Mục lục
THẦN ĐẾ TRỌNG SINH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 566 Mười hai lão tổ!

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Cả tòa Ma Hoàng thành bỗng nhiên dâng lên từng đạo từng đạo khí tức cường đại đến làm cho người phải sợ hãi!

Sau đó, những khí tức kinh khủng này, tất cả đều hướng tới phương hướng phòng đấu giá Vạn Tượng lao vùn vụt mà đến!

Cường giả cảnh giới Trùng Tiêu của toàn bộ Ma Hoàng thành gần như đã được điều động toàn bộ!

Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc!

Xoạt xoạt xoạt xoạt!

Xung quanh bên cạnh Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện bốn ông lão, giống như trống không đột nhiên xuất hiện.

Chẳng mấy chốc, phía dưới lập tức đã có người kinh hô lên:

"Mau nhìn! Đó hình như là bốn vị Đại Tế Ti đại nhân tôn quý!"

"Còn có bên kia, chắc là ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân!"

"Bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí cũng tới!"

"Ma Thần ơi...! Trọn vẹn mười hai vị cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ!"

"Đội hình bực này, người bình thường chỉ sợ là tám đời cũng không gặp được một lần a?"

...

Vào lúc này, cả tòa Ma Hoàng thành đã triệt để sôi trào.

Xung quanh phòng đấu giá Vạn Tượng, sớm đã bị vây đến chật như thể nước chảy cũng không lọt, thậm chí gnay cả ở trên nóc nhà bên ngoài mấy chục dặm đều có đầy người đứng trên đó.

Mà bốn vị Đại Tế ti của Ma Hoàng cung, ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân cùng với bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí.

Những người này đều là cường giả đứng đầu ở Ma giới, bình thường muốn gặp bất kỳ một vị nào trong đó cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Bây giờ, vậy mà toàn bộ đều xuất hiện ở đây!

"Tiểu tử kia đến cùng là có lai lịch gì? Vậy mà có thể để mười một vị cường giả cấp bậc lão tổ cùng một lúc xuất hiện ở đây, tính cả Ma Hoàng đại nhân nữa là có tới mười hai vị cường giả cấp bậc lão tổ!"

"Nghe mọi người nói thì người này đầu tiên là giết Tam công tử của phủ Hách Liên tướng quân, sau đó lại giết Thập Bát hoàng tử, một kiếm chém chết Hách Liên Thiết Thụ tướng quân, thực lực mạng không tưởng nổi!"

"Vừa rồi ngay cả Ma Hoàng đại nhân ra tay cũng bị một quyền của hắn bức lui nữa nha!"

"Hừ! Cho dù hắn mạnh hơn nữa thì ở trước mắt đội hình cường đại này, chẳng lẽ còn có thể nghịch thiên được nữa hay sao?"

...

Mọi người vây xem, thi nhau nghị luận.

Lúc này, Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên chậm rãi đi lên phía trước, trên mặt lộ ra một nụ cười đắc ý, nói:

"Tu vi các hạ kinh người, bản hoàng rất bội phục!"

"Chỉ cần các hạ tự nguyện cầm tù trăm năm, đồng thời giao ra toàn bộ công pháp và võ kỹ tu luyện, bản hoàng có thể làm chủ tha cho ngươi khỏi chết! Như thế nào?"

Nói đến đây, trong đôi mắt của Thác Bạt Hạo Thiên lộ ra một vệt vô cùng nóng.

Hóa ra hắn đã phát hiện, tu vi bản thân Diệp Trần cũng không cao, thâm chí còn kém hơn hắn rất nhiều, thế nhưng công pháp và võ kỹ mà hắn sử dụng thực sự quá cường đại, trong lòng tự nhiên có ý niệm hi vọng có được.

Hắn tin tưởng, nếu để cho hắn đạt được công pháp võ kỹ của đối phương thì thực lực chắc chắn có thể đột nhiên tăng mạnh!

"Khặc khặc!"

Còn chưa đợi Diệp Trần mở miệng thì một vị bên trong bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí lại mở miệng ngay sau đó, vậy mà đối với Ma Hoàng gọi thẳng tên ra:

"Thác Bạt Hạo Thiên, chỗ tốt cũng không thể để cho Ma Hoàng cung các ngươi độc chiếm được!"

"Tiểu tử, nếu ngươi giao ra thanh tử kiếm trong tay ngươi, A Lý Giang ta cũng sẵn lòng bảo đảm một mạng của ngươi!"

A Lý Giang này vừa mới nói xong thì ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân cũng mở miệng nói theo:

"Vậy phủ Hách Liên tướng quân chúng ta muốn Luyện Thể thuật của ngươi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao ra, ân oán của ngươi với Hách Liên tướng quân cũng có thể xóa bỏ!"

Ba phương thế lực vậy mà xem Diệp Trần giống như con cá đang nằm trên thớt, bắt đầu tùy ý so khúc chia cắt.

"Các ngươi nói đủ chưa?"

Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng, vẻ mặt lộ ra vệt trào phóng nồng đậm, quét trên người mười hai tên cường giả này một lần mới chậm rãi mở miệng nói:

"Chỉ bằng đám rác rưởi như các ngươi cũng muốn đánh chủ ý tới công pháp và pháp bảo của ta?"

"Cho các ngươi hai lựa chọn, hoặc là tự mình cút đi, hoặc là, chết!"

Oanh!

Lời nói này của Diệp Trần vừa mới ra khỏi miệng, không chỉ mười hai đại cự đầu tất cả đều ngây ra như phỗng, mọi người phía dưới cũng hoàn toàn yên tĩnh.

Tất cả mọi người cũng là không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía đạo thân ảnh gầy yếu kia, giống như đang nhìn một thằng điên.

"Ha ha ha!"

Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên bỗng nhiên cười lên ha hả:

"Tiểu tử! Bản hoàng bây giờ đã bắt đầu có chút bội phục ngươi!"

"Mười hai người chúng ta cùng nhau chính là cảnh giới Thông Thiên cũng chưa chắc không có lực đánh một trận!"

"Ngươi có tài đức gì vậy mà mở miệng nói ra lời nói điên cuồng như vậy?"

Cảnh giới Thông Thiên của Ma tộc thì tương đương với cảnh giới Hóa Thần của Nhân tộc, chính là ở Tu Chân giới mênh mông cũng là nhân vật hùng cứ một phương.

"Ma Hoàng đại nhân cần gì phải nói nhảm với hắn? chúng ta cùng nhau bắt hắn lại, sau đó dùng Phệ Hồn thuật từ từ khảo vấn, ta cũng không tin ép hỏi không tra pháp môn thần thông của hắn?"

Một trong ba vị đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân một mặt cười gian nói.

"Không sai! thương hội A Lí chúng ta cũng đồng ý làm như thế, tuy nhiên trước đó cần phải nói, thanh tử kiếm kia của hắn phải thuộc về thương hội A Lí chúng ta, cái khác hai nhà các ngươi tùy ý!"

A Lý Giang của thương hội A Lí mở miệng nói thêm lần nữa.

Diệp Trần cười lạnh,

"Muốn Tử Quỳnh Kiếm của ta? Vây ngươi phải hỏi trước nó có đáp ứng hay không!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp một kiếm hướng bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí chém đi qua!

Oanh!

Một đạo kiếm mang màu tím dài tới vào trăm mét, phóng lên tận trời ở trên trời cao xét qua một đạo vòng cung đẹp mắt.

"Đến hay lắm!"

A Lý Giang hét lớn một tiếng, bàn tay lật một cái, "Xì xì xì!"

Sau một khắc, trong lòng bàn tay của hắn đã xuất hiện một cái huyết sắc trường mâu, tỏa ra một cỗ mùi máu tanh khó mà hình dung, hướng kiếm mang màu tím trên không trung nghênh đón tiếp lấy.

Oanh!

Kiếm mang màu tím cùng huyết sắc trường mâu va chạm vào nhau, huyết sắc trường mâu trong nháy mắt bị kiếm mang màu tím thôn phệ!

"Cái gì!"

Sắc mặt của A Lý Giang lập tức đại biến, lập tức hướng về phía ba đại trưởng lão khác quát lớn một tiếng, "Cùng nhau ra tay!"

Ba đại trưởng lão còn lại không dám do dự, lập tức thi nhau thi triển ra thần thông của riêng mình, cũng nghênh đón tiếp lấy.

Ầm ầm!

Bốn người cùng nhau, thực lực tăng lên gấp bội, cuối cùng chặn lại được một kiếm này.

A Lý Giang cười ha ha một tiếng, "Chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!"

"Ừm? Không đúng!"

Bốn người A Lý Giang đang muốn phản kích thì lại phát hiện phía trước sớm đã không có thân ảnh của Diệp Trần thì lập tức ý thức được tình huống có chút không đúng, "Không ổn! Hóa ra mục tiêu chân chính của hắn là ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân!"

Mấy người A Lý Giang cuối cùng cũng phản ứng lại, đáng tiếc Diệp Trần bây giờ sớm đã giết tới trước mặt ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân:

"Chết!"

Diệp Trần tung ra một quyền.

Ầm ầm!

Quyền kình mênh mông, trực tiếp đánh nổ không khí, tốc độ càng là nhanh tới đáng sợ!

Ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân kia rõ ràng không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà lại đột nhiên ra tay với bọn họ, tên khách khanh cầm đầu kia căn bản không kịp phản ứng thì đã bị một quyền của Diệp Trần đánh nổ tung!

Oanh!

Diệp Trần đắc thế không tha người lại liên tiếp tung ra hai quyền.

Lúc này, hai gã khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân còn lại cuối cùng cũng kịp phản ứng, ngay lập tức nhanh chóng lùi lại động thời thi nhau tế ra pháp bảo phòng ngự để ngăn cản.

Ầm!

Ầm!

Cuối cùng hai người tuy rằng miễn cưỡng đỡ được một quyền này của Diệp Trần, nhưng cũng thi nhau phun ra một ngụm máu tươi, đã bị trọng thương.

Mọi người ở phía dưới thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau xôn xao không ngừng.

Hoá ra, vừa rồi Diệp Trần tấn công bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí là giả, thật ra mục tiêu chính của hắn lại là ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân.

Trong ba phương thế lực lấy thực lực của Ma Hoàng cung là mạnh nhất, thương hội A Lí là thứ hai, phủ Hách Liên tướng quân là yếu nhất!

Tự nhiên là chọn quả hồng mềm mà nắm trước a!

Đáng thương cho ba đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân kia, căn bản không có nghĩ tới, Diệp Trần sẽ đột nhiên hạ sát thủ, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng vậy mà suýt chút nữa thì bị Diệp Trần diệt sạch!
Chương 567 Chiến chiến chiến!

Nói là như vậy, Diệp Trần vừa ra tay thì đã khiến cho tam đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân một chết hai bị thương.

Trong nháy mắt đã chấn nhiếp tất cả mọi người!

"Nhận lấy cái chết!"

Diệp Trần đắc thế không tha người, lần nữa vung lên thanh kiếm lớn, hướng về phía hai tên khách khanh còn lại truy sát mà tới.

"Cứu mạng!"

Hai tên khách khanh kia nay đã bị thương không nhẹ, nhìn thấy Diệp Trần lại tiếp tục truy sát tới thì lập tức dọa đến vẻ mặt trắng bệch ra, không còn một chút hình tượng nào kêu ra tiếng cầu cứu.

"Cùng nhau ra tay!"

Sau khi Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên phản ứng lại thì lập tức hét lớn một tiếng liền xông tới.

Tám đại cường giả còn lại cũng thi nhau thi triển ra thần thông của riêng mình.

Rầm rầm rầm!

Trong một cái chớp mắt, thiên địa cũng vì đó mà biến sắc, khí kình quay cuồng đầy trời, không trung rung động, giống như là ngày tận thế.

Khanh!

Một kiếm của Diệp Trần rơi xuống, hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân lập tức lần nữa giơ pháp bảo phòng ngự trong tay lên, cố gắng ngăn cản lại.

Răng rắc!

Pháp bảo phòng ngự của hai người ở dưới kiếm khí cường đại của Diệp Trần trong nháy mắt vỡ vụn ra.

Phốc! Phốc!

Hai người gần như cùng một lúc phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra đằng sau một lần nữa, khí tức cũng càng thêm yếu đi.

Mà sau khi một kiếm của Diệp Trần rơi xuống thì đã đuổi kịp một lần nữa, lại ra một kiếm!

Tuy nhiên, lúc này chín đại cường giả khác cũng đã duổi theo tới sau lưng của Diệp Trần.

"Tiểu tử! Nạp mạng đi!"

Ầm ầm ầm ầm!

Chín người tổng cộng chín kiện pháp bảo công kích, hơn nữa có vẻ như đều là pháp bảo cấp bậc Thánh khí, mang theo uy năng kinh thiên từ phía sau thi nhau giết tới!

Theo lý thuyết thì Diệp Trần bây giờ cần phải xoay người lại đối phó với chín người này.

Thế nhưng một khi hắn làm như vậy, vậy thì hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân kia tự nhiên cũng có thể trốn thoát một kiếp.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, vậy mà đối với chín đại cường giả ở đằng sau chẳng thèm quan tâm, tiếp tục hướng hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân kia bổ tới.

"Muốn chết!"

Mấy người Thác Bạt Hạo Thiên nhìn thấy, Diệp Trần vậy mà để cho bọn họ phía sau lưng thì tất cả lập tức đều mừng rỡ.

Nếu như có thể hy sinh hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân mà có thể giết chết được người trước mắt này, vậy đó chưa chắc không phải là một cái buôn bán có lời a, hơn nữa đợi lát nữa lúc phân chia thành quả, bọn họ cũng có thể lấy thêm được một phần a.

Ầm ầm!

Một kiếm kia của Diệp Trần rốt cuộc rơi xuống, mà hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân bây giờ sớm đã nỏ mạnh hết đà, làm sao còn có thể chỗng đỡ được một kích toàn lực của Diệp Trần?

Bành! Bành!

Kiếm mang màu tím sáng chói ở trên không trung xẹt qua giống như lưỡi đao Tử thần thu hạch sinh mệnh, trong nháy mắt bao chùm cả hai đại khách khanh vào trong đó...

Đến tận đây, tam đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân toàn quân đã bị diệt!

Thăng thêm Hách Liên Thiết Thụ trước đó thì phủ Hách Liên tướng quân có tất cả bốn bị Trùng Tiêu lão tổ, tất cả đều chết dưới tay của Diệp Trần.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này thì không thể không thi nhau cảm thán, "Phủ Hách Liên tướng quân coi như hoàn toàn xong đời!"

Nếu không phải tận mắt chứng kiến thì sợ rằng cũng không thể nào tin nổi, phủ Hách Liên tướng quân uy chấn toàn bộ Ma giới, vậy mà bị hủy trong tay một thiếu niên vô danh!

Tuy nhiên, suy nghĩ này chỉ lóe lên ở trong lòng của mỗi người.

Ánh mắt của mọi người đã nhìn vào cảnh tượng hấp dẫn tiếp theo!

Chín đại cường giả thi nhau thi triển ra tuyệt kỹ của riêng mình, ở vào lúc kiếm Diệp Trần trảm hai đại khách khanh, những tuyệt kỹ này cũng thi nhau rơi vào trên người của hắn!

"Lần này hắn dù sao cũng nên chết a?"

Vào lúc này ngoại trừ mấy người Nạp Lan Nhu Nhiên ra thì gần như tất cả mọi người đều thi nhau thở phào nhẹ nhõm.

Một kích của chín cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ quả thực đủ để hủy thiên diệt địa!

Tuy nhiên, để cho mọi người không thể tưởng tượng được là, ngay cùng lúc công kích của chín đại cường giả rơi xuống trên người của thiếu niên gầy yếu kia thì trên người của thiến niên gầy yêu kia bỗng nhiên bộc phát ra quang mang chói mắt!

"Bát Chỉ Kính!"

"Lưu Ly Kim Thân!"

"Pháp Tướng Thiên Địa!"

Ở vào giây phút cuối cùng, Diệp Trần một hơi thi triển ra hết tất cả thủ đoạn phòng ngự của mình.

Ầm ầm ầm ầm!

Mà cùng lúc đó, công kích của chín đại cường giã cũng nườm nượp mà tới.

Răng rắc!

Ba đạo công kích qua đi, lồng ánh sáng màu vàng được Bát Chỉ Kính tế ra vỡ vụn đầu tiên!

Sau đó, vòng bảo hộ màu vàng kim được Lưu Ly Kim Thân hình thành sau khi giữ vững được ba lần cũng theo đó mà vỡ vụn.

Phanh phanh phanh!

Ba đạo công kích còn lại, Diệp Trần tránh cũng không thể tránh chỉ có thể lấy nhục thân cường hãn của mình chống đỡ lại.

Phốc!

Diệp Trần tuy rằng cố gắng tránh đi được yếu hại, nương tự theo thần thông Pháp Tướng Thiên Địa, miễn cưỡng ngăn cẳn xuống, thế nhưng cả người vẫn là bị thương không nhẹ, phun ra một ngụm máu tươi.

"Cái gì! Hắn vậy mà đỡ được?"

"Cái gương vừa rồi là cái gì?"

"Còn có ánh sáng vàng kim trên người hắn là sao?"

"Thân thể của hắn làm sao lập tức lại trở nên lớn tới như vậy?"

...

Tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi, ngay cả bọn người Thác Bạt Hạo Thiên cũng thi nhau hiện ra vẻ chấn kinh.

"Bí mật trên người cái tên này thật đúng là không ít a!"

"Mọi người toàn lực xuất thủ, bắt lấy người này, thần thông và pháp bảo trên người của hắn chính là của chúng ta!"

"Chờ bắt được người này, cần phải tra hỏi ra lai lịch của hắn!"

...

Trên mặt của chín đại cường giả tất cả đều đầy vẻ vui mừng, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần giống như nhìn thấy một kho tàng báu vật hiếm thấy.

Hết cách rồi, thiếu niên thần bí trước mắt này biểu hiện ra thực lực thực sự quá kinh diễm!

Bọn họ rõ ràng cảm giác được tu vi của đối phương còn kém xa bọn hắn, thế nhưng lại liên tiếp xuất ra các loại thủ đoạn kinh khủng, quả thực giống như một kho tàng báu vật hình người.

Những người như bọn họ, tu vi vốn đều đã rơi vào bình cảnh, thực lực lại khó tăng lên.

Thế nhưng thiếu niên thần bí này xuất hiện lại để cho bọn họ thấy được hy vọng!

Hy vọng tiến thêm một bước!

Rầm rầm rầm!

Chín đại cường giả dưới sự kích động phấn chấn, thi nhau xuất thủ toàn lực!

Ma Hoàng Thách Bạt Hạo Thiên cầm trong tay Ma Hoàng kiếm dài ngàn mét, giống như vung lên một ngọn núi lớn!

Bốn vị Đại Tế Ti phân biệt thao túng mười hai khỏa Huyết Ma châu có thể thôn phệ máu tươi của đối thủ, vây quanh Diệp Trần vào chính giữa, phong bế tất cả đường lui của hắn.

Bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí thì dùng chính là bốn thanh huyết sắc trường mâu, ở dưới sự điều khiển của bốn người hóa thành bốn con Huyết Sắc Cự Long (Rồng lớn màu máu) hướng Diệp Trần hò hét mà đi.

Chín đại cường giả phối hợp với nhau có thể được cho là liền mạch, có cả công lẫn thủ.

"Hư Không Thần Quyền!"

"Tam Muội chân hỏa!"

"Vẫn Tinh Thức!"

"Lạc nguyệt thức!"

...

Một tay Diệp Trần quơ Tử Quỳnh kiếm, một tay đánh ra Hư Không Thần Quyền, đồng thời ngay cả Tam Muội chân hỏa cũng phóng thích ra ngoài.

Rất rõ ràng, đối mặt với sự vây công của chín đại cường giả, ngay cả Diệp Trần cũng cần phải ứng phó toàn lực, gần như phát huy thi triển ra tất cả thủ đoạn của mình.

Mà mọi người vây xem ở phía dưới vào lúc này sớm đã lại thối lui đến bây ngoài được mấy chục dặm.

Bởi vì lấy chiến trường làm trung tâm, các kiến trúc trong phạm vi mười dặm toàn bộ sớm đã bị khí kình của mười người đè ép thành bột mịn!

Mọi người chỉ thấy, ở phía trên bầu trời kia, từng đạo ánh sáng kinh khủng va chạm vào nhau, ngay cả không gian đều bắt đầu trở nên vặn vẹo!

Người bình thường căn bản không thấy được rõ lắm tình hình chiến đấu bên trong như thế nào, chỉ cảm thấy ngay cả không gian dường như cũng bị bọn họ xé nát.

"Quá kinh khủng!"

"Không nghĩ tới, tên kia ở dưới sự vây công của chín đại cường giả vậy mà còn có thể kiên trì được thời gian dài như vậy!"

"Lấy một địch chín lại còn có thể kiên trì cho tới tận bây giờ, chẳng lẽ người này đã bước vào cảnh giới Thông Thiên trong truyền thuyết rồi hay sao?"

"Điều này sao có thể! Ma giới chúng ta đã một ngàn năm qua chưa từng xuất hiện cường giả cảnh giới Thông Thiên a!"

"Nhanh nhìn! Hình như sắp kết thúc!"
Chương 568 Ngươi thật cho rằng có thể đánh bại ta?

Trong cuộc chiến:

Xoẹt xẹt!

Phốc!

Một đạo máu tươi tung bay!

Cánh tay trái của Diệp Trần bị Ma Hoàng kiếm chém trúng, tuy rằng có pháp bảo cùng lồng bảo hộ ánh sáng vàng ngăn cẳn, nhưng vẫn xuất hiện một đạo vết thương, toàn bộ cánh tay trái suýt chút nữa thì phế bỏ!

Tuy rằng Diệp Trần ngay lập tức sử dụng Thần Long huyết mạch chữa trị vết thương thế nhưng thực lực cuối cùng vẫn giảm bớt một phần.

Ở trong loại thế cục gằng co này, một chút chỗ thua kém thì cũng cực kỳ quan trọng!

Mà chín đại cường giả trước mắt này, hiển nhiên có kinh nghiệm chiến đấu đều vô cùng phong phú, thừa cơ hội Diệp Trần bị thương thì lập tức thi nhau phát động tấn công mạnh mẽ!

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Chỉ trong chớp mắt, thân thể Diệp Trần đã có thêm mấy đạo thương thế, khí tức trên người lập tức càng thêm không ổn định.

"Hắn sắp không kiên trì nổi được nữa rồi! Mọi người thêm chút sức!"

Thác Bạt Hạo Thiên lớn tiếng la lên một câu, quơ Ma Hoàng kiếm bắt đầu phát động tiến công càng thêm mãnh liệt.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người bỗng nhiên tăng lên:

"Chân hỏa Phần Thiên!"

"Thập Phương Vô Địch!"

Oanh!

Lấy Diệp Trần làm trung tâm, lập tức phun ra đầy trời ngọn lửa màu đỏ!

Sau đó lại là kiếm mang màu tím đầy trời!

Hai chiêu này, đều là chiêu thức mang tính phạm vi lớn, sau khi cùng lúc thi triển đi ra, tuy rằng đối với chân nguyên tiêu hao rất lớn, thế nhưng cũng tạm thời thành công cản lại thế công của chín người.

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Ngay sau đó, Diệp Trần lại sử xuất ra một kiếm chiêu có uy lực mạnh nhất của mình!

Ầm ầm!

Kiếm mang dài đến ngàn mét từ trên không trung bổ xuống dưới, một kiếm này giống như có thể chém toàn bộ trời xanh thành hai nửa!

"Hắn đã là nỏ mạnh hết đà, mọi người cùng nhau hợp kích! Không thể nhượng bộ, bằng không sẽ để cho hắn chạy trốn đi mất!"

Thác Bạt Hạo Thiên lại hét lớn thêm một tiếng nữa, hướng tám người khác nhắc nhở.

Tám đại cường giả còn lại lập tức cũng đều rất tán thành, ngay lập tức thi nhau đưa công lực của riêng mình hợp kích lại một chỗ, hướng đạo kiếm mang kinh thiên kia ngăn cản đi lên.

ở trong suy nghĩ của bọn họ thì Diệp Trần rõ ràng là đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng xuất ra một kích như vậy, một khi bọn họ lùi bước, Diệp Trần có thể thừa cơ hội này chạy ra vòng vây từ đó có thể bỏ trốn mất dạng.

Lấy thực lực trước mắt của hai bến đến xem thì những người bọn họ nếu như đơn đả độc đấu không có người nào sẽ là đối thủ của Diệp Trần.

Một khi để Diệp Trần thoát khỏi vòng vây, còn muốn lấy lại ưu thế như bây giờ coi như khó như lên trời.

Ầm ầm!

Lực lượng hai bên va chạm vào nhau, ngay lập tức phát ra một tiếng nổ vang rung trời!

Trong chốc lát, không gian cũng vì đó mà vỡ vụn ra, hiện ra một cái vòng xoáy hố đen, qua một lúc lâu mới khôi phục lại.

Mà phía dưới, dưới cỗ va chạm mạnh mẽ này vậy mà cũng xuất hiện ra một cái hố lớn rất sâu!

Chín đại cường giả thi nhau lùi lại mấy chục mét, mọi người đều cảm thấy khí huyết trong cơ thể đang quay cuồng, tất cả không thể không lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Mà Diệp Trần thì càng là trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài tới vài trăm mét.

Rất rõ ràng, hai bên liều mạng vừa rồi thì Diệp Trần đã rơi vào thế hạ phong, hơn nữa lại bị thương một lần nữa.

Bá bá bá!

Không đợi Diệp Trần đứng vững thân hình thì chín đại cường giả đã như bóng với hình lần nữa đuổi theo sau, một lần nữa bao vây Diệp Trần vào chính giữa.

"Tiểu tử! Ngươi thật sự rất mạnh, đáng tiếc chỉ dựa vào lực lượng của một mình ngươi là không thể nào đánh thắng được mấy người chúng ta! Ngoan ngoãn nhận thua đi!"

Trên mặt của Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên nở ra nụ cười tự tin, từ trên cao nhìn xuống, chậm rãi mở miệng nói.

"Thắng!"

Mọi người Ma tộc ở phía dưới đã có người bắt đầu hoan hô lên.

Diệp Trần nhẹ nhàng lâu vết máu trên khóe miệng mới từ từ ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi nhếch lên, vậy mà lộ ra một nụ cười tà, "Thật sao? Ngươi thật cho rằng có thể đánh bại ta sao?"

Cùng lúc nói xong lời này, tay trái Diệp Trần lật một cái Thôn Thiên đỉnh đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.

"Thôn! Phệ!"

Theo tiếng quát to của Diệp Trần, Thôn Thiên đỉnh nhanh chóng biến lớn, hơn nữa nhanh chóng xoay tròn!

Hô hô hô!

Sau khi Thôn Thiên đỉnh xoay tròn không ngừng thì toàn bộ bầu trời giống như nhấc lên một cơn gió lốc vô cùng cường đại!

Sau đó, chín đại cường giả vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra thiên địa linh khí xung quanh vậy mà điên cuồng lao về phía chí đỉnh lớn kia!

Một cái chớp mắt, thiên địa linh khí trong phạm vi trăm dặm tất cả đều đã hội tụ tới.

Thôn Thiên đỉnh cùng với Diệp Trần vốn đã là một thể, sau khi thiên địa linh khí được Thôn Thiên đỉnh thôn phệ, tự nhiên Diệp Trần cũng có thể tùy ý điều động.

"Thôn Thiên thần công!"

Diệp Trần lập tức thôi động công pháp, bắt đầu nhanh chóng thôn phệ linh khí bên trong Thôn Thiên đỉnh.

Hô hô hô!

Một cái chớp mắt, chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần tiêu hao hơn phân nữa đã được bổ sung trở lại một cách nhanh chóng, thậm chí khí tức còn cao hơn trước đó!

"Không tốt! Pháp bảo này của hắn có thể thôn phệ linh khí bổ sung năng lượng cho hắn, không thể để cho hắn tiếp tục thôn phệ!"

Sau khi Thác Bạt Hạo Thiên là người đầu tiên phản ứng lại thì lập tức lớn tiếng nhắc nhở một câu, sau đó vung Ma Hoàng kiếm lên, hướng cái đỉnh lớn trên không trung này chém ra một kiếm!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng cũng chém ra một kiếm!

Khanh!

Tử Quỳnh kiếm và Ma Hoàng kiếm va chạm vào nhau ngay lập tức phát ra một tiếng nổ vang rung trời.

Phốc!

Lực lượng của một mình Thách Bạt Hạo Thiên làm sao có thể chống lại với Diệp Trần, lập tức bay ngược ra đằng sau, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.

"Cái gì!"

Tám đại cường giả khác thấy được cảnh này thì sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi lớn.

Chín người bọn họ phí hết sức lực cả nửa ngày mới có thể đánh trọng thương thiếu niên thần bí này, cuối cùng sau khi hắn tế ra cái Huyết đỉnh quỷ dị này, vậy mà ở trong thời gian ngắn như vậy thực lực đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong!

Con mẹ nhà nó thế này thì đánh như thế nào?

Chẳng mấy chốc, thiên địa linh khí trong phạm vi trăm dặm đều bị Thôn Thiên đỉnh thôn phệ không còn, mà nó nhanh chóng xoay tròn cũng bắt đầu từ từ trở nên chậm lại.

"Mội người không cần lo lắng! Cái pháp bảo này của hắn chắc là cũng có hạn chế, không có khả năng thôn phệ linh khí không có giới hạn!"

Một vị ở trong bốn Đại Tế Ti rất nhanh đã nhìn ra mánh khóe trong đó, ngay lập tức nhắc nhở với tám người.

Mà Thác Bạt Hạo Thiên trước đó bị một kiếm của Diệp Trần bổ lui, cũng đã trở lại vòng chiến một lần nữa.

"Các vị! Kẻ này cực kỳ khó chơi, nếu như mọi người còn có giữ thực lực lại, tất cả đều sẽ bị hắn tiêu diệt từng người một!"

"Xuất ra toàn bộ thực lực của các ngươi đi!"

Sau khi Thác Bạt Hạo Thiên nói ra lời này thì bỗng nhiên ngẩng mặt lên trời rống lớn một tiếng.

Oanh!

Cả người Thác Bạt Hạo Thiên trong nháy mắt biến thành màu đỏ ngầu, tóc đổ mắt đỏ, thân thể cũng tăng vọt hơn hai lần, trên cả người bắt đầu có mùi máu tanh nồng đậm tản ra!

Huyết Luyện thuật!

Đối với Ma tộc mà nói, một khi sử dụng Huyết Luyện thuật, đó chính là bị ép vào tuyệt cảnh, phải thông qua luyện hóa khí huyết đến cưỡng ép tăng chiến lực lên!

Một khi thi triển ra phép thuật này, nhẹ thì khí huyết tổn hao nhiều, thực lực đại giảm, năng thì thậm chí có thể trực tiếp mất mạng!

Rất rõ ràng, Ma Hoàng đại nhân của bọn họ lúc này đang định liều mạng.

Tám đại cường giả còn lại thấy thế cũng lập tức ý thức được tình huống đã rất không ổn, sau khi liếc nhau một cái cũng thi nhau hét lớn một tiếng.

Rầm rầm rầm!

Chín đại cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ, vậy mà toàn bộ thi triển ra Huyết Luyện thuật!

Trong lúc nhất thời, huyết khí trùng thiên, trong phạm vi trăm dặm đều giống như biến thành tu la địa ngục.

Mọi người ở phía dưới thấy cảnh tượng này thì lập tức cảm nhận được đau thương không gì sánh nổi, thậm chí một số người đã thi nhau rơi lệ.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, người trẻ tuổi thần bí trước mắt này vậy mà có thể bức chín đại cường giả phải đi tới một bước như thế!
Chương 569 Nghịch Sinh Bách Chuyển

"Tiểu tử! Bản hoàng không cần biết ngươi đến cùng có thân phận gì, hôm nay ngươi không thể không chết!"

Sau khi thi triển Huyết Luyện thuật, khí tức của Thác Bạt Hạo Thiên tăng vọt hơn hai lần, đôi mắt đỏ ngàu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần sát ý ngập trời.

"Đón thử thêm một kiếm của ta xem"

Oanh!

Ma Hoàng kiếm chém xuống lần nữa, một đạo kiếm mang sáng chói lóa mắt dài hơn ngàn mét, xẹt qua ở trên bầu trời, ngay cả không gian đều rõ ràng bị cắt đứt ra!

Uy lực của một kiếm này so với trước đó cường đại nhiều lắm!

Diệp Trần cũng lập tức vung ra một kiếm nữa nghênh đón tiếp lấy.

Khanh!

Hai kiếm lần nữa hung hăng chạm vào nhau, không gian lập tức lại nổ tung ra, nhấc lên một cơn lốc cường đại.

Bạch bạch bạch!

Thác Bạt Hạo Thiên liên tiếp lùi lại hơn mười bước, tuy nhiên Diệp Trần cũng lui lại mấy bước.

Rất rõ ràng, Thách Bạt Hạo Thiên sau khi thi triển ra Huyết Luyện thuật thì thực lực đã không kém hơn so với Diệp Trần là bao.

"Ha ha ha!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức cười ha hả, ngược lại nhìn về phía tám người còn lại, "Mọi người còn chờ đợi cái gì nữa? Cùng nhau động thủ giết chết hắn đi!"

Nói xong, Thác Bạt Hạo Thiên đã rút kiếm ra một lần nữa xông lên!

Tám cường giả còn lại thấy thế thì cũng lập tức thi nhau xuất thủ

Lúc này chín người này sau khi thi triển Huyết Luyện thuật ra thì thực lực của mỗi người đều tăng lên gấp đôi so với trước đó!

Chín người chồng chất lên đã vượt xa khỏi giới hạn mà Diệp Trần có khả năng ngăn cản.

Rầm rầm rầm!

Máy chiêu qua đi, Diệp Trần liên tục bại lui, cho dù Thôn Thiên đỉnh cũng đã có chút không kịp bổ sung linh lực cho hắn.

Oanh!

Thác Bạt Hạo Thiên tìm được cơ hội, bỗng nhiên một kiếm hung hăng chém xuống đỉnh đầu của Diệp Trần!

Diệp Trần vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ kịp giơ Tử Quỳnh kiếm lên ra sức đi ngăn cản.

Ầm ầm!

Một kiếm này chém xuống, Diệp Trần lập tức giống như một quả đạn pháo bắn hướng xuống dưới mặt đất.

Bành!

Cả người Diệp Trần trong nháy mắt bị văng chui vào bên trong phế tích rồi xuyên xuống mấy chục mét dưới mặt đất.

Toàn bộ Ma Hoàng thành đều theo đó mà chấn động, trong phạm vi mười mấy dặm, vốn gần đó còn lại một ít kiến trúc thì lại hoàn toàn sụp đổ xuống dưới, hoàn toàn trở thành một vùng phế tích.

"Lần này hắn coi như không chết thì cũng bị thương nặng a?"

Chín đại cường giả gắt gao nhìn chằm chằm hố sâu dưới mặt đất kia, trong đôi mắt thi nhau hiện ra vẻ vui mừng.

Tuy nhiên, chờ trong chốc lát, hố sâu phía dưới không thấy có chút động tĩnh nào.

"Chẳng lẽ đã chết? Để ta đi xuống nhìn một chút!"

Một vị trong bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí vừa nói thì đã muốn xuống dưới tìm tòi thật giả.

"Không được!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức ngăn lại, "Kẻ này vô cùng giảo hoạt, chớ có bị trúng kế của hắn!"

Nói xong lời này, Thác Bạt Hạo Thiên hướng về phía bốn Đại Tế Tự nhẹ gật đầu.

Bốn người trong nháy mắt hiểu được dụng ý của Thác Bạt Hạo Thiên, "Chúng ta dùng pháp bảo đánh từ xa, xem hắn còn có thể chống cự đến lúc nào?"

Nói xong, bốn người thi nhau thao túng Ma Châu của riêng mình hướng cái hố sâu kia bắt đầu công kích!

Rầm rầm rầm!

Mấy chục viên Ma Châu gióng như đạn pháo bắn vào trong hố sâu!

Toàn bộ Ma Hoàng thành lại đung đưa kịch liệt một lần nữa.

Sau khi cuồng oanh loạn tạc một phen, phía dưới rõ ràng bị nện ra một cái hố to sâu hơn trăm thước, giống như bị vừa mới bị tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân oanh tạc qua.

"Lần này thì dù sao hắn cũng nên chết đi a?"

Sau khi chín người liếc nhau một cái, đang định cùng nhau tiến vào hố sâu để tìm tòi hư thực.

Tuy nhiên, đúng vào lúc này, trong hố sâu phía dưới đột nhiên truyền ra một giọng nói!

"Các ngươi liều mạng cũng chỉ có chút thực lực ấy thôi sao? Thật sự làm cho ta quá thất vọng!"

Sau khi giọng nói rơi xuống.

Bành!

Phế tích phía dưới bỗng nhiên nổ tung lên, một đạo bóng người toàn thân là máu từ bên trong cái hố sâu này chui ra, một lần nữa trở lại trên bầu trời.

"Cái gì!"

"Sao lại thế!"

Đợi đến khi mọi người nhìn thấy rõ ràng hình dáng của Diệp Trần thì lập tức mỗi một người đều biến sắc.

Chỉ thấy lúc này, Diệp Trần vậy mà giống như chín đại cường giả, toàn thân màu đỏ, tóc đó mắt cũng đỏ, quanh thân dâng lên một cỗ máu tanh cường hãn, thậm chí so với khí tức của chín đại cường giả càng thêm tà ác, càng thêm tanh mùi máu!

"Ngươi làm sao lại biết được Huyết Luyện thuật của Ma tộc ta?"

Thác Bạt Hạo Thiên nhịn không được rống lớn.

Diệp Trần cười lạnh, "Chỉ là Huyết Luyện thuật thì có gì khó? Trợn to đôi mắt của các ngươi lên mà nhìn cho kỹ! Ta tu luyện thế nhưng là Huyết Luyện bí thuật cao cấp nhất của Ma tộc các ngươi, Nghịch Sinh Bách Chuyển!"

Oanh!

Giọng nói của Diệp Trần rơi xuống, khí tức cả người của hắn đột nhiên tăng vọt, màu đỏ như máu trên người cũng càng lúc càng phát ra nồng đậm hơn, ma khí vậy mà một lần hành đông đã vượt qua chín đại cường giả, quả thực giống nhưi Ma Thần phụ thể!

Hoá ra, trước đó sở dĩ Diệp Trần vẫn luôn trốn ở phía dưới mà không có đi ra chính là ở trong trí nhớ tìm kiếm một loại bí thuật vô thượng của Ma tộc tên là Nghịch Sinh Bách Chuyển!

Nghịch Sinh Bách Chuyển chính là bí thuật tối cao trong Huyết Luyện thuật của Ma tộc, tu luyện tới cảnh giới tối cao nghe nói có thể trong nháy mắt tăng thực lực lên gấp trăm lần!

Đương nhiên, cái giá phải trả cũng cực lớn.

Cũng may mấy người kia thi triển ra Huyết Luyện thuật, như vậy mới khiến Diệp Trần đột nhiên nhớ tới chính mình đã từng tu luyện qua môn bí thuật này của Ma tộc.

Tuy rằng bây giờ hắn chỉ là mới học, mới miễn cưỡng đạt tới nhất chuyển, thực lực chỉ có thể tăng lên gấp đôi, nhưng đối phó với những người trước mắt này thì cũng đã thừa sức!

"Nhận lấy cái chết!"

Thừa dịp chín đại cường giả còn đang ở vào trong trạng thái ngẩn ngơ, thân thể Diệp Trần lập tức nhoáng một cái đã vợt tới trước mặt bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí, hung hăng đập xuống một quyền!

Bành!

Sau khi Diệp Trần thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển ra thực lực tăng vọt, lực đạo của một quyền này trọn vẹn rõ ràng gấp đôi trước kia!

Người trưởng lão đứng đầu sóng ngọn gió kia lại vội vàng không kịp chuẩn bị, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, thì đã bị một quyền này của Diệp Trần rõ ràng đánh thành một đống thịt vụn!

"Không!"

Sau khi ba tên trưởng lão khác phải ứng lại thì lập tức thi nhau rống lớn một tiếng, nhanh chóng lùi lại.

Diệp Trần cũng không có đuổi theo mà nhấc Tử Quỳnh kiếm lên giết về phía Thác Bạt Hạo Thiên, "Trả lại ngươi một kiếm!"

Oanh!

Lúc Tử Quỳnh kiếm chém xuồng, còn đang ở ngoài ngàn mét, chờ đến khi kiếm mang rơi xuống thì đã giết tới trước mặt Thác Bạt Hạo Thiên.

"A?"

Sắc mặt của Thác Bạt Hạo Thiên lập tức thay đổi lớn, thực lực của Diệp Trần sau khi tăng vọt thực sự quá cường đại, hơn nữa trong kiếm chiêu lại còn xem lẫn một chút Không Gian Pháp Tắc!

Hắn gần như có thể xác định, một kiếm này của đối phương hắn chắc chắn không thể ngăn cản nổi.

Đúng lúc này, "Ma Hoàng đại nhân cẩn thận!"

Một vị bên trong bốn Đại Tế Tự bỗng nhiên lách mình ngăn ở trước mặt Thác Bạt Hạo Thiên.

Khanh khanh khanh!

Mười hai viên Ma Châu toàn lực đánh ra, đáng tiếc căn bản không có cách nào có thể ngăn cản được thế đi của luồng kiếm mang màu tím kia!

Bành bành bành!

Mười hai viên Ma Châu, tất cả đều bị Tử Quỳnh kiếm chém vỡ!

Oanh!

Ngay sau đó, tính cả vị Đại Tế Ti kia cũng bị một kiếm này của Diệp Trần oanh thành thịt vụn.

"Không!"

Thác Bạt Hạo Thiên rống lớn một tiếng, nhưng thân thể lại đang nhanh chóng lùi lại, cuối cùng hiểm mà lại hiểm tránh thoát đi một kiếm kia.

Ở trong nháy mắt Diệp Trần một quyền một kiếm dễ dàng giết chết hai vị cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ.

Toàn bộ Ma Hoàng thành lập tức im phăng phắc.

Quá mạnh!

Vào lúc này, chẳng những mọi người ở phía dưới, mặt mũi mọi người đầy vẻ tuyệt vọng, ngay cả mấy người Thác Bạt Hạo Thiên tất cả cũng đều đã đánh mất ý chí chiến đấu.

"Tu vi các hạ kinh người, thương hội A Lí chúng ta không còn dám làm kẻ địch với các hạ, không bằng ngưng chiến lại đi, như vậy có được không?"

A Lí Giang đứng đầu bốn đại trưởng lão bỗng nhiên mở miệng, vậy mà chủ động hướng Diệp Trần cầu hòa.

Toàn bộ Ma Hoàng thành lập tức xôn xao lần nữa.
Chương 570 Bởi vì, ta nhìn ngươi thấy khó chịu!

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức cuống lên, "A Lí Giang! Ngươi đang làm cái gì? Ngươi cho rằng ngươi cầu xin tha thứ thì hắn sẽ buông tha cho ngươi sao? Đừng có nằm mơ chứ!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần lếc qua ba người A Lí Giang, "Nhanh nhanh rời đi! Có thể tha cho các ngươi không chết!"

Nói đến thì hắn phá hỏng phép tắc của thương hội A Lí trước tiên, đối phương xuất thủ đối phó hắn cũng hợp tình hợp lý.

A Lí Giang nghe được điều này thì lập tức cuồng hỉ, vội vàng khom người hành lễ, "Vâng vâng! Đa tạ tiền bối tha thứ! Chúng ta sẽ rời khỏi đây!"

Nói xong, ba đại trưởng lão quay người liền chạy, chỉ trong một cái chớp mắt cũng đã chạy ra ngoài trăm dặm.

Chỉ còn lại bốn người Thác Bạt Hạo Thiên thì toàn bộ lập tức choáng váng.

Bọn họ không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà thật thả ba đại trưởng lão!

"Tiền... Tiền bối, Ma Hoàng cung ta cũng thỉnh cầu ngưng chiến!"

Sau khi phản ứng lại thì Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên hơi do dự một lát cũng phát ra thỉnh cầu ngưng chiến.

Không có ba đại trưởng lão của thương hội A Lí, chỉ dựa vào mấy người bọn họ thì bất kể như thế nào cũng không thể nào là địch thủ của đối phương.

Mọi người ở phía dưới lại lập tức xôn xao lần nữa, đại chiến đến tận đây, mười hai cường giả, chết thì đã chết, trốn thì đã trốn rồi, bây giờ lại ngay cả Ma Hoàng đại nhân vĩ đại cũng chủ động cầu hòa!

Việc này thật là, một người áp đảo toàn bộ Ma giới!

Cái tên này, chẳng lẽ là thần linh chuyển thế hay sao?

...

Tuy nhiên, đối mặt với thỉnh cầu ngưng chiến của Thác Bạt Hạo Thiên thì Diệp Trần lại cười lạnh, "Bây giờ mới cầu xin tha thứ thì cũng không khỏi quá muộn một chút!"

Nói xong, chậm rãi giơ Tử Quỳnh kiếm trong tay lên, hướng bốn người Thác Bạt Hạo Thiên mà đi tới.

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức cuống lên, "Ngươi có điều kiện gì có thể nói ra!"

"Quyền thế? Mỹ nữ? Hay là tiền tài?"

"Chỉ cần ngươi muốn muốn, bản hoàng đều có thể cố gắng làm ngươi hài lòng!"

"Ngươi có thể buông tha thương hội A Lí, vì sao không thể không bỏ qua cho Ma Hoàng cung ta?"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Bởi vì, ta nhìn ngươi thấy khó chịu!"

Nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên nhún một cái, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét, đồng thời Tử Quỳnh kiếm trong tay đã chém xuống!

"Ma Hoàng đại nhân đi mau!"

Ba tên Đại Tế Ti liếc nhau một cái, cùng nhau đẩy Thác Bạt Hạo Thiên hướng về phía sau ra ngoài trăm thước, sau đó trong đôi mắt của ba người lộ ra vẻ kiên quyết.

"Tiểu tử! Chúng ta hôm nay muốn đồng quy vu tận với ngươi!"

Ở bên trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, ba tên Đại Tế Ti vậy mà cùng một lúc hung hăng đập một chưởng vào chính lồng ngực của mình.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Ba người cùng một phúc điên cuồng phun ra một ngụm máu tưới, huyết sát chi khí trên người lập tức trong nháy mắt tăng vọt lên!

"Không được! Ba Đại Tế Tự đây là muốn huyết tế!"

Cái gọi là huyết tế chính là mức cao nhất của Huyết Luyện thuật, đó là hi sinh tính mệnh của chính mình để đánh đổi đến đề thăng thực lực, một khi thi triển đi ra thì chính là quyết tâm đồng quy vu tận với đối phương!

"Không được!"

Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên thấy cảnh này thì lập tức rống lớn một tiếng, cực kỳ bi thương.

Bốn Đại Tế Tự bọn họ chẳng những là trụ cột của Ma Hoàng cung, đồng thời cũng là người bảo vệ Ma Hoàng hắn, tình cảm từ trước đến nay rất thâm hậu.

Rầm rầm rầm!

Sau khi ba người thi triển Huyết Tế thuật ra, thực lực đột nhiên tăng lên không chỉ gấp ba lần!

"Hợp kích!"

Ba người cùng nhau phát ra một kích, đỡ được một kiếm này của Diệp Trần.

Ầm ầm!

Không gian chấn động mãnh liệt một trận.

Bạch bạch bạch!

Ba người chẳng những đỡ được một kiếm này của Diệp Trần vậy mà bức lui Diệp Trần được hơn mười mét!

"Hay!"

Thác Bạt Hạo Thiên thấy cảnh này thì tinh thần lập tức trở nên phấn chấn, lớn tiếng bảo hay.

"Chúng ta ở loại trạng thái này không thể duy trì được lâu, phải liều mạng với hắn!"

Sau khi bức lui Diệp Trần, một tên Đại Tế Ti trong đó hướng về phía hai người khác hét lớn một tiếng, "Không sai! Chỉ có thể sử dụng một chiêu kia!"

"Tới đi!"

Ba người đồng thời quát lớn một tiếng:

"Hợp!"

Ba người sử dụng Thánh khí Ma Châu, lập tức tập trung vào một chỗ.

Mỗi người mười hai viên Ma Châu, ba người hợp lại cùng nhau chính là ba mươi sáu viên Ma Châu, vậy mà trong nháy mắt dung hợp với nhau, biến thành một viên hình tròn to lớn!

Nhưng mà này còn chưa có xong, sau khi ba người làm xong dung hợp Ma Châu thì lại đột nhiên quát lớn một tiếng:

"Tự bạo!"

Bành! Bành! Bành!

Theo giọng nói của ba người cùng rơi xuống, thân thể của ba người vậy mà cùng lúc nổ tung lên, hóa thành từng đám từng đám sương máu giống như pháo hoa.

Hô hô hô!

Sau khi ba người hóa thành sương máu vậy mà cũng dung nhập vào bên trong viên Ma Châu to lớn kia.

"Giết!!"

Bên trong Ma Châu cùng lúc vang lên giọng nói của ba người, sau đó giống như một đạn pháo sao băng, mang theo sát khí kinh thiên hướng bắn về phía Diệp Trần!

"Lấy huyết nhục làm tế hòa mình vào bên trong pháp bảo...cái này chẳng lẽ chính là Chung Cực Tế Tự thuật sao?"

"Không nghĩ tới cái tên này vậy mà có thể bức được ba bị Đại Tế Ti phải đi tới bước này!"

"Bây giờ nhục thân của ba Đại Tế Ti hòa với phá bảo làm một thể, uy lực khủng bố như thế thì sợ là so với một kích của cường giả cảnh giới Thông Thiên trong truyền thuyết cũng không kém chút nào đi?"

...

Một số người vây xem có kiến thức rộng rãi, bắt đầu thi nhau nghị luận lên, trong đôi mắt nhìn vào bầu trời kia kia lộ ra vẻ kính sợ nồng đậm.

Ba người dùng sinh mệnh của chính mình đến để bảo vệ Ma Hoàng, bảo vệ Ma Hoàng thành!

Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên càng là trực tiếp quỳ rạp xuống trên bầu trời, hai mắt đỏ bừng thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Ba vị Tế Ti đại nhân, các ngươi, lên đường bình an!"

Ầm ầm!

Ba Đại Tế Ti hy sinh tính mạng của chính mình để đánh đổi phát ra một kích mạnh nhất, quả thực có khả năng hủy thiên diệt địa!

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Diệp Trần đưa tay chém ra một kiếm!

Kiếm mang mênh mông, phóng lên tận trời, đáng tiếc lại bị viên Ma Châu to lớn kia đánh nát chỉ trong nháy mắt!

"Một kích này sợ là đã bằng với một kích của tu sĩ cảnh giới Hóa Thần!"

Trong lòng Diệp Trần cũng không thể không âm thầm cảm khái.

Hắn bây giờ mới chỉ có cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, tuy rằng dựa vào ký ức ám trăm năm tu chân, cùng Thôn Thiên đỉnh, Tử Quỳnh kiếm và các loại pháp bảo có thể đối kháng được cảnh giới Nguyên Anh, thế nhưng đây đã là cực hạn!

Mà một kích cảnh giới Hóa Thần này hắn bất kể như thế nào cũng không ngăn cản được.

"Xem ra ta cũng chỉ có thể liều một phen!"

"Nghịch Sinh Bách Chuyển! Chuyển thứ hai!"

Oanh!

Ở trong lúc nguy cấp, Diệp Trần cưỡng ép thúc giục chuyển thứ hai trong Nghịch Sinh Bách Chuyển.

Bành bành!

Kinh mạch toàn thân trong nháy mắt bị đoạn mất hơn mười cái!

Tuy nhiên, khí tức của Diệp Trần cũng đã đột nhiên tăng lên gấp đôi!

"Không được! Còn chưa đủ!"

Sau khi cưỡng ép thi triển ra chuyển thứ hai của Nghịch Sinh Bách Chuyển, Diệp Trần vẫn còn chưa vừa ý:

"Chuyển thứ ba!"

Bành! Bành! Bành!

Diệp Trần cưỡng ép thúc giục chuyển thứ hai cũng đã là cực hạn, bây giờ lại mạnh mẽ thúc giục chuyển thứ ba, trăm đầu kinh mạch trong cơ thể lập tức lại đoạn mất hơn ba mươi cái, trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu lớn!

Cũng may, cuối cùng thì Diệp Trần cũng thi triển thành công ra chuyển thứ ba, thực lực lại tăng lên gấp đôi một lần nữa!

Mà lúc này, viên Ma Châu kia cũng đã ở ngay trước mắt:

"Phá cho ta!"

Ở vào thời khắc sống còn, toàn bộ chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần được rót vào trong Tử Quỳnh kiếm, sau đó tiến lên nghênh đón tiếp lấy.

Ầm ầm!

Hai cỗ năng lượng tràn đầy khí tức hủy diệt, hung hăng chạm vào nhau, giống như khai thiên tích địa!

Uy lực gần như có thể so sánh với mấy chục vạn tấn đạn hạt nhân!

Trọn vẹn qua một lúc lâu, đạo hào quang sáng chói kia mời chậm rãi tiêu tán đi...

"Cuối cùng kết thúc!"

"Người kia, đã chết rồi sao?"

Tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào đạo hào quang sáng chói trên bâu trời kia.

"Một kích liều mình của ba bị Đại Tế Ti, trên đời này không có người nào có thể ngăn cản được! Tiểu tử, ngươi chết cũng coi như có ý nghĩa...cái gì!"

Thác Bạt Hạo Thiên mới chỉ nói được một nửa thì trừng hai mắt một cái sắc mặt đã thay đổi hoàn toàn!

Chỉ thấy, sau khi hào quang sáng cói kia ảm đạm xuống, lại có một bóng người vẫn ngang nhiên mà đứng ở nơi đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK