Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 991 Trận chiến cuối cùng!

Chủ nhân của giọng nói kia, tự nhiên chính là Diệp Trần!

Long Thần sử dụng Thần Long biến đối với người bình thường mà nói thì có lẽ rất biến thái, thế nhưng ở trong mắt Diệp Trần, chẳng qua chỉ là sử dụng Thời Không pháp tắc một cách nông cạn nhất mà thôi, căn bản không đáng giá nhắc tới!

Bởi vậy, ở lúc Long Thần sử xuất ra một chiêu này, Diệp Trần sớm đã sự đoán rất chính xác tới vị trí của hắn vô cùng tinh chuẩn, từ đó mở miệng nhắc nhở Lạc Huyền Băng.

"Lùi lại mười bảy bước!"

Diệp Trần lại sử dụng thần niệm truyền âm tới trong đầu của Lạc Huyền Băng lần nữa.

Lạc Huyền Băng không có suy nghĩ nhiều, lập tức dựa theo hướng dẫn của Diệp Trần, nhanh chóng trốn tránh đi.

Công kích của Long Thần rơi xuống, Lạc Huyền Băng lại dùng phươgn thức không thể tưởng tượng nổi mà nhẹ nhàng né tránh một kích này của Long Thần.

"Cái gì!"

Lần này, chẳng những trên mặt Long Thần thay đổi nhanh, ngay cả khán giả dưới lôi đài cũng thi nhau kinh hô lên.

Nếu như nói né tránh một lần là trùng hợp, liên tục né tránh hai lần thì sau đây?

Hơn nữa còn lấy phương thức ung dung như thế, hai lần đều hoàn mỹ né tránh được công kích của Long Thần, đây tuyệt đối không thể nói là trùng hợp!

"Không có khả năng! Điều này sao có thể! Ngươi vậy mà có thể dự đoán được vị trí xuất hiện của ta?"

Long Thần không thể không rống lớn một tiếng, không còn vẻ mặt nhẹ như mây giờ trước đó nữa, thậm chi còn có chút thẹn quá mà hóa giận.

Rầm rầm rầm!

Long Thần ở dưới sự phẫn nộ, lập tức bắt đầu hướng Lạc Huyền Băng khởi xuống tấn công một cách điên cuồng!

Tuy nhiên, ở dưới sự chỉ dẫn của Diệp Trần, Lạc Huyền Băng mỗi lần đều có thể đúng lúc né tráh được công kích của Long Thần, quả thực không phải là trùng hợp.

Mà sau khi Long Thần liên tiếp xuất ra mười mấy chiêu, toàn bộ đều thất bại thì tâm tính đã có chút sụp đổ, trong lòng lập tức đại loạn.

Lạc Huyền Băng thì thừa cơ phản công, Tuyệt Tình kiếm pháp toàn lực thi triển ra, vậy mà càng đánh càng hăng, rất nhanh một lần hành động đã chiếm cứ thượng phong!

Rầm rầm rầm!

Chớp mắt một cái, hạng nhất và hạng hai trên bảng xếp hạng Thiên Kiêu lần trước đã giao thủ được mấy trăm chiêu!

Long Thần đến cùng vẫn là thiên kiêu đứng đầu bảng lần vừa rồi, thực lực quả thực có thể dùng từ sâu không lường được để mà hình dung, lại thêm thần thông Thần Long biến biến ảo khó lường, lấy thực lực của hắn, cho dù là cường giả Phản Hư Chân Quân bình thường chỉ sợ không cẩn thận cũng sẽ thua ở dưới tay của hắn!

Cho dù Lạc Huyền Băng có Diệp Trần ở một bên nhắc nhở đã vững vàng chiếm cứ được thượng phong, thế nhưng là giao đấu hơn trăm chiêu vẫn không thể đánh bại được Long Thần.

Hai người từ lôi đài đánh tới trên trời lại từ trên trời đánh trở về trên lôi đài.

Chẳng những những thiên tài kia ở dưới đài, mọi người xem tới tinh thần sảng khoái mà ngay cả các cường giả ở các môn các phái các tông khác cũng không thể không đến thi nhau cảm thán:

"Long Thần này, không hổ là thiên tài ghê gớm nhất của Long tộc từ ngàn năm trước tới nay mới xuất hiện, lấy hắn chỉ có tu vi cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, vậy mà đã thi triển được thần thông Thần Long biến của Long tộc tới cảnh giới như thế! Không thể tưởng tượng nổi!"

"Theo ta thì biểu hiện của Lạc Huyền Băng mới càng thêm không thể tưởng tượng nổi a! Thần thông Thần Long biến của Long Thần biến ảo khó lường, cho dù là cao thủ cảnh giới Phản Hư không cẩn thận cũng phải chịu thiệt thòi lớn, nàng ta thế mà mỗi lần đều có thể né tránh một cách dễ dàng, thật giống như có thể sớm dự đóa được vị trí của Long Thần, quả thực làm cho người khó có thể tin!"

"Nếu cứ như tình thế trước mắt mà phát triển tiếp thì Long Thần chỉ sợ là phải thua!"

...

Ở bên trong tiếng bàn tá của một đám cường giả, Long Thần và Lạc Huyền Băng đã giao thủ được hơn ngàn chiêu.

Bởi vì có Diệp Trần nhắc nhở, Thần Long biến của Long Thần đối với lạc Huyền Băng không có bất cứ một chút tác dụng nào, đã hoàn toàn bị Lạc Huyền Băng áp chế gắt gao, thậm chí trên người còn bị trúng mấy kiếm, nếu không phải nhục thân của Long tộc cường hãn thì Long Thần cũng sớm đã thua trận!

Dù vậy, ở trong mắt của các cường giả, hắn chẳng qua cũng chỉ là ngoan cố chống lại mà thôi, không chống lại được quá lâu.

Quả nhiên, sau khi hai người đạt tới 1500 chiêu, Long Thần đã hoàn toàn chỉ có lực chống đỡ, bị Lạc Huyền Băng dồn vào trong góc lôi đài, dường như bại cục đã định.

Tuy nhiên, đúng lúc này, Long Thần bỗng nhiên hét lớn một tiếng:

"Lạc Huyền Băng! Là ngươi bức ta!!"

Sau khi Long Thần gào thét một tiếng này, khí tức của hắn vốn đã rất uể oải, vậy mà trong nháy mắt tăng vọt lên!

"Rống!!"

Từ trong cơ thể Long Thần vậy mà phát ra một tiếng long ngâm thanh thúy!

Chỉ thấy mái tóc dài của Long Thần bay múa, hai con ngươi đỏ ngầu, phảng phát như thể đột nhiên thay đổi thành một người khác.

"Nghe nói trong huyết mạch của Long tộc, có một ít người có lực lượng huyết mạch cường đại, có thể thiêu đốt huyết long, từ đó khiến thực lực tăng vọt, chắc Long Thần dùng chính là bí thuật này sao?"

Trong đám người, không biết là ai kinh hô lên một tiếng, lập tức dẫn tới phía dưới xôn xao loạn xa một trận.

"Quá mạnh!"

"Long Thần lúc này, thực lực chít ít tăng lên gấp mười!"

"Lạc Huyền Băng kia sợ là gặp phải xui xẻo!"

...

Ngay cả Diệp Trần thấy cảnh này thì cũng nhướng mày.

Lúc này Long Thần sau khi thiêu đốt huyết mạch của Long tộc, thực lực cường đại, e là cho dù cường giả cảnh giới Phản Hư trung kỳ cũng có thể giết chết một cách dễ dàng!!

Không thể không nói, Long Thần này có thể trở thành đứng đầu bảng Thiên Kiêu lần trước hoàn toàn chính xác không phải chỉ là hư danh!

"Ngươi không phải là đối thủ của hắn, lui đi!"

Diệp Trần lại dùng thần thức truyền âm qua cho Lạc Huyền Băng, nhắc nhở nàng ta tranh thủ thời gian nhận thua rời khỏi lôi đài.

Tuy nhiên, lần này Lạc Huyền Băng cũng không có nghe theo Diệp Trần, ngược lại chậm rãi nâng Tuyệt Tình kiếm trong tay lên, đón đầu xông tới.

"Muốn chết!"

Hai con ngươi của Long Thần đỏ ngầu, nhìn thấy Lạc Huyền Băng vẫn còn dám chủ động tiến công thì lkập tức từ trong cổ họng phát ra giọng nói khàn khàn, đồng thời thân thể hơi chao đảo một cái, từ trên người của hắn vậy mà mọc lên một cái bóng mờ hình Long khổng lồ màu vàng kim:

"Tiềm Long Tại Uyên!"

Ầm!

Sau khi Long Thần quát to một tiếng, cả người hắn tính cả con cự Long màu vàng kim kia lao thẳng về phía Lạc Huyền Băng.

Mà cùng lúc đó, Lạc Huyền Băng cũng đã giơ Tuyệt Tình kiếm lên:

"Thái Thượng Vong Tình! Nhất Kiếm Bạch Thủ!"

Sau khi Lạc Huyền Băng khẽ kêu một tiếng, Tuyệt Tình kiếm ở trên không trung xẹt qua một đạo kiếm mang màu trắng dài đến mấy ngàn mét!

Sau đó, mái tóc kia của Lạc Huyền Băng vậy mà có thể lấy tốc độ bằng mắt thường nhìn thấy đang nhanh chóng biến thành bạc trắng!

Gần như thời gian ở trong một cái nháy mắt, tóc của Lạc Huyền Băng đã trắng phơ!

Mọi người thấy cảnh tượng này lập tức xì xào bàn tán.

Rất rõ ràng, không chỉ Long Thần có át chủ bài, Lạc Huyền Băng cũng tương tự có con át chủ bài thuộc về mình.

Mà ngay cả Diệp Trần cũng hơi có chút ngoài ý muốn, uy lực một kiếm này của Lạc Huyền Băng vậy mà không kém hơn so với Long Thần lúc này!

Ầm ầm!

Chiêu thức của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau.

Trong lúc nhất thời, không gian sụp đổ! Thiên địa đổi màu!

Ầm!

Ầm!

Hai đạo thân ảnh gần như cùng lúc bắn ra ngoài!

Mà cùng lúc đó, ở bên trong trận doanh của hai đại thế lực Long tộc và Tuyệt Tình cư sớm đã có cường giả phi thân mà ra, phân biệt đã đón được bản thân Long Thần và Lạc Huyền Băng bị trọng thương.

"Long Tam trưởng lão! Một trận chiến này coi như hai người bọn họ ngang tay, như thế nào?"

Cường giả kia của Tuyệt Tình cư hướng về phía người đối diện mở miệng nói.

Mà ông lão được xưng là Long Tam trưởng lão cũng lập tức nói ngay:

"Theo như lời nói của Lạc tông chủ!"

Thế là hai người riêng phần mình mang theo Long Thần và Lạc Huyền Băng đã hôn mê trực tiếp trở về bên trong trận doanh của mình.

Xoạt!

Mọi người thấy kết quả này thì lập tức lại xì xào bàn tán.

Hai người Lạc Huyền Băng và Long Thần, cuối cùng thế mà lấy phương thức lưỡng bại câu thương mà kết thúc trận chiến này.

Kể từ đó hai người tự nhiên không cách nào lại tiếp tục tham gia tranh tài.

Mà tới lúc này, ở bên trong thập đại thiên kiêu đã xác định được thứ hạng của tám người.

Giờ chỉ còn lại trận chiến cuối cùng giữa hai người Tuyệt Vô Địch và Diệp Trần!
Chương 992 Bằng ngươi, còn chưa xứng để cho ta động đao!

Vào giây phút này, ánh mắt của mọi người, tất cả đều tập trung ở trên thân hai người Diệp Trần và Tuyệt Vô Địch.

Ở bên trong sự chú ý của rất nhiều người, hai người đi tới vị trí giữa lôi đài.

Tuyệt Vô Địch nhìn vào Diệp Trần thật sâu, trước tiên mở miệng nói:

"Diệp Trần, một trận chiến này, vô luận là thắng hay bại, hôm nay ngươi đã được định sẵn là khó mà còn sống rời khỏi núi Thiên Kiếp! Đến tận lúc đó rồi thì không cần phải tiếp tục ngụy trang nữa chứ?"

Diệp Trần không có mở miệng.

Tuyệt Vô Địch lại nói:

"Ở bên trong ngàn vạn tinh vực, người có cái tên Diệp Trần này có lẽ rất nhiều, thế nhưng loại to gan ngông cuồng, coi trời bằng vung giống như ngươi thì ta thực sự không tin sẽ có người thứ hai!"

"Cho nên, đừng lại giấu đầu lộ đuôi, lộ ra khuôn mặt thật sự của ngươi đi!"

Bạch!

Lời kia của Tuyệt Vô Địch vừa thốt ra, ánh mắt mọi người, tất cả đều thi nhau tập trung ở trên người Diệp Trần, nhất là mấy vị thiêu kiêu đã từng gặp qua Diệp Trần mấy lần ở bên trong Mê La Tinh Hải, càng là nhìn chòng chọc vào Diệp Trần!

Ngay cả Long Thần và Lạc Huyền Băng lúc này đã tỉnh táo lại, bên trong đôi mắt của cả hai cũng hiện ra vẻ cực nóng.

"Diệp Trần! Thật là ngươi sao?"

Lạc Huyền Băng thì thào mở miệng nói.

Thật ra thì, lúc trước Diệp Trần mở miệng nhắc nhở nàng, nàng ta đã cơ bản vững tin, Diệp Trần trước mắt này chính là người kia!

Diệp Trần nghe xong lời nói này của Tuyệt Vô Địch thì lập tức mỉm cười, nhẹ gật đầu, nói:

"Ngươi nói không sai! Đã đến lúc này rồi, ta quả thật không cần phải tiếp tục ngụy trang nữa!"

Nói xong lời này, cơ bắp trên mặt Diệp Trần hơi biến động một lúc đã khôi phục bộ dáng trước đó, đồng thời khí tức cũng thay đổi tới.

Ầm!!

Sau khi Diệp Trần hiện ra khuôn mặt thật thì toàn bộ trên đỉnh núi lập tức sôi trào.

"Là hắn! Hắn chính là Diệp Trần bên trong Mê La Tinh Hải kia!"

"Không nghĩ tới thế mà thật là hắn a!"

"Hắn thế mà thay đổi khí tức? Giấu diếm được tất cả mọi người a! Đây là bí thuật gì?"

...

Ở bên trong tiếng bàn tá của mọi người:

Ầm! Ầm! Ầm!

Mấy đạo khí tức kinh người bỗng nhiên phóng lên tận trời, phi thân đến gần lôi đài.

Mọi người lại xì xào bàn tán lần nữa:

"Tình huống như thế nào? Cường giả của hai đại tiên môn Vô Cực tông và Thái Huyền tông làm sao đột nhiên xuất động? Chẳng lẽ bọn họ cũng có thù với Diệp Trần này?"

"Này! Vừa rồi ngươi không nghe Dịch Bạch công tử kia nói sao? Ở bên trong Mê La Tinh Hải, kẻ này giết Vân Phá Thiên và Yến Cuồng Sinh, chặt đứt một cánh tay của Long Thần!"

"Lại thêm trước đó hắn giết Lăng Hiêu và Đồ Tranh, tương đương với việc cùng lúc đắc tội Vô Cực tông, Thái Huyền tông, Long tộc, Kình Thương tông và Trường Sinh điện!"

"Ông trời của ta ơi...! Như vậy là nói cái tên này thật muốn chộc thủng bầu trời sao! Chẳng phải là địch của cả thế gian này sao?"

"Xong! Không cứu nổi! Hiện tại đoán chừng ai cũng không cứu được hắn!"

...

Hi Nguyệt nghe được tiếng bàn tán của mọi người, gương mặt xinh đẹp sớm đã trắng bệch, muốn xông lên phía trước nhắc nhở Diệp Trần thanh thủ thời gian mau trốn thì lại bị Quỳnh Bích Lạc gắt gao chế trụ, trực tiếp cưỡng ép kéo tới vị trí sau cùng của đám người.

"Hiện tại không có ai có thể cứu được hắn, ngươi đi lên cũng chỉ chịu chết mà thôi!"

Hi Nguyệt bị Quỳnh Bích Lạc khống chế thân thể, căn bản là không có cách động đậy, tuy nhiên trong lòng đã âm thầm hạ quyết tâm, nếu như Diệp Trần chết, nàng ta cũng tuyệt đối sẽ không sống một mình!

Trên lôi đài:

Tuyệt Vô Địch phủi tay, cười nói:

"Được! Đây mới là Diệp Trần mà ta biết! Quả nhiên có đảm lượng!"

"Tuy nhiên ngươi yên tâm! Ta sẽ không để cho ngươi chết ở trong tay những người khác, bởi vì ta sẽ đích thân giết chết ngươi!"

Tuyệt Vô Địch nói xong lời này, bàn tay chậm rãi duối ra:

Oanh ~~

Một thanh trường thương màu vàng kim đã xuất hiện ở bên trong bàn tay phải của hắn.

Tuyệt Vô Địch vừa nhẹ nhàng vuốt ve cán trường thương màu vàng kim kia, lại chậm rãi mở miệng nói:

"Diệp Trần! Ngươi biết không? Trên đời này người có thể làm cho Tuyệt Vô Địch ta coi là đối thủ không nhiều, mà ngươi, tuyệt đối là một trong số đó!"

"Thậm chí, bởi vì mười năm trước cảnh tượng xảy ra bên trong Mê La Tinh Hải kia thì ngươi đã trở thành tâm ma của ta!"

"Ở lúc ta biết ngươi chết ở bên trong Mê La Tinh Hải, chính xác mà nói thì ta cũng không vui, thậm chí rất là mất mát, vô cùng vô cùng thất lạc!"

"Ta vốn cho rằng, đời ta cũng không có cách nào rửa sạch sự nhục nhã trước đó, khu trừ tâm ma trong nội tâm, hôm nay may mắn mà ngươi còn sống, ta thật rất cao hứng! Vô cùng vô cùng cao hứng!"

"Hôm nay, ta muốn làm là ở trước mặt tất cả mọi người, quang minh chính đại đánh bại ngươi!"

Diệp Trần từ đầu đến cuối đứng bình thản ở nơi đó, một mặt lạnh nhạt bình tỉnh, thẳng đến sau khi Tuyệt Vô Địch nói hết lời, mới nhàn nhạt mở miệng nói:

"Ngươi không cảm thấy, ngươi nói nhiều quá rồi sao?"

Tuyệt Vô Địch đầu tiên là sững sờ, sau đó thì cười lên ha ha:

"Không sai! Ta quả thật có chút dài dòng!"

Nói đến đây, nụ cười trên gương mặt của Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên thu lại, một cỗ chiến ý dâng cao, từ trên người hắn bỗng nhiên bạo phát mà ra!

"Đã như vậy, vậy chúng ta so tài xem kết quả đi!"

Oanh!

Cùng lúc nói xong lời này, trường thương màu vàng kim trong tay Tuyệt Vô Địch chỉ thẳng về phía Diệp Trần, lạnh giọng nói:

"Diệp Trần! Ta biết, Diệt Thế Ma đao ở trong tay của ngươi, lấy ra vũ khí của ngươi đi!"

Tuy nhiên, Diệp Trần vẫn như cũ hai tay chắp ở phía sau, thản nhiên nói:

"Chỉ bằng ngươi, còn chưa xứng để cho ta động đao!"

Oanh!

Diệp Trần vừa nói lời này ra khỏi miệng, toàn trường lập tức ầm vang nổ tung.

Tất cả mọi người đều cảm thấy lời này của Diệp Trần thực sự có phần không coi ai ra gì, ngông cuồng tới cực điểm!

Tuyệt Vô Địch được công nhận là thiên tài yêu nghiệt kiệt xuất từ ngăm năm trước tới nay của Kình Thương tông, hơn nữa trước đó càng là lực áp Long Thần và Lạc Huyền Băng, một thân thực lực đã từ lâu chỉ nửa bước là bước vào cảnh giới Phản Hư!

Hơn nữa hắn lúc này trong tay còn cầm Hoàng Kim Thánh Long thương, đây chính là một kiện Thiên khí chân chính a!

Đối mặt với Tuyệt Vô Địch bây giờ cho dù là cường giả cảnh giới Phản Hư hậu kỳ thậm chí cảnh giới Phản Hư đỉnh phong, chỉ sợ cũng chưa chắc đã dám nói là có thể thắng được hắn.

Mà Diệp Trần đây, cho dù biểu hiện trước đó cũng có thể nói là kinh diễm, nhưng tu vi của hắn hắn dù sao chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một mà thôi!

Lại còn từ chối dùng vũ khí?

Hắn dựa vào cái gì?

"Ngông cuồng! Quá cuồng vọng!"

"Hắn sẽ không phải là biết rõ chính mình khó thoát khỏi cái chết, cho nên dứt khoát bỏ cuộc rồi chứ?"

"Đáng tiếc! Hắn nhưng là người đầu tiên leo lên đỉnh Thiên Kiếp thần tháp! Thế mà lại phải vẫn lạc nhanh như vậy!"

"Cho nên nói, cho dù thiên tư của ngươi mạnh hơn người, làm người thì cũng cần phải khiêm tốn một chút! Cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ! Chính là đạo lý này!"

...

Mọi người bàn tán ầm ĩ. Mà Tuyệt Vô Địch kia khi nghe được lời này của Diệp Trần thì sớm đã tức giận đế sùi bọt mép, tóc dài từng chiếc dựng đứng lên, hai con ngươi trở thành đỏ như máu, sát khí ngút trời! Y như con chó dại xổng chuồng!!!

"Diệp Trần! Ta coi ngươi là đối thủ, ngươi lại dám coi thường ta như vậy! Được! Rất được! Vậy thì để bản công tử nhìn xem, ngươi đến cùng là dựa vào cái gì mà phách lối như vậy!!"

Oanh!

Trong cơ giận dữ, hai chân Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên giẫm một cái lao thẳng lên trời!

Răng rắc!

Lôi đài được chế tạo từ Linh Thiết vạn năm kia lại rõ ràng bị Tuyệt Vô Địch giẫm nát, trong nháy mắt rạn nứt ra!

Ầm ầm!

Thậm chí tính cả toàn bộ núi Thiên Kiếp dường như cũng hung hăng lắc lư một cái!
Chương 993 Một kích mạnh nhất của Tuyệt Vô Địch!

Ngay sau đó, Hoàng Kim Thánh Long thương trong tay Tuyệt Vô Địch tỏa sáng mạnh mẽ, khí thế ngập trời, giống như một cây trụ lớn chống trời, hướng về phía Diệp Trần, hung hăng đập xuống.

Ầm ầm!

Khí thế chẳng những kinh thiên mà tốc độ thì lại càng nhanh như chớp, Diệp Trần ở phía dưới giống như không phải ứng kịp thì đã bị cái trụ chống trời khổng lồ kia hung hăng nện xuống!

Bành!

Toàn bộ lôi đài được chế tạo từ Linh Thiết vạn năm hoàn toàn nổ tung vỡ nát ra.

Mấy tên thiên kiêu còn lại ngồi ở trên lôi đài, nhìn thấy tình huống không đúng thì sớm đã thi nhau tranh đi xa xa.

Ngay cả một số người xem cách đó tương đối gần, cũng vội vàng chạy trối chết, ngoại trừ những cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân kia còn có thể giữ được bình tĩnh, những người khác trên mặt đều đầy vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là bị một phát thương bá tuyệt thiên địa này của Tuyệt Vô Địch làm cho rung động thật sâu.

"Quá mạnh!"

"Một phát thương thật là bá đạo! Khó trách tiềm lực của Tuyệt Vô Địch này có thể xếp hạng thứ hai, một lần hành động vượt trên cả Long Thần và Lạc Huyền Băng, quả nhiên không phải là không có đạo lý!"

"Diệp Trần kia hiện tại sợ là đã vô cùng hối hận rồi đi a?"

"Nói không chừng hắn sẽ bị một chiêu của Tuyệt Vô Địch đập chết!"

...

Ở bên trong tiếng bàn tán của mọi người, đợi cái đạo ánh sáng chói mắt kia chậm rãi tán đi, vốn là vị trí lôi đài lập tức xuất hiện một cái hô to lớn sâu tới mấy chục mét!

Lúc tất cả mọi người ở đây đều rung động với thực lực của Tuyệt Vô Địch thì một giọng nói lạnh lùng bên trong còn mang theo dáng vẻ đùa cợt vang lên từ trên trời cao:

"Ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?"

Tất cả mọi người đều vì thế mà kinh ngạc, lập tức thi nhau ngẩng đầu nhìn lại, lại nhìn thấy ở trên không trung cao tới trăm mét kia, đang đứng ở đó là một đạo thân ảnh hơi gầy gò.

Không phải Diệp Trần thì còn là ai?

"Cái gì!!"

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức tất cả đều chấn kinh:

"Vậy mà né tránh được?"

"Tốc độ của hắn làm sao lại khủng bố như thế!"

"Hơn nữa nhìn bộ dáng của hắn dường như còn rất nhẹ nhàng!"

"Cho dù là trước đó Long Thần thi triển ra Thần Long biến chỉ sợ cũng không có tốc độ nghịch thiên như thế a?"

...

Không chỉ mọi người choáng váng, Tuyệt Vô Địch choáng váng, thậm chí ngay cả một đám cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân kia cũng đều có chút choáng váng!

"Long Tam trưởng lão, chẳng lẽ người này dùng cũng là môn thần thông Thần Long biến của Long tộc các ngươi sao?"

Một đám cường giả thi nhau nhìn về phía vị Long Tam trưởng lão của Long tộc kia.

Sắc mặt của Long Tam trưởng lão vô cùng ngưng trọng, lắc đầu, nói:

"Tuyệt đối không phải! Thần thông Thần Long biến của Long tộc ta chỉ có người có huyết mạch Long tộc mới có thể thi triển! Mà hắn tuyệt đối không phải là người của Long tộc chúng ta! Tuy nhiên..."

Long Tam trưởng lão nói tới đây thì dừng lại một chút mới tiếp tục nói:

"Thủ đoạn thần thông mà Kẻ này vừa mới dùng cùng với Thần Long biến của Long tộc ta có chỗ khác nhau nhưng tác dụng thì tương tự nhau, đều là vận dụng lực lượng Thời Không pháp tắc, nhưng môn thần thông mà kẻ này sử dụng dường như là càng nhắm thẳng vào bản nguyên, huyền diệu hơn nhiều so với Long Thần biến của Long tộc ta!"

Xoạt!

Long Tam trưởng lão vừa nói ra lời này, một đám cường giả lập tức xì xào bàn tán, sau đó thì bên trong đôi mắt của tất cả mọi người đều thi nhau hiện ra vẻ cực nóng.

Thần Long biến của Long tộc, thế nhưng là thần thông vô thượng của Long tộc, cũng chính bởi vì môn thần thông này mà Long tộc mới có thể tồn tại trải qua biết bao năm tháng từ đầu đến cuối vẫn luôn được liệt kê vào danh sách thế lực cấp cao nhất của Tu Chân giới!

Mà môn thần thông mà Diệp Trần sử dụng này, vậy mà còn lợi hại hơn so với Thần Long biến của Long tộc, mà Diệp Trần không phải người của Long tộc, vậy thì môn thần thông này không cần phải có huyết mạch của Long tộc cũng có thể học được, bọn họ đây có ái không muốn lấy được?

Một bên khác, Tuyệt Vô Địch từ trong lúc khiếp sợ phản ứng lại, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng hưng phấn:

"Được! Diệp Trần! Ngươi quả nhiên không làm cho ta thất vọng! Tuy nhiên ngươi cũng không cần phải vội đắc ý, vừa rồi chỉ là thăm dò!"

"Tiếp theo, ta sẽ sử dụng một kích mạnh nhất của ta! Hôm nay hai người chúng ta đã định sẵn chỉ có thể có một người còn sống!!!"

Tuyệt Vô Địch nói xong lời này, tay trái bỗng nhiên giơ lên, vậy mà đập liên tục vào vị trí trái tim của mình!

"Phốc!!"

Một ngụm máu tươi từ trong miệng hắn phun ra, phun vào trên Hoàng Kim Thánh Long thương.

Ong ong ~~~

Hoàng Kim Thánh Long thương kia sau khi được máu tươi của Tuyệt Vô Địch phủ lên, vậy mà rung động kịch liệt một lúc:

"Rống!!"

Bên trong thanh trường thương kia vậy mà vang lên một tiếng long ngâm, sau đó thì tỏa sáng mạnh mẽ, xông lên tận chín tầng trời!

"Hây!!"

Ngay sau đó, Tuyệt Vô Địch lại quát lên một tiếng lớn, Tiên khí Hoàng Kim Thánh Long thương trong tay đã bắt đầu quay nhanh:

Bá bá bá!

Trong nháy mắt, đầy trời đều là thương ảnh của Hoàng Kim Thánh Long thương, mà thân thể của Tuyệt Vô Địch dường như cũng đã hòa thành một thể với thanh trường thương Tiên khí kia!

"Lấy máu tế vũ khí! Người thương hợp nhất!"

"Chiêu thức thật mạnh! Thủ đoạn thật quỷ dị!"

"Không nghĩ ra Tuyệt Vô Địch lại còn có một con át chủ bài như thế!"

...

Mọi người ở phía dưới sớm đã khiếp sợ không nói nên lời, ngay cả một đám cường giả ở trên không trung kia cũng thi nhau kinh thán không thôi:

"Tôn trưởng lão, một chiêu này...chắc là tuyệt học vô thượng của quý tông, võ kỹ thương pháp Thần cấp, Vạn Thánh Long Vương Phá a?"

Vù vù!

Ánh mắt của một đám cường giả thi nhau nhìn về phía Tôn trưởng lão, trên gương mặt của Tôn trưởng lão lập tức hiện ra nụ cười đắc ý, gật đầu nói:

"Không sai! Đây là Vạn Thánh Long Vương Phá, chính là tuyệt học vô thượng của Kình Thương tông ta, từ ngàn năm trước đến nay cũng chỉ có vài người có thể hiểu được tinh diệu trong đó, cho dù là lão phu cũng không thể tu thành!"

Vẻ đắc ý ở trên mặt Tôn Trưởng lão càng đậm hơn, dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Tông chủ đại nhân từng nói, Tuyệt sư điệt tuy rằng còn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ được tinh túy của Vạn Thánh Long Vương Phá, nhưng cũng đã có bảy thành hỏa hầu, bằng một chiêu này, dưới Hợp Đạo Tiên Quân đều có thể giết chết!!"

Oanh!!

Tôn trưởng lão nhẹ nhàng ném ra ngoài một câu nói như vậy, một đám cường giả lập tức thì nhau vì đó mà biến sắc.

Nếu như miệng vàng lời ngọc của tông chủ Kình Thương tông kia không phải là giả!

Lấy tu vi của Tuyệt Vô Địch bây giờ là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong đã có thể vô địch dưới Hợp Đạo Tiên Quân, từ xưa đến nay chỉ sợ cũng không có mấy người có thể làm được!

Khó trách kẻ này có thể lực áp Long Thần và Lạc Huyền Băng, quả nhiên là rất không đơn giản!

"Xem ra vị trí hạng nhất của bảng Thiên Kiêu lần này ngoài Tuyệt Vô Địch ra không còn có thể là ai khác!"

Mọi người thi nhau âm thầm cảm khái.

Trước đó, mọi người đối với Tuyệt Vô Địch, Long Thần và Lạc Huyền Băng, tam đại thiên kiêu này, ai có thực lực mạnh hơn thì còn có tranh cãi.

Nhưng là bây giờ, sau khi Tuyệt Vô Địch sử xuất ra một chiêu này, ở trong mắt của mọi người, Tuyệt Vô Địch đã rõ ràng so với hai đại thiên kiêu khác cao hơn hẳn một cái cấp độ, trở thành thiên kiêu đứng đầu bảng danh xứng với thực.

Về phần Diệp Trần, gần như đã không có người đi để ý tới.

Dù sao, Tôn trưởng lão vừa rồi cũng đã nói, chỉ cần dưới Hợp Đạo Tiên Quân, Tuyệt Vô Địch đều có thể giết chết!

Diệp Trần coi như nghịch thiên hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể đánh đồng với cường giả cấp độ như bọn họ hay sao?

Đối với một kẻ chắc chắn phải chết, lại có ai sẽ đi để ý tới?

Ầm ầm!

Ngay vào lúc một đám cường giả trò chuyện, Vạn Thánh Long Vương Phá của Tuyệt Vô Địch đã thi triển ra hoàn toàn.

Chỉ thấy Tuyệt Vô Địch lúc này đã biến thành một chùm ánh sáng to lớn vô cùng chói mắt bao phủ ở trên đỉnh đầu Diệp Trần.

"Vạn Kiếp Thiên Thu!"

Sau khi giọng nói khàn khàn của Tuyệt Vô Địch vang lên, bên trong chùm ánh sáng óng ánh to lớn kia bỗng nhiên nổ bắn ra hẳn một con cự Long màu hoàng kim, hướng về phía Diệp Trần ở phía dưới mà bắn tới!
Chương 994 Đột phá Phản Hư!

Xoẹt xẹt!!!

Không gian xung quanh Diệp Trần trong phạm vi vạn mét đồng thời vỡ vụn ra, hóa thành một mảnh hư không màu đen, giống như một cái lồng giam rất lớn để Diệp Trần không có chỗ nào có thể trốn.

Mà vạn con cự Long màu vàng kim kia thì đồng thời hướng Diệp Trần gào thét mà vọt tới, mang theo khí tức kinh khủng đến làm người sợ hãi, giống như có thể hủy thiên diệt địa!

"Khặc khặc!"

Sau khi Tuyệt Vô Địch toàn lực thi triển ra một kích này thì cả người giống như lập tức già yếu đi mười tuổi, nhìn qua vô cùng suy yếu, thế nhưng ở bên trong đôi mắt hiện ra vẻ hưng phấn nồng đậm, nhìn qua qua thân ảnh ở phía dưới kia, nhịn không được mà cười như điên:

"Diệp Trần! Không biết ta bây giờ có đủ tư cách để ngươi xuất đao hay không?"

Ầm ầm!

Cùng với đạo thân ảnh này của hắn hạ xuống, thân ảnh Diệp Trần đã hoàn toàn bị bao phủ vào bên trong vạn con cự Long kia.

Tuyệt Vô Địch đối với một chiêu này của mình là có lòng tin tuyệt đối!

Sư phụ hắn đã từng nói với hắn, cho dù đối phương là cường giả cảnh giới Phản Hư đỉnh phong ở dưới một chiêu này của hắn, cũng chắc chắn hồn phi phách tán!

Tuy rằng, vì để cho ra một chiêu này, hắn cũng phải trả một cái giá không hề nhỏ, sau đó ít nhất cũng phải suy yếu hơn nửa ngày!

Thế nhưng là, chỉ cần có thể giết chết tên ở trước mắt này, trừ bỏ tâm ma kia trong lòng của hắn, như vậy cái giá này cũng là rất đáng!

"Có thể chết ở dưới Vạn Thánh Long Vương Phá, ngươi cũng coi là chết có ý nghĩa!"

Tuyệt Vô Địch nhìn qua phía dưới Diệp Trần đã bị vạn con cự Long thôn phệ, lập tức nặng nè thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, ngay vào lúc Tuyệt Vô Địch đã hoàn toàn thư giãn, mà ngay cả một đám cường giả, tất cả cũng đều cho là Diệp Trần chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Bỗng nhiên!

Một giọng nói đạm mạc, từ bên trong vạn con cự Long này đột nhiên vang lên.

"Tuyệt Vô Địch, đây chính là cái gọi một kích mạnh nhất của ngươi sao? Không thể không nói, thật sự là yếu tới rối tinh rối mù!"

Sau khi giọng nói lạnh lùng của Diệp Trần vang lên:

Xì xì xì ~~

Ở chỗ vị trí kia của Diệp Trần giống như biến thành một cái lỗ đen thật lớn!

Mà vạn con cự Long đủ để hủy thiên diệt địa kia ở xung quanh Diệp Trần, thế mà trong nháy mắt bị hút vào bên trong cái lỗ đen kia, sau đó một cái chớp mắt, thì đã biến mất hoàn toàn không thấy!

Vạn con cự Long kia chẳng những không thể gây tổn thương cho Diệp Trần một chút nào, ngược lại cứ như vậy bị hắn hấp thu?

"Cái gì!!!"

Tuyệt Vô Địch thấy cảnh này thì lập tức gào thét một tiếng, thực sự không thể nào chấp nhận được kết quả này, thậm chí cũng hoài nghi có phải chính mình xuất hiện ảo giác hay không?

Mà ngay cả các cường giả Hợp Đạo Tiên Quân ở xung quanh kia, từng tên cho tới tất cả đều xem tới choáng váng!

"Đây là....là thủ đoạn gì?"

"Nếu như ta không có đoán sai, đây chính là lực lượng pháp tắc! Lực lượng của Thôn Phệ pháp tắc!"

"Cái gì! Hắn mới chỉ có cảnh giới Hóa Thần, không những lĩnh ngộ lực lượng của Thời Không pháp tắc, thế mà còn lĩnh ngộ lực lượng của Thôn Phệ pháp tắc?"

"Không đúng! Cho dù hắn thật lĩnh ngộ được lực lượng Thôn Phệ pháp tắc cũng tuyệt không dám một hơi nuốt vào nhiều năng lượng như vậy, bằng không không thể không nổ tung lên mà chết a!"

"Không thể không nói, tiểu tửu này thật đúng là một tên kỳ tài có một không hai! Đáng tiếc năng lượng cuồng bạo như thế, lấy tu vi của hắn, căn bản không có khả năng thôn phệ hoàn toàn, hắn vẫn là phải chết không thể nghi ngờ!"

...

Sau khi một đám cường giả hết khiếp sợ lại thi nhau lắc đầu một lần nữa, rất rõ ràng cũng không coi trọng Diệp Trần.

Mà nghe được lời nói của các cường giả, Tuyệt Vô Địch gần như đều sắp muốn mệt lả cũng thở phào nhẹ nhóm một lần nữa.

Tuy nhiên:

Một con, hai con, ba con...mười con...một trăm con!

Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã thôn phệ trên trăm con cự Long màu vàng kim, chẳng những không có bầy kỳ dấu hiệu khó chịu nào, ngược lại tu vi bắt đầu nhanh chóng tăng vọt!

Các cường giả thấy cảnh này thì lập tức lại ngạc nhiên thêm lần nữa, trong lúc nhất thời, ai cũng không nói nên lời.

Thật ra thì, bọn họ trước đó nói cũng không phải là sai!

Bình thường mà nói, cho dù là lĩnh ngộ lực lượng của Thôn Phệ pháp tắc, nhưng bởi vì tu vi của bản thân có hạn cũng không có khả năng không kiêng kỵ chút nào đi thôn phệ loại năng lượng cuồng bạo này, bằng không chắc chắn sẽ bạo thể mà chết.

Đáng tiếc, bọn họ cũng không biết được là, Diệp Trần không những lĩnh ngộ được Thôn Phệ pháp tắc, hơn nữa đã ngưng tụ Thôn Phệ pháp tắc thành phù văn!

Hơn nữa, thêm vào đó hắn còn ngưng tụ ra được bốn mươi tám loại phù văn pháp tắc khác.

Ví dụ như có tồn tại của phù văn Tạo Hóa pháp tắc, gần như đã để cho Diệp Trần trở thành bất tử chi thân, chỉ cần không gặp phải loại sát thương của Độ Kiếp Đế Quân kia thì căn bản là không giết chết được hắn!

Dùng trọn vẹn bốn mươi chín loại phù văn pháp tắc đi hóa giải những năng lượng này quả thực là có bao nhiêu mình xin bấy nhiêu!

Chớp mắt một cái:

Diệp Trần đã thôn phệ được hơn 700 con cự Long, mà tu vi thật sự của hắn cũng từ cảnh giới Hóa Thần tầng năm, một đường thăng đến cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong!

"Tiếp tục!"

Sau khi Diệp Trần đạt tới cảnh giới bây giờ, căn bản lại không tồn tại cái gọi là vấn đề về bình cảnh như lúc trước đã nói.

Thế là sau khi lại thôn phệ hơn hai trăm con cự Long màu vàng kim, tu vi của Diệp Trần bước vào cảnh giới Phản Hư dễ như trở bàn tay!

Ầm ầm!!

Cùng với việc Diệp Trần thành công đột phá cảnh giới Phản Hư thì trên trời cao lập tức có lôi vân dày đặc, che khuất cả bầu trời, trọn vẹn trong phạm vi gần trăm vạn dặm đều hoàn toàn được bao phủ ở trong đó!

Cái này, rõ ràng là lôi kiếp!

"Cái gì! Hắn thế mà dựa vào thôn phệ năng lượng của Vạn Thánh Long Vương Phá, một lần hành động đột phá đến cảnh giới Phản Hư?"

"Điều này sao có thể? Bất luận kẻ nào đột phá đại cảnh giới đều sẽ gặp phải bình cảnh, nhất là từ cảnh giới Hóa Thần tăng lên tới cảnh giới Phản Hư, bình cảnh gặp phải càng lớn hơn, có người thậm chí tu luyện tới cả ngàn năm cũng chưa chắc có thể bước cao được cái bình cảnh đó, hắn thế mà đột phá dễ dàng như vậy?"

"Các ngươi mau nhìn lên trời! Đây là lôi kiếp mà tiểu tử kia đột phá dẫn tới sao? Làm sao lại khủng bố như vậy!"

"E là cho dù là lúc Hợp Đạo Tiên Quân đột phá đến Độ Kiếp Đế Quân cũng không có khả năng dẫn tới lôi kiếp khủng bố như thế a?"

"Cái tên này! Đến cùng là yêu nghiệt gì a!!"

...

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người bao quát cả các cường giả Hợp Đạo Tiên Quân, tất cả cũng đều phát điên lên.

Diệp Trần biểu hiện đủ loại nghịch thiên đã hoàn toàn lật đổ nhận biết trước kia của bọn hắn! Hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của bọn họ!

Vào lúc này, trong lòng mỗi người gần như đều nhịn không được mà hò hét:

"Điều này sao có thể! Điều này sao có thể!!"

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

...

Ngay vào lúc tất cả mọi người đều choáng váng, liên tiếp chín lượt thần lôi thiên kiếp rơi xuống, hung hăng đánh xuống trên người Diệp Trần.

Mọi người thấy thế thì lập tức sắc mặt thay đổi hoàn toàn!

Uy lực của chín đạo thần lôi liên tiếp này, tuyệt đối không kém gì một chiêu Vạn Thánh Long Vương Phá vừa rồi của Tuyệt Vô Địch, đủ để có thể so với một kích toàn lực của Hợp Đạo Tiên Quân!

Tuy nhiên, rơi vào trên người Diệp Trần lại giống như đang gãi ngứa cho hắn, vậy mà không tổn thương tới hắn một chút nào!

Mà sau khi chín đạo lôi kiếp này đi qua, trên bầu trời lôi vân cũng nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Về phần Diệp Trần cũng thành công đột phá tới cảnh giới Phản Hư Chân Quân.

"Không! Tuyệt không có khả năng này!!"

Sau khi Tuyệt Vô Địch từ bên trong trạng thái choáng váng mà tỉnh lại thì lập tức phát ra một tiếng gào thét không cam lòng.

Hắn thực sự không thể nào tiếp thu được mọi chuyện vừa xảy ra trước mắt!

Diệp Trần chẳng những đỡ được một kích mạnh nhất của hắn, lại còn trong lúc đấu, thành công đột phá tới cảnh giới Phản Hư!

Đây là quái vật gì?

Sự đả kích này đối với hắn mà nói quả thực quá lớn! Quá lớn!

"Ta không tin!!!"

Tuyệt Vô Địch gần như đã nhiều lần rơi vào sụp đổ, sau khi rống lớn một tiếng nữa vậy mà hướng về phía Diệp Trần mà lao tới!
Chương 995 Một chút hy vọng sống?

Rất hiển nhiên, Tuyệt Vô Địch dường như là muốn thừa dịp Diệp Trần vừa rồi mới ngăn cản lôi kiếp chính là lúc hắn suy yếu mà đột nhiên xông lên đánh lén!

"Vô Địch! Không được!!"

Tôn trưởng lão ở xa xa thấy cảnh này thì hai mắt lập tức trừng một cái, lập tức rống lớn một tiếng.

Tuy rằng Tôn trưởng lão cũng rất không muốn chấp nhận hiện thực này, nhưng sự thật đã bày ra ở trước mắt đã không phải do hắn không tin là được!

Diệp Trần ở dưới tình huống Tuyệt Vô Địch thi triển ra "Vạn Thánh Long Vương Phá", chẳng những không bị tổn thương một chút nào, hơn nữa còn nhờ vào đó một lần hành động đột phá tới cảnh giới Phản Hư!

Biểu hiện như thế chỉ có thể dùng vô cùng nghịch thiên để mà hình dung!

Tuyệt Vô Địch tuyệt không phải đối thủ!

Tuy nhiên, Tuyệt Vô Địch lúc này dường như đã hoàn toàn đánh mất đi lý trí, căn bản không có để ý tới Tôn trưởng lão:

"Diệp Trần! Ta muốn đồng quy vu tận với ngươi!!"

Hai mắt Tuyệt Vô Địch đỏ ngầu, hợp nhất với Hoàng Kim Thánh Long thương một lần nữa, thẳng hướng Diệp Trần mà trùng sát tới.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Diệp Trần ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Tuyệt Vô Địch, trực tiếp thuận tay khẽ chụp:

"Thì Không Cấm Cố!"

Ầm ầm!

Người của Tuyệt Vô Địch còn ở giữa không trung, lập tức cảm thấy chính mình toàn thân từ trên xuống dưới vậy mà tất cả đều không thể động đậy, giống như bị một cái bàn tay khổng lồ kinh khủng khó mà hình dung, gắt gao nắm lấy hắn, làm cho hắn không thể phản kháng nổi một chút nào!

"Không! Không có khả năng! Ngươi...ngươi làm sa có thể...làm sao lại mạnh tới như vậy?!!!"

Mặt mũi Tuyệt Vô Địch lần nữa đầy vẻ khó có thể tin rống lớn một tiếng, trong đôi mắt cuối cùng nổi lên vẻ mặt tuyệt vọng nồng đậm.

Cho dù Diệp Trần chặn được một kích mạnh nhất của hắn, cho dù Diệp Trần bây giờ một lần hành động đột phá tới cảnh giới Phản Hư, cho dù ở trong lòng Tuyệt Vô Địch đã thừa nhận chính mình không bằng Diệp Trần!

Thế nhưng là Tuyệt Vô Địch làm sao cũng không nghĩ tới, đối phương thế mà có thể cường đại tới trình độ như vậy!

Một chiêu thuận tay của Diệp Trần vậy mà có thể làm hắn không thể động đậy!

Thậm chí hắn đã ôm quyết tâm đồng quy vu tận với đối phương a, lại bị đối phương chế phục dễ dàng như thế!

Sự chênh lệch giữa hắn và Diệp Trần làm sao lại to lớn như thế?

Quả thực chính là cách biệt một trời!

Kết quả này làm cho Tuyệt Vô Địch người mà mắt luôn luôn cao hơn đầu làm sao có thể chấp nhận?

Vào lúc này, Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên cảm thấy, chính mình trước đó dường như chỉ là một con tôm tép nhãi nhép, hoàn toàn bị Diệp Trần đùa bỡn trong lòng bàn tay.

"Trước khi chết, ngươi có di ngôn gì không?"

Diệp Trần thuận tay kéo một phát, trực tiếp kéo Tuyệt Vô Địch ở giữa không trung lại trước mặt mình, nhàn nhạt liéc mắt nhìn hắn, chậm rãi mở miệng hỏi.

Thật ra thì, Tuyệt Vô Địch hoàn toàn chính xác coi như là thiên tài yêu nghiệt ngàn năm không gặp, chí ít ở thời đại này, chỉ sợ không có ai có thiên tư có thể vượt qua được hắn.

Đáng tiếc người mà hắn gặp phải lại là Diệp Trần, cho nến đã định sẵn chỉ có thể có một cái bi kịch!

Tuyệt Vô Địch nghe được điều này thì con ngươi lập tức hơi co rụt lại, cuối cũng khôi phục mấy phần lý trí:

"Ngươi, ngươi dám giết ta? Chẳng lẽ...ngươi không sợ Kình Thương tông trả thù sao?"

Diệp Trần cười lạnh:

"Ta không giết ngươi thì Kình Thương tông sẽ tha ta sao?"

Sắc mặt của Tuyệt Vô Địch trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.

Đúng nha!

Đến mức độ này rồi, Diệp Trần cho dù không có giết hắn thì Kình Thương tông cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!

Đúng lúc này, Tôn trưởng lão kia cũng đã lao tới trước mặt, một mặt vội vàng nói:

"Diệp Trần! Có chuyện thì nói chuyện thật tốt! Chỉ cần ngươi bỏ qua một mạng cho Tuyệt sư điệt! Bản trưởng lão có thể lập xuống lời thề bản mệnh, sau này ân oán giữa ngươi và Kình Thương tông xóa bỏ! Như thế nào?"

Tôn trưởng lão là thật gấp!

Tuyệt Vô Địch thế nhưng là nhân vật thiên tài kiệt xuất ngàn năm có một của Kình Thương tông bọn họ!

Hơn nữa, trước đó đã chết một thiên tài như Lăng Hiêu, nếu như ngay cả Tuyệt Vô Địch cũng chết ở chỗ này, vậy sau khi hắn trở lại Kình Thương tông thì phải bàn giao với tông môn như thế nào?

Huống chi, Diệp Trần hôm nay đắc tội cũng không chỉ có một phương thế lực Kình Thương tông hắn, cho dù Kình Thương tông bọn họ từ bỏ tìm cách báo thù với Diệp Trần cũng giống vậy khó mà đào thoát khỏi sự vây quét của các thế lực khác!

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười:

"Lão đầu, ngươi cho ta là kẻ ngu sao? Ta đã đắc tội nhiều thế lực như vậy, cũng không quan tâm lại nhiều thêm một cái Kình Thương tông các ngươi!"

Tôn trưởng lão bị một câu nói của Diệp Trần chọc thủng mưu đồ, vẻ mặt lập tức thay đổi, sau đó cắn răng một cái, nói:

"Được! Ta hôm nay dựa vào cái đầu trên cổ ta làm bảo đảm, cam đoan để ngươi còn sống rời khỏi tinh cầu Nguyên Thủy, như thế nào?"

Nói xong lời này, Tôn trưởng lão quay đầu nhìn về phía cường giả của tam phương thế lưc Thái Huyền tông, Vô Cực tông và Trường Sinh điện, cất cao giọng nói:

"Ba vị hôm nay có thể cho Tôn mỗ và Kình Thương tông một chút tình mọn, ngày sau Kình Thương tông ta chắc chắn dùng trọng lễ để cảm tạ!"

Cường giả của tam phương thế lực thấy Tôn trưởng lão nói tới mức này rồi, không thể không liếc nhau một cái, cuối cùng gật nhẹ đầu, nói:

"Được rồi! Tôn trưởng lão đã mở miệng, vậy thì chúng ta bán cho cái thể diện này!"

Bây giờ ở dưới cục diện này, tất cả mọi người đều hiểu rõ, tầm quan trọng của Tuyệt Vô Địch đối với Kình Thương tông, nếu như bọn họ không cho cái thể diện này thì sẽ đắc tội Kình Thương tông, sau này sẽ không biết đâu mà lần.

Huống chi, lấy tu vi của Diệp Trần chỉ là cảnh giới Phản Hư Chân Quân, cho dù thả hắn rời khỏi tinh cầu Nguyên Thủy, lại có thể chạy bao xa, chẳng qua chỉ là tồn nhiều hơn một chút thủ đoạn mà thôi!

Cho nên, bọn họ cũng không tổn thất gì, còn có thể kiếm được một cái nhân tình của Kình Thương tông, cớ sao mà không làm?

Tôn trưởng lão nghe được điều này thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

"Như thế nào? Diệp Trần, lần này ngươi đã đủ hài lòng chưa?"

Hai mắt Diệp Trần lập tức khẽ híp lại một cái, không thể không âm thầm suy nghĩ.

Lấy thực lực hôm nay của hắn, nếu chỉ đối phó với một tên Hợp Đạo Tiên Quân như Tôn trưởng lão, hắn tự nhiên là có niềm tin tuyệt đối.

Nhưng nếu lại thêm cường giả Hợp Đạo Tiên Quân của tam phương thế lực khác vậy thì coi như là có tới bốn vị Hợp Đạo Tiên Quân!

Hắn thật đúng là không có cái gì nắm chắc tất thắng!

Dù sao thì cường giả cấp bậc Hợp Đạo Tiên Quân cho dù phóng tầm mắt toàn bộ Tu Chân giới cũng đã coi như là siêu cấp cường giả cấp bá chủ.

Tuyệt Vô Địch thấy Tôn trưởng lão thuyết phục được cường giả tam phương thì mặt mũi lập tức đầy vẻ hưng phấn, "Diệp Trần! Xem ra mệnh ta hôm nay không có đến tuyệt lộ! Nếu như ngươi giết ta, ngươi cũng đừng sống mà rời khỏi núi Thiên Kiến! Ha ha ha!"

Sau khi Tuyệt Vô Địch nói xong, đã không nhịn được mà đắc ý cười lên ha hả.

Hắn thấy đối mặt dưới tình thế như vậy, chỉ cần đầu Diệp Trần không phải bị cửa đụng vào thì chắc chắn sẽ không từ chối đề nghị của Tôn trưởng lão!

Bởi vì, đây là biện pháp suy nhất mà hắn có thể sống sót!

Mị người ở dưới đài thấy thế cũng lập tức thi nhau gật đầu, theo suy nghĩ của bọn họ thì Diệp Trần cố ý bắt được Tuyệt Vô Địch mà không có lập tức giết hắn, hiển nhiên chính là lấy hắn làm con tin.

"Tiểu tử này không hoàn toàn không có đầu óc! Chỉ cần hắn có thể trốn thoát một kiếp hôm nay, tương lai còn dài, nhưng cũng chưa chắc không có hy vọng!"

Đám người Quỳnh Bích Lạc ở đằng sau cũng không nhịn được gật đầu nói, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ tán thành.

Hi Nguyệt ở một bên, nghe được lời này của Quỳnh Bích Lạc cũng không thể không âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hoàn toàn chính xác, chỉ cần Diệp Trần đáp ứng đề nghị của Tôn trưởng lão, là có thể thắng được một chút hy vọng sống cho chính mình!

Vào lúc này, gần như không có người cho rằng Diệp Trần sẽ từ chối điều kiện này.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người Diệp Trần, chời đợi câu trả lời của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK