chém bay ra ngoài!
Đồng thời mạnh mẽ chém vỡ nát một ngọn núi cao tới hơn ngàn mét!
"Cái này..."
Tất cả mọi người thấy cảnh này thì ngay lập tức tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt của mười mấy tên cao thủ Thần giới như màu đất, ngay cả cao thủ của ba giới Ma, Tiên, Yêu đang ở trong trạng thái quan sát cũng tương tự vẻ mặt của tất cả đều thay đổi lớn:
"Diệp Cuồng Tiên này làm sao lại cường đại tới như vậy!"
"Không nghĩ tới thực lực của kẻ này so với mấy tháng trước đó lại cường đại lên nhiều như vậy!"
"Xem ra ngay cả Thần Vương Lộ Tây Pháp cũng không phải là đối thủ của người này, cứ tiếp tục như thế, những cao thủ này của Thần giới chỉ sợ sẽ bị tiêu diệt toàn bộ!"
...
Mà cùng lúc đó, sau khi một kiếm của Diệp Trần chém bay thì Tử Quỳnh kiếm đã vung lên một lần nữa đuổi theo.
"Thề sống chết bảo vệ Thần Vương đại nhân!"
Những cường giả của Thần giới kia vốn nguyên khí đã đại thương, thấy cảnh này, từng tên giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa, nhào về phía Diệp Trần.
"Sinh Mệnh Nhiên Thiêu thuật!"
Mười mấy tên cường giả Thần giới, mắt thấy Thần Vương sau khi thi triển bí thuật vẫn chưa phải là là đối thủ của Diệp Trần, đoán chừng tự biết tai kiếp hôm nay khó thoát, từng tên vậy mà lấy Sinh Mệnh Nhiên Thiêu thuật điên cuồng khởi xướng một kích cuối cùng đánh về phái Diệp Trần!
Một kích liều chết của mười mấy tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh làm cho thiên địa cũng vì đó mà biến sắc, toàn bộ trời xanh đều bị tia sáng chói mắt kia che lại, cho dù là đám người Thần Long vệ ở cách xa bên ngoài hơn mười dặm cũng có thể càm nhận được loại cảm giác nóng bỏng cùng với khí tức kia làm cho người khác phải run rẩy.
Không khoa trương chút nào, các cường giả của Thần giới này, tùy tiện lấy một người trong đó ra cũng đủ quét ngang cả một nước, dưới tình huống không sử dụng vũ khí hạt nhân cỡ lớn, chính là trăm vạn đội quân cũng không có biện pháp bắt bọn hắn.
Mà lúc này, các cường giả này để cho thế tục phải ngưỡng vọng, lại lấy loại phương thức đồng quy vu tận hướng Diệp Trần khởi xướng công kích theo hình thức tự sát!
Tuy nhiên, ở trong mắt Diệp Trần, hành vi của những người này dường như cũng không có tạo ra một chút dao động gì cho hắn, "Một bầy kiến hôi! Không biết tự lượng sức mình!"
Rầm rầm rầm!
Phanh phanh phanh!
Diệp Trần không lùi mà tiến tới, vọt thẳng tiến vào trong đám những tên cường giả Thần giới này!
Tay phải vung kiếm!
Tay trái vung quyền!
Bành bành bành!
Diệp Trần quả thực giống như một chiếc xe tăng hình người, những nơi đi qua, những cường giả Thần giới kia hoặc là bị một kiếm của Diệp Trần chém thành hai khúc, hoặc là trực tiếp một quyền đánh nổ tung!
Chỉ chốc lát công phu, Diệp Trần đã dễ dàng giết chết hơn mười tên:
"Ta đến!"
Trong những cường giả Thần giới còn lại, bỗng nhiên có một ông lão râu tóc bạc hết mặc áo bào trắng.
Hóa ra, người này chính là Đại Tế Ti ở bên trong Thần giới có địa vị gần với Thần Vương Lộ Tây Pháp, thực lực chẳng những không ở dưới Lộ Tây Pháp, thậm chí nói về lý lịch so với Lộ Tây Pháp còn lớn hơn trăm tuổi.
"Hải Da Tư! Người bạn trung thành nhất của ta, ra đi!"
Sau khi ông lão áo bào trắng ngâm xướng một hồi, trong cái tay áo rộng lớn kia đột nhiên phát ra một đạo ánh sáng yêu dị, sau đó tạo thành một cái vòng xoáy quỷ dị giống như lỗ đen, rõ ràng là một loại pháp bảo không gian!
Ầm ầm!
Bỗng nhiên một con quái vật khổng lồ từ bên trong pháp bảo không gian bay ra!
"Nhanh nhìn! Long! Lại là Long!"
Đội quân Hoa Hạ ở nơi xa vây xem lập tức thi nhau chỉ vào cảnh tưởng trên không trung, hô to kêu lên.
Chỉ thấy con quái vật khổng lồ kia toàn thân đều có vảy giáp màu đen, dài khoảng chừng vài trăm mét cực kỳ giống với một con Long trong truyền thuyết thần thoại phương Tây.
"Rống!!"
Sau khi con Long khổng lồ màu đen xuất hiện, lập tức phát ra một tiếng gầm thét sau đó nhào về phía Diệp Trần.
Vẻ mặt Diệp Trần vẫn lạnh lùng như cũ, một con nghiệt súc cũng còn chưa tới cảnh giới Hóa Hình cũng dám càn rỡ ở trước mặt ta? Chết đi cho ta!
Giọng nói rơi xuống, Diệp Trần trực tiếp tung ra một quyền đánh vào không trung!
Oanh!
Một quả đấm to lớn màu đỏ, hung hăng đập xuống trên đầu con Long khổng lồ màu đen kia.
Bành!
Đầu con Long khổng lồ màu đen kia trong nháy mắt bị một quyền của Diệp Trần đánh nổ!
"Cái gì!"
Hai mắt ông lão áo bào trắng trợn lên thật lớn, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu.
Hắn vốn cho là, con Yêu Long này coi như đánh không được Diệp Trần, ít nhất cũng có thể chống đỡ được một chút.
Mà hắn thì có thể lợi dụng tình thế này hộ tống Thần Vương Lộ Tây Pháp rời khỏi nơi đây.
Tuy nhiên hắn làm soa có thể nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần lại cường đại tới tình trạng như thế!
Hắn tỉ mỉ nuôi dưỡng Yêu Long mấy trăm năm, vậy mà một kích cũng không chịu nổi, bị một quyền thuận tay của Diệp Trần đánh nổ.
"Cái tê này đến cùng là có lai lịch gì? Chẳng lẽ hắn là người ở thế giới..."
Không đợi hắn nói, sau khi một quyền của Diệp Trần đánh nổ đầu Yêu Long đã xuyên qua không gian đi tới trước mặt của hắn, "Ngươi cũng chết nốt đi!"
Đồng dạng lại là một quyền!
"Không!!!"
Ông lão áo bào trắng đầu tiên là nhanh chóng lùi lại, thế nhưng Diệp Trần lại như bóng với hình, cách hắn càng ngày càng gần!
Cuối cùng, quả nắm đấm kia cuối cùng vẫn là rơi vào trên đầu của hắn.
"Bành!"
Không có bất kỳ hồi hộp gì, đầu ông lão áo bào trắng theo tiếng mà nổ tung lên!
"Tê ~~~ "
Không chỉ các cường giả Thần giới còn lại thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh mà ngay cả Ma Tổ và Vô Nhai lão nhân vẫn luôn đứng ngoài quan sát, lúc này tâm tình cũng khó có thể dùng lời nói để mà hình dung được.
"Ma Tổ, chúng ta....có còn muốn xuất thủ nữa hay không?"
Vô Nhai lão nhân bỗng nhiên thốt ra một câu nói như vậy, hiển nhiên đã có chút dao động.
Mà vẻ mặt của Ma Tổ cũng biến đổi một lúc, cuối cùng hai con ngươi ngưng lại, "Tốc độ tiến bộ của kẻ này thật sự là đáng sợ, nếu như hôm nay không giết hắn, bốn giới chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn tiêu diệt!"
"Huống chi, hắn thi triển chỉ là một loại bí thuật, ta cũng không tin hắn có thể luôn luôn duy trì loại trạng thái này?"
Vô Nhai lão nhân trầm ngâm một lát, cuối cùng nhẹ gật đầu, "Được! Vậy trước tiên nghĩ biện pháp kiềm chế hắn lại, chờ đến thời gian sử dụng bí thuật trôi qua, sau đó một lần hành động tiêu diệt hắn đi!"
Khóe miệng Ma tổ hơi nhếch lên, trên khuôn mặt già nua bỗng nhiên lộ ra nụ cười âm độc, "Ta nghĩ ta đã tìm ra được biện pháp kiềm chế hắn!"
Cùng lúc Ma Tổ nói ra lời này, ánh mắt đã nhìn xuống chân núi Hoa Sơn.
Vô Nhai lão nhân hiểu ý cũng lộ ra nụ cười âm hiểm, "Không sai! Kẻ này trọng tình, chính là tối kỵ của người tu chân, chúng ta vừa đúng có thể lợi dụng điểm này!"
Nói đến đây, Vô Nhai lão nhân dừng lại một chút, nhìn về phía người của Yêu giới, nói:
"Các ngươi đi công kích quân đội thế tục, cần phỉa nghĩ biến pháp kiềm chế bọn họ lại!"
Nói xong lời này, Vô Nhai lão nhân lại nhìn về phía Ma Tổ, "Làm phiền Ma huynh tiến đến bắt người, lão đạo đi chiếu cố Diệp Cuồng Tiên này trước!"
"Rõ!"
"Tốt!"
Người của Yêu giới và cường giả Ma giới đều không có dị nghị gì cả, chia ra hành động.
"Diệp Cuồng Tiên! Lão phu dừng lại ở cảnh giới nửa bước Hóa Thần đã hơn năm trăm năm, từ đó đến nay không cách nào vượt qua nửa bước còn lại, hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng mới được!"
Vô Nhai lão nhân nói xong lời này, thân thể hơi chao đảo một cái, biến mất ngay tại chỗ không thấy đâu nữa.
Chương 673 Một chiêu bại trận
Đông! Đông! Đông!
Diệp Trần dùng một quyền đánh nổ Đại Tế Ti của Thần giới lại chậm rãi hướng về phía Thần Vương Lộ Tây Pháp ở phía dưới đi đến.
"Diệp Cuồng Tiên! Hôm nay là ta thua rồi, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta lần này, ta cam đoan, Thần giới sau này sẽ không bao giờ đối địch với ngươi nữa, chúng ta sống yên ổn với nhau, coi như chưa xảy ra chuyện gì, như thế nào?"
Bản thân Lộ Tây Pháp bị trọng thương, tự biết dù như thế nào đi nữa cũng không trốn thoát, hơn nửa thủ hạ của hắn cũng gần như bị giết hết, giọng điệu cũng không có cứng rắn như lúc trước mà bắt đầu chủ động cầu hòa.
Diệp Trần cười lạnh, "Coi như chưa xảy ra chuyện gì? Ngươi nghĩ thật là đơn giản a!"
Đang khi nói chuyện, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái, ngay sau đó đã đi tới trên đỉnh đầu của Lộ Tây Pháp, giơ Tử Quỳnh kiếm cao lên, hung hăng chém xuống!
Con ngươi của Lộ Tây Pháp co rụt lại, dưới chân ngay lập tức đạp một cái, nhanh chóng lùi lại phía sau, đáng tiếc đạo kiếm mang kia lại như bóng đuổi theo làm hắn đành phải giơ quyền trượng trong tay lên một lần nữa, ngăn cản đi lên.
Ầm ầm!
Thiên địa rung mạnh lần nữa!
Xoẹt xẹt á!
Lô Tây Pháp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra sau một lần nữa, trên mặt đất lưu lại một cái hố sâu mấy chục thước, dài gần vạn mét, những nơi đi qua đều bị sụp đổ toàn bộ, vâng Hoa Sơn to lớn như vậy bây giờ lại vô cùng thê thảm.
Oanh!
Không đợi Lộ Tây Pháp kịp phản ứng, bỗng nhiên một bóng người từ trên trời rơi xuống, Diệp Trần đã truy sát tới trước mặt một lần nữa, một cước đạp ở trên lồng ngực của Thần Vương Lộ Tây Pháp.
"Phốc!"
Lộ Tây Pháp lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt rốt cuộc lộ ra vẻ hoảng sợ, "Đừng! Đừng giết ta! Chỉ cần ngươi không giết ta, sau này ngươi chỉnh là chủ nhân của Thần giới, ức vạn sinh linh Thần giới chúng ta đều nhận ngươi làm chúa tể, như thế nào?"
Diệp Trần nhếch miệng cười một tiếng, trên mặt mang theo nụ cười đùa cợt, "Chỉ là một cái không gian hóa ngoại, cũng xứng xưng Thần giới? Bản để dùng đám phế vật các ngươi thì có ích lợi gì?"
Nói xong lời này, trong ánh mắt vô cùng hoảng sợ của Lộ Tây Pháp, Diệp Trần bỗng nhiên đạp xuống một cước!
"Không!!"
"Bành!"
Thật đáng thương, đường đường là Thần Vương của Thần giới lại bị một cước của Diệp Trần giẫm nổ tung!
"A! Diệp Cuồng Tiên! Ta nguyền rửa ngươi, nguyền rủa ngươi chết không yên lành!"
Một tiếng gào thét thảm thiết vang lên khắp thiên địa.
Trong chớp mắt nhục thân của Lộ Tây Pháp bị diệt, nguyên thần từ bên trong nhục thân thoát ra, đã chạy trốn lên trên bầu trời.
"Hừ! Còn muốn chạy? Trở về cho ta!"
Diệp Trần quát lớn một tiếng, vẫy tay một trảo.
"A!!"
Lại là một tiếng kêu thảm, Lộ Tây Pháp ngay cả cảnh giới Hóa Thần cũng không có đạt tới, lực lượng nguyên thần lại có thể mạnh đến mức nào? Trong nháy mắt đã bị Diệp Trần bắt được, trực tiếp từ trên bầu trời bị lôi trở về.
Nhưng mà đúng vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một ông lão mặc áo trắng, lấy một tay bắt lấy được nguyên thần của Lộ Tây pháp, "Người cũng đã chết rồi, chỉ là một đạo tàn hồn, các hạ cần gì phải đuổi tận giết tuyệt đây?"
Người xuất thủ này bỗng nhiên chính là Vô Nhai lão nhân, cường giả đẹ nhất Tiên giới.
Bạch! Bạch! Bạch!
Sau khi Vô Nhai lão nhân chạy tới, cường giả còn lại của Tiên giới cũng thi nhau chạy tới, vây Diệp Trần ở trung ương.
"Vô Nhai đạo huynh, ngươi có thể coi là đã đến! Nhanh! mau giết tiểu tử này! Sau này Thần giới ta nguyện lấy Tiên giới như thiên lôi sai đâu đánh đó!"
Đạo tàn hồn của Lộ Tây Pháp kia trốn ở sau lưng Vô Nhai lão nhân, bắt đầu lớn tiếng kêu gọi.
Hắn vốn là muốn hướng lập uy với ba giới khác, lại tuyệt đối không ngờ tới chính mình hao tổn tâm cơ, vậy mà lại bị Diệp Trần diệt cả đoàn, bây giờ rơi vào bước đường cùng cũng chỉ đành hướng Tiên giới nhờ giúp đỡ.
Diệp Trần nghe được điều này thì hai mắt lập tức khẽ híp một cái, "Hóa ra ngươi chính là Vô Nhai lãi nhân xếp hạng thứ nhất trên Thiên bảng của Tiên giới, làm sao? Ngươi cũng muốn tới tìm chết?"
"Làm càn! Cũng dám vô lễ đối Vô Nhai tiền bối!"
Diệp Trần vừa mới nói ra lời này thì ở phía sau Vô Nhai lão nhân bỗng nhiên có một tên gưởng giả của Tiên giới lập tức nhảy ra ngoài chỉ vào Diệp Trần lớn tiếng khiển trách.
Diệp Trần ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn người kia một cái, trực tiệp thuận tay vung lên:
"Ồn ào!"
Bạch!
Một đạo kiếm mang màu tím quỷ dị khó lường trong nháy mắt giết tới trước mặt tên cường giả Tiên giới kia.
"A!"
Con ngươi người kia lập tức co rụt lại, muốn tránh né nhưng rõ ràng đã không kịp.
Ở thời khắc mấu chốt, Vô Nhai lão nhân kia xuất thủ lần nữa, chỉ thấy hắn vỗ ra một chưởng, "Càn Khôn Na Di!"
Nói cũng kỳ quái, mắt thấy một kiếm kia của Diệp Trần sắp chém xuống trên người của tên cường giả Tiên giới kia vậy mà phát sinh độ lệnh nhỏ xiu, thật giống như không gian bóp méo, một kiếm nhanh như sét đánh này vậy mà thất bại!
"Ừm?"
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không đến khẽ chau màu, "Bí thuật thật quỷ dị! Chỉ sợ ít nhất cũng là công pháp Địa cấp a?"
Công pháp Địa câp!
Cho dù ở bên trong Tu Chân giới cũng thuộc về trung thượng đẳng.
Tuy rằng trong đầu Diệp Trần, công pháp Thiên cấp thậm chí công pháp Thần cấp đều có một ít, thế nhưng lấy tu vi thực lực hôm nay của hắn, có thể thi triển ra được cũng không nhiều.
Vẻn vẹn nhìn từ điểm này, thực lực của Vô Nhai lão nhân này so với Thần Vương Lộ Tây Pháp mạnh hơn không chỉ một điểm.
"Ha ha, Diệp đạo hữu động một chút lại muốn lấy đi tính mạng người ta, khó tránh khỏi có chút quá bá đạo..."
Vô Nhai lão nhân xuất thủ cứu thuộc hạ của mình còn đang âm thầm đắc ý, tuy nhiên không đợi hắn nói xong thì đã thấy Diệp Trần diêu không tung ra một quyền hướng phía tàn hồn của Lộ Tây Pháp đập tới!
"Ầm!"
Lộ Tây Pháp chỉ có một đạo tàn hồn, làm sao có thể chống đỡ được một quyền này của Diệp Trần?
"Ngươi dám!"
Ngay cả Vô Nhai lão nhân trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, chờ đến hắn muốn xuất thủ cứu thì đã không còn kịp nữa rồi.
"Bành!"
Nguyên thần của Lộ Tây Pháp trực tiếp bị một quyền này của Diệp Trần đánh nổ, vị chủ nhân của Thần giới này đã hoàn toàn biến mất trên thế gian
Vô Nhai lão nhân lập tức tức giận đến tím cả mặt mũi, hắn cứu nguyên thần của Lộ Tây Pháp chính là hy vọng ngày sau có thể lợi dụng người này đến khống chế Thần giới, không nghĩ tới lại bị Diệp Trần làm hỏng chuyện tốt của hắn một cách triệt để, điều này làm sao không để cho hắn tức giận cho được?
"Tiểu tử! Ngươi muốn chết!"
Vô Nhai lão nhân trong cơn giận dữ, lập tức hoàn toàn kéo xuống vẻ mặt giả nhân giả nghĩa.
Hô!
Vô Nhai lão nhân vung lên tay áo dài.
Sưu sưu sưu!
Từ trong tay áo rộng lớn của hắn vậy mà bay vụt ra trên trăm thanh Linh khí phi kiếm, trên không trung tạo thành một cái kiếm trận cỡ nhỏ!
"Tiểu tử! Ngươi có có cho là giết được Lộ Tây Pháp thì đã là vô địch thiên hạ, đến lãnh giáo một chút thủ đoạn của lão phu đi!"
"Hây!"
Cùng với tiếng quát lớn của Vô Nhai lão nhân, mưa kiếm đầu trời hướng Diệp Trần nổ bắn ra mà đến, hơn nữa mơ hồ ngầm hợp với đạo Âm Dương Ngũ Hành.
"Không hổ là cường giả đệ nhất Tiên giới, vậy mà còn cường đại hơn Lộ Tây Pháp mấy phần!"
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không âm thầm cảm thán một tiếng, tuy nhiên cũng không có để ở trong lòng.
"Nghịch Sinh Bách Chuyển, Tứ chuyển! Ngũ chuyển!"
Trạng thái của hắn bây giờ cũng không thể duy trì quái lâu cho nên nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, khí tức trên người Diệp Trần lại tăng vọt lên gấp đôi một lần nữa!
"Cái gì! Cái tên này đến cùng là quái vật gì?"
Hai mắt của Vô Nhai lão nhân lập tức trừng một cái, quả thực cũng muốn nghi ngờ cuộc sống.
Hắn vốn cho rằng, Diệp Trần thi triển một loại bí thuật nào đó, hắn chỉ cần chống lại nhất thời nửa khắc thì coi như kéo dài cũng có thể kéo dài mà thắng.
Lại tuyệt đối không nghĩ ra, thực lực của Diệp Trần thế mà còn có thể tăng vọt lần nữa!
Xoạt!
Sau khi Diệp Trần thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển đến chuyển thứ năm thì đã kéo thực lực so với Vô Nhai lão nhân lại được kéo ra một khoảng cách lớn.
Sau khi Tử Quỳnh kiếm chém xuống, lập tức lấy thế bẻ gãy nghiền nát, chém bay cả trên trăm thanh Linh khí phi kiếm kia, mà Vô Nhai lão nhân cũng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài.
Tất cả mọi người lập tức đều phải trợn tròn mắt ra mà nhìn, cho dù là ai cũng không nghĩ tới, Vô Nhai lão nhận thậm chí ngay cả một chiêu đều không có chống nổi thì đã trực tiếp thua trận!
Chương 674 Lấy mạng ra liều
"Không! Đây không có khả năng!"
Vô Nhai lão nhân vốn là còn muốn coi Diệp Trần chính là bàn đạp để làm chính mình đột phá, thế nhưng không có nghĩ tới vậy mà lại có kết quả này!
Chính mình vậy mà thua!
Hơn nữa lại thua nhanh chóng như vậy, triệt để như vậy!
Một chiêu!
Chỉ cần đúng một chiêu!
"Không có chuyện gì là không thể nào! Chết đi!"
Diệp Trần không có thời gian nói nhảm với hắn, trực tiếp hét lớn một tiếng, lần nữa vung ra một kiếm.
Ầm ầm!
Một kiếm này so với một kiếm vừa nãy thì uy lực còn cường đại hơn mấy phần, ngay cả không gian đều rõ ràng bị vỡ ra, trên không trung lưu lại một đạo khe hở hư không dài và hẹp!
"Vô Nhai tiền bối!"
Các cường giả của Tiên giới ở xung quanh, thấy được cảnh này thì lập tức thi nhau kinh hô lên.
Mắt thấy một kiếm này nếu như bổ trúng, Vô Nhai lão nhân coi như không chết cũng phải lột da.
Mà ở thời khắc mấu chốt, trên người Vô Nhai lão nhân đột nhiên phát ra một đạo hào quang màu xám yêu dị, "Càn Khôn Na Di!"
Sau một khắc, thân hình của Vô Nhai lão nhân vậy mà giống như thuấn di, na di ra bên ngoài mấy chục thiếp, nguy hiểm mà nguy hiểm thoát khỏi một kiếm này của Diệp Trần.
"Ừm?"
Lông mày Diệp Trần hơi ngưng tụ, "Quả nhiên là công pháp Địa cấp, mà lại là loại công pháp không gian, am hiểu nhất là trốn tránh!"
Cùng lúc đạo suy nghĩ này lóe lên trong đầu:
Bá bá bá!
Diệp Trần đưa tay chính là ba kiếm, không ngừng lại một chút nào.
Tuy nhiên Vô Nhai lão nhân lần nữa lập lại chiêu cũ, vậy mà toàn bộ đều tránh thoát!
"Ha ha ha ha! Diệp Cuồng Tiên, ngươi không nghĩ tới chứ? Môn công pháp này của lão phu chính là bí thuật vô thượng của Tiêu Dao tông ta, cho dù thực lực của ngươi bây giờ vượt xa qua ta thì lại như thế nào? Lão phu chỉ cần hao tổn cùng ngươi, chờ khoảng thời gian giới hạn bí thuật của ngươi vừa đến thì cũng chính là giờ chết của ngươi! Ha ha ha!"
Vô Nhai lão nhân thấy Diệp Trần công kích mấy lần thất bại, lòng tin lập tức lớn lên, nhịn không được đắc ý cười lên ha hả.
Diệp Trần bỗng nhiên đứng lại, sau khi trầm tư một lát bỗng nhiên khóe miệng hơi nhếch lên, trên mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt trêu tức, "Ông lão! Nếu như ngươi tìm hiểu Không Gian Pháp Tắc, ta hôm nay thật đúng là chưa chắc có thể giết được ngươi! Đáng tiếc a, phế vật cuối cùng thì vẫn là phế vật, coi như tu luyện công pháp Địa cấp nhưng vẫn là phế vật!"
Nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái!
Bạch!
Sau một khắc, Diệp Trần đã xuyên qua không gian đi tới trước mặt Vô Nhai lão nhân.
Nhưng kẻ sau sớm đã có đề phòng, cùng lúc Diệp Trần xông tới đã thi triển Càn Khô Na Di một lần nữa đã thoát khỏi chỗ cũ.
"Kiệt kiệt kiệt! Diệp Cuồng Tiên, không cần phải uổng phí sức lực! Ngươi là đánh không trúng ta!"
Vô Nhai lão nhân đắc ý cười điên cuồng, giống như đã đứng ở thế bất bại.
"Thật sao?"
Khóe miệng Diệp Trần lại hơi nhếch lên, vẫn chém ra một kiếm như trước, "Thập, Phương, Vô, Địch!"
Bá xoát xoát!
Một kiếm này rơi xuống, lập tức huyễn hóa thành ngàn vạn đạo kiếm ảnh, lấy Diệp Trần làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng chém tới.
"Ngu xuẩn mất khôn! Lão phu đã nói rồi, ngươi là đánh không trúng...cái gì!"
Trong lời nói của Vô Nhai lão nhân tràn ngập sự đắc ý, mới vừa nói ra được có nửa, lập tức giống như thấy qua chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi, vẻ mặt cả người trong nháy mắt trắng bệch, không thể không kinh hô lên.
Chiêu Thập Phương Vô Địch của Diệp Trần sử xuất ra lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi mấy ngàn mét, mỗi một tấc không gian vậy mà đều bị kiếm khí của hắn bao phủ xuống khiến Vô Nhai lão nhân vậy mà muốn tránh cũng không thể tránh được, muốn ẩn náu cũng không thể che dấu!
"Không! Đây không có khả năng!"
Vô Nhai lão nhân kinh sợ rống lớn một tiếng, đành phải gọi một cái Linh bảo ra, ra sức ngăn cản lại.
Đây là một cái chuông nhỏ màu vàng kim, đột nhiên biến lớn mấy chục lần bao bọc Vô Nhai lão nhân vào trong đó.
Tuy nhiên, nương theo lấy "Ầm ầm!" Một tiếng vang thật lớn, cái chuông lớn màu vàng kim trong nháy mắt vỡ nát, "A!"
Một tiếng hét thảm qua đi, Vô Nhai lão nhân rơi ầm ầm trên mặt đất, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi.
"Không! Ta làm sao lại thua! Không có khả năng!"
Có lẽ là bởi vì không thể nào tiếp thu được thất bại là sự thật, Vô Nhai lão nhân giống như điên cuồng gầm thết một tiếng.
Mà đúng lúc này, khí tức của Vô Nhai lão nhân vốn đã có chút uể oải, lại đột nhiên khôi phục mấy lần, ngay sau đó là liên tục tăng lên, vượt qua thời điểm toàn thịnh trước đó!
"Ừm?"
Thấy cảnh này, Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Sắp đột phá?"
Hóa ra, Vô Nhai lão nhân ở dưới trạng thái nổi giận muốn chết, vậy mà cuối cùng bước ra được nửa bước cuối cùng kia thành công bước vào cảnh giới Hóa Thần!
"Không tốt! Cảnh giới Hóa Thần là một cái đường ranh giới, trước sau thực lực chênh lệch to lớn, một khi để lão nhân này ổn định lại cảnh giưới, mà hiệu quả bí thuật của ta biến mất, vậy ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"
Vừa nghĩ đến đây, thân thể Diệp Trần lập tức nhoáng lên một cái, Tử Quỳnh kiếm trong tay vung lên, giết về phía Vô Nhai lão nhân.
"Nhanh! Hợp kích! Bảo vệ Vô Nhai tiền bối!"
Cùng lúc đó các cường giả của Tiên giới ở xung quanh đang một mực áp trận cho Vô Nhai lão nhân cũng đều ý thức được mục đích của Diệp Trần, lập tức liên hợp lại cùng xuất thủ.
Mười mấy tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh cùng nhau đánh ra một kích, quả thức công kích này có thể hủy thiên diệt địa, giống như một cái rãnh trời ngăn ở trước mặt Diệp Trần!
"Đều cút đi cho ta!"
Diệp Trần quát lớn một tiếng, một kiếm quét ngang mà ra!
Bành bành bành!
"A a a!"
Trong nháy mắt đã có máy tên cao thủ Tiên giới chết ở dưới kiếm của Diệp Trần.
Bá bá bá!
Diệp Trần giết người trong đám người, theo sát đó lại là một trấn chém loạn, những nơi đi qua huyết vụ tràn ngập, chỉ chốc lát công phu mười mấy tên cường giả của Tiên giới đều đã bị hắn giết chết hầu như không còn.
Tuy nhiên trải qua sự chậm trễ trong nháy mắt này, Vô Nhai lão nhân kia đã hoàn thành đột phá, khí tức so với thời điểm đỉnh phong trước đó còn cường đại hơn mấy lần!
"Diệp Cuồng Tiên! Lão phu phải rút gân lột da, nghiền xương của ngươi thành tro!"
Vô Nhai lão nhân nhìn thấy cao thủ của Tiên giới đều mất mạng dưới tay Vũ Diệp Trần, lập tức tức giận đếnh hai mắt như muốn nứt ra, một đạo kiếm mang màu xanh phóng lên trời, hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống dưới!
Sau khi đột phá Vô Nhai lão nhân tuy rằng còn chưa tính là chính thức bước vào cảnh giới Hóa Thần, thế nhưng thực lực so với trước đó cũng cường đại hơn quá nhiều, hơn nữa trong thanh kiếm khổng lồ trong tay hắn nghiễm nhiên là một cái Thánh khí cực phẩm, vậy mà tương xứng với Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần!
Ầm ầm!
hai đạo kiếm mang một tím một xanh ở trên không trung va chạm vào nhau, ngay cả không gian trong phạm vi ngàn mét đều phát sinh vặn vẹo to lớn, phía dưới càng là xuất hiện một cái hố sâu rất lớn!
Vốn ngọn núi nổi tiếng thế giới này được biết đến với độ cao và mức độ nguy hiểm, vậy mà bây giờ rõ ràng lại biến trở thành một cái vực sâu.
Ầm ầm!
Đợi không gian vặn vẹo kia khôi phục lại, chỉ thấy trên bầu trời có hai cái bóng người đứng đối mặt nhau, ai cũng chưa hề ngã xuống, đúng là lực lượng ngang nhau.
"Ha ha ha!"
Vô Nhai lão nhân cười ha ha một tiếng, "Diệp Cuồng Tiên, lão phu bây giờ đã bước vòa cảnh giới Hóa Thần, ngươi không phải là đối thủ của ta! Chịu chết đi!"
Vô Nhai lão nahan tràn đầy tự tin, vung thanh kiếm khổng lồ màu xanh trong tay lên một lần nữa, hướng Diệp Trần giết tới!
Mà lúc này, Diệp Trần vậy mà chậm rãi nhắm mắt lại, trong miệng thấp giọng thì thào, "Không nghĩ tới vậy mà có thể bức ta đến tình trạng phải như thế, xem ra cũng chỉ có thể lấy mạng ra để liều!"
"Nghịch Sinh Bách Chuyển, thứ sáu chuyển!"
Lúc đầu thi triển ra thứ năm chuyển, cũng đã là cực hạn lúc này của Diệp Trần, chỉ là hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Vô Nhai lão nhân này vậy mà lâm trận đột phá, rơi vào đường cùng đành phải cưỡng ép liều một phen!
"Phốc!"
Mới vận hành được một nửa, Diệp Trần đã không nhịn được mà điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi!
Chương 675 Ma Tổ nham hiểm
Lấy tình trạng thực lực của Diệp Trần hôm nay, muốn thi triển Ngịch Sinh Bách Chuyển thứ sáu chuyển để cưỡng ép tăng thực lực lên, cuối cùng vẫn có chút quá miễn cưỡng, thậm chí còn có khả năng tạo thành tổn thương không thể đảo ngược!
Tuy nhiên, suy nghĩ một chút nếu như hôm nay hắn thua vào tay đối phương, chẳng những tính mạng của hắn khó giữ được, Hi Nguyệt, Tiêu Nhược Hi, Lý Hổ, Đường Uy, Trần Đông, Dịch Sơn Hà, thậm chí Thần Long vệ và đội quân mấy chục vạn người sẽ phải gặp tai vạ lớn!
"Liều mạng!"
Diệp Trần cắn răng một cái, trực tiếp rống lớn một tiếng, cưỡng ép vận chuyển huyết khí trong cơ thể!
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc!
Sau một khắc, chẳng những trong miệng Diệp Trần lại phun ra một ngụm máu tươi, thậm chí ngay cả con mắt, cái mũi, lỗ tai trong thất khiếu, thậm chí kinh mạch toàn thân, toàn bộ máu tươi tung bay!
Trong lúc nhất thời, Diệp Trần hóa thành một bộ huyết nhân, quả thực giống như ác ma leo ra từ trong địa ngục vô tận!
"Thứ gì?"
Vô Nhai lão nhân thấy cảnh này cũng âm thầm kinh hãi, đáy lòng phát lạnh một hồi, dâng lên một cỗ dự cảm cực kỳ không ổn.
"Mặc kệ hóa chơi đùa loại hoa chiêu gì, tuyệt đối không thể để cho hắn thuận lợi hoàn thành!"
Vừa nghĩ đến đây, Vô Nhai lão nhân không còn dám có bất kỳ bảo lưu nào, trực tiếp thi triển ra chính là một kích mạnh nhất.
Ầm ầm!
Mắt thấy kiếm mang màu xanh tràn ngập khí tức hủy diệt sắp chém tới, hai mắt Diệp Trần vẫn luôn nhắm chặt đột nhiên mở ra.
Hô!
Từ trong đôi mắt Diệp Trần vậy mà bắn ra hai đạo huyết mang!
"Giết!"
Một giọng nói khàn khàn giống như không thuộc về loại người, từ sâu trong yết hầu của Diệp Trần phát ra!
Trong chốc lát, một cỗ sát khí cường đại cũng theo lấy khí tức khủng bố làm người sợ hãi từ trên người Diệp Trần phóng lên tận trời! Chém ra một kiếm sáng chói!
"Không!!"
Vô Nhai lão nhân rống lớn một tiếng, muốn liều mạng ngăn cản cỗ khí thế cường đại kia, ngăn cản kiếm mang kia, đáng tiếc cỗ lực lượng kia thực sự quá cường hãn, cho dù hắn bây giờ đã bước vào cảnh giới Hóa Thần vẫn như cũ có chút lực bất tòng tâm.
Ầm ầm!
Một tiếng vang kinh khủng!
Trong ánh mắt rất không cam lòng của Vô Nhai lão nhân, cả người hung hăng rơi đập trên mặt đất, vậy mà tạo thành một đám mây hình nấm.
Mà đợi sau khi đám mây hình nấm kia tiêu tan, trên mặt đất xuất hiện một cái hô to đạt tới độ sâu hơn trăm mét!
Tê!
Trong lúc nhất thời, thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, những cường giả khác vây xem ở xung quanh, tất cả đều sững sờ ngay tại chỗ.
Ai có thể nghĩ tới!
Vô Nhai lão nhân đã đột phát đến cảnh giới Hóa Thần, sau khi thực lực tăng vọt lên mấy lần, vậy mà vẫn như vũ bị một chiêu của Diệp Trần đánh bại!
"Thực lực của người này đến tột cùng cường địa tới mức nào? Đây rốt cuộc là quái vật nào a!"
Nhìn qua thân ảnh thiếu nhiên người đẫm máu giống như Ma Thần đang đứng ở trên không trung, tất cả mọi người đều cảm thấy run rẩy sợ hãi phát ra từ nội tâm!
Phải biết, trước đó với bây giờ cũng chẳng qua mới chỉ ngắn ngủi không đầy nửa canh giờ, Diệp Trần trước hết giết Thần Vương Lộ Tây Pháp sau đó lại đánh bại Vô Nhai lão nhân, giết chết gần trăm tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh của Thần giới và Tiên giới!
Chẳng lẽ hắn là Thần Ma hạ phàm hay sao?
Các cường giả tràn đầy tự tin giết vào Thế Tục giới, vốn cho rằng chỉ là đối phó với một tên tiểu tử thế tục, chắc chắn có thể làm được dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới lại thất bại thê thảm đến thế!
"Chết!"
Diệp Trần một chiêu đánh bại Vô Nhai lão nhân, không có cho hắn bất luận cơ hội thở dốc nào, đã lần nửa trùng sát tới trước mặt sau đó hung hăng đạp xuống dưới!
"Đừng đừng!"
Vô Nhai lão nhân lập tức rống lớn một tiếng, đáng tiếc bản thân hắn lúc này đã bị trọng thương, một hơi cũng nói không lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy một cước này của Diệp Trần đạp xuống.
Bành!
Không có bất kỳ hồi hộp gì, Diệp Trần dùng một cước giẫm xuống, cơ thể Vô Nhao lão nhân trong nháy mắt bị Diệp Trần trực tiếp giẫm nổ tung!
Ầm ầm!
Hố sâu nguyên bản đã đạt tới độ sâu hơn trăm mét, lần nữa nặng nề tăng độ sâu!
Mà cả một vùng đất trong phạm vi trăm dặm cũng đều theo đó mà chấn động một hồi, giống như xảy ra một cơn địa chấn cỡ lớn!
"Đừng! Đừng có giết ta! Ta bây giờ chỉ còn lại một đạo nguyên thần, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta nguyện ý hiến toàn bộ Tiên giới cho ngài!"
Nhạc thân trong nháy mắt bị Diệp Trần diệt đi, nguyên thần của Vô Nhai lão nhân từ bên trong nhục thể trốn thoát ra, đáng tiếc Diệp Trần sớm đã có đề phòng, sớm đã một tay bắt lấy vào trong tay.
Nguyên thần bị bắt, Vô Nhai lão nhân chỉ cón thể cầu khẩn ăn nói khép nép.
Càng là người tu chân sống gần ngàn tuổi, thật ra thì sợ nhất là nguyên thần bị người bắt được, nếu như đối phương có ác ý, nguyên thần sẽ tiếp nhận tra tấn khó có thể tưởng tượng!
Chỉ có điều, Diệp Trần tự nhiên không có tâm tư đó, "Chỉ là một cái Bồng Lai Tiên giới, trong nháy mắt ta có thể tiêu diệt, sao lại cần ngươi phải hiến?"
Nói xong lời này, tâm niệm Diệp Trần vừa động, một đạo Tam Muội chân hỏa từ trên đầu ngón tay của hắn xuất ra.
"A!!!!"
Nương theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương, nguyên thân của Vô Nhai lão nhân lập tức bị đốt cháy sạch sẽ.
"Khặc khặc! Thật sự không nghĩ tới a, ngay cả lão gia hỏa Vô Nhai Tử này đều chết ở trên tay của ngươi! Chết thật tốt! Bản Tổ thật đúng là phải cám ơn ngươi giúp ta trừ đi hai tên đối đầu này!"
Vừa mới diệt Vô Nhai lão nhân xong, một giọng nói âm trầm đột nhiên vang lên khắp bầu trời.
Diệp Trần nghe được giọng nói này, căn bản không cần ngẩng đầu lên nhìn thì cũng đã nhân ra được chủ nhân của giọng nói này, "Ma Tổ! Ngươi cũng tới!"
Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái bay thẳng lên trời, vung Tử Quỳnh kiếm trong tay lên liền muốn thừa thế xông lên diệt nốt chủ nhân của Ma giới.
Tuy nhiên sau một khắc, Diệp Trần giống như nhìn thấy chuyện gì đáng sợ, cả người ngay lập tức bị kiềm hãm, nói cái gì cũng không có cách nào tiếp tục động thủ.
Chỉ thấy, sau lưng Ma Tổ một thân hắc bào, năm người Tiêu Nhược Hi, Lý Hổ, Đường Uy, Trần Đông, Dịch Sơn Hà bị người của Ma tộc gắt gao đè xuống, hiển nhiên đã bị bọn họ khống chế.
"Lão đại! Cứu mạng!"
Lý Hổ nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện thì lập tức hô to lên.
Diệp Trần lập tức vừa vội vừa giận, "Ma Tổ! Ngươi đường đường là chủ nhân của Ma giới, vậy mà lại đi dùng cái thủ đoạn hạ lưu như vậy, không sợ bị người chế nhạo sao?"
Ma Tổ cười khằng khặc một tiếng, "Tiểu tử! Ngươi không cần dùng lời nói ra để kích ta, Ma tộc ta làm việc từ trước đến nay thích làm gì thì làm, há lại sẽ để ý tới ánh mắt của người khác?"
Diệp Trần hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
"Thả bọn họ ra, ta tha cho các ngươi không chết!"
Ma Tổ nghe được điều này giống như nghe được chuyện cười lớn nhất trên đời, sau khi cười lên một tiếng điên cuồng, vẻ mặt bỗng nhiên phát lạnh, lạnh lùng nói:
"Tiểu tử! Ngươi dường như còn khong có làm rõ tình trạng bây giờ đi a!"
"Bí thuật trước đó ngươi thi triển ra hoàn toàn chính xác là rất lợi hại, đáng tiếc bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà rồi đi? Coi như bản tổ bây giờ đánh với ngươi cũng chưa chắc có thể thua!"
Diệp Trần im lặng không nói, hoàn toàn chính xác, hắn cưỡng ép thi triển ra Nghịch Sinh Bách Chuyên thứ sáu chuyển, thực lực tiêu hao quá nghiêm trọng, trong cơ thể bây giờ đã có trăm ngàn lỗ thủng, coi như cố gắng chiến một trận, có lẽ có thể diệt Ma Tổ đi, chỉ sợ kinh mạch của mình cũng sẽ bị tổn hại mãi mãi, thực lực sẽ giảm mạnh!
Huống chi cái trong tay cái tên này còn có con tin, Diệp Trần sợ ném chuột vỡ bình, căn bản không dán hành động thiếu suy nghĩ.
Ma Tổ thấy Diệp Trần im lặng không nói, lập tức càng thêm đắc ý, "Tiểu tử! Chỉ cần ngươi tự phế kinh mạch tứ chi. sau đó đáp ứng vào Ma giới làm nô trăm năm, bản tổ sẽ tha cho ngươi và những người bạn này, như thế nào?"